[Funland] Ma bắt mèo - Tin hay không thì tùy Vol 3

arrowsgold

Xe tăng
Biển số
OF-168621
Ngày cấp bằng
26/11/12
Số km
1,125
Động cơ
352,600 Mã lực
Em vào hóng ạ
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,241 Mã lực
Anh hơn em 12 tuổi, là con bác, em là con cô. Bố anh với mẹ em là con bá con dì, tuy ngoại cả nhưng hay đi lại nên rất gần gũi.
Đặc biệt là anh em chung máu ở nhiều điểm. Ví dụ như cờ tướng, đã vào trận là không biết chán, năm 1992 em bắt đầu biết bắn chim thì thường cùng anh xách súng đi săn, năm 2006 em bập vào câu cá anh cũng sắm cần. Lúc rảnh 2 anh em thường xuyên đi câu cùng nhau, những chuyến câu xa thì đi cả tuần, ăn ngủ cùng nhau...vậy nên có thể nói là thân nhau như anh em ruột thịt.
Vợ anh thì lại là cháu gọi ông chồng cũ liệt sĩ của mẹ em bằng bác. Năm 1992, khi mẹ em về thăm chốn xưa thời tản cư, gặp nó vất vả đồng ruộng, đã quyết định đưa nó ra khỏi căn nhà nằm án ngữ đường vào "chợ cây đa", nơi mà em đã kể ở các phần trước. Nó về ở nhà em, đi học cắt may rồi gặp, yêu và cưới anh. Vì họ hàng loằng ngoằng thế nên dù khi lấy chồng, trở thành chị dâu rồi nhưng với bọn em vẫn luôn mồm một anh hai em, không hề dám sai một câu nào.

Cuối năm 2007 anh bị đau họng, viêm loét hàng mấy tháng không khỏi nên lên gặp bố em nhờ khám. Bố em chỉ xem xét một lúc rồi bảo mày bị K rồi T ạ, đi khám ngay đi.
Anh xuống K khám, K làm một loạt xét nghiệm nhưng không kết luận mà lại đẩy sang Huyết học. Lại thăm khám đủ thứ xong, tay phó khoa bảo với vợ anh là cần một người hiểu biết, có uy tín trong gia đình đến nghe kết quả.
Vợ anh không dám nói với anh, âm thầm gọi về nhà, gia đình anh quyết luôn là gọi em đến bởi hồi đó em đang làm HN và cũng khá nhiều kinh nghiệm ở viện rồi.
Em đến ngay, gặp anh không dám nói thật rồi len lén đi vào gặp tay phó khoa.
Hắn bảo anh bị K hạch, khá nặng rồi. Giờ phải truyền hóa chất và không nói trước được gì hết...em nghe mà chỉ muốn khóc.
Ra gặp anh, em phải dùng tất cả nghị lực để ngoác mồm cười và thông báo "K hạch, nhẹ, truyền hóa chất 8 đợt xong cút"!
Anh có vẻ mừng vì anh tin em nói thật. Loanh quanh dăm câu xong em chuồn thẳng, vừa đi vừa chực khóc.
Anh vào điều trị, em vẫn sang thường xuyên, thấy sức khỏe anh kiệt quệ dần.
Chiều ngày 13/5 Âm lịch năm 2008, sau đợt công tác em về HN. Sang thăm thấy cổ anh to hơn đầu, trong đó là hàng ngàn cái hạch như túi sỏi vậy. Anh thở khó khăn lắm, nhưng vẫn nói với em đợt vừa rồi ở nhà anh có tăm được một hồ rất nhiều "hàng" - tức là Trắm đen. Cố nốt 2 đợt nữa là anh khỏe, xong thì anh em mình chiến nhé, em vâng dạ, ngồi lúc xong về.
Từ Huyết học về đến TH-NC, vừa đõ xe xong thì vợ anh gọi. Lúc đó như có linh cảm chuyện xấu, em ngần ngừ mãi mới bấm máy nghe. Vợ anh khóc, bảo anh ơi anh chả ở lại với nhà em, anh ấy mất rồi...em chỉ kịp dặn nó mấy câu rồi buông máy ngồi rũ trên xe, cảm giác trống rỗng bải hoải, rã rời...lúc sau em quay xe lên viện, đưa anh về quê!
 

xuanmanhnguyen

Xe điện
Biển số
OF-374954
Ngày cấp bằng
24/7/15
Số km
3,016
Động cơ
-242,380 Mã lực
Anh hơn em 12 tuổi, là con bác, em là con cô. Bố anh với mẹ em là con bá con dì, tuy ngoại cả nhưng hay đi lại nên rất gần gũi.
Đặc biệt là anh em chung máu ở nhiều điểm. Ví dụ như cờ tướng, đã vào trận là không biết chán, năm 1992 em bắt đầu biết bắn chim thì thường cùng anh xách súng đi săn, năm 2006 em bập vào câu cá anh cũng sắm cần. Lúc rảnh 2 anh em thường xuyên đi câu cùng nhau, những chuyến câu xa thì đi cả tuần, ăn ngủ cùng nhau...vậy nên có thể nói là thân nhau như anh em ruột thịt.
Vợ anh thì lại là cháu gọi ông chồng cũ liệt sĩ của mẹ em bằng bác. Năm 1992, khi mẹ em về thăm chốn xưa thời tản cư, gặp nó vất vả đồng ruộng, đã quyết định đưa nó ra khỏi căn nhà nằm án ngữ đường vào "chợ cây đa", nơi mà em đã kể ở các phần trước. Nó về ở nhà em, đi học cắt may rồi gặp, yêu và cưới anh. Vì họ hàng loằng ngoằng thế nên dù khi lấy chồng, trở thành chị dâu rồi nhưng với bọn em vẫn luôn mồm một anh hai em, không hề dám sai một câu nào.

Cuối năm 2007 anh bị đau họng, viêm loét hàng mấy tháng không khỏi nên lên gặp bố em nhờ khám. Bố em chỉ xem xét một lúc rồi bảo mày bị K rồi T ạ, đi khám ngay đi.
Anh xuống K khám, K làm một loạt xét nghiệm nhưng không kết luận mà lại đẩy sang Huyết học. Lại thăm khám đủ thứ xong, tay phó khoa bảo với vợ anh là cần một người hiểu biết, có uy tín trong gia đình đến nghe kết quả.
Vợ anh không dám nói với anh, âm thầm gọi về nhà, gia đình anh quyết luôn là gọi em đến bởi hồi đó em đang làm HN và cũng khá nhiều kinh nghiệm ở viện rồi.
Em đến ngay, gặp anh không dám nói thật rồi len lén đi vào gặp tay phó khoa.
Hắn bảo anh bị K hạch, khá nặng rồi. Giờ phải truyền hóa chất và không nói trước được gì hết...em nghe mà chỉ muốn khóc.
Ra gặp anh, em phải dùng tất cả nghị lực để ngoác mồm cười và thông báo "K hạch, nhẹ, truyền hóa chất 8 đợt xong cút"!
Anh có vẻ mừng vì anh tin em nói thật. Loanh quanh dăm câu xong em chuồn thẳng, vừa đi vừa chực khóc.
Anh vào điều trị, em vẫn sang thường xuyên, thấy sức khỏe anh kiệt quệ dần.
Chiều ngày 13/5 Âm lịch năm 2008, sau đợt công tác em về HN. Sang thăm thấy cổ anh to hơn đầu, trong đó là hàng ngàn cái hạch như túi sỏi vậy. Anh thở khó khăn lắm, nhưng vẫn nói với em đợt vừa rồi ở nhà anh có tăm được một hồ rất nhiều "hàng" - tức là Trắm đen. Cố nốt 2 đợt nữa là anh khỏe, xong thì anh em mình chiến nhé, em vâng dạ, ngồi lúc xong về.
Từ Huyết học về đến TH-NC, vừa đõ xe xong thì vợ anh gọi. Lúc đó như có linh cảm chuyện xấu, em ngần ngừ mãi mới bấm máy nghe. Vợ anh khóc, bảo anh ơi anh chả ở lại với nhà em, anh ấy mất rồi...em chỉ kịp dặn nó mấy câu rồi buông máy ngồi rũ trên xe, cảm giác trống rỗng bải hoải, rã rời...lúc sau em quay xe lên viện, đưa anh về quê!
Nhiều khi họ hàng cũng ko bằng tri kỷ cụ nhỉ!!! Em cũng đã từng khóc hét nc mắt khi nguoi bạn và là người đáng tuổi bố mình nhung nỗi đau thì con nhieu hon tất ca ko diễn ta hét cụ ah!!
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,241 Mã lực
Tang ma xong, em lại bị cuốn vào CV và cuộc sống, nghĩ ngợi nhiều lắm nhưng tự bảo mình là thôi, số anh có vậy, thế cho đỡ khổ thân anh.
Cho đến giữa tháng 7 âm lịch.
Em thích săn cá trắm đen, và để săn bọn đại tướng này thì em tự rút ra kinh nghiệm là phải săn đêm, ngồi thật tĩnh và tập trung đánh vào những đêm trăng muộn, tầm 17-18 âm lịch. Đêm đó em đi một mình.
Điểm câu là đầm nước lớn, rất sâu, nằm cách nghĩa địa khu em khoảng 200m. Em chẳng sợ hãi gì cả, cứ gọi báo chủ hồ xong là một mình dong xe ra đồng, bơi ra thả thính xong ngồi đến hết đêm mới về.
Hôm đó em ra đầm khoảng 23h, bơi ra tít xa thả thính xong quay vào nhẩn nha châm thuốc hút, khoảng 0:00 mới bắt đầu tập trung vào câu.
Tầm 0:30 thì dính cá, một con trắm đen khoảng 8-9kg dính lưỡi. Con này rất khỏe, em phải dòng nó đi khoảng 100m xa khỏi chỗ câu mới đưa được nó lên bờ. Rút đt ra soi gỡ lưỡi xong xuôi, em lại quay về chỗ ngồi, bó gối đợi.
Nhưng rồi tịt, chả có con nào động đậy gì nữa...và em ngủ quên lúc nào không biết. Đốc cần vẫn tì trên đùi, đầu gục vào tay khoanh trên đầu gối, em ngủ tít...đời em đến giờ chắc chỉ có vài lần ngủ như thế, mà chỉ toàn lúc nhậu xỉn chứ chưa bao giờ như hôm đó.
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,241 Mã lực
Đang ngủ thì em thấy ánh đèn xe máy quét ngang qua người, ngẩng lên thấy từ phía trong khu có cái xe máy chạy thẳng ra chỗ em ngồi theo lối độc đạo qua cổng nghĩa địa.
Chiếc xe chạy qua chỗ em ngồi khoảng 5-6m thì dừng lại, và nhờ ánh đèn phanh, em nhìn ra cái biển số, đó là xe anh!
 

Hercules TM

Xe tải
Biển số
OF-329287
Ngày cấp bằng
31/7/14
Số km
254
Động cơ
285,650 Mã lực

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,241 Mã lực
Anh dựng chống bước xuống, và buông câu hỏi "Được con nào chưa chú?"
Thế quái nào mà lúc đó em không nhớ ra là anh đã mất hơn 2 tháng, chỉ thấy anh đến thì vui lắm, em bảo được một con chắc gần chục cân anh ạ, anh bảo à vậy được rồi, bõ công ngồi, hồ này hàng ấy là khá lắm rồi đấy!
Rồi anh lại gần và ngồi xuống cạnh em, với bao thuốc châm lửa. Em lạ lùng ơ anh lại rít à? Có hại gì không? Nhìn gầy đét thế kia, bệnh tật sao rồi mà rít? Anh bảo giờ anh khỏi hẳn rồi, dạo này có tí CV mới nên hơi vất vả thành ra gầy, chứ tầm này rít thoải mái luôn, đ.éo sợ nữa!
Nghe anh nói mà mừng.
Em hỏi bảo sao dạo này cuối tuần em về anh không lên đánh cờ, không lên đi câu...anh giải thích cặn kẽ tất cả, đại khái là anh đã chuyển công việc, và bận, thế nên không gặp nhau được.
Chuyện trò một lúc anh đứng dậy bảo thôi anh về đây, em cũng đứng dậy bảo thế em cũng về. Anh bảo chú cứ ngồi câu đi, đêm nay trắm lớn ăn đấy, kiểu gì cũng làm đôi con nữa.
Xong anh quay xe, khi chạy ngang người em thì anh dừng lại mói: "Nãy chú bỏ quên cái điện thoại ở chỗ ngồi gỡ cá, bây giờ ra lấy đi không sáng ra có người đi làm đồng là mất đấy, điện thoại mới đắt tiền thế bọn nó không trả đâu.
Em vỗ túi quần rồi bảo ôi đúng, gỡ cá xong màn hình nó tối đi nên em quên mẹ nó mất, để tí em ra lấy. Anh có vẻ sốt ruột, bảo thôi, tốt nhất chú đứng lên luôn đi cho anh yên tâm.
Em vâng dạ và đứng lên, anh cũng rồ máy xe đi về theo chiều ngược lại.
Được một đoạn, em ngoái nhìn theo ánh đèn hậu xe của anh, nhìn mãi.

Cho đến khi ánh đèn xe anh vừa khuất sau khúc cua thì em choàng tỉnh, và thấy mình...đang đứng giữa đồng không mông quạnh, tối đen, cách nơi em ngồi câu khoảng 50-60m!
 

scorpion_ica

Xe container
Biển số
OF-28564
Ngày cấp bằng
7/2/09
Số km
7,477
Động cơ
529,241 Mã lực
Giữa mùa hè mà trán em vã mồ hôi, đó là lần đầu tiên và cũng là duy nhất cho đến bây giờ em biết thế nào là mồ hôi lạnh!
Cảm giác rõ ràng từng giọt mồ hôi lạnh như đá, toát ra từ trán và chân tóc, rồi đến toàn thân. Tóc tai em dựng ngược và người thì cứng đờ. Cảm giác cơ thể bị bao trùm và bó cứng bởi nỗi hoang mang tột độ, đầu óc tê dại, mụ mị đi vì không thể hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra.
Càng cố định thần, càng cố nghĩ thì càng rối và không thể hiểu nổi, không tự giải thích được câu chuyện hoang đường mình vừa trải qua là như thế nào.
Mông lung tột cùng, mình đang mơ hay thực? Thực thì lấy đ.éo đâu ra ông T để ra đây buôn chuyện? Mà mơ thì làm thế đ.éo nào mà mình lại đi được cả một đoạn đường dài trên cái bờ bé tí chênh vênh, trong tình trạng vô thức mà lại đ.éo bị lộn mẹ nó cổ xuống đầm nhỉ?

Em cứ đứng thế khoảng một phút, rồi dần dần tĩnh trí và nhớ ra cái điện thoại. Thu hết can đảm, em lò dò đi tiếp và cố định vị nơi gỡ cá. Lúc sau cũng đến nơi, mò mẫm một hồi em cũng tìm ra cái đt, vội vàng bật màn hình lên nhìn thì thấy lúc đó là 1:30', giơ đt soi đường, em đi như chạy về chỗ ngồi câu.

Về đến nơi vẫn cóng lắm, em cứ loanh quanh không biết làm gì trước, làm gì sau, thậm chí còn không biết mình cần phải làm gì vào lúc đó nữa. Lúc sau em châm điếu thuốc rồi dần dẫn nghĩ lại từng chút, vừa định thu cần về thì chợt nhớ lời anh dặn "cứ câu đi, đêm nay cá lớn đi ăn"...vậy là trấn tĩnh lại, bụng bảo dạ chắc anh sợ mình mất cái đt nên hiện hồn về nhắc nhở, và đấy là anh T của mình chứ đ.éo ma mãnh nào làm gì mà phải sợ? Giờ ông ấy mà có quay lại đây thì càng vui...thôi, câu tiếp, nhất định đ.éo sợ!
Em ngồi lì luôn, mắt nhìn phao nhưng mồm lẩm bẩm nói chuyện với anh, vừa là nói lên nỗi lòng thực lại vừa để tự trấn an mình.
Từ 1:30 đến 2:30 em quất một lèo bốn con trắm đen, thả bớt 2 con nhỏ, còn lại mang về 3 con, tổng gần 30 ký. Đó là lần em câu được nhiều trắm đen nhất trong quãng thời gian có vài tiếng như thế.
Sau về cũng còn hoang mang mất vài hôm mới ổn các cụ ạ.
Đó là lần đầu tiên "gặp" anh, bẵng đi gần chục năm, tháng trước em lại mơ thấy anh. Lần này đúng nghĩa giấc mơ nhưng nó chi tiết, rõ ràng và đúng đến từng câu, từng chữ với công việc của gia đinh anh xảy ra sau một tháng!

Em chín quá rồi, em rụng đây, chuyện đó sẽ kể sau vậy ạ.
 

Tik Tak

Xe buýt
Biển số
OF-430151
Ngày cấp bằng
15/6/16
Số km
857
Động cơ
220,156 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hà Nội
Em vừa đọc một lèo xong. Mai lại tiếp bác nhé
 

dinhngoclam113

Xe buýt
Biển số
OF-479707
Ngày cấp bằng
28/12/16
Số km
755
Động cơ
199,720 Mã lực
Tuổi
35
Nơi ở
Hà Nội
Website
thietbinhabeproyal.com
Chuyện của cụ vẫn có hồn như những hôm đầu cụ kể, ghê ghê lạnh lạnh hêhe :D
 

letrungkt

Xe máy
Biển số
OF-486144
Ngày cấp bằng
2/2/17
Số km
75
Động cơ
192,470 Mã lực
Tuổi
32
Em lót giày hóng cùng các cụ
 

mui0101

Xe điện
Biển số
OF-486178
Ngày cấp bằng
2/2/17
Số km
2,365
Động cơ
208,270 Mã lực
Tuổi
51
Chẳng biết có nên kể hay không, chuyện có thật 100% mới xảy ra năm ngoái trong văn phòng cũ nhà máy ô tô Forcia, Thạch Thất. Hoặc cụ nào biết nhà máy này ở đâu và trước đây là cái gì vào em bắt tay cái để có người làm chứng từ cành cây đến ngọn cỏ.
Em xin phép đi kiểm tra cửa giả trước khi lên hầu tiếp các cụ, em sẽ chỉ kể những gì mắt thấy tai nghe, còn suy đoán là gì các cụ tự ngẫm.
Đây cụ


 

Lacet_ti

Xe container
Biển số
OF-49813
Ngày cấp bằng
31/10/09
Số km
6,159
Động cơ
514,113 Mã lực
Giữa mùa hè mà trán em vã mồ hôi, đó là lần đầu tiên và cũng là duy nhất cho đến bây giờ em biết thế nào là mồ hôi lạnh!
Cảm giác rõ ràng từng giọt mồ hôi lạnh như đá, toát ra từ trán và chân tóc, rồi đến toàn thân. Tóc tai em dựng ngược và người thì cứng đờ. Cảm giác cơ thể bị bao trùm và bó cứng bởi nỗi hoang mang tột độ, đầu óc tê dại, mụ mị đi vì không thể hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra.
Càng cố định thần, càng cố nghĩ thì càng rối và không thể hiểu nổi, không tự giải thích được câu chuyện hoang đường mình vừa trải qua là như thế nào.
Mông lung tột cùng, mình đang mơ hay thực? Thực thì lấy đ.éo đâu ra ông T để ra đây buôn chuyện? Mà mơ thì làm thế đ.éo nào mà mình lại đi được cả một đoạn đường dài trên cái bờ bé tí chênh vênh, trong tình trạng vô thức mà lại đ.éo bị lộn mẹ nó cổ xuống đầm nhỉ?

Em cứ đứng thế khoảng một phút, rồi dần dần tĩnh trí và nhớ ra cái điện thoại. Thu hết can đảm, em lò dò đi tiếp và cố định vị nơi gỡ cá. Lúc sau cũng đến nơi, mò mẫm một hồi em cũng tìm ra cái đt, vội vàng bật màn hình lên nhìn thì thấy lúc đó là 1:30', giơ đt soi đường, em đi như chạy về chỗ ngồi câu.

Về đến nơi vẫn cóng lắm, em cứ loanh quanh không biết làm gì trước, làm gì sau, thậm chí còn không biết mình cần phải làm gì vào lúc đó nữa. Lúc sau em châm điếu thuốc rồi dần dẫn nghĩ lại từng chút, vừa định thu cần về thì chợt nhớ lời anh dặn "cứ câu đi, đêm nay cá lớn đi ăn"...vậy là trấn tĩnh lại, bụng bảo dạ chắc anh sợ mình mất cái đt nên hiện hồn về nhắc nhở, và đấy là anh T của mình chứ đ.éo ma mãnh nào làm gì mà phải sợ? Giờ ông ấy mà có quay lại đây thì càng vui...thôi, câu tiếp, nhất định đ.éo sợ!
Em ngồi lì luôn, mắt nhìn phao nhưng mồm lẩm bẩm nói chuyện với anh, vừa là nói lên nỗi lòng thực lại vừa để tự trấn an mình.
Từ 1:30 đến 2:30 em quất một lèo bốn con trắm đen, thả bớt 2 con nhỏ, còn lại mang về 3 con, tổng gần 30 ký. Đó là lần em câu được nhiều trắm đen nhất trong quãng thời gian có vài tiếng như thế.
Sau về cũng còn hoang mang mất vài hôm mới ổn các cụ ạ.
Đó là lần đầu tiên "gặp" anh, bẵng đi gần chục năm, tháng trước em lại mơ thấy anh. Lần này đúng nghĩa giấc mơ nhưng nó chi tiết, rõ ràng và đúng đến từng câu, từng chữ với công việc của gia đinh anh xảy ra sau một tháng!

Em chín quá rồi, em rụng đây, chuyện đó sẽ kể sau vậy ạ.
Phải là người có tâm, có tình, có duyên như cụ, mới được những trải nghiệm như vậy :)
Mong mọi điều tốt lành đến với cụ !
 

olobay

Xe tăng
Biển số
OF-148200
Ngày cấp bằng
5/7/12
Số km
1,565
Động cơ
369,271 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cảm giác rõ ràng từng giọt mồ hôi lạnh như đá, toát ra từ trán và chân tóc, rồi đến toàn thân. Tóc tai em dựng ngược và người thì cứng đờ. Cảm giác cơ thể bị bao trùm và bó cứng bởi nỗi hoang mang tột độ, đầu óc tê dại, mụ mị đi vì không thể hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra.
Hic, cảm giác này em biết, em đã trải qua 2 lần. Nhớ lại vẫn còn run :(
 

anh huong

Xe tải
Biển số
OF-496484
Ngày cấp bằng
10/3/17
Số km
369
Động cơ
190,990 Mã lực
Tuổi
30
châm bài để đọc sau ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top