[Funland] Lại câu chuyện về người già

Hoangyen91

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-803445
Ngày cấp bằng
3/2/22
Số km
156
Động cơ
11,361 Mã lực
Tuổi
72
Nói ra chắc nhiều người nói này khác. Nhưng như ở các nước phương Tây nói chung thì người già 90% là sống 1 mình cho đến khi nằm 1 chỗ thì vào nhà dưỡng lão đợi ngày sang thế giới bên kia, cho nên không có chuyện giận dỗi hay đổi tính nết giống con trẻ . Chẳng qua ở VN mình sống chung nên có người để mà làm mình làm mẩy thôi, chứ sống 1 mình thì làm lẫy với ai, có bôi c.ứt ra nhà thì cũng phải tự dọn thôi.
Con trẻ làm mình làm mẩy chúng ta có thể uốn nắn được, nhưng chúng ta thì không vì nhiều cụ già cho rằng ta có làm mình làm mẩy thì con cái cũng không làm gì được.Chính vì vậy nên nhiều cụ cứ làm già.
Theo em những người già hành con cháu là những người xấu tính, ích kỷ, đề cao cá nhân, coi mình là trung tâm của vũ trụ chứ họ không có tình yêu thương với con cháu mình.
Em nói ra những điều này chắc cũng sẽ bị ném đá nhưng mà em nói thật.
À mà ông bà cha mẹ em không phải là những người như em nói ở trên nên em mạnh mồm nói vậy, và em thì chắc chắn là sẽ noi gương các cụ. Sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đấy thôi.
 

Escobar

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-300664
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,170
Động cơ
330,875 Mã lực
Nói ra chắc nhiều người nói này khác. Nhưng như ở các nước phương Tây nói chung thì người già 90% là sống 1 mình cho đến khi nằm 1 chỗ thì vào nhà dưỡng lão đợi ngày sang thế giới bên kia, cho nên không có chuyện giận dỗi hay đổi tính nết giống con trẻ . Chẳng qua ở VN mình sống chung nên có người để mà làm mình làm mẩy thôi, chứ sống 1 mình thì làm lẫy với ai, có bôi c.ứt ra nhà thì cũng phải tự dọn thôi.
Con trẻ làm mình làm mẩy chúng ta có thể uốn nắn được, nhưng chúng ta thì không vì nhiều cụ già cho rằng ta có làm mình làm mẩy thì con cái cũng không làm gì được.Chính vì vậy nên nhiều cụ cứ làm già.
Theo em những người già hành con cháu là những người xấu tính, ích kỷ, đề cao cá nhân, coi mình là trung tâm của vũ trụ chứ họ không có tình yêu thương với con cháu mình.
Em nói ra những điều này chắc cũng sẽ bị ném đá nhưng mà em nói thật.
À mà ông bà cha mẹ em không phải là những người như em nói ở trên nên em mạnh mồm nói vậy, và em thì chắc chắn là sẽ noi gương các cụ. Sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đấy thôi.
Không phải vậy đâu cụ ạ, chỉ là người già thì sa sút trí tuệ, giảm trí nhớ, sức khỏe kém....nên hành xử nó cũng sa sút, lệch lạc thôi.
 

Hoangyen91

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-803445
Ngày cấp bằng
3/2/22
Số km
156
Động cơ
11,361 Mã lực
Tuổi
72
Không phải vậy đâu cụ ạ, chỉ là người già thì sa sút trí tuệ, giảm trí nhớ, sức khỏe kém....nên hành xử nó cũng sa sút, lệch lạc thôi.
Vâng nếu là như vậy thì em nói làm gì, nhưng có nhiều cụ cố tình hành con cháu cơ ạ.
 

cairong_2011

Xe container
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
9,142
Động cơ
481,018 Mã lực
Nói ra chắc nhiều người nói này khác. Nhưng như ở các nước phương Tây nói chung thì người già 90% là sống 1 mình cho đến khi nằm 1 chỗ thì vào nhà dưỡng lão đợi ngày sang thế giới bên kia, cho nên không có chuyện giận dỗi hay đổi tính nết giống con trẻ . Chẳng qua ở VN mình sống chung nên có người để mà làm mình làm mẩy thôi, chứ sống 1 mình thì làm lẫy với ai, có bôi c.ứt ra nhà thì cũng phải tự dọn thôi.
Con trẻ làm mình làm mẩy chúng ta có thể uốn nắn được, nhưng chúng ta thì không vì nhiều cụ già cho rằng ta có làm mình làm mẩy thì con cái cũng không làm gì được.Chính vì vậy nên nhiều cụ cứ làm già.
Theo em những người già hành con cháu là những người xấu tính, ích kỷ, đề cao cá nhân, coi mình là trung tâm của vũ trụ chứ họ không có tình yêu thương với con cháu mình.
Em nói ra những điều này chắc cũng sẽ bị ném đá nhưng mà em nói thật.
À mà ông bà cha mẹ em không phải là những người như em nói ở trên nên em mạnh mồm nói vậy, và em thì chắc chắn là sẽ noi gương các cụ. Sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đấy thôi.
Không phải tất cả và nếu có thì cũng có người do bệnh tật (lẫn, mất trí nhớ ...) nên cũng mất tỉnh táo như người già thông thường. Còn người "khó tính" theo em người đó đã "khó tính","xét nét" từ khi còn trẻ khỏe. Và tính đó nó đi theo người cho đến khi về với tổ tiên.
Tây thì đúng là người già họ sống ở trại dưỡng lão hay 1 mình nhiều hơn ta. Nhưng điều đó ngay từ lúc con cái đủ 18 tuổi là đã có cuộc sống độc lập với bố mẹ rồi. Vì thế người già sống 1 mình trở nên cũng bình thường. Còn ở ta do truyền thống, quan niệm .... nên rất khó thay đổi. Có khi cho bố mẹ vào trại dưỡng lão lại bị coi là vô ơn.
 

phohien035

Xe buýt
Biển số
OF-773528
Ngày cấp bằng
6/4/21
Số km
823
Động cơ
56,939 Mã lực
Tuổi
35
Bà già em khó tính như em đã trình bày trong một thớt về người già. Thôi thì khó tính thế nào mình phận con cái phải chịu. Nhưng với người giúp việc thì thật nan giải.
Nhà em kể từ khi có con bé cho đến giờ cũng đã thuê nhiều người GV. Trước kia trông trẻ con thì là các cháu nhỏ tầm 17-18 hoặc dưới 20 do người quen giới thiệu. Nói chung chúng nó ở với gia đình em thì thoải mái, chỉ thôi khi ở quê có việc không thể tiếp tục hay về lấy chống. Sau này thì GV chủ yếu là chăm các cụ nên tuổi tác cũng già hơn.
Dù GV thế hệ nào thì tính bà già em đều khó tính đối với cả GV. Trước bảo bọn nó trẻ chỉ có nhiệm vụ trông trẻ em, đang tuổi ăn ngủ, chưa ý thức lắm thì còn chỉ bảo mắng mỏ vô tư. Nhưng sau này kể cả người lớn tuổi (tương đương như tuổi của VC em hoặc cao hơn) và chủ yếu giúp các cụ là chính thì cụ bà vẫn còn trong đầu tính xét nét người GV. Cụ vẫn coi như họ là đi làm thuê, mình bỏ tiền ra yêu cầu gì thì phải làm, không được tự ý làm các việc mà chưa "báo cáo". Có người chấp nhận, nhưng cũng có người không chịu vặc lại cụ. Ví dụ cô GV trước nhà ở VP: Về nhà nghỉ rồi lên cụ giở sổ tính thời gian đi về và trừ lương !!!! Ăn uống cụ yêu cầu dọn sạch (ý là hai cụ ăn còn thừa thì giải quyết nốt ...). Cô ấy do nhu cầu nên cũng chỉ đôi lúc than vãn với VC em và mình động viên để yên tâm công tác. Nhưng khi cô ấy về do con dâu sinh con phải trông thì nhà em cũng thay khoảng 3-4 người và nay cố định ở cô GV hiện tại. Cô này quê ở gần Hà Giang, đã bỏ chồng, có 2 cô con gái đều ăn học tốt (tự học ở nhà, đi thi HS giỏi cấp tỉnh) đã từng đi làm nhiều nơi và có lẽ tình cờ, duyên phận khi đang nghỉ chuẩn bị đi làm thì được giới thiệu đến nhà em. Nói chung Gấu nhà em hợp và thấy vui vẻ khi cô này đến giúp do tuổi gần xêm xêm nhau, con cái cô này học hành tốt, tính cô này thẳng thắn biết cách ăn nói có "đầu đũa, lý luận" với người già, đã từng chăm nom các cụ già bị liệt, tai biến nhiều năm .... Nhưng bà già em nhiều lúc vẫn chưa "hài lòng". Nhiều cuộc xung đột nho nhỏ xảy ra đến mức cô GV nói với cụ ông: bà mà cứ như thế này thì sẽ có ngày cháu sẽ không làm ở đây nữa. Nói ông biết trước để lo liệu. Dù bọn em đã "tranh luận" với cụ, nói thiệt hơn khi đi tìm GV mới, các bà dì em cụ cũng phân tích ... Nhưng có lẽ trong thâm tâm của cụ chưa bao giờ coi người GV là người trong nhà để mà trò chuyện hay mở lòng. Ngoài chuyện xét nét các thứ lặt vặt như ăn uống hằng ngày thì cụ hay lên giọng "dạy đời" như: Tôi trước đây quản lý cả mấy chục người vẫn ngon ơ; rồi cô ko được đi học nên ko biết .... nên nhiều lúc cô GV rất bực và tự ái vặc lại thì cụ lại im lặng. Hôm rồi cụ "ốm tâm tư" nên cứ hay nằm 1 chỗ, yêu cầu cô ây đem cái bô của phụ nữ vào cho cụ đi WC trên giường. Chuyện cũng bình thường nhưng vì thực sự cụ chưa nặng đến mức nằm 1 chỗ mà đi WC nên cô ấy có nhắc bà nên chịu khó ngồi dậy thao tác. Cụ già em bảo: Cứ làm đi rồi tôi không quên công ơn cô đâu, sau đó mấy hôm định đưa cô ấy ít tiền bồi dưỡng, chắc 200-300K gì đó (vì tiền lương của GV bọn em trả trực tiếp, chứ các cụ không dính dáng). Cô ấy ko nhận và cũng "nói kháy" lại cụ: bà có đưa được cho con mấy chục triệu không mà đưa ? Trong khi đó các gia đình khác đã biết tiếng cô này đều nhắn tin mời sang làm việc và sẵn sàng trả lương cao hơn (hiện em trả 10tr để hỗ trợ hai cụ, chưa kể lương tháng 13, tháng lương Tết, hỗ trợ khác khi về thăm gia đình ...). Nhưng vì cô ấy làm ở đây cũng thấy VC em thoải mái hợp tính nên từ chối họ và ở lại với mình. Nhiều lúc Gấu em cũng tâm sự để giải tỏa bớt bức xúc của cô ấy, nhưng với tính khí của cụ già nhà em em chỉ sợ 1 ngày đẹp trời cô ây xách ba lô lên đường thì thực sự khó khăn. Nhiều lúc em đau đầu về chuyện này. Người ta có thể chấp nhận làm với mình nhưng cách đối xử, ăn nói của bà già em có khi gây "tai họa" và họ sẽ bỏ đi thì mình khốn khó.
Theo các cụ nên có biện pháp nào để thông được tư tưởng cụ già nhà em về quan hệ với GV sao cho thoải mái, vui vẻ ?
 

butchikim

Xe ba gác
Biển số
OF-55660
Ngày cấp bằng
23/1/10
Số km
24,768
Động cơ
26,317 Mã lực
Nơi ở
...là đảo xa
Con cái còn chả chăm, chả chiều được nữa là người ngoài. Không cầu toàn được đâu cụ, đến đâu hay đến đó thôi
 

hunggal

Xe tăng
Biển số
OF-95990
Ngày cấp bằng
19/5/11
Số km
1,940
Động cơ
413,696 Mã lực
Tư duy các cụ khó giải thích lắm. Nhạc mẫu đại nhân em cũng kiểu thế. Không giải thích bằng logic được mà cứ thích thì làm thôi. Giờ 2 vợ chồng đành chấp nhận là cụ muốn làm thì cũng kệ vì nói là dỗi, mặc dù cụ sai lè ra.
 

fanmu1234

Xe container
Biển số
OF-376004
Ngày cấp bằng
1/8/15
Số km
6,725
Động cơ
264,535 Mã lực
Bà già em khó tính như em đã trình bày trong một thớt về người già. Thôi thì khó tính thế nào mình phận con cái phải chịu. Nhưng với người giúp việc thì thật nan giải.
Nhà em kể từ khi có con bé cho đến giờ cũng đã thuê nhiều người GV. Trước kia trông trẻ con thì là các cháu nhỏ tầm 17-18 hoặc dưới 20 do người quen giới thiệu. Nói chung chúng nó ở với gia đình em thì thoải mái, chỉ thôi khi ở quê có việc không thể tiếp tục hay về lấy chống. Sau này thì GV chủ yếu là chăm các cụ nên tuổi tác cũng già hơn.
Dù GV thế hệ nào thì tính bà già em đều khó tính đối với cả GV. Trước bảo bọn nó trẻ chỉ có nhiệm vụ trông trẻ em, đang tuổi ăn ngủ, chưa ý thức lắm thì còn chỉ bảo mắng mỏ vô tư. Nhưng sau này kể cả người lớn tuổi (tương đương như tuổi của VC em hoặc cao hơn) và chủ yếu giúp các cụ là chính thì cụ bà vẫn còn trong đầu tính xét nét người GV. Cụ vẫn coi như họ là đi làm thuê, mình bỏ tiền ra yêu cầu gì thì phải làm, không được tự ý làm các việc mà chưa "báo cáo". Có người chấp nhận, nhưng cũng có người không chịu vặc lại cụ. Ví dụ cô GV trước nhà ở VP: Về nhà nghỉ rồi lên cụ giở sổ tính thời gian đi về và trừ lương !!!! Ăn uống cụ yêu cầu dọn sạch (ý là hai cụ ăn còn thừa thì giải quyết nốt ...). Cô ấy do nhu cầu nên cũng chỉ đôi lúc than vãn với VC em và mình động viên để yên tâm công tác. Nhưng khi cô ấy về do con dâu sinh con phải trông thì nhà em cũng thay khoảng 3-4 người và nay cố định ở cô GV hiện tại. Cô này quê ở gần Hà Giang, đã bỏ chồng, có 2 cô con gái đều ăn học tốt (tự học ở nhà, đi thi HS giỏi cấp tỉnh) đã từng đi làm nhiều nơi và có lẽ tình cờ, duyên phận khi đang nghỉ chuẩn bị đi làm thì được giới thiệu đến nhà em. Nói chung Gấu nhà em hợp và thấy vui vẻ khi cô này đến giúp do tuổi gần xêm xêm nhau, con cái cô này học hành tốt, tính cô này thẳng thắn biết cách ăn nói có "đầu đũa, lý luận" với người già, đã từng chăm nom các cụ già bị liệt, tai biến nhiều năm .... Nhưng bà già em nhiều lúc vẫn chưa "hài lòng". Nhiều cuộc xung đột nho nhỏ xảy ra đến mức cô GV nói với cụ ông: bà mà cứ như thế này thì sẽ có ngày cháu sẽ không làm ở đây nữa. Nói ông biết trước để lo liệu. Dù bọn em đã "tranh luận" với cụ, nói thiệt hơn khi đi tìm GV mới, các bà dì em cụ cũng phân tích ... Nhưng có lẽ trong thâm tâm của cụ chưa bao giờ coi người GV là người trong nhà để mà trò chuyện hay mở lòng. Ngoài chuyện xét nét các thứ lặt vặt như ăn uống hằng ngày thì cụ hay lên giọng "dạy đời" như: Tôi trước đây quản lý cả mấy chục người vẫn ngon ơ; rồi cô ko được đi học nên ko biết .... nên nhiều lúc cô GV rất bực và tự ái vặc lại thì cụ lại im lặng. Hôm rồi cụ "ốm tâm tư" nên cứ hay nằm 1 chỗ, yêu cầu cô ây đem cái bô của phụ nữ vào cho cụ đi WC trên giường. Chuyện cũng bình thường nhưng vì thực sự cụ chưa nặng đến mức nằm 1 chỗ mà đi WC nên cô ấy có nhắc bà nên chịu khó ngồi dậy thao tác. Cụ già em bảo: Cứ làm đi rồi tôi không quên công ơn cô đâu, sau đó mấy hôm định đưa cô ấy ít tiền bồi dưỡng, chắc 200-300K gì đó (vì tiền lương của GV bọn em trả trực tiếp, chứ các cụ không dính dáng). Cô ấy ko nhận và cũng "nói kháy" lại cụ: bà có đưa được cho con mấy chục triệu không mà đưa ? Trong khi đó các gia đình khác đã biết tiếng cô này đều nhắn tin mời sang làm việc và sẵn sàng trả lương cao hơn (hiện em trả 10tr để hỗ trợ hai cụ, chưa kể lương tháng 13, tháng lương Tết, hỗ trợ khác khi về thăm gia đình ...). Nhưng vì cô ấy làm ở đây cũng thấy VC em thoải mái hợp tính nên từ chối họ và ở lại với mình. Nhiều lúc Gấu em cũng tâm sự để giải tỏa bớt bức xúc của cô ấy, nhưng với tính khí của cụ già nhà em em chỉ sợ 1 ngày đẹp trời cô ây xách ba lô lên đường thì thực sự khó khăn. Nhiều lúc em đau đầu về chuyện này. Người ta có thể chấp nhận làm với mình nhưng cách đối xử, ăn nói của bà già em có khi gây "tai họa" và họ sẽ bỏ đi thì mình khốn khó.
Theo các cụ nên có biện pháp nào để thông được tư tưởng cụ già nhà em về quan hệ với GV sao cho thoải mái, vui vẻ ?

Vấn đề vẫn là tiền thuê. Mẹ cụ khó tình, nên đa số người giúp việc không chịu, nhưng chỉ là 1 phần.

Vấn đề là tiền lương không tương xứng với mức độ căng thẳng thần kinh khi tiếp xúc mẹ cụ.

Cụ nâng lương lên 20 triệu hoặc hơn, có lẽ người ta sẽ chịu.
 

Layloi

Xe tăng
Biển số
OF-560831
Ngày cấp bằng
26/3/18
Số km
1,174
Động cơ
363,254 Mã lực
Tiện thớt cháu ké, bà cụ nhà cháu bế cháu chơi ở sân chung cư có quen 1 bác tầm 60t, có cả tay nghề bấm huyệt đang muốn tìm công việc giúp việc để kiếm chút tiền về già, các cụ trên OF đang tìm người tin tưởng được thì cháu gửi SDT của bác để các cụ trao đổi cụ thể nhé.
 

doccocuukiem

Xe điện
Biển số
OF-485979
Ngày cấp bằng
1/2/17
Số km
2,397
Động cơ
141,336 Mã lực
Dỗ không được thì doạ, mẹ mà khó tính quá thì con cũng chịu bó tay, mẹ tự đi mà tìm người giúp việc. Bà già thấy con trai cứng bóng vía không bắt nạt được thì ngoan thôi, còn nhũn như chi chi thì ai cũng coi mình như thằng giúp việc free thôi. Phải xác định ông bà già là Chủ tịch danh dự, còn mình mới là GĐ điều hành mọi việc, mình phải tự chịu trách nhiệm và có bản lĩnh đương đầu mọi khó khăn kể cả đương đầu với Chủ tịch danh dự
 

kites1

Xe điện
Biển số
OF-571899
Ngày cấp bằng
1/6/18
Số km
2,089
Động cơ
167,324 Mã lực
Vấn đề vẫn là tiền thuê. Mẹ cụ khó tình, nên đa số người giúp việc không chịu, nhưng chỉ là 1 phần.

Vấn đề là tiền lương không tương xứng với mức độ căng thẳng thần kinh khi tiếp xúc mẹ cụ.

Cụ nâng lương lên 20 triệu hoặc hơn, có lẽ người ta sẽ chịu.
Cụ nói có lý, nên nâng lương cao lên, 20 triệu hay hơn chút nữa cụ được, để dễ giữ chân người giúp việc, không phải bỏ đi.
 

cairong_2011

Xe container
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
9,142
Động cơ
481,018 Mã lực
Em nghĩ tiền lương cũng chỉ là một phần thôi. Quan trong là tình người dù đó là người GV. Nếu mình thoải mái với họ, coi họ như người nhà thì họ cũng vui vẻ thôi. Chứ nếu vì tiền chẳng cần phải cãi nhau thì họ cũng đã có đủ lý do để lên đường. Cụ già nhà em mà cho tự trả lương GV thế này chắc tăng xông mất, vì cụ rất sợ tiền ra đi vì lý do không chính đáng, kể cả trả người giúp mình.
 

hoahuongduong

Xe buýt
Biển số
OF-7407
Ngày cấp bằng
24/7/07
Số km
532
Động cơ
546,518 Mã lực
Bà già em khó tính như em đã trình bày trong một thớt về người già. Thôi thì khó tính thế nào mình phận con cái phải chịu. Nhưng với người giúp việc thì thật nan giải.
Nhà em kể từ khi có con bé cho đến giờ cũng đã thuê nhiều người GV. Trước kia trông trẻ con thì là các cháu nhỏ tầm 17-18 hoặc dưới 20 do người quen giới thiệu. Nói chung chúng nó ở với gia đình em thì thoải mái, chỉ thôi khi ở quê có việc không thể tiếp tục hay về lấy chống. Sau này thì GV chủ yếu là chăm các cụ nên tuổi tác cũng già hơn.
Dù GV thế hệ nào thì tính bà già em đều khó tính đối với cả GV. Trước bảo bọn nó trẻ chỉ có nhiệm vụ trông trẻ em, đang tuổi ăn ngủ, chưa ý thức lắm thì còn chỉ bảo mắng mỏ vô tư. Nhưng sau này kể cả người lớn tuổi (tương đương như tuổi của VC em hoặc cao hơn) và chủ yếu giúp các cụ là chính thì cụ bà vẫn còn trong đầu tính xét nét người GV. Cụ vẫn coi như họ là đi làm thuê, mình bỏ tiền ra yêu cầu gì thì phải làm, không được tự ý làm các việc mà chưa "báo cáo". Có người chấp nhận, nhưng cũng có người không chịu vặc lại cụ. Ví dụ cô GV trước nhà ở VP: Về nhà nghỉ rồi lên cụ giở sổ tính thời gian đi về và trừ lương !!!! Ăn uống cụ yêu cầu dọn sạch (ý là hai cụ ăn còn thừa thì giải quyết nốt ...). Cô ấy do nhu cầu nên cũng chỉ đôi lúc than vãn với VC em và mình động viên để yên tâm công tác. Nhưng khi cô ấy về do con dâu sinh con phải trông thì nhà em cũng thay khoảng 3-4 người và nay cố định ở cô GV hiện tại. Cô này quê ở gần Hà Giang, đã bỏ chồng, có 2 cô con gái đều ăn học tốt (tự học ở nhà, đi thi HS giỏi cấp tỉnh) đã từng đi làm nhiều nơi và có lẽ tình cờ, duyên phận khi đang nghỉ chuẩn bị đi làm thì được giới thiệu đến nhà em. Nói chung Gấu nhà em hợp và thấy vui vẻ khi cô này đến giúp do tuổi gần xêm xêm nhau, con cái cô này học hành tốt, tính cô này thẳng thắn biết cách ăn nói có "đầu đũa, lý luận" với người già, đã từng chăm nom các cụ già bị liệt, tai biến nhiều năm .... Nhưng bà già em nhiều lúc vẫn chưa "hài lòng". Nhiều cuộc xung đột nho nhỏ xảy ra đến mức cô GV nói với cụ ông: bà mà cứ như thế này thì sẽ có ngày cháu sẽ không làm ở đây nữa. Nói ông biết trước để lo liệu. Dù bọn em đã "tranh luận" với cụ, nói thiệt hơn khi đi tìm GV mới, các bà dì em cụ cũng phân tích ... Nhưng có lẽ trong thâm tâm của cụ chưa bao giờ coi người GV là người trong nhà để mà trò chuyện hay mở lòng. Ngoài chuyện xét nét các thứ lặt vặt như ăn uống hằng ngày thì cụ hay lên giọng "dạy đời" như: Tôi trước đây quản lý cả mấy chục người vẫn ngon ơ; rồi cô ko được đi học nên ko biết .... nên nhiều lúc cô GV rất bực và tự ái vặc lại thì cụ lại im lặng. Hôm rồi cụ "ốm tâm tư" nên cứ hay nằm 1 chỗ, yêu cầu cô ây đem cái bô của phụ nữ vào cho cụ đi WC trên giường. Chuyện cũng bình thường nhưng vì thực sự cụ chưa nặng đến mức nằm 1 chỗ mà đi WC nên cô ấy có nhắc bà nên chịu khó ngồi dậy thao tác. Cụ già em bảo: Cứ làm đi rồi tôi không quên công ơn cô đâu, sau đó mấy hôm định đưa cô ấy ít tiền bồi dưỡng, chắc 200-300K gì đó (vì tiền lương của GV bọn em trả trực tiếp, chứ các cụ không dính dáng). Cô ấy ko nhận và cũng "nói kháy" lại cụ: bà có đưa được cho con mấy chục triệu không mà đưa ? Trong khi đó các gia đình khác đã biết tiếng cô này đều nhắn tin mời sang làm việc và sẵn sàng trả lương cao hơn (hiện em trả 10tr để hỗ trợ hai cụ, chưa kể lương tháng 13, tháng lương Tết, hỗ trợ khác khi về thăm gia đình ...). Nhưng vì cô ấy làm ở đây cũng thấy VC em thoải mái hợp tính nên từ chối họ và ở lại với mình. Nhiều lúc Gấu em cũng tâm sự để giải tỏa bớt bức xúc của cô ấy, nhưng với tính khí của cụ già nhà em em chỉ sợ 1 ngày đẹp trời cô ây xách ba lô lên đường thì thực sự khó khăn. Nhiều lúc em đau đầu về chuyện này. Người ta có thể chấp nhận làm với mình nhưng cách đối xử, ăn nói của bà già em có khi gây "tai họa" và họ sẽ bỏ đi thì mình khốn khó.
Theo các cụ nên có biện pháp nào để thông được tư tưởng cụ già nhà em về quan hệ với GV sao cho thoải mái, vui vẻ ?
Cụ tâm sự hoàn cảnh, đúng là nhiều trường hợp như cụ nêu, giờ tìm gviec thì khó, tìm người trung thành và làm được việc lại càng khó. Để thay đỏi tư tưởng, tâm lý các cụ lại càng khó càng khó...Rồi tới đây, ốm đau, nằm viện,con cái ít, bvien chỉ cho 1 người chăm...thử hỏi khi đó....phần lớn thuê người chăm...Oba thương con cháu thì cũng nên giảm bớt sự miệt thị, sự cầu toàn, và sự khó tính xét nét di...nếu không....người khổ đầu tiên là các con cụ, rồi đến các cụ....chúc gđ cụ chủ thớt sớm bình an
 
Biển số
OF-808436
Ngày cấp bằng
15/3/22
Số km
845
Động cơ
13,820 Mã lực
Không phải tất cả và nếu có thì cũng có người do bệnh tật (lẫn, mất trí nhớ ...) nên cũng mất tỉnh táo như người già thông thường. Còn người "khó tính" theo em người đó đã "khó tính","xét nét" từ khi còn trẻ khỏe. Và tính đó nó đi theo người cho đến khi về với tổ tiên.
Tây thì đúng là người già họ sống ở trại dưỡng lão hay 1 mình nhiều hơn ta. Nhưng điều đó ngay từ lúc con cái đủ 18 tuổi là đã có cuộc sống độc lập với bố mẹ rồi. Vì thế người già sống 1 mình trở nên cũng bình thường. Còn ở ta do truyền thống, quan niệm .... nên rất khó thay đổi. Có khi cho bố mẹ vào trại dưỡng lão lại bị coi là vô ơn.
Bây h các cụ cũng nghĩ thoáng lắm rồi cụ ah. Nếu có điều kiện thì các cụ cũng muốn chuyển tới viện dưỡng lão sống cho có người nói chuyện ấy. Quê em cũng nhiều cụ tự nguyện đi viện dưỡng lão rồi chứ nói chi đến HN và HCM mọi người đều bận rộn.
 

cairong_2011

Xe container
Biển số
OF-193288
Ngày cấp bằng
9/5/13
Số km
9,142
Động cơ
481,018 Mã lực
Bây h các cụ cũng nghĩ thoáng lắm rồi cụ ah. Nếu có điều kiện thì các cụ cũng muốn chuyển tới viện dưỡng lão sống cho có người nói chuyện ấy. Quê em cũng nhiều cụ tự nguyện đi viện dưỡng lão rồi chứ nói chi đến HN và HCM mọi người đều bận rộn.
Như em nói: Nếu các cụ nghĩ thoáng và tính tình vui vẻ thì kể cả khó khăn các cụ vẫn "vui". Người khó tính như cụ bà nhà em chỉ thấy quan tâm đến có xiền gửi tiết kiệm. Con cái mua cho cái gì ăn cụ bao giờ cũng "chê" nấu như "nhà quê" và kêu đắt chỉ ăn 1 lần cho biết (dù cụ chẳng phải bỏ tiền ra mua).
 

Bang lang

Xe container
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
5,000
Động cơ
119,625 Mã lực
e chỉ mong bố mẹ e được thọ như bố mẹ cụ
Mình cũng chả được báo hiếu ông cụ mình ngày nào, nhớ có tháng lương đầu tiên đi mua nấm linh chi và mời cả bạn ông già đi cafe mà ông khoe mai và tự hào lắm!. Nhưng đúng là mình cũng chứng kiến nhiều gia đình chăm người già rồi, khổ lắm! Các cô dâu ấy. Cô dâu mình cũng phải chăm, chăm từ khi lấy chồng, cỗ bàn cô nấu gần hết. Bi h gần 70 vẫn chăm mẹ chồng á, nhưng con gái của bà mình thì chỉ chăm giỏi lắm được vài tháng thôi.
 

phohien035

Xe buýt
Biển số
OF-773528
Ngày cấp bằng
6/4/21
Số km
823
Động cơ
56,939 Mã lực
Tuổi
35
Người già có nhu cầu được nói chuyện giao lưu rất lớn cụ ạ.
Quan trọng nhất là có người nói chuyện hỏi han thường xuyên. Con cái đi làm suốt ngày, các cụ già ở nhà không đi đâu được thì rất buồn, ai cũng thế thôi.
Em công nhận. Thế nên mô hình trại dưỡng lão là cần thiết. Nhưng ở ta mô hình này đang chú trọng người ốm đau ko có người thân hoặc người tân bận thì mới vào. Chứ còn khỏe mạnh không ai vào. Một quan niệm cũng hơi lỗi thời.
Việc người già cần giao lưu trò chuyện đúng là cần vì để giải quyết nỗi cô đơn, thiếu không gian trò chuyện, làm cho trí óc hoạt động .... Tuy nhiên (trừ các vùng quê, ngõ xóm) hiện các cụ sống CC nhiều nên việc giao tiếp là rất ít. Ít khu dân cư có khu cộng đồng hoặc người đứng ra tổ chức để các cụ xuống giao lưu trò chuyện, chưa kể về già với người kỹ tính ko thích nói về bệnh tật mình ...
Bản thân các cụ cũng cần phải xác định cần giao lưu hoặc ít nhất trò chuyện dăm câu chuyện linh tinh khi xuống đi bộ dưới sân CC chẳng hạn.
Bà già em cũng kêu ko có ai trò chuyện (vì con cháu đi làm hết, bọn trẻ con ngày nghỉ đến nhà hỏi vài câu cho có còn đâu là mỗi đứa ngồi 1 góc với cái ĐT, chưa kể hai thế hệ cách nhau quá xa nên nói gì cũng khó). Nhưng từ khi ở CC, cụ chưa bao giờ chủ động ra thang máy di xuống dưới sân dù trời đẹp. Cụ lý luận là đi thang máy ko biết lên xuống, xuống rồi thì khi lên ko có người đi theo (dù BV ở sảnh đều giúp đỡ chuyện đó, thậm chí đưa lên nhà nếu yêu cầu), rồi ở sảnh là chỗ trẻ con chơi mình chiếm chỗ chúng nó .... Nói chung là đủ lý do để ko đi 1 mình xuống mà muốn có GV đi theo (mà GV còn phải trông cụ ông). Có lúc em bảo sao bà ko tính chuyện cô ây đưa cả ông bà xuống sân đi 1 vòng (ông có thể ngồi xe lăn, còn bà đi bộ bên cạnh) thì lại có lý do: Ông ko thích xuống sân.
Em cũng đành chịu.
 

phohien035

Xe buýt
Biển số
OF-773528
Ngày cấp bằng
6/4/21
Số km
823
Động cơ
56,939 Mã lực
Tuổi
35
Người già ở đây em muốn nói đến các cụ U80 trở lên nhé.
Có lẽ rất nhiều cụ cũng như em hiện đang sống chung cùng bố mẹ là người cao tuổi U80, U90, thậm chí trên 100 tuổi. Dù là quan hệ bố mẹ đẻ, con ruột nhưng do hai thế hệ và các tác động của xã hội, mối quan hệ công việc trong cuộc sông.... nên việc sống chung thường rất được ca ngợi như " gia đình hạnh phúc","con cháu quây quần" .... cũng chứa nhiều sự bất cập. Qua quan sát cả nhà em lẫn xung quanh hàng xóm, xin kể về mấy nhân vật để chia sẻ với các cụ đang dần bước tới tuổi già và mong muốn "độc lập tự do" không phụ thuộc vào con cháu
1. Các cụ già sống trong thời bao cấp đã lâu, do cuộc sống khó khăn nên thường có tâm lý: CHẮT BÓP, CHI TIÊU TIẾT KIỆM, QUAN TÂM NHIỀU THỨ CỤ THỂ, LẶT VẶT. Nay cuộc sống có khá hơn, các cụ có lương hưu, con cái cơ bản đã trưởng thành, ko cần sự trợ giúp của bố mẹ (em ko tính các gia đình khó khăn, bố mẹ còn lo cho con, thậm chí cả cháu). Tuy nhiên với tâm lý từ thời bao cấp nên dù có điều kiện nhưng các cụ vẫn giữ các suy nghĩ như trước. Ăn uống tiết kiệm, chi tiêu chắt bóp, hay để ý đến cuộc sống của con cháu và hay dùng "Kinh nghiệm, ngày trước bà thế này ...." để dạy bảo con cháu. Có điều hay nhưng nhiều khi cũng dở khóc dở cười vì sự khác biệt của các thế hệ. Thậm chí còn gây xung đột, nhất là các bà mẹ với các nàng dâu.
Bên cạnh nhà em có mấy trường hợp:
- Một cụ đã thăng thiên rồi (cụ thọ 101 tuổi), nhà cụ toàn con trai, công ăn việc làm bình thường. Ông được học hành tử tế, đi bộ đội thì làm công nhân CN đến cấp 1// thì về hưu, còn lại có việc nhưng chỉ đủ nuôi bản thân. Cụ có quán nước chè từ hồi những năm 80 nên có đồng ra đồng vào. Tuy ko sung túc nhưng luôn có tiền do bán quán và tính cụ tiêu hoang nên con cháu đều ỷ lại. Ông út ko nghề ngỗng, được cụ bao cấp cưới vợ, chia đất làm nhà, lo đi XK ở Nga, gửi tiền sang, rồi lại lo chạy cho về. Hết tiền thì đi vay, nhưng luôn "hào phóng" trong việc chi tiêu, ban phát. Các con cụ thấy thế cũng hay đeo bám để được ăn phần chia đất cát .... Thế rồi tuổi già cũng đến, ko thể bán nước, nguồn thu cũng hết, vay mãi thì ko thể .... nhưng tính hào phóng thì ko đổi nên cuối cùng (trước khi cụ mất) anh em lại thống nhất bán nốt căn nhà của cụ để lại để chia nhau. Các bà dâu thì hay cãi vã nhau vì chuyện đóng góp. Khi cụ ốm ông cả thì kêu cao tuổi ko thể trông, ông thứ tiếp theo thì được bữa đực bữa cái với lý do còn cháu nhỏ phải trông, ông út thì chỉ xuất hiện khi ăn uống. Chỉ có ông thứ sống ở gần phải lo hết, cũng căng thẳng vì tiền đóng góp cũng bị hạn hẹp. may mà trước khi cụ mất quyết định bán nhà chia nhau nên mới có tiền để bù vào các chi phí cho cụ. Cuối cùng khi cụ mất, ai về nhà nấy tổ chức giỗ riêng.
- Một cụ thì đang U90, con cái trưởng thành, lương hưu có nhưng suốt ngày lo bệnh tật, đọc thông tin về ăn uống, luyện tập .... để giữ cân. Chi tiêu thì dè xẻn, hay lấy định mức cách đây 10 năm khi cụ còn đi chợ được ra để tham chiếu và giao tiền cho người GV khi đi mua. Ăn uống thì muốn ăn ngon, luôn thay đổi nhưng chi tiêu lại dè sẻn. Khi ra ngoài tập thể dục ngại tiếp xúc với người khác, dù cùng khu, vì họ hay khen: cụ còn khỏe, có điều kiện ....(không đúng gu ). Thế nên có ít bạn già để trò chuyện vì không hợp tính. Tuy có GV hỗ trợ hằng ngày nhưng do tính cách nên cũng hay xung đột với người GV. Con cái có đe ko thể kiếm và thay đổi người giúp việc dễ dàng thì mới đỡ bớt đi. Tiền gửi TK thì có đâu khoảng 2 tỷ gì đó. Hiện tiêu pha (kể cả trả lương GV, đi viện, mua thuốc ...) chủ yếu nhờ tiền lương và lãi TK hằng năm. Mõi lần chi cái gì như: cho tiền trẻ con hay GV khi Tết, thăm ốm ai đó ... cụ đều nhớ chi ly và hay nhắc lại như là "chiến tích". Nhưng cái gì mà bị ảnh hưởng đến "uy tín" thì thường hay quên và không bao giờ nhắc đến. Có con cái ở cùng, các cụ ko phải lo trả các khoản phí gì ngoài tiền mua cho chính bản thân mình đồ ăn, thức uống và thuốc thang nếu cần. Tuy nhiên do khác nhau về "quan niệm" sống nên cũng hay xung khắc, tuy chưa đến mức cãi vã ầm ĩ. Cháu cháu đến chơi do biết tính của cụ nên sau khi chào hỏi xong thì mỗi đứa nằm 1 góc ôm cái ĐT, TV. Ăn uống xong lại chào hỏi rồi biến. Cuộc sông tùy đầy đủ nhưng cũng ko hạnh phúc ở tuổi già.
- Một cụ U100, tính tình thì cực thoải mái, thích giao du, đi chơi nếu được mời hay có điều kiện. Ăn uống thì rất tốt dù bị tiểu đường phải uống thuốc, thậm chí có lúc phải tự tiêm trước khi ăn (để hạn chế tiểu đường tăng cao). Tuy con cháu cảnh báo hạn chế ăn uống, kiêng khem để khỏi bị biến chứng của tiểu đường nhưng cụ đều "phớt lờ". Theo quan niệm của cụ nếu mà con cái mới ko ăn được, từ chối thì lúc đó hẵng lo. Còn đang thích "chén" thì cứ để cụ thoải mái. Đồ dùng của cụ như ĐT, đồng hồ, TV, máy tính .... nếu có hỏng phải sắm thì cụ thích cái phải "hịn". Tuy nhiên cũng dở khóc dở cưới. Con cái sắm đồ "hịn" thì lại phức tạp khi điều khiển, sử dụng. Thế là cứ loạn lên. Iphone thì bị khóa, TV thì không vào mạng được, quay video trên ĐT thì cứ lia như tên bắn. Nhưng dù thế nào cụ vẫn cứ ăn, uống và vui vẻ sống.

2. Đấy là 3 hình ảnh người già em được chứng kiến. Cụ 1 thì đã thăng thiên nên đã yên phận. Hai cụ còn lại thì đúng là trái ngược nhau.
Trên Fun thấy nhiều cụ tâm sự sẽ sống độc lập ko phụ thuộc với con cái khi về già, thậm chí vào VDL .... Nhưng nói là 1 chuyện, khi về già có thực hiện được hay không là chuyện khác. Em nghĩ tốt nhất là sống vui vẻ, đừng băn khoăn về bệnh tật, tiền nong, tạo niềm vui và kết bạn với mọi người xung quanh. Con cái là thế hệ khác, nó còn công việc, chăm lo con cái của nó ... nên đừng kỳ vọng quá nhiều con cái phải có trách nhiệm đối với mình. Hay chăm sóc chính bản thân mình trước khi nghĩ đến con cháu người thân lo cho mình. Buông bỏ, thoải mái sống thì tự nhiên bệnh tật có khi cũng hết. Mà giả sử có thì cũng thấy thanh thản vì ai mà chẳng lên ngắm gà khỏa thân
 

vkthang

Xe container
Biển số
OF-198129
Ngày cấp bằng
11/6/13
Số km
6,591
Động cơ
745,991 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Dài quá đọc đau cả mắt, nhưng em thấy sống với người già là cha mẹ mình thì khó gì, chỉ chăm sóc các cụ lúc ốm đau thì hơi vất vả chút thôi.
 

danleduc

Xe container
Biển số
OF-727286
Ngày cấp bằng
28/4/20
Số km
5,144
Động cơ
253,309 Mã lực
Có gì mà khó sống. Em thấy sống với các cụ nếu biết cách sẽ rất đơn giản.

Kệ các cụ, các cụ muốn làm gì cứ để các cụ làm. Còn các cụ có dạy bảo gì mình thì cứ "vâng, dạ" cho các cụ hài lòng. Còn mình có làm theo ý các cụ hay không là quyền của mình và các cụ cũng chẳng thể giám sát được ( già rồi sức đâu mà giám sát ....:)) ).

Việc mình, mình làm, không nên quá để ý đến lời nói của các cụ. Chứ nếu ai có tính cố chấp, chấp vặt với các cụ thì quả thực sẽ bị "xì trét" ngay. :))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top