[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Các công ty Israel cung cấp bộ thiết bị phòng thủ tàu cho các tàu khu trục châu Âu

Rafael và Elbit Systems sẽ cung cấp cho một quốc gia NATO tại châu Âu các biện pháp đối phó điện tử để bảo vệ tàu khu trục khỏi tên lửa diệt hạm, các công ty này thông báo vào thứ Hai.

Các hệ thống đang được đề cập là giải pháp tích hợp của cả hai công ty, bao gồm hệ thống điều khiển và phóng mồi bẫy DESEAVER MK-4 (DCLS) của Elbit, cùng với một loạt các biện pháp đối phó của Rafael.

1742380485211.png

Hệ thống DESEAVER MK-4 (DCLS) của Elbit

Các biện pháp đối phó mồi nhử thụ động và chủ động của Rafael được thiết kế để vô hiệu hóa các mối đe dọa như đầu dò tên lửa chống hạm (ASM) tiên tiến, các công ty cho biết trong một tuyên bố. Và thiết bị của Elbit cung cấp khả năng tác chiến điện tử trên biển để đẩy lùi các cuộc tấn công tên lửa phức tạp.

Các công ty cho biết hệ thống tích hợp này "bắn nhiều loại đạn mồi khác nhau từ nhiều bệ phóng để chống lại các mối đe dọa cùng lúc, định vị nó là hệ thống phân phối tác chiến điện tử hải quân thế hệ thứ tư giúp tăng cường khả năng phòng thủ chống tên lửa tiêu diệt mềm".

Thông báo không nêu tên chính phủ của bên mua cũng như số tiền thỏa thuận, và các quan chức công ty từ chối giải thích thêm. Nhưng thông báo đề cập rằng hợp đồng sẽ được thực hiện trong thời hạn bốn năm và bao gồm việc cung cấp hệ thống cho 5 tàu.

Một khách hàng tiềm năng là Hà Lan và Bỉ. Hai nước này đã công bố mua hai khinh hạm chống ngầm vào tháng 4 năm 2023, do xưởng đóng tàu Damen và Thales đóng cho mục đích điện tử.

Chiếc khinh hạm đầu tiên của Hà Lan dự kiến sẽ được bàn giao vào cuối năm 2029, trong khi Bỉ dự kiến sẽ nhận được tàu đầu tiên vào nửa cuối năm 2030.

1742380543082.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
5 vệ tinh Trung Quốc đã tập luyện 'không chiến' trong không gian, Lực lượng vũ trụ Mỹ cho biết

Các nhà lãnh đạo Lực lượng vũ trụ Mỹ đang mài giũa lập luận của mình về nhu cầu xây dựng năng lực tác chiến không gian của lực lượng này.

1742380675284.png

Phó Tổng tham mưu trưởng lực lượng vũ trụ Mỹ, Tướng Michael Guetlein

Các đối thủ "gần ngang hàng" của Hoa Kỳ đang "tập trận không chiến" trong không gian để mô phỏng chiến đấu trên quỹ đạo trong một bước tiến nữa trong nỗ lực rộng khắp của họ nhằm phát triển năng lực phủ nhận, phá vỡ, làm suy yếu và/hoặc phá hủy năng lực không gian của Hoa Kỳ, vị chỉ huy thứ hai của Lực lượng Không gian cảnh báo hôm nay.

Tướng Michael Guetlein, phó chỉ huy tác chiến không gian, phát biểu tại Hội nghị Chương trình Quốc phòng thường niên McAleese rằng các đối tác thương mại đã cung cấp dữ liệu nhận thức tình hình không gian cho Lực lượng Không gian trong một cuộc trình diễn liên quan đến các động tác di chuyển phối hợp của năm vệ tinh khác nhau.

“Có năm vật thể khác nhau trong không gian di chuyển vào và ra xung quanh nhau, đồng bộ và kiểm soát. Đó là những gì chúng ta gọi là không chiến trong không gian. Họ đang thực hành các chiến thuật, kỹ thuật và quy trình để thực hiện các hoạt động không gian trên quỹ đạo từ vệ tinh này sang vệ tinh khác”, ông giải thích.

Trong khi Guetlein không nêu rõ năm vệ tinh này liên quan đến quốc gia nào, một phát ngôn viên của Lực lượng Không gian sau đó đã nói với các phóng viên rằng cuộc trình diễn này là của Trung Quốc.

“Tướng Guetlein đã nhắc đến các cuộc diễn tập vệ tinh của Trung Quốc được quan sát trong không gian. Trung Quốc đã tiến hành một loạt các hoạt động gần vào năm 2024 liên quan đến ba vệ tinh thử nghiệm Shiyan-24C và hai vật thể không gian thử nghiệm của Trung Quốc, Shijian-6 05A/B. Các cuộc diễn tập này được quan sát ở quỹ đạo Trái đất thấp. Những quan sát này dựa trên thông tin có sẵn trên thị trường”, người phát ngôn cho biết.

1742380820226.png

Vệ tinh Shiyan-24C của Trung Quốc

Một đại diện của công ty theo dõi không gian LeoLabs có trụ sở tại Colorado đã xác nhận rằng công ty đã quan sát thấy cuộc trình diễn của Trung Quốc về cái mà cộng đồng không gian gọi là hoạt động tiếp cận và gặp gỡ (RPO) bằng cách sử dụng mạng lưới radar mặt đất của công ty này - cũng như một trường hợp khác đang diễn ra liên quan đến vệ tinh của Nga.

"Người Nga đang ở giữa một cuộc RPO gồm ba tàu vũ trụ", đại diện của LeoLabs nói thêm.

Cả hai quốc gia trong quá khứ đã chứng minh khả năng RPO với hai tàu vũ trụ di chuyển gần nhau ở LEO, làm dấy lên mối lo ngại của Bộ Quốc phòng. Các quan chức Hoa Kỳ cho biết Trung Quốc đã sử dụng một số vệ tinh để theo dõi các vệ tinh thương mại và chính phủ Hoa Kỳ được bố trí trên quỹ đạo Trái đất địa tĩnh (GEO).

Nhưng các cuộc trình diễn về khả năng đồng bộ hóa chuyển động của nhiều vệ tinh cùng một lúc vẫn còn tương đối mới, bổ sung vào danh sách dài các năng lực không gian ngày càng tăng của đối phương mà Guetlein cho biết đòi hỏi Lực lượng Không gian phải tăng cường hoạt động "để ngăn chặn và nếu cần thiết, đánh bại sự xâm lược" trên bầu trời.

“Môi trường đã hoàn toàn thay đổi. Trước đây có một khoảng cách năng lực giữa chúng ta và những người ngang hàng gần, chủ yếu là do sự tiến bộ về công nghệ của Hoa Kỳ. Khoảng cách năng lực đó từng rất lớn. Khoảng cách năng lực đó đang thu hẹp đáng kể và chúng ta phải thay đổi cách nhìn nhận về không gian hoặc khoảng cách năng lực đó có thể đảo ngược và không còn có lợi cho chúng ta nữa”, Guetlein nhấn mạnh.

Việc Guetlein sử dụng thuật ngữ chiến tranh trên không gợi nhiều liên tưởng nêu bật lên lập trường ngày càng gia tăng của Lực lượng Không gian về nhu cầu cải thiện năng lực của lực lượng này nhằm thiết lập "quyền ưu thế trên không gian" trong bất kỳ cuộc xung đột nào trong tương lai, bao gồm thông qua các hoạt động "kiểm soát không gian" không chỉ bao gồm các biện pháp phòng thủ như tránh các hành động thù địch mà còn bao gồm các hoạt động tấn công để tiêu diệt vệ tinh của đối phương.

“Ưu thế không gian là lý do chúng ta tồn tại như một lực lượng, và những thay đổi thất thường của chiến tranh phải định hình mọi thứ chúng ta làm nếu chúng ta muốn thành công”, Tướng Chance Saltzman, Tổng tham mưu trưởng Không quân và Không gian, phát biểu tại Hội nghị Chiến tranh của Hiệp hội Không quân và Không gian thường niên ở Colorado vào ngày 3 tháng 3. “Ưu thế không gian là mệnh lệnh hàng đầu của chúng ta”.

1742380987032.png

Vật thể thử nghiệm của Trung Quốc Shijian-6 05A/B được đưa lên quỹ đạo

Hơn nữa, ông cho biết, “kiểm soát không gian” là cách Lực lượng Không gian có thể đạt được ưu thế trong không gian; do đó là “chức năng cốt lõi” mới nhất của lực lượng này.

“Nói một cách đơn giản, Space Control bao gồm các khu vực nhiệm vụ cần thiết để tranh chấp và kiểm soát phạm vi không gian - sử dụng các phương tiện động học và phi động học để tác động đến khả năng của đối phương thông qua sự gián đoạn, suy thoái và thậm chí là phá hủy, nếu cần thiết”, Saltzman giải thích thêm. “Nó bao gồm những thứ như chiến tranh quỹ đạo và chiến tranh điện từ, và các hoạt động phản công không gian của nó có thể được sử dụng cho cả mục đích tấn công và phòng thủ theo chỉ đạo của các lệnh chiến đấu”.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Không có 'công tắc tắt': Lầu Năm Góc cố gắng trấn an các đối tác quốc tế về F-35

Lời giải thích được đưa ra sau khi hai đồng minh của Mỹ cho biết họ đang công khai đánh giá lại nhu cầu máy bay chiến đấu trong tương lai của mình trong bối cảnh căng thẳng với Washington.

1742381084940.png


Hôm nay, Lầu Năm Góc đã cố gắng trấn an các đối tác quốc tế trong chương trình F-35 rằng không có "công tắc tắt" nào trên máy bay chiến đấu tàng hình mà Hoa Kỳ có thể sử dụng để vô hiệu hóa nó - tín hiệu mới nhất cho thấy có những lo ngại thực sự ở nước ngoài về việc Hoa Kỳ quản lý chương trình này trong bối cảnh căng thẳng với các đồng minh lịch sử.

“Không có công tắc tắt”, Văn phòng Chương trình Chung (JPO) cho chương trình F-35 cho biết trong một tuyên bố. “Chương trình hoạt động theo các thỏa thuận đã được thiết lập tốt, đảm bảo tất cả các nhà khai thác F-35 đều có đủ năng lực cần thiết để duy trì và vận hành máy bay của họ một cách hiệu quả. Sức mạnh của chương trình F-35 nằm ở quan hệ đối tác toàn cầu của nó, và chúng tôi vẫn cam kết cung cấp cho tất cả người dùng đầy đủ chức năng và hỗ trợ mà họ yêu cầu”.

Cuộc thảo luận về một công tắc tắt máy tiềm năng đã xuất hiện vào đầu tháng này trong các bản tin của châu Âu, sau quyết định tạm dừng viện trợ quân sự cho Ukraine của Tổng thống Donald Trump. Các quan chức nước ngoài đã phủ nhận ý tưởng này vào thời điểm đó , nhưng mối quan tâm dường như xuất phát từ thực tế là F-35 được điều khiển bằng công nghệ phụ thuộc vào các bản cập nhật liên tục từ Hoa Kỳ, đặc biệt là đối với phần mềm phức tạp của máy bay, cũng như hỗ trợ hậu cần. Chương trình F-35, mà gã khổng lồ hàng không vũ trụ Mỹ Lockheed Martin là nhà thầu chính, bao gồm 19 đối tác hoặc khách hàng quốc tế.

“[Nó] không phải là công tắc điện tử. Hoa Kỳ cũng không thể điều khiển F-35 từ xa”, Stacie Pettyjohn, giám đốc chương trình quốc phòng tại Trung tâm An ninh Hoa Kỳ Mới, nói với Breaking Defense. “Nhưng bằng cách cắt đứt hỗ trợ bảo trì, vận chuyển phụ tùng thay thế và cắt đứt F-35 nước ngoài khỏi mạng máy tính của Hoa Kỳ, máy bay sẽ nhanh chóng bị cản trở.

"Nếu không có những bản cập nhật phần mềm này, F-35 có thể bay, nhưng sẽ có nhiều khả năng bị phòng không đối phương bắn hạ hơn. Ngoài ra, nếu không có đội ngũ bảo trì và phụ tùng thay thế của Hoa Kỳ, sẽ rất khó để máy bay có thể bay lâu dài, vì đây là một hệ thống vũ khí cực kỳ phức tạp", bà cho biết.

1742381160737.png


Kể từ những báo cáo ban đầu trên báo chí châu Âu, các quan chức từ hai đồng minh của Mỹ, Bồ Đào Nha và Canada, đã công khai tuyên bố rằng bộ quốc phòng của họ đang xem xét lại các lựa chọn máy bay phản lực chiến đấu trong tương lai của họ theo thực tế địa chính trị mới. Trong khi Lisbon chưa cam kết về máy bay chiến đấu thế hệ tiếp theo, Ottawa đã có kế hoạch mua gần 90 chiếc F-35A từ Hoa Kỳ. Bộ quốc phòng Canada đã ký hợp đồng để tiếp tục với 16 chiếc đầu tiên, nhưng họ đang "làm bài tập về nhà" về việc liệu những chiếc máy bay phản lực còn lại có còn vì lợi ích tốt nhất của Canada hay không khi cuộc chiến thương mại với Hoa Kỳ đang diễn ra.

Laurent de Casanove, thư ký báo chí của Bộ trưởng Quốc phòng Canada Bill Blair, cho biết trong một tuyên bố: "Để nói rõ ràng, chúng tôi không hủy hợp đồng F-35, nhưng chúng tôi cần phải làm bài tập về nhà của mình trong bối cảnh môi trường đang thay đổi và đảm bảo rằng hợp đồng ở hình thức hiện tại là vì lợi ích tốt nhất của người dân Canada và Lực lượng vũ trang Canada".

Trong tuyên bố ngày hôm nay, JPO nhắc lại rằng tính chất quốc tế của chương trình là một trong những lợi thế lớn nhất của họ.

"F-35 được hình thành, phát triển và tiếp tục được vận hành và duy trì như một nền tảng chung/liên minh, được xây dựng trên quan hệ đối tác chặt chẽ với các đồng minh và quốc gia đối tác của Hoa Kỳ trên toàn cầu", tuyên bố cho biết. "Ngay từ khi thành lập, F-35 đã là một nỗ lực hợp tác, tích hợp chuyên môn và đóng góp của nhiều quốc gia để đảm bảo đáp ứng được nhu cầu hoạt động của tất cả người dùng".

Lockheed trong tuyên bố của riêng mình cho biết công ty "cam kết giúp khách hàng của chúng tôi tăng cường sức mạnh không quân và an ninh của họ bằng F-35. Chương trình F-35 gần đây đã vượt qua 1 triệu giờ bay trên 16 lực lượng quân sự điều khiển máy bay. Chúng tôi vẫn cam kết cung cấp F-35 đáng tin cậy và có khả năng để giúp khách hàng của chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ và trở về nhà an toàn".
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Máy bay không người lái chạy bằng pin hydro của quân đội Mỹ chuẩn bị cất cánh

Một quan hệ đối tác mới mở ra thời điểm để phát triển máy bay không người lái chạy bằng pin hydro tầm xa hơn phục vụ cho chiến tranh.

Khi máy bay không người lái tiếp tục định hình lại bản chất của chiến tranh, những hạn chế về phạm vi và sức mạnh đang trở thành sự khác biệt giữa thành công và thất bại trên chiến trường. Hiện nay, một công ty máy bay không người lái có trụ sở tại Israel và công ty sản xuất Mach Industries của Hoa Kỳ đang hợp tác để cùng sản xuất máy bay không người lái chạy bằng pin nhiên liệu hydro, mang lại lợi thế lớn về phạm vi nhưng trước đây đã phải đối mặt với những thách thức khiến chúng không thể tham gia chiến trường.

1742381434163.png

Máy bay không người lái H2D250

Các công ty hy vọng sẽ sản xuất 1.000 máy bay không người lái mỗi tháng, với mục tiêu cuối cùng là lên tới 1.000 máy mỗi ngày, CEO Benzion Levinson của HevenDrones tiết lộ. Mục tiêu dài hạn sẽ phụ thuộc vào nhu cầu đối với máy bay không người lái H2D250 của công ty, có khả năng mang 10 pound, và các sản phẩm khác của công ty.

Cũng có khả năng tăng kích thước của máy bay không người lái trong tương lai. Levinson cho biết: "Khi bạn có bản thiết kế quy mô và bao gồm nhiều chức năng tự động hóa, thì thực sự sẽ phụ thuộc vào kích thước bạn muốn đạt được và tốc độ bạn muốn tăng lên".

Thử nghiệm máy bay không người lái chạy bằng pin nhiên liệu hydro đã có từ nhiều thập kỷ trước tại Hoa Kỳ, bắt đầu với nguyên mẫu Helios năm 1994 của NASA . Văn phòng Nghiên cứu Hải quân cũng đã đầu tư vào các nghiên cứu và thử nghiệm liên quan.

Seyed Hosseini, phó giáo sư kỹ thuật cơ khí tại Đại học Arkansas Tech, cho biết pin nhiên liệu hydro mang lại nhiều lợi thế hơn so với pin lithium-ion thông thường cho máy bay không người lái, đặc biệt là cho mục đích quốc phòng. Phòng thí nghiệm của ông đã tiến hành các thí nghiệm cho thấy máy bay không người lái chạy bằng hydro có thể bay lâu hơn từ ba đến năm lần so với máy bay không người lái thông thường, "có nghĩa là chúng có thể thu thập, phân tích và xử lý dữ liệu trong các nhiệm vụ dài hơn mà không cần sạc lại (tiếp nhiên liệu)".

Tầm bay xa hơn cùng với nguồn điện tích hợp lớn hơn để chạy phần mềm tự động tiên tiến trên chính máy bay không người lái giúp giảm nhu cầu người vận hành phải gửi hướng dẫn qua các kênh liên lạc dễ bị tấn công bằng chiến tranh điện từ.

Levinson cho biết Heven tập trung nhiều hơn vào việc tăng cường tính tự chủ, bao gồm các thử nghiệm với hệ thống dẫn đường độc lập với GPS, một phần là nhờ kinh nghiệm của công ty trong việc hỗ trợ lực lượng Israel chống lại các phe phái Hezbollah được trang bị khả năng tác chiến điện từ của Nga.

Samuel Bendett thuộc Trung tâm Phân tích Hải quân, một chuyên gia về việc sử dụng máy bay không người lái của Ukraine và Nga cho biết: “Máy bay không người lái của bạn bay càng xa thì khả năng phá vỡ tuyến hậu cần và tiếp tế của đối phương, cũng như tấn công các cơ sở chỉ huy và kiểm soát nằm xa hơn so với tuyến liên lạc càng lớn”.

1742381508344.png


Đó là một lý do khiến cuộc chiến Nga-Ukraine trở thành một loại phòng thí nghiệm sống mà cả hai bên liên tục phát triển các loại máy bay không người lái mới để đánh bại nhau. "Cả hai bên đều đang đẩy giới hạn phạm vi của máy bay không người lái điều khiển bằng sóng vô tuyến của họ - thông qua bộ lặp tín hiệu và máy bay không người lái sợi quang thông qua các cuộn sợi quang lớn hơn", Bendett nói.

Khi quân đội Hoa Kỳ đang khám phá các lựa chọn để tiến hành các hoạt động trên khoảng cách rộng lớn ở Thái Bình Dương, máy bay không người lái sợi quang thực sự không khả thi và máy bay không người lái thời gian ngắn đang hoạt động ở Ukraine cũng không phù hợp. Máy bay không người lái có động cơ đốt trong có thể bay lâu hơn, nhưng cũng có dấu hiệu nhiệt khiến chúng dễ bị phát hiện và đánh chặn. Dấu hiệu đó nhỏ hơn nhiều ở máy bay không người lái sử dụng pin nhiên liệu hydro để cung cấp năng lượng cho động cơ điện.

“Chúng tôi có một bình hydro, một lượng nhỏ, khoảng một pound hydro, và nó sẽ được đưa vào một pin nhiên liệu, tạo ra điện”, Levinson cho biết. “Chúng tôi sẽ có khoảng 10 giờ bay, khoảng 100 dặm”.

HevenDrones cũng đã phát triển các trạm tiếp nhiên liệu hydro có thể triển khai đến các căn cứ đảo xa xôi, giúp giảm nhu cầu phụ thuộc vào các tuyến tiếp tế dễ bị tổn thương, ông cho biết. "Dù bạn ở đâu, nếu bạn là Thủy quân lục chiến và bạn có thứ này, bạn sẽ mang nó theo mình, đúng không? Bạn có thể tạo ra hydro 24/7, về cơ bản là từ không khí loãng".

Nhưng Hosseini cho biết vẫn còn những thách thức khác đang cản trở việc áp dụng rộng rãi máy bay không người lái chạy bằng pin nhiên liệu hydro tại Hoa Kỳ. Thách thức lớn nhất là chuỗi cung ứng vật liệu và linh kiện, vốn do Trung Quốc chi phối mạnh mẽ .

1742381610220.png


“Hoa Kỳ vẫn phụ thuộc vào Trung Quốc về các vật liệu quan trọng [kim loại đất hiếm, sợi carbon, pin lithium-ion và một số thiết bị điện tử]. Một cuộc xung đột địa chính trị với Trung Quốc có thể làm gián đoạn chuỗi cung ứng máy bay không người lái chạy bằng hydro, hạn chế các ứng dụng quốc phòng. Cần đầu tư vào chuỗi cung ứng trong nước để giảm sự phụ thuộc vào hàng nhập khẩu của Trung Quốc và đảm bảo sản xuất máy bay không người lái quân sự”, ông cho biết.

Những lo ngại đó nói lên một trong những mục tiêu của quan hệ đối tác mới giữa HevenDrones và Mach: phát triển hơn nữa chuỗi cung ứng máy bay không người lái tại Hoa Kỳ cũng như các hệ thống phụ và các bộ phận quan trọng khác. Levinson cho biết: "Chúng tôi thực sự tập trung vào tình trạng không có sẵn chuỗi cung ứng, kiểm soát chuỗi cung ứng và giá cả". "Đó là khía cạnh cốt lõi trong những gì chúng tôi đang cùng nhau thực hiện".
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Vũ khí hạn chế và một cuộc khủng hoảng khu vực có thể đeo bám Hoa Kỳ trong cuộc chiến với Houthis

Chiến dịch ném bom của chính quyền nhằm vào nhóm được Iran hậu thuẫn đang chạm tới giới hạn chính trị và công nghiệp của Mỹ.

Các quan chức Lầu Năm Góc hứa rằng cuộc chiến tái diễn với lực lượng Houthis do Iran hậu thuẫn ở Yemen sẽ không biến thành một cuộc chiến bất tận. Nhưng tình hình đã trở nên phức tạp hơn.

1742382466270.png


Chính quyền Trump cam kết sẽ truy đuổi các chiến binh Houthi cho đến khi họ chấm dứt các cuộc tấn công vào tàu thương mại ở Biển Đỏ. Tuy nhiên, chiến dịch ném bom kéo dài nhiều ngày của họ đang phải đối mặt với các giới hạn chính trị và công nghiệp của Hoa Kỳ, bao gồm kho vũ khí chính xác hạn chế, một cuộc khủng hoảng khu vực rộng lớn hơn và một nhóm khủng bố không có khả năng lùi bước - ngay cả trong cuộc chiến chống lại một siêu cường quân sự.

“Người Houthi có thể quyết định khi nào điều này kết thúc, và cho đến lúc đó, chiến dịch sẽ không ngừng nghỉ,” người phát ngôn Lầu Năm Góc Sean Parnell nói với các phóng viên. “Tất cả các lựa chọn đều được cân nhắc.”

Máy bay chiến đấu và tàu chiến Mỹ đã tấn công hơn 30 mục tiêu ở Yemen kể từ thứ Bảy, nhắm vào các thủ lĩnh Houthi và các cơ sở lưu trữ tên lửa trong nỗ lực mà Tổng thống Donald Trump gọi là "áp đảo" và sẽ kéo dài "cho đến khi chúng ta đạt được mục tiêu".

Ông cũng cảnh báo rằng mỗi "phát súng do người Houthi bắn ra" đều được coi là một cuộc tấn công của Iran và sẽ phải chịu hậu quả "thảm khốc".

Người Houthi đã sống sót sau hàng chục cuộc không kích và tên lửa của chính quyền Biden. Và trong khi Nhà Trắng khẳng định điều này sẽ thay đổi dưới sự lãnh đạo của Trump, các quan chức Hoa Kỳ cũng phải đối mặt với căng thẳng ngày càng tồi tệ ở Trung Đông, bao gồm cả khả năng giao tranh mới giữa Israel và Hamas ở Gaza. Israel đã thực hiện cuộc tấn công lớn nhất vào lãnh thổ này vào thứ Ba kể từ lệnh ngừng bắn vào tháng 1, mặc dù Hamas vẫn chưa trả đũa.

“Cứ để Houthis quyết định, họ sẽ chiến đấu cho đến thành viên cuối cùng của phong trào của họ,” Bilal Saab, một cựu quan chức quốc phòng dưới thời chính quyền Trump đầu tiên, cho biết. “Họ chẳng quan tâm. Họ hoan nghênh cuộc chiến đó với Hoa Kỳ.”

1742382519168.png


Bất kỳ chiến dịch bền bỉ nào của Mỹ chống lại người Houthi đều sẽ khác so với chiến dịch ném bom thời Biden, cả về quy mô lẫn cường độ.

Chính quyền Biden, trong các cuộc đình công vào năm 2023 và 2024, đã phối hợp với Pháp và Anh như một phần của liên minh rộng lớn hơn. Chính quyền Trump dường như không quan tâm đến việc thành lập lại một đội.

Dana Stroul, quan chức cấp cao của Lầu Năm Góc phụ trách Trung Đông dưới thời chính quyền Biden, cho biết: "Một yếu tố quan trọng nhưng còn thiếu lần này chính là yếu tố đa quốc gia".

Một nhiệm vụ an ninh hàng hải của EU do Ý dẫn đầu đang được tiến hành ở Biển Đỏ, và một nhiệm vụ rộng hơn do Mỹ dẫn đầu có tên là Prosperity Guardian tiếp tục hộ tống tàu thương mại. Nhưng chiến dịch ném bom mới là Hoa Kỳ hành động một mình.

Bộ Quốc phòng Mỹ đã nhấn mạnh nỗ lực đơn lẻ của mình vào thứ Ba. Theo Lầu Năm Góc, Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth đã nói chuyện với Bộ trưởng Quốc phòng Qatar Sheikh Saoud Al Thani, "để thảo luận về các hoạt động của Hoa Kỳ nhằm loại bỏ mối đe dọa của Houthi đối với thương mại của Hoa Kỳ và khôi phục quyền tự do hàng hải của Hoa Kỳ".

Một chiến dịch ném bom cũng có thể gây căng thẳng cho nguồn cung cấp vũ khí của Hoa Kỳ, vốn đang phải vật lộn để theo kịp ba năm vận chuyển vũ khí tới Ukraine, những nỗ lực trước đó chống lại Houthis, tên lửa cho các cuộc tấn công của Israel vào Gaza và phòng thủ chống lại các cuộc tấn công của Iran.

1742382586872.png


Stroul cho biết: “Chúng tôi biết rằng ngành công nghiệp quốc phòng không theo kịp tốc độ chi tiêu của quân đội Hoa Kỳ hoặc để hỗ trợ các đồng minh và đối tác của mình như Ukraine và Israel”.

.......
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Hoa Kỳ đã phóng hơn 800 tên lửa trong chiến dịch ném bom năm 2024 nhằm vào lực lượng Houthis ở Yemen, bao gồm 135 tên lửa tấn công mặt đất Tomahawk có giá lên tới 2 triệu đô la mỗi tên lửa, cùng với 155 tên lửa tiêu chuẩn từ tàu chiến Hoa Kỳ, có giá từ 2 triệu đến 4 triệu đô la mỗi tên lửa.

1742382675419.png


Parnell, người phát ngôn của Lầu Năm Góc, khẳng định nỗ lực mới nhất "không phải là một cuộc tấn công vô tận. Đây không phải là về việc thay đổi chế độ."

Nhưng các quan chức và cựu sĩ quan quân đội cũng cảnh báo rằng các cuộc tấn công lần này sẽ gây ra nhiều thiệt hại hơn.

Kenneth McKenzie, một vị tướng Thủy quân Lục chiến đã nghỉ hưu, người từng lãnh đạo Bộ Tư lệnh Trung ương Hoa Kỳ dưới thời Trump và Tổng thống Joe Biden từ năm 2019 đến năm 2022, cho biết: “Chính quyền trước đã sống trong sự leo thang và họ tự hạn chế mọi thứ họ cần làm”. “Những mục tiêu này rộng hơn và sâu hơn những gì chính quyền Biden chọn tấn công”.

Trong khi một nhiệm vụ dài hạn có thể khiến Lầu Năm Góc phải căng thẳng và không chú ý đến việc ngăn chặn Trung Quốc, McKenzie cho biết nó cũng sẽ đảm bảo việc di chuyển qua một trong những tuyến đường thủy có lưu lượng giao thông lớn nhất thế giới.

“Có rủi ro”, ông nói, “nhưng tôi nghĩ rằng rủi ro sẽ lớn hơn nếu không hành động gì cả”.

Một sự thay đổi trong giao thức cũng có thể kéo dài cuộc chiến. Trump, không giống như dưới thời Biden, đang cho phép các chỉ huy trong khu vực quyết định thời điểm và địa điểm tấn công — thay vì tổng thống.

Phó Đô đốc Karl Thomas, giám đốc tình báo của Hải quân, cho biết hôm thứ Ba rằng Hoa Kỳ đã có một "đòn tấn công khá mạnh" vào nhóm có trụ sở tại Yemen. "Chúng ta sẽ xem họ muốn đi xa đến đâu."

Vai trò của Iran - và mức độ kiểm soát của nước này đối với người Houthi - cũng sẽ ảnh hưởng đến thời gian kéo dài của cuộc giao tranh.

“Iran đang quan sát”, Saab, cựu quan chức quốc phòng, cho biết. “Điều này đặt ra câu hỏi liệu người Iran có ảnh hưởng như vậy đối với người Houthis để bảo họ bình tĩnh lại hay không.”

1742382727294.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Xu hướng phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực tương lai của các nước

Xe tăng chiến đấu chủ lực đã trải qua hơn 100 năm phát triển, hỏa lực, khả năng sống sót và tính cơ động của chúng đã được cải thiện rất nhiều. Tuy nhiên, chiến trường hiện đại tiếp tục đặt ra những thách thức mới cho xe tăng chiến đấu chủ lực, vì vậy, một số quốc gia châu Âu đã bắt đầu triển khai kế hoạch phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực thế hệ tiếp theo, nhiều quốc gia đã đặt trọng điểm phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực vào nâng cấp nền tảng xe chiến đấu bọc thép hiện có thay vì phát triển hoặc mua xe tăng mới.

Châu Âu

Ở châu Âu, kế hoạch phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực mới quan trọng nhất là kế hoạch Hệ thống chiến đấu mặt đất trong tương lai của Pháp-Đức. Hệ thống này dự kiến sẽ được đưa vào sử dụng năm 2035 và sẽ thay thế xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard 2 và Leclerc hiện đang trong biên chế. Với tư cách là nhà thầu của chương trình, Công ty KNDS (bao gồm Krauss Maffei-Wegmann và Nexter) và Rheinmetall đã trưng bày xe trình diễn EMBT và xe tăng chiến đấu chủ lực Panther KF51.

EMBT sử dụng khung gầm Leopard 2 được cải tiến đáng kể, được trang bị tháp pháo mới dành cho hai người, pháo nòng trơn FI CN120-26 120mm L/52 của Nexter (22 viên đạn nạp sẵn) và sử dụng hộp số tự động gắn trên cabin đuôi. Nó có thể phóng các loại đạn xuyên giáp thoát vỏ cánh ổn định SHARD của Nexter. Pháo chính lắp trên xe tăng khi trưng bày tại triển lãm quốc phòng giống với xe tăng chiến đấu chủ lực Leclerc, nhưng KNDS có kế hoạch cuối cùng sẽ chọn pháo Ascalon 140 mm do Công ty Nexter phát triển. Khi trưng bày tại triển lãm quốc phòng, Nexter từng tuyên bố, tháp pháo EMBT đã sẵn sàng cho tích hợp pháo Ascalon.

1742383105722.png

EMBT

Về vũ khí phụ, EMBT được trang bị súng máy hạng nặng hai nòng 12,7 mm (đạn nạp sẵn 680 viên), kính ngắm toàn cảnh của chỉ huy và bệ vũ khí điều khiển từ xa được trang bị súng máy 7,62 mm (800 viên đạn nạp sẵn). Ngoài ra, một bệ vũ khí điều khiển từ xa phụ trợ ARX30 được trang bị pháo điều khiển điện tử 30M781 của Nexter (đạn nạp sẵn 150 viên).

Về cơ cấu tổ lái, ngoài người chỉ huy và pháo thủ bố trí trên tháp pháo còn có người lái và người điều hành hệ thống bố trí trên xe, người điều khiển chịu trách nhiệm điều khiển bệ vũ khí điều khiển từ xa ARX30, hệ thống quản lý chiến trường và các hệ thống không người lái khác có thể được triển khai trên xe. Mặc dù việc bổ sung bộ nạp đạn tự động cho xe tăng giúp loại bỏ sự cần thiết của thành viên tổ lái thứ tư, nhưng do người vận hành có thể đóng một vai trò quan trọng trong các nhiệm vụ như thay thế hoặc sửa chữa bánh xích, lực lượng vũ trang của nhiều nước quan tâm đến việc có thành viên tổ lái thứ tư. Xét rằng, đạn có thể được nạp tự động, thành viên thứ tư được hình dung là người điều hành hệ thống EMBT, nhiệm vụ chính của họ dường như là phòng thủ trước các mối đe dọa trên không cỡ nhỏ và nắm bắt tình hình tầm xa, từ đó tăng cường khả năng phòng hộ toàn diện và giảm tải gánh nặng nhận biết của chỉ huy.

Về hiệu quả phòng hộ, xe tăng được trang bị hệ thống phòng hộ chủ động Trophy của hãng Rafael, máy dò âm thanh súng pháo PILAR V, hệ thống tiếp nhận cảnh báo laser E-LAWS và 14 súng phóng lựu GALIX, có thể phóng lựu đạn khói và các loại đạn khác. EMBT nặng 61,5 tấn, nhẹ hơn nhiều xe tăng chiến đấu chủ lực hiện có, mặc dù hệ thống nhiệm vụ đã được nâng cao nhưng EMBT vẫn cho thấy xu hướng phát triển giảm trọng lượng trên các loại xe bọc thép hiện đại.

Từ thiết kế của EMBT, chúng ta có thể hình dung được ý tưởng thiết kế của Krauss Maffei-Wegmann và Nexter. Nhiều giải pháp thiết kế nổi bật này dự kiến sẽ được đưa vào thiết kế cuối cùng trong kế hoạch hệ thống chiến đấu mặt đất chính của KNDS.

Xe tăng chiến đấu chủ lực Panther KF51 của Rheinmetall sử dụng khung gầm Leopard 2 được cải tiến đáng kể và được trang bị tháp pháo hoàn toàn mới với pháo nòng trơn 130mm/L52 của Rheinmetall, có thể phá hủy hầu hết các loại giáp hiện có. Pháo 130mm có góc nghiêng từ -90 đến 200 và sử dụng bộ nạp đạn tự động gắn trên cabin đuôi. Đạn được cung cấp bởi hai băng đạn. Mỗi băng đạn chiếm khoảng một nửa không gian ở phía sau tháp pháo và mỗi băng chứa 10 viên đạn. Nếu cần thiết, một trong các khoang chứa đạn có thể được thay thế bằng một khoang chứa 4 viên đạn tuần kích Hero 12 để tấn công các mục tiêu ngoài tầm nhìn.

1742383044599.png

Panther KF51

Về vũ khí phụ trợ, Panther KF51 được trang bị súng máy hạng nặng 12,7 mm (đạn nạp sẵn 250 viên); bệ vũ khí điều khiển từ xa Rheinmetall NATTER với súng máy 7,62 mm (2.500 viên đạn nạp sẵn). NATTER được thiết kế để phòng hộ chống lại các máy bay không người lái cỡ nhỏ và các mục tiêu hạng nhẹ trên mặt đất.

Bố trí kíp lái mặc định của xe tăng là ba người, với người lái ngồi trong xe, chỉ huy và pháo thủ ngồi trên tháp pháo. Tuy nhiên, theo thông tin liên quan từ Rheinmetall, có thể căn cứ theo nhu cầu để bố trí thêm một thành viên thứ tư - một "chuyên gia" ngồi cạnh lái xe trong cabin. "Chuyên gia" được bố trí để vận hành máy bay không người lái (tương tự như người vận hành hệ thống EMBT), hoặc với tư cách là phi công điều khiển máy bay hoặc chỉ huy đại đội.

Về khả năng phòng hộ, xe được trang bị hệ thống phóng đạn khói ROSY của Rheinmetall, có thể lắp đặt hệ thống phòng hộ chủ động để chống lại các cuộc tấn công của tên lửa chống tăng và đạn động năng, đồng thời có thể lắp đặt hệ thống phòng hộ tấn công trên đỉnh của Rheinmetall. Hệ thống Panther KF51 có trọng lượng chiến đấu ở mức 59 tấn, dường như đã thực hiện được một bước quan trọng trong việc giảm trọng lượng của xe bọc thép.

1742382989207.png

Xe tăng Challenger 3

Vương quốc Anh đang cố gắng nâng cấp Challenger 2 lên tiêu chuẩn Challenger 3. Một số cải tiến bao gồm lắp đặt tháp pháo hoàn toàn mới với pháo nòng trơn Rheinmetall Rh-120 L55A1 120mm/L55, có thể bắn đạn xuyên giáp thoát vỏ cánh ổn định DM73 và KE2020 Neo (còn gọi là DM73); được trang bị kính ngắm mới của Thales dành cho chỉ huy và pháo thủ, kính ngắm nhiệt phía trước và phía sau cho người lái. Tháp pháo mới của xe sẽ được trang bị các bộ phận giáp thụ động mới, bổ sung thêm máy thu cảnh báo laser và 10 súng phóng lựu khói, cũng như hệ thống phòng hộ chủ động tiêu diệt cứng Trophy của Rafael. Sau những cải tiến trên, so với Challenger 2 nặng 65 tấn, trọng lượng xe của Challenger 3 sẽ tăng nhẹ, lên khoảng 66 tấn, tùy thuộc vào thành phần áo giáp. Thông qua nâng cấp, Challenger 3 sẽ trở thành xe tăng chiến đấu chủ lực kỹ thuật số có khả năng kết nối mạng. Lục quân Anh dự kiến sẽ nhận được lô Challenger 3 đầu tiên vào khoảng năm 2029, tức chỉ khoảng 6 năm trước khi các đồng minh lớn ở châu Âu có kế hoạch tiếp nhận hệ thống chiến đấu trên bộ chủ lực thế hệ tiếp theo vào năm 2035.

Nga luôn duy trì khả năng thiết kế xe tăng độc lập, nhưng ngân sách và khả năng phát triển công nghệ mới lại tụt hậu, dẫn đến việc ngoại trừ sản xuất thử nghiệm khoảng 20 xe tăng T-14 Armata kiểu mới, cho đến nay vẫn chưa bắt đầu sản xuất hàng loạt. Thay vào đó là các phiên bản cải tiến của các loại xe tăng cũ hơn, chẳng hạn như T-72B3, T-80BVM và T-90M. Ba loại xe tăng này đều tham gia chiến đấu trong Chiến tranh Nga-Ukraine, nhưng cho đến nay xe tăng T-14 vẫn chưa xuất hiện.

1742382913498.png

Xe tăng T-14

T-14 có nhiều tính năng bắt mắt, có lẽ đáng chú ý nhất trong số đó là cấu hình tổ lái 3 người, gồm người chỉ huy, pháo thủ và lái xe nằm trong cabin phòng hộ ở phía trước khung gầm; nó áp dụng tháp pháo không người lái với pháo 2AM82-1M 125mm, có thể bắn đạn xuyên giáp thoát vỏ cánh ổn định Vakuum-1 và Vakuum-2 dài hơn. Tháp pháo không người lái cho phép xe tăng nhẹ hơn đáng kể so với nhiều thiết kế hiện đại, với tổng trọng lượng chiến đấu khoảng 55 tấn.

...........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Châu Á

Ấn Độ đã phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực Arjun Mk 1 và Mk 1A trong một thời gian dài, nhưng với lượng xe tăng chiến đấu chủ lực hiện tại dồi dào của Ấn Độ, bao gồm xe tăng T-72 và T-90 do Nga chế tạo, khiến nhu cầu về loại xe này tương đối thấp. Cơ quan Nghiên cứu và Phát triển Quốc phòng Ấn Độ hiện đang triển khai dự án xe chiến đấu tương lai FRCV, nhằm phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực tương lai cho Ấn Độ với số lượng yêu cầu là 1.770 xe và dự kiến sẽ được đưa vào sử dụng trước năm 2030. Nhưng ngoài danh sách đầy tham vọng các yêu cầu được đưa ra trong phương án phát triển vào tháng 5 năm 2021, kế hoạch này cho đến nay vẫn chưa đạt được nhiều tiến bộ và được coi là không thể đạt được mục tiêu đưa vào sử dụng vào năm 2030.

1742383212438.png

Xe tăng chiến đấu chủ lực Arjun Mk 1

Sau khi phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực K1 (105 mm) và K1A1 (120 mm), Công ty Hyundai Rotem của Hàn Quốc đã phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực K2 Black Panther. Sau một thời gian trì hoãn trong kế hoạch, Panther K2 đã được đưa vào sử dụng và gần đây đã được Ba Lan đặt hàng 180 chiếc, cùng với 800 chiếc K2PL nâng cấp khác dự kiến sẽ được sản xuất trong nước bắt đầu từ năm 2026.

Hyundai Rotem hiện đang nghiên cứu các ý tưởng xe tăng chiến đấu chủ lực trong tương lai, bao gồm cả xe tăng chiến đấu chủ lực thế hệ tiếp theo được trưng bày dưới dạng mô hình tại Triển lãm Phòng thủ Sartori 2022. Tương tự như T-14 Armata, tổ lái của xe tăng dự kiến là 2 hoặc 3 người, tất cả đều ở trong cabin phòng hộ trong xe và được trang bị tháp pháo điều khiển từ xa. Ngoài ra, trọng lượng xe dự kiến chỉ là 55 tấn, do sử dụng tháp pháo điều khiển từ xa nên không yêu cầu phòng hộ thụ động quá mức, nên có thể đạt được mục tiêu về trọng lượng xe.

1742383968243.png

Xe tăng chiến đấu chủ lực K2 Black Panther

Ngoài ra, xe tăng dự kiến sử dụng pháo nòng trơn 130mm trang bị máy nạp đạn tự động; lắp đặt bệ vũ khí điều khiển từ xa với vũ khí laser, phía sau tháp pháo lắp đặt 2 ống phóng tên lửa chống tăng dẫn đường; lắp đặt hệ thống phòng hộ chủ động sát thương cứng, 4 bộ hiệu ứng được lắp trên 2 ống phóng, lần lượt ở hai bên tháp pháo, bổ sung thêm 16 ống phóng lựu đạn khói, 8 ống ở mỗi bên khoang đuôi. Điều đáng chú ý là, xe tăng đã sử dụng bánh xích cao su composite khi trưng bày, giúp giảm độ rung và trọng lượng. Tuy nhiên, để đạt được mục tiêu trọng lượng xe 55 tấn, vẫn cần phải nghiên cứu và phát triển lâu dài các bánh xích cao su composite.

Trung Đông

So với nhiều quốc gia khác, Lực lượng Phòng vệ Israel có kinh nghiệm chiến đấu cơ động trên mặt đất cường độ cao và liên tục phát triển dòng xe tăng chiến đấu chủ lực Merkava. Tuy nhiên, khi Merkava Mk5 (còn được gọi là Barak) sắp được đưa vào sử dụng trong Lực lượng Phòng vệ Israel vào năm 2023, Israel dường như không hài lòng với việc liên tục nâng cấp các xe tăng chiến đấu chủ lực hiện có của mình, nên đã bắt đầu tập trung vào dự án phát triển dòng xe Carmel trong tương lai. Carmel được dự định là một dòng xe nhẹ hơn và trên thực tế là mẫu xe chiến đấu chính dựa trên một loại xe chiến đấu bộ binh. Việc thiếu kế hoạch thiết kế xe tăng trong tương lai có vẻ như là một bước đi mạo hiểm, khi nhiều quốc gia khác đang tiến bộ với tốc độ nhanh hơn Israel, chẳng hạn như Thủy quân lục chiến Mỹ đã ngừng hoạt động xe tăng chiến đấu chủ lực Abrams MlA1 vào năm 2021.

1742384010812.png

Merkava Mk5

Hiện nay, trong thời đại mà các loại vũ khí chống tăng mang tính sát thương và độ chính xác cực kỳ mạnh thường có thể phá hủy hệ thống phòng thủ thụ động, việc phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực đang phải chịu áp lực rất lớn, nhằm đáp ứng những thách thức mới không ngừng xuất hiện trên chiến trường hiện đại hóa, các cường quốc quân sự đang không ngừng phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực với nhiều phương thức khác nhau. Đánh giá từ hiện trạng phát triển ở nước ngoài, sự phát triển trong tương lai của xe tăng chiến đấu chủ lực sẽ thể hiện những đặc điểm sau: Trước hết, trong thiết kế xe tăng chiến đấu chủ lực trong tương lai, cỡ nòng của pháo chính thường lớn hơn 120 mm hoặc 125 mm, phương án ý tưởng là 130 mm hoặc 140 mm, điều này có thể tăng sức mạnh sát thương, nhưng phải trả giá bằng giảm số lượng đạn có thể mang theo. Do đạn lớn hơn nên nó quá nặng đối với một người nạp đạn, nên cần có một máy nạp đạn tự động.

Thứ hai, về khả năng di chuyển, hệ thống treo thủy lực đang dần thay thế hệ thống treo thanh xoắn để cải thiện hơn nữa sự thoải mái khi lái xe của tổ lái và cung cấp nền tảng bắn ổn định hơn cho pháo. Để giải quyết vấn đề bánh xích cao su composite hiện nay chưa thể chịu tải tốt với trọng lượng nặng của một xe tăng chiến đấu chủ lực, các nhà sản xuất như Công ty Suxi đang nỗ lực giải quyết vấn đề này. Trong quá trình phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực, có lẽ điều thú vị nhất là, sau nhiều thập kỷ tăng lên về trọng lượng, thiết kế của xe tăng chiến đấu chủ lực cuối cùng cũng bắt đầu phát triển ngược lại, và giáp thụ động dần nhường chỗ cho hệ thống phòng hộ chủ động sát thương cứng hoặc sát thương mềm, hệ thống quản lý đặc trưmg tín hiệu, v.v. Ngoài ra, khi các công nghệ như tháp pháo không người lái hoặc bánh xích cao su composite dần được hoàn thiện, nó sẽ mang lại cho các nhà thiết kế tiềm năng phát triển xe tăng nhẹ hơn trong khi vẫn duy trì mức độ phòng hộ toàn diện cao hơn.

1742384079200.png

Xe tăng Type-99 của TQ

Khi khả năng sát thương của vũ khí hiện đại tiếp tục gia tăng, mối đe dọa đối với xe tăng chiến đấu chủ lực ngày càng trở nên rõ ràng. Trước những thách thức, xe tăng chiến đấu chủ lực đã bắt đầu trang bị nhiều hệ thống mới, kéo theo yêu cầu về động cơ cũng tăng lên tương ứng. Do vậy, càng đòi hỏi các phương án thiết kế hiện đại hóa, giải pháp thiết kế trang bị thêm các động cơ phụ trợ hoặc lưu trữ năng lượng để đáp ứng nhu cầu động cơ ngày càng tăng. Mặc dù chiến trường hiện đại đã mang đến nhiều thách thức cho xe tăng chiến đấu chủ lực, nhưng xét theo nỗ lực phát triển xe tăng chiến đấu chủ lực của nhiều quốc gia, xe tăng chiến đấu chủ lực vẫn sẽ là một phần quan trọng của lực lượng vũ trang hiện đại trong tương lai./.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tên lửa chống tăng vẫn sẽ là vũ khí sát thương hiệu quả đối với xe tăng và xe bọc thép

Xe tăng và xe bọc thép luôn là sự hiện diện của lực lượng hùng mạnh trên chiến trường, chúng không chỉ có hỏa lực mạnh mà còn có khả năng phòng thủ chắc chắn. Nhưng qua thực tế chiến đấu, không còn nghi ngờ gì nữa, tên lửa chống tăng (ATGM) chính là thách thức rất lớn đối với xe tăng và xe bọc thép. Khi cần thiết, chúng cũng có thể được sử dụng để phá hủy các công sự dã chiến đơn giản. Sau Chiến tranh thế giới thứ Hai, với sự phát triển không ngừng của xe tăng và xe bọc thép, nhiều nước đã phát triển và cải tiến tên lửa chống tăng, nhằm mục tiêu tiêu diệt đội hình xe tăng, xe bọc thép với lợi thế về tỉ lệ hiệu quả/chi phí thấp.

Tên lửa chống tăng đã được sử dụng rộng rãi kể từ Chiến tranh Lạnh. Loại vũ khí này bao gồm hệ thống dẫn đường, đầu đạn, thiết bị động cơ và thân đạn, sau khi phóng, đầu đạn của nó có thể xuyên qua lớp giáp, khiến mục tiêu bọc thép và tổ lái mất khả năng chiến đấu hoặc bị tiêu diệt. Vì tên lửa chống tăng thường được trang bị đầu đạn tiên tiến nên so với đạn rocket không dẫn đường và đạn súng phóng lựu (RPG), chúng gây ra mối đe dọa lớn hơn nhiều đối với xe tăng và xe bọc thép. Với sự phổ biến của tên lửa chống tăng, mức độ đe dọa của chúng đã tăng lên rất nhiều, đồng thời tầm bắn, tốc độ, độ chính xác và khả năng sát thương của chúng cũng không ngừng được cải thiện. Ngoài ra, tên lửa chống tăng có chi phí thấp và dễ vận hành nên hầu như bất kỳ quân đội hoặc tổ chức phi nhà nước nào cũng đều sở hữu loại vũ khí này.

“Vũ khí sát thủ” trong tác chiến gần

Chi phí thấp của tên lửa chống tăng tương phản rõ rệt với chi phí mua xe bọc thép (như xe tăng chiến đấu chủ lực và xe chiến đấu bộ binh), và đây là lúc tính kinh tế của chiến tranh phát huy tác dụng. Nếu một lực lượng quân sự có thể phá hủy những tài sản đắt tiền, khó thay thế của đối thủ với một chi phí rẻ tiền, thì cuối cùng sẽ gây tổn hại đến khả năng tiến hành và tiềm lực chiến tranh của quốc gia đối thủ.

1742384240140.png


Nếu tình hình cho phép, lực lượng thiết giáp được trang bị lớp giáp dày (thiết giáp hạng nặng) cũng có thể sẽ phải hứng chịu các đợt tấn công từ tên lửa chống tăng. Những cuộc xung đột gần đây một lần nữa chứng minh rằng, tên lửa chống tăng có sức sát thương ngày càng lớn hơn. Cuộc chiến Israel-Hezbollah ở Lebanon năm 2006 đã nêu bật khả năng của các đơn vị cơ động nhỏ được trang bị tên lửa chống tăng để chiến đấu chống lại lực lượng thiết giáp; trong cuộc nội chiến ở Syria năm 2011, lực lượng đối lập cũng sử dụng tên lửa chống tăng; trong cuộc xung đột Nagorno-Karabakh giữa Armenia và Azerbaijan năm 2020, việc sử dụng tên lửa chống tăng đóng vai trò quyết định. Cuộc xung đột gần đây giữa Nga và Ukraine càng chứng tỏ giá trị của tên lửa chống tăng.

Nick Reynolds, nhà nghiên cứu phân tích chiến tranh trên bộ tại Viện nghiên cứu dịch vụ Hoàng gia Anh (RUSI) cho biết, sau khi tiến hành nghiên cứu, phân tích chuyên sâu và chi tiết về cuộc xung đột Nagorno-Karabakh, ông đánh giá: “Mặc dù để tấn công hiệu quả các mục tiêu chiều sâu của Quân đội Armenia, Azerbaijan đã làm hết sức mình để triển khai một số lượng lớn các thiết bị tình báo, giám sát, thu thập và trinh sát mục tiêu (ISTAR), cùng với các hệ thống vũ khí tấn công chính xác, đã đạt được một số kết quả nhất định, nhưng việc sử dụng tên lửa chống tăng lại không nhận được báo cáo nhiều. Trên thực tế, trong cuộc xung đột này, tên lửa chống tăng đóng vai trò chủ chốt trong tác chiến gần".

Trong tác chiến gần, các bên đối địch thường giao tranh trực tiếp trong phạm vi tầm nhìn từ 2-3 km, và tên lửa chống tăng thường được vận hành bởi các tiểu đội bộ binh di chuyển bộ (đã xuống xe). Ưu điểm của tên lửa chống tăng là chúng có khả năng tấn công ngoài khu vực phòng thủ của hệ thống pháo, với tầm bắn hiệu quả lên tới 3 km, nhưng điều này cũng có thể mang lại rủi ro trực tiếp cho người điều khiển. Tầm bắn tối đa của các loại tên lửa chống tăng sẽ khác nhau, nhưng người vận hành thường sẽ thích tầm bắn khoảng 2,5-4 km. Mặc dù nó có thể được bắn từ khoảng cách xa hơn, nhưng điều đó sẽ khiến việc dẫn đường cho tên lửa chống tăng trở nên khó khăn hơn và các cảm biến (xen-xơ) hình ảnh của nó có thể gặp khó khăn trong việc xác định mục tiêu ở khoảng cách xa hơn.

Đạt được chiều sâu chiến trường

Tommy Boccardi, Giám đốc về nhu cầu và khả năng cơ động, lực lượng tác chiến đặc biệt và hệ thống trên không-mặt đất của Công ty Tên lửa và Phòng thủ Raytheon cho rằng, để đạt được chiều sâu trên chiến trường, đội hình bộ binh phải chọn cách thiết lập các khu vực giao chiến của riêng mình. Điều quan trọng là phải thiết lập chiều sâu trên chiến trường, bởi đội hình bộ binh này không chỉ chiến đấu với một xe tăng cố định (trong thời gian dừng đỗ) của đối phương trong một khu vực nhất định, mà họ có thể phải đối đầu với ít nhất một trung đội gồm 3 đến 4 xe tăng chiến đấu chủ lực, mà trung đội này thường nằm trong đội hình một đại đội được trang bị từ 12 đến 14 xe tăng chiến đấu chủ lực. Ngoài các phương tiện hỗ trợ hậu cần và chỉ huy, điều khiển, một tiểu đoàn cơ giới hoặc cơ động thông thường được trang bị khoảng 42 đến 44 xe tăng.

1742384282815.png


Đội hình xe tăng của đối phương có thể có chiều sâu 5 km và thường di chuyển với tốc độ 30 km/h, nghĩa là cứ 2 phút nó có thể di chuyển 1 km. Bocardi nói: "Nếu bạn nhìn thấy một chiếc xe tăng hoặc một cụm xe tăng cách đó khoảng 7 km, bạn có khoảng 4 phút trước khi nó lọt vào tầm bắn (của pháo chính), nhưng có lẽ còn có thêm 40 xe tăng nữa ở phía sau nó". Một khi tình huống này xảy ra, bạn sẽ nhận ra rằng, mình chỉ còn 15 phút chiến đấu, phải nạp đạn, bố trí lại cách triển khai của quân nhà để chống lại xe tăng đang lao tới của đối phương. Sau đó, sau 3 đến 5 phút nữa, cụm xe tăng đó sẽ đủ thời gian di chuyển đến vị trí tầm bắn của pháo chính, và bây giờ mới là lúc thực sự gây ra mối đe dọa. Từ khi phát hiện ban đầu đến thời điểm hiện tại, chúng đã tiến được 7 phút và hiện đang ở trước mặt bạn, chúng sẽ sử dụng pháo chính và súng máy để tấn công. Thời khắc đó, lực lượng dễ bị tổn thương nhất trên chiến trường chính là bộ binh".

Cảnh tượng nguy hiểm này nêu bật tầm quan trọng của việc phát huy tối đa ưu điểm của tên lửa chống tăng, đó là cảm nhận (phát hiện tình hình địch) càng sớm càng tốt và bố trí hệ thống vũ khí theo các hướng, trận địa khác nhau xung quanh khu vực giao tranh, để chống lại xe tăng ở hướng chính diện và làm suy yếu mối đe dọa từ kẻ thù theo chiều sâu. Những tình huống như vậy và chiến thuật được sử dụng là cơ sở cho sự phát triển và tiến bộ của công nghệ tên lửa chống tăng. Tương tự, để chống lại mối đe dọa từ tên lửa chống tăng, công nghệ chế tạo xe tăng và xe bọc thép cần tiếp tục phát triển và cải tiến.

.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Vũ khí chống giáp đáng tin cậy

Chiến thuật mà xe tăng và xe bọc thép cần áp dụng để chống lại tên lửa chống tăng là triển khai trước bộ binh hoặc các đơn vị trinh sát mặt đất khác, hoặc sử dụng các phương pháp trinh sát trên không để phát hiện các vị trí phục kích tiềm ẩn của tên lửa chống tăng của đối phương. Khi bị tấn công, xe tăng và xe bọc thép phải phản ứng nhanh, tránh sự theo dõi và ngắm bắn của hệ thống dẫn đường tên lửa chống tăng của đối phương, nhanh chóng tiến vào boongke. Mặc dù có thể hiệu quả, nhưng có lẽ còn cần phải áp dụng biện pháp thả màn khói hoặc các biện pháp che giấu khác, nhưng trong tình huống có thể xảy ra, đội tên lửa chống tăng của đối phương thường chọn các vị trí/trận địa bắn trên cao (đặc biệt là ở khu vực thành thị), khiến xe tăng và xe bọc thép khó có thể lựa chọn các vị trí che giấu.

1742384396366.png


Thông thường, xe tăng, xe bọc thép được trang bị giáp phản ứng nổ (ERA), đây là giáp có vật liệu nổ độ nhạy thấp được lắp đặt giữa hai tấm thép và cố định trên giáp chính. Một khi đầu đạn tên lửa chống tăng bắn trúng xe tăng, xe bọc thép, giáp phản ứng nổ có thể phá hủy nó, tuy nhiên hình thức phòng hộ này đã bị "mất tác dụng" bởi tên lửa trang bị đầu đạn kép. Ngoài ra, lớp giáp phụ và giáp phản ứng nổ cũng có thể bị phá hủy bởi tên lửa được trang bị đầu đạn nạp nhiều loại thuốc nổ.

Hệ thống phòng hộ chủ động (APS) là nỗ lực mới nhất nhằm bảo vệ xe tăng và xe bọc thép, sử dụng cảm biến và thiết bị nổ để tiêu diệt tên lửa/đầu đạn đang lao tới nhằm bảo vệ xe tăng và xe bọc thép. Nhưng đây không phải là một giải pháp hoàn hảo. Các biện pháp như gây nhiễu, đánh lừa điện tử hoặc chế áp có thể được áp dụng để tránh tên lửa/đầu đạn đang lao tới. Điều này thể hiện một "trò chơi công nghệ" đang diễn ra giữa các hệ thống tấn công và phòng thủ. Mỗi khi thành tựu công nghệ mới xuất hiện sẽ có những công nghệ tương ứng để đối phó lại.

Reynolds cho biết, các tên lửa chống tăng hiện có đang trải qua nhiều cải tiến. Theo đó, để chống lại các cuộc tấn công bằng tên lửa chống tăng, xe tăng và xe bọc thép cũng áp dụng nhiều biện pháp đối phó khác nhau, chẳng hạn như các giải pháp sát thương cứng và sát thương mềm đang được phát triển. Nhưng thực tế là việc xây dựng các giải pháp hiệu quả (đặc biệt là sát thương cứng) và phát triển chúng một cách đáng tin cậy cho xe tăng, xe bọc thép khó hơn nhiều so với việc cải tiến chính tên lửa chống tăng. Ông giải thích rằng, khả năng sát thương của tên lửa chống tăng đang phát triển với tốc độ nhanh hơn nhiều so với khả năng tự bảo vệ của phương tiện. Đối với việc chống lại các cuộc tấn công bằng tên lửa chống tăng vào xe tăng, xe bọc thép (tức là khả năng phòng hộ của lớp giáp), về cơ bản biện pháp thực sự hiệu quả duy nhất là tăng trọng lượng của phương tiện. Nói cách khác, sẽ là một lựa chọn tốt hơn nếu trang bị cho xe bọc thép nhiều giáp phụ/giáp phản ứng nổ làm bằng vật liệu mới có giá cả phải chăng.

1742384417586.png


Mặc dù có những loại vũ khí khác có thể được sử dụng để chống lại các mục tiêu bọc thép, ví dụ việc sử dụng máy bay không người lái và đạn tuần kích để tấn công tầm xa là một lựa chọn mới so với hỗ trợ trên không tầm gần từ máy bay có người lái hoặc trực thăng, nhưng những loại vũ khí này có lẽ không phải lúc nào cũng hiệu quả. Hệ thống phòng không hiện đại được tích hợp mạng tổng hợp có thể khiến lực lượng trên không khó có thể phát huy hiệu quả. Ngoài ra, Nga và các nước khác còn sử dụng tác chiến điện tử như một phần của các hoạt động tấn công và phòng thủ. Điều này có nghĩa là, liên kết dữ liệu giữa lực lượng mặt đất và nhân viên điều khiển trên không phía trước (FAC) hoặc nhân viên điều khiển trên không trong tác chiến liên hợp (JTAC) có thể không khả dụng. Ngay cả khi có sẵn máy bay, lực lượng mặt đất cũng không thể liên lạc với họ để cung cấp dữ liệu ngắm mục tiêu chính xác. Vì vậy, trong các cuộc xung đột cường độ cao trong tương lai, tên lửa chống tăng sẽ là vũ khí chống tăng đáng tin cậy cho lực lượng bộ binh di chuyển bộ/xuống xe.

Dẫn đường của tên lửa chống tăng

Ngày nay, hầu hết các tên lửa chống tăng đều sử dụng hệ thống dẫn đường chỉ lệnh đường ngắm bán tự động (SACLOS). Điều này có nghĩa là, người điều khiển phải đặt mục tiêu vào tâm ngắm của thiết bị ngắm bắn của vũ khí, thì mới có thể bắn trúng mục tiêu. Dẫn đường chỉ lệnh đường ngắm bán tự động cũng được sử dụng cho tên lửa phòng không. Mặc dù chỉ cần thời gian huấn luyện ngắn để vận hành, nhưng điều này có nghĩa là, từ khi bắt đầu phóng cho đến khi kết thúc toàn bộ hành trình bay của tên lửa, người điều khiển phải khóa chặt mục tiêu trong tầm ngắm; giữa đơn nguyên chỉ huy phóng và tên lửa được duy trì liên kết bằng dây hoặc kết nối không dây.

1742384480679.png

BGM-71 Tow

Vẫn còn nhiều tên lửa chống tăng dẫn đường bằng dây đang được sử dụng, chẳng hạn như Milan của châu Âu; BGM-71 Tow và M47 Dragon do Mỹ sản xuất; 9K113 Konkurs, 9K115 Metis, 9K111 Fagot của Nga; cũng như HJ-8 của Trung Quốc và một số loại tên lửa chống tăng khác. Việc bắn những tên lửa chống tăng này có những rủi ro nhất định, vì chúng không phải là vũ khí “bắn và quên”, điều này có nghĩa là người điều khiển sẽ gia tăng khả năng bộc lộ bản thân trước hỏa lực phản công của đối phương. Tuy nhiên, việc sử dụng dẫn đường bằng dây sẽ khiến cho tên lửa chống tăng không thể bị đối phương gây nhiễu và người điều khiển được huấn luyện tốt có thể ngắm mục tiêu với độ chính xác cao.

Một số tên lửa chống tăng điều khiển bằng chỉ lệnh đường ngắm bán tự động (SACLOS ATGM) cũng sử dụng phương pháp dẫn đường bằng laser. Những loại phổ biến bao gồm: 9M133 Kornet của Nga, Stugna của Ukraine và Ingwe của Nam Phi. Là vũ khí dẫn đường bằng chùm tia, mặc dù những tên lửa chống tăng này sử dụng tia laser công suất thấp, khó bị phát hiện hơn, nhưng chúng vẫn có thể bộc lộ vị trí bệ phóng của chúng. Tuy nhiên, các hệ thống vũ khí này cũng không dễ bị gây nhiễu và tia laser cũng không cần chĩa thẳng vào mục tiêu khi bắn. So với các tên lửa chống tăng dẫn đường bằng chỉ lệnh đường ngắm thủ công (MCLOS) thế hệ đầu, ưu điểm của tên lửa chống tăng dẫn đường chỉ lệnh đường ngắm bán tự động rõ ràng là nổi trội hơn. Tên lửa chống tăng dẫn đường bằng chỉ lệnh đường ngắm thủ công yêu cầu người điều khiển sử dụng cần điều khiển nhỏ để dẫn tên lửa đến mục tiêu thông qua liên kết có dây hoặc điều khiển vô tuyến. Dưới đáy tên lửa được gắn một quả đạn magie (tức đạn chiếu sáng magie) để người điều khiển có thể nhìn thấy hướng bay của nó. Tất nhiên, hiện nay hiếm khi người ta sử dụng tên lửa chống tăng dẫn đường bằng chỉ lệnh đường ngắm thủ công, vì việc dẫn đường chính xác chúng đến các mục tiêu có kích thước bằng xe tăng là rất khó khăn, khi đó người điều khiển cần phải được huấn luyện chuyên sâu.

Trong môi trường chiến đấu áp lực cao phải đối mặt với xe tăng và xe bọc thép đang đến gần, lính bộ binh tăng cường sử dụng tên lửa chống tăng để rút ngắn thời gian chuỗi sát thương và nâng cao cơ hội sống sót cho chính họ. Theo Bocardi, việc sử dụng tên lửa chống tăng dễ vận hành là cách hiệu quả nhất để nâng cao hiệu quả chiến đấu và giảm căng thẳng cho binh lính.

1742384542820.png

9M133 Kornet

Tên lửa chống tăng sau thế hệ thứ 3 thường được trang bị đầu dò hồng ngoại hình ảnh thụ động (IIR) và hệ thống dẫn đường sóng milimet (MMW), có khả năng tấn công trực tiếp xe tăng và xe bọc thép từ trên không, tên lửa chống tăng điều khiển bằng chỉ lệnh đường ngắm bán tự động không có khả năng này. Tấn công từ trên nóc xe vào lớp giáp yếu nhất và né tránh các hệ thống phòng hộ chủ động có thể làm tăng đáng kể khả năng tiêu diệt của tên lửa chống tăng đối với xe tăng và xe bọc thép. Một số hệ thống phòng hộ chủ động được trang bị cảm biến tầm ngắn, không thể phát hiện tên lửa chống tăng phóng ở khoảng cách xa, nguyên nhân là do thiết bị dẫn đường của hệ thống vũ khí (tên lửa chống tăng) có thể làm thay đổi quỹ đạo bay của tên lửa.

...........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Nhận biết tình hình chiến trường

Do đầu dò hồng ngoại hình ảnh thụ động không có khả năng ghi lại cường độ nhiệt của mục tiêu (chỉ có thể ghi lại sự chênh lệch nhiệt độ giữa mục tiêu có nhiệt độ cao và môi trường hoạt động xung quanh mát hơn), vì vậy đối với năng lực phòng thủ của xe tăng và xe bọc thép, việc sử dụng đạn chiếu sáng nhiệt độ cao và các thiết bị nhiệt khác để "phân tán sự chú ý của tên lửa" cũng sẽ có nhiều hạn chế. Ngoài ra, phương thức dẫn đường bằng sóng milimet cho phép tên lửa chống tăng có thể tìm thấy mục tiêu trong mọi điều kiện thời tiết.

1742384622130.png

FGM-148 Javelin

Tương tự như vậy, hệ thống phòng thủ điện tử chống lại tên lửa chống tăng cũng sẽ bị hạn chế. Ví dụ: Các loại tên lửa chống tăng kiểu mới như FGM-148 Javelin của Mỹ, Spike của Israel, tên lửa tầm trung MMP được trang bị trong Lục quân Pháp (do Euromissile phát triển), OMTAS của Thổ Nhĩ Kỳ, HJ-12 của Trung Quốc và SKIF của Ukraine, đều có khả năng "bắn và quên", không yêu cầu kết nối phóng chủ động liên tục (giữa bệ phóng và tên lửa). Do đó, bệ phóng được bảo vệ tốt hơn vì vị trí của nó chỉ được phát hiện thông qua quy trình phóng và thiết bị gây nhiễu điện tử mà đối phương sử dụng không thể cản trở quá trình dẫn đường của tên lửa. Khả năng "bắn và quên" cho phép người điều khiển sau khi phóng tên lửa, có thể di chuyển nhanh chóng đến vị trí khác để tránh các cuộc phản công của đối phương, từ đó nâng cao khả năng sống sót và chiếm các vị trí/trận địa phóng mới trong khu vực giao chiến để tiếp tục chiến đấu.

Những cải tiến trong tương lai đối với tên lửa chống tăng sẽ chủ yếu liên quan đến việc trang bị cho các đơn nguyên chỉ huy phóng các hệ thống cảm biến tiên tiến hơn. Được biết, Raytheon đã phát triển đơn nguyên chỉ huy phóng hạng nhẹ (LWCLU) cho tên lửa chống tăng Javelin, sẽ kết thúc quá trình nghiên cứu phát triển và đưa vào sản xuất vào năm 2022. Đơn nguyên chỉ huy phóng hạng nhẹ này được trang bị cảm biến ban ngày và hồng ngoại với phạm vi phát hiện 2,5 km, cùng với thiết bị kính ngắm ban ngày độ phân giải cao (7 km) và kính ngắm ban đêm độ phân giải cao (5 km). Điều này có nghĩa là, khả năng nhận biết tình huống và phát hiện mục tiêu của các tên lửa chống tăng vác vai trong tương lai (dành cho bộ binh di chuyển bộ/xuống xe) sẽ được cải thiện đáng kể. Ngoại trừ máy bay không người lái, không có thiết bị nào khác trong trung đội bộ binh có khả năng nhìn xa hơn đơn nguyên chỉ huy phóng hạng nhẹ.

Bất chấp những cải tiến về quang học, các máy tính trong các thiết bị phóng hiện có của tên lửa Javelin vẫn chưa đủ tiên tiến để phân biệt những gì kính ngắm phát hiện thấy. Do đó, người điều khiển phải sử dụng ngón tay cái để điều khiển chuyển động dọc và ngang của các đường trong kính ngắm nhằm vẽ một hình khung xung quanh mục tiêu. Phương pháp ngắm thủ công này đòi hỏi phải luyện tập nhiều lần mới có thể hoàn thành nhanh chóng và hiệu quả. Tuy nhiên, sự chênh lệch nhiệt độ giữa mục tiêu và môi trường xung quanh vẫn cho phép máy tính khóa mục tiêu một cách chính xác và ra lệnh cho hệ thống vũ khí khai hỏa. Điều này đương nhiên sẽ kéo dài thời gian giao chiến.

1742384683196.png

Tên lửa SKIF của Ukraine

Do đó, các hệ thống quang học tiên tiến cũng cần cải thiện hiệu suất thông qua các thuật toán phần mềm tiên tiến. Những thuật toán mới này có thể rút ngắn thời gian của chuỗi sát thương bằng cách cho phép người vận hành phát hiện mục tiêu và có được giải pháp bắn tốt nhất, giống như việc sử dụng các hệ thống nhận dạng mục tiêu tự động.

Tích hợp trí tuệ nhân tạo

Trên chiến trường thực tế, việc tăng tốc độ giao chiến của người điều khiển tên lửa chống tăng chống lại mục tiêu di động đang thực hiện hành động né tránh và có khả năng bắn vào bạn là rất quan trọng. Bocardi cho biết: "Phần mềm mô phỏng và mô hình hóa có thể rút ngắn quá trình này xuống 20 giây. Điều này cho phép người điều khiển rút ngắn thời gian chuỗi sát thương một cách đáng kể. Bạn cần phải nhớ là, chính diện phía trước có 42 xe tăng của đối phương, pháo thủ của họ cần phải tái nạp đạn. Quay trở lại chiến thuật: Trung đội đầu tiên của đối phương bắt đầu chiến đấu, tiếp theo là trung đội thứ hai, rồi sau đó là trung đội thứ ba, và một trong số trung đội đó cần được tái nạp đạn. Như vậy, tất cả đều quay trở lại với vấn đề nghệ thuật và khoa học tại khu vực giao tranh. Điều quan trọng là, chúng ta phải biết xe tăng của trung đội nào đang khai hỏa và thời điểm khai hỏa. Các thuật toán phần mềm cải tiến giúp rút ngắn thời gian của chuỗi sát thương".

1742384742121.png

Tên lửa chống tăng của Reynolds

Trong tương lai, trí tuệ nhân tạo và học máy sẽ cho phép máy tính tự động xác định và khóa mục tiêu trên máy ảnh nhiệt, cho phép thao tác nhanh hơn. Theo Reynolds, công nghệ này vẫn chưa được phổ biến rộng rãi trên tất cả các hệ thống tên lửa chống tăng. Tuy nhiên, do Trung Quốc đã áp dụng công nghệ nhận dạng khuôn mặt tự động trong môi trường dân sự nên về mặt lý thuyết, việc phân biệt xe tăng và xe bọc thép ẩn dưới các tán lá trong môi trường chiến đấu sẽ dễ dàng hơn so với vài năm trước. Ông chỉ ra rằng: “Đặc biệt khi các biện pháp đối phó như sử dụng tấm chắn nhiệt để bắt kịp và đón đầu, xe tăng và xe bọc thép có thể hòa vào cảnh sắc môi trường một cách bí mật hơn, khi đó sẽ cần có công nghệ trí tuệ nhân tạo hoặc học máy tiên tiến hơn, sử dụng các cảm biến có độ chính xác cao, để nhận biết các đặc trưng tín hiệu tương đối thấp của các loại xe tăng và xe bọc thép đang ẩn náu và biết hướng của mục tiêu thông qua quan sát trực quan".

Những phát triển tiếp theo bao gồm việc tích hợp tên lửa chống tăng với hệ thống quản lý chiến đấu (BMS) và mạng lưới rộng hơn để mở rộng khoảng cách/phạm vi phát hiện và giao chiến. Các thuật toán sẽ cho phép nhiều cảm biến mặt đất và trên máy bay cung cấp dữ liệu tín hiệu cho hệ thống vũ khí, cho phép người điều khiển tên lửa chống tăng nhìn thấy mũi tên định hướng trên giao diện người dùng để phát hiện mục tiêu mới.

Ngoài ra, ngày càng có nhiều loại tên lửa chống tăng được lắp đặt trên xe bọc thép chở quân và xe robot chiến đấu, khiến chúng có sức sát thương lớn hơn đối với đội quân ở khu vực tiền tuyến. Điều này cũng cho thấy hướng phát triển chung của tên lửa chống tăng trong tương lai mà chúng ta có thể dự đoán trước, đồng thời khẳng định rằng tên lửa chống tăng sẽ vẫn là vũ khí sát thương nguy hiểm nhất cho đội hình xe tăng và xe bọc thép trên chiến trường.

1742384772208.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
QUÁ TRÌNH PHÁT TRIỂN MÁY BAY TIÊM KÍCH F-15 CỦA MỸ

Lịch sử của máy bay tiêm kích F-15 “Eagle” được bắt đầu vào tháng 2/1968, khi Không quân Mỹ xây dựng và phê duyệt các yêu cầu kỹ thuật và chiến thuật cơ bản cho loại máy bay mới, đó là: tổ lái 01 người, tải trọng cánh thấp, lực đẩy cao, khả năng cơ động, tầm bay xa (khả năng bay tới châu Âu mà không cần tiếp nhiên liệu trên không), tốc độ bay tối đa ở độ cao lớn, không dưới 2,5 mach. Nói chung, tính năng kỹ-chiến thuật và các đặc tính bay do khách hàng đưa ra đã xác định máy bay trong tương lai là thế hệ tiếp theo – thế hệ thứ tư. Ban đầu, F-15 “Eagle” được chế tạo như một máy bay tiêm kích đánh chặn để chống lại các phương tiện tấn công đường không của đối phương, vì vậy nhiệm vụ quan trọng nhất của nó được cho là giành ưu thế trên không trong chiến đấu và trong mọi điều kiện của tình huống. Nhờ đặc tính bay và tính năng kỹ-chiến thuật cao cấp của mẫu máy bay này nên nó có thể vượt qua các máy bay cùng loại được coi là tốt nhất trên thế giới vào thời điểm đó, trong đó có cả F-4E “Phantom” của Mỹ.

1742396546282.png

Dự án YF-15

Năm 1969, một số nhà sản xuất máy bay Mỹ bắt đầu nghiên cứu thiết kế máy bay chiến đấu tương lai trên cơ sở cạnh tranh. Dự án YF-15 của công ty “McDonnell Douglas” được công nhận là thiết kế tốt nhất và cùng năm đó họ đã ký hợp đồng chế tạo những mẫu máy bay đầu tiên. Năm 1972, mẫu máy bay chiến đấu một chỗ đã thực hiện chuyến bay đầu tiên và một năm sau máy bay huấn luyện- chiến đấu hai chỗ ra đời. Những máy bay tiêm kích sản xuất loạt đầu tiên vào năm 1974 bao gồm: một chỗ - F-15A “Eagle”, hai chỗ - TF-15A, năm 1978 được đổi tên thành F 15B. Máy bay phiên bản 2 chỗ ngồi (TF-15A) được nghiệm thu đưa vào trang bị ngày 4/11/1974 và năm 1975 cả hai phiên bản này bắt đầu được đưa vào sử dụng rộng rãi trong các đơn vị Không quân Mỹ. Tháng 1/1976, Không đoàn tiêm kích chiến thuật số 1 (Căn cứ không quân Langley, Virginia) được trang bị loại máy bay đã đạt trạng thái sẵn sàng chiến đấu này. Điểm đặc biệt trong thiết kế của máy bay mới là hai cánh đuôi đứng và hai động cơ hai bên. Phần trước thân đi qua buồng động cơ, mặt trên của cửa lấy khí phía trước là điểm bắt đầu của gốc cánh.

1742396651494.png

F-15A “Eagle”

Mặc dù thuộc loại máy bay tiêm kích hạng nặng nhưng nó có khả năng cơ động cao, lực đẩy lớn và trọng lượng tương đối nhẹ. Trọng lượng của F-15 nhẹ hơn 10 tấn so với đối thủ máy bay đánh chặn MiG-25 của Liên Xô được chế tạo 8 năm trước. Ban đầu (vào cuối những năm 1970), chi phí chế tạo một chiếc F-15 vào khoảng 20 triệu USD, đắt hơn đáng kể so với dự tính. Tuy nhiên, giá thành này vẫn ít hơn nhiều so với F 14 “Tomcat” dùng trên tàu sân bay được sản xuất từ năm 1974 cho lực lượng Không quân Hải quân Mỹ. Sau đó, với việc thành lập cơ sở lắp ráp quy mô lớn và đưa máy bay ra thị trường quốc tế, chi phí sản xuất và vận hành của nó đã giảm đáng kể. Giá thành là một trong những yếu tố quan trọng nhất trong hơn 50 năm phục vụ của loại máy bay này.

Tỷ lệ lực đẩy/trọng lượng cao của máy bay được đảm bảo bằng động cơ phản lực đốt sau F100-PW-100 (106 kN) do “Pratt và Whitney”. Điều này giúp máy bay có thể lấy độ cao với tốc độ bay lên là 254 m/s, tức là máy bay có thể đạt tới trần bay 20.000 m trong vòng chưa đầy 1,5 phút, điều này rất quan trọng đối với máy bay tiêm kích đánh chặn. Về kích thước và trọng lượng cất cánh tối đa, F-15 có thể so sánh với tiêm kích Su-27 của Liên Xô (được chế tạo năm 1977). Chiều dài của máy bay - 19,43 m, cao - 5,63 m, sải cánh – 13,05 m và diện tích cánh - 56,5 m2. Trọng lượng cất cánh tối đa của máy bay là 30 tấn, ở độ cao lớn đạt tốc độ 2.655 km/h (M = 2,5), đáp ứng các yêu cầu chiến thuật và kỹ thuật. Với phương án tên lửa treo, ở độ cao lớn, tốc độ tối đa của máy bay không vượt quá M = 1,78, tuy nhiên điều này không cản trở việc tiến hành sản xuất hàng loạt. Ở độ cao trung bình và thấp, tốc độ bay tối đa là 1.482 km/h (M = 1,2), thích hợp đối với máy bay chiến đấu.

..........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Máy bay được trang bị hệ thống điện tử hàng không và vũ khí hiện đại nhất vào thời điểm đó. Cơ sở của hệ thống ngắm ban đầu là radar xung Doppler đa chức năng với nhiệm vụ quét cơ học AN/APG-63(V)1, trước hết có thể tấn công các mục tiêu nằm ở bán cầu dưới, bao gồm cả các mục tiêu ở bề mặt bên dưới. Radar hoạt động ở dải tần 8–20 GHz và có thể phát hiện các mục tiêu trên không ở phạm vi lên tới 148 km và bộ chỉ báo ở kính trước. Máy bay được trang bị đài cảnh báo radar AN/ALR-56 RWR và đài gây nhiễu vô tuyến chủ động AN/ALQ-135.

Thiết bị lái và dẫn đường hoàn toàn là loại analog, buồng lái được trang bị theo nguyên tắc “rảnh tay”, mọi nút điều khiển vũ khí đều nằm trên tay ga và cần lái.

1742396791597.png


Vũ khí tiêu chuẩn của máy bay bao gồm một khẩu pháo M61A1 "Volcano" 6 nòng 20mm với 940 viên đạn, 4 tên lửa “không-không” tầm ngắn AIM-9J/P "Sidewinder" treo trên giá dưới cánh và 4 tên lửa tầm trung có đầu dẫn radar bán chủ động AIM-7E/F "Sparrow" trên giá treo. Các phiên bản đầu của máy bay không được trang bị tên lửa tầm xa, điều này bị coi là điểm yếu, tuy nhiên nó không là trở ngại trong việc sử dụng thành công máy bay trong chiến đấu. Tháng 6/1979, trên bầu trời Lebanon, lần đầu tiên máy bay F-15 bay chiến đấu với MiG-21 của Syria. Israel vào thời điểm đó đã sử dụng rộng rãi F-15A/B mua từ Mỹ tháng 12/1976. Kết quả các trận không chiến phần lớn đều có lợi cho người Israel (không có dữ liệu chính xác), nhưng điều này không ngăn được các nhà thiết kế máy bay Mỹ nỗ lực cải tiến phương tiện chiến đấu.

Sau khi chuyển sang sản xuất hàng loạt máy bay tiêm kích F-15, công việc hiện đại hóa các loại máy bay này được bắt đầu. Ngay từ năm 1980, các mẫu máy bay mới được đưa vào trang bị - máy bay đánh chặn một chỗ ngồi F 15C và máy bay huấn luyện F-15D hai chỗ ngồi. Sau khi cải tiến, thiết kế khung máy bay F-15C/D được tăng cường, cho phép quá tải dọc lên +9 đơn vị (đối với F-15A/B là +7,3). Ngoài ra, dung tích của các thùng nhiên liệu bên trong cũng lớn hơn, chúng được đặt dưới cánh máy bay dọc hai bên và chứa hơn 5.000 lít nhiên liệu (mỗi chiếc 2.500 lít). Có thể đặt các thiết bị điện tử bổ trợ bên trong, quá trình cài đặt và gỡ bỏ mất không quá 15 phút. Máy bay được trang bị radar mới AN/APG-63(V)3, có thể phát hiện các mục tiêu trên không có bề mặt phản xạ hiệu dụng từ 3m2 ở phạm vi lên tới 160 km và tổ hợp tác chiến điện tử chiến thuật mới (TEWS).

1742396903691.png

F-15C

Ngoài Không quân Mỹ, Israel và Arab Saudi cũng đưa loại máy bay này vào trang bị. Năm 1981, Nhật Bản đã chế tạo F-15J và F-15DJ theo giấy phép với thiết bị tác chiến điện tử có phần đơn giản hóa. Loại máy bay này đã được hiện đại hóa và hiện đang trong biên chế của Không quân Nhật Bản.

Những năm 1990, F-15 lại được hiện đại hóa trong khuôn khổ của chương trình MSIP nhiều giai đoạn. Cụ thể, tiến hành thay thế radar AN/APG-63 bằng radar AN/APG-70 hiện đại hơn với phạm vi phát hiện mục tiêu ở độ cao lên tới 185 km và trang bị cho các phương tiện tên lửa “không - không” tầm trung mới AIM -120С AMRAAM. Thay thế các thiết bị analog, màn hình màu đa chức năng được lắp đặt trong buồng lái, bộ xử lý trung tâm được thay thế bằng bộ xử lý kỹ thuật số và động cơ F100-PW-100 được thay thế bằng động cơ F100-PW 200 công suất nhỏ hơn (với lực đẩy tối đa 105,7 so với 106,0 kN) nhưng độ tin cậy cao hơn. Với trang bị này, F-15 đã tham gia hiệu quả các trận không chiến với máy bay Iraq trong Chiến dịch “Bão táp sa mạc” và không bị bất kỳ tổn thất nào (khoảng 40 máy bay Iraq bị bắn rơi, chủ yếu do tên lửa AIM-7 Sparrow).

..........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Việc sử dụng hiệu quả F-15 và kinh nghiệm thế giới về tác chiến trên không trong các cuộc xung đột quân sự khác nhau cho thấy nhu cầu sử dụng chúng không chỉ cho mục đích chiến đấu với mục tiêu trên không mà còn tấn công các mục tiêu mặt đất. Máy bay đầu tiên có khả năng như vậy là F-15E “Strike Eagle”, phiên bản của máy bay tiêm kích-ném bom hai chỗ do “McDonnell Douglas” phát triển và được thiết kế cho hoạt động đánh mục tiêu trên mặt đất. Máy bay này cất cánh vào 12/1986 và được đưa vào trang bị cho Không quân Mỹ năm 1988. Nguyên mẫu của nó là F-15D (máy bay huấn luyện chiến đấu hai chỗ ngồi). Về mặt cấu trúc, máy bay mới hầu như không khác biệt so với phiên bản trước đó nhưng trang bị và chức năng có một số thay đổi.

1742397043551.png

F-15E “Strike Eagle”

Trước tiên, máy bay được trang bị động cơ công suất lớn F100-PW-229 với lực đẩy khi tăng lực là 129 kN. Trọng lượng máy bay có trang thiết bị lên tới gần 28.440 kg, trọng lượng cất cánh tối đa lên tới 36.700 kg. Số điểm treo vũ khí bên ngoài tăng lên 11 đơn vị. Đặc tính tốc độ của máy bay vẫn được giữ nguyên nhưng trần bay thực tế giảm từ 20.000 xuống 18.300 m. Thiết bị quan sát - dẫn đường của máy bay bao gồm radar AN/APG-702 với chức năng quét cơ học, hệ thống dẫn đường và chỉ thị mục tiêu quang điện tử LANTIRN, hệ thống dẫn đường quán tính LN-93, thiết bị dẫn đường vệ tinh toàn cầu NAVSTAR, máy đo độ cao vô tuyến AN/APN-232 và màn hình hiển thị IR 2394/A. Cả hai phi công đều sử dụng hệ thống chỉ thị mục tiêu gắn trên mũ JHMCS để dẫn tên lửa AIM-9X. Các thiết bị liên lạc bao gồm: đài vô tuyến VHF và HF - AN/ARC-164 và AN/ARC-190, cũng như thiết bị đầu cuối hệ thống liên lạc chiến thuật và phân phối dữ liệu Link-16. Thiết bị tác chiến điện tử bao gồm: đài gây nhiễu chủ động AN/ALQ-135, máy thu cảnh báo radar AN/ALR-56C, thiết bị phản xạ ngẫu cực và bẫy hồng ngoại AN/ALE-45.

1742397112164.png


Danh mục vũ khí sử dụng đã tăng đáng kể. Cùng với pháo 6 nòng 20mm M-61A1 "Volcano" với cơ số đạn 512 viên, vũ khí trên máy bay có thể bao gồm tên lửa “không đối không” tầm trung (AIM-9X, AIM-120C); “không đối đất” (AGM-65H và K, AGM-130A và C); tên lửa chống radar và chống hạm; bom đạn hàng không có điều khiển; bom dẫn đường và bom thông thường (rơi tự do). F-15 là phương tiện mang vũ khí hạt nhân. Trên máy bay có thể mang từ 2 đến 5 quả bom hạt nhân loại B61-12 có sức công phá lên tới 50 kt. Tổng tải trọng chiến đấu trên 11 giá treo đạt 11.000 kg.

Một số biến thể đã được chế tạo trên cơ sở F-15E, cụ thể là:

- F-15I “Raam” – dành cho Không quân Israel;

- F-15N “Sea Eagle” là phiên bản máy bay trên hạm được trang bị cho Hải quân Mỹ thay thế cho máy bay tiêm kích đánh chặn F-14 “Tomcat” với các tấm cánh gấp, móc hãm và càng được gia cố;

1742397297585.png

F-15N “Sea Eagle”

- F-15N PHX, được trang bị tên lửa “không đối không” AIM-54 “Phoenix”, không được đưa vào trang bị.

- F-15Q - cho Không quân Qatar;

- F-15AESA với radar AN/APG-79 mảng pha chủ động;

- F-15K – cho Hàn Quốc (các mẫu đầu tiên được trang bị động cơ F110 GE-129, radar nhiều chế độ AN/APG-63(V)1 và hệ thống tác chiến điện tử mới, các phiên bản về sau được trang bị động cơ F-100-PW-229);

- F-15S – cho Ả-rập Xê-út;

- F-15SE “Silent Eagle” là máy bay tiêm kích đa năng hai chỗ ngồi tàng hình. Mức độ tàng hình tăng nhờ cánh đuôi cong 15 độ, sử dụng lớp phủ hấp thụ sóng vô tuyến cho các cạnh đầu của cánh, đuôi và cánh lái. Vũ khí được bố trí trong các khoang thích hợp. Dự tính phương án này dành để xuất khẩu, nhưng do ít có nhu cầu và giá cao (115,4 triệu USD), chương trình đã bị đóng cửa và nguyên mẫu vẫn nằm trong số những chiếc thử nghiệm.

1742397416179.png

F-15SE “Silent Eagle”

- F-15F, F-15H – phiên bản một chỗ của F-15S;

- F-15U – một trong những loại F-15E được cải tiến; - F-15 “Advanced Eagle” – phương án nâng cấp của máy bay F-15I, F 15S, F-15Q, có tên lần lượt là F-15IA, F-15SA và F-15QA;

- F-15SG – phiên bản của máy bay F-15K cho Không quân Singapore.

Các khách hàng nước ngoài thường được đề xuất các phương án sau: động cơ F110-GE-129; radar AN/APG63(V)3 (sau này là AN/APG82(V)1); hệ thống tác chiến điện tử kỹ thuật số AN/ALQ139; hệ thống cảnh báo tấn công tên lửa AN/AAR57; Thiết bị chỉ thị mục tiêu và dẫn đường AN/AAQ-33 “Bắn tỉa”; Thiết bị có hệ thống dẫn đường hồng ngoại – tìm mục tiêu tầm thấp LANTIRN và hệ thống theo dõi và giám sát hồng ngoại IRST AN/AAS42; hệ thống ghi và lập bản đồ video; hệ thống kỹ thuật số bay theo đồng hồ; 11 bộ treo bên ngoài (thay cho 9 bộ tiêu chuẩn); cabin của tổ lái với màn hình khổ lớn; máy tính ADCP II có phần mềm Suite-9; đèn báo hiển thị thông tin trên kính trước. Để đảm bảo liên lạc của tổ bay với các máy bay và sở chỉ huy khác, trên máy bay có thể đặt thiết bị với hệ thống “Talon Height”. Tuổi thọ bay của những máy bay này là 20.000 giờ (các đời F-15 trước đây có thời gian bay giới hạn là 8.000 giờ).

..........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
32,947
Động cơ
1,417,188 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Từ năm 2015, F-15E đã được trang bị hệ thống tác chiến điện tử mới - EPAWSS (EPAWSS - Eagle Passive Active Warning Survivability System: Hệ thống cảnh báo chủ động - thụ động Eagle) AN/ALQ-250. Hệ thống này có chức năng chế áp vô tuyến điện tử (REM) của radar điều khiển hỏa lực của các phương tiện phòng không và không quân tiêm kích, tên lửa điều khiển và tên lửa “không đối không”, cũng như để chế áp quang điện tử đầu tự dẫn thụ động hồng ngoại. Hệ thống bao gồm các đài trinh sát vô tuyến, cảnh báo tên lửa tấn công, chế áp điện tử (dựa trên AN/ALQ-214), cũng như vũ khí tự động và một tổ hợp đài laser. Một radar trên máy bay được sử dụng để vận hành hệ thống này.

Giống như các phiên bản trước (F-15A, B, C, D), máy bay tiêm kích F 15E được sử dụng nhiều trong lực lượng đa quốc gia thời gian diễn ra chiến tranh vùng Vịnh, trong các trận ném bom Nam Tư, trong các chiến sự ở Afghanistan và Libya, bất cứ nơi nào mà hoạt động của máy bay tấn công tỏ ra đạt hiệu quả cao. Tuy nhiên, các hãng chế tạo máy bay Mỹ đang nỗ lực cải tiến máy bay hơn nữa.

1742397633711.png

F-15EX “Eagle 2”

Ngoài việc hiện đại hóa các mẫu F-15 trước đó, năm 2021 Mỹ bắt đầu sản xuất phiên bản mới - máy bay chiến đấu đa năng hai chỗ ngồi F-15EX “Eagle 2” với các tính năng bay-chiến thuật được cải thiện, khả năng chiến đấu cao, cũng như thân máy bay được cải tiến để giảm độ lộ diện radar. Thiết kế máy bay được Boeing cho ra mắt vào mùa hè năm 2018 và dựa trên chương trình hiện đại hóa máy bay tiêm kích-ném bom F-15E “Strike Eagle” (F-15SA và F-15QA làm nguyên mẫu). Theo kế hoạch, sau năm 2030 sẽ thay thế hoàn toàn máy bay F 15E. Chuyến bay đầu tiên của F-15EX diễn ra ngày 2/2/2021. Máy bay mới khác với F-15 ban đầu ở phần khung máy bay được gia cố, bảo đảm thời gian bay lên tới 20.000 giờ, hệ thống điện tử hàng không mới, máy tính trên máy bay ADCP II với phần mềm Suite - 9 và tổ hợp vũ khí, cũng như GE- Động cơ F110-129E với hệ thống điều khiển điện tử (fly-by-wire) và lực đẩy tối đa 130 kN.

Thiết bị vô tuyến điện tử của máy bay gồm radar mảng pha chủ động AN/APG-82(V)1, thiết bị chỉ thị mục tiêu AN/AAQ-33 "Sniper", hệ thống hiển thị gắn trên mũ bay, hệ thống ghi và lập bản đồ video, hệ thống bay theo đồng hồ với thiết bị kỹ thuật số và hệ thống tác chiến điện tử AN /ALQ-250 "EPAWSS", cũng như thiết bị giảm phản xạ lưỡng cực AN/ALE-47. Ngoài ra, máy bay còn được trang bị hệ thống liên lạc kết nối “Talon Height” với hệ thống tìm kiếm và theo dõi hồng ngoại AN/ASG-34, cho phép máy bay trao đổi thông tin với máy bay thế hệ 5 F-22A và F-35. Vì thế, F-15EX Eagle-2 có khả năng sử dụng nhiều loại vũ khí “không đối không” khác nhau (bao gồm cả vũ khí chống tên lửa SACM-T phóng từ trên không) và vũ khí “không đối đất”, đồng thời cũng có thể phối hợp với máy bay không người lái “Valkyrie” và “Skyborg”.

1742397743562.png

F-15EX “Eagle 2”

Máy bay có 12 giá treo tên lửa “không đối không” và 15 giá treo đạn “không đối đất”. Tải trọng chiến đấu đạt trên 13000 kg. Cần lưu ý rằng, một trong các cấu hình chiến đấu của máy bay cho phép nó mang 22 tên lửa “không đối không” (bao gồm AIM-120D, có cự ly bắn mục tiêu lên tới 180 km), và cấu hình khác - với 8 tên lửa “không đối không” và 28 quả bom điều khiển loại 125 kg bom đường kính nhỏ SDB (Small Diameter Bomb). Máy bay chiến đấu có thể mang tới 5 tên lửa hành trình AGM-158A, B "Jassn", cũng như vũ khí siêu thanh. Cùng với vũ khí tên lửa, máy bay được trang bị pháo “Volcano” 6 nòng 20mm với 512 viên đạn và cũng có thể là phương tiện mang vũ khí hạt nhân, nhưng hiện tại chưa có thông tin nào xác nhận mục tiêu này.

Mặc dù xét về đặc điểm thiết kế và trang bị, F-15EX thuộc thế hệ “4 ++” nhưng tính năng kỹ-chiến thuật của nó tương tự như máy bay tiêm kích thế hệ 5 của Mỹ và chi phí vừa phải (80 triệu USD theo giá năm 2021) khiến nó khá cạnh tranh với những loại máy bay hiện đại nhất. Không quân Mỹ dự định tới năm 2030 sẽ mua 144 chiếc F-15EX, nhưng năm 2023 do ngân sách bị cắt giảm nên họ ký hợp đồng chỉ mua 80 chiếc. Rõ ràng, thời gian phục vụ của những chiếc máy bay này sẽ kéo dài qua năm 2040. Trong khi các cuộc thử nghiệm quân sự đối với máy bay chiến đấu mới đang được tiến hành, Không đoàn máy bay tiêm kích số 173 tại Căn cứ Không quân Vệ binh Quốc gia Kingsley Field (Oregon) được chuyển thành trường đào tạo phi công, và đưa Không đoàn 142 tại Căn cứ Không quân Portland (Oregon) vào trường huấn luyện phi công - đơn vị đầu tiên được trang bị các máy bay này (đã nhận một chiếc F-15EX ngày 6/6/2024). Một số đối tác của Mỹ cũng tỏ ra quan tâm đến mẫu máy bay mới. Ví dụ, từ năm 2022, Indonesia đã đàm phán với Mỹ về việc mua 36 chiếc F-15EX (mang tên F-15IDN) và các thiết bị liên quan (động cơ, radar, hệ thống tác chiến điện tử) với thời hạn giao hàng đến năm 2026. Đến nay, hợp đồng vẫn chưa được ký kết.

1742397862155.png

F-15EX “Eagle 2”

Như vậy, trải qua chặng đường hoạt động 50 năm và có không ít thời gian tham chiến, máy bay F-15 sở hữu những tính năng mới, đặc trưng cho loại máy bay tấn công hiện đại, mạnh mẽ, hoàn toàn có khả năng cạnh tranh với các loại máy bay chiến đấu thế hệ 5, thậm chí còn vượt trội hơn ở một số điểm. Với thiết kế chắc chắn, đảm bảo tuổi thọ bay 20.000 giờ và chi phí vận hành thấp (dưới 27.000 đô la mỗi giờ bay so với 35.000 đô la cho F-35A), F 15 sẽ còn phục vụ lâu dài trong lực lượng Không quân và lực lượng Phòng không Quốc gia Mỹ, cũng như trong thành phần không quân tiêm kích của các quốc gia đồng minh của Mỹ./.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top