Khi nó và thằng lính Pot đến cách cửa độ 10m thì gã xiết cò…tằng…tằng…tằng.
Gã để súng ở nấc liên thanh và bắn điểm xạ nhanh 3 phát một, 3 phát một. Cả 3 viên đạn thẳng căng của gã đều quất trúng đích, viên cuối cùng làm toác hẳn 1 bên đầu thằng cố vấn, gã rê nòng súng bắn tiếp thằng lính Pot, nó đổ vật ra dẫy dẫy mấy cái rồi nằm im…
Cách để súng ở chế độ liên thanh nhưng điểm xạ 3 phát một là của thằng Long “Polpot” dạy lại cho mấy thằng trong tổ.
Cách bắn này nguy hiểm hơn, độ sát thương cao hơn kiểu bắn tắc cú 2 viên một. Vì bắn 2 viên một, thì viên đầu có thể trúng, nhưng viên sau khả năng trượt là rất lớn, vì nòng súng khi bị bắn sẽ ghếch lên 1 chút.
Cũng với cách bắn 2 viên một thì khả năng sát thương, gây tử vong thấp hơn so với kiểu bắn 3 viên một của thằng Long “Polpot”. Cách bắn là, viên đầu tiên ngắm dưới đầu ruồi 1 ly, để khi nòng súng bị giật nẩy lên thì bắn tiếp viên thứ 2 và khi nòng súng ghếch thêm lên thì bắn tiếp viên thứ 3, do vậy khả năng dính đạn cao hơn và sác xuất bắn chết luôn cũng cao hơn.
Cụ thể trong trường hợp này, gã lấy đường ngắm viên đầu tiên dưới xương chậu và viên đạn trúng bờ phía trên mông của tên cố vấn độ 10cm.
Khi nòng súng hơi giật lên, gã bắn tiếp viên thứ 2, viên này trúng giữa lưng. Viên thứ 3 ăn lệch sang phải 1 chút và bắn vỡ toác nửa đầu thằng cố vấn…
Nhưng muốn bắn chính xác được như vậy phải quen súng, súng với người phải là 1 thể thống nhất, như câu khẩu hiệu mà các đơn vị bộ đội hay viết trên thao trường “yêu súng như vợ, yêu đạn như con”.
(Các đơn vị lái xe Trường Sơn thời trước năm 1975 thì có câu “yêu xe như con, quý xăng như máu”. Công nhận, quân đội có nhiều Slogan cực hay và thú vị).
Phải thật quen súng thì bắn điểm xạ 3 viên một, mới có hiệu quả. Người sử dụng cần phải biết độ giật nẩy lên của súng trong 100m thì ăn lên bao nhiêu cm, 200m thì bao nhiêu cm, 300m thì ăn lên bao nhiêu cm…
Ngày còn huấn luyện tại trường, các giáo viên huấn luyện xạ kích luôn nói: “Một viên đạn có giá bằng 7kg gạo, do vậy các anh phải bắn tiết kiệm và đã bắn thì phải chính xác”
(Thời đó 1 viên đạn AK là 7kg gạo - tính theo giá gạo - còn bây giờ không biết số gạo đó là bao nhiêu kg và có còn tính theo giá gạo như thế nữa không?).
Cũng vì tiết kiệm kiểu keo kiệt đó mà đợt huấn luyện của gã, khi đến bài bắn đạn thật chỉ được dùng đến 3 băng là 90 viên đạn.
Nhưng khi sang đến chiến trường Campuchia thì đạn AK vô thiên lủng, tập bắn thoải mái.
Do súng của lính Pot sử dụng cũng là AK, được Trung Của sản xuất theo giấy phép của Nga Xô và cùng sử dụng chung 1 cỡ đạn 7,62x39mm như của Nga Xô.
Súng AK của Tầu cộng thì cực phò phạch, rất hay bị hóc đạn và dễ bị nóng nòng sau khi bắn liên thanh, đã vậy lưỡi lê gắn chết chứ không tháo rời được như súng của Nga Xô, Cộng hòa dân chủ Đức, Tiệp Khắc hoặc của Ba Lan sản xuất.
Cũng vì dùng chung 1 cỡ đạn nên lính trinh sát, đặc biệt là trinh sát luồn sâu và đặc công ở chiến trường Campuchia mang rất ít đạn.
Chỉ cần mang 3 băng, 2 băng buộc “lộn tu” đảo đầu để thay băng đạn cho nhanh, 1 băng nữa thì nhét vào túi đựng mìn Claymore cùng với lương khô và bông băng cá nhân.
(sau năm 1975 thì mìn chiến lợi phẩm do Mỹ sản xuất có rất nhiều và được đưa vào tham gia tác chiến - phòng ngự khắp chiến trường Campuchia)
Hoặc bỏ vào “set” đựng đạn trước ngực. Chính vì nhiều đạn như vậy nên hàng ngày lính sư 7 mang hàng thau đạn ra tập bắn.
Từ bắn bia cố định cho đến bắn vật di động như gà, sóc, chuột…bắn bất cứ cái gì trong tầm súng để luyện khả năng tác xạ nhanh và chính xác. Bắn nhiều nên thành thục và cũng khá chính xác, kể cả chị em phụ nữ ở các bộ phận như nuôi quân, quân y, thông tin, cơ yếu, bảo mật…các chị em bắn chính xác không kém gì cánh lính nam.
Thậm chí nhiều chị em bắn còn “mả” hơn so với 1 số lính nam. Tất nhiên tập bắn khi mà phạm vi 20km quanh doanh trại không có tàn quân Pot để tránh bị lộ vị trí đóng quân, không phải lúc nào cứ thích là vác súng ra để tập bắn.
Khi hạ xong thằng lính Pot, gã quay súng sang phía khẩu đại liên trên tầng 2 bắn điểm xạ thêm 3 phát vào cái đầu vừa nhô lên khỏi lan can, tiếng súng chưa kịp dứt, gã co cẳng lao thẳng về phía bờ tường bên tay phải...