Sau 4 tiếng bay trên bầu trời với chiếc Boeing 767 khổng lồ, cuối cùng đoàn doanh nghiệp Việt nam chúng tôi cũng hạ cánh xuống sân bay quốc tế Incheon - Seoul - Hàn Quốc vào lúc 3h sáng ( 5h sáng giờ Hàn Quốc). Mọi chuyện trên máy bay ổn cả trừ việc phải ăn đêm vào lúc 12h30 và bị đánh thức dậy vào lúc 2h30 sáng để chuẩn bị hạ cánh. Như vậy thời gian chúng tôi có thể chợp mắt được trên máy bay chỉ là khoảng 1 tiếng, ngủ mà chập chờn lắm, thôi thì cũng gọi là...
Chuyến đi lần này có nhiều giám đốc và tổng giám đốc các doanh nghiệp trong nhiều lĩnh vực, đặc biệt có liên quan tới máy móc và nhập khẩu sâm, nấm cùng nhiều thiết bị khác.
Đi máy bay cũng nhiều nhưng lần đầu tôi mới gặp chiếc máy bay mà phần phía trên khoang để hành lý lại có các hình dạng gấp khúc, có hình khối dạng góc cạnh, chứ không phải là những góc uốn trơn như bình thường. Tính tôi thế, thích tò mò.
Vừa bước ra cửa máy bay, chúng tôi đã được đất nước Hàn Quốc đón chào với dòng chữ: Hoan nghênh đến Hàn Quốc. Bắt đầu có cảm giác ấm cúng một chút.
Có thể sau một giấc ngủ không đầy đủ nên tôi vẫn chưa cảm nhận được vẻ đẹp của sân bay này. Ấn tượng đầu tiên về sân bay này là hơi vắng vẻ, tưởng như hơi chật hẹp thì phải. ( kể cả lúc xuống dưới chỗ lấy hành lý và ra ngoài thì cảm giác của tôi vẫn chưa hề thay đổi). Khác xa với những gì tôi mong đợi. Tôi cũng đã chụp được vài tấm hình ở chỗ làm thủ tục hải quan nhập cảnh nhưng cũng bị an ninh nhắc nhở chút
Nhưng dù sao thì cũng đã chụp rồi, vài bữa nữa các bạn xem để cảm nhận sự khác biệt với hệ thống nhập cảnh bên mình.
Chiếc đồng hồ này hiển thị thời gian thực khi chúng tôi đang đi trên đường từ máy bay vào khu vực làm thủ tục Hải quan. Đây là giờ Hàn Quốc, còn giờ của Hà Nội là 3h10 phút sáng.
Ở Hàn quốc cũng như Nhật bản, việc chăm sóc người già và người tàn tật là ưu tiên hàng đầu. Bất kỳ ở đâu họ cũng được chăm sóc và đối đãi vô cùng tử tế. Đây là hình ảnh nhân viên hãng hàng không hai tay đẩy 2 cụ trên chiếc xe lăn ra làm thủ tục an ninh. Tại các quầy mà phải liên quan đến việc khai báo thì luôn có sẵn kính và viết đặc biệt để phục vụ các cụ.
Có lẽ đến già mình cũng nên sang bên này ở nhờ vài năm nhỉ?
Đây là nơi làm thủ tục hải quan. Điều kỳ lạ là nhân viên hải quan ở đây khi làm thủ tục Hải quan cứ cười với khách, khiến họ thoải mái không thể chịu nổi. Thủ tục làm nhanh gọn và nếu bạn biết tiếng Anh thì họ chỉ hỏi khoảng thời gian bạn muốn ở lại là bao lâu và họ sẽ viết lên visa như vậy.
Đoàn doanh nghiệp chúng tôi gồm 7 người sang tham dự một cuộc gặp gỡ với các doanh nghiệp Hàn Quốc đến từ tỉnh ChungCheong của Hàn Quốc. Lần này đi bên công ty Hàn Quốc họ đã có giám đốc sang để đón đoàn tại khách sạn. Tuy nhiên tại sân bay đón chúng tôi thì là người của bên trung tâm hội thảo. Đoàn chúng tôi có 7 người thì 1 người đã sang trước vài ngày, còn lại 6 người thì có 1 người nói tiếng Hàn tốt là anh Long, giám đốc công ty Á châu và còn lại tôi nói tiếng Anh nên việc liên lạc với người đón và các lịch trình cụ thể thì đều do chúng tôi đứng lênh gánh vác nếu đoàn có gặp khó khăn gì. Tạm thời là như thế.
Trong quá trình lấy hành lý, thì hành lý của anh Long bị bên hải quan tại Nội Bài khoá một cái khoá màu xanh vào ( lần đầu tiên tôi gặp trường hợp này - trên khoá họ ghi rõ nếu mở khoá khi không được Hải Quan nước sở tại chứng kiến và cho phép sẽ bị trục xuất ngay) và khi đến bên Hàn Quốc nhận hành lý anh Long phải ra một cửa riêng để Hải Quan kiểm tra. Cuối cùng mỡi vỡ lẽ ra là anh Long có mang theo một ít cà phê chồn có màu vàng, họ không hiểu đó là chất bột gì nên gọi lại thẩm định???
Nhưng khi chúng tôi đã làm thủ tục và lấy hành lý xong xuôi thì ra ngoài không thấy ai đón theo như dự kiến. Tôi được nhắn rằng bên này sẽ có một đồng chí tên là Ha Dong Ho của công ty EC-21 ra đón. Chờ mãi chả thấy đâu nên quyết định gọi điện thì phát hiện ra đồng chí này đến muộn, phải gần 6h mới thấy mặt.
Anh Long, người đứng lom khom và Ha Dong Ho, người ngồi viết. Lúc này Ha Dong Ho đang kiểm tra danh sách các doanh nghiệp Việt Nam và đưa ra một số lịch trình cho chuyến công tác này.
Chúng tôi cứ nghĩ khi ông Ho này đến là chúng tôi sẽ lên xe limousine gì đó hoành tráng lắm về khách sạn. Ai dè ổng phát cho mỗi người tấm vé ( trị giá 12.000 won - 192.000 VND ) và nói rằng sẽ lên xe limousine để về khách sạn. Mình nghĩ: quái lạ, limousine gì mà có vé. Mãi về sau mới biết bên này họ gọi thế cho sang, thực ra đó là xe bus.
Chiếc limousine của chúng tôi đây, to cao rộng rãi hoành tráng, gửi hành lý còn có vé đi kèm chứ không có chuyện cứ tống vào hòm xe là xong đâu nhá.
Lịch chạy của xe bus là 6h30 nên tôi tranh thủ đi loanh quanh làm vài kiểu tư liệu. Đây là nơi họ giúp đỡ và hướng dẫn khách du lịch cũng như phát các tờ rơi và bản đồ giới thiệu về đất nước Hàn Quốc. Giờ làm việc của chỗ này bắt đầu lúc 7h, mà lúc tôi lang thang ở đây mới có hơn 6h nên thấy họ để rất nhiều tờ rơi các loại cho du khách thoải mái lựa chọn. Đặc biệt tiếng nhật ở đây thì gần như tồn tại song song với tiếng Hàn. Người nhật sang đây du lịch nhiều lắm luôn.
Cũng lại một cái lạ nữa - đây là lần đầu tôi thấy trong sân bay có vườn hoa như thế này. Tạo cho cả một sân bay cái không khí dịu dàng trong sắc màu của hoa.
Nơi đổi tiền và máy ATM rút tiền, chỗ này cũng 7h làm việc. Tìm đỏ con mắt cũng chẳng thấy VND đâu cả, hix.
Đây là nội thất của siêu xe limousine đây.
Do mệt quá nên trên quãng đường từ sân bay Incheon về khách sạn với khoảng cách 80km là chũng tôi ngủ vùi, không thiết ngó ngàng gì cả. Nhưng khi bắt đầu gần đến khách sạn thì tôi tỉnh hẳn, ngồi dậy ngó nghiêng và bắt đầu chụp vài kiểu. Lại nữa, sau khi chụp mấy kiểu này thì ấn tượng lần đầu tiên của tôi về Hàn Quốc lại tiếp tục tụt xuống nữa.
Chiếc xe tải này không rõ chạy từ đâu về nhưng rõ ràng là rất bẩn, hy vọng đây không phải là một đại diện tiêu biểu nhá.
Cái mà tôi hình dung về nước Hàn Quốc trước khi sang là vô cùng sạch sẽ và hiện đại. Nhưng rõ ràng tôi chưa nhận định được hai điều này ở đây khi lần đầu tiên nhìn thấy những cảnh chưa được đẹp này.
Đến khách sạn vào lúc 8h sáng, cả đoàn đã thấm mệt. Anh Yoon Sang-Ho là giám đốc của Cosco đã sang trước để đón đoàn. Bước chân vào khách sạn là gặp anh ngay. Ấn tượng của tôi về anh khi lần đầu tiên gặp là vô cùng thân thiện, anh có đôi mắt biết cười nhưng cương nghị và nụ cười hiền hậu, ấm áp. Anh cho biết dù đã thương thảo hết sức vì anh biết đoàn mình rất mệt nhưng do điều kiện chung của tất cả các khách sạn ở Seoul là đều phải check-in vào lúc 2 giờ. Tuy nhiên do anh hết sức cố gắng nên khách sạn đã đồng ý để chúng tôi check - in vào lúc 10h sáng. Tuy nhiên vẫn phải chờ đợi khoảng 2 tiếng.
Khi chúng tôi đến thì cũng có rất nhiều đoàn cũng vừa tới nơi nên khung cảnh ở dưới sảnh là rất nhộn nhịp và đông đúc. Nhật có, Hàn có, Trung Quốc có, Malaysia có, Sài gòn có luôn..
Vì vậy xảy ra tình trạng không có chỗ ngồi. Vậy là anh Yoon cùng cậu lễ tân đưa chúng tôi lên tầng 14 để ngồi thư giãn uống nước và chờ đợi giờ check in. Tôi nghĩ đây là một sự đối đãi tương đối đặc biệt vì phòng này giống như dạng thư viện, đồng thời cũng là quán bar nhỏ. Lại còn có cả đồ nghề và không gian rộng rãi để phục vụ ăn sáng. Đến giờ vẫn chưa định hình là phòng gì, nhưng phòng này có vẻ VIP và no-smoking.
Ngồi nói chuyện một lát thì tôi thấy thực sự thích anh Yoon vì anh rất yêu Việt Nam, hiện nay cả nhà anh đang ở Hà Nội và anh cũng rất yêu thích nhà văn Nguyên Ngọc. Anh yêu văn hoá và con người Việt Nam và anh có dự định muốn ở Việt Nam thêm 20 năm nữa.
Tôi cũng đã gặp nhiều người nước ngoài yêu Việt Nam, nhưng nếu để nói yêu Việt Nam như anh thì chỉ mới gặp lần đầu. Khi nói về Việt Nam, ánh mắt anh như sáng lên, phong cách nói chuyện linh hoạt hơn và anh nói với một niềm đam mê. Tôi hy vọng Việt Nam cũng có thể yêu anh được như thế.
Chuyến đi lần này do công ty anh và một công ty Hàn Quốc đứng ra tổ chức để tạo một nhịp cầu nối cho các doanh nghiệp Việt Nam và Hàn Quốc có nhiều cơ hội tìm hiểu và làm việc với nhau hơn. Cũng hy vọng qua dịp này sẽ có nhiều hợp đồng được ký kết để tăng cường giao thương giữa hai nước.
Tiện tay ngồi làm vài kiểu chụp xuống toàn cảnh của khu vực này. Đây gọi là khu Gangnam, cũng ngay bên cạnh trung tâm triển lãm hội chợ COEX, trung tâm triển lãm lớn nhất Seoul.
Chưa thấy có điểm gì nổi bật.