Đôi khi thời điểm nó tới thì mình phải dứt đó ạ.
Em đi làm 15-16 năm liên tục, cứ nghỉ việc hôm trc hôm sau đi làm. Thậm chí có việc còn overlap mất mấy ngày.
Đoạn này mợ chủ giống em tuyệt đối luôn nên em ngoi lên chém phát.
Từ khi sinh xong con bé lớn, 18 năm nay, em cũng đi làm liên tục, cũng overlap từ 12-18 ngày trong vài lần chuyển việc.
Em nghĩ chị đi làm là tốt hơn đấy. Ý tưởng nó nảy sinh trong khi lao động (lao động -> sáng tạo).
Mình đi làm sẽ làm mình cảm thấy tự tin hơn và có cơ hội tìm việc tốt hơn (vấn đề tâm lý).
Em còn rất hay đi phỏng vấn xem giá mình trên thị trường thế nào
.
Em thif ko bán được giá cao như mợ, nhưng 2 năm rồi em cũng đi pv xem tình hình “hàng họ” thế nào. Cơ mà có vẻ như em định giá chưa tốt lắm vì nhiều lần em đòi bao nhiêu họ trả luôn bấy nhiêu, ko cò cưa gì. Cũng có thể do tính em hơi thiếu độ lì, nên tâm lý hay nóng vội, sợ ế.
Lần gần đây nhất em chán làm thuê quas nên em định out ra một thời gian mày mò rồi tự làm, trong lúc đó vẫn đi thả thính vài nơi, cuối cùng vẫn có cá ăn thính nên em lại bán mình tiếp.
Cơ mà đúng là giờ này nhiệt huyết giảm, độ ì cao, tâm lý ngại việc là có thật. Nếu như cả 10 năm lao động đỉnh cao từ 30-40t, em có thể làm 18/24h/ ngày, overtime cuối tuần là chuyện bt, laptop có lúc chỉ tắt khi đi đường, đi công tác trong ngày 4am-10pm về là chuyện bt,..., đương đầu với cái mới, người mới, tràn trề nhiệt huyết và sức khoẻ
Thì nay những thứ trên đang xuống dốc,
Em ko khủng hoảng gì cả, vì em ko đặt mục tiêu có bao tiền cho mình, cho con, rồi phải cho con học ở đâu hay mua nhà đất hay thế nào. Mọi sự đối với em thuận theo lẽ tự nhiên, miễn là em ko ốm đau thì kiểu gì em cũng kiếm đc 5-10tr để sống bình thường. Em chỉ mong muốn mình đủ kiên trì để cày nốt 2 năm tới đủ số năm đóng bảo hiểm tối thiểu, rồi em treo sổ lên đợi đủ tuổi để về hưu. Trong lúc chờ đợi, em sẽ được làm những việc em thích, một cách cân bằng nhất, vì mất 20 năm làm việc em nhận ra công việc em đang làm ko phải thứ em đam mê, dù rằng em cũng làm khá tốt và nhận được xứng đáng,