[Funland] Mẹ già như chuối chín cây

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Sáng nay buông bút nghiên, xách làn ra chợ, chợ xóm xôn xao. Mua vài món nho nhỏ, mang về hì hụi hì hụi, ngỡ mẹ đi trường hạ giữa trưa mới về. Ngờ đâu sáng nay bà về sớm. Mềm mại hỏi con làm gì, rồi tất tả vét cơm ý muốn rửa nồi vo gạo. Nghe thằng con gắt, lại buông tay ra ghế phòng khách bần thần ngồi.

Mẹ em bảo năm nay tao 86. Nếu thế, bố mà còn thì chắc chắn 105. Tại xưa ông ấy đeo súng lục ở mông nên mê, với lại lính tráng mà thư sinh trắng trẻo, đẹp zai. Nói chung phụ nữ ai mà chả thế, thời binh đao, thấy zai đẹp, lại là sỹ quan cô nào chả mê. Đùa đến thế thôi, chớ có xa hơn, bởi thời gian bên chồng, tính năm chẳng hết hai đầu bàn tay. Cái nhọc nhằn của người phụ nữ xa chồng ngày ấy chỉ nên lắng nghe mà tự cảm nhận, phần nào.

Ơn trời mẹ em vẫn khỏe, vẫn chùa chiền miếu mạo hàng ngày, vẫn hội đoàn xóm phường nô nức. Nhưng giờ mẹ em nấu cơm không còn ngon như trước. Em không ăn được. Nhưng phải để cho bà nấu để bà vui, và vẫn phải ăn dù là ít. Cảm thấy mình vẫn còn có ích cho con cháu là một động lực lớn của người già, vợ em nó bảo thế nên hàng tháng con gấu này vẫn ngửa tay cầm của bà 3 xịch tiền ăn + tiền truyền hình cáp, rồi lại khiến thằng chồng nó giả vờ dấm dúi đưa lại cho bà bằng cách này hay cách khác. Thằng chồng cũng thuộc dạng mất dạy, thỉnh thoảng lại kích đểu để mẹ chồng con dâu cãi nhau cho nó vui cửa vui nhà. Bà cũng chẳng phải vừa, đôi khi thấy con zai con dâu ríu rít là không vui đâu, thế nên phải đập cho gấu vài câu nặng nhọc để bà gật gù, thằng này khỏe mạnh, có sức khỏe mà lại biết bảo ban vợ. keke.

Mỗi lần thằng cháu từ xa zalo về, là bà vui như tết, cười móm mém. Ấy thế mà con cháu gái ở gần thì suốt ngày đe, này thì rửa bát, này thì phơi quần áo, này thì vệ sinh...etc.. Có mà chuyện học hành của nó thì bà chỉ biết có tiền, ôi này tiền đây đi thi ăn xôi đỗ không được ăn xôi lạc đâu nhé... đi chơi với bạn thì phải có tiền nhá, tiền đây... con gái là phải biết son biết phấn, phấn đây tiền đây... nhớ về trả bà tiền thừa là được.

Mẹ già như chuối chín cây. Nhìn dáng bần thần của mẹ trên ghế sofa, lại thương. Vài dòng ở đây cho vơi ủy mị, em k0 post face được. Post face đứa kia biết được lại trách. Mệt.
 

ngoctu2109

Xe tăng
Biển số
OF-345129
Ngày cấp bằng
2/12/14
Số km
1,952
Động cơ
302,413 Mã lực
Như nhà e bà già ở quê, hè lắp cho cái điều hòa nhưng sợ tốn điện ko dám bật, cứ đôi tuần k về thấy sốt ruột phết, nhưng về lần nào cũng vội ngó cái cho thấy mặt rồi lại đi chả chuyện trò gì đc mấy ;))
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Như nhà e bà già ở quê, hè lắp cho cái điều hòa nhưng sợ tốn điện ko dám bật, cứ đôi tuần k về thấy sốt ruột phết, nhưng về lần nào cũng vội ngó cái cho thấy mặt rồi lại đi chả chuyện trò gì đc mấy ;))
Em bỏ giấc mơ sỹ quan, bỏ nhà nước là vì (một phần) không muốn xa bà như bố em ngày xưa. Thời gian vẫn là thứ quý nhất.
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Con cái chỉ biết quát mẹ già là nhanh. Đến khi nghĩ lại lại rơm rớm nước mắt. Haizzzz!!!
Nói vậy thôi, chứ mẹ không dậy được con zai đâu cụ. Thằng con zai mà mềm yếu nghe lời mẹ thì cũng toi. Đôi khi phải gắt. Bắt buộc. Em biết
 

Nguyen8099

Xe máy
Biển số
OF-836790
Ngày cấp bằng
10/7/23
Số km
84
Động cơ
1,225 Mã lực
Trước e cũng hay gắt gỏng và nói to với mẹ.(tuổi trẻ thường thấy mẹ thương không nói nhưng em không phải là đứa con hư ) Giờ mẹ hơn 60 tuổi rồi nên nói với mẹ thường hay phải nghĩ trước. Nghĩ ở với bố mẹ chẳng được bao nhiêu, Hãy đối xử tốt với bố mẹ khi còn bên cạnh.
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Trước e cũng hay gắt gỏng và nói to với mẹ.(tuổi trẻ thường thấy mẹ thương không nói nhưng em không phải là đứa con hư ) Giờ mẹ hơn 60 tuổi rồi nên nói với mẹ thường hay phải nghĩ trước. Nghĩ ở với bố mẹ chẳng được bao nhiêu, Hãy đối xử tốt với bố mẹ khi còn bên cạnh.
Bố em mất khi em còn bé, lớn lên một mẹ một con, đúng thời gian khó, hoang mang style, nên em không thể ngoan được. Em mà ngoan chắc giờ này cửu vạn.
 

Batman

Xe container
Biển số
OF-9779
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
5,322
Động cơ
284,239 Mã lực
Mẹ em thì trẻ hơn nhưng giờ cũng 72 rồi.
Giờ bà cụ vẫn nấu cơm cho ông cụ ăn, vẫn tự trang trải chi phí sinh hoạt. Em sợ ông bà tiếc tiền, nên tiền điện em bảo không đáng mấy, cái điều hòa bà bật nó ăn điện như cái quạt, bà cứ bật thoải mái. Rồi bà cụ lại thương thằng bé đông con, bảo ông đỡ thêm cho nó tí tiền điện, chứ ông đóng tiền nước cho nó không thì nó lỗ nhiều quá. (Ông bà nuôi con bao năm vô điều kiện, thì lại không lo lỗ).
Người già, nhiều khi tín nết cũng trái, nên thượng sách là cứ phải chiều. Hai vợ chồng em thì trêu đùa nhau như bạn. Hôm vợ em bảo, anh ấy cứ khó tính như này, về già con cho ở một mình. Bà cụ thì động viên con dâu là đã là vợ chồng thì phải thương yêu nhau... nghĩ cũng buồn cười, bà cụ giờ hay tưởng thật quá.
Cụ ông và cụ bà thì lúc nào cũng sợ con cháu đói khổ, bao nhiêu lần bảo đồ con cháu có đồ nó biếu, thì lại cứ phải nghĩ cho đứa này, đứa kia không phải tội. Em lại phải bảo là con cháu bà, chúng nó chẳng thiếu gì cả, ông bà cứ ăn đi không nó vào nó lại mắng cho. :D
Sáng nay buông bút nghiên, xách làn ra chợ, chợ xóm xôn xao. Mua vài món nho nhỏ, mang về hì hụi hì hụi, ngỡ mẹ đi trường hạ giữa trưa mới về. Ngờ đâu sáng nay bà về sớm. Mềm mại hỏi con làm gì, rồi tất tả vét cơm ý muốn rửa nồi vo gạo. Nghe thằng con gắt, lại buông tay ra ghế phòng khách bần thần ngồi.

Mẹ em bảo năm nay tao 86. Nếu thế, bố mà còn thì chắc chắn 105. Tại xưa ông ấy đeo súng lục ở mông nên mê, với lại lính tráng mà thư sinh trắng trẻo, đẹp zai. Nói chung phụ nữ ai mà chả thế, thời binh đao, thấy zai đẹp, lại là sỹ quan cô nào chả mê. Đùa đến thế thôi, chớ có xa hơn, bởi thời gian bên chồng, tính năm chẳng hết hai đầu bàn tay. Cái nhọc nhằn của người phụ nữ xa chồng ngày ấy chỉ nên lắng nghe mà tự cảm nhận, phần nào.

Ơn trời mẹ em vẫn khỏe, vẫn chùa chiền miếu mạo hàng ngày, vẫn hội đoàn xóm phường nô nức. Nhưng giờ mẹ em nấu cơm không còn ngon như trước. Em không ăn được. Nhưng phải để cho bà nấu để bà vui, và vẫn phải ăn dù là ít. Cảm thấy mình vẫn còn có ích cho con cháu là một động lực lớn của người già, vợ em nó bảo thế nên hàng tháng con gấu này vẫn ngửa tay cầm của bà 3 xịch tiền ăn + tiền truyền hình cáp, rồi lại khiến thằng chồng nó giả vờ dấm dúi đưa lại cho bà bằng cách này hay cách khác. Thằng chồng cũng thuộc dạng mất dạy, thỉnh thoảng lại kích đểu để mẹ chồng con dâu cãi nhau cho nó vui cửa vui nhà. Bà cũng chẳng phải vừa, đôi khi thấy con zai con dâu ríu rít là không vui đâu, thế nên phải đập cho gấu vài câu nặng nhọc để bà gật gù, thằng này khỏe mạnh, có sức khỏe mà lại biết bảo ban vợ. keke.

Mỗi lần thằng cháu từ xa zalo về, là bà vui như tết, cười móm mém. Ấy thế mà con cháu gái ở gần thì suốt ngày đe, này thì rửa bát, này thì phơi quần áo, này thì vệ sinh...etc.. Có mà chuyện học hành của nó thì bà chỉ biết có tiền, ôi này tiền đây đi thi ăn xôi đỗ không được ăn xôi lạc đâu nhé... đi chơi với bạn thì phải có tiền nhá, tiền đây... con gái là phải biết son biết phấn, phấn đây tiền đây... nhớ về trả bà tiền thừa là được.

Mẹ già như chuối chín cây. Nhìn dáng bần thần của mẹ trên ghế sofa, lại thương. Vài dòng ở đây cho vơi ủy mị, em k0 post face được. Post face đứa kia biết được lại trách. Mệt.
 

Tony_Le

Xe container
Biển số
OF-710012
Ngày cấp bằng
10/12/19
Số km
7,250
Động cơ
200,127 Mã lực
Sáng nay buông bút nghiên, xách làn ra chợ, chợ xóm xôn xao. Mua vài món nho nhỏ, mang về hì hụi hì hụi, ngỡ mẹ đi trường hạ giữa trưa mới về. Ngờ đâu sáng nay bà về sớm. Mềm mại hỏi con làm gì, rồi tất tả vét cơm ý muốn rửa nồi vo gạo. Nghe thằng con gắt, lại buông tay ra ghế phòng khách bần thần ngồi.

Mẹ em bảo năm nay tao 86. Nếu thế, bố mà còn thì chắc chắn 105. Tại xưa ông ấy đeo súng lục ở mông nên mê, với lại lính tráng mà thư sinh trắng trẻo, đẹp zai. Nói chung phụ nữ ai mà chả thế, thời binh đao, thấy zai đẹp, lại là sỹ quan cô nào chả mê. Đùa đến thế thôi, chớ có xa hơn, bởi thời gian bên chồng, tính năm chẳng hết hai đầu bàn tay. Cái nhọc nhằn của người phụ nữ xa chồng ngày ấy chỉ nên lắng nghe mà tự cảm nhận, phần nào.

Ơn trời mẹ em vẫn khỏe, vẫn chùa chiền miếu mạo hàng ngày, vẫn hội đoàn xóm phường nô nức. Nhưng giờ mẹ em nấu cơm không còn ngon như trước. Em không ăn được. Nhưng phải để cho bà nấu để bà vui, và vẫn phải ăn dù là ít. Cảm thấy mình vẫn còn có ích cho con cháu là một động lực lớn của người già, vợ em nó bảo thế nên hàng tháng con gấu này vẫn ngửa tay cầm của bà 3 xịch tiền ăn + tiền truyền hình cáp, rồi lại khiến thằng chồng nó giả vờ dấm dúi đưa lại cho bà bằng cách này hay cách khác. Thằng chồng cũng thuộc dạng mất dạy, thỉnh thoảng lại kích đểu để mẹ chồng con dâu cãi nhau cho nó vui cửa vui nhà. Bà cũng chẳng phải vừa, đôi khi thấy con zai con dâu ríu rít là không vui đâu, thế nên phải đập cho gấu vài câu nặng nhọc để bà gật gù, thằng này khỏe mạnh, có sức khỏe mà lại biết bảo ban vợ. keke.

Mỗi lần thằng cháu từ xa zalo về, là bà vui như tết, cười móm mém. Ấy thế mà con cháu gái ở gần thì suốt ngày đe, này thì rửa bát, này thì phơi quần áo, này thì vệ sinh...etc.. Có mà chuyện học hành của nó thì bà chỉ biết có tiền, ôi này tiền đây đi thi ăn xôi đỗ không được ăn xôi lạc đâu nhé... đi chơi với bạn thì phải có tiền nhá, tiền đây... con gái là phải biết son biết phấn, phấn đây tiền đây... nhớ về trả bà tiền thừa là được.

Mẹ già như chuối chín cây. Nhìn dáng bần thần của mẹ trên ghế sofa, lại thương. Vài dòng ở đây cho vơi ủy mị, em k0 post face được. Post face đứa kia biết được lại trách. Mệt.
3 xịch hàng tháng là bao nhiêu tiền, 30 triệu hay 30k hay 3 triệu hả cụ?
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Mẹ em thì trẻ hơn nhưng giờ cũng 72 rồi.
Giờ bà cụ vẫn nấu cơm cho ông cụ ăn, vẫn tự trang trải chi phí sinh hoạt. Em sợ ông bà tiếc tiền, nên tiền điện em bảo không đáng mấy, cái điều hòa bà bật nó ăn điện như cái quạt, bà cứ bật thoải mái. Rồi bà cụ lại thương thằng bé đông con, bảo ông đỡ thêm cho nó tí tiền điện, chứ ông đóng tiền nước cho nó không thì nó lỗ nhiều quá. (Ông bà nuôi con bao năm vô điều kiện, thì lại không lo lỗ).
Người già, nhiều khi tín nết cũng trái, nên thượng sách là cứ phải chiều. Hai vợ chồng em thì trêu đùa nhau như bạn. Hôm vợ em bảo, anh ấy cứ khó tính như này, về già con cho ở một mình. Bà cụ thì động viên con dâu là đã là vợ chồng thì phải thương yêu nhau... nghĩ cũng buồn cười, bà cụ giờ hay tưởng thật quá.
Cụ ông và cụ bà thì lúc nào cũng sợ con cháu đói khổ, bao nhiêu lần bảo đồ con cháu có đồ nó biếu, thì lại cứ phải nghĩ cho đứa này, đứa kia không phải tội. Em lại phải bảo là con cháu bà, chúng nó chẳng thiếu gì cả, ông bà cứ ăn đi không nó vào nó lại mắng cho. :D
Ông bà nhà cụ như vậy là hạnh phúc lớn lắm đấy. Cụ nhớ giữ gìn. Vợ chồng đừng cãi nhau trước mặt ông bà. Nhưng nhớ bảo vợ nũng nịu để được ông bà khuyên răn. Vui đấy cụ!
 

TN1805

Xe điện
Biển số
OF-818547
Ngày cấp bằng
4/9/22
Số km
4,446
Động cơ
87,192 Mã lực
Hai câu thơ:
" Mẹ già như chuối chín cây.
Gió lay mẹ rụng con thành mồ côi..."

Câu đầu tôi thấy rất đúng và rất tâm đắc.

Câu thứ 2 tôi thấy không đúng và hơi gượng ép. Từ "Mồ côi" để chỉ 1 đứa trẻ tuổi vị thành niên, bị mất cha và/hoặc mẹ.
Khi Mẹ đã già đến mức "như chuối chín cây" thì con cái sẽ trưởng thành hết rồi, hoặc cũng ở tầm tuổi trung niên rồi. Lúc đó, nếu chẳng may Mẹ qua đời không ai còn gọi là "mồ côi" mẹ nữa.

Anyway, vẫn biết đây là thơ văn....là thơ văn, nghệ thuật thì nhiều ẩn dụ trong đó.....nên thôi OK với 2 câu thơ đó. Tôi vẫn nghe và vỗ tay. :))
 

Phuha18

Xe tăng
Biển số
OF-438842
Ngày cấp bằng
21/7/16
Số km
1,534
Động cơ
3,281,110 Mã lực
Bố em xưa cũng bộ đội, sau xin chuyển ngành về được làm cán bộ huyện. Từ hồi học cấp 3 mẹ em nhất quyết không cho em theo nghiệp binh đao. Có 1 giai đoạn em làm ngân hàng Quân đội, công việc cũng bận tối ngày. Em mới trêu mẹ, đợt này con đang phấn đấu, 1 - 2 năm sau có khi được cất nhắc làm sỹ quan. Mẹ em không nói gì, nhưng có vẻ buồn buồn, thế là em lại thôi :D
 

Batman

Xe container
Biển số
OF-9779
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
5,322
Động cơ
284,239 Mã lực
Ông bà nhà cụ như vậy là hạnh phúc lớn lắm đấy. Cụ nhớ giữ gìn. Vợ chồng đừng cãi nhau trước mặt ông bà. Nhưng nhớ bảo vợ nũng nịu để được ông bà khuyên răn. Vui đấy cụ!
Hi hi, kể ra quan tâm đến chuyện người già vui phết.
Thình thoảng thấy dấu hiệu lạ là em lại đi vi hành tìm hiểu nguyên nhân, ông bà thỉnh thoảng dỗi nhau. Mà cứ dỗi nhau là cứ phải ăn riêng mới chịu. Em nắm được điểm yếu nên nháy thằng F1 6 tuổi mang bát đi ăn trực, hẹn bà nấu cơm cho ăn. Ông bà thì sợ nhất là để trẻ con biết chuyện, nên lại vui vẻ ngồi ăn cùng cháu.
Một vụ xin ăn của F1, nó tốt hơn cả mấy chị em em góp ý, nên em cũng hay lấy lý do liên hoan gia đình để cả nhà tụ tập. Mỗi lần đầy đủ thì tầm 3 mâm. Điều cả ba gia đình nhà các chị và em gái về cho đông đủ.
Em luôn là người tổ chức sự kiện, mấy bà phụ nữ và đám trẻ thì tự vào bếp làm nụng, ai bận làm việc thì đến giờ ăn gọi về.
Em nói được và làm được, nên việc đoàn kết các thành viên trong gia đình lớn thì không thành vấn đề.
 

kazumi

Xe tải
Biển số
OF-135659
Ngày cấp bằng
23/3/12
Số km
380
Động cơ
621,278 Mã lực
Nơi ở
HN
Bố em xưa cũng bộ đội, sau xin chuyển ngành về được làm cán bộ huyện. Từ hồi học cấp 3 mẹ em nhất quyết không cho em theo nghiệp binh đao. Có 1 giai đoạn em làm ngân hàng Quân đội, công việc cũng bận tối ngày. Em mới trêu mẹ, đợt này con đang phấn đấu, 1 - 2 năm sau có khi được cất nhắc làm sỹ quan. Mẹ em không nói gì, nhưng có vẻ buồn buồn, thế là em lại thôi :D
cụ cho em hỏi nhỏ làm MB đến chức nào mới đc làm sỹ quan ạ
 

huyhung123

Xe điện
Biển số
OF-42755
Ngày cấp bằng
9/8/09
Số km
2,799
Động cơ
482,093 Mã lực
Em bỏ giấc mơ sỹ quan, bỏ nhà nước là vì (một phần) không muốn xa bà như bố em ngày xưa. Thời gian vẫn là thứ quý nhất.
Cụ giống e. Theo học hết năm 2 sỹ quan thì xin ra.
Nhìn các sếp vất quá, toàn ở doanh trại năm về nhà đc mấy lần; số người kiếm đc tiền thì ít!
 

Đá sỏi

Xe buýt
Biển số
OF-554558
Ngày cấp bằng
19/2/18
Số km
806
Động cơ
165,857 Mã lực
Bố em xưa cũng bộ đội, sau xin chuyển ngành về được làm cán bộ huyện. Từ hồi học cấp 3 mẹ em nhất quyết không cho em theo nghiệp binh đao. Có 1 giai đoạn em làm ngân hàng Quân đội, công việc cũng bận tối ngày. Em mới trêu mẹ, đợt này con đang phấn đấu, 1 - 2 năm sau có khi được cất nhắc làm sỹ quan. Mẹ em không nói gì, nhưng có vẻ buồn buồn, thế là em lại thôi :D
Em từ bé đã mơ thành lính, bởi ngon zai mà.. Thèm vào Lục quân I kinh khủng. Nhưng đến ngay trước thời điểm vào thì ngừng vì nghĩ mẹ ở nhà một minh thì thương. Bạn của bố cũng buồn vì ông kỳ vọng vào em cao nhưng ông ấy cũng thương mẹ em. Thương thực lòng. Sau này, kể cho cụ Batman nghe, vợ chú ấy sắp mất, cô ấy đến xin mẹ em đưa em về ở cùng với chú. Hai người đàn bà khóc như mưa, em vẫn nhớ. Ngày xưa, tình nghĩa thật!!

Xưa mẹ em xa chồng còn có hai cô con gái, giờ xa em là một mình luôn nên em không đành. Sau làm Nhà nước, đi cũng nhiều nên em out, ở nhà với mẹ. Nghĩ lại thì là quyết định đúng. Thời gian quý hơn vàng.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top