Việt Nam cũng ko làm được gì đâu. Các bác học tiếng Trung dần là vừa. Học để chửi tụi nó thôi
Ivan đặt hạm đội ở Vịnh bắc bộ nên khựa nó ko đánh mình bằng đường biển.Ivan chỉ giúp duy nhất cái cầu hàng không chuyển quân từ Căm pu chia và biên giới Tây Nam về mặt trận phía Bắc thôi. Chính cái hiệp định thổ tả ký với Brezenev mà thằng khựa nó đánh VN nhưng Ivan chỉ to mồm lên án mà không có động thái thực sự tham chiến khiến câu chuyện 88 mới thấy rõ thằng Ivan cũng chỉ là loại đầu gấu ***. Thời điểm 88 thì Cam Ranh là căn cứ của Ivan Qua những câu chuyện thực tế thì không nên dựa vào thằng nào trong các cuộc chiến bảo vệ lãnh thổ. Chúng nó hoặc là coi nước nhỏ như những con tốt, hoặc là những lời hứa suông vô giá trị.
Nhắc lại cuộc chiến 79 thì bộ đội mình cũng đánh phá sâu trong lãnh thổ khựa cả trăm km đấy. Tất nhiên là đánh trộm kiểu phá hoại nhưng cũng là sự kiện duy nhất cho đến giờ khựa bị nước ngoài đánh phá như thế
PS: sẽ có những người thích Liên Xô nói rằng Liên Xô đã điều động các sư đoàn nọ, sư đoàn chai tiếp cận biên giới phía Bắc khựa để gây sức ép. Nói thế bằng không nói thì hơn vì từ 1963 quan hệ Liên Xô - trung quốc đã như kẻ thù với nhau rồi thì biên giới chúng nó lúc nào chả căng như dây đàn
Thờ u thu hỏi thủ tương sằt kí đó bạn.Tốt nhất là giải thích theo hướng Văn bản 1958 ban hành không đúng thẩm quyền, và không có giá trị pháp lý mà chỉ như dạng một bức thư trao đổi. Tựa đề văn bản do bác Cu ký cũng không ghi rõ là loại văn bản pháp luật gì, mà giống một bức thư thì đúng hơn.
Nếu đúng thẩm quyền thì văn bản như thế này phải được Nghị viện (Quốc hội chấp thuận). Em trích Hiến pháp 1946 cho các cụ đọc:
Điều thứ 22
Nghị viện nhân dân là cơ quan có quyền cao nhất của nước Việt Nam dân chủ cộng hoà.
Điều thứ 23
Nghị viện nhân dân giải quyết mọi vấn đề chung cho toàn quốc, đặt ra các pháp luật, biểu quyết ngân sách, chuẩn y các hiệp ước mà Chính phủ ký với nước ngoài.
Điều thứ 49
Quyền hạn của Ch.ủ tị.ch nước Việt Nam dân chủ cộng hoà:
...
h) Ký hiệp ước với các nước.
Điều thứ 52
Quyền hạn của Chính phủ:
a) Thi hành các đạo luật và quyết nghị của Nghị viện.
b) Đề nghị những dự án luật ra trước Nghị viện.
c) Đề nghị những dự án sắc luật ra trước Ban thường vụ, trong lúc Nghị viện không họp mà gặp trường hợp đặc biệt.
d) Bãi bỏ những mệnh lệnh và nghị quyết của cơ quan cấp dưới, nếu cần.
đ) Bổ nhiệm hoặc cách chức các nhân viên trong các cơ quan hành chính hoặc chuyên môn.
e) Thi hành luật động viên và mọi phương sách cần thiết để giữ gìn đất nước.
g) Lập dự án ngân sách hàng năm.
Như vậy theo hiến pháp, Bác Đồng (TTCP) không có thẩm quyền ra các văn bản công nhận chủ quyền của nước ngoài.
Ý nghĩa đơn giản là thư giữa 2 ông tg thôi. Ghi nhận lãnh hải 12 hải lý. Hết.Thờ u thu hỏi thủ tương sằt kí đó bạn.
Bẻ cong bẻ vẹo kiểu gì thì ý nghĩa thực chất nó vẫn vậy.
Giờ lấy cái nghị hay chỉ thị nào bẽ cong như bác cũng đc mà
Tôi cũng bày tỏ tin tưởng là "Văn bản của cụ Đồng chả có gì để suy nghĩ, trừ bọn Tàu thích "Cưỡng từ đoạt lý" cho có lợi về phía chúng nó.".Văn bản của cụ Đồng chả có gì để suy nghĩ, trừ bọn Tàu thích "Cưỡng từ đoạt lý" cho có lợi về phía chúng nó.
Có bài luận về vụ này. E xin đăng lại:
Trung Quốc sử dụng Công hàm của Thủ tướng Phạm Văn Đồng để viện dẫn cho cái gọi là sự "khước từ chủ quyền" của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH). Luận điểm này của Trung Quốc chỉ là một sự ngụy biện, đánh lừa dư luận chứ không có giá trị về mặt Luật pháp Quốc tế. Gần đây xuất hiện các bài viết trên một số Fanpage lớn cũng như một số trang mạng cá nhân đã giải thích sai công hàm của cố ********* Phạm Văn Đồng. Dù có ý tốt là muốn chứng minh công hàm vô hiệu nhưng luận điểm chưa được chặt chẽ, nếu người Việt Nam sử dụng cách chứng minh này sẽ đẩy Việt Nam vào ngõ cụt, tạo thuận lợi cho các luận điểm của Trung Quốc. Các bài viết này khi giải thích bao gồm 2 ý rằng: - Công hàm 1958 không có một từ nào về đảo. - Công hàm tôn trọng hải phận 12 hải lý từ bờ đổ ra của Trung Quốc, Hoàng Sa và Trường Sa nằm ngoài vùng này. Để hiểu rõ hơn xin các bạn đọc lại kĩ một lần nữa, công hàm này ghi rõ là VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ Trung Quốc về hải phận. Vậy cái quan trọng là tuyên bố 4/9/1958 về hải phận này như thế nào? Điều 1 trong tuyên bố có đoạn: “Qui định này áp dụng cho tòan lãnh thổ nước CHND Trung Hoa, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngòai khơi, Đài Loan tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả cùng các đảo phụ cận, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa (tức Hoàng Sa - ND), quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa (tức Trường Sa - ND) khác thuộc Trung Quốc”. ********* Phạm Văn Đồng không nêu rõ là không tán thành điều nào trong Tuyên bố của Trung Quốc, cho nên khi đưa ra Tòa án quốc tế thì mặc nhiên người ta cho rằng ********* Phạm Văn Đông tán thành cả văn bản. Cũng có một số ý kiến cho rằng *********, ********* Bộ Ngoại giao theo như Hiến pháp Việt Nam không có quyền quyết định vấn đề lãnh thổ, mà chỉ có Quốc hội mới có quyền. Tuy nhiên, Luật pháp Quốc tế không coi như vậy. Đầu thế kỉ 20, Na Uy và Đan Mạch tranh chấp phần Đông Greenland, và cả 2 đưa nhau ra Tòa án quốc tế. Đan Mạch cho rằng năm 1919, Ngoại trưởng Na Uy đã công nhận chủ quyền của Đan Mạch trên toàn bộ Greenland. Na Uy phản bác lại rằng, theo Hiến pháp Na Uy thì Ngoại trưởng không có quyền phân định lãnh thổ. Tuy nhiên Tòa không công nhận luận điểm này của Na Uy, vì theo Luật pháp quốc tế thì Ngoại trưởng, đại điện của một đất nước, có quyền trong vấn đề lãnh thổ. Kết quả, Tòa xử Đan Mạch thắng. Như vậy, 3 luận điểm trên không thể áp dụng, nó sẽ tạo sơ hở để Trung Quốc lấn tới. Vậy Việt Nam sẽ sử dụng những luận điểm nào để chống lại luận điểm của Trung Quốc? Xin trích lại một phần bài viết trên Quỹ Nghiên cứu Biển Đông: "Trước hết, cần đặt các tuyên bố nói trên của đại diện chính phủ Việt Nam trong bối cảnh thực tế tình hình những năm 1950- 1960 để hiểu đúng ý nghĩa và giá trị của chúng. Cụ thể là vào thời điểm những năm đó, VNDCCH đang phải chiến đấu chống lại đế quốc Mỹ xâm lược. Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (CHNDTH) đang đoàn kết và ủng hộ tích cực nhân dân Việt Nam tiến hành kháng chiến chống lại đế quốc Mỹ. Quan hệ giữa VNDCCH và CHNDTH lúc đó là quan hệ đồng minh giữa hai nước XHCN anh em. Trước sự biểu dương lực lượng của Hạm đội 7 Mỹ trên eo biển Đài Loan lúc đó, Công hàm của ********* phạm Văn Đồng ngày 14/9/1958 là một cử chỉ của Chính phủ Việt Nam ủng hộ Trung Quốc về mặt chính trị chống lại sự khiêu khích của Mỹ, bởi vì việc nới rộng lãnh hải từ 3 hải lý ra 12 hải lý sẽ đẩy tàu chiến Mỹ ra xa ngoài biên giới CHNDTH hơn và làm giảm bớt khả năng đe dọa của chúng đối với lãnh thổ CHNDTH. Tuyên bố ngày 09/5/1965 liên quan đến vùng chiến đấu cũng vậy, nó xảy ra vào lúc cuộc chiến tranh ở Việt Nam đang bước vào giai đoạn khẩn trương, với sự can thiệp quân sự trực tiếp của hàng chục vạn quân Mỹ. Một cuộc chiến tranh khốc liệt bắt đầu lan rộng ra cả hai miền Nam - Bắc Việt Nam. Trong bối cảnh như vậy, Tuyên bố của VNDCCH nhằm hạn chế khả năng Mỹ có những hành động quân sự ngoài lãnh thổ Việt Nam và Đông Dương, xâm phạm vào Trung Quốc. Thứ hai, vì tập trung tất cả cho cuộc kháng chiến giải phóng đất nước, nên chúng ta chưa quan tâm thích đáng đến vấn đề biền, đảo và biên giới lãnh thổ, đã quá tin cậy những người đồng chí anh em Trung Quốc và có phần thiếu cảnh giác trước mưu đồ lâu dài của họ. Thứ ba, xét về mặt pháp lý, thì những tuyên bố nói trên của Việt Nam không phải là các cam kết quốc tế có tính ràng buộc. Theo Hiệp Định Giơ-ne-vơ 1954, Việt Nam bị chia làm hai miền với ranh giới là vĩ tuyến 17. Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm ở Nam vĩ tuyến đó nên thuộc sự quản lý của chính quyền Việt Nam Cộng hòa (VNCH) và các hành vi xác lập và thực thi chủ quyền ở hai quần đảo này thuộc thẩm quyền của chính quyền Sài Gòn. Chính quyền VNDCCH lúc đó không có thẩm quyền và không thể thực thi chủ quyền đối với hai quần đảo này. Năm 1956, khi Chính phủ Trung Quốc cho quân chiếm một phần quần đảo Hoàng Sa, Chính phủ VNCH đã phản đối mạnh mẽ. Như vậy, Hoàng Sa và Trường Sa thời kỳ đó là thuộc chủ quyền của VNCH và trên thực tế vẫn do Chính quyền VNCH chiếm giữ và quản lý. Tuyên bố của ********* phạm Văn Đồng năm 1958 chỉ là ủng hộ việc Trung Quốc tuyên bố có vùng lãnh hải 12 hải lý và không thể bị giải thích là sự công nhận chủ quyền của Trung Quốc đối với hai quân đảo Hoàng Sa và Trường Sa." Ta có thể thấy rằng, không có cái gọi là ‘sự khước từ chủ quyền’ vì bản thân VNDCCH không có quyền hay chủ quyền trên 2 quần đảo này để có thể khước từ. Năm 1975, Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam (Chính phủ của Mặt trận Giải phóng Miền Nam) tiến hành lật đổ VNCH thành công, trở thành đại diện hợp pháp của nhân dân miền Nam Việt Nam, nên thừa hưởng chủ quyền hợp pháp trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ VNCH. Nên nhớ rằng không phải VNDCCH xâm lược và sát nhập VNCH, vì trên danh nghĩa VNDCCH chưa bao giờ tuyên chiến chính thức, mà chỉ viện trợ người và của cho Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, binh lính, vũ khí đều chiến đấu dưới danh nghĩa của Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, sử dụng lá cờ của Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, đánh thắng xong thì trả ngay chính quyền cho Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, cho nên, là Cộng hòa Miền Nam Việt Nam lật đổ VNCH. Năm 1976, Tổng tuyển cử cả nước diễn ra đánh dấu sự hợp nhất giữa VNDCCH và Cộng hòa Miền Nam Việt Nam, thành lập một chính quyền mới là CHXHCNVN. Đương nhiên, dấu mốc này cho phép CHXHCNVN thừa hưởng chủ quyền từ Cộng hòa Miền Nam Việt Nam. Trung Quốc cũng lại ngụy biện rằng, VNDCCH khẳng định chủ quyền xuyên suốt toàn bộ nước Việt Nam nên VNCH không hợp pháp. Thực tế, cả VNDCCH và VNCH đều là 2 chính quyền được rất nhiều nước công nhận, và theo Hiệp ước Geneva thì VNDCCH chỉ quản lý phần phía Bắc cửa vĩ tuyến 17, bất luận họ tuyên bố ra sao thì họ cũng chỉ có thẩm quyền với vùng miền Bắc. VNCH , hậu duệ của Quốc gia Việt Nam, có thẩm quyền được quốc tế công nhận với những vùng phía Nam vĩ tuyến 17. Thêm vào đó, VNDCCH lại công nhận Cộng hòa Miền nam Việt Nam là đại diện hợp pháp của Nhân dân Miền Nam trên lãnh thổ phía Nam vĩ tuyến 17, cho nên không có lí do gì chứng tỏ VNDCCH có thẩm quyền với toàn bộ lãnh thổ Việt Nam. Như vậy, công hàm của cố ********* Phạm Văn Đồng vừa tranh thủ được sự ủng hộ của Trung Quốc trong kháng chiến, đồng thời vẫn bảo toàn được chủ quyền tại Hoàng Sa, Trường Sa. Trung Quốc và các thế lực thù địch chỉ có thể lợi dụng để đánh lừa dư luận chứ không có giá trị về mặt pháp lý. #TTDULIEUHOANGSA #HSO
Chuẩn cụ.Trong lịch sử việc học tập nhau rất bình thường. Đặc công Việt học võ tàu cũng nhiều, nó giống như võ TQ bị sỹ quan LX làm bẽ mặt. Sau phải soạn lại sách dạy võ cho đặc công TQ dựa vào võ Sambo của LX.
Nhưng chiến tranh lại khác nhé. Cần biết cứ ra gò đống đa thắp hương hỏi mấy ông đang bị vùi đấy.
TQ giỏi chiến tranh trong lịch sử ntn rõ ràng ra đấy. Khoe đi
Vãi cả bênh tàu. Sang nhà bắt nạt vợ con hàng xóm trong lúc chồng đi vắng, thấy chồng đang về thì chạy vội chứ vẫn ở lại đó thì nó vả cho vỡ mồm chứ ngồi đó mà ba hoa khoác lác.1. 79 LLVT của ta bị nó đánh bật, toàn bộ các TP trung tâm các tỉnh biên giới rơi vào tay TQ. Hầu hết hạ tầng bị tàn phá.
2. TQ tuyên bố công khai đơn phương ngày rút quân và ta thông báo "chấp nhận sự rút quân"
3. VN không có chiến dịch nào phản kích nhắm lấy lại lãnh thổ đã mất năm 79.
Trước sức mạnh chưa được nếm mùi của chúng ta, TQ đã thua sml, chúng ta hân hoan tuyên bố chiến thắng
Lỗ Tấn sẽ nói gì? VN quả bá đạo.
Phần này do không có TT minh bạch, lập ĐK Dân không phản đối, nhưng cho khựa đầu tư vào thì Dân không đồng tình. Vậy hãy tuyên bố thẳng thắn là các ĐK không chấp nhận các nhà đầu tư của khựa, thì xong ngay.Mới manh nha lập đặc khu tại PQ mà dân ngáo đã tru tréo, xuống đường biểu tình đông như duồi
Đến tết Công gô mới lập đặc khu Kt tại HS - TS được với dân đoản khí đạo tặc nhà
Kiện phí tiền chả có vẹo gì, tiền đấy đổ vào gia cố mở rộng đảo hoặc tăng cường vũ trang cho quân đội ở đảo mới là sáng suốt.Theo em là nên kiện bỏ miệ bọn này ra TG,Lhq các kiểu cho nó chừa đi.
Chứ cứ thông cáo với lý lẽ với bọn lật lọng này không ăn thua.
Mình có chủ quyền với pháp lý thì sợ gì chúng nó.
Các cụ cứ vững tin nhé
Ừ.Kiện phí tiền chả có vẹo gì, tiền đấy đổ vào gia cố mở rộng đảo hoặc tăng cường vũ trang cho quân đội ở đảo mới là sáng suốt.
Cụ có biết vụ kiện của Phi là vụ lừa không, chính vì là vụ lừa nên khi lên nắm quyền, anh Đụ tê tê mới chổng mông vào Mỹ. Phi lấy đâu ra tiền, Mỹ xúi Phi kiện để kẹp đánh TQ bằng cả pháp lý lẫn vũ trang, ai ngờ không thành, phí kiện lúc đầu Mỹ hứa trả, nhưng sau đó không trả vì nếu Mỹ trả thì hoá ra Mỹ giật dây. Vụ kiện lên Toà thường trực không có tác dụng, vì bản chất toà án này chỉ đưa ra kết luận, không có năng lực thi hành, phát quyết chỉ có hiệu lực khi cả 2 nước kiện và bị kiện đồng thuận, bởi lẽ chủ quyền của 1 quốc gia là cao nhất, không có một toà án nào vượt qua chủ quyền quốc gia. Vì thế quân bài pháp lý Mỹ xúi Phi đánh không có tác dụng, TQ không chấp nhận phát quyết đó và kết quả thế nào thì các cụ cũng biết. Phi kiện xong mà không được gì, mất tiền và rơi vào thế khó, chính vì vậy Phi quay lưng lại với Mỹ, trong nhận thức của anh Đụ tê tê thì Mỹ nó lợi dụng Phi và chả cứu Phi gì hết.
Vì vậy, mặc cho nhiều bên góp ý, nhiều bên gợi ý, nhiều bên cam kết, Việt Nam chả ngu gì đi kiện, Việt Nam lên án TQ, nhưng đồng thời ra sức làm những việc tương tự đối với các đảo mà Việt Nam đang quản lý, đấy là tăng cường lực lượng trên biển, ra sức bồi lấp mở rộng đảo. Đến nay hiện trạng bồi lấp mở rộng đảo của Việt Nam khiến xung quanh bực tức, dù tốc độ này chậm hơn so với TQ; số lượng tàu và máy bay chiến đấu đánh biển đã tăng lên, khả năng chi viện ứng cứu mạnh lên rõ rệt. Đấy mới là hướng đi đúng đắn cho vấn đề biển đảo. Trên bộ còn phân định đúng sai bằng vũ lực, thì trên biển càng phải có vũ lực mới giữ được cái đúng về mình.
Nhòm lại các tranh chấp trên biển của TQ với các nước khác, Nga nó nổ súng luôn, TQ phải im, Nhật Hàn nó đều mạnh về hải quân, lại có Mỹ chống lưng, nên TQ cũng không làm được gì nhiều, Triều Tiên thì máu liều sẵn, TQ cũng không dám liểu lĩnh, phần còn lại là Đài Loan, chỉ dám ho he khi có Mỹ, nhưng mà TQ cũng không dám quá đà, Việt Nam lần nào cũng gấu, dâm húc dữ dội, Việt Nam lại chơi bài quốc tế hoá xung đột, nên TQ chỉ dám cho tàu chấp pháp ra quấy, nhưng các nước ĐNA khác thì hãi TQ, Mã Lai với Indo lên tiếng phản đối, cũng phải đợi tàu của Mỹ với Úc. Như thế thấy được là trên biển chỉ có thể hành xử khéo léo kiểu hải tặc, nghĩa là chỉ có thể dựa vào sức mạnh mà thôi, mọi lý lẽ chỉ phục vụ tuyên bố ở mặt trận ngoại giao là chấm hết.
Cụ có thể cho tư liệu là bản tuyên bố này có chữ ký của bao nhiêu nước, để làm bằng chứng nó là bản thật không...?Bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của CHND Trung Hoa
Bản tuyên bố của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có nội dung như sau:[9][10]
"Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nay tuyên bố:
(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.(2) Các đường thẳng nối liền mỗi điểm cơ sở của bờ biển trên đất liền và các đảo ngoại biên ngoài khơi được xem là các đường cơ sở của lãnh hải dọc theo đất liền Trung Quốc và các đảo ngoài khơi. Phần biển 12 hải lý tính ra từ các đường cơ sở là hải phận của Trung Quốc. Phần biển bên trong các đường cơ sở, kể cả vịnh Bột Hải và eo biển Quỳnh Châu, là vùng nội hải của Trung Quốc. Các đảo bên trong các đường cơ sở, kể cả đảo Đông Dẫn, đảo Cao Đăng, các đảo Mã Tổ, các đảo Bạch Khuyển, đảo Điểu Khâu, Ðại và Tiểu Kim Môn, đảo Đại Đảm, đảo Nhị Đảm, và đảo Đông Đĩnh, là các đảo thuộc nội hải Trung Quốc.
(3) Nếu không có sự cho phép của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, tất cả máy bay nước ngoài và tàu bè quân sự không được xâm nhập hải phận Trung Quốc và vùng trời bao trên hải phận này. Bất cứ tàu bè nước ngoài nào di chuyển trong hải phận Trung Quốc đều phải tuyên thủ các luật lệ liên hệ của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
(4) Ðiều (2) và (3) bên trên cũng áp dụng cho Ðài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Bành Hồ, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.Khu vực Ðài Loan và Bành Hồ hiện tại vẫn bị lực lượng vũ trang Hoa Kỳ xâm chiếm. Ðây là hành vi phi pháp, xâm phạm sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ðài Loan và Bành Hồ đang chờ được thu phục. Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa có quyền dùng mọi biện pháp thích ứng để lấy lại các phần đất này trong tương lai, không cho phép nước ngoài can thiệp."
Góp ý Đ/c 1 chút nhá!Có bao giờ thằng bố được thằng con dạy không? Các tướng lĩnh sỹ quan ta nhiều người được TQ đào tạo. Cụ anh hùng phi công Nguyễn Văn Bảy cũng học bay tại TQ.
Có bao giờ thằng bố bị Pháp đánh phải nhờ thằng con kéo quân sang đánh giúp.
Có thằng bố nào lập lờ chiến công quân cờ Đen chém quan Pháp Francis Garnier, Henri Riviere như là chiến công của mình ko. Học sử CM, trẻ con cứ hình dung quân cờ đen là người Việt, Lưu Vĩnh Phúc là anh hùng dân tộc.
Sao phải bơ, các cụ chửi nó trong này chỉ là để các cụ thấy đỡ căng thẳng, theo cảm xúc quá nhiều, chửi nhiều cãi nhau lắm hớ lời nhiều, nên các cụ chỉ chửi nó trên mạng được thôi, chửi thế thực tế chả có tác dụng gì. Nhưng ngoại giao thì NN luôn luôn tuyên bố, nó tuyên bố thì ta cũng tuyên bố phản bác, như thế ở góc độ thông tin, thông tin nó đưa ra bị phản đối có nghĩa là thông tin không đúng sự thực, còn nếu NN ta không tuyên bố thì sẽ có cái lý lẽ nghiễm nhiên đồng ý với tuyên bố của nó. Như thế nhìn thì mềm mỏng yếu ớt nhưng thực chất thì cứng cỏi, ngoài biển thì đầu gấu chả sợ ai, đấy mới là cái cốt lõi. Truyền thông ta bao giờ cũng phải nêu cao cái đúng của ta, nên những việc khác không cần nêu, để cho xung quanh thấy ta đang bị bắt nạt, để nếu có đánh nhau thì sẽ thành đánh hội đồng, nó là cách đi dây an toàn, tuy sức mạnh 2 bên chênh lệch thật, nhưng với hoàn cảnh hiện tại, mạnh hơn cũng không ăn được yếu hơn, cái thế cờ tạo ra nó giúp khắc phục được cái sức mạnh còn kém của ta so với Tàu.Ừ.
Vậy là việc nó nó làm,việc mình mình làm kệ cmn nó.
Mỗi tội mấy hôm nay báo đài nhắc nhiều quá đâm ra nhiều người trong đó có em nóng máu,và ức chế thay cho DT cụ ạ,giờ mà oánh nó thì không có lực,kiện nó thì như cụ nói ý trên.
Em theo cụ là chúng ta cứ Bơ cmn luôn cho nó bị khinh trong câu đẳng cấp của sự khinh bỉ là im lặng luôn.
Bản tuyên bố không cần có chữ ký của nước khác cụ nhé. Nước nào ủng hộ sẽ có tuyên bố nói rõ quan điểm ủng hộ hay không ủng hộ, ủng hộ ở mức độ nào.Cụ có thể cho tư liệu là bản tuyên bố này có chữ ký của bao nhiêu nước, để làm bằng chứng nó là bản thật không...?
Cái phần thứ 2 là ngay trong bản tuyên bố này, có chứ ký của VN ta không...?
Nếu cả 2 phần trên đều không đầy đủ thì cái Công hàm kia không có giá trị pháp lý Quốc Tế nào cả, vì sự giằng buộc Pháp Lý phải bằng những câu chữ trên văn bản.
Thềm lục địa, chưa được học hay sao mà không biết vậy...?12 hải lý quanh cái gì?
Ra Quốc Tế những giao kèo đều phải có tính Pháp Lý, bản tuyên bố anh có thể tự soạn thảo lúc nào cũng được. Nhưng khi có ký nhận trên thì sự sửa đổi sẽ không thể, chưa nói đến thành phần liên quan cũng phải có ký nhận và trên đó ghi rõ Đặc Điểm chính xác của vấn đề ở bản tuyên bố.Bản tuyên bố không cần có chữ ký của nước khác cụ nhé. Nước nào ủng hộ sẽ có tuyên bố nói rõ quan điểm ủng hộ hay không ủng hộ, ủng hộ ở mức độ nào.
Đ/c tự hỏi và tự giải thích rồi đó, trên công hàm có nói về Trường Sa và Hoàng Sa không...?Quanh đất liền hay còn quanh đảo. Nếu quanh đảo thì gồm những đảo nào?
Về xui a Tập đừng tham quyền cố vị, từ chức đi để người khác làm cho tốt hơn. Việc mình rối như canh hẹ, tuổi gì dạy bảo người khác. Bị Phi lừa cho, vừa bị kiện, vừa bẽ mặt vừa phải nôn tiền nịnh nọtKiện phí tiền chả có vẹo gì, tiền đấy đổ vào gia cố mở rộng đảo hoặc tăng cường vũ trang cho quân đội ở đảo mới là sáng suốt.
Cụ có biết vụ kiện của Phi là vụ lừa không, chính vì là vụ lừa nên khi lên nắm quyền, anh Đụ tê tê mới chổng mông vào Mỹ. Phi lấy đâu ra tiền, Mỹ xúi Phi kiện để kẹp đánh TQ bằng cả pháp lý lẫn vũ trang, ai ngờ không thành, phí kiện lúc đầu Mỹ hứa trả, nhưng sau đó không trả vì nếu Mỹ trả thì hoá ra Mỹ giật dây. Vụ kiện lên Toà thường trực không có tác dụng, vì bản chất toà án này chỉ đưa ra kết luận, không có năng lực thi hành, phát quyết chỉ có hiệu lực khi cả 2 nước kiện và bị kiện đồng thuận, bởi lẽ chủ quyền của 1 quốc gia là cao nhất, không có một toà án nào vượt qua chủ quyền quốc gia. Vì thế quân bài pháp lý Mỹ xúi Phi đánh không có tác dụng, TQ không chấp nhận phát quyết đó và kết quả thế nào thì các cụ cũng biết. Phi kiện xong mà không được gì, mất tiền và rơi vào thế khó, chính vì vậy Phi quay lưng lại với Mỹ, trong nhận thức của anh Đụ tê tê thì Mỹ nó lợi dụng Phi và chả cứu Phi gì hết.
Vì vậy, mặc cho nhiều bên góp ý, nhiều bên gợi ý, nhiều bên cam kết, Việt Nam chả ngu gì đi kiện, Việt Nam lên án TQ, nhưng đồng thời ra sức làm những việc tương tự đối với các đảo mà Việt Nam đang quản lý, đấy là tăng cường lực lượng trên biển, ra sức bồi lấp mở rộng đảo. Đến nay hiện trạng bồi lấp mở rộng đảo của Việt Nam khiến xung quanh bực tức, dù tốc độ này chậm hơn so với TQ; số lượng tàu và máy bay chiến đấu đánh biển đã tăng lên, khả năng chi viện ứng cứu mạnh lên rõ rệt. Đấy mới là hướng đi đúng đắn cho vấn đề biển đảo. Trên bộ còn phân định đúng sai bằng vũ lực, thì trên biển càng phải có vũ lực mới giữ được cái đúng về mình.
Nhòm lại các tranh chấp trên biển của TQ với các nước khác, Nga nó nổ súng luôn, TQ phải im, Nhật Hàn nó đều mạnh về hải quân, lại có Mỹ chống lưng, nên TQ cũng không làm được gì nhiều, Triều Tiên thì máu liều sẵn, TQ cũng không dám liểu lĩnh, phần còn lại là Đài Loan, chỉ dám ho he khi có Mỹ, nhưng mà TQ cũng không dám quá đà, Việt Nam lần nào cũng gấu, dâm húc dữ dội, Việt Nam lại chơi bài quốc tế hoá xung đột, nên TQ chỉ dám cho tàu chấp pháp ra quấy, nhưng các nước ĐNA khác thì hãi TQ, Mã Lai với Indo lên tiếng phản đối, cũng phải đợi tàu của Mỹ với Úc. Như thế thấy được là trên biển chỉ có thể hành xử khéo léo kiểu hải tặc, nghĩa là chỉ có thể dựa vào sức mạnh mà thôi, mọi lý lẽ chỉ phục vụ tuyên bố ở mặt trận ngoại giao là chấm hết.