...Những năm 89-90 , cụ nào trải qua chắc còn nhớ , đó là quãng thời gian cả nước cực kỳ khó khăn , sau này , các " bô lão " thừa nhận lúc ấy cả nước lâm vào tình trạng khủng hoảng , tiền mặt cực hiếm . Với mục đích kiếm tiền đi thăm người yêu và tiếp tục ôn thi vào năm sau , nhà cháu nhờ uy tín cũ của cụ nhà cháu , xin gào làm chân OTK của cơ quan cũ cụ bô . Công việc chẳng sử dụng đến cái đầu , cứ cái búa có khắc chữ OTK đi mà đóng vào các đống gỗ la liệt trong bãi của Xí nghiệp .
Gần chục vạn thanh với mức lương khởi điểm 76.000 đ , cứ thế mà nhẩn nha khắp bãi với hình ảnh người yêu luôn hiện trong đầu . Hơn 1 tuần thì nhà cháu phát hiện những sai sót khá nghêm trọng : rất nhiều thanh gỗ không đạt chuẩn , cái thì không nằm trong nhóm gỗ yêu cầu , cái thì đã hơi bị mục cho dù nó đã được tẩm dầu. Sau 2 lần báo cáo với tổ trưởng , câu trả lời là : cứ đóng đi .
Bỗng nhiên , cái tính bồng bột , hiếu thắng trai trẻ trỗi dậy . Từng trải qua mấy công trường XHCN khi tham gia cảm tình Đoàn , lại thêm hình ảnh anh Pa-ven được bác Nhi-ca-lai A-xtơ-rốp-xki tô vẽ đậm đà luôn là kim chỉ nam , 1 lá đơn được thằng bé xấp xỉ 18 tuổi gửi lên Giám đốc . Ngay buổi tối hôm ấy , vị khách vốn là quân của ông cụ nhà cháu thẽ thọt :
- Bác cứ để em nó chúng cháu kèm , 2 năm nữa chúng cháu gửi đi học tại chức . Phòng kỹ thuật chỉ đợi khi T nhà bác đủ tuổi thôi ạ !
Mấy thằng trẻ trâu phục vụ ông cụ bao năm mà không hiểu tính thủ trưởng . 2 ngày sau , cũng vẫn là lính cũ của cụ về thanh tra , sau đó được đẩy lên thành vụ án rùm beng gần chục năm vẫn chưa giải quyết triệt để . Nhà cháu hiểu ra rằng với tính khí của mình , làm nhà nước chỉ gánh thêm rắc rối.
Cơ may , ông anh rể ở Lạng Sơn gặp thời mở biên , phất như diều nên đưa nhà cháu về HN , bao ông em vợ để mong em nó học lấy cái nghề . Chỉ 4 tháng , nhà cháu đã được cơ sở nhận luôn vào làm với mước lương 400k, tương đương 1 chỉ vàng năm 92 , đòng thời thi đỗ Kỹ sư điện tử thực hành của BK , khóa đầu tiên .
Nhưng với gã trai si tình , tất cả mục tiêu của nó nằm cách đó 40km , cả trái tim, cả tâm hồn , cả ước muốn , mục đích của nó nằm hết tất cả nơi ấy . Nơi ấy , cô bé xinh xắn ngoan ngoãn , sau giờ học , tất cả những đau đáu nhớ nhung đều gửi vào cuốn nhật ký , vào chiếc khăn len mà nàng đan dành tặng người yêu , vào cả chiếc áo sơmi mà mỗi lần gặp nhau , nàng đều yêu cầu nhà cháu mặc rồi sau đó vẫn nguyên mùi mồ hôi quen thuộc , nàng ôm nó hàng đêm những mong nhờ nó làm vơi bớt sự hành hạ của trái tim , kéo ngắn quãng thời gian 2 năm học để nàng sẽ thực hiện mong muốn cả đời : làm vợ gã trai ngang tàng.