- Biển số
- OF-207662
- Ngày cấp bằng
- 26/8/13
- Số km
- 7,058
- Động cơ
- 1,966,650 Mã lực
Chuyện buồn quá các cụ.Cả 4 người trong nhóm không ai kịp lên bờ, tất cả đều bị nhấn chìm trong dòng nước đục ngầu, hung hãn trên đất Miên…Đơn vị chỉ tìm được thi thể em Chi, thằng Lến, thằng Tòng.
Riêng em Tuyền thì không thể tìm được, dù đơn vị đã cử người đi dọc con sông về phía hạ lưu đến 50km mà vẫn không thể tìm thấy.
Thằng Thái “min” như người mất hồn. Nó cũng mới chỉ ngỏ lời yêu với em Tuyền được 1 tháng. Nhưng chiến tranh đã lấy đi của nó, người mà nó yêu thương nhất.
Cả đơn vị ai cũng thương em Tuyền và cũng buồn cùng nó. Nỗi đau chẳng của riêng ai. Nỗi đau mất đồng đội mà chẳng thể tìm được thi thể, khiến nỗi đau đó in hằn vào tâm trí người còn sống và day dứt vô cùng…
Khi kiểm tra di vật để sau này gửi về cho gia đình thì tìm thấy mấy quyển sách toán, lý lớp 10 trong ba lô của em. Thì ra em dự định sau này ra quân sẽ thi vào trường y…
Thằng Thái “min” ra quân cũng chưa bao giờ quên em, mối tình đầu của nó, dù năm tháng đã qua khá lâu.
Ngày vợ nó sinh con gái đầu lòng nó định đặt tên là Tiên, với ý định là Hà Tiên, nơi em sinh ra, lớn lên.
Nó có hỏi ý gã và thằng Trượng “khỉ”, gã không đồng ý: “Tên là Tiên nghe không hay.
Này nhé…lúc bé gọi cái Tiên, nghe không hợp.
Lớn chút nữa gọi chị Tiên cũng không hợp.
Già chút xíu, gọi cô Tiên thì được, nhưng bác Tiên thì nghe chướng tai lắm.
Nếu gọi bà Tiên thì cũng hay, nhưng đến lúc nó lên nóc tủ buôn hoa quả mà con cháu cứ khấn “con mời cụ Tiên…TIỆN CU về ăn cỗ” thì phản cảm lắm…”.
Cuối cùng mấy thằng thống nhất lấy luôn tên em Tuyền đặt cho con gái đầu lòng của nó, cũng là cách để nhắc nó luôn nhớ về em, nhớ về mối tình đầu của nó, về một người đồng đội, về một người lính đã ra đi mà chẳng bao giờ tìm thấy thi thể…
Riêng về mộ phần của em Tuyền tại Hà Tiên chỉ là 1 ngôi mộ gió, không có hài cốt.
Trong mộ em chỉ có mấy quyển sách mà em đã dùng để ôn tập khi còn sống.
Hôm nay 4 thằng gã đứng đây để tưởng nhớ về em, để nghe thằng Thái thì thầm tâm sự với người nó yêu thương nhất.
Trong khói hương trầm ngan ngát, gã chỉ kịp xé tờ giấy viết vội vài dòng tâm sự với em, với người đồng đội năm xưa.
Từng thằng một bước đến ôm lấy mộ em và đặt lên bia mộ em 1 nụ hôn nồng thắm của tình đồng đội…an nghỉ nha em…cô nhóc của các anh…chúng mình mãi mãi sư 7 em nhé…
Update.