- Biển số
- OF-29999
- Ngày cấp bằng
- 25/2/09
- Số km
- 13,943
- Động cơ
- 1,531,476 Mã lực
Ăn nằm ăn nắm nhỉ5 Xã cuấn phở cẩu thả thế nhỉ
Ăn đêm thì mỡ quấn quanh bụng
Ăn nằm ăn nắm nhỉ5 Xã cuấn phở cẩu thả thế nhỉ
Tên phim Thế giới đàn bà nghe quen qua mà em chả còn ký ức.Phim này sau có chiếu trên TV chứ cụ, cảnh cuối là tiếng rú lên của cô bảo mẫu/y tá khi mở tã của bọn trẻ sơ sinh, cả màn hình là bộ ấm chén tí hon
Green Lagoon em xem ngay cái tuần treno của nó (năm 1980).Tên phim Thế giới đàn bà nghe quen qua mà em chả còn ký ức.
Em chỉ còn nhớ cỡ 1988-89 gì đó đập lợn lên rạp Kim Đồng xem phim Eo biển xanh thôi ạ.
Thấm thoắt đã hơn 30 năm
Xưa nhà em thì chưa phải ăn độn, nhưng nhớ mấy quả bão thì toàn lạc bọc đầy muối, cà bát thì vừa to vừa mặn .Nhà cháu ngày xưa cơm trắng hòa mỡ, hoặc đường đỏ là ăn đến bội thực thì thôi.
Mỗi lần mẹ nấu cơm là lấy nước ra pha đường uống ngon lắm
Ngày đó, thật sự cái nghèo cảm nhận rõ...
Giờ em vẫn thế Cụ anh ạ.....
Hồi những năm 88-89 phải kể đến phim Tây Du Ký, đặc biệt mà cái bản nhạc của nó, mà tụi trẻ con còn bú rất thích!
Hồi đó xem Eo biển xanh em cũng há hốc mồm và nghĩ bọn Têy ăn gì mà đẹp bốc lửa như thế.Green Lagoon em xem ngay cái tuần treno của nó (năm 1980).
Brooke Shields từ bé tý đã quảng cáo cho 1 hãng xà phòng, bà mẹ cô ấy tuyên bố "Con gái tôi là tuyệt tác của tạo hóa!".
Hồi những năm 88-89 phải kể đến phim Tây Du Ký, đặc biệt mà cái bản nhạc của nó, mà tụi trẻ con còn bú rất thích!
Cả fin Cuộc tình trên biển nữa, xem cứng hết người.Hồi đó xem Eo biển xanh em cũng há hốc mồm và nghĩ bọn Têy ăn gì mà đẹp bốc lửa như thế.
Em cũng nhớ phường em cho trẻ con sinh hoạt hè đi xem 2 tập đầu Tây Du Ký ở rạp Mê Linh - Lò Đúc
Ý hayA làm quả quê mình đi a?
Em không phải quân khu HBT nhưng có đi ra bơi, thấy nhiều nhóm trẻ nhẩy tường thì đôi lần em cũng nhảy theo đó, dù có thẻ tháng Chả biết sao cụ nhểCả fin Cuộc tình trên biển nữa, xem cứng hết người.
Tây du ký thì có cái cơ quan chỗ đầu phố Nguyễn Trung Ngạn (Nguyễn Công Trứ) đối diện TC Thuế bây giờ, chiếu trước cả rạp Mê Linh. Rồi cả Thủy Hử HK với Lâm Sung, Cao Cầu, Yến Thanh và Lý Sư Sư nữa.
Mạn quân khu Hai Bà có cụ nào tham gia trèo tường nhảy vào bơi trộm bể thiếu niên Tăng Bạt Hổ, bị bảo vệ cầm thanh tre lùa tím người vẫn cố cắm đầu nhảy xuống bể ko.
Không sao cụ à, thế mới là ký ức! Ký ức thì có buồn, có vui, có cả sự sợ hãi... Các cụ thế hệ 7x Hà Nội (hầu như) không biết đến bom đạn chứ thế hệ 6x chắc khó quên những ngày tháng năm 1972, từ cái ngày CN 16/4/1972 tới đầu tháng 2/1973!.....
Sao những ký ức này nó ăn sâu thế! Xin lỗi các cụ ạ
Bọn e có tiền vẫn nhảy vì để dành bơi xong ra ăn món bánh gối chấm mắm chua cay ở cửa bể bơi, có mỗi cái vỏ bánh chay mà sao ngon sốc óc hehe. Mà đi bơi rất hay bị hội bờ đê vào trấn tiền, hồi đó trấn lột là mốt thể hiện của mấy a quân khu, trấn dép, mũ, cả áo na tô nữaEm không phải quân khu HBT nhưng có đi ra bơi, thấy nhiều nhóm trẻ nhẩy tường thì đôi lần em cũng nhảy theo đó, dù có thẻ tháng Chả biết sao cụ nhể
Nhà em cách Khâm Thiên độ 3km đường chim bay, nhưng cũng không có nhiều ấn tượng với bom đạn. Nghe còi báo động thì buông bát đũa lững thững xuống hầm tập thể, lúc thấy các bác ở cửa hầm hò reo hay suýt xoa thì cũng cố len ra hóng.Không sao cụ à, thế mới là ký ức! Ký ức thì có buồn, có vui, có cả sự sợ hãi... Các cụ thế hệ 7x Hà Nội (hầu như) không biết đến bom đạn chứ thế hệ 6x chắc khó quên những ngày tháng năm 1972, từ cái ngày CN 16/4/1972 tới đầu tháng 2/1973!
Em nhớ khu Đặng Văn Ngữ ngay ngõ trước tháp nước có lò sản xuất kem ăn ngon lắm.Thì đang nói với cụ kia cái bể nước hình cầu vỏ kim loại bên kim liên mà, còn cái bể bê tông là bên trung tự, cụ không theo dõi các comm, chứ lạ gì các tháp nước đó.
Nhà em bên Hàng Bột (cũ), đi bộ qua ngõ Văn Chương tầm quanh 1km là sang tới Khâm Thiên. Đợt Mỹ ném bom HN 1965 thì còn bé quá để cảm nhận. Đến đợt năm 1972, khu TT bọn em ở ngay cạnh Xí nghiệp dược phẩm 1 cũng khá ghê răng vì trên tầng thượng khu nhà XNDP1 có 1 khẩu đội 12ly7 bắn ầm ầm! Em còn nhớ (láng máng) những ngày đầu của đợt ném bom 1972, máy bay Mỹ còn nhào xuống bắn cái khẩu đội này, đạn còn lạc sang cả bên khu TT bọn em.Nhà em cách Khâm Thiên độ 3km đường chim bay, nhưng cũng không có nhiều ấn tượng với bom đạn. Nghe còi báo động thì buông bát đũa lững thững xuống hầm tập thể, lúc thấy các bác ở cửa hầm hò reo hay suýt xoa thì cũng cố len ra hóng.
Năm đó em 4 tuổi. Chỉ nhớ đang ngủ thì người lớn gọi dậy chui xuống hầm. Là cái hầm đào dưới gầm giường. Chỉ nghe ì ùng ầm ầm và chớp vàng sáng rực bầu trời. Sáng sau mọi ng nói chuyện đêm qua " nó " đánh bom Khâm Thiên.Nhà em cách Khâm Thiên độ 3km đường chim bay, nhưng cũng không có nhiều ấn tượng với bom đạn. Nghe còi báo động thì buông bát đũa lững thững xuống hầm tập thể, lúc thấy các bác ở cửa hầm hò reo hay suýt xoa thì cũng cố len ra hóng.
Nhà em bên Hàng Bột (cũ), đi bộ qua ngõ Văn Chương tầm quanh 1km là sang tới Khâm Thiên. Đợt Mỹ ném bom HN 1965 thì còn bé quá để cảm nhận. Đến đợt năm 1972, khu TT bọn em ở ngay cạnh Xí nghiệp dược phẩm 1 cũng khá ghê răng vì trên tầng thượng khu nhà XNDP1 có 1 khẩu đội 12ly7 bắn ầm ầm! Em còn nhớ (láng máng) những ngày đầu của đợt ném bom 1972, máy bay Mỹ còn nhào xuống bắn cái khẩu đội này, đạn còn lạc sang cả bên khu TT bọn em.
Đợt ném bom Giáng sinh 1972 ở phố Khâm Thiên, nhà cô bạn thân gia đình em bị bom vùi mất cả hai cô chú, thằng con cùng tuổi với em do đi sơ tán nên còn sống. Đợt 12 ngày đêm mẹ em là tự vệ và là cán bộ quản lý cơ quan nên ở lại HN. Ngay sau đợt ném bom Giáng sinh, ông già (là cán bộ quân đội) đi ctac qua chỗ sơ tán bốc em về HN cùng thăm mẹ. Hai bố con chạy qua Khâm Thiên, khi đó tầm 27, 28/12 rồi mà vẫn ngổn ngang, vẫn khói, vẫn tìm người. Nói chung ấn tượng thảm khốc về chiến tranh rất khó quên...
Em nhớ là chúng ta đều đã từng phải đi sơ tán!Năm đó em 4 tuổi. Chỉ nhớ đang ngủ thì người lớn gọi dậy chui xuống hầm. Là cái hầm đào dưới gầm giường. Chỉ nghe ì ùng ầm ầm và chớp vàng sáng rực bầu trời. Sáng sau mọi ng nói chuyện đêm qua " nó " đánh bom Khâm Thiên.
Đấy là vườn hoa Đường Thành, hồi trc có bán bia hơi, có phở Lý Sáng bên cạnh. Giờ vẫn là vườn hoa thôi cụ, vườn hoa này 3 mặt tiềnThưa các cụ, mấy ngày công tác hơi bận nên còn mấy kỷ niệm buồn thời bé tý, đáng nhẽ quên rồi mà tự nhiên càng ngày cành trỗi dậy. Em xin phép kể nốt, cụ nào gặp đúng mình thì ới em nhé
Đầu Đường thành đoạn tiếp giáp Bát đàn, Nhà hoả, Phùng hưng có 1 cái vườn hoa hình tam giác. Trí nhớ của em là chả có hoa gì, nhưng hồi đó gọi là vườn hoa tam giác. Ngày xưa nó hoi hám vì tè bậy nhiều, có giai đoạn về sau bán bia hơi thì phải.
Nhưng chính giữa cái tam giác này có 1 cái cầu trượt bằng sắt! Trẻ con các phố loanh quanh rất hay ra đây chơi, bắn bi lồ, rồi trượt cầu tụt! Cầu tụt này bằng sắt, bẩn thỉu vì không có ai chăm sóc, nhưng làn tụt thì nhẵn bóng, sạch sẽ vì trẻ con tụt đi tụt lại suốt ngày. Một hôm bọn em chơi ở đó, tự nhiên có 1 thằng kêu ầm lên, như lơn chọc tiết, không rõ nó kêu từ gì nữa. Chỉ là hoảng loạn. Bọn em bu lấy thì thấy máu me trong quần đùi toá ra, ướt đẫm. Ôi zồi ơi hoá ra cái miếng sắt ở chân cầu tụt nó đột ngột bong vênh ra, thằng kia tụt đến đấy chắc nó cứa đứt trym, gần đứt, lủng lẳng máu me. Bọn em sợ quá, mà hồi đó bé, cũng chẳng có kiến thức kỹ năng gì, vậy mà 1 thằng tụt luôn cái áo may ô bịt vào giữa quần thằng kia, còn bọn em 6-7 đứa xúm vào khênh bổng nó lên chạy về nhà nó. Em không nhớ là Phùng hưng hay Đường thành. Chỉ nhớ về nhà nó, có người lớn, ầm í một hồi, xong bố nó chở người lớn khác bằng xe đạp đi viện. Hôm sau em vẫn nhó có 1 chú trông như cán bộ ra nhòm nhó cầu tụt, ghi chép gì đó, rồi về. Trẻ con cũng bẵng đi không dám ra đó chơi nữa. Không biết thằng bị đứt trym năm đó có soa không? Giờ thế nào hehe
Bây giờ vườn hoa tam giác đó vẫn còn nhưng có cụ nào để ý giờ họ làm gì ở chỗ đó không? Em nhớ sau này họ bỏ cái cầu trượt rỉ xét đó đi rồi. Thời gian quảng trước 80’