[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

Soldier331

Xe tải
Biển số
OF-552160
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
353
Động cơ
165,948 Mã lực
Nơi ở
Hải Dương
Tạm dừng câu chuyện “Lọt ổ phục kích” em lan man chút câu chuyện món ăn, câu chuyện thời thơ ấu, câu chuyện này có liên quan đến Ofer mà bác Đầu cứng, bác Ăn Phá, cô Còm biết tuốt đang nghĩ tới. Đọc xong chắc các bác cung nhiều bác khác sẽ biết Ofer liên quan và em có mối quan hệ thế nào, và sao lại có nét giống :)


ĐẬU PHỤ NƯỚNG
Nếu nói về món đậu phụ nướng thì hẳn nhiều người biết đến và không mấy xa lạ với món ăn nhà quê, dân dã như vậy. Gã cũng nằm trong số người đã được ăn và nhớ mãi hương vị của nó. Trong tiềm thức gã vẫn còn in hằn những bìa đậu phụ nướng thơm phức của 1 thời bao cấp đói khổ ở nơi chôn nhau cắt rốn, nơi đồng quê chiêm trũng, nơi được mệnh danh “chín củ thành mười”, nơi có tên gọi độc nhất vô nhị “cầu tõm”. Đó là quê hương bản quán và là nơi ghi lại nhiều dấu ấn tuổi thơ những tháng ngày đi sơ tán về với các bác gái…thị xã Phủ Lý (năm 2008 mới được nâng cấp từ thị xã lên thành phố)

Cha gã là con trai út của 1 nhà nho nghèo, bà nội gã là cháu ngoại của cụ Tam Nguyên Yên Đổ, trên cha gã là 3 chị gái. Cha gã làm việc và sinh sống tại Hanoi, do vậy mà gã được sinh ra và lớn lên tại Hanoi. Nhưng từ trong sâu thẳm gã vẫn có nguồn gốc nơi chiêm khê mùa thối Hà Nam. Bác cả là Lại Thị Đạm, bác thứ Lại Thị Tấn và bác gái trên cha hắn là Lại Thị Hấn. Bác Đạm và bác Hấn còn được gọi theo tên chồng (theo cách gọi nhiều vùng miền phía Bắc) là bác Thuận và bác Kỳ.

Gia đình bác Thuận và bác Kỳ sống tại Phủ Lý. Riêng bác Tấn, do ông bà nội gã mất sớm nên bác ở vậy chăm lo cho em trai tức cha gã ăn học, lớn lên và trưởng thành, dựng vợ gả chồng. Đến khi lo được cho em trai thì bác cũng đã lớn tuổi nên bác ở vậy và sinh sống tại Kiện Khê, mãi đến khi về hưu bác mới chuyển về sinh sống tại Phủ Lý cho gần với chị em và con cháu. Gã cũng hay theo cha về Phủ Lý và Kiện Khê mỗi khi ông đi công tác tiện ghé qua thăm các chị hoặc cha gã sẽ gửi gã theo xe cơ quan nếu có xe công tác đi qua Phủ Lý.

Nhà bác Thuận có anh Trung, nhà bác Kỳ có anh Cầm, hai ông anh mà mỗi lần về quê gã rất thích lẵng nhẵng bám theo 2 anh để bắt dạy bơi, vì nhà bác Kỳ gần sông. Chỉ cần đi qua 1 cái xưởng mộc nhỏ bên kia đường, lách qua 1 con hẻm nhỏ là đã đến bến sông, nơi có những chuyến đò ngang đưa đón người dân từ bên kia sông sang bên này sông để đi chợ Bầu. Ngay tại bến đò có xác của 1 con tàu cũ bằng sắt, không biết nằm đó tự bao giờ.

Anh Cầm ngổ ngáo nhưng có vẻ kiệm lời, anh Trung thì được cái đẹp trai nhưng tính tình láu táu. Hai ông anh này chính là người “dậy” gã hút thử điếu thuốc lá đầu tiên trong đời, khi gã còn là thằng oắt con. Hôm đó hút xong phải về ngã ba đầu nhà bác Kỳ để xin nước nhà bạn học của anh Cầm để xúc miệng cho hết mùi thuốc lá mới dám về nhà. Căn nhà đó nằm ngay ngã ba, phía trước có cây như cây xoài hay muỗm cổ thụ gì đó, to lắm. Anh bạn học của anh Cầm hình như tên Hà hay Hải thì gã không nhớ lắm, nhưng có chữ H ở đầu tên. Đúng là ăn chơi như “cao bồi Phủ Lý là có thật”.

Ngày đó gã chỉ thích ở bên nhà bác Kỳ thôi, vì nhà bác có cái bể nước mưa rất to, không như bên nhà bác Thuận. Nhà bác Thuận dùng nước giếng, đối với kẻ sinh ra và lớn lên tại Hanoi như gã thì mỗi lần ra giếng đi tắm là 1 cực hình. Nếu ai sinh ra nơi thành phố thì hãy thử múc nước giếng 1 lần thì sẽ hiểu. Mỗi lần ném cái gầu cao su xuống giếng, nghe “bẹt…” 1 cái, nhưng khi kéo lên chỉ được vài giọt, có lần ném xuống rồi kéo lên chẳng được giọt nước nào. Mỗi lần đi tắm là 1 lần oánh vật với cái gầu cao su “chết tiệt”. Thời gian để tắm xong chắc cũng mất cả tiếng chứ chẳng ít…Nhưng vì bác Thuận là chị cả nên gã phải ở bên nhà bác, nhà bác Kỳ thì gã chỉ sang chơi, tối lại phải về bác Thuận ngủ.

Ở bên nhà bác Kỳ, các anh chị đều quý gã, thằng em con ông cậu ở Hà Nội thỉnh thoảng về chơi. Nhưng bên nhà bác Kỳ, gã hãi nhất anh Thanh, con trai út của bác. Anh ít hơn gã vài tuổi, nhưng nghịch ngầm và đặc biệt hay xúi thằng em nghịch dại. Gã nhớ có lần anh bắt được con chuồn chuồn ngô to tướng, anh bảo gã cho cắn vào rốn sẽ biết bơi mà không cần tập. Gã tin lời anh, vì thấy nước da anh có màu “bền vững với thời gian, không sợ mối mọt xâm nhập” như dân sông nước chính hiệu con nai vàng ngơ ngác, chứ không trắng như anh Dũng, anh Cầm. Ôi…cha mẹ ơi…nó cắn tóe cả máu, đau chảy nước mắt mà xuống nước vẫn bị uống nước sông, khiếp bằng chết. Nói thật, đến giờ gã vẫn chẳng biết bơi, nhiệm vụ mỗi khi đi biển toàn ngồi trông đồ trên bờ.

Rồi có lần anh rủ gã đi chơi ở quanh đấy, anh dẫn gã đến 1 mảnh vườn nằm sát mặt đường và cách nhà máy cơ khí Hanam mấy nhà. Anh lấy hòn gạch chọi vào vườn, gã đang ngơ ngác thì có mấy con nhìn giống con vịt, nhưng lông đen và to hơn vịt, nó lao ra đuổi, mỏ nó cứ mổ vào chân. Gã hãi quay qua gọi anh “anh Thanh ơi…anh Thanh ơi…” thì chẳng thấy anh đâu, hóa ra anh đã chạy đến tít đầu phố rồi. Anh ít tuổi hơn gã, chân ngắn hơn gã, vậy mà anh chạy nhanh thật, gã thấy vậy cũng hốt hoảng co giò chạy, chạy đến đứt cả quai dép, chạy đến thở không ra hơi. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời gã biết con ngỗng và cũng lần đầu tiên mới biết loài ngỗng dữ dằn như chó Pitbull vậy. Đợt đó về anh bị bác Kỳ trai mắng cho 1 trận, bác gái thì cứ dứ dứ cái đũa cả, loại đũa quấy cám lợn: “mày về đây, về đây, toàn xúi em chơi dại…”…(Không hiểu anh Thanh đọc được bài viết này có còn nhớ gì về những trò nghịch ngợm đó không nhể?)

Khi gã đang học cấp 3, hè đó cha gã gửi gã theo xe cơ quan về quê thăm các bác. Gã về nhà bác Thuận trước, chú lái xe của cha gã cứ sợ gã không nhớ đường. Nhưng khi đến nhà bác Thuận, gã chỉ vào cái lán cắt tóc trước lối đi vào nhà bác, khẳng định chắc chắc đó là nhà bác. Chú không tin lắm, dẫn vào tận nhà thì thấy là gã nói đúng. Gã ở chơi 1 lúc rồi sang nhà bác Kỳ để nhờ chị Loan (hồi trẻ, tuy chị không phải hoa hậu, những cũng xinh có tiếng ở Phủ Lý), con gái lớn của bác sớm sau đèo gã đi Kiện Khê thăm bác Tấn. Thời điểm đó anh Dũng vừa chuyển về trung đoàn 147 kiểm soát quân sự, quân khu Thủ đô, anh Cầm con trai thứ của bác đã đi lao động xuất khẩu ở CHDC Đức được mấy năm rồi. Anh Trung nhà bác Thuận đã ra quân và đang ôn thi đại học nên chẳng có ai chở gã về Kiện Khê. Hai bác Thuận lúc đó đã mất, bác Tấn thì chưa về hưu, vẫn đang công tác tại Kiện Khê, do vậy mà gã phải nhờ chị chở gã đi Kiện Khê.


Nói về mấy bà bác của gã thì bác nào cũng hay quát mắng con cháu, tất nhiên không phải là mắng chửi, chỉ là kiểu mắng yêu thôi, nhưng con nít đứa nào mà chẳng sợ, xanh mắt luôn. Gã cũng không phải ngoại lệ, tuy rằng gã chưa bao giờ bị ba bác mắng cả. Có lẽ do gã là cháu đích tôn và là trưởng chi nên các bác cũng thương hơn so với các cháu khác chăng? Trong ba bà bác thì người mà gã hãi nhất là bác Kỳ gái, bác trai hiền lắm, ít nói và rất thương các cháu. Bác gái hay mắng con cháu mà lại nói to nên thật sự khiếp vía. Bác Thuận gái thì do sức khỏe yếu, bác chỉ mắng được vài câu là thở không ra hơi nên con cháu không có ngán.

Khi gã sang nhà bác Kỳ thì đã là buổi trưa, bác bảo ở lại ăn cơm. Mâm cơm cũng đơn sơ như nhiều gia đình khác thời bao cấp, cũng chỉ đĩa cá kho, chút tôm rang mặn, dăm quả cà, nhưng đặc biệt là có thêm đĩa đậu phụ nướng không biết là bác gái hay chị Loan đi mua thêm ở nhà hàng xóm, hơi chếch với cửa chợ Bầu bên kia đường (thời gian qua lâu quá rồi nên gã chẳng thể nhớ được). Hanoi cũng có món đậu phụ nướng, thỉnh thoảng các gia đình vẫn mua về để nấu chung với chuối ốc. Nhưng món đậu phụ nướng chấm mắm tôm ăn kèm với chút rau kinh giới ở nhà bác thì hương vị khác hẳn và quả thật là ngon. Bìa đậu được nướng chín vàng phía ngoài, nhưng bên trong vẫn trắng, khi ăn có vị béo và ngầy ngậy của đậu nành nguyên chất, không bị pha tạp. Hôm đó gã tẩn 3 bát cơm, no căng diều với món đậu phụ nướng, một món ăn dân dã. Sau lần đó, khi bác Tấn gã đã chuyển từ Kiện Khê về sống tại Phủ Lý, mỗi lần gã về thăm các bác, gã tự thân hoặc sai mấy đứa cháu chạy ra đó mua cho gã vài bìa đậu phụ nướng để thưởng thức như 1 món khoái khẩu vậy.


Khi rời quân ngũ, gã về Phủ Lý thăm các bác thì nhà bán đậu đã chuyển đi hay đã nghỉ sản xuất nên không thấy bán nữa, ngôi nhà cũng đã được xây lại, không còn là ngôi nhà mái ngói lụp xụp, thấp lè tè khi xưa. Thật là tiếc. Gã cứ thẫn thờ khi nhớ về món ăn quê nghèo năm xưa. Mãi đến những năm 2015-16 gã đi Lạng Sơn, trong lúc học trò chở gã đi ăn ở quán Minh Quang (quán khá nổi tiếng ở thành phố Lạng Sơn). Lúc đi ngang qua cửa chợ Đông Kinh thấy có bà cụ ngồi bán đậu nướng ven đường. Gã bảo học trò xuống mua chục bìa mang theo. Bìa đậu ăn cũng ngon, nhưng có vị hơi khét do mùi oi khói nên làm giảm mất vị ngậy của đậu nành. Không biết có phải hoài niệm không, nhưng gã thấy Phủ Lý quê gã có món đậu phụ nướng thật là ngon, chứ không phải món bánh đa hay bánh cuốn chả.

Bây giờ các anh chị nhà các bác, mỗi người đều có cuộc sống riêng, có cháu gọi bằng ông bà. Người thì định cư nước ngoài, người thì chuyển ra Hanoi, người vẫn còn ở lại Phủ Lý. Nhưng với gã thì món đậu phụ nướng Phủ Lý vẫn là số 1, đôi lúc chỉ thèm được ăn lại 1 lần để trở về với những ký ức tuổi thơ. Thèm quá món đậu phụ nướng chấm mắm tôm ăn kèm với rau kinh giới. Đậu phụ nướng…đậu phụ nướng…
Nhà bác của cụ ở phường Trần Hưng Đạo, cụ bơi ở ngay gần miếu Hai Cô, qua sông là Lạc Tràng. Em dân Phủ Lý chính hiệu tiết lộ cho cụ là Đậu phụ nướng cụ ăn có khi là đậu Phúc , Điệp Sơn, Duy Tiên (giờ là thị xã Duy Tiên). Chợ Phúc giờ vẫn còn bán đậu này, quê ông cụ nhà em bên Điệp Sơn, cách chợ Phúc 1 con sông. Đậu Phúc có nghệ, màu vàng, kẹp tre nướng
 

Soldier331

Xe tải
Biển số
OF-552160
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
353
Động cơ
165,948 Mã lực
Nơi ở
Hải Dương
Em cũng gốc Hà Nam. Khác bác là ở đầu con sông Châu Giang, nhà ngay cổng Chợ Bầu chếch lên là Bến xe đi chếch 200 mét là bến sông. Tuổi thơ tự nhận không dữ dội nhưng cũng gắn liền với tất cả những gì hay ho nhất của chợ, bến xe, bến thuyền :)
Trong câu chuyện Đậu phụ nướng có hình bóng của em ;))
Vườn hoa bây giờ trước là sân vận động cụ nhỉ
 

acjs

Xe tăng
Biển số
OF-505493
Ngày cấp bằng
18/4/17
Số km
1,752
Động cơ
197,342 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hay quá.
Em là con nhà lính, nhưng chẳng mấy khi được phụ huynh kể chuyện.
 
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
13,496
Động cơ
2,072,914 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu

comiki

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-504527
Ngày cấp bằng
13/4/17
Số km
20,439
Động cơ
3,263,992 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội

rav4_2010

Xe buýt
Biển số
OF-55923
Ngày cấp bằng
26/1/10
Số km
604
Động cơ
448,121 Mã lực
Hấp dẫn quá. Cảm ơn bác đã chia sẻ!

Quê em, có một Cụ là lính Điện Biên. Tết nào, em cũng nghe kể chuyện . Mấy năm nay cụ lẫn quá, giờ chỉ nhớ mỗi chuyện lính. Đang đêm là vùng dậy hô tiến công... Ông con trai cũng là lính, phải hô hiệu lệnh yêu cầu đi ngủ, thì cụ mới chịu đi ngủ.
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Hôm đó đại đội trinh sát luồn sâu cả quan lẫn lính được ăn 1 bữa lòng thoải mái. Thằng Liên “toét” kiếm được cả can 20 lít rượu thốt nốt nên cuộc vui thêm xôm tụ. Cái tang rượu thốt nốt uống hơi chua chua và nhẹ phều, anh này nhẹ như bia vậy, nhưng với lính trận xa nhà thì như thế cũng đã đủ vui rồi, Tết rồi.

Đã vậy thằng Tú “mọt” xin khéo được 1 cái thủ lợn và mấy cái lưỡi lợn nên cuộc vui đã vui còn vui hơn. Đây là cái Tết đầu tiên và cũng là cái Tết cuối cùng tại đơn vị mà tổ tam tam của gã được tham dự đầy đủ. Từ những ngày giáp Tết cho đến hết giao thừa. Tết Ất Sửu 1985 trước đó và những năm sau nữa thì tổ tam tam của gã toàn đón giao thừa trên đường đi “thám” và món ăn đón Tết những ngày xuân đó thường chỉ có gạo sấy hoặc lương khô.

Vì đặc thù thông tin do trinh sát luồn sâu cung cấp cho cả chiến dịch và toàn mặt trận nên lần nào đi thám cũng dài ngày. Ít thì cả tuần, nhiều thì 15-20 ngày là thường. Vì vậy ăn Tết, đón xuân trên đường cũng là chuyện đương nhiên. Bây giờ cuộc sống đầy đủ hơn thì không có nhiều cơ hội để tụ họp vào ngày Tết và cũng có những thằng đã ra đi về miền xa, mãi mãi không còn biết Tết là gì nữa. Thương và nhớ các bạn bè chiến đấu mỗi khi Tết đến xuân về thật nhiều.

NHỚ THÁNG BA

Tháng chín về anh lại nhớ tháng ba
Những loài hoa đang vào mùa đua nở
Áo ấm em đan còn đang dang dở
Gửi tới người mãi nặng bước gian truân...

Tháng ba về trời cũng đã sang xuân
Mà cái rét vẫn thấm dần tê tái
Khơi dậy trong anh một thời non dại
Khi tuổi hồng níu mãi bước hành quân...

Nhớ ngày nào mình đứng ở góc sân
Hai đứa chụm đầu ngại ngần không nói
Nóng bỏng trong tay chiếc khăn dúi vội
Kỷ niệm đầu đời em gửi tặng anh...

Cứ mải mê theo nhịp bước quân hành
Nên chưa có nơi dành cho bến mới
Thấp thỏm lo âu, một đời con gái
Đã sang sông hay mãi đợi người xưa...

Nhớ em nhiều lãng đãng cả màu mưa
Như khúc nhạc đong đưa khi chiều xuống
Vẫn đơn côi một mình bên phố vắng
Anh sẽ về...nơi xa thẳm...tình em...
...
Tháng chín rồi tôi lại nhớ tháng ba...
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Nhà bác của cụ ở phường Trần Hưng Đạo, cụ bơi ở ngay gần miếu Hai Cô, qua sông là Lạc Tràng. Em dân Phủ Lý chính hiệu tiết lộ cho cụ là Đậu phụ nướng cụ ăn có khi là đậu Phúc , Điệp Sơn, Duy Tiên (giờ là thị xã Duy Tiên). Chợ Phúc giờ vẫn còn bán đậu này, quê ông cụ nhà em bên Điệp Sơn, cách chợ Phúc 1 con sông. Đậu Phúc có nghệ, màu vàng, kẹp tre nướng
Là Phường Lương Khánh Thiện ạ, và đúng bơi gần Miếu Hai Cô. Bến có cái xà lan đắm từ thời Pháp cách bến Miếu Hai Cô chắc tầm 2-300 mét. Để khi nào về qua Phủ Lý em phải tìm bằng ra đậu Phúc mới được. Cảm ơn bác nhé :)
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Những khi phải làm việc khuya, em cũng hay lôi 58 ra nhấm nháp
Ấm bụng phết
Đề nghị anh cất 58 đi nhá, lạnh bụng lão ấy mới sổ nhiều :D
Mai em phải ra sân bay sớm nên chỉ làm một tợp nhỏ thôi, cái loại 58 này uống một chén đã bừng bừng, nó kiểu như dẫn rượu đi vào các mao mạch máu nhanh hơn, gây hưng phấn thèm uống chén nữa ngay. Kể uống cũng hơi nguy hiểm :)
 

Soldier331

Xe tải
Biển số
OF-552160
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
353
Động cơ
165,948 Mã lực
Nơi ở
Hải Dương
Là Phường Lương Khánh Thiện ạ, và đúng bơi gần Miếu Hai Cô. Bến có cái xà lan đắm từ thời Pháp cách bến Miếu Hai Cô chắc tầm 2-300 mét. Để khi nào về qua Phủ Lý em phải tìm bằng ra đậu Phúc mới được. Cảm ơn bác nhé :)
Dạ, em cũng chỉ góp chút hiểu biết để cảm ơn những vất vả của thế hệ đi trước. Nếu không đọc được những bài viết như này, chúng e chắc giờ chỉ ngáo với những thứ rác tưởi như trend, yangho, búp bê...
 

thngaylangthang

Xe ngựa
Biển số
OF-130800
Ngày cấp bằng
14/2/12
Số km
27,494
Động cơ
1,653,488 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang

Soldier331

Xe tải
Biển số
OF-552160
Ngày cấp bằng
26/1/18
Số km
353
Động cơ
165,948 Mã lực
Nơi ở
Hải Dương

thngaylangthang

Xe ngựa
Biển số
OF-130800
Ngày cấp bằng
14/2/12
Số km
27,494
Động cơ
1,653,488 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
Nhà cụ ấy còn trồng được cả giò: giò me, giò nạc...ngon lắm ạ. Tết nào e cũng xúc chục kg cho cả nhà mình và nhà chiến hữu
Nhà em cũng vầy, trồng đủ thứ, muốn ăn, muốn uống chỉ cần mang tiền ra là xuk về chén thôi :)
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
736
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Xen vào đời thường lính chiến lại là các trận đánh, lần này là trận đánh phối thuộc với lính của Mặt trận cách mạng Campuchia (CPRP) tại Thung lũng tử thần.

TRẬN CHIẾN THUNG LŨNG TỬ THẦN

Bộ tư lệnh quân tình nguyện Việt Nam tại Campuchia có mật danh là 719. Phía dưới là các mặt trận 479, 579, 779 và 979. Ác liệt nhất và tổn thất nhiều nhất chính là mặt trận 479, chiến tuyến trải dài mấy tỉnh giáp với đất Thái Lan. Trong đó quân đoàn 4 và trực tiếp là sư đoàn 7 bộ binh là đơn vị luôn đứng mũi chịu sào trong tất cả những trận đánh khốc liệt nhất. Nhắc đến các trận chiến của sư đoàn 7 mà không nhắc đến trận đánh vào căn cứ thung lũng tử thần (căn cứ Sơ-đa của sư đoàn 320 Khmer đỏ) nằm giữa Svay Cheek và Poipet sẽ là 1 thiếu sót lớn.

Một buổi sáng tháng 9 năm 1985, hai tổ tam tam vàng, thiện chiến nhất và ưu tú nhất là tổ 1 và 4 của đại đội trinh sát luồn sâu sư 7 được lệnh lên hội trường nhận lệnh khẩn do đích thân phó tư lệnh mặt trận giao nhiệm vụ. Lên đến nơi đã thấy các cấp tướng tá, ai cũng vẻ mặt quan trọng chờ sẵn tại hội trường với thiếu tướng Võ Văn Dần, tư lệnh quân đoàn 4.

Nhiệm vụ của tổ 1 và 4 là đi “thám”, soi đường căn cứ Sơ-đa để sau dẫn đường cho tiểu đoàn 1 của trung đoàn 761, sư 9. Tiểu đoàn 4 của trung đoàn 165, sư 7 và sư đoàn bộ binh 286 của Mặt trận cách mạng Campuchia (CPRP) đánh chiếm căn cứ Sơ-đa. Đây là 1 căn cứ khá mạnh của Khmer đỏ với 1 trung đoàn hỗn hợp, 1 lữ đoàn bộ binh độc lập và 1 tiểu đoàn cối với loại 60 và 81 ly. Vòng ngoài căn cứ được cài dày đặc mìn Claymore, mìn cóc và mìn phân mảnh chống bộ binh. Căn cứ này đã nhiều lần bị ta tấn công, nhưng chưa lần nào thành công mà tổn thất lần nào cũng rất lớn, do vậy mà cánh lính ta gọi là căn cứ thung lũng tử thần.

Lần này Bộ tư lệnh mặt trận giao trách nhiệm cho quân đoàn 4 phải “bứng” căn cứ này bằng mọi giá, không để cái gai đó cắm sâu vào những vùng đất đã được giải phóng để làm bàn đạp cho những trận phản kích của Khmer đỏ sau này. Sau khi nhận lệnh, hai tổ trở về chuẩn bị để sẵn sàng lên đường thực hiện nhiệm vụ.

Mấy em gái lính thông tin người Khmer của sư đoàn bộ binh 286 của Mặt trận cách mạng Campuchia (CPRP) hết sức ngạc nhiên khi thấy các “boòng” (anh) lính trinh sát luồn sâu Việt Nam mang có 3 băng đạn AK, trong đó có 2 băng buộc lộn “tu” cắm sẵn trên súng, lựu đạn thì 2 trái, nhưng gạo sấy và nước thì mang rõ nhiều. Đúng vậy, lính trinh sát luồn sâu mỗi lần đi “thám” hay tác chiến đều mang nhẹ nhất có thể để tăng sự cơ động, không như lính bộ binh mang theo đến 6-7 băng đạn AK, lựu đạn cũng phải 5-6 trái/người...
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
87,104
Động cơ
4,656,368 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
Một Thớt hồi ký tuyệt vời. Em nghiện nghe những câu chuyện chiến trường K. Tối nào cũng đeo tai nghe vào Youtube nghe các câu chuyện của các bác cựu binh qua các kênh : Lính Chiến, CCB, Hồi ức Lính, Win Win Việt Nam...Thực sự nếu ko có những trang hồi ký ấy thì khó có thể hình dung được những gian khổ, hy sinh của bộ đội ta trên chiến trường K. Những cơn khát mùa khô, những cánh rừng khộp rụng lá, nỗi kinh hoàng về những quả mìn KP2, mìn Zip...
Chú giống anh phết, anh thì hay nghe kênh Hồi ức lính chiến và Win win Việt Nam ;)
 
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
13,496
Động cơ
2,072,914 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Biển số
OF-141506
Ngày cấp bằng
11/5/12
Số km
13,496
Động cơ
2,072,914 Mã lực
Nơi ở
Rượu quê 28-58 độ khử độc bằng Công nghệ châu Âu
Mai em phải ra sân bay sớm nên chỉ làm một tợp nhỏ thôi, cái loại 58 này uống một chén đã bừng bừng, nó kiểu như dẫn rượu đi vào các mao mạch máu nhanh hơn, gây hưng phấn thèm uống chén nữa ngay. Kể uống cũng hơi nguy hiểm :)
Chót biết cái tang 58 này, khó thấy cái nào hấp dẫn bằng nó lão nhể
Là em nói dòng rượu quê ấy
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,170
Động cơ
552,334 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Hồi đi học em hay ngồi trà đá đầu ngõ Lương Sử C (đối diện nhà máy nước) nghe bác chủ quán trà đá đi K kể chuyện chiến trường.
Quán nước của anh Nguyên thọt phải không cụ ? Xưa em cũng hay ngồi đó, gần nhuộm Tô châu.
 

Hà Tam

Xe điện
Biển số
OF-339987
Ngày cấp bằng
24/10/14
Số km
3,997
Động cơ
328,298 Mã lực
Vườn hoa bây giờ trước là sân vận động cụ nhỉ
Vậy có 2 cụ gốc Phủ lý chính hiệu ở OF. Cuối năm 1978, khi nhập ngũ, tân binh huấn luyện ở trung đoàn 104 (sư 433) trung đoàn bộ đóng ở TX Phủ lý, nhưng ngay bên kia bờ sông Đáy. Trung đoàn e104 này có 6 tiểu đoàn huân luyện tân binh, thời đó lính mới ở nhờ nhà dân là chính, chỉ có một số ít có doanh trại ở lán trại của công nhân xây dựng nhà máy xi măng Bút sơn (mà TQ ngừng xây bỏ dở). 1 tiểu đoàn ở khu vực Kim bảng, 1 tiểu đoàn ở xã Thanh sơn, các thôn Phú viên, Khả phong, 1 trong nhà máy XM Bút sơn..., 1 tiểu đoàn ở khu vực thị trấn Non xã Thanh bình... 1 hay 2 tiểu đoàn ở khu vực Mậu chử...
Ngày Chủ nhật, lính tân binh hay ra TX Phủ lý chơi, mua ăn lặt vặt hay nhày xe trốn đơn vị về HN. Có thằng còn nhảy tàu đá ở Kiện khê ra để về HN. Chỗ ngã 3 Hồng Phú có mấy hàng quán ăn uống như: nem rán... có lần tôi và vài cậu nhảy xe đi TP Nam định chơi...
Sân vân động Phú lý đối diện với lối vào ga xe lửa Phủ lý. Nhiều lớp tân binh sau khóa huấn luyện 2-3 tháng xong, được tập trung vào sân vận động Phú lý, nghe lệnh lên tàu quân sự vào Nam bổ sung quân cho các đơn vị ở QĐ3, QĐ4 đang đánh lớn ở KPC, số quân còn lại bổ sung các đơn vị phía bắc như QĐ1...
Tôi vẫn nhớ hình ảnh, cả ngàn lính tân binh, xếp hàng ngay ngắn, khoác ba lô quân tư trang đi hàng dọc sang bên kia đường lên tàu hỏa quân sự vào phía Nam, từ SVĐ sang ga Phủ lý là 2 hàng vệ binh súng CKC giương lê tuốt trần, đưa đoàn quân lên tàu ra trận, và trong hàng quân này cũng có người lính đi chuyến tàu 1 chiều...
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top