[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

Niemvuinho

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-698755
Ngày cấp bằng
10/9/19
Số km
6,887
Động cơ
164,046 Mã lực
…giữa sự sống và cái chết, gã lao nhanh về phía thằng Pot, 1 tay đỡ nòng súng lên, tay còn lại chộp vào sát tay cầm cò của thằng Pot và gạt ngón tay vào nấc an toàn, chân thì lên 1 đòn vào hạ bộ. Thằng Pot đau quá, khuỵu chân xuống là gã đoạt luôn khẩu AK của nó. Gã bật cây lê 3 cạnh lên và xiên cho thằng Pot 1 xiên ngập đến tận đốc lê. Tiếp đến gã quay lại thấy thằng Pot đang bóp cổ thằng Cơ, gã phi nhanh lại và cắm cây 3 cạnh vào lưng thằng Pot, vừa cắm vừa xoay…vừa cắm vừa xoay…

Ai qua lính chiến sẽ hiểu, sự sát thương của lưỡi lê 3 cạnh khủng khiếp hơn lê lá lúa và lê 5 tác dụng như thế nào, nhất là khi cắm vào rồi xoáy. Gã xiên như thằng điên, đến khi thằng Cơ kéo chân gã mới chợt sực tỉnh. Buông súng xuống gã ngồi thở không ra hơi. Điều may mắn là loại AK do Tầu chế tạo nên mới kẹt đạn “phò phạch” như vậy, nếu là súng của Nga Xô thì chắc hôm nay gã không còn ngồi đây để gõ những dòng chữ này. Thêm nữa là súng AK Tầu thường lắp lê 3 cạnh và là loại cố định, không tháo rời được như AK của Nga Xô hoặc phiên bản của Đức. Lính trinh sát luồn sâu và đặc công của Vietnam do dùng AKMS - báng gấp, ngoài ra do đặc thù tác chiến của binh chủng là cận chiến và tuyệt đối tránh nổ súng trong mọi trường hợp nếu không cần thiết, vì vậy mà lính trinh sát luồn sâu và đặc công chỉ đeo dao lê mà hiếm khi lắp lê vào súng như lính trinh sát tầm gần hay trinh sát pháo binh.

Nhờ có vậy mà gã mới có màn phi dao để gã cùng thằng Cơ thoát được cái chết trong gang tấc…Câu khẩu hiệu: “Thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu” thật sự đúng với cá nhân gã, khi gã có thể phi dao bằng cả 2 tay và trong mọi tư thế khi thực hành huấn luyện cận chiến với dao găm tại trường Hạ sĩ quan trinh sát luồn sâu tại Sơn Tây.


Một tuần sau khi đưa được thằng Cơ về phẫu, gã được tuyên dương thành tích dũng cảm trong việc diệt 3 thằng Pot để cứu thương binh abc…Việc này sau đó được đưa lên báo “Bến Tre” của quân đoàn. Thằng Quân “nhăn” bên tuyên huấn nhận báo về và đưa cho gã đọc. Đọc xong mà gã thấy xấu hổ quá, cảm thấy báo viết về ai đó chứ không phải gã, mô tả gã như một người hùng của chiến trận (lúc đó chưa có từ “siêu nhân”). Đơn giản, trên chiến trường, mình không giết nó thì nó sẽ giết mình và thằng nào nhanh hơn thằng đó sẽ sống, đấy chỉ là bản năng tự vệ của con người giữa sự sống và cái chết, bản năng sinh tồn mà thôi. Mọi người ai cũng hiểu, nhưng cũng vì chuyện đó mà anh em trêu đùa gã suốt…


Sau đó thằng Cơ được đưa về Việt Nam và cho xuất ngũ. Năm 1989 ra quân thì cuối năm 1990 gã về Hải Phong thăm thằng Cơ. Nó đi học lại và đã tốt nghiệp trường đại học giao thông vận tải. Gặp lại nhau thằng Cơ vui lắm, nó kéo gã ra 1 quán nhậu trên đường Hoàng Diệu, gần chỗ đường vào cảng Hải Phòng (gã quên mất tên quán rồi). Hôm đó có cả anh họ nó, 1 người có tên tuổi tại đất Hải Phòng tên C... nhà ở Lạch Tray (sau này anh ta bị kết án tử hình trong 1 vụ án). Trong số anh em họ nhà anh ta thì anh ấy quý nhất thằng Cơ....
Cụ làm e nhớ lại khi đó nhìn lê 3 cạnh biết là hàng tàu.
Thời trẻ cụ gầy gầy, ăn thì thiếu mà vẫn nhanh và khỏe thật.
 

cobra77

Xe buýt
Biển số
OF-44306
Ngày cấp bằng
24/8/09
Số km
620
Động cơ
470,060 Mã lực
Thời đi học cấp 3 em toàn diện áo bay Nga dép giọ ông cụ nhà em cho. Ông cụ nhà em lính chống Mỹ 6x một thời chiến đấu ở Quảng Trị sau đó năm 72 rút ra cho trận ĐBP trên không, mấy ông thủ trưởng chuyển ngạch sang bên HK dân dụng làm Cục trưởng/cục phó kéo về nhưng ông cụ nhà em không theo ở lại QC PK đến năm 90 thì về hưu. Ngày xưa lính sống với nhau có tình thật kể cả lính và thủ trưởng, không vụ lợi. Bà cô, ông chú ruột em vào ngành HK cũng chỉ có mỗi lời nói nhờ thủ trưởng giúp đỡ. Các cụ Thủ trưởng cũ vẫn đến nhà em chơi như nhũng người đồng đội, ông bạn em đến chơi cũng phải thốt lên "bên xxx ông bà già nhà tôi đ' bao giờ có chuyện quan đến nhà lính như bên QĐ".

Bộ Pot đấy mặc đi dã ngoại hay phết, giờ còn thì chắc chỉ hàng sưu tầm. Vì thời điểm đấy dân “quân khu” chuộng Ga, Ổi, Đúc hơn. Ngoài còn Dạ tá, Phin tá, Bay Nga…
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Cụ làm e nhớ lại khi đó nhìn lê 3 cạnh biết là hàng tàu.
Thời trẻ cụ gầy gầy, ăn thì thiếu mà vẫn nhanh và khỏe thật.
Bác từng trải qua nên cũng biết thời đấy lính mình 18-19-20 ông nào cũng gầy gầy và bé. Thỉnh thoảng mới có ông cao to. Còn nhanh thì hầu hết C lính trinh sát luồn sâu bọn em đợt đấy thằng nào cũng nhanh, còn khoẻ thì chắc do giữa cái sống và cái chết nó chuyển hoá năng lượng trong người làm cho mình khoẻ một cách không tưởng, nhiều lúc nghĩ lại cũng không hiểu sao lúc đấy mình khoẻ và nhanh đến thế :((
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,941
Động cơ
868,117 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
…giữa sự sống và cái chết, gã lao nhanh về phía thằng Pot, 1 tay đỡ nòng súng lên, tay còn lại chộp vào sát tay cầm cò của thằng Pot và gạt ngón tay vào nấc an toàn, chân thì lên 1 đòn vào hạ bộ. Thằng Pot đau quá, khuỵu chân xuống là gã đoạt luôn khẩu AK của nó. Gã bật cây lê 3 cạnh lên và xiên cho thằng Pot 1 xiên ngập đến tận đốc lê. Tiếp đến gã quay lại thấy thằng Pot đang bóp cổ thằng Cơ, gã phi nhanh lại và cắm cây 3 cạnh vào lưng thằng Pot, vừa cắm vừa xoay…vừa cắm vừa xoay…

Ai qua lính chiến sẽ hiểu, sự sát thương của lưỡi lê 3 cạnh khủng khiếp hơn lê lá lúa và lê 5 tác dụng như thế nào, nhất là khi cắm vào rồi xoáy. Gã xiên như thằng điên, đến khi thằng Cơ kéo chân gã mới chợt sực tỉnh. Buông súng xuống gã ngồi thở không ra hơi. Điều may mắn là loại AK do Tầu chế tạo nên mới kẹt đạn “phò phạch” như vậy, nếu là súng của Nga Xô thì chắc hôm nay gã không còn ngồi đây để gõ những dòng chữ này. Thêm nữa là súng AK Tầu thường lắp lê 3 cạnh và là loại cố định, không tháo rời được như AK của Nga Xô hoặc phiên bản của Đức. Lính trinh sát luồn sâu và đặc công của Vietnam do dùng AKMS - báng gấp, ngoài ra do đặc thù tác chiến của binh chủng là cận chiến và tuyệt đối tránh nổ súng trong mọi trường hợp nếu không cần thiết, vì vậy mà lính trinh sát luồn sâu và đặc công chỉ đeo dao lê mà hiếm khi lắp lê vào súng như lính trinh sát tầm gần hay trinh sát pháo binh.

Nhờ có vậy mà gã mới có màn phi dao để gã cùng thằng Cơ thoát được cái chết trong gang tấc…Câu khẩu hiệu: “Thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu” thật sự đúng với cá nhân gã, khi gã có thể phi dao bằng cả 2 tay và trong mọi tư thế khi thực hành huấn luyện cận chiến với dao găm tại trường Hạ sĩ quan trinh sát luồn sâu tại Sơn Tây.


Một tuần sau khi đưa được thằng Cơ về phẫu, gã được tuyên dương thành tích dũng cảm trong việc diệt 3 thằng Pot để cứu thương binh abc…Việc này sau đó được đưa lên báo “Bến Tre” của quân đoàn. Thằng Quân “nhăn” bên tuyên huấn nhận báo về và đưa cho gã đọc. Đọc xong mà gã thấy xấu hổ quá, cảm thấy báo viết về ai đó chứ không phải gã, mô tả gã như một người hùng của chiến trận (lúc đó chưa có từ “siêu nhân”). Đơn giản, trên chiến trường, mình không giết nó thì nó sẽ giết mình và thằng nào nhanh hơn thằng đó sẽ sống, đấy chỉ là bản năng tự vệ của con người giữa sự sống và cái chết, bản năng sinh tồn mà thôi. Mọi người ai cũng hiểu, nhưng cũng vì chuyện đó mà anh em trêu đùa gã suốt…


Sau đó thằng Cơ được đưa về Việt Nam và cho xuất ngũ. Năm 1989 ra quân thì cuối năm 1990 gã về Hải Phong thăm thằng Cơ. Nó đi học lại và đã tốt nghiệp trường đại học giao thông vận tải. Gặp lại nhau thằng Cơ vui lắm, nó kéo gã ra 1 quán nhậu trên đường Hoàng Diệu, gần chỗ đường vào cảng Hải Phòng (gã quên mất tên quán rồi). Hôm đó có cả anh họ nó, 1 người có tên tuổi tại đất Hải Phòng tên C... nhà ở Lạch Tray (sau này anh ta bị kết án tử hình trong 1 vụ án). Trong số anh em họ nhà anh ta thì anh ấy quý nhất thằng Cơ....
Đọc những dòng hồi ức của những người lính chiến như Cụ, biết về Cụ và các đồng đội như Long polpot ... mới hiểu là không phải tự nhiên mà dân Việt Nam từ nhiều đời luôn làm quân thù phải kiêng sợ
 

playstation_vn

Xe tải
Biển số
OF-309458
Ngày cấp bằng
26/2/14
Số km
393
Động cơ
279,756 Mã lực
Từ tít trong cùng, thằng Hà “thằn lằn”, nguyên liên lạc viên của đại đội trinh sát luồn sâu vẫy tay gọi gã rối rít. Lâu rồi không gặp, độ này thấy nó phát tướng, cán bộ có khác. Nó vồn vã hỏi thăm thằng Cơ “trắng” người Hải Phòng, gã lắc đầu. Vì từ khi thằng Cơ định cư ở Canada rồi sang Anh, gã chưa bao giờ có tin tức về thằng Cơ. Trước lúc lên đường sang bển, thằng Cơ có lên Hà Nội tìm gã nhưng tìm sai phố, vì có 2 phố đều có chữ Tr… ở đầu, nó thì chẳng nhớ nhà gã ở phố nào (cái thằng vô duyên), việc đó mãi sau này gã về Hải Phòng mới được nghe Cu.N, anh họ nó kể lại.

Hôm đó có cả anh họ nó, 1 người có tên tuổi tại đất Hải Phòng tên C... nhà ở Lạch Tray (sau này anh ta bị kết án tử hình trong 1 vụ án). Trong số anh em họ nhà anh ta thì anh ấy quý nhất thằng Cơ....
Chuẩn là Cu Nên đúng không cụ
 
Chỉnh sửa cuối:

xecuuho

Xe đạp
Biển số
OF-792033
Ngày cấp bằng
1/10/21
Số km
31
Động cơ
24,930 Mã lực
Tuổi
35
Tìm thêm mấy cuốn:
- Rừng khộp mùa thay lá: Cam
- Mùa linh cảm: Cam
- đừng nói về tôi: Mỹ
- những trích đoạn về các anh: Mỹ
- đội trinh sát và chú chó sara: Cam
em đánh dấu mấy quyển này
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Đọc những dòng hồi ức của những người lính chiến như Cụ, biết về Cụ và các đồng đội như Long polpot ... mới hiểu là không phải tự nhiên mà dân Việt Nam từ nhiều đời luôn làm quân thù phải kiêng sợ
Vâng, bác nói cái mà em vẫn đau đáu trong lòng, vẫn tự nhủ khi mỗi đêm không ngủ được :((

Từ tít trong cùng, thằng Hà “thằn lằn”, nguyên liên lạc viên của đại đội trinh sát luồn sâu vẫy tay gọi gã rối rít. Lâu rồi không gặp, độ này thấy nó phát tướng, cán bộ có khác. Nó vồn vã hỏi thăm thằng Cơ “trắng” người Hải Phòng, gã lắc đầu. Vì từ khi thằng Cơ định cư ở Canada rồi sang Anh, gã chưa bao giờ có tin tức về thằng Cơ. Trước lúc lên đường sang bển, thằng Cơ có lên Hà Nội tìm gã nhưng tìm sai phố, vì có 2 phố đều có chữ Tr… ở đầu, nó thì chẳng nhớ nhà gã ở phố nào (cái thằng vô duyên), việc đó mãi sau này gã về Hải Phòng mới được nghe Cu.N, anh họ nó kể lại.



Chuẩn là Cu Nên đúng không cụ
Thực ra có những nhạy cảm nên em không muốn đưa, nhưng em phải thừa nhận bác rất tinh ý :)
 

Viethp90

Xe tải
Biển số
OF-417881
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
364
Động cơ
9,309 Mã lực
Tuổi
33
Từ tít trong cùng, thằng Hà “thằn lằn”, nguyên liên lạc viên của đại đội trinh sát luồn sâu vẫy tay gọi gã rối rít. Lâu rồi không gặp, độ này thấy nó phát tướng, cán bộ có khác. Nó vồn vã hỏi thăm thằng Cơ “trắng” người Hải Phòng, gã lắc đầu. Vì từ khi thằng Cơ định cư ở Canada rồi sang Anh, gã chưa bao giờ có tin tức về thằng Cơ. Trước lúc lên đường sang bển, thằng Cơ có lên Hà Nội tìm gã nhưng tìm sai phố, vì có 2 phố đều có chữ Tr… ở đầu, nó thì chẳng nhớ nhà gã ở phố nào (cái thằng vô duyên), việc đó mãi sau này gã về Hải Phòng mới được nghe Cu.N, anh họ nó kể lại.



Chuẩn là Cu Nên đúng không cụ
Chuẩn Cu Nên rồi cụ à
 

4banhxequay

Xe điện
Biển số
OF-66588
Ngày cấp bằng
18/6/10
Số km
3,869
Động cơ
471,210 Mã lực
Đối với e, 1 đứa trẻ khi đó thì mọi toán lính hướng từ HN lên phía bắc đều là ra biên giới. Còn thực tế họ đi đâu e ko thể biết đc.

E đã từng chứng kiến các đợt chuyển quân chắc phải cấp quân đoàn với đoàn xe lên tới vài km và 1 vị đeo hàm thiếu tướng đi 1 uaz áp tải và kiểm tra. Thiếu tướng bây giờ lắm chứ khi đó là vị tướng duy nhất e nhìn thấy từ nhỏ cho đến khi vào các trường quân đội học.
Còn các đoàn xe vận tải quân sự thì hầu như tối nào cũng chạy rầm rập sau 12h đêm. Ko càn nhìn cũng biết, vì thập kỉ 8x đó đâu có nhiều xe ô tô. Họ chạy sau 12h đêm nên đi nhanh và các xe ước cách nhau 100-200m mà tiếng dội lốp xe ám ảnh luôn ấy.
Xe nào bịt biển số, có 1, 2 cây AK gác chéo kính lái là biết ngay xe chở hàng lên biên
 

QueViet

Xe tăng
Biển số
OF-59533
Ngày cấp bằng
20/3/10
Số km
1,871
Động cơ
564,655 Mã lực
Em vô tình được biết có một Ofer cũng vào C..2 theo dạng chuyển ngạch ngược, lúc chuyển sang bác ý đang là giáo viên tiếng Đức trường ngoại ngữ. Hiện giờ thấy đang bên Đức :) Khi chưa sang kia hay ngồi nhậu với bác King Spam diễn đàn một thời là giangsuki :)
Ôi, cụ Giã từ vũ khí xóa tên bác ofer ấy đi , bác ấy vẫn đang ở 4room đấy
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Ôi, cụ Giã từ vũ khí xóa tên bác ofer ấy đi , bác ấy vẫn đang ở 4room đấy
Không, bác kia em không tag. Em tang tên bác chứng kiến thôi, còn bác kia em không tag vì bác ý là người liên quan đến việc đưa người từ Đức về Việt Nam làm rõ một số vấn đề :)
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Tháng tám năm 1978, thời tiết đã sang thu nhưng miền Đông Nam bộ đang mùa mưa. Lúc này Sư đoàn 320 đã chuyển hẳn sang bên kia biên giới Campuchia. Pol Pot đang bị động và không còn hung hăng như hồi đánh sang ta. Ngoài bộ đội Việt Nam, chúng phải dàn lực lượng đối phó với lực lượng nổi dậy. Những đơn vị phản chiến này đang tìm cách liên lạc với bộ đội Việt Nam. Nhiều lãnh đạo chân chính của cách mạng Campuchia hiện đang sống trong vùng Pol Pot kiểm soát cần đưa ra vùng giải phóng để kịp thành lập chính phủ cách mạng lâm thời. Chúng tôi được giao nhiệm vụ dẫn đường đưa Phó Tư lệnh Sư đoàn Hà Xuân Bính (chỉ huy sư đoàn hồi đó được gọi là tư lệnh) vào vùng Dambae, Kampong Cham làm việc với lực lượng nổi dậy.

Đêm. Từ điểm xuất phát, chúng tôi dùng địa bàn cắt góc phương vị chọn đường đi. Trinh sát sư đoàn rồi đến trinh sát quân đoàn đi trước. Phó Tư lệnh Hà Xuân Bính và tổ đài 15W đi cùng bộ phận hỏa lực bộ binh của Tiểu đoàn 3. Phân đội bộ binh tăng cường này gồm mười lăm tay súng thiện chiến được lựa chọn trong tiểu đoàn, do Tiểu đoàn phó Lê Văn Lan chỉ huy. Đội hình một hàng dọc như con trăn gió luồn lách nhẹ nhàng xuyên qua tuyến phòng thủ của địch. Trưởng ban Trinh sát Sư đoàn Đàm Nhân Sa vốn là người nghiêm khắc. Anh nguyên là Đại đội trưởng trinh sát Sư đoàn thời đầu chống Mĩ. Dù là Trưởng ban nhưng anh luôn đi trong đội hình trinh sát để cùng tôi xử lí tình huống. Những giờ đầu, vì địch bố phòng dày đặc nên chúng tôi phải quan sát mọi động tĩnh rồi mới hành tiến, bên cạnh đó, các con suối cạn đều có nước chảy nên tốc độ hành quân bị chậm. Trời tối, rừng đen đặc. Mùa mưa nên lá cây mục ẩm ướt, chúng tôi phải căng tai nghe tiếng bước chân rất nhỏ của nhau để bám đội hình. Thi thoảng, ánh sáng lân tinh mờ nhạt từ địa bàn phía trước được giơ cao để người sau xác định hướng chập chờn như ma trơi. Góc phương vị cũng phải thay đổi liên tục theo đường dích dắc để qua các cao điểm nơi có địch chốt giữ. Tổ của Trung đội trưởng Trần Nguyên Thắng được chọn đi trước cắt đường. Thắng người phường Phong Châu thị xã Phú Thọ. Anh là một cán bộ trinh sát thông minh, gan dạ đã qua kháng chiến chống Mĩ nên có nhiều kinh nghiệm.
 

Niemvuinho

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-698755
Ngày cấp bằng
10/9/19
Số km
6,887
Động cơ
164,046 Mã lực
Xe nào bịt biển số, có 1, 2 cây AK gác chéo kính lái là biết ngay xe chở hàng lên biên
Họ đi đêm cụ ợ. Toàn sau 12h đêm. Để đảm bảo cho cả vài vạn quân hướng đó thì vũ khí trang bị, nhu yếu phẩm là cực lớn. Cứ nửa đêm về sáng là tiếp lốp dội ào ào và tiếng xe xe gió đi. Hầu như đêm nào cũng vậy, đường QL2 là đường tốt nhất cho hướng đó mà.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Trời về khuya, tiếng côn trùng rền rĩ và gió rừng xào xạc. Thỉnh thoảng tiếng va chạm kim loại phát ra do ai đó mang vác nặng không may trượt chân ngã khiến tim chúng tôi thót lại. Khoảng nửa đêm, Trưởng ban Sa vượt lên nói với tôi: “Sắp đến bản Phum Lou. Cần giảm tốc độ, tăng cường quan sát.” Phum Lou là căn cứ hậu cần Sư đoàn 405 Quân khu Đông Bắc của địch. Chúng tôi biết thông qua khai thác tù binh khi ta đánh chiếm cao điểm 200. Tôi lệnh thay đổi góc phương vị để vòng tránh. Đi một đoạn nữa, chúng tôi gặp nương rẫy. Chuối và đu đủ rất nhiều chứng tỏ chỗ này rất gần bản. Quá nửa đêm, trăng hạ tuần lên cao chiếu ánh sáng lờ mờ giúp mọi người dễ đi hơn. Tôi soi đồng hồ qua ánh sáng dạ quang của chiếc địa bàn Mĩ thấy đã hai giờ sáng. Bằng bất cứ giá nào đêm nay phải vượt xa tuyến phòng thủ của Khmer Đỏ để sáng sớm phải vào sâu được nội địa. Tốc độ hành quân cần được đẩy cao hơn. Do tính chất nhiệm vụ buộc chúng tôi phải hành quân cả ban ngày nên càng xa chiến tuyến càng an toàn.

Tôi lệnh đổi tổ cắt đường. Không nên để một cá nhân nào phải đi đầu quá lâu bởi xương máu là bình đẳng. Tổ Quý vượt lên trước. Trinh sát viên đi đầu lúc này là Đỗ Xuân Cài, người Hà Bắc nhập ngũ 1975. Cài to khoẻ, da đen nhẻm, tính tình vui nhộn và rất lì khi xung trận. Tôi chọn Cài đi trong chuyến này vì Cài đã được thử thách qua hai chuyến luồn sâu trước đó. Đi chưa được bao lâu bỗng Cài ngồi thụp xuống. Theo phản xạ chiến trường, chúng tôi dừng lại, nhanh chóng tản ra. Từng giây phút nặng nề trôi. Tôi đập nhẹ vào vai Trung đội trưởng Thắng ra tín hiệu cùng lên. Có tiếng động nghe như đào công sự. Quái lạ, ai làm gì trong rừng vào giờ này? Tôi thầm nghĩ. Thắng, Viết và tôi bò lên căng mắt quan sát. Hóa ra mấy con trâu lạc đang đằm nước, tiếng ì oạp lẫn vào gió ngàn. Mọi người thở phào nhẽ nhõm tiếp tục hành trình.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Gần sáng, thông tin vượt lên truyền lệnh: Thủ trưởng bảo chọn nơi ngụy trang tốt cho bộ đội nghỉ một chút. Tôi hiểu anh em đã rất mệt vì mang vác nặng, nhất là bộ binh. Mọi người tranh thủ thả lỏng bởi thời gian nghỉ không dài. Mấy cán bộ trinh sát chụm đầu quanh bản đồ bàn bạc, xác định vị trí đứng. Ánh sáng dạ quang của mấy chiếc địa bàn được phát huy. Đêm tối không thấy được địa hình và vật chuẩn để giao hội, chỉ căn cứ vào góc phương vị, tốc độ hành quân để xác định tọa độ, vì vậy, độ chính xác chỉ tương đối. Tôi đi ngược lại cuối đội hình gặp Tư lệnh phó xem có ý kiến gì không thì bắt gặp anh em bộ binh mệt quá, mang cả trang bị trên vai nằm lăn trên mặt đất. Gùi đạn, ba lô nghiễm nhiên thành điểm tựa cho cái lưng mỏi nhừ. Tới nơi, ông bắt tay tôi khen trinh sát luồn lách, tránh địch rất tốt rồi bảo hãy động viên bộ đội cố gắng, sáu giờ cho anh em nghỉ để thông tin lên máy liên lạc phiên đầu.

Chúng tôi giải lao lúc mặt trời hắt tia nắng đầu tiên. Lương khô, nước của ai người đó dùng. Nhiều người tranh thủ ngả lưng chợp mắt ngay bởi khi hành quân đã ngậm hết tiêu chuẩn lương khô.

Thông tin lên máy, theo quy ước, giờ chẵn máy canh chờ. Đêm qua gần địch nên không liên lạc. Thủ trưởng Bính kí điện báo cáo tình hình về sư đoàn. Ai cũng hiểu, cả người ở nhà cũng không ngủ vì lo lắng cho cuộc vượt tuyến phòng thủ địch.

Lại bắt đầu lên đường. Tôi nói với Trung đội trưởng Quý kiểm tra, xoá dấu vết. Chỉ sơ suất nhỏ của ai đó bỏ vỏ lương khô hay mẩu thuốc sót lại sẽ là dấu vết để địch mò theo. Trưởng ban Sa nói với tôi: “Phải đi liên tục đến Tây Ponhea Kraek mới được nghỉ tiếp. Quyết tâm đến tọa độ bắt liên lạc trước lúc trời tối.” Vậy là sáng và trưa chúng tôi phải hành quân cắt đường dài khoảng 20km. Qua thực địa trên bản đồ, chúng tôi biết phải nhiều lần qua lộ. Mỗi lần như thế rất mất thời gian, bởi phải tổ chức cảnh giới rồi chọn thời cơ mới dám vượt qua.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Đêm trước anh em C20 thay nhau đi phương vị thấm mệt nên tổ trinh sát quân đoàn đảm nhiệm. Người cắt đường đi đầu nghiệp vụ phải tinh thông. Vừa quan sát địch, vừa phải nhìn địa bàn, vật chuẩn để chọn lối, vì thế, rất căng thẳng. Sai phải đổi bằng tính mạng bao người nên chúng tôi thường xuyên theo sát kiểm tra, động viên nhắc nhở anh em bình tĩnh.

Gần trưa, rừng thưa dần, xuất hiện nhiều nương rẫy dấu vết canh tác còn mới, chứng tỏ vùng này có dân ở. Không biết họ có cảm tình với Việt Nam hay không nhưng dù đối tượng nào chúng tôi cũng phải tránh. Để đến Sê rê Kấc, phân đội phải vượt qua một con lộ địch thường vận tải hàng. Tôi báo cáo xin tổ chức vượt đường. Trung đội trưởng Quý dẫn tổ lên phía trước cảnh giới. Tôi gọi chiến sĩ Vũ Bá Khôi cùng mình vòng phía dưới để quan sát. Khôi trắng trẻo thư sinh, quê thị xã Bắc Ninh, người nhỏ con nhưng rất nhanh nhẹn và thông minh. Khi Khôi đã cầm địa bàn cắt đường thì mọi người hoàn toàn an tâm. Đến đoạn đường vòng, bỗng nghe tiếng động cơ ầm ì từ xa. Phó tư lệnh Bính trực tiếp chỉ huy bộ đội tản ra sẵn sàng chiến đấu. Không ai được tự động nổ súng khi chưa có lệnh. Tổ cảnh giới vừa lùi vào trong thì chiếc ô tô đầu tiên xuất hiện, chạy về hướng Sê Rê Kấc. Đoàn xe tải chở quân có bốn chiếc chắc bổ sung cho tuyến trước, bởi tuần qua, hướng Trung đoàn 64 đánh mạnh nhằm nghi binh thu hút đối phương. Bọn địch trên xe đầu quấn khăn rằn thằng đứng, thằng ngồi, thằng nằm, có thằng vắt cả chân ra ngoài thành xe. Địch vừa khuất, lợi dụng khói bụi chưa tan chúng tôi khẩn trương vượt đường. Khi người bộ binh cuối cùng vượt qua thì tổ xoá dấu vết đi lùi quét dấu chân nhanh chóng rời hiện trường.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Ponhea Kraek không phải là thị tứ nhưng là vùng đông dân cư. Chúng tôi được biết, đây là hậu cứ của Sư đoàn 450 thuộc quân khu Đông Bắc của địch. Vượt qua Ponhea Kraek khoảng một ki lô mét, góc phương vị thay đổi, chúng tôi đi gần như chính Tây bởi đây là vùng thường đụng độ giữa lực lượng phản chiến với Khmer Đỏ. Trách nhiệm trinh sát phải phát hiện đối phương là lực lượng nào, nhận nhầm sẽ phải đổi bằng thất bại và tính mạng đồng đội. Mặt trời đứng bóng nhưng chưa thể nghỉ ngơi bởi đường còn dài, trong khi quyết tâm phải liên lạc được với bạn trước lúc trời tối. Mọi người vừa đi vừa nhai lương khô cho đỡ đói. Mồ hôi ướt đẫm quần áo. Cũng may đang mùa mưa nên khi vượt suối, anh em đã bổ sung nước vào bi đông. Đường vào Dambae không còn khó đi bởi đây đã là vùng trung du. Theo dự kiến tình huống, nếu bị dân phát hiện thì buộc lòng phải khống chế đưa đi theo cho đến lúc gặp lực lượng phản chiến mới trả tự do. Vì vây, mỗi lần vượt qua nương rẫy, cả phân đội phải vòng tránh, tốn nhiều thời gian. Khoảng năm giờ chiều, phân đội đến Dambae. Bộ phận cắt đường phát hiện trong rừng lúp xúp có con đường mòn nhỏ mới mở. Tôi cho đội hình lùi lại rồi cùng chiến sĩ Viết (quê Nghệ An) lên quan sát thì phát hiện một tốp người đằng xa tiến lại. Qua ống nhòm, thấy họ đeo súng, nòng hướng lên trên với cột vải trắng như ám hiệu quy ước. Chưa thể xuất hiện vì chưa đủ độ tin cậy, chúng tôi cởi áo và mũ có quân hiệu để bên vệ đường chỗ dễ thấy rồi cả hai nhanh chóng lùi về sau. Tôi rê nòng súng theo cho đến khi họ dừng lại nhặt áo lên. Đúng như dự kiến, họ xúm lại trao đổi gì đó rồi có người hô to: “Con tóp Việt Nam xa ma khi (đoàn kết với bộ đội Việt Nam).

Tôi nằm ẩn mình trong lùm cây, đáp bằng tiếng Việt:

- Bộ đội Việt Nam.

Tất cả họ đều giơ súng lên trời vẫy ra hiệu đã nhận biết, không ai cầm súng ở tư thế chiến đấu. Không thể liều lĩnh ra mặt khi không có lực lượng hỗ trợ, tôi ngóng về phía sau thì cũng vừa hay, anh em đã vận động lên. Năm phát súng tín hiệu được bắn. Họ đáp trả ba viên. Đúng tín hiệu quy ước. Thủ trưởng Bính lệnh mấy chiến sĩ trinh sát đứng dậy ra bắt liên lạc. Những người còn lại bình tĩnh rê nòng súng theo dõi từng cử chỉ đề phòng.
 

My Hao

Xe điện
Biển số
OF-163525
Ngày cấp bằng
26/10/12
Số km
4,678
Động cơ
1,514,517 Mã lực
Sau những cái bắt tay, tất cả chúng tôi ùa ra. Niềm vui vô bờ. Một trong số họ nói bằng tiếng Việt khá sõi: “Chúng tôi chờ bộ đội Việt Nam lâu rồi.”

Con đường mòn ngoằn ngoèo đi về căn cứ của họ ẩn trong lau sậy. Cứ một đoạn lại thấy những chiếc đầu thò lên khỏi công sự được ngụy trang kín đáo. Có lẽ họ đã hoàn thành nhiệm vụ nên không cần giữ bí mật nữa. Tôi liếc thấy trên ngọn cây thốt nốt cao có hai người đang khoác súng tụt xuống. Hóa ra họ lập đài quan sát trên cây, tôi ghi nhớ để làm bài học cho các lần sau.

Hai bên đường vào căn cứ, thấp thoáng những ngôi nhà tạm có dân ở. Thấy ánh mắt tò mò của chúng tôi, người lính Khmer nói tiếng Việt sõi giới thiệu đây là nhà ở của những người dân theo kháng chiến. Họ đang cùng lực lượng di chuyển dần ra vùng tự do mong được Việt Nam giúp đỡ.

Vào đến căn cứ, Phó tư lệnh Bính lên máy làm việc. Tiếng tích tè được phát từ ma níp qua bàn tay chiến sĩ báo vụ truyền đi như bản nhạc giao hưởng chiến thắng. Ai cũng hồ hởi bởi đã hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt liên quan đến vận mệnh của nước bạn. Vui hơn nữa, chúng tôi đã vượt qua tuyến phòng thủ dày đặc của Khmer Đỏ mà không xảy ra bất trắc gì.

Phía bạn ra tiếp đón chúng tôi đều là sĩ quan. Họ vận đồ màu đen, đeo súng K59 vỏ hộp còn mới nguyên. Người sĩ quan trẻ nói tiếng Việt rất sõi kể rằng, mình đã từng đến Thủ đô Hà Nội. Trong số chúng tôi, không có ai biết tiếng Campuchia, nên anh nghiễm nhiên trở thành phiên dịch. Tư lệnh Bính đề nghị phía bạn cho gặp người lãnh đạo cao nhất. Lát sau, một người cao lớn cởi trần, bụng quấn xà rông tay cầm dao quắm bước vào. Các sĩ quan kháng chiến đứng dậy chào. Chúng tôi hiểu, đây là “Lục Thum” của họ. Ông nói được tiếng Việt nhưng còn bập bõm, tự giới thiệu mình là dân biểu quốc hội dưới thời Pol Pot nhưng không tán thành quan điểm chống người Việt Nam cũng như đường lối xây dựng xã hội của Đảng cầm quyền. Ông cho biết, dân vùng này khoảng hai vạn. Tất cả đều rất muốn ra vùng giải phóng hay sang sinh sống ở Việt Nam. Yêu cầu giúp đỡ lớn nhất hiện nay không phải là vũ khí đạn dược mà là thực phẩm và thuốc men. Quân và dân vùng này đang bị đói, đau ốm không có thuốc chữa bệnh.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top