[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Theo Lecornu, các quốc gia cung cấp viện trợ quân sự cho Ukraine đang đạt đến giới hạn về những gì họ có thể cung cấp từ kho dự trữ và cần chuyển sang “logic sản xuất” cho phép các ngành công nghiệp quốc phòng của Mỹ và châu Âu kết nối trực tiếp với Ukraine, theo Lecornu.

Việc sản xuất đạn pháo 155 mm do Caesar và các loại pháo tiêu chuẩn NATO khác bắn của Pháp sẽ tăng lên 3.000 quả mỗi tháng kể từ tháng 1, sau khi đã tăng gấp đôi vào năm ngoái từ 1.000 quả một tháng trước tháng 2 năm 2022.

Các quan chức Pháp cho biết, trong khuôn khổ liên minh, Ukraine sẽ xác định các ưu tiên pháo binh của mình trong ngắn hạn, trung hạn và dài hạn. Liên minh có mục tiêu kép là giúp Ukraine chống lại Nga đồng thời cung cấp lực lượng pháo binh tương thích với NATO.

Theo Lecornu, Nexter sẽ hiện đại hóa pháo Caesar dựa trên phản hồi từ Ukraine, bao gồm cả máy bay không người lái liên quan và khả năng nhận dạng xe tăng Nga dựa trên trí tuệ nhân tạo.

1705665528639.png

Bom lượn AASM

Pháp sẽ cung cấp thêm 50 quả bom lượn AASM mỗi tháng cho Ukraine trong suốt năm 2024, Lecornu cho biết trong một cuộc phỏng vấn với đài phát thanh France Inter trước cuộc họp báo. Ông cho biết loại vũ khí này được các máy bay chiến đấu Mirage và Rafale của Pháp mang theo, đã được điều chỉnh cho các máy bay thời Liên Xô.

AASM Hammer do Safran chế tạo là hệ thống vũ khí không đối đất có tầm bắn hơn 70 km, tương thích với thân bom nặng tới 1.000 kg, và Lecornu cho biết loại đạn này sẽ cho phép Ukraine tấn công sâu vào sau phòng tuyến của Nga. .

1705665629045.png

Tên lửa đất đối không tầm ngắn Mistral

Lecornu cho biết ông đã yêu cầu MBDA tăng tốc độ sản xuất tên lửa phòng không Aster, tương tự như cách công ty này đẩy mạnh sản xuất tên lửa đất đối không tầm ngắn Mistral. Bộ trưởng cho biết việc sản xuất tên lửa Aster, loại được sử dụng trên các tàu khu trục đa năng của Pháp và trong hệ thống phòng không SAMP/T, đang mất “quá nhiều thời gian”.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đức chi 1,3 tỷ USD cho hệ thống tên lửa phòng không tầm ngắn

1705742964916.png

IRIS-T

Các nhà lập pháp Đức trong tuần này đã chấp thuận yêu cầu của chính phủ chi 1,2 tỷ euro (1,3 tỷ USD) cho khả năng phòng không tầm ngắn mới dựa trên một biến thể phóng từ mặt đất của tên lửa IRIS- T do Diehl Defense sản xuất .

Số tiền này sẽ chi trả cho việc tích hợp các thiết bị đánh chặn tầm ngắn và tầm trung trên xe Boxer do Rheinmetall và Krauss-Maffei Wegmann sản xuất, cũng như radar và thiết bị chỉ huy và điều khiển của Hensoldt. Các công ty đã công bố quan hệ đối tác của họ cho chương trình vào mùa xuân năm 2021.

1705743052450.png

Boxer/IRIS-T

Các quan chức quốc phòng từ lâu đã than phiền về khoảng cách về năng lực trong việc bảo vệ lực lượng được triển khai chống lại máy bay không người lái, tên lửa và máy bay kể từ khi các nền tảng phòng không quan trọng nhưhệ thống tên lửa Roland và pháo phòng không Gepard lần lượt loại biên vào năm 2005 và 2010.

Bộ Quốc phòng Đức cho biết trong một tuyên bố ngày 19/1 rằng nguyên mẫu của khả năng đánh chặn mới sẽ được hoàn thành vào năm 2028.

Cuối năm nay, chính phủ cũng có kế hoạch mua một loại vũ khí gắn súng thần công để bắn máy bay không người lái và các mối đe dọa bay thấp khác trên bầu trời. Nhưng không giống như sự kết hợp Boxer/IRIS-T, hệ thống đó sẽ không có chi phí phát triển của chính phủ. Skyranger cỡ nòng 30 mm của Rheinmetall được coi là sự lựa chọn hệ thống tiềm năng, với các kế hoạch về dây chuyền sản xuất đang chờ xử lý cho đến khi hợp đồng được ký kết.

1705743198750.png

Skyranger

Ngoài ra, dưới sự bảo trợ của hải quân Đức, công nghệ đánh chặn bằng chùm tia laze công suất cao cũng đang được nghiên cứu.

Khi thanh toán tiền vào ngày 17 tháng 1, các nhà lập pháp trong ủy ban ngân sách quốc hội đã yêu cầu kiểm tra chi phí độc lập. Lời cảnh báo này được đưa ra sau một báo cáo của “Der Spiegel” vào tháng 12 cho biết chi phí cho toàn bộ gói phòng thủ tầm ngắn đã tăng từ 240 triệu euro lên 1,3 tỷ euro.

Một phát ngôn viên của Bộ Quốc phòng nói rằng việc tăng chi phí được báo cáo là "so sánh táo với cam". Người phát ngôn của Bộ cho biết, đó là bởi vì chương trình này, với những dự báo tài chính ban đầu, được hình thành vào năm 2018, trong một bức tranh địa chính trị và công nghiệp quốc phòng khác hẳn so với hiện nay.

1705743274196.png

IRIS-T

Kể từ năm đó, cuộc xung đột năm 2020 ở Nagorno-Karabakh đã khiến các quan chức quốc phòng ở Berlin lo ngại vì Azerbaijan sử dụng hiệu quả máy bay không người lái tấn công, dẫn đến lo ngại kho vũ khí của Đức sẽ không phù hợp cho các mối đe dọa tương tự. Cuộc chiến của Nga ở Ukraine, bắt đầu vào năm 2022, đã làm nổi bật thêm việc máy bay không người lái, được hàng nghìn lần sử dụng, đã trở thành phương tiện quyết định trận chiến trong chiến tranh hiện đại, làm tăng nhu cầu về các hệ thống phòng thủ tinh vi .

Người phát ngôn cho biết, do đó, nhu cầu về khả năng chống máy bay không người lái trên thị trường vũ khí toàn cầu hiện nay cao hơn, dẫn đến việc các nhà sản xuất tính giá cao hơn.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga trang bị C-UAS mới cho xe tăng T-80BVM

Một hệ thống máy bay không người lái (C-UAS) mới có tên Saniya, do công ty 3MX của Nga phát triển, đã được trang bị trên một trong những xe tăng T-80BVM của Nga.

Hệ thống này được nhìn thấy trên xe tăng T-80BVM của Quân đoàn 1 Nga hoạt động gần Pervomayskoye, Ukraine trong đoạn video do Bộ Quốc phòng Liên bang Nga đăng trên Telegram vào ngày 14/1.

1705743511447.png


Các cuộc thử nghiệm C-UAS dự kiến hoàn thành vào cuối năm 2023, sau đó công ty cho biết sẽ bắt đầu mở rộng quy mô sản xuất.

Saniya tự động phát hiện và ngăn chặn các phương tiện ở góc nhìn thứ nhất (FPV) trong phạm vi tương ứng lên tới 1,5 km và 1 km. Hệ thống này bao gồm một máy dò thụ động, có hai ăng ten nhỏ thẳng đứng và một bộ triệt tiêu riêng biệt, bao gồm tám ăng ten dài khoảng 0,5 m (hai dọc và sáu đường chéo).

Saniya có thể được triển khai để bảo vệ các vị trí cố định hoặc được vận hành khi đang di chuyển, được trang bị thêm các miếng đệm rung để hấp thụ chấn động từ xe bọc thép.

 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Giải pháp phòng không 'FrankenSAM' của Ukraine công bố chiến công đầu tiên

Ukraine đã bắn hạ một máy bay không người lái kamikaze của Nga hôm thứ Tư bằng hệ thống phòng không “FrankenSAM”.

Bộ trưởng Bộ Công nghiệp Chiến lược Ukraine Oleksandr Kamyshin cho biết hệ thống này đã bắn hạ máy bay không người lái Shahed từ khoảng cách 9 km (5,59 dặm), ghi nhận lần tiêu diệt đầu tiên .

1705744015392.png

FrankenSAM

Lực lượng phòng không Ukraine đã chặn 19 trong số 20 chiếc Shaheds tấn công Ukraine hôm thứ Tư tại các khu vực Zaporizhzhya, Mykolaiv, Odesa, Dnipropetrovsk và Kirovohrad.

“Các đơn vị tên lửa phòng không và các nhóm hỏa lực cơ động” đã được triển khai để đẩy lùi cuộc tấn công. Rất có khả năng FrankenSAM đã tham gia.

Đài truyền hình nhà nước Ukraine Suspilne dẫn lời Kamyshin cho biết : “Một trong những hệ thống này đã được sử dụng thành công lần đầu tiên vào đêm hôm nay (17/1)” .

“Chúng tôi đã bắn hạ Shahed cách đó 9 km và đây là lần đầu tiên hệ thống này được sử dụng. Chúng tôi có khoảng năm dự án như vậy trong danh mục đầu tư này. Tôi rất vui vì tất cả các hệ thống này đã được triển khai trên chiến trường.”

1705744120653.png

FrankenSAM

Là sự kết hợp giữa Frankenstein và từ viết tắt của tên lửa đất đối không, dự án do Mỹ dẫn đầu cố gắng nhanh chóng hoàn thiện các hệ thống phòng không cho Ukraine bằng cách sử dụng các bộ phận của các hệ thống phòng không khác nhau như Buk, Patriot và Hawk.

Vào tháng 12, Mỹ đã bàn giao cho Ukraine dữ liệu kỹ thuật để sản xuất hệ thống này trong nước.

Tuyên bố của Nhà Trắng viết : “Việc sản xuất song song các hệ thống này ở Ukraine và Mỹ sẽ cho phép triển khai nhanh hơn và giúp Ukraine đóng góp đáng kể vào việc duy trì các hệ thống phòng không của mình” .

1705744212879.png

FrankenSAM

Một số tổ hợp phòng không được chế tạo theo dự án bao gồm hệ thống phòng không Buk với tên lửa RIM-7 Sea Sparrow của Mỹ, tên lửa không đối không AIM-9M Sidewinder kết hợp với radar Liên Xô và tên lửa Patriot với hệ thống radar cũ của Ukraine.

Nó cũng bao gồm việc cải tiến các hệ thống phòng không lỗi thời như Hawk đã có tuổi đời hàng chục năm.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
F-35 'bá đạo' châu Âu, J-31, J-20 và Rafale 'đấu nhau' phương Đông

Lực lượng Không quân và Vũ trụ Pháp [FASF] gần đây đã đặt mua 42 máy bay chiến đấu Rafale, chi khoảng 5,5 tỷ USD. Quyết định này được đưa ra trong bối cảnh các nhà lập pháp Pháp lo ngại về sự chậm trễ trong việc giới thiệu “Hệ thống máy bay chiến đấu tương lai” [FCAS], dự kiến sẽ kế nhiệm Rafale.

1705744494716.png

Máy bay chiến đấu Rafale

Các dự báo cho thấy FCAS sẽ không sẵn sàng cho đến khoảng từ năm 2045 đến năm 2050. Vòng thứ năm gần đây nhất của hợp đồng sản xuất Rafale đã được người Pháp trao cho Dassault Aviation và các nhà cung cấp thiết bị chính của nó, Safran, Thales và MBDA. cơ quan mua sắm quốc phòng

Mặc dù FCAS, được hình dung là máy bay thế hệ thứ năm trở lên, nhận được sự hỗ trợ tài chính từ một số nước châu Âu giàu có, dự án vẫn gặp phải những vấn đề đáng kể làm chậm tiến độ.

Do chi phí cắt cổ liên quan đến FCAS, có thể gấp đôi hoặc thậm chí gấp ba giá của một chiếc Rafale, Pháp đã chọn nâng cấp máy bay phản lực Rafale thế hệ 4,5 theo thiết kế của riêng mình, kết hợp một số cải tiến.

Tại Ấn Độ, một dự án đang được tiến hành để phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến [AMCA]. Dự án đang được triển khai theo hai giai đoạn: giai đoạn tàng hình một phần và giai đoạn tàng hình hoàn toàn. Liệu nỗ lực của Ấn Độ có thể mang lại những bài học sâu sắc hoặc những giải pháp thay thế tiềm năng trong kịch bản này?

1705744678058.png

Dự án Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến [AMCA]

Một liên doanh mới của ba quốc gia có ảnh hưởng – Pháp, Đức và Tây Ban Nha – đi theo con đường do Anh và Pháp mở ra. Hệ thống Không quân Chiến đấu Tương lai [FCAS] là dự án lớn của họ.

Sáng kiến thay đổi cuộc chơi này là sản phẩm trí tuệ của các nhà đồng phát triển hàng đầu – Dassault Aviation, Airbus từ Đức và Indra Sistemas của Tây Ban Nha. Kế hoạch của họ là mang lại những cải tiến mới cho hệ thống máy bay chiến đấu. Máy bay cũng sẽ có khả năng điều khiển máy bay không người lái từ xa, mang lại lợi thế độc nhất cho nó.

1705744726605.png

Máy bay chiến đấu Rafale

Dự án bao gồm một mô hình làm việc chung. Dassault đi đầu trong việc tạo ra Máy bay chiến đấu thế hệ tiếp theo, hay NGF. Airbus xử lý việc mở rộng các phương tiện được điều khiển từ xa và liên lạc trên nền tảng đám mây. Động cơ máy bay Safran hợp tác với MTU Aero Engines để cải tiến động cơ.

Để mắt đến tương lai, FCAS đặt mục tiêu bao gồm các hoạt động của tàu sân bay. Sự khởi đầu của hành trình đầy tham vọng này là vào năm 2017.

Tháng 6 năm 2023, Bỉ tỏ ra quan tâm đến chương trình và trở thành quan sát viên. Đến năm 2025, họ có thể tham gia đầy đủ. Đến năm 2040, người ta kỳ vọng FCAS sẽ thay thế Rafale của Pháp, Typhoon của Đức và EF-18 Hornets của Tây Ban Nha. Bất chấp một số sự chậm trễ và các chuyến bay thử nghiệm được lên kế hoạch cho năm 2027, nhóm vẫn đang tìm kiếm các giải pháp thay thế.

1705744806128.png

Dự án FCAS

Khi nói về máy bay chiến đấu thế hệ 4,5, thường có thể nghĩ đến cả Rafale và Eurofighter Typhoon. Chúng xuất sắc trong khả năng tàng hình ở bán cầu phía trước và có thể di chuyển siêu âm.

Máy bay Rafale của Không quân Ấn Độ hơi đặc biệt. Chúng đã được điều chỉnh để phù hợp với nhu cầu cụ thể của Ấn Độ, đưa chúng lên tiêu chuẩn F3-plus. Điều này khá gần với những chiếc Rafales của Pháp sử dụng tiêu chuẩn F3R được phê duyệt năm 2018.

Năm 2019 và công việc bắt đầu với tiêu chuẩn F4 tốt hơn. Nó đi kèm với nhiều bổ sung thú vị như cải tiến xử lý bên trong, kết nối bên ngoài, nâng cấp lớn cho hệ thống tự vệ Thales Spectra và tích hợp tên lửa không đối không tầm trung MICA của MBDA.

1705744893630.png

Máy bay chiến đấu Rafale F4

Tiêu chuẩn F4 cũng có hệ thống radar và cảm biến tốt hơn, có thể phát hiện các mục tiêu tàng hình trên không từ khoảng cách khá xa. Màn hình gắn trên mũ bảo hiểm đã được cải tiến và thiết bị liên lạc giờ đây phù hợp hơn với chiến tranh lấy mạng làm trung tâm.

Những chiếc máy bay tiêu chuẩn F4 này bắt đầu bay thử nghiệm lần đầu tiên vào năm 2021 và những chiếc đầu tiên xuất xưởng vào năm 2023. Đó là kế hoạch nâng cấp tất cả các máy bay FASF lên tiêu chuẩn này. UAE là khách hàng quốc tế đầu tiên mua tiêu chuẩn F4.

Chuyển sang tháng 3 năm 2023 và tiêu chuẩn F4.1 đã được giới thiệu. Chúng ta có thể mong đợi tiêu chuẩn F4.2 vào năm 2025. Một khoản tiền ấn tượng 1,51 tỷ USD sẽ được bơm vào để nâng Rafale lên tiêu chuẩn F4 trong khoảng thời gian từ 2024 đến 2026. Mục tiêu là đưa Rafale trở thành nhân tố chính trong lực lượng máy bay chiến đấu của FASF đội hình cho đến ít nhất là năm 2040.

1705744973031.png

Máy bay chiến đấu Rafale F4

Pháp cần một máy bay chiến đấu hàng đầu để răn đe trên không và hạt nhân cho đến khi chương trình FCAS được triển khai. Hiện tại, F4 Rafale phù hợp với nhu cầu của Pháp, trái ngược với Đức, đối tác chương trình FCAS của họ, lại chọn F-35 của Mỹ. Đây là một phần trong kế hoạch quân sự của Pháp giai đoạn 2024-2030 nhằm nâng cấp lên F5.

Với việc chương trình FCAS gặp phải tình trạng chậm trễ, F5 được coi là một phương án dự phòng tốt. Dassault và nhóm của họ đang nghiên cứu phiên bản F5, đặt mục tiêu hoàn thành nó vào khoảng năm 2030. Việc nâng cấp sẽ diễn ra dần dần và F5 sẽ có một số đặc điểm giống với máy bay thế hệ tiếp theo của châu Âu. Các tính năng nổi bật của nó là cảm biến, vũ khí chất lượng cao và khả năng hợp tác và liên lạc được cải thiện.

Máy bay sẽ nhận được những nâng cấp đáng kể về hệ thống tác chiến điện tử, bao gồm hệ thống gây nhiễu tiên tiến và vũ khí chống bức xạ.

1705745002175.png

Máy bay chiến đấu Rafale F4

Hệ thống gây nhiễu và SPECTRA EW cũng dự kiến sẽ được nâng cấp. Các bộ gây nhiễu radar, ECCM, hồng ngoại, mồi nhử radar này kết hợp với nhau sẽ tạo thành lá chắn bảo vệ cho máy bay.

Các kế hoạch đang được tiến hành để phát triển các hệ thống bão hòa quang phổ điện từ trên tàu và trên không nhằm hạn chế khả năng tiếp cận chiến đấu của kẻ thù. Chúng sẽ được sử dụng cùng với lực lượng mặt đất trong điều kiện đa miền. Những cải tiến như hệ thống cáp quang sẽ cho phép Rafale F5 thâm nhập các khu vực đầy thử thách hiệu quả hơn.

Rafale nâng cấp cũng sẽ hoạt động như một trạm chỉ huy bay với khả năng xử lý và tổng hợp dữ liệu, tương tự như vai trò mới nổi trong Lực lượng thống trị trên không thế hệ tiếp theo [NGAD] của Hoa Kỳ.

1705745052839.png

Máy bay chiến đấu Rafale F4

Hiện đang có nỗ lực phát triển các tên lửa tấn công mặt nước và chống hạm tiên tiến, cùng với các loại vũ khí không đối không tầm xa. F5 cũng sẽ được trang bị Tên lửa hành trình tương lai [FCM], Tên lửa chống tàu tương lai [FASM] và radar Thales RBE2 XG theo kế hoạch.

Chiếc Rafale nâng cấp, được gọi là “Super Rafale” sẽ mang tên lửa dẫn đường hạt nhân siêu thanh có tên “ASN4G”. Điều này sẽ thay thế tên lửa ASMPA và đóng vai trò là khả năng răn đe của Pháp, biến Rafale từ một máy bay chiến đấu thành một hệ thống chiến đấu tích hợp.

Bản nâng cấp F5, ban đầu được lên kế hoạch giao hàng vào năm 2029, giờ đây có thể có sẵn từ năm 2027. Nó được kỳ vọng là một hệ thống chiến đấu đáng tin cậy, đóng vai trò là cầu nối cho đến khi Hệ thống vũ khí thế hệ tiếp theo [một phần của chương trình FCAS] sẵn sàng.

1705745113926.png

Máy bay chiến đấu Rafale F4

Các loại vũ khí và máy bay không người lái tiên tiến cho các vai trò khác nhau cũng đang được phát triển, hứa hẹn cải thiện khả năng tấn công và chiến đấu tầm xa. Họ có kế hoạch tích hợp máy bay không người lái, tương tự như chương trình máy bay không người lái chiến đấu nEUROn của châu Âu, vào năm 2024. Ý tưởng này đang trở nên phổ biến trên toàn thế giới, bao gồm cả ở Ấn Độ.

Pháp có kế hoạch đầu tư khoảng 6,75 tỷ USD vào chương trình máy bay Rafale từ năm 2023 đến năm 2026, với 5,87 tỷ USD nữa được dành riêng sau năm 2026. Do những hạn chế về chính trị, các quốc gia không thể mua được F-35 có thể là khách hàng tiềm năng cho Rafale F5.

Không giống như các máy bay chiến đấu châu Âu khác, Rafale chủ yếu được sản xuất tại Pháp, với các bộ phận chính do Dassault [khung máy bay], Thales [hệ thống điện tử hàng không và EW] và Safran [động cơ hàng không] xử lý.

Ngoài mẫu máy bay trên đất liền, Rafale còn có biến thể trên biển. Các quan chức Pháp đã thảo luận về khả năng Rafale được sử dụng để phóng các vệ tinh nhỏ. Rafale tiếp tục bán chạy trên toàn cầu.

Rafale được đưa vào Hải quân Pháp vào năm 2004, tiếp theo là FASF vào năm 2006. Trong nhiều năm, nó đã được sử dụng trong nhiều nhiệm vụ khác nhau ở Afghanistan, Libya, Mali, Iraq và Syria.

Đến nay, khoảng 260 chiếc Rafale đã được chế tạo. Đơn đặt hàng mới này sẽ nâng số lượng Rafale ở Pháp lên khoảng 234. Đơn đặt hàng xuất khẩu của Rafale hiện ở mức đáng kể là 297, do đơn đặt hàng từ các nước như Ấn Độ [36], Ai Cập [55], Qatar [36], Hy Lạp [24] , Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất [80], Indonesia [42] và Croatia [24]. Đơn đặt hàng gần đây từ FASF đảm bảo dây chuyền sản xuất Dassault Aviation Rafale sẽ tiếp tục hoạt động trong 10 năm tới.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Ukraine đang tăng sức ép lên Trung Quốc để giúp chấm dứt chiến tranh. Nhưng kế hoạch hòa bình của Bắc Kinh lại tập trung vào Gaza

Khi Ukraine cố gắng duy trì sự hỗ trợ quốc tế khi cuộc xâm lược của Nga bước sang năm thứ ba, nhà lãnh đạo nước này đã nói rõ rằng một quốc gia mà ông muốn thấy tham gia nỗ lực hòa bình của mình: Trung Quốc.

Việc tăng áp lực lên Bắc Kinh - đồng minh chính trị quyền lực nhất của Moscow - dường như là chủ đề thảo luận chính của Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và các quan chức khác trong tuần này trong cuộc họp của giới thượng lưu toàn cầu ở Davos, Thụy Sĩ.

1705745530746.png


Ở đó, Zelensky nói với các phóng viên rằng ông “rất muốn Trung Quốc tham gia” vào kế hoạch hòa bình của Ukraine. Bộ trưởng Ngoại giao của ông cho biết nước này muốn tiếp xúc nhiều hơn với Trung Quốc ở “mọi cấp độ”, Interfax-Ukraine đưa tin , trong khi chánh văn phòng của Zelensky để ngỏ khả năng nhà lãnh đạo thời chiến thậm chí có thể gặp đại biểu hàng đầu của Trung Quốc bên lề cuộc họp.

Nhưng Thủ tướng Trung Quốc Li Qiang dường như đã rời Diễn đàn Kinh tế Thế giới vào đầu tuần này mà không gặp Zelensky – và không trực tiếp giải quyết xung đột trong bài phát biểu dài khoảng 25 phút , tập trung chủ yếu vào việc trấn an khán giả của mình về nền kinh tế đang suy thoái của Trung Quốc.

Ngay cả khi các quan chức Trung Quốc năm ngoái đã tăng cường nỗ lực thể hiện nước này là một nhà môi giới hòa bình tiềm năng trong cuộc chiến, các nhà phân tích cho rằng khó có khả năng Bắc Kinh coi bây giờ là thời điểm để tận dụng các mối quan hệ sâu sắc và ngày càng tăng với Nga để tăng cường thúc đẩy kết thúc cuộc chiến - đặc biệt là theo các điều kiện của Ukraine.

1705745607431.png


“Trung Quốc cho rằng họ đã đóng một vai trò quan trọng trong việc hướng tới hòa bình. Yun Sun, giám đốc chương trình Trung Quốc tại Trung tâm nghiên cứu Stimson có trụ sở tại Washington cho biết, đó chỉ là phiên bản hòa bình của Trung Quốc không phải là điều mà Zelensky muốn thấy.

Năm ngoái, sau khi nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình nói chuyện với Zelensky lần đầu tiên khoảng 14 tháng sau khi chiến tranh bắt đầu, Bắc Kinh đã cử một đặc phái viên tới cả Kiev và Moscow. Họ cũng đã đưa ra đề xuất hòa bình của riêng mình , không giống như yêu cầu của Ukraine, kêu gọi ngừng bắn mà không cần rút quân Nga trước khi chiếm đóng trái phép lãnh thổ Ukraine.

Các nhà phân tích cho rằng, các sự kiện mới nhất tại Davos làm nổi bật cách tiếp cận chờ đợi của Trung Quốc khi có bất kỳ nỗ lực nào nữa nhằm kết thúc cuộc chiến, các nhà phân tích cho biết, khi giao tranh vẫn bế tắc và không bên nào có dấu hiệu lùi bước - và một bên khác xung đột lớn ở Trung Đông thu hút sự chú ý toàn cầu.

1705745668572.png


“Trung Quốc trước đây có thể muốn hòa giải vì không muốn Nga thua quá nặng. Nhưng giờ đây, mặt trận đó đã bớt lo lắng hơn… Trung Quốc có nhiều động lực hơn để quan sát quá trình phát triển trên chiến trường sẽ diễn ra như thế nào, điều này sẽ tạo nền tảng cho bất kỳ cuộc đàm phán (hòa bình) nào”, theo Sun.

“Bây giờ Mỹ đang bị phân tâm bởi Gaza và các nguồn lực dành cho Ukraine ngày càng hạn chế, mọi thứ đã chuyển sang hướng có lợi cho Nga. Thậm chí còn có ít lý do hơn để Trung Quốc 'thúc đẩy một nền hòa bình công bằng như phương Tây và Ukraine ủng hộ'”, bà nói.

..........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Trong khi ông Lý tập trung vào nền kinh tế ở Davos thì Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị lại tập trung vào Gaza vào đầu tuần này.

Tại Cairo, trong khuôn khổ chuyến đi đầu tiên trong năm theo thông lệ của ngoại trưởng tới châu Phi, ông Vương đã đưa ra tuyên bố chung với Liên đoàn Ả Rập kêu gọi “lệnh ngừng bắn ngay lập tức và toàn diện” ở Gaza để chấm dứt hơn ba tháng chiến tranh – lặp lại lập trường của Bắc Kinh về vấn đề này. xung đột ngay từ những ngày đầu.

1705745762124.png


Ông Vương cũng cho biết Trung Quốc kêu gọi triệu tập một “hội nghị hòa bình quốc tế quy mô lớn hơn, có thẩm quyền hơn và hiệu quả hơn” cũng như thời gian biểu cụ thể để thực hiện giải pháp hai nhà nước cho Israel và Palestine.

Mặc dù không rõ Trung Quốc có ảnh hưởng đến mức nào trong khu vực để đóng vai trò mạnh mẽ ủng hộ nỗ lực như vậy, nhưng việc thành lập một nhà nước Palestine độc lập cùng với nhà nước Israel là phù hợp với chính sách đối ngoại lâu dài của Bắc Kinh; Đây là một trong những quốc gia đầu tiên công nhận Palestine là một quốc gia có chủ quyền vào cuối những năm 1980 và từ lâu đã ủng hộ giải pháp hai nhà nước.

Tuy nhiên, các nhà phân tích cho rằng, cuộc xung đột cũng mang đến cơ hội cho Tập Cận Bình khi ông vận động đưa Trung Quốc trở thành một nhà lãnh đạo quốc tế thay thế cho Hoa Kỳ, đặc biệt là đối với Bán cầu Nam – và những nhận thức của người hâm mộ rằng các chính sách của Mỹ đã phá vỡ sự ổn định toàn cầu.

1705745812589.png


Alex Gabuev, giám đốc Trung tâm Á-Âu Carnegie Russia ở Berlin, cho biết: “Quá nhiều sự thất vọng và tức giận (toàn cầu) đã chuyển sang cuộc xung đột ở Gaza… và đó là lúc Trung Quốc ghi điểm khi cố gắng khẳng định mình là một lực lượng ngoại giao tốt đẹp”.

“Khi nói đến cuộc chiến ở Gaza, phần lớn các quốc gia Nam bán cầu phản đối mạnh mẽ những gì Israel đang làm… đó là một cuộc xung đột trong đó việc thể hiện mình là tác nhân vì hòa bình và một giải pháp thương lượng mang lại cho bạn nhiều thiện cảm hơn (trong Global Nam)… không giống như cuộc chiến tranh Ukraine, nơi mà hầu hết các quốc gia đang ngồi trên hàng rào và chỉ có phương Tây là đoàn kết như vậy,” ông nói.

Liệu Bắc Kinh có quan tâm đến việc gia nhập ngày càng nhiều quốc gia - bao gồm cả những quốc gia từ Nam Bán cầu - sẵn sàng ngồi vào bàn đàm phán với Ukraine và nghe rằng các điều kiện hòa bình của nước này sẽ được thử thách tại hội nghị thượng đỉnh hòa bình sắp tới hay không, được công bố hôm thứ Hai.

Cuộc họp mà Thụy Sĩ cho biết họ sẽ tổ chức vào một ngày không được tiết lộ theo yêu cầu của Zelensky, dự kiến sẽ thu hút các nhà lãnh đạo thế giới thảo luận về cách chấm dứt xung đột khi nó sắp bước sang năm thứ ba. Zelensky miêu tả đây là một sự kiện “nơi mà tất cả các quốc gia tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ của Ukraine đều được chào đón tham dự”.

Khi được hỏi liệu lời mời có được gửi tới Bắc Kinh hay không, Bộ Ngoại giao Trung Quốc hồi đầu tuần đã từ chối trả lời trực tiếp, nói rằng lập trường của Trung Quốc “tập trung vào việc thúc đẩy các cuộc đàm phán vì hòa bình” và ủng hộ “bất kỳ nỗ lực nào vì hòa bình”.

Các nhà phân tích cho rằng điều đó khó có thể dẫn đến sự tham dự cấp cao tại các cuộc đàm phán mà quan điểm của Ukraine, chứ không phải của Nga, sẽ là điểm khởi đầu.

Cho đến nay, Nga chưa có đại diện tham gia bất kỳ cuộc đàm phán hòa bình quốc tế kín nào trong số 4 cuộc đàm phán hòa bình quốc tế kín, mặc dù sự tham gia của nước này là cần thiết để đạt được một thỏa thuận hòa bình. Trong số ba hội nghị đó, Trung Quốc chỉ tham dự một hội nghị được tổ chức bởi đối tác chiến lược ngày càng thân thiết là Ả Rập Saudi.

Bắc Kinh coi Moscow là đối tác quan trọng trong việc cân bằng những gì họ coi là phương Tây thù địch và hai nước đã tiếp tục tăng cường quan hệ an ninh, ngoại giao và kinh tế kể từ khi Nga tiến hành cuộc xâm lược toàn diện.

“Chỉ cần Nga không chấp nhận thì bất cứ điều gì xảy ra tại hội nghị hòa bình đều không liên quan. Trung Quốc sẽ không ủng hộ những điều kiện mà Nga phản đối”, Sun nói tại Washington. “Bất kỳ nỗ lực nào nhằm lôi kéo Trung Quốc vào một bối cảnh như vậy sẽ thất bại vì Trung Quốc cũng hiểu rõ ý nghĩa của việc tham gia một phiên họp như vậy”.

Hiện tại, điều đó có thể khiến Trung Quốc ngồi ngoài lề, cho đến khi nước này cảm thấy đã đến lúc phải thỏa hiệp giữa Kiev và Moscow - một cơ hội để nước này có thể tìm cách tăng cường vai trò của mình.

Nhưng khi nói đến cách Bắc Kinh có thể vận động để môi giới hòa bình ở Gaza, Trung Quốc có thể chưa thấy mình chưa nắm bắt được cơ hội “thể hiện mình là một nhà hòa giải xung đột”, theo Sun. “Vì vậy, nhiều việc hơn nữa đang được tiến hành.”
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Cuộc chiến của Israel ở Gaza đã bộc lộ sự chia rẽ toàn cầu ngày càng sâu sắc

Khi các thành viên của nhóm pháp lý đại diện cho Nam Phi trong vụ kiện chống lại Israel tại Tòa án Công lý Quốc tế (ICJ) về đến nhà vào tuần này, họ đã bị đám đông tụ tập tại sân bay ở Johannesburg vây quanh như những ngôi sao nhạc rock , vẫy cờ Nam Phi và Palestine.

1705746244463.png

Bộ trưởng Bộ Tư pháp và Dịch vụ Cải huấn Nam Phi Ronald Lamola (giữa) và Trợ lý Bộ trưởng Bộ Các vấn đề đa phương Palestine Ammar Hijazi (phải) phát biểu trước giới truyền thông bên ngoài Tòa án Công lý Quốc tế ở The Hague, Hà Lan vào ngày 11/1

Nhiều người bày tỏ niềm tự hào tập thể về cách trình bày vụ việc. Một trong những nhà hoạt động chào đón các luật sư ca ngợi họ vì “đã can đảm đưa Israel ra tòa ICJ khi không ai khác có đủ can đảm như vậy”.

Trong vụ kiện được đưa ra trước tòa án ở The Hague vào tháng 12, nhóm lập luận rằng Israel đã vi phạm nghĩa vụ của mình theo Công ước diệt chủng năm 1948 trong cuộc chiến với Hamas ở Gaza - một cáo buộc mà Israel đã cực lực bác bỏ.

Được ca ngợi là những anh hùng trong việc theo đuổi công lý, đội ngũ luật sư đa chủng tộc đã tượng trưng cho đặc tính “Quốc gia Cầu vồng” của Nam Phi, tôn vinh sự đa dạng của quốc gia này và đã cho phép quốc gia này thể hiện sức mạnh ngoại giao của mình với tư cách là một trọng tài đạo đức về các vấn đề toàn cầu, sau ba thập kỷ. -phân biệt chủng tộc.

Nesrine Malik , một nhà báo và tác giả người Sudan , viết trên tờ The Guardian: “Tầm quan trọng của việc quốc gia khởi kiện là Nam Phi – một biểu tượng cho sự tàn phá của chủ nghĩa thực dân, khu định cư và chủ nghĩa phân biệt chủng tộc – không thể bị bỏ qua đối với bất kỳ ai” . “Nó tượng trưng cho một sự bất công chủng tộc rộng lớn, quá thô thiển và mới mẻ để có thể coi là lịch sử cổ xưa.”

1705746378499.png


Israel nhìn nhận chủ nghĩa biểu tượng chủng tộc hoàn toàn khác , khi Thủ tướng Benjamin Netanyahu cáo buộc Nam Phi là “đạo đức giả” và “hét tới tận trời cao”. Hamas đã thực hiện “tội ác tồi tệ nhất chống lại người Do Thái kể từ Holocaust,” ông nói trong một bài phát biểu trên truyền hình, nhưng “bây giờ có người đến bảo vệ nó nhân danh Holocaust.”

Israel phát động cuộc chiến chống lại Hamas sau cuộc tấn công tàn bạo của nhóm này vào nước này khiến khoảng 1.200 người thiệt mạng và 250 người bị bắt làm con tin. Theo Bộ Y tế do Hamas điều hành ở đó, cuộc tấn công tiếp theo của Israel vào Gaza cho đến nay đã giết chết hơn 24.000 người.

Vụ án diệt chủng theo cáo buộc từ Nam Phi đã làm nổi bật một đường nứt sâu hơn trong địa chính trị toàn cầu. Ngoài bi kịch tại phòng xử án, các chuyên gia cho rằng sự chia rẽ trong cuộc chiến ở Gaza tượng trưng cho khoảng cách ngày càng lớn giữa Israel và các đồng minh truyền thống phương Tây, đặc biệt là Hoa Kỳ và Châu Âu, và một nhóm các quốc gia được gọi là Nam bán cầu - các quốc gia chủ yếu nằm ở Nam bán cầu, thường được đặc trưng bởi mức thu nhập thấp hơn và nền kinh tế đang phát triển.

1705746493263.png


Phản ứng từ phía Bắc toàn cầu đối với vụ ICJ là trái chiều. Trong khi một số quốc gia duy trì lập trường ngoại giao thận trọng thì những quốc gia khác, đặc biệt là các đồng minh trung thành nhất của Israel ở phương Tây, lại chỉ trích động thái của Nam Phi.

Hoa Kỳ đã sát cánh cùng Israel trong suốt cuộc chiến bằng cách tiếp tục vận chuyển vũ khí cho nước này, phản đối lệnh ngừng bắn và phủ quyết nhiều nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc nhằm ngăn chặn cuộc chiến. Chính quyền Biden đã bác bỏ tuyên bố rằng Israel đang phạm tội diệt chủng là “vô ích”, trong khi Vương quốc Anh từ chối ủng hộ Nam Phi.

............
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

“Chiến tranh Israel-Gaza và các sự kiện tiếp theo như trường hợp này đang làm nổi bật những rạn nứt ngày càng tăng giữa phương Tây thống trị một thời và các đồng minh chủ chốt của họ như Israel và các cường quốc mới nổi tập trung xung quanh các quốc gia BRICS như Nam Phi,” Remi Adekoya, giảng viên chính trị tại Đại học York ở Anh, nói với CNN.

1705746578760.png

Người Palestin bị giết tại Gaza

Quyết định của Nam Phi khởi động các thủ tục pháp lý chống lại Israel tại ICJ đánh dấu sự rời bỏ các kênh ngoại giao thông thường được thực hiện trong các tranh chấp như vậy, khi những tiếng nói giận dữ chống lại chiến dịch của Israel ở Gaza ngày càng lớn.

Là một quốc gia có lịch sử bắt nguồn từ việc vượt qua chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, động thái của Nam Phi mang sức nặng mang tính biểu tượng, gây được tiếng vang với các quốc gia khác trong thế giới đang phát triển, nhiều quốc gia trong số đó đã phải đối mặt với gánh nặng áp bức và chủ nghĩa thực dân từ các cường quốc phương Tây.

Nelson Mandela, gương mặt của phong trào chống chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, là người ủng hộ trung thành cho Tổ chức Giải phóng Palestine và lãnh đạo của tổ chức này, Yasser Arafat, đã nói vào năm 1990: “Chúng tôi đứng về phía PLO bởi vì, giống như cuộc đấu tranh của chúng tôi, họ ủng hộ lẽ phải”. quyền tự quyết.”

Hugh Lovatt, một nhà nghiên cứu chính sách cấp cao của Chương trình Trung Đông và Bắc Phi tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại Châu Âu, nói rằng trong khi trường hợp của Nam Phi là sự tiếp nối của những thiện cảm lâu dài ủng hộ Palestine, thì các quốc gia đã tập hợp lại đằng sau nó cho thấy sự thất vọng sâu sắc hơn của Global South.

1705746604341.png

Người Hồi giáo Indonesia tập trung bên ngoài đại sứ quán Mỹ để ủng hộ người Palestine ở Jakarta, Indonesia ngày 15/1

Có “bối cảnh địa chính trị rõ ràng trong đó nhiều quốc gia từ Nam bán cầu ngày càng chỉ trích điều mà họ cho là thiếu áp lực của phương Tây đối với Israel để ngăn chặn thiệt hại nhân mạng quy mô lớn như vậy ở Gaza và các tiêu chuẩn kép của nước này khi điều đó xảy ra”. theo luật pháp quốc tế,” Lovatt nói với CNN.

Phần lớn thế giới ngoài phương Tây phản đối cuộc chiến ở Gaza; Trung Quốc đã cùng Liên đoàn Ả Rập gồm 22 thành viên kêu gọi ngừng bắn, trong khi một số quốc gia Mỹ Latinh đã trục xuất các nhà ngoại giao Israel để phản đối, và một số quốc gia châu Á và châu Phi đã cùng các quốc gia Hồi giáo và Ả Rập ủng hộ vụ kiện của Nam Phi chống lại Israel tại ICJ.

Đối với nhiều người ở các nước đang phát triển, vụ án ICJ đã trở thành tâm điểm để đặt câu hỏi về thẩm quyền đạo đức của phương Tây và điều được coi là đạo đức giả của các quốc gia hùng mạnh nhất thế giới cũng như việc họ không sẵn lòng bắt Israel phải chịu trách nhiệm.

1705746660780.png

Người Palestin bị giết tại Gaza

Lovatt cho biết, một trong những lý do giải thích cho điều này là Israel từ lâu đã là một “quốc gia hướng về phương Tây nhờ lịch sử và di sản vượt trội của mình”.

Ông nói thêm rằng Israel đã đứng về phía phương Tây chống lại các chế độ Ả Rập do Liên Xô hậu thuẫn trong Chiến tranh Lạnh và các nước phương Tây phần lớn coi nước này “như một thành viên của câu lạc bộ dân chủ tự do”. “Một số điều này giải thích cho việc phương Tây tiếp tục ủng hộ mạnh mẽ cho Israel – điều mà giờ đây phần lớn đã trở thành phản xạ”.

Lovatt nói: “Tuy nhiên, sự ủng hộ mạnh mẽ của các chính phủ phương Tây đang ngày càng mâu thuẫn với thái độ của công chúng phương Tây đang tiếp tục rời xa Israel”.

1705746686331.png

Luật sư Tembeka Ngcukaitobi (C), một thành viên của nhóm pháp lý Nam Phi, được chào đón bởi một người ủng hộ sau phiên điều trần kéo dài hai ngày chống lại Israel tại Tòa án Công lý Quốc tế (ICJ), tại Sân bay Quốc tế OR Tambo ở Ekurhuleni, Nam Phi vào ngày 14 tháng 1

.........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Israel đã coi cuộc chiến ở Gaza là cuộc xung đột giữa các nền văn minh, nơi họ đóng vai trò là người bảo vệ các giá trị phương Tây mà họ cho rằng đang đối mặt với mối đe dọa hiện hữu.

Tổng thống Israel Isaac Herzog nói với MSNBC vào tháng 12: “Cuộc chiến này là cuộc chiến không chỉ giữa Israel và Hamas” . “Đó là một cuộc chiến nhằm mục đích - thực sự, thực sự - để cứu nền văn minh phương Tây, để cứu các giá trị của nền văn minh phương Tây.”

Cho đến nay, không có nước phương Tây nào ủng hộ vụ kiện của Nam Phi chống lại Israel.

Trong số các quốc gia phương Tây, Đức là một trong những quốc gia ủng hộ mạnh mẽ nhất chiến dịch của Israel ở Gaza. Chính phủ Đức cho biết họ "bác bỏ rõ ràng" các cáo buộc rằng Israel đang phạm tội diệt chủng ở Gaza và nước này có kế hoạch can thiệp với tư cách là bên thứ ba thay mặt mình tại ICJ.

Tuy nhiên, một cuộc thăm dò dư luận do đài truyền hình ZDF của Đức thực hiện trong tuần này cho thấy 61% người Đức không coi hoạt động quân sự của Israel ở Dải Gaza là chính đáng trước những thương vong của dân thường. Chỉ 25% lên tiếng ủng hộ cuộc tấn công của Israel.

Nhưng chính tại lãnh thổ thuộc địa cũ của Đức, Namibia, nó đã bị chỉ trích gay gắt nhất.

1705746935769.png

Tổng thống Namibia Hage Geingob

Tổng thống Namibia Hage Geingob trong một tuyên bố hôm thứ Bảy đã lên án quyết định của Berlin bác bỏ vụ kiện của ICJ, cáo buộc tổ chức này đã thực hiện “vụ diệt chủng đầu tiên của thế kỷ 20 vào năm 1904-1908, trong đó hàng chục nghìn người Namibia vô tội đã chết một cách vô nhân đạo nhất”. điều kiện tàn bạo.” Tuyên bố nói thêm rằng chính phủ Đức vẫn chưa chuộc lỗi hoàn toàn cho các vụ giết người .

Bangladesh, nơi có tới ba triệu người thiệt mạng trong cuộc chiến giành độc lập khỏi Pakistan vào những năm 1970, đã tiến một bước xa hơn khi đưa ra tuyên bố can thiệp vào vụ kiện của ICJ để ủng hộ các yêu sách của Nam Phi, theo Dhaka Tribune.

Tuyên bố can thiệp cho phép một quốc gia không tham gia tố tụng trình bày quan sát của mình trước tòa án.

Lovatt nói: “Với việc Đức đứng về phía Israel, còn Bangladesh và Namibia ủng hộ Nam Phi tại ICJ, sự chia rẽ địa chính trị giữa miền Nam toàn cầu và phương Tây dường như ngày càng sâu sắc”.

Theo truyền thống, phương Tây có ảnh hưởng đáng kể trong các vấn đề quốc tế, nhưng động thái của Nam Phi báo hiệu sự quyết đoán ngày càng tăng giữa các quốc gia Nam bán cầu, đe dọa hiện trạng, Adekoya nói.

Adekoya nói: “Một mô hình rõ ràng đang nổi lên là trật tự cũ do phương Tây thống trị đang ngày càng bị thách thức, một tình hình có thể sẽ chỉ trở nên nghiêm trọng hơn khi phương Tây mất đi vị thế kinh tế thống trị một thời không thể chối cãi của mình”.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Bước ngoặt trong chính sách an ninh-quốc phòng của Nhật Bản

Tạp chí Viện Nghiên cứu các vấn đề quốc tế Nhật Bản (JIIA) có bài phân tích của Giáo sư Hiroshi Nakanishi, Trưởng Khoa Chính sách công, Đại học Kyoto về “Chính sách an ninh của Nhật Bản và bước ngoặt thời đại”, cụ thể:

Các khía cạnh của kỷ nguyên mới trong chính sách an ninh của Nhật Bản

Ngày 16/12/2022, Chính phủ Nhật Bản đã thông qua ba văn kiện quốc phòng quan trọng gồm: Chiến lược An ninh Quốc gia, Chiến lược Phòng vệ Quốc gia và Kế hoạch Phát triển Sức mạnh Phòng vệ. Đây là bản sửa đổi và nâng cấp toàn diện lần đầu tiên kể từ năm 2013. Ba văn kiện sửa đổi lần này không chỉ đơn thuần là thay đổi về tên gọi mà còn đánh dấu một bước ngoặt lớn trong chính sách an ninh-quốc phòng của Nhật Bản thời kỳ hậu chiến.

1705750005346.png

Quân đội Nhật Bản "Lực lượng phòng vệ"

Việc điều chỉnh Chiến lược An ninh Quốc gia vốn đã được các thế hệ lãnh đạo Nhật Bản “ấp ủ” từ lâu nhưng dường như nó được kích hoạt sớm hơn sau phát biểu của Tổng thống Nga V. Putin vào ngày 24/2/2022 phát động chiến dịch quân sự đặc biệt vào vùng lãnh thổ của Ukraine. Cuộc xung đột này đã cho thấy ngay cả trong thời kỳ hiện đại, khả năng xảy ra một cuộc chiến tranh giữa các quốc gia vẫn hoàn toàn có thể xảy ra. Cuộc chiến đã làm thay đổi mạnh mẽ cái nhìn của lãnh đạo các nước về chính trị quốc tế, như khái niệm mà Thủ tướng Đức Olaf Scholz đề cập, đó là “một sự thay đổi mang tính bước ngoặt”.

Xung đột quân sự Nga-Ukraine được xem là cú sốc đối với liên minh phương Tây, vốn đã bị lung lay bởi chính sách “nước Mỹ trên hết” của Chính quyền Tổng thống Trump khi quyết định rút quân khỏi Afghanistan vào tháng 8/2021. Ở châu Âu, mục tiêu chính là ngăn chặn sự xâm lược quân sự tiếp theo của Nga tiến sang phía Tây. Văn kiện “Khái niệm chiến lược mới” được Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) thông qua tháng 6/2022 đã xác định “Nga là mối đe dọa trực tiếp và nghiêm trọng nhất”, đồng thời coi việc tăng cường răn đe ở Đông Âu là ưu tiên hàng đầu, bao gồm việc quyết định bổ sung thêm Phần Lan và Thụy Điển gia nhập NATO.

1705750051667.png

Quân đội Nhật Bản "Lực lượng phòng vệ"

Thủ tướng Nhật Bản Kishida Fumio, khi lần đầu tiên tham dự Hội nghị thượng đỉnh NATO với tư cách là đối tác, đã nhấn mạnh “Ukraine hôm nay sẽ là Đông Á ngày mai”, qua đó cùng với việc định vị cuộc xung đột Nga-Ukraine là trận chiến giữa “phe dân chủ và phe chuyên chế” như lập trường của Tổng thống Biden, đã bày tỏ mong muốn NATO chú trọng vào các vấn đề liên quan đến Trung Quốc. Kết quả là, “Khái niệm chiến lược mới” của NATO đã coi Trung Quốc là “thách thức mang tính hệ thống đối với an ninh châu Âu-Đại Tây Dương”.

Lịch sử cho thấy, trụ cột trong chính sách an ninh-quốc phòng của Nhật Bản từ tháng 2/2022 đến nay là tăng cường mối quan hệ an ninh với NATO và các nước thuộc Liên minh châu Âu (EU) thông qua quan hệ đối tác giữa Nhóm các nền công nghiệp phát triển (G7) với NATO. Điều này được phản ánh ở chỗ những con số, bao gồm việc Nhật Bản đặt ra mục tiêu tăng chi phí quốc phòng lên mức tương đương 2% GDP, giúp cho chính sách quốc phòng của Nhật Bản tiệm cận gần với các tiêu chuẩn của NATO.

1705750158560.png

Quân đội Nhật Bản "Lực lượng phòng vệ"

Tuy nhiên, tình hình quốc tế sau khi bùng phát xung đột Nga-Ukraine đã phản ánh những thay đổi trong mối quan hệ liên minh giữa Nhật Bản và Mỹ, vốn đã có sẵn nền tảng liên kết chặt chẽ. Chính quyền Tổng thống Obama và Tổng thống Trump tuy có những quan điểm trái ngược nhau nhưng đều khẳng định “Mỹ không phải là cảnh sát toàn cầu”. Trong giai đoạn Chính quyền Tổng thống Trump, Thủ tướng Đức khi đó là Angela Merkel đã cho biết: “Những ngày mà châu Âu có thể dựa vào các nước khác ở nhiều mức độ khác nhau đã qua”, trong khi Tổng thống Pháp Emmanuel Macron còn cho rằng: “NATO đã chết não”. Xu hướng này chưa bị đảo ngược do ông Joe Biden lên nắm quyền và bùng phát xung đột quân sự Nga-Ukraine.

1705750290825.png

Quân đội Nhật Bản "Lực lượng phòng vệ"

Việc triển khai quân đội Mỹ và mở rộng răn đe hạt nhân, vốn là một bộ phận đặc trưng cấu thành hệ thống răn đe của Mỹ ở châu Âu và Đông Á, vẫn tồn tại nhưng không còn mạnh mẽ như trước do những chia rẽ nội bộ nghiêm trọng trong lòng nước Mỹ và sự phát triển của công nghệ quân sự hiện đại. Mối quan hệ ngày càng chặt chẽ giữa NATO với các nước châu Á-Thái Bình Dương như Nhật Bản cũng như hợp tác an ninh ngày càng tăng ở khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương cũng là do các đồng minh của Mỹ cảm thấy cần phải điều chỉnh để tránh phụ thuộc quá nhiều vào Mỹ về mặt an ninh.

.........
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Ý nghĩa thực sự của việc ra đời ba văn kiện quốc phòng mới

Chính sách an ninh-quốc phòng của Nhật Bản kể từ sau Chiến tranh Thế giới thứ Hai dựa trên Điều 9 của Hiến pháp ước này, Hiệp ước An ninh Nhật-Mỹ, hệ thống răn đe của Mỹ ở Đông Á và khuôn khổ Lực lượng phòng vệ bảo vệ an ninh của Nhật Bản. Với việc Lực lượng Phòng vệ chịu trách nhiệm bảo vệ Nhật Bản, bao gồm thời kỳ sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, khuôn khổ hệ thống an ninh-quốc phòng của Nhật Bản thời kỳ hậu chiến nhìn chung vẫn được duy trì, mặc dù có những sửa đổi để thực hiện các nhiệm vụ ở nước ngoài cho Lực lượng Phòng vệ và tăng cường hợp tác liên minh Nhật-Mỹ với khái niệm “Chủ nghĩa hòa bình tích cực” vào năm 2015.

1705750510917.png

Lực lượng phòng vệ Nhật Bản

Tuy nhiên, mặc dù ba văn kiện quốc phòng mới không thể hiện rõ nhưng dường như đang có một hướng đi mới. Một mặt là tăng cường hợp tác an ninh với các “quốc gia cùng chí hướng” ở châu Âu và Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương ngoài Mỹ, mặt khác là đặt nền tảng cho việc thiết lập một hệ thống an ninh và phòng thủ độc lập dành riêng cho Nhật Bản.

Nội dung của ba văn kiện quốc phòng này là rất phong phú nhưng điểm quan trọng đầu tiên là tính hệ thống hóa. Năm 2013, mối tương quan giữa Chiến lược An ninh Quốc gia (thời điểm đó được công bố) với Đại cương Kế hoạch phòng vệ (xây dựng năm 1976) và Kế hoạch Phòng thủ trung hạn (xây dựng năm 1985) vẫn chưa được giải quyết. Do đó, lần này Chiến lược An ninh Quốc gia được coi là “tài liệu định hướng chính sách an ninh quốc gia cốt lõi”, không chỉ về mặt quốc phòng mà còn bao gồm cả mặt an ninh. Ngoài ra, Đại cương Kế hoạch phòng vệ đã được đổi tên thành Chiến lược Phòng vệ Quốc gia nhằm giải quyết khía cạnh chiến lược của quốc phòng và Kế hoạch phòng thủ trung hạn được điều chỉnh thành Kế hoạch phát triển sức mạnh phòng vệ đã gắn vấn đề phát triển vũ khí, thiết bị quốc phòng với vấn đề đảm bảo an ninh. Nhìn sâu xa hơn, điều này đã phản ánh nhận thức rằng ngay cả trong liên minh Nhật-Mỹ thì một hệ thống an ninh độc lập của Nhật Bản là rất cần thiết.

1705750537452.png

Lực lượng phòng vệ Nhật Bản

Ngoài ra, Chiến lược An ninh Quốc gia mới còn chỉ ra rằng, các thách thức đối với trật tự quốc tế đang gia tăng khi trọng tâm chính trị quốc tế đang dần chuyển sang khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương như môi trường an ninh liên kết toàn cầu, đặc biệt là khả năng một số nước đơn phương thay đổi hiện trạng bằng vũ lực. Về môi trường xung quanh Nhật Bản, Chiến lược An ninh Quốc gia mới xác định Trung Quốc là “thách thức chiến lược lớn nhất từ trước đến nay”, Triều Tiên là “mối đe dọa nghiêm trọng và sắp diễn ra” trong khi Nga là “mối lo ngại an ninh mạnh mẽ”.

Để đáp ứng nhu cầu an ninh thời kỳ mới, một đặc điểm của Chiến lược An ninh Quốc gia mới là kêu gọi sử dụng sức mạnh quốc gia một cách toàn diện. Theo truyền thống, chính sách an ninh của Nhật Bản lấy ngoại giao và quốc phòng là hai trụ cột chính nhưng Chiến lược An ninh Quốc gia mới xác định thêm việc tăng cường năng lực kinh tế, thông tin và công nghệ bên cạnh các trụ cột này. Điểm này cũng cho thấy văn kiện nhấn mạnh tính độc lập của hệ thống an ninh Nhật Bản.

1705750554864.png

Lực lượng phòng vệ Nhật Bản

Một điểm nhấn khác là việc tăng cường năng lực phòng thủ được xem là cốt lõi của lần sửa đổi ba văn kiện quốc phòng lần này. Các chi tiết được dành cho Chiến lược Phòng vệ Quốc gia và Kế hoạch phát triển sức mạnh phòng vệ như việc phát triển các giải pháp đối phó với tên lửa, bao gồm năng lực phản công (tấn công đối phương từ xa, năng lực phòng thủ tích hợp giữa phòng không và tên lửa), sử dụng khả năng phòng thủ lĩnh vực mới (năng lực phòng thủ thiết bị bay không người lái, năng lực tác chiến toàn diện nhiều lĩnh vực), tăng cường năng lực tác chiến tổng hợp (giữa khả năng triển khai cơ động và bảo vệ các mục tiêu dân sự, giữa chức năng chỉ huy kiểm với chức năng thông tin) và tăng cường năng lực tác chiến liên tục (tính bền vững, tính kế hoạch)… qua đó phù hợp với kế hoạch mở rộng chi tiêu cho lĩnh vực quốc phòng. Cùng với đó, Chính quyền Thủ tướng Kishida đã công bố kế hoạch tăng chi tiêu quốc phòng trong vòng 5 năm từ 27.000 tỷ yen lên khoảng 43.000 tỷ yen (khoảng 309 tỷ USD). Đồng thời đưa ra một khái niệm ngân sách quốc phòng toàn diện, bổ sung các hạng mục như nghiên cứu phát triển công nghệ quân sự mới nhằm bảo vệ các mục tiêu an ninh, cơ sở hạ tầng công cộng, đảm bảo an ninh mạng và hợp tác an ninh quốc tế, hướng tới mục tiêu ngân sách chi cho quốc phòng sẽ tương đương 2% GDP.

1705750589120.png

Lực lượng phòng vệ Nhật Bản

Ý tưởng về sử dụng ngân sách quốc phòng toàn diện phù hợp với Chiến lược An ninh Quốc gia mới, trong đó nêu rõ các vấn đề an ninh đặt ra như an ninh mạng, đảm bảo an ninh hàng hải, không gian, thông tin và kinh tế…như một phần trong thế trận phòng thủ liền mạch. Ví dụ, trong thế giới hiện nay, nơi cơ sở hạ tầng thông tin đang phát triển nhanh chóng thì không thể tách rời hoàn toàn phản ứng của Lực lượng Phòng vệ với sự phát triển của toàn xã hội. Như vậy, sẽ là phù hợp nếu Chính phủ thực hiện các biện pháp kiểm soát chính sách tổng thể vượt qua ranh giới giữa quốc phòng và phi quốc phòng.

Tóm lại, ba văn kiện quốc phòng mới nhất được kỳ vọng sẽ làm thay đổi đáng kể cơ cấu quốc phòng của Nhật Bản và hướng tới mục tiêu tăng cường năng lực phòng thủ của quốc gia này. Ngoài ra, việc tăng cường sức mạnh ngoại giao của Nhật Bản cũng được xem xét đến thông qua mở rộng Viện trợ An ninh chính thức (OSA), độc lập so với Viện trợ Phát triển chính thức (ODA) và thúc đẩy xuất khẩu thiết bị quốc phòng. Tháng 6/2023, Quốc hội Nhật Bản đã thông qua Dự luật tăng cường cơ sở sản xuất thiết bị quốc phòng, qua đó kêu gọi mở rộng hợp tác theo chiều ngang để hiện thực hóa một khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và rộng mở cũng như bảo đảm an toàn cho con người.

Thách thức trước mắt là không nhỏ

Như đã đề cập ở trên, để ứng phó với tình hình quốc tế nhiều biến động kể từ sau xung đột quân sự Nga-Ukraine, Nhật Bản đã chiều chỉnh mang tính căn bản chính sách an ninh-quốc phòng, được thể hiện trong ba văn kiện quốc phòng mới nhất, tạo ra những bước đột phá mới về năng lực ngoại giao và quốc phòng. Tuy nhiên, thách thức phía trước của Nhật Bản là không nhỏ, nếu không muốn nói là chồng chất.

Đầu tiên là liên quan đến sức mạnh quốc gia Nhật Bản. Những thách thức đối với Nhật Bản về sức mạnh kinh tế, sức mạnh thông tin và sức mạnh công nghệ là vô cùng lớn. Mặc dù Nhật Bản cũng đã cố gắng xây dựng các luật liên quan, bao gồm Luật Tăng cường an ninh kinh tế, nhưng vẫn chưa đủ. Dễ dàng hình dung rằng Nhật Bản khó duy trì năng lực ứng phó hiệu quả trong trường hợp xảy ra tình huống khẩn cấp do nước này còn phụ thuộc nhiều vào nhập khẩu các mặt hàng thiết yếu, không chủ động trong kiểm soát chuỗi cung ứng và các khoản nợ công khổng lồ. Nhật Bản còn đang thiếu một tổ chức phân tích thông tin tình báo toàn diện trong khi các cơ quan cố vấn đáng tin cậy là tương đối yếu kém. Về năng lực công nghệ, từ lâu Nhật Bản dường như đã không còn chú trọng đầu tư vào hệ thống nghiên cứu và phát triển, và đến nay vẫn chưa được cải thiện một cách thuyết phục.

Thứ hai là về khía cạnh xây dựng trật tự quốc tế. Sau khi Nga thực hiện các cuộc tấn công quân sự nhằm vào Ukraine, chính sách an ninh toàn cầu, đặc biệt là phương Tây đã tập trung nhiều vào tăng cường hệ thống răn đe. Tuy nhiên, trong một môi trường an ninh khác với thời kỳ Chiến tranh Lạnh, các điều kiện để hệ thống răn đe được hoạt động và duy trì ổn định đã thay đổi đáng kể. Chỉ riêng kênh đối thoại là không đủ để ngăn chặn xung đột bất ngờ leo thang, trong khi các vấn đề khác lại ít được thảo luận như tình hình phức tạp ở Đông Âu hay sự khác biệt về lập trường giữa Mỹ và Trung Quốc liên quan đến eo biển Đài Loan, hoặc sự cần thiết của việc xây dựng ý tưởng chung, lợi ích chung…

Thứ ba, tính cấp bách của những thách thức quản trị toàn cầu ở các lĩnh vực mới như chống biến đổi khí hậu, đa dạng sinh học và an ninh con người. Hơn nữa, hiện ảnh hưởng của khu vực “Nam Bán cầu” đang không ngừng mở rộng, không những từ góc độ cơ cấu nhân khẩu học, số lượng quốc gia và tiềm năng tăng trưởng kinh tế mà còn từ góc độ khu vực này nắm giữ chìa khóa quyết định tương lai của quản trị toàn cầu. Xung đột gia tăng giữa các cường quốc có thể làm giảm mức độ quan tâm đến các vấn đề này nhưng không làm giảm mức độ nghiêm trọng của nó. Ngay trong thời đại cạnh tranh gay gắt giữa các cường quốc, cộng đồng quốc tế không thể bỏ qua câu hỏi cơ bản rằng: “Làm thế nào để giải quyết các vấn đề mang tính toàn cầu?”.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Ukraine có thể tìm mua thêm xe tăng T-72 và T-80 cho Lực lượng vũ trang ở đâu

Ukraine đã hoặc sẽ nhận hơn 500 xe tăng thuộc dòng T-72, loại xe này đã được chứng minh là hỗ trợ quân sự vô giá trong cuộc chiến chống quân xâm lược Nga. Tuy nhiên, con số đó cũng là quá nhỏ trước số lượng tăng-thiết giáp mà Nga đang triển khai chiến đấu. Vậy, có thể lấy thêm xe tăng T-72 và T-80 cho Lực lượng Vũ trang Ukraine ở đâu?

Theo nguồn tin chính thức, số lượng xe chuyển giao đến cuối năm nay sẽ vượt quá 500 chiếc (dù không loại trừ khả năng trên thực tế có thể còn nhiều hơn). Trong số viện trợ quân sự được cung cấp cho Lực lượng vũ trang Ukraine cho đến nay có xe tăng PT-91 của Ba Lan, T-72EA của Séc và xe tăng T-72 của Bulgaria. Trong nhiều tháng, những đơn vị này đã hỗ trợ các đơn vị thiết giáp Ukraine đối phó với quân xâm lược Nga. Tuy nhiên, điều này không phủ nhận tầm quan trọng của việc tăng cường khả năng quân sự của Ukraine bằng các đơn vị xe tăng bổ sung.

1705826021327.png

Xe tăng PT-91 của Ba Lan

Theo các tác giả của nguồn Phòng vệ Ba Lan24, tốt hơn hết Ukraine nên nhận các phương tiện đạt tiêu chuẩn "Hiệp ước Warsaw", không yêu cầu đào tạo bổ sung về nhân sự hoặc triển khai cơ sở hạ tầng để bảo trì .

1705826070948.png

Xe tăng T-72EA của Séc

Croatia và Slovenia

Cả Croatia và Slovenia đều nổi bật nhờ việc sử dụng xe tăng M-84 độc đáo, một biến thể có nguồn gốc từ T-72 của Liên Xô. Những mẫu xe này thể hiện những tính năng vượt trội so với những mẫu xe tiền nhiệm của Liên Xô. Điều thú vị là, một khía cạnh chung được chia sẻ giữa hai quốc gia này là sự cởi mở trong việc trao đổi xe tăng "Warsaw Pact" lấy Xe tăng chiến đấu chủ lực phương Tây [MBT], bao gồm cả các phiên bản tiên tiến của Leopard 2 chẳng hạn.

1705826151468.png

Xe tăng xe tăng M-84

Croatia sở hữu 74 xe tăng M-84, một phần được cất giữ trong kho. Do đó, nếu các cuộc thảo luận liên quan đến việc chuyển giao M-84 của Croatia cho Ukraine bắt đầu, rõ ràng là Zagreb chính thức sẽ dựa vào các nguồn lực phục hồi hoặc vũ khí của phương Tây để đổi lấy. Đề xuất này không hoàn toàn mới vì nó đã được xem xét từ tháng 2 năm 2023.

Slovenia, quốc gia này hiện sử dụng 14 xe tăng M-84 dành riêng cho mục đích huấn luyện, cùng với 31 chiếc khác được cất giữ trong kho. Do đó, nếu Slovenia chọn chuyển thêm M-84 sang Ukraine, chắc chắn sẽ cần có nguồn lực để tân trang những phương tiện này.

Síp và Maroc

Maroc đã tạo điều kiện thuận lợi cho việc chuyển giao T-72 của mình cho Ukraine. Mặt khác, Síp cho thấy mối quan tâm tiềm tàng trong việc trao đổi T-80U của mình để lấy vũ khí bổ sung.

Khi nói đến sự phức tạp của việc vận chuyển xe tăng, tình hình có vẻ khác. Các tác giả cho rằng Maroc có thể vẫn còn giữ lại khoảng 148 xe tăng loại B T-72. Suy đoán nảy sinh liên quan đến khả năng Maroc xem xét việc trao đổi những chiếc xe tăng này lấy xe bọc thép đang hoạt động từ Hoa Kỳ.

1705826319898.png

Xe tăng T-80U

Về Síp, kế hoạch ban đầu liên quan đến việc chuyển T-80U sang Ukraine để đổi lấy một số lượng xe tăng Merkava được chỉ định, cụ thể là các biến thể Mk II và Mk III. Những chiếc xe tăng này đang được bảo quản, nhưng do xung đột toàn diện leo thang ở Dải Gaza, Israel đã phải đưa chúng trở lại hoạt động. Do đó, các cuộc thảo luận liên quan đến việc chuyển những chiếc xe tăng này sang Síp hiện đang bị tạm dừng.

Cộng hòa Séc

Các nhà phân tích tại Defense24 đề xuất rằng Cộng hòa Séc có thể vẫn còn một số ít tới hàng chục xe tăng T-72M1 được cất giữ trong các kho chứa. Tuyên bố này khá bất thường, vì nước này đã vượt quá mức phân bổ xe tăng trước đây để viện trợ cho Ukraine với tỷ lệ đáng kinh ngạc là 240%.

Bất kể những tài nguyên này nằm dưới sự kiểm soát của các công ty tư nhân hay quân đội Séc, điểm quan trọng là những tài sản được cất giấu này đều có khả năng được chuyển sang Ukraine. Việc chuyển giao này có thể được tạo điều kiện thuận lợi thông qua một thỏa thuận có đi có lại, liên quan đến việc bổ sung thêm xe tăng Leopard 2 hoặc thông qua một thỏa thuận thương mại đơn giản.

1705826420178.png

Xe tăng T-72M1
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Bộ trưởng QP Nga Shoigu yêu cầu tăng đáng kể tầm bắn của tên lửa Kh-59MK

1705826536611.png


Tầm bắn của tên lửa không đối đất Kh-59MK, được Nga sử dụng để tấn công Ukraine, hóa ra lại thấp hơn so với tuyên bố chính thức của nhà sản xuất, và Bộ trưởng quốc phòng Nga Shoigu yêu cầu tầm bắn của nó - những tên lửa này nên được tăng lên.

Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Liên bang Nga, Sergei Shoigu, đã đến thăm nhà phát triển và sản xuất tên lửa tầm xa MKB Raduga của Nga, một phần của Công ty Cổ phần Tên lửa Chiến thuật (công ty cổ phần lớn của Nga về các nhà sản xuất vũ khí quân sự). vũ khí, đặc biệt là tên lửa). Doanh nghiệp này sản xuất hoặc duy trì tình trạng kỹ thuật của tên lửa hành trình Kh-22, Kh-32, X-59, X-555, X-101 và các loại khác.

Trong đoạn video được công bố sau chuyến thăm, ông Serhiy Shoigu bày tỏ sự không hài lòng với loại vũ khí hiện có của liên bang Nga. Đặc biệt, đứng cạnh tên lửa Kh-59MK, ông phàn nàn và cho rằng cần phải tăng tầm bắn của nó, trên thực tế là 250 km, mặc dù tầm bắn được công bố chính thức là 285 km.

1705826652113.png


"Đó là điều tôi muốn nói với các bạn - 250 km... là nhỏ. Chúng tôi sẽ cần tầm bắn từ 300 km trở lên. Bởi vì những gì chúng ta thấy ngày nay - tầm bắn cần phải được tăng lên", Shoigu nói và dang tay ra.

Nguyên nhân khiến chính xác 250 km không còn phù hợp với người đứng đầu Bộ Quốc phòng Liên bang Nga có thể giải thích bởi hai yếu tố. Đầu tiên là tổn thất của không quân Nga do lực lượng vũ trang Ukraine có các thiết bị phòng không tầm xa mới. Đặc biệt, tầm bắn của hệ thống Patriot SAM chống lại các mục tiêu khí động học ở độ cao sẽ là 160 km, điều này có nghĩa là khả năng sử dụng Kh-59 chỉ từ vùng an toàn ở cự ly 90 km. Thứ hai là sự xuất hiện dự kiến của các máy bay chiến đấu F-16 trong Lực lượng Không quân của Lực lượng Vũ trang Ukraine.

1705826749770.png


Đáp lại, người đứng đầu Tập đoàn tên lửa chiến thuật Boris Obnosov cho biết đã có phiên bản tên lửa có tầm bắn 310 km, nhưng do tính chất xa hơn của cuộc trò chuyện, Shoigu không hài lòng với câu trả lời này.

Trong bối cảnh tên lửa Kh-59MK2, cũng có tin đồn cho rằng đầu đạn của tên lửa đã được tăng từ 450 kg lên 800 kg. Không chắc họ đang nói về tên lửa Kh-59MK2, vì đầu đạn của nó được công bố ở mức 283-320 kg. Khi đó, nếu nói về sản phẩm của MKB Raduga thì đầu đạn nặng 450 kg được tìm thấy trên tên lửa hành trình Kh-101. Cũng trong cuộc trò chuyện, người ta nói rằng giá thành của tên lửa không tên này đã giảm một nửa.

1705826801003.png

Tên lửa hành trình Kh-101 và container vận chuyển

Ngoài ra, tại doanh nghiệp, Bộ trưởng Shoigu đã được giới thiệu tên lửa hành trình Kh-69 mới, về cơ bản là tên lửa đổi tên của Kh-59MK2, có kiểu dáng khác. Đồng thời, theo nhà sản xuất, tầm bắn của X-69 lên tới 290 km. Nhưng cuộc nói chuyện về tên lửa này cũng không làm Shoigu hài lòng, vì ông yêu cầu phải có thêm tên lửa.

Hồi tháng 2 năm 2023, những tên lửa tương tự đã được Phó Chủ tịch Hội đồng An ninh Liên bang Nga Dmitriy Medvedev kiểm tra. Điều duy nhất đã thay đổi là số lượng container vận chuyển tên lửa, mục đích của nó hiện chưa rõ.

1705826883281.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Slovakia không còn vũ khí phòng không và máy bay chiến đấu - BQP cho biết

Trong cuộc phỏng vấn với cơ quan truyền thông địa phương, Standard, Bộ trưởng Quốc phòng Slovakia Robert Kalinak đã chỉ ra sự thiếu hụt đáng lo ngại trong kho vũ khí quốc phòng của Slovakia. Có vẻ như chính quyền trước đó đã tập trung nỗ lực vào việc củng cố hệ thống phòng thủ của Kyiv, hào phóng cung cấp cho nước này hệ thống phòng không S-300, một phi đội máy bay chiến đấu MiG-29, pháo và các thiết bị quân sự khác. Theo Bộ trưởng Kalinak, thật không may, điều này khiến bầu trời Slovakia dễ bị tổn thương một cách đáng báo động.

1705827241037.png

Bộ trưởng Quốc phòng Slovakia Robert Kalinak

“Chúng ta đã bị bỏ rơi khi không có hệ thống phòng không hoặc không quân; 700 triệu euro được hứa để đổi lấy máy bay chiến đấu MiG đã không còn xuất hiện nữa. Những chiếc máy bay đó cũng là món quà của chính phủ tiền nhiệm dành cho Ukraine”,
ông than thở.

Slovakia đã cho gì?

Vào năm 2022, Slovakia tự hào trở thành ân nhân của Ukraine khi cung cấp miễn phí hệ thống phòng không S-300 duy nhất của mình. Chỉ một năm sau, vào năm 2023, họ đã tăng cường hỗ trợ bằng cách cung cấp cho Kyiv 13 máy bay chiến đấu MiG-29. Để ghi nhận sự giúp đỡ của họ, Slovakia đã được hứa cung cấp hệ thống phòng không Patriot để đổi lấy S-300 và tiền mặt trị giá 700 triệu euro sau khi họ tặng một phi đội MiG cho các đồng minh phương Tây.

1705827348616.png

S-300 của Slovakia trên đường đến Ukraine

Bất chấp những lời hứa quan trọng này, Slovakia vẫn chưa thấy lời hứa nào trong số đó được thực hiện. Theo thông báo của Kalinak, các cuộc đàm phán hiện đang được tiến hành với một tổ chức quân sự không được tiết lộ ở Israel để có thể đảm bảo một hệ thống phòng không mới trị giá đáng kinh ngạc là 1 tỷ euro.

Chính quyền hiện tại ở Slovakia cũng đang xem xét việc sử dụng thiết bị quân sự của Đức. Điều quan trọng cần nhớ là, như Bộ trưởng Quốc phòng Slovakia đã chỉ ra, rằng việc cải tạo hệ thống phòng không không phải là một quá trình chỉ trong một đêm - nó đòi hỏi nhiều năm xây dựng. Điều thú vị là cuộc bầu cử quốc hội đã diễn ra ở Slovakia vào tháng 9 năm 2023, đỉnh điểm là việc thành lập một chính phủ mới. Chính quyền mới thành lập này đã điều chỉnh đáng kể quan điểm của đất nước về cuộc khủng hoảng Ukraine, dẫn đến việc ngừng cung cấp quân sự cho Kiev.

1705827439732.png

Mig-29 của Slovakia

Nổi tiếng với biệt danh “Orban người Slovakia” , lãnh đạo đảng Smer và Thủ tướng Robert Fico thường bày tỏ quan điểm rằng việc viện trợ cho Kyiv vô tình làm suy yếu quân đội Slovakia. Theo quan điểm của ông, nó chỉ kéo dài thêm cuộc xung đột vì khả năng giành chiến thắng dường như không thể vượt qua của Ukraine.

Bộ trưởng Quốc phòng mới được bổ nhiệm của Slovakia, Robert Kalinak, cũng đồng tình với quan điểm này. Trong cuộc trò chuyện với Cơ quan Tiêu chuẩn, ông bày tỏ niềm tin của mình rằng việc quay trở lại tình trạng trước năm 2014 dường như là không thực tế.

1705827559926.png

Thủ tướng Robert Fico

Thủ tướng Robert Fico bày tỏ trong cuộc đàm phán hôm thứ Bảy: “Nếu chúng tôi chấp nhận tư cách thành viên NATO của Ukraine, về cơ bản chúng tôi đang mở đường dẫn tới Thế chiến thứ ba”. Ông bày tỏ sự lo ngại mạnh mẽ đối với chiến lược của EU trong việc cung cấp cho Ukraine 1,5 tỷ euro mỗi tháng, đồng thời đặt câu hỏi: “Phương pháp này có thể duy trì được trong bao lâu?”

Thủ tướng tiết lộ thêm rằng các cuộc đàm phán xung quanh hiệp ước phòng thủ với Mỹ đang đạt được tiến bộ. Fico khẳng định : “Khi chúng tôi thực hiện thỏa thuận song song với thỏa thuận của Cộng hòa Séc, rõ ràng là chúng tôi thừa nhận không có chủ quyền hoàn toàn” . Ông giải thích thêm rằng thỏa thuận chỉ đơn giản cho phép máy bay quân sự của các đồng minh cất cánh và hạ cánh với những giấy phép cần thiết.

Trên chương trình Radio Slovensko, ông bày tỏ lo ngại về việc các nhà máy điện ở Slovakia không có lực lượng phòng không bảo vệ. Fico giải thích, “Chúng tôi đã gửi đến Ukraine bất kỳ nguồn lực nào mà chúng tôi được trang bị.” Việc thủ tướng so sánh việc truyền thông Ukraine khen ngợi hệ thống S-300 của Slovakia, vốn được miêu tả là một hệ thống phòng không hiệu quả, với việc coi hệ thống này chỉ là phế liệu trong nước đã thu hút sự chỉ trích gay gắt từ chính quyền của chính phủ cũ.

Fico chống lại Ukraine ở EU và NATO

Trong khi đó, ông muốn trấn an Thủ tướng Ukraine rằng Slovakia không có ý định cung cấp vũ khí cho Ukraine. Ông nói : “Có những vấn đề mà chúng tôi hoàn toàn không đồng ý. “Tôi dự định nói rõ với ông ấy rằng mặc dù chúng tôi ủng hộ tham vọng gia nhập EU của họ nhưng họ phải đáp ứng các điều kiện tiên quyết đã đặt ra. Ukraine, giống như bất kỳ quốc gia nào khác, không thể là thành viên của EU nếu họ không thể đáp ứng tất cả các yêu cầu quan trọng”, ông khẳng định trong cuộc đối thoại hôm thứ Bảy.

Hơn nữa, ông nhấn mạnh rằng ông cũng sẽ bày tỏ sự không đồng tình với nguyện vọng trở thành thành viên NATO của Ukraine với Thủ tướng Ukraine.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nỗ lực của Ba Lan tham gia nhóm chia sẻ hạt nhân của NATO

Ba Lan đang tìm kiếm vai trò tích cực hơn trong sứ mệnh chia sẻ hạt nhân của NATO. Theo đánh giá của Viện nghiên cứu chiến lược quốc tế (IISS), điều này có thể thực hiện bằng nhiều cách, bao gồm việc đặt vũ khí hạt nhân B61 trên lãnh thổ của mình, cho phép máy bay F-35A của mình mang vũ khí hạt nhân hoặc đảm nhận vai trò lớn hơn trong việc hoạch định học thuyết hạt nhân của NATO.

1705830197432.png

Bom B-61

Ngày 30/6/2023, Thủ tướng Mateusz Morawiecki tuyên bố Ba Lan quan tâm đến việc tiếp nhận vũ khí hạt nhân theo chính sách chia sẻ hạt nhân của NATO, trích dẫn việc Nga triển khai vũ khí hạt nhân tới khu vực Kaliningrad và Belarus. Ngay sau đó, Jacek Siewiera, người đứng đầu Cơ quan An ninh Quốc gia Ba Lan, cho biết Ba Lan quan tâm đến việc cho phép máy bay F-35A Lightning II của mình (dự kiến được triển khai vào năm 2024-2025) mang bom hạt nhân rơi tự do B61, chuẩn bị cho khả năng tham gia vào kho vũ khí máy bay năng lực kép của NATO.

Việc Nga, tháng 6/2022, quyết định triển khai một số hệ thống tên lửa đạn đạo tầm ngắn và đầu đạn hạt nhân tới Belarus có lẽ là nỗ lực nhằm thể hiện sự quyết tâm và buộc NATO phải giảm hỗ trợ Ukraine. Vũ khí hạt nhân của Nga gần sát Ba Lan làm tăng tính cấp thiết cho nỗ lực lâu nay của Ba Lan nhằm theo đuổi vai trò tích cực hơn trong cơ chế chia sẻ hạt nhân của NATO. Năm 2014, Thứ trưởng Quốc phòng Ba Lan khi đó là Tomasz Szatkowski lần đầu tiên tuyên bố mong muốn của Ba Lan trở thành quốc gia chủ nhà của bom hạt nhân sau khi Nga xâm chiếm Ukraine hồi đầu năm đó. Mặc dù Bộ Quốc phòng Ba Lan sau đó bác bỏ việc quan tâm đến việc tham gia vào chương trình này, nhưng đối thoại vẫn tiếp tục diễn ra trong bối cảnh Đức đang tranh luận trong nước về vai trò của nước này trong cơ chế chia sẻ hạt nhân. Mỹ, nước sở hữu vũ khí mà Ba Lan đang tìm cách tiếp nhận, cho đến nay vẫn phủ nhận rằng chưa có bất kỳ cuộc đàm phán chính thức nào về vấn đề này diễn ra.

1705830275485.png

Bom B-61

Tuyên bố của Thủ tướng Morawiecki về việc Ba Lan quan tâm đến vấn đề chia sẻ hạt nhân được đưa ra trong thời điểm nước này đang tăng cường xây dựng lực lượng quân sự thông thường một cách mạnh mẽ như phản ứng với việc Nga tấn công xâm lược Ukraine năm 2022. Kể từ đó, Warsaw ủng hộ việc tăng cường quan điểm răn đe của NATO và vẫn phản đối đối thoại với Nga. Tháng 4/2023, Ngoại trưởng Ba Lan Zbigniew Rau cho biết nước này ủng hộ việc chấm dứt Đạo luật thiết lập quan hệ NATO-Nga (NRFT), văn bản được ký kết năm 1997, trong đó nêu rõ rằng NATO "không có ý định, không có kế hoạch và không có lý do" để triển khai vũ khí hạt nhân trên lãnh thổ các thành viên mới, vốn gồm cả Ba Lan vì nước này gia nhập NATO năm 1999.

1705830366429.png

F-35 của Ba Lan

Việc Ba Lan lên tiếng theo đuổi việc chia sẻ hạt nhân đã gây được tiếng vang chính trị trong nước, đặc biệt kể từ khi Nga tuyên bố triển khai vũ khí hạt nhân tới Belarus. Đảng Luật pháp và Công lý cầm quyền – còn được gọi là PiS, viết tắt của Prawo i Sprawiedliwość – đang tiến hành chiến dịch tái tranh cử trong cuộc bầu cử quốc hội vào tháng 10 và tin rằng sáng kiến này sẽ nâng cao mức độ ủng hộ đảng này. Cuộc chiến của Nga ở Ukraine đã tạo ra sự quan tâm mới đến vấn đề răn đe hạt nhân trong công chúng Ba Lan. Cuộc thăm dò vào tháng 10/2022 cho thấy hơn một nửa dân số ủng hộ việc triển khai bom hạt nhân trọng lực B61 ở nước này. Năm 2016, chỉ 1/4 số người được hỏi bày tỏ sự ủng hộ tương tự.

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Việc ra quyết định về hạt nhân của NATO

Việc chia sẻ hạt nhân của NATO bắt nguồn từ việc Mỹ triển khai vũ khí hạt nhân tới Tây Đức và Anh vào năm 1955. Đến năm 1957, Washington đã tích lũy được kho vũ khí và bắt đầu huấn luyện các thành viên NATO cách lắp đặt, nhắm mục tiêu và bắn pháo, rocket, tên lửa và ném bom hạt nhân trong thời chiến. Một số thành viên Liên minh hiện đang chứa bom B61 của Mỹ trên lãnh thổ của mình, sở hữu máy bay có khả năng mang loại bom này và huấn luyện cho kịch bản đó, điều phải được cấp phép bởi Tổng thống Mỹ, Thủ tướng Anh và Nhóm Kế hoạch Hạt nhân.

1705830479461.png

Bom hạt nhân B-61 triển khai tại Châu Âu

Nhóm Kế hoạch Hạt nhân là cơ quan chính sách chịu trách nhiệm đưa ra quyết định về hạt nhân của NATO và do Tổng Thư ký NATO làm Chủ tịch. Nhóm này nhận tư vấn về vấn đề hạt nhân từ Nhóm cấp cao do Mỹ chủ trì và tập trung vào các vấn đề thực tế “bao gồm việc lập kế hoạch và bố trí lực lượng cũng như các vấn đề liên quan đến an toàn, an ninh và hiệu quả”. Cả hai nhóm này đều mở cửa cho tất cả các thành viên Liên minh và chỉ có Pháp không tham gia. Đối với Ba Lan, một thỏa thuận của NATO về việc triển khai vũ khí hạt nhân vào lãnh thổ Ba Lan cần sự đồng thuận từ Nhóm cấp cao, thường dưới dạng báo cáo khuyến nghị. Sau đó, Nhóm Kế hoạch Hạt nhân xem xét báo cáo khuyến nghị này và có thể phê duyệt một cách rõ ràng hoặc thông qua thủ tục “im lặng”, theo đó các khuyến nghị được thông qua nếu không có sự phản đối nào.

Giá trị răn đe

Khi theo đuổi vai trò tích cực hơn trong việc chia sẻ hạt nhân, Chính phủ Ba Lan có thể tìm cách tăng cường thái độ răn đe của NATO và giúp Mỹ tái khẳng định cam kết mở rộng răn đe. Tuy nhiên, giá trị quân sự của việc triển khai lâu dài vũ khí hạt nhân ở Ba Lan vẫn còn gây tranh cãi.

Nếu Ba Lan tiếp nhận máy bay có khả năng kép cho NATO, nước này có thể sẽ sử dụng các máy bay chiến đấu F-35A sắp được triển khai vốn có thể được phép mang biến thể nâng cấp B61-12 của bom B61. Do đó, có khả năng bất kỳ hoạt động triển khai bom B61 tiếp theo nào của Mỹ đến NATO có thể được đặt tại các căn cứ không quân của Ba Lan nơi đặt các máy bay F-35A, gồm: Świdwin, Poznań-Krzesiny và Łask. NATO có thể coi giá trị răn đe của việc bố trí vũ khí hạt nhân tại những địa điểm này và biến chúng thành căn cứ máy bay năng lực kép dựa trên tính dễ bị tấn công của vũ khí, độ tin cậy khi sử dụng và khả năng tấn công các mục tiêu ở Belarus và Nga.

1705830552481.png

Bom hạt nhân B-61 triển khai tại Châu Âu

Về độ tin cậy, Nga có thể không lường trước được một cuộc tấn công hạt nhân “tia chớp từ biển khơi” của NATO, nên việc các căn cứ không quân của Ba Lan gần biên giới Belarus và Kaliningrad hơn căn cứ của Đức sẽ không phải là yếu tố nổi bật trong việc đánh giá sức mạnh răn đe hạt nhân của NATO. Nga có thể tính toán rằng NATO thay vào đó có thể sử dụng vũ khí hạt nhân như một phần của chiến lược “phòng thủ phía trước” (được sử dụng để đáp trả cuộc tấn công lãnh thổ nhằm vào một hoặc nhiều thành viên Liên minh) hoặc nếu họ thua trong trận chiến thông thường. Trong những kịch bản này, NATO có thể rút vũ khí hạt nhân khỏi các căn cứ không quân gần tiền tuyến, làm giảm khả năng bị không kích hoặc bị thu giữ. Ban đầu, Nga có thể kiềm chế không tấn công sâu vào Ba Lan bằng lực lượng mặt đất, ưu tiên trước tiên là vô hiệu hóa mối đe dọa hạt nhân từ xa.

1705830618984.png

Bom hạt nhân B-61-13

Do đó, việc bố trí lâu dài vũ khí hạt nhân gần biên giới Nga có thể khuyến khích Nga tấn công sớm những địa điểm đó trong một cuộc xung đột, cố gắng phá hủy chúng bằng đạn thông thường hoặc đạn hạt nhân hoặc làm gián đoạn hoạt động của căn cứ không quân, có thể với việc tấn công bằng vũ khí hóa học. Giống như trong Chiến tranh Lạnh, kế hoạch của các chỉ huy NATO cho giai đoạn tiền hành động của một cuộc khủng hoảng cấp tính có thể bao gồm việc di chuyển bom B61 đến các Căn cứ Hoạt động Phân tán hoặc các sân bay khác mà từ đó các cuộc tấn công có thể được tiến hành một cách khó lường. Do tính chất công khai của cơ chế bố trí vũ khí hạt nhân lâu dài của NATO, Nga sẽ theo dõi mọi lệnh lan truyền từ Ba Lan. Moskva sẽ hưởng lợi từ việc tấn công phủ đầu các mục tiêu này trước khi bom B61 được chuyển đi phân tán. Do đó, nghịch lý là việc triển khai lâu dài về phía trước sẽ làm tăng nguy cơ Ba Lan bị tấn công sớm trong một cuộc xung đột và hạn chế khả năng sống sót về hạt nhân của NATO.

1705830720965.png

Tên lửa đạn đạo tầm ngắn 9K720 Iskander-M có khả năng mang đầu đạn hạt nhân

Để nhắm mục tiêu vào các căn cứ máy bay năng lực kép ở Ba Lan, Nga có thể sử dụng các thiết bị ở Biển Baltic và Biển Đen hoặc những căn cứ trên lãnh thổ của mình. Ngoài các phương án phóng từ biển và trên không, Nga có thể phóng tên lửa đạn đạo tầm ngắn 9K720 Iskander-M (RS-SS-26 Stone) hoặc tên lửa hành trình phóng từ mặt đất 9M728 (RS-SSC-7 Southpaw) từ khu vực triển khai Lữ đoàn tên lửa 152 gần Chernyakhovsk, Kaliningrad, khi đó cả 3 căn cứ tiềm năng cho máy bay F-35A ở Ba Lan đều nằm trong tầm bắn. Nga hiện có thêm lựa chọn là phóng những vũ khí này từ căn cứ không quân của Belarus – phóng từ đây, một lần nữa, cả 3 căn cứ Świdwin, Poznań-Krzesiny và Łask đều nằm trong tầm bắn – và Nga có khả năng sẽ di chuyển tên lửa tới những địa điểm đó khi xảy ra xung đột quân sự với NATO.

1705830778821.png

Tên lửa hành trình phóng từ mặt đất 9M728

Belarus cũng sở hữu máy bay năng lực kép Su-25 Frogfoot, có thể đóng tại căn cứ Baranovichi và Lida, nhưng chúng là lựa chọn kém hấp dẫn để tấn công các căn cứ không quân Ba Lan do bán kính chiến đấu ngắn, chỉ 375 km, và dễ bị máy bay chiến đấu và lực lượng phòng không của Ba Lan bắn hạ.


....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Các lựa chọn

Lý do Ba Lan gia nhập câu lạc bộ chia sẻ hạt nhân dường như là vì chính trị hơn là quân sự. Tuyên bố của Warsaw về vấn đề này nhấn mạnh rằng quyết định chia sẻ vũ khí hạt nhân của NATO sẽ gửi tín hiệu mạnh mẽ tới Moskva đồng thời trấn an các thành viên sườn phía Đông về cam kết phòng thủ của Liên minh.

1705830930566.png

F-35A của Ba Lan

Tháng 7, Giám đốc an ninh Siewiera tuyên bố rằng, ngoài việc chia sẻ hạt nhân và chứng nhận F35A, điều quan trọng là các lực lượng vũ trang Ba Lan tăng cường tham gia vào việc lập kế hoạch liên quan đến học thuyết hạt nhân của NATO. Điều này có thể xảy ra thông qua việc tham gia nhiều hơn vào các cuộc tập trận hạt nhân của NATO như SNOWCAT và Steadfast Noon. Điều này sẽ cho phép các nhà hoạch định chính sách Ba Lan tham gia một cách đầy đủ vào vai trò hỗ trợ cho các nhiệm vụ như vậy, bao gồm trinh sát, phòng không, trấn áp hệ thống phòng không của đối phương và tích hợp các lựa chọn tấn công hạt nhân và thông thường.

NATO cũng có thể chọn một số sân bay của Ba Lan là Căn cứ Hoạt động Phân tán tiềm năng, nơi thường không tiếp nhận các máy bay quân sự chỉ dùng trong thời chiến. Những chuẩn bị này đã được các thành viên Liên minh biết rõ (như một phần của Thỏa thuận Tiêu chuẩn hóa của NATO) và có thể được tiến hành thông qua quyết định đồng thuận giữa các thành viên hoặc, nếu không đạt được sự đồng thuận, thì tiến hành song phương giữa Ba Lan và Mỹ. Những chuẩn bị như vậy mang lại cho Chỉ huy Tối cao quân đồng minh châu Âu (SACEUR) của NATO lựa chọn bổ sung để phân tán máy bay năng lực kép trong thời chiến và trong tình huống kề cận chiến tranh, điều này có thể gây khó khăn cho Nga trong việc nhắm vào mục tiêu và làm tăng khả năng sống sót và xuất kích. NATO có thể mở rộng hoạt động này cho các thành viên khác để tăng số lượng mục tiêu quan trọng về thời gian. Ví dụ, Phần Lan đã tiến hành các cuộc tập trận huấn luyện phi công quân sự cất và hạ cánh từ đường công cộng, cho thấy rằng trong thời kỳ khủng hoảng, nước này có thể nhanh chóng phân tán máy bay chiến đấu của mình đến những địa điểm không thể đoán trước.

1705830985116.png

Không quân Ba Lan

Nếu Ba Lan tiến hành việc chứng nhận máy bay F-35A của mình cho nhiệm vụ năng lực kép, như ông Siewiera đề xuất, thì việc tham gia tiếp theo vào sứ mệnh hạt nhân của NATO sẽ cần sự đồng thuận của các thành viên Liên minh, mà bất kỳ thành viên nào cũng có thể ngăn chặn bằng cách phá vỡ “im lặng” trong Nhóm Kế hoạch Hạt nhân. Ba Lan có thể chứng nhận máy bay này song phương với Mỹ, điều này làm tăng đáng kể số lượng máy bay có sẵn cho SACEUR tại bất kỳ thời điểm nào và làm tăng khả năng răn đe của Đồng minh. Bất chấp những tuyên bố về sự tốn kém và khó khăn của phương án này, các chuyên gia quân sự Ukraine đã tích hợp thành công các hệ thống vũ khí như tên lửa chống bức xạ tốc độ cao AGM-88 HARM lên máy bay chiến đấu MiG-29 Fulcrum – trước đây được cho là không thể – trong chiến tranh. Điều này cho thấy việc tích hợp bom B61 vào máy bay F-35A của Ba Lan có thể là dễ dàng và ít tốn kém hơn so với việc xây dựng các biện pháp bảo vệ được hỗ trợ bởi hạt nhân và cơ sở hạ tầng liên quan ở Ba Lan.

Triển vọng

Thông cáo được đưa ra tại Hội nghị thượng đỉnh của NATO ở Vilnius hồi tháng 7 thừa nhận sự lo lắng của các thành viên sườn phía Đông về khả năng răn đe hạt nhân khi tuyên bố rằng Liên minh sẽ hiện đại hóa các năng lực của mình và “cập nhật kế hoạch tăng cường khả năng linh hoạt và thích ứng” của lực lượng hạt nhân của mình. Tuy nhiên, vẫn chưa rõ mức độ mà Tổng thư ký NATO và các nước thành viên sẵn sàng chấp thuận các yêu cầu cụ thể của Ba Lan và một tín hiệu rõ ràng khó có thể xuất hiện từ nguồn công khai nếu không có quyết định từ Brussels hoặc các quốc gia riêng lẻ để đưa ra quan điểm. Có thể NATO sẽ tiến hành cho phép thêm nhiều quốc gia chứng nhận máy bay có khả năng kép hoặc địa điểm bổ sung làm Căn cứ Hoạt động Phân tán, nhưng khó có thể công bố điều này một cách công khai. Do đó, các nhà quan sát có thể thấy một chiếc F-35A cất cánh từ một căn cứ không quân của Đức trong cuộc tập trận Steadyfast Noon và bất ngờ hạ cánh xuống căn cứ không quân ở một thành viên không thuộc nhóm chia sẻ hạt nhân và tự hỏi tại sao.

1705831040619.png

F-35A mang bom B-61

Trong các cuộc họp Bộ trưởng Quốc phòng và Ngoại giao sẽ diễn ra trước Hội nghị Thượng đỉnh NATO ở Washington vào năm 2024, có thể xuất hiện những gợi ý về phương hướng tranh luận trong nội bộ Liên minh về cách thức tăng cường thái độ răn đe. Trong khi chờ đợi, Ba Lan có thể chọn việc bắt đầu cuộc tranh luận trong Nhóm Kế hoạch Hạt nhân về các lựa chọn bổ sung, hợp tác với Mỹ và Lockheed Martin để thực hiện các thay đổi đối với máy bay F-35A của mình hay đơn phương nâng cấp các căn cứ không quân của mình mà không gây ra tranh luận trong NATO. Điều này sẽ cung cấp cho SACEUR năng lực quân sự bổ sung mà không phải thực hiện những cái có thể là khó khăn và đầy thử thách nhằm thay đổi vị trí địa lý cất trữ hạt nhân của NATO để bao gồm việc bố trí lâu dài bom B61 ở Ba Lan. Tuy nhiên, vẫn có khả năng những nỗ lực của Ba Lan nhằm tăng cường đóng góp cho khả năng răn đe hạt nhân của NATO sẽ tiếp tục bất kể kết quả của cuộc bầu cử sắp tới như thế nào. Ngăn chặn Nga vẫn là vấn đề lưỡng đảng ở Ba Lan.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Tên lửa KN-23 của Triều Tiên có thể tấn công ở cự ly 900 km

1705883110849.png

Tên lửa KN-23

Các nhà nghiên cứu từ Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS) đã chia sẻ quan điểm của họ về việc Nga nhận tên lửa đạn đạo chiến thuật do Triều Tiên cung cấp và việc sử dụng chúng để chống lại Ukraine.

Để bắt đầu, tương tự như nhóm Nghiên cứu vũ khí xung đột , IISS chưa thể cho biết tên lửa được tìm thấy ở Ukraine là KN-23 hay KN-24.

Điều thú vị là các chuyên gia cho biết KN-24 chỉ có thể tấn công xa tới 400 km, trong khi tầm bắn được xác nhận của KN-23 là 900 km. Điều này thật đáng ngạc nhiên khi xem xét các ước tính trước đó cho rằng tên lửa này có tầm bắn 690 km, được nhiều người coi là hành vi nhái của Triều Tiên từ tên lửa Iskander-M của Nga.

1705883250129.png

Tên lửa KN-23

Tầm bắn được xác nhận là 900 km này đã được ghi lại trong cuộc thử nghiệm KN-23 vào tháng 6 năm 2023. Hai tên lửa đã được phóng, một tên rơi xuống cách điểm xuất phát 850 km, tên lửa thứ hai rơi xa hơn khoảng 900 km.

1705883288891.png


Các nhà phân tích của IISS cũng đề cập rằng ngoài tên lửa chiến thuật, người Nga còn có các bệ phóng vận chuyển và các "phương tiện hỗ trợ" khác để bắt đầu các cuộc tấn công.

Defense Express lưu ý, đây là một chi tiết kỹ thuật quan trọng vì nó ngụ ý rằng tên lửa của Bắc Triều Tiên không thể được bắn từ bệ phóng di động tiêu chuẩn của hệ thống Iskander, mặc dù có sự tương đồng và có thể cho là có nguồn gốc thiết kế chung. Thay vào đó, cần có một trình khởi chạy "bản địa". Mặc dù nó có vẻ trực quan nhưng thực tế đã có tiền lệ, chẳng hạn như bản sao Scud của Triều Tiên tương thích với hệ thống tên lửa tầm ngắn Elbrus của Liên Xô.

IISS đưa ra giả định rằng hiệu quả của tên lửa từ Triều Tiên phụ thuộc rất nhiều vào độ chính xác của dữ liệu mục tiêu và thu thập thông tin tình báo. Ngoài ra, hiện không có dữ liệu liên quan nào cho phép đánh giá độ chính xác của KN-23/KN-24.

1705883370631.png

Tên lửa KN-23

Đồng thời, IISS nhận thấy rằng ngay cả với tất cả những thiếu sót về mặt kỹ thuật, tên lửa của Triều Tiên mà lực lượng Nga sử dụng vẫn là mối đe dọa đáng kể đối với Ukraine. Suy cho cùng, chúng thuộc loại tên lửa đạn đạo tầm ngắn và chỉ có một số hệ thống phòng không mới có thể chống lại được. Ở Ukraine, chỉ có Patriot và SAMP/T khan hiếm mới có thể đánh chặn chúng bằng cách sử dụng công nghệ hit-to-kill.

Hơn nữa, Điện Kremlin rõ ràng coi Triều Tiên là nguồn bổ sung nhanh chóng cho kho tên lửa đã cạn kiệt của nước này và để tăng cường cường độ tấn công tên lửa vào Ukraine và cơ sở hạ tầng của nước này.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,113
Động cơ
654,987 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đằng sau việc Italy rút khỏi BRI

Theo mạng tin Decode39 ngày 7/12, Rome đã thông báo cho Bắc Kinh về việc nước này rút khỏi Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI), như lời hứa của Thủ tướng Giorgia Meloni trong cuộc bầu cử năm 2022. Giờ đây, như Thượng nghị sĩ Giulio Terzi nhấn mạnh, Italy đã trở lại con đường theo chủ nghĩa châu Âu-Đại Tây Dương.

1705884258044.png

Thủ tướng Giorgia Meloni

Ngày 3/12, Rome đã gửi cho Bắc Kinh một công hàm, thông báo việc rút khỏi BRI, dự án đầu tư và cơ sở hạ tầng khổng lồ do Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình khởi xướng cách đây 10 năm và Italy đã tham gia từ năm 2019. Điều này đã được tờ báo Corriere della Sera tiết lộ, trong đó chỉ ra rằng động thái này được thực hiện “mà không có bất kỳ thông tin công khai nào, như đã thỏa thuận với chính quyền Trung Quốc”.

Việc không thông báo này để tạo sự thuận tiện cho cả hai bên, khi Rome muốn tránh những hậu quả (chẳng hạn như phản ứng dữ dội của Trung Quốc về kinh tế), trong khi Bắc Kinh muốn hạn chế dư luận xấu phát sinh từ việc Rome rời khỏi dự án vốn đang gặp vấn đề về tài chính.

Theo báo Corriere della Sera, việc rút lui của Rome được đưa ra dưới hình thức hủy bỏ thỏa thuận một cách rõ ràng. Italy đã cố gắng tự thay đổi các điều khoản của thỏa thuận BRI, nhằm mục đích hủy bỏ khi không có sự gia hạn rõ ràng, nhưng Trung Quốc đã từ chối sau vài tuần đấu tranh ngoại giao. Do đó, vào ngày 3/12 - 3 tuần trước thời hạn lẽ ra sẽ kích hoạt việc gia hạn tự động thêm 5 năm - bức thư của Rome đã được gửi đi.

Hồi tháng 9 vừa qua, Phó Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Italy Antonio Tajani, và trước đó Tổng thư ký Bộ Ngoại giao, Đại sứ Riccardo Guariglia đã tới Trung Quốc để thảo luận việc Rome rút khỏi BRI. Những cuộc gặp tại Bắc Kinh đã tái khẳng định cam kết của Rome và Bắc Kinh đối với quan hệ đối tác chiến lược giữa hai nước (bắt đầu vào năm 2004 dưới thời Thủ tướng Silvio Berlusconi).

1705884327828.png


Theo các quan chức, điều đó nhằm bù đắp cho việc Italy rời khỏi BRI. Các chuyến thăm trên cũng chuẩn bị cho chuyến thăm của Tổng thống Italy Sergio Mattarella nhân kỷ niệm 700 năm ngày mất của nhà thám hiểm Marco Polo vào đầu năm 2024.

Ngày 6/12, Ngoại trưởng Tajani cho biết rằng một hội nghị liên chính phủ giữa Italy và Trung Quốc sẽ được tổ chức vào năm tới tại thành phố Verona, miền Bắc Italy, để thảo luận về tất cả các vấn đề thương mại quốc tế. Ông nhận xét: “Vẫn còn những mối quan hệ rất tốt, ngay cả khi quốc gia này (Trung Quốc) cũng là một trong những đối thủ cạnh tranh của chúng ta (Italy) ở cấp độ toàn cầu”, đồng thời giải thích rằng BRI “không mang lại những tác động như mong đợi, mà hoàn toàn ngược lại” và rằng “việc không tham gia” không phải là “hành động tiêu cực đối với Trung Quốc”.

Italy đã ký Bản ghi nhớ (MoU) về việc tham gia BRI vào năm 2019 dưới thời Thủ tướng lúc bấy giờ là Giuseppe Conte, và là quốc gia thành viên Nhóm các nước công nghiệp phát triển (G7) đầu tiên và duy nhất làm như vậy, khiến các đồng minh của nước này, đặc biệt là Mỹ, vô cùng kinh ngạc. Việc gia hạn MoU sẽ khiến Rome càng thêm bối rối khi nước này sẵn sàng đảm nhận chức vụ Chủ tịch G7 vào năm 2024.

Như chính ông Conte, hiện là người đứng đầu đảng Phong trào Năm Sao (M5S) đối lập, gần đây đã giải thích, thỏa thuận BRI “nhằm mục đích tái cân bằng thương mại của Italy và cũng được cộng đồng doanh nghiệp yêu cầu. Sau đó, đại dịch COVID-19 bùng phát và khi đánh giá tác động của thỏa thuận này, người ta phải tính đến việc Trung Quốc và Italy là những quốc gia bị đại dịch COVID-19 ảnh hưởng nặng nề nhất”.

Tuy nhiên, kim ngạch xuất khẩu của Trung Quốc sang Italy đã tăng đáng kể kể từ năm 2019. Nhưng điều ngược lại đã không xảy ra. Nhà kinh tế học Lorenzo Codogno nói rằng xu hướng xuất nhập khẩu của Italy với Trung Quốc “không chịu tác động đáng kể từ BRI, mà bị ảnh hưởng bởi các hiện tượng mang tính chu kỳ và cấu trúc trong nền kinh tế toàn cầu” và rằng việc tái cân bằng thương mại “sẽ hoàn toàn không hề dễ dàng chút nào”.

Thủ tướng Giorgia Meloni giờ có thể tuyên bố rằng bà đã thực hiện được một lời hứa chính sách đối ngoại quan trọng, cam kết thứ hai sau khi tuyên bố Rome ủng hộ Kiev trước sự xâm lược của Nga. Trước cuộc tổng tuyển cử sớm vào tháng 9/2022, bà Meloni thậm chí còn nói với hãng thông tấn Đài Loan CNA (một lựa chọn không tầm thường) rằng việc tham gia BRI là một “sai lầm lớn” và lưu ý rằng bà không thấy các điều kiện chính trị phù hợp cho việc ký gia hạn MoU BRI.

.....
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top