[Funland] Khủng hoảng tuổi trung niên

minhtallica

Xe buýt
Biển số
OF-67015
Ngày cấp bằng
23/6/10
Số km
696
Động cơ
448,279 Mã lực
Nhà mình là một xã hội kho^ng o^?n đi.nh nên không thể đoán trước được 10, 15 năm tới nó sẽ như thế nào. Cách đây tầm chục năm, đa phần ai cũng cảm nhận được nếu có chục tỷ cất nhà băng là có thể ăn no ngủ kỹ(!), nhưng bây giờ thì không thế nữa...Một vấn đề khác nữa rất quan trọng là chi phí chữa bệnh ở nhà mình hiện tại (chắc cả tương lai vài chục năm tới) là rất cao so với phần bảo hiểm SK, nhất là các trọng bệnh đang phổ biến như ung thư, tim mạch...Vướng vào là cả gia sản đi ngay tắp lự!

Vấn đề rút ra:
1. Sức khỏe là trên hết! Phải cố gắng để cân bằng giữa công việc (gần như đồng nghĩa với ăn nhậu đ/v cánh đàn ông) và sự tiêu hao sức lực.
2. Cân bằng về tâm lý: cố gắng tối ưu giữa thời gian làm tiền với thời gian dành cho gia đình, con cái (tạo sự gắn bó với con, đầu tư học hành cho các con đúng hướng, gắn bó vợ chồng...)
3. Không nên kiếm tiền bằng mọi giá, cố gắng tìm thế mạnh của bản thân để phục vụ cho nhu cầu của xã hội (quan hệ cung cầu), nếu chưa có thì cố gắng đầu tư cho việc nâng cao giá trị bản thân (tức nghề nghiệp).
4. Lại quay về cái gốc rễ: Gia đình luôn luôn là trên hết ạ! Cố gắng để đạt được điều này, thuận gia đình thì không ngán việc gì hết!!!
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Đơn giản thôi, là có thu nhập thụ động (BDS cho thuê, cổ tức) hay tích lũy đủ để sống hết đời mà không nhất thiết phải đi làm thuê (việc duy nhất phải làm là quản lý tài sản). Nhưng thế nào là đủ sống là tùy từng người. Có người chỉ cần 10 triệu, có người 20, 30, v..v.. triệu. Cái này mợ phải tự định nghĩa cho mình.

Về cơ bản thì ai đi làm công ăn lương cũng sẽ đạt tự do tài chính khi về hưu, nhưng như vậy lâu quá .. Ở Vnam giờ nữ 60, nam 65, lúc đó e là ko có nhiều sức khỏe để hưởng thụ cuộc sống hoặc làm những việc mình thích ...
Tất nhiên nếu mợ có công việc chắc chắn ổn định đến khi về hưu, mà mợ rất vui vẻ thích thú công việc đó (tôi thấy các giáo sư đại học hay đạt được cái này) thì dù vẫn phải đi làm mợ vẫn có thể coi là tự do tài chính.
Vâng, đi làm bươn chải nên mệt mỏi, em không bao giờ nghĩ em có thể làm như này tới 55-60 tuổi nên mới lo.
Em thấy cùng lắm đc 50 là hết hơi rồi, sau đó làm làng nhàng thôi ạ.
Em cũng có con số sơ bộ nên thấy cũng còn phấn đấu mệt :(.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Mợ ngược hẳn em. E làm đơn vị sự nghiệp, trẻ kiếm được, giờ đói mốc, lương chả đủ tiêu. Cũng muốn xoay xở, chuyển đổi xong nhụt chí, chả đâu vào đâu nên vẫn bám trụ cơ quan. Em cũng stress tuổi trung niên vì thiếu tiền mà lại chưa dám bứt phá hay thay đổi.
Con cái học hành bình thường. Bà thì ốm đau chạy chữa cũng tốn kém mà chả đỡ đần được nhiều. Đôi khi thấy bế tắc và cũng thấy mình ki bo, kẹt sỉ vì kinh tế ko dư dả
Em thấy tuổi này chả dám bứt gì đâu ạ, nói chung là sợ rủi ro, thế nên nhiều khi bức bách.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
CHo chị mắng em một lần nhé Smile hihi. EM thuộc dạng lo bò trắng răng, quá cả nghĩ:
- Nhà em tiêu kinh khủng, gấp 2-3 tổng thu nhập gia đình khác ấy chứ (gia đình chị hồi chị còn đi làm đấy, đáng xấu hổ, còn giờ chị thất nghiệp thì sự chi tiêu của em gấp thêm nhiều lần). Với những người chi tiêu như vậy thì không có gì phải lo lắng, mà đã lo lắng thì đừng có chi tiêu như vậy. Tiết kiệm những gì thì chỉ có em mới biết mà điều chỉnh cho phù hợp
- Lương hai vc em ở vào mức khủng rồi, đáng lẽ em phải vào topic khác mới đúng, chứ vào topic khủng hoảng (mà lại chủ top luôn mới sợ) thấy quá sai sai. Đọc thu nhập của 2 vc em chị không dám nói cụ thể của nhà chị, xấu hổ cho cả 2 vc sang tuổi 5x. Mà nhà chị cũng phấn đấu lắm, nhưng trình độ và thời vận không có
- ĐỌc qua các topic thất nghiệp... đáng lẽ em phải cảm thây rất may mắn và không nên lo lắng, có chăng cần chỉnh lại chi tiêu để tích lũy được nhiều hơn
- Tại sao em phải lo lắng thất nghiệp? Cty em có làm ăn thua lỗ không? Có thay hàng loạt sếp và nhân sự không? Có tái cấu trúc không? Nếu không có điều đó thì đang yên đang lành không ai người ta sa thải nhân viên. Và nếu có, không thể cả 2 vc em đều thất nghiệp cùng lúc được. Với mức lương của 1 người hiện tại, gia đình em vẫn quá ổn, chỉ có không sung sướng tiêu pha vung vãi thôi chứ vẫn quá thoải mái.
- Em đừng có quá lo lắng mà bạn bè, người thân hay người khác biết được họ cười cho và cảm thấy bực mình. Với mức thu nhập cả 2 vc (niềm mơ ước bao người trên này) mà tự dưng lo lắng như sắp chết đến nơi thì đúng là hihi hâm dở đó (sorry nhé). May mà chồng em không giống thế chứ không cả nhà sống trong nhung lụa mà u ám tinh thần.
Thôi đừng lo nữa nhé, vào đọc topic thất nghiệp em sẽ thấy em vô cùng may mắn và cần phải làm gì.
Chúc em luôn vui vẻ.
Ôi đấy, em cũng thấy em bị hâm nên mới tìm hiểu thấy có vẻ giống khủng hoảng tuổi trung niên nên mới lập thớt. Em nào có dám nói với ai :(.
Sếp cũ em tài sản có, vị trí cao mà cũng khủng hoảng ấy chị ơi. Có dạo năm nào cũng thấy anh ấy thay đổi cviec. Rồi sợ hãi và trốn tránh việc ra quyết định...
Nói chung rất khó diễn tả, bây giờ trên 50 có vẻ ổn rồi, giờ đang làm TGD cty to bự ổn định được mấy năm rồi.
Vậy nên vấn đề tâm lý này nó không chừa một ai và rất cần được chia sẻ ạ.
Đặc biệt hay gặp ở người cao không tới thấp không thông như em.
Biết là nhiều ng còn khó khăn hơn mình rất nhiều, rồi phải giảm chi tiêu, giảm nhu cầu, làm nhiều nghĩ ít.... Nhưng từ biết tới thực tế là cả khoảng cách.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Thật ấy chị. Mợ top thu nhập trên trăm, vợ lương cao chồng lương khủng + 1 công ty riêng, chi tiêu 80tr/tháng là mới chỉ 1 đầu lương còn 2 đầu kia cho vào tiết kiệm.
Mấy bậc lương cao này giờ headhunter tìm tìm ko ra ấy chứ. Thất nghiệp có khối cty săn đón mời chào.
Vậy mà than em chẳng biết sầu lo kiểu gì.

Em lấy chị ấy làm động lực để cày cuốc tiếp vậy.
Cty riêng mới set up mợ à, nên còn chưa biết thế nào, hiện tại đang trong giai đoạn đầu tư thôi.
Mình không than lương thấp nhưng tại sao vậy mà mình vẫn lo lắng thái quá nên nó mới là vấn đề. Cũng mình như này cách đây vài ba năm thì đời lại lúc nào cũng vui không lo không nghĩ.
Mình ko loại trừ ngoài các yếu tố đã nêu thì cũng có thể ảnh hưởng bởi hormon thay đổi.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Mợ nói đúng. Mợ chủ lo lắng thái quá. Mức thu nhập như của gia đình mợ ấy so với mặt bằng chung vào loại cao rồi.
Đọc 17 pages, em cảm nhận mợ chủ cứ lòi ra cái lo lắng đâu đâu, mà quan trọng nhất là làm chủ cảm xúc của bản thân/ ứng biến với biến cố (giả sử thất nghiệp) thì chưa có.

Mợ chủ nên cân đối chi tiêu, vì chi tiêu như nhà mợ là nhiều đó ạ. Trước mắt, giảm từ70-80tr/ tháng xuống 50-60 rồi giảm tiếp. Càng tiêu nhiều càng cảm thấy tiền kiếm đc ko đủ ạ.
Thực ra em cũng chuẩn bị, nỗ lực học hỏi tích lũy kinh nghiệm đấy mợ. Em sẵn sàng làm cviec mới, học lại từ đâu khi việc cũ đã đi vào nhàm chán, tận tâm tận lực với cviec.
Điều em kém nhất là tiết kiệm và đầu tư sinh lời.
Trước đây em luôn tiêu rồi xòn còn bao nhiêu thì tiết kiệm. Giờ thì cố gắng tiêu 1 lương, và hi vọng năm tới thì giảm thêm được nữa. Tiết chế trong việc mua sắm...
 

vietbamboo

Xe điện
Biển số
OF-146178
Ngày cấp bằng
18/6/12
Số km
2,890
Động cơ
389,993 Mã lực
Nơi ở
Tây hồ Hà Nội
Em năm nay hơn 40, công việc hiện tại vẫn ổn nhưng nhiều khi vẫn cảm thấy hoang mang lo lắng cho nhưng năm sắp tới. Em thấy mọi người nói nhiều về khủng hoảng tuổi trung niên nên em muốn lập topic này để mọi người cùng thảo luận. Lý do về khủng hoảng theo em là do:
1. Sức khỏe: Sức khỏe thấy đi xuống rõ rệt, ví dụ thời 30 tuổi em có thể làm việc tới 1-2h sáng khá thường xuyên nhưng giờ chỉ 1-2 ngày là mệt.
2. Công việc: Khó tìm việc hơn nếu chẳng may thất nghiệp. Chủ yếu việc tốt đều do giới thiệu.
3. Gia đình: Con cái vào tuổi dậy thì ương bướng khó bảo, bố mẹ già hay bệnh tật nên nhiều lo lắng.
4. Kinh tế: Con cái tuổi đi học nên tốn kém, bố mẹ già cũng cần chăm sóc nên nặng gánh hơn. Nếu ai đã tích lũy đủ để về hưu thì nhẹ nhàng, nếu không sẽ rất áp lực.

Em hiện tại thấy nếu được làm lại em sẽ bớt ăn tiêu và tích lũy nhiều hơn khi còn trẻ. Em thực là ng trước đây vô lo vô nghĩ, nhưng khi hơn 40 tự nhiên thấy lo lắng về tương lai quá, dù điều kiện của em không tệ. Vậy nên mong các cụ vào chia sẻ xem các cụ có trải qua giai đoạn khủng hoảng này không? Khi nào thì vượt qua và vượt qua như thế nào ạ?
Cháu cũng tầm tuổi cụ, cháu đã và đang có cảm giác trải qua một thời kỳ có tính bước ngoặt, tạm gọi là bắt đầu lao dốc, đặc biệt là sức khỏe và sự chuyển biến về tâm lý.
Trong vòng 5 năm qua cháu nghĩ nhiều về cái chết, đôi khi nó đem lại cảm giác hoảng hốt và nó tác động trực tiếp tới công việc hiện tại, một số việc tự nhiên nghĩ lại là mình đâu có nhiều thời gian, nên giảm bớt kế hoạch dài hạn, đôi khi hoang mang trong bề bộn công việc. Và cháu cũng có những điều chỉnh cho phù hợp với quỹ thời gian của mình.
Cháu cũng bắt đầu quan tâm hơn về sức khỏe khi thấy nó đi xuống, dành thêm thời gian để luyện tập, tìm hiểu về ăn uống và có điều điều chỉnh về sinh hoạt để hướng tới ăn là thuốc và sinh hoạt khoa học hơn trước đây. Lúc trẻ cháu cắm đầu vào làm, bữa ăn chính trong ngày là 11-12h đêm và ngủ rất muộn.
Về tâm lý, ngoài việc nghĩ về cái chết thì xuất hiện nhiều câu hỏi về mục đích sự tồn tại của mình, rồi việc gì là ý nghĩa nhất, thương cha mẹ hơn, dễ tính đi nhiều, ít khắt khe với người xung quanh, biết chấp nhận nhừng điều vô lý, không hài lòng... và khi làm một việc gì mới, cháu bị lồng ghép thêm 1 vài tiêu chí dù mình không cố tình đưa ra nhưng đầu mình vẫn suy xét. Nếu như không có ý nghĩa, nếu chỉ trục lợi về tài chính đơn thuần, hoặc gây ra những tác động xấu... cháu từ chối làm, dù lợi có là thế nào.
Về điều ước, thì cháu thấy thiệt thòi nhất là không được trang bị những kiến thức về cuộc sống, và quy luật phát triển các giai đoạn của con người từ khi mình còn trẻ để mình chủ động hơn với cuộc sống của mình. Cháu nghĩ gần như cả đất nước này đều rơi vào cảnh đó, hiện tại môi trường của chúng ta chỉ cổ súy cho tiền bạc, lợi ích, tham vọng... được quy chiếu ra như là thước đo duy nhất mà bọn trẻ phải đạt được.
Trước đây khi còn trẻ, cháu cũng thi thoảng đọc này nọ, và bị ảnh hưởng khá nhiều, người người bảo cháu lý thuyết (khổ, cháu cũng chỉ biết từ sách ra chứ có ai dạy đâu, cha mẹ cho ăn học hết đại học đã là sự cố gắng vượt bậc rồi). Trong những mớ lý thuyết đó, cháu có kế hoạch là sẽ nghỉ hưu vào năm 45 tuổi, suy nghĩ đó cách đây cũng hơn 20 năm. Cháu cũng không biết tại sao lại là 45 nữa, chỉ ước lượng đó là 1 nửa cuộc đời, và cái suy nghĩ đó nó cứ theo cháu đến tận bây giờ. Và khi 45 tuổi thì cháu cố khoanh được vụ tiền bạc, có ít ăn ít chứ không lên kế hoạch làm giàu nữa. Có 1 quỹ nhỏ cho tổng thể gia đình, có 1 quỹ nhỏ cho gia đình của mình, dành 1 khoản cho con đi học và 1 khoản nếu có mệnh hệ gì thì hàng tháng có đủ tiền sinh hoạt ở mức tối thiểu. Trường hợp xấu nhất là mọi quỹ không đủ cho việc cứu mạng sống khi bệnh hiểm nghèo thì lúc đó sẽ tự quyết, cái chết sẽ đến chỉ là sớm hơn hay muộn hơn nên không là vấn đề lớn quá. Cháu thích vườn tược, thiên nhiên nên song song với quá trình kiếm sống cháu cũng đã thực hiện sở thích đó, hiện thì có 1 trụ sở trên núi xa nơi có thiên nhiên trong sạch và cảnh quan hùng vĩ và một trụ sở ở gần nhà để trải nghiệm hàng ngày, việc này cháu làm trước khi lập gđ và ngay cả khi lập gd rồi vk cháu không cùng sở thích thì cháu vẫn làm. (quả này hơi ích kỷ)

Năm nay cháu bắt đầu bước vào chu kỳ 2, sẽ lại chạy theo 1 giai đoạn mới với 1 cơ thể như cái xe đã sang giai đoạn đại tu, không còn húng chó được nữa, không máu lửa... tuy nhiên không phải vì về mà để hành trình còn lại tẻ nhạt phải không các cụ.
Cháu chúc các cụ có thật nhiều niềm vui tự tại với chính mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào!!!
 
Chỉnh sửa cuối:

windy1

Xe điện
Biển số
OF-735184
Ngày cấp bằng
7/7/20
Số km
2,495
Động cơ
97,421 Mã lực
Em thấy tuổi già mới dễ bị khủng hoảng chứ. Co83 40 tuổi thì còn trẻ chán, có thể bắt đầu lại được.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Em không đồng ý hết với chị holland vì mỗi nhà mỗi cảnh, mình thấy may người khác thấy không may là thường.

Đồng ý với mợ tea.

Vấn đề lớn nhất của mợ chủ là mợ ấy tiêu nhiều tiền :) và mợ ấy lo lắng là chi tiêu, hay lối sống như thế không sustainable, vì tương lai khó nói.

Còn thế nào là cân bằng thì phải hạch toán, lên model với nhiều giả định.

Em không muốn sống phải lo đến tiền, nên em chi tiêu ít cho đầu óc thanh thản.

Ví dụ như cái áo 2 hay 5 tr, nó có đáng để mình lo lắng không? 1 cái áo không sao còn đôi giày, hộp thịt nhập khẩu, v.v. Ngay cả cái trường Archemedes, nó có thực sự đưa con mình lên một tầm cao mới không? Có đáng làm mình mất ngủ không?

Mợ nên đặt hết chi phí lên bàn và nghĩa xem cái gì đáng để lấy đi của mợ một vài sợi tóc bạc :D Cái gì cũng đáng thì bạc tiêu hết cái đầu :P

Em nghe bảo mấy bạn triệu phú cũng ngồi ước giá dư dả tiền thuê thêm chuyến trực thăng và đảo riêng cho sinh nhật con trai năm nay :D
Cụ ơi làm việc nhiều thì stress, và khi stress lại mua chút thời gian vui vẻ bằng tiêu tiền (ăn uống, shopping). Em trộm vía ít ủ mưu nên tóc ko bạc, chỉ có rụng thôi ạ :D
 
Biển số
OF-68052
Ngày cấp bằng
10/7/10
Số km
11,012
Động cơ
538,072 Mã lực
Nơi ở
Loanh quanh
Hồi những năm 30 tuổi không biết giữ gìn sức khỏe mẹ em hay mắng : " rồi sau này có tuổi mày mới biết sức khỏe quý thế nào" giờ thì ngấm lời mẹ mắng lắm rồi. Tuần trước phải chống nạng đi làm vì tự dưng bị tràn dịch khớp gối. Em ko bị ngã hay chấn thương, ko tập nặng chỉ chạy tối đa 3 km là nghỉ. Tự nó sinh ra bệnh. Thằng bạn em là bác sĩ nó còn cảnh báo trước: cứ chuẩn bị tâm thế đối diện với nhiều thứ bệnh do tuổi tác mà xuất hiện
 

đại dương xanh 06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-736861
Ngày cấp bằng
22/7/20
Số km
771
Động cơ
73,552 Mã lực
Các cụ tham khảo xem mình nằm ở đâu nhé (vào năm 2019, chỉ có tài sản hơn 100.000$ đã là thuộc top 11% trên đỉnh của cả thế giới, có trên 10.000$ đã thuộc nửa trên của thế giới):
wealth distribution 2019.jpg
Em chắc vẫn thuộc nhóm 0.5% của 2019 ;)
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,022 Mã lực
Thực ra em cũng chuẩn bị, nỗ lực học hỏi tích lũy kinh nghiệm đấy mợ. Em sẵn sàng làm cviec mới, học lại từ đâu khi việc cũ đã đi vào nhàm chán, tận tâm tận lực với cviec.
Điều em kém nhất là tiết kiệm và đầu tư sinh lời.
Trước đây em luôn tiêu rồi xòn còn bao nhiêu thì tiết kiệm. Giờ thì cố gắng tiêu 1 lương, và hi vọng năm tới thì giảm thêm được nữa. Tiết chế trong việc mua sắm...
Enjoy cuộc sống đi mợ. PN là hay cả nghĩ lắm. Bận rộn với công việc thì mệt => Than. Rảnh quá thì nghĩ ngợi. Sau này, con đến tuổi xây dựng gia đình lại lo c/s của chúng. Già lại lo tuổi già. Nên khi não còn hoạt động là còn nghĩ.

Gia đình em chưa có thu nhập cao như nhà mợ, cũng ko tiêu (khủng) như vậy, nhưng em thấy em happy, ít nhất là em làm chủ được c/s của chính mình. Ko ganh đua, ko bon chen. Trc em cũng mua sắm những thứ phù phiếm, giờ thì thấy em có đủ rồi nên chi tiêu cho bản thân cũng ko nhiều ạ.

Nghĩ đến những biến cố (thì tương lai), em cho phép bản thân được thả lỏng, sống trọn vẹn với cảm xúc, nhưng sau đó phải tự vượt qua, bằng cách này hay cách khác. Em đã từng thất nghiệp, cũng ngổn ngang, hoảng sợ. Nhưng cuối cùng, em đã tự cân bằng đc ạ.
Em ko biết khuyên gì mợ, vì những lời tâm huyết các Cụ/ Mợ trên đây đã nói rồi. Chỉ mong, mợ hãy enjoy chính mình với c/s,@};-!
 

holland

Xe tăng
Biển số
OF-715554
Ngày cấp bằng
10/2/20
Số km
1,962
Động cơ
67,965 Mã lực
Em không đồng ý hết với chị holland vì mỗi nhà mỗi cảnh, mình thấy may người khác thấy không may là thường.

Đồng ý với mợ tea.

Vấn đề lớn nhất của mợ chủ là mợ ấy tiêu nhiều tiền :) và mợ ấy lo lắng là chi tiêu, hay lối sống như thế không sustainable, vì tương lai khó nói.

Còn thế nào là cân bằng thì phải hạch toán, lên model với nhiều giả định.

Em không muốn sống phải lo đến tiền, nên em chi tiêu ít cho đầu óc thanh thản.

Ví dụ như cái áo 2 hay 5 tr, nó có đáng để mình lo lắng không? 1 cái áo không sao còn đôi giày, hộp thịt nhập khẩu, v.v. Ngay cả cái trường Archemedes, nó có thực sự đưa con mình lên một tầm cao mới không? Có đáng làm mình mất ngủ không?

Mợ nên đặt hết chi phí lên bàn và nghĩa xem cái gì đáng để lấy đi của mợ một vài sợi tóc bạc :D Cái gì cũng đáng thì bạc tiêu hết cái đầu :P

Em nghe bảo mấy bạn triệu phú cũng ngồi ước giá dư dả tiền thuê thêm chuyến trực thăng và đảo riêng cho sinh nhật con trai năm nay :D
Em nói cũng chuẩn mà. Chị mắng Smile để em ấy quẳng gánh lo đi thôi vì thực sự không đáng lo. Nhưng chi tiêu 70-80 mio để lo lắng thì em ấy phải tiết giảm đi rồi. Cấp 2 ở gần nhà em nhiều trường tốt (vd Thanh Xuân chỗ Imperia - chị cảm giác em ở Imperia hoặc Madarin or N04-05 THNC), không nhất thiết phải vào Achimes. Cấp 3 thì các con nên vào công lập (Nhân chính) hoặc tự chủ tài chính Phan HUy CHú nếu không vào được AMs. CÒn các chi phí khác tự em cân nhắc thôi. Gia đình 4 người tiêu 50mio là khá xông xênh rồi em ơi.
Đừng lo lắng khi không đáng phải lo mà.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Cháu cũng tầm tuổi cụ và cũng cảm giác đã và đang trải qua một bước ngoặt cuộc đời, tạm gọi là bắt đầu lao dốc, đặc biệt là sức khỏe và sự chuyển biến về tâm lý.
Trong vòng 5 năm qua cháu nghĩ nhiều về cái chết, đôi khi nó đem lại cảm giác hoảng hốt và nó tác động trực tiếp tới công việc hiện tại, một số việc tự nhiên nghĩ lại là mình đâu có nhiều thời gian, nên giảm bớt kế hoạch dài hạn, đôi khi hoang mang trong bề bộn công việc. Và cháu cũng có những điều chỉnh cho phù hợp với quỹ thời gian của mình.
Cháu cũng bắt đầu quan tâm hơn về sức khỏe khi thấy nó đi xuống, dành thêm thời gian để luyện tập, tìm hiểu về ăn uống và có điều điều chỉnh về sinh hoạt để hướng tới ăn là thuốc và sinh hoạt khoa học hơn trước đây. Lúc trẻ cháu cắm đầu vào làm, bữa ăn chính trong ngày là 11-12h đêm và ngủ rất muộn.
Về tâm lý, ngoài việc nghĩ về cái chết thì xuất hiện nhiều câu hỏi về mục đích sự tồn tại của mình, rồi việc gì là ý nghĩa nhất, thương cha mẹ hơn, dễ tính đi nhiều, ít khắt khe với người xung quanh, biết chấp nhận nhừng điều vô lý, không hài lòng... và khi làm một việc gì mới, cháu bị lồng ghép thêm 1 vài tiêu chí dù mình không cố tình đưa ra nhưng đầu mình vẫn suy xét. Nếu như không có ý nghĩa, nếu chỉ trục lợi về tài chính đơn thuần, hoặc gây ra những tác động xấu... cháu từ chối làm, dù lợi có là thế nào.
Về điều ước, thì cháu thấy thiệt thòi nhất là không được trang bị những kiến thức về cuộc sống, và quy luật phát triển các giai đoạn của con người từ khi mình còn trẻ để mình chủ động hơn với cuộc sống của mình. Cháu nghĩ gần như cả đất nước này đều rơi vào cảnh đó, hiện tại môi trường của chúng ta chỉ cổ súy cho tiền bạc, lợi ích, tham vọng... được quy chiếu ra như là thước đo duy nhất mà bọn trẻ phải đạt được.
Trước đây khi còn trẻ, cháu cũng thi thoảng đọc này nọ, và bị ảnh hưởng khá nhiều, người người bảo cháu lý thuyết (khổ, cháu cũng chỉ biết từ sách ra chứ có ai dạy đâu, cha mẹ cho ăn học hết đại học đã là sự cố gắng vượt bậc rồi). Trong những mớ lý thuyết đó, cháu có kế hoạch là sẽ nghỉ hưu vào năm 45 tuổi, suy nghĩ đó cách đây cũng hơn 20 năm. Cháu cũng không biết tại sao lại là 45 nữa, chỉ ước lượng đó là 1 nửa cuộc đời, và cái suy nghĩ đó nó cứ theo cháu đến tận bây giờ. Và khi 45 tuổi thì cháu cố khoanh được vụ tiền bạc, có ít ăn ít chứ không lên kế hoạch làm giàu nữa. Có 1 quỹ nhỏ cho tổng thể gia đình, có 1 quỹ nhỏ cho gia đình của mình, dành 1 khoản cho con đi học và 1 khoản nếu có mệnh hệ gì thì hàng tháng có đủ tiền sinh hoạt ở mức tối thiểu. Trường hợp xấu nhất là mọi quỹ không đủ cho việc cứu mạng sống khi bệnh hiểm nghèo thì lúc đó sẽ tự quyết, cái chết sẽ đến chỉ là sớm hơn hay muộn hơn nên không là vấn đề lớn quá. Cháu thích vườn tược, thiên nhiên nên song song với quá trình kiếm sống cháu cũng đã thực hiện sở thích đó, hiện thì có 1 trụ sở trên núi xa nơi có thiên nhiên trong sạch và cảnh quan hùng vĩ và một trụ sở ở gần nhà để trải nghiệm hàng ngày, việc này cháu làm trước khi lập gđ và ngay cả khi lập gd rồi vk cháu không cùng sở thích thì cháu vẫn làm. (quả này hơi ích kỷ)

Năm nay cháu bắt đầu bước vào chu kỳ 2, sẽ lại chạy theo 1 giai đoạn mới với 1 cơ thể như cái xe đã sang giai đoạn đại tu, không còn húng chó được nữa, không máu lửa... tuy nhiên không phải vì về mà để hành trình còn lại tẻ nhạt phải không các cụ.
Cháu chúc các cụ có thật nhiều niềm vui tự tại với chính mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào!!!
Em giống cụ ạ, dạo này cũng hay nghĩ về cái chết. Cũng lo lắng nhỡ mình chết thì con cái làm sao, chồng em rất yêu con nhưng đàn ông nên ko tinh tế lắm. Rồi em cũng bị ngộ sách nên sống hơi trên mây trong bao năm. Tuy làm cty nc ngoài nhưng làm kinh doanh nên có cơ hội kiếm tiền mà em toàn từ chối ạ. Tài sản em có là 100% đóng thuế và thu nhập từ lương thưởng thôi.
Mấy 2 năm gần đây em mới bắt đầu nghĩ tới kiếm tiền thì thấy mình đã lười hơn, sức khỏe kém đi, rồi cần nhiều thời gian cho con hơn, cần thăm bố mẹ nhiều hơn... Vậy là cảm thấy rối.
 

chiquynhvn90

Xe tải
Biển số
OF-753933
Ngày cấp bằng
22/12/20
Số km
231
Động cơ
53,323 Mã lực
Nhiều cụ mợ sống ở các TP lớn như HN, HCM, Đà Nẵng thấy thu nhập cứ vào 50 - 70 - 100 triệu mà em thấy nể. Đúng là kiếm tiền càng nhiều thì mức tiêu càng cao, chả biết thế nào là đủ.
Em sống 1 huyện tỉnh lẻ vùng cao, cuộc sống nó cứ đều đều, vợ chồng đi làm tổng thu nhập được có 20 triệu = mức thu nhập thấp ở Hà Nội, em cũng cất được 1 căn nhà nhỏ, đất rộng nên có tí vườn rau, chuồng lợn gà. Các cháu cũng chỉ học trường làng, mà em thấy nhận thức cũng ổn.
Thi thoảng đi công tác về HN mà em thấy em như kiểu dân tộc về phố ấy, cứ bị quê quê, em ko biết em thấy sợ với nhịp sống xô bồ từ bao giờ (mặc dù ngày xưa cũng 5 - 7 năm sinh viên rồi làm ở HN). Đi công tác chỉ muốn nhanh nhanh, chóng chóng về với bản làng yêu thương.
Em thiết nghĩ, mỗi người có 1 định nghĩa thành công riêng, có người phải có nhà Vinhome, xe MẸc...vv mới là thành công.
Với em thì em chỉ cần cuộc sống ntn, các cháu học hành trưởng thành, 20 năm nữa lấy sổ hưu, em lại tiếp tục nuôi lợn gà, trồng rau.
Trộm vía đợt covid vừa rồi, dân tình dưới xuôi đổ xô đi mua thực phẩm, trên em thì chả cần, lợn gà thỏ sẵn trong chuồng, rau xanh mơn mởn...em nghĩ ví dụ có dịch zombie thì các cụ ở HN, HCM tèo trước, em ở vùng cao chắc sống đc thêm 6 tháng, nửa năm mới tèo ạ.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,608
Động cơ
178,097 Mã lực
Hồi những năm 30 tuổi không biết giữ gìn sức khỏe mẹ em hay mắng : " rồi sau này có tuổi mày mới biết sức khỏe quý thế nào" giờ thì ngấm lời mẹ mắng lắm rồi. Tuần trước phải chống nạng đi làm vì tự dưng bị tràn dịch khớp gối. Em ko bị ngã hay chấn thương, ko tập nặng chỉ chạy tối đa 3 km là nghỉ. Tự nó sinh ra bệnh. Thằng bạn em là bác sĩ nó còn cảnh báo trước: cứ chuẩn bị tâm thế đối diện với nhiều thứ bệnh do tuổi tác mà xuất hiện
Lớn lên em thấy các cụ nói gì cũng đúng ạ :D.
Em thấy có tuổi tập luyện cũng phải có chừng mực. Mà có vẻ tuổi này đạp xe hợp hơn chạy hay sao ấy vì nó đỡ áp lực lên gối và các khớp.
Em hồi trẻ chơi thể thao rất nhiều, đá cầu, bóng bàn cầu lông, đá bóng em chơi hết. Sau đi làm bắt đầu lười vì ko có thời gian và ko có cạ.
 

Ba Ngơ

Xích lô
Biển số
OF-99999
Ngày cấp bằng
14/6/11
Số km
36,353
Động cơ
5,737,035 Mã lực
Nơi ở
𝕷𝖆̀𝖓𝖌 𝖁𝖚̃ Đ𝖆̣𝖎
Em thì tin rằng đọc thớt này xong, rất rất nhiều các cụ, các mợ ở OF sẽ khủng khoảng. Bởi phần lớn thời điểm hiện tại số đông các cụ, các mợ ở đây đang mơ thu nhập bằng nửa cái đang chi tiêu của mợ chủ thớt. Haizzz ;)
 

Grandis 2005

Xe điện
Biển số
OF-80914
Ngày cấp bằng
22/12/10
Số km
3,423
Động cơ
438,814 Mã lực
Em thì tin rằng đọc thớt này xong, rất rất nhiều các cụ, các mợ ở OF sẽ khủng khoảng. Bởi phần lớn thời điểm hiện tại số đông các cụ, các mợ ở đây đang mơ thu nhập bằng nửa cái đang chi tiêu của mợ chủ thớt. Haizzz ;)
Thồi em đi ra! Ngày em chỉ mơ mong đc hai cái như thời 30 thôi mà còn khó. Đằng này ngài bảo mơ bằng có nửa cái của mợ chủ thớt còn khó thì ngại quá! :P
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top