- Biển số
- OF-50214
- Ngày cấp bằng
- 5/11/09
- Số km
- 1,070
- Động cơ
- 467,100 Mã lực
Em đảm bảo là cụ bị lừa 100%
"Em kể cụ nghe chuyện tương tự nhé:
Vc em rất hay ra Highland Tháp HN ngồi cafe. Có một tối, có cậu bé trông rất sáng sủa, đứng ngay cửa chỗ đó, cực kỳ lễ phép thưa với vc em rằng: cô chú ơi có việc gì làm cho cháu làm với. Gấu nhà em hỏi thế cậu biết làm gì. Nó bảo nó đi đánh giày, nhưng hôm nay bị bọn lớn nó trấn hết tiền với cả bộ đồ nghề... Nghe rất thảm thiết. Em thì em biết tỏng, nhưng Gấu nhà em tin, móc ví cho nó 100.000 để đi mua bộ đồ nghề khác... Em cũng chẳng bình luận gì vì muốn cho Gấu sống với tuổi thơ tươi đẹp, trong một xã hội phồn thịnh văn minh
Đúng một tuần sau, nơi ấy, chỗ ấy, giờ ấy, cậu bé ấy, câu chuyện ấy lại được diễn với vc 1 đứa bạn em. 2 vc em ngồi cafe bên trong, nghe 2 vc đứa nó kể lại, Gấu nhà em vội chạy ra để kiểm, sau đó đi vào và kết luận: Đời này chẳng tin được bố con thằng nào, em là em cứ xốn hết cả lòngVụ này chính em gặp này. Em nhớ hôm đó trời lạnh, mà thấy thằng cu cũng ăn mặc co ro phong phanh. Nó bảo cần ít tiền để mua bộ đồ đánh giày, chú có việc cho cháu không? Em hỏi bộ đánh giày nhiêu tiền, nó bảo 80k. Em móc ví còn 70k tiền lẻ cho hết (còn lại có 1 tờ 500k lận lưng). Mẹ, mâý lần sau đi vào đấy nó lại ra xin mình, tổng cộng nó xin em 3 lần rồi,lần gần đây nhất nó từ từ tiến lại em, em cứ nhìn chòng chọc vào mắt nó, chắc nó cảm thấy gì đó nên lại lảng đi.
Cụ ơi, có nhiều thứ viết tắt được chứ cụ giải nghĩa thế kia thì nặng quá. "Vô tâm" đôi khi là do hoàn cảnh khiến người ta chú tâm vào việc này mà "lơ đễnh" việc kia chứ "vô lương tâm" là bị đánh giá về mặt đạo đức rồi.Em xin mạn phép phân tích tâm lý chung của mọi người khi gặp hoàn cảnh này: Thực ra khi các cụ gặp một hoàn cảnh khó khăn hay cảnh tượng đáng thương, nếu không phải là người vô tâm (viết tắt của vô lương tâm) thì các cụ sẽ cảm thấy một cảm giác thương xót và cảm giác ấy tác động lên cụ làm cụ khó chịu. Khi cụ cho người ta tiền, thực chất là để giải thoát chính mình khỏi cảm giác ấy để tìm lại cảm giác thanh thản của mình. Vì vậy chẳng nên tiếc tiền làm gì. Nếu cụ nào quan tâm sâu hơn hãy đọc cuốn " Nỗi xót thương nguy hiểm" của Stefan Sweig - nhà văn Áo, bậc thầy về phân tích tâm lý nhân vật đã có một đoạn rất dài phân tích về cảm giác ấy.
Bẩm cụ! Em vừa bị đúng như cụ hôm 11/10 vừa rồi, ở gần hồ Hale ạ! Cũng đúng ông cụ như cụ mô tả, và kịch bản giống hệt thế ạ!Chào các cụ, sáng hôm qua trên đường từ Đê La Thành đến ngã tư cắt Nguyễn Chí Thanh, vào lúc dừng đèn đỏ, một ông già tóc bạc, đeo kính khoảng 60-65 tuổi gõ cửa xe em. E hạ kính xuống hỏi, cụ rơm rớm nước mắt trình bày là đi xe từ Sơn Tây xuống Hà Nội để khám mắt, bị móc túi lấy ví hết sạch tiền chỉ còn vé xe buýt, vừa nói cụ vừa chìa vé xe buýt ra. Lúc đó đèn xanh bật, E bảo cụ đi sang bên Nguyễn Trí Thanh chỗ mấy anh công an Giao Thông đang đứng. Sau đó E xuống xe ngay đầu Nguyễn Chí Thanh trước mặt chú CA xin phép chú ấy dừng xe để giúp cụ. E cho cụ 100k nhưng cụ lại xin thêm 50k nữa và nhờ E đưa cụ đến Bà Triệu, nhưng do đang phải đi đón con nên chỉ chở cụ đến bến xe buýt ở trên đường Nguyễn Chí Thanh.
Trong lòng E rất vui vì đã giúp đỡ một người khi hoạn nạn. Về nhà kể với gấu, gấu bảo có thể anh bị lừa đấy, vì trước đây gấu có đọc được trên mạng trường hợp ông già có bề ngoài tương tự như vậy cũng xin với hình thức tương tự. E đã Search google tìm bài đó nhưng không thấy.
E xin kể ra đây để chia sẻ với mọi người và xin hỏi liệu E có bị lợi dụng lòng tốt không? Nếu E bị lừa thì để cảnh báo các cụ.