- Biển số
- OF-811147
- Ngày cấp bằng
- 19/4/22
- Số km
- 2,926
- Động cơ
- 97,684 Mã lực
thế này thì bảo sao e Thu lại chả bỏ cả gia đình để đòi ở với cụ, dù chỉ....vài ngày!!!!
Có lẽ cụ đang nhầm một chút.Từ phải qua: Cụ Ăng Co, mợ Số và cụ sói nhà ,mợ ý,
Nhầm tí cho vui ấy màCó lẽ cụ đang nhầm một chút.
Nhưng có cái dấu phẩy lạc lõng nên em còm phát xem thế nào.
Nhân vật Trượng "khỉ" trong câu chuyện trên, ảnh hai thằng ngồi với nhau trên cách đây mấy ngày và hiện hai thằng đang ở Hà Tiên - Kiên Giang. Em sẽ viết câu chuyện sao hai thằng có mặt ở đây.Bố Hưng nhắc lại vụ gã bay vọt qua bờ tường cao hơn 3m trong vụ bắt sống thằng cố vấn của NƯỚC LẠ.
Chuyện đó cũng mới xảy ra cách đó mấy tháng. Đó là 1 ngày đầu tháng 6 năm 1985. Lần đó, tin tức quân báo của quân đoàn đưa xuống cho sư 7. Sau khi khai thác thằng tiểu đoàn trưởng của sư đoàn 616 Khmer đỏ (thằng bị thằng Long “Polpot” bắt sống đã được kể trong bài viết THẰNG LONG “POLPOT”).
Hiện nay ở khu vực Anlong Veng có 1 nhóm người nước ngoài đang làm cố vấn quân sự cho sư đoàn 616 Khmer đỏ.
Phòng quân báo của quân đoàn yêu cầu sư 7 cử 1 tốp đi trinh sát, nếu bắt được “lưỡi” để công bố cho thế giới biết về sự hậu thuẫn, can dự của NƯỚC LẠ vào cuộc chiến ở Campuchia là tốt nhất (Cái nước lạ đó nằm ở biên giới phía Bắc của Việt Nam và có tên là NƯỚC LẠ NHÂN DÂN CỘNG HÒA CUỐC).
Sư đoàn có 2 tổ thiện chiến nhất, thì lúc đó tổ thằng Trượng “khỉ” đang đi “thám” ở Samraon chưa về, mà tổ đó lại là tổ thông thuộc địa bàn Anlong Veng nhất.
Cân nhắc kỹ, tham mưu - tác chiến sư đoàn quyết định tung tổ gã vào chuyến “thám” này mà không đợi tổ thằng Trượng “khỉ” về nữa. Thay mặt tổ, trước khi lên đường, thằng Phú “nhái” hứa sẽ bắt được “lưỡi”, bằng mọi giá.
Bố Ngữ sư trưởng và bố Hưng sư phó yêu cầu, nếu có cơ hội bắt được “lưỡi” thì bắt, không bắt được thì thôi, cần bảo toàn bằng được lực lượng, không nên vì ham lập chiến công, bệnh thành tích mà trả giá đắt…
Sau 5 ngày đeo bám, tổ gã đã nắm được vị trí bọn chuyên gia - cố vấn nước ngoài hiện đang ở.
Đó là nơi trước khi Khmer đỏ cướp chính quyền là 1 ngôi trường với các bức tường bao quanh cao hơn 3m. Bảo vệ cho tốp chuyên gia - cố vấn nước lạ là khoảng 1 trung đội lính Khmer đỏ được trang bị khá mạnh, có cả 12,7 ly, B41.
Đường vào chỉ có duy nhất con đường độc đạo bị chắn bởi 1 công sự quây bằng bao cát có hỏa lực đại liên 12,7 ly trấn giữ, trên tầng 2 chếch bên trái cũng thấy 1 ổ đại liên nữa.
Qua 1 khoảng sân trường rộng, bên tay phải có 1 dãy nhà ngang 2 tầng, lúc nào cũng có 2 thằng lính Pot mặc bộ quần áo Tô châu của Tầu cộng có màu giống như quân phục K82 của lính Việt Nam, cổ quấn khăn Cà-ma (Krama) đứng gác.
Lúc 24h đêm hôm đó cả tổ công kênh nhau đu dây, vượt tường bên phía Tây Nam để “đột” vào trong trường học…Mất khá nhiều thời gian mà cả tổ vẫn không biết được bọn cố vấn ngủ ở phòng nào, thời gian cứ vùn vụt trôi. Đã gần 3h sáng, bọn lính Pot cũng đã đổi ca gác đến 2 lần mà tổ vẫn loay hoay....
Có lẽ những hoạt động trong đời quân ngũ đã khắc sâu vào tâm hồn cụ Nam " Chẫu" đến mức giờ đây chỉ cần bắt gặp một hình ảnh nào đó thoáng qua là ký ức lại ào ạt tràn về phỏng cụ. Thế mới biết để sống được bình thường sau chiến tranh đối với người lính không dễ dàng gì.Nhân vật Trượng "khỉ" trong câu chuyện trên, ảnh hai thằng ngồi với nhau trên cách đây mấy ngày và hiện hai thằng đang ở Hà Tiên - Kiên Giang. Em sẽ viết câu chuyện sao hai thằng có mặt ở đây.
![]()
Em đã từng viết trong thớt này, em muốn viết lại những gì thật nhất trong ký ức về em về các đồng đội.Mà muốn thư riêng để hỏi thăm, giao lưu với Cụ Nam "Chẫu" chút nhưng hình như không được phép thì phải.![]()
Em và Trượng "Khỉ" mà được phong anh hùng thì đất nước Việt Nam mình thì chắc có nhiều nhiều triệu anh hùng lắmEm thích tấm ảnh hai cụ Nam và Trương. Em dự, ở những nước phương tây, hai cụ phải được phong anh hùng, được dựng thành phim.![]()
Vâng, có lẽ là vậy bác. Và vì sao hai thằng ngồi với nhau em sẽ kể sau, nó bắt nguồn cách đây mấy hôm:Có lẽ những hoạt động trong đời quân ngũ đã khắc sâu vào tâm hồn cụ Nam " Chẫu" đến mức giờ đây chỉ cần bắt gặp một hình ảnh nào đó thoáng qua là ký ức lại ào ạt tràn về phỏng cụ. Thế mới biết để sống được bình thường sau chiến tranh đối với người lính không dễ dàng gì.
Báo cáo cụ. Nhà cháu vưỡn theo sát cụ nhá ."Vẫn lại một góc riêng"
NGỦ SỚM NHÉ EM
Bươn trải giữa đời mệt lắm phải không em
Vai anh đây hãy tựa vào ngủ nhé
Một giấc thật sâu ngày mai sẽ khỏe
Có anh rồi cần mạnh mẽ thế đâu
Ngủ đi em cho trọn giấc chiêm bao
Để vợi bớt những điều còn ngang trái
Mái tóc dài đôi mắt huyền con gái
Xin được ru em mãi giấc mơ lòng
Trên vai anh chẳng thể bão hay giông
Chỉ có thương có yêu và có nhớ
Một tấm lòng chắt chiu dành em đó
Ngủ đi nào cho quên hết sầu vơi
Dựa đi em có thể dựa suốt đời
Đêm hạ về bình yên đang trở lại
Là bờ vai đằng ấy ơi dựa mãi
Quá khứ qua rồi bừng nắng một trời yêu.
Đọc những câu chuyện trên đó cũng rất hay. Mình ngồi đọc thấy và cảm nhận được những kỷ niệm đã qua hơn 40 năm. Những địa danh quen thuộc, những con đường bụi mù mịt, ngồi trên xe cổ khô đắng, môi nứt nẻ, mắt căng ra nhìn qua đám bụi để phát hiện những bất thường bên đường. Khác với cụ Chẫu luôn chủ động đánh địch, bọn mình thường bị động. Hầu như chuyến công tác nào cũng chạm địch. Khi thì một phát B.40, lúc thì loạt trung liên hoặc vài loạt AK... Xách vũ khí nhảy lên xe là không biết có về với anh em được không ?Lội qua "CLB Thuỷ Lục Không Quân", em lại thấy "Những hồi ức của CCB chiến trường K". Từ lâu lắm rồi, đã có người trích những sáng tác "Chuyện lính Tây Nam" của bác Trung Sỹ.
Vì nhiều lý do, khi theo dõi trang cá nhân của các CCB - đã từng tham gia chiến trường K; người nọ móc nối, chằng chịt với người kia, nên vòng tròn quen/biết/trò chuyện ấy cứ mở ra, mở ra không ngừng...
Đứng từ xa dõi theo; đọc các bài chia sẻ, cảm giác ấy thật gần gũi. Thỉnh thoảng, trên trang cá nhân, tìm tên một vài CCB từng có những sáng tác chạm đến trái tim mình, lại thấy những trạng thái rất "đời":
"Một năm tuổi lục thập nó trôi nhanh lắm, chỉ như một nhịp chèo khoát nước. Đời người cũng nhanh tan như đám bọt hoa sóng chân bèo, chẳng mấy chốc mà ngô đồng diệp lạc...".
(Nguồn và ảnh: Fb Trung Sy)
![]()
Không biết, bác Trung Sỹ có còn theo dõi những biến chuyển trên Diễn đàn không?!