[Funland] em lập topic về tượng, chơi 1 mình buồn quá

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
Em vừa đi chợ tầu, gặp đúng tượng ông Di lặc với Con Dơi của cụ chủ, thấy con Dơi khá giống, cũng vằn vằn vậy :)
Bọn tàu nó lại làm sai như tượng em hả cụ? :) cụ để ý thêm, con dơi nó cách điệu thành lắm kiểu lắm, không chỉ kiểu vằn vằn đâu nhé. :))
 
Chỉnh sửa cuối:

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart


Em chụp xoay góc này nhìn thấy nút thắt của túi, mềm mại như thật.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart




Theo gợi ý của cụ Xe Ngựa Đời Nguyễn, em đổi chủ đề hở hang một chút cho thay đổi không khí nhé các cụ.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart


Satyr và Nymph, hai vị thần trong thần thoại Hy Lạp.
Satyr, thần rừng, có hình tượng là vị thần nam với đôi chân dê, biểu tượng của khả năng yêu mãnh liệt vô bờ bến. (dê Hy lạp khỏe như dê VN các cụ nhỉ, và loài dê ở đâu cũng vậy :))
Nymph , nữ thần sông núi, là cô gái trẻ đẹp với thân hình cân đối, quyến rũ.
Chủ đề Nymph và Satyr được thể hiện nhiều trong hội họa và điêu khắc phục hưng.

Chất liệu đồng, cao 60cm
 
Chỉnh sửa cuối:

huulamqb

Xe máy
Biển số
OF-204049
Ngày cấp bằng
29/7/13
Số km
65
Động cơ
320,830 Mã lực
Ghả hiểu ghề, ngóng các cụ.
 
Biển số
OF-60822
Ngày cấp bằng
3/4/10
Số km
2,332
Động cơ
464,550 Mã lực




Theo gợi ý của cụ Xe Ngựa Đời Nguyễn, em đổi chủ đề hở hang một chút cho thay đổi không khí nhé các cụ.
Em mù về nghệ thuật nên chẳng biết bình j - chỉ thấy trong 2 bức này em thấy làm mờ kiểu bức số 2 trông ấn tượng hơn, bức số 1 bị mấy cái tranh treo tường & tay vịn cầu thang nó bám vào chẳng tôn chủ thể lên mà còn làm lạc sự chú ý - nhìn bức số 1 như tượng thiếu nữ cắp thanh đại đao vậy ;))
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
Em mù về nghệ thuật nên chẳng biết bình j - chỉ thấy trong 2 bức này em thấy làm mờ kiểu bức số 2 trông ấn tượng hơn, bức số 1 bị mấy cái tranh treo tường & tay vịn cầu thang nó bám vào chẳng tôn chủ thể lên mà còn làm lạc sự chú ý - nhìn bức số 1 như tượng thiếu nữ cắp thanh đại đao vậy ;))
;)) cụ chỉ được cái khéo tưởng tượng. Nhìn lại em cũng thấy giống cắp đại đao thật.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
/]


Pho giả cổ này bằng đồng.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
Em không có ạ.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart


Em không biết nên gọi con này là nghê hay tỳ hưu?
Chất liệu đồng, dài 23cm.
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart


Em đá tí đá :)
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
 

Cilvil

Xe hơi
Biển số
OF-51166
Ngày cấp bằng
18/11/09
Số km
118
Động cơ
456,280 Mã lực
Ôi zời, có dạo em còn đấu tranh với cái xấu trong tranh Picasso cơ, nhưng lão ấy mạnh quá, em thua.
Trong topic này em thấy có nhà phê bìn nghệ thụt Ví Da có tượng chụp bằng mồm và google là đẹp nhất :P Mỗi tội từ đầu tới giờ chưa sản xuất ra pho nào :))
 
Chỉnh sửa cuối:

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
Trong topic này em thấy có nhà phê bìn nghệ thụt Ví Da có tượng chụp bằng mồm và google là đẹp nhất :P Mỗi tội từ đầu tới giờ chưa sản xuất ra pho nào :))
Tìm được tượng dơi hạp ý cụ Vida chắc cũng không dễ, cụ Civil cứ kiên nhẫn chờ nhé.
 

HuyArt

Xe lăn
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
12,639
Động cơ
567,319 Mã lực
Cụ Cuteo03 nhắc tên làm em hắt hơi suốt:D
Được đào tạo chính quy về Mỹ thuật ứng dụng, trong đó có môn bắt buộc phải học là Mỹ học, nhưng càng lăn lộn nhiều em càng thấy cái khái niệm vẻ đẹp giữa lý thuyết và thực tế nó xa vời vợi. Chuẩn mực mỗi thời mỗi khác, mỗi giới, lứa tuổi, trình độ lại thẩm cái đẹp theo 1 mức độ khác nhau. Cứ nói Chân, Thiện, Mỹ là cái gốc, là nguyên sơ, là mục đích cuối cùng lọ chai nhưng tiếp xúc nhiều trong giới Mỹ thuật em thấy nó mông lung lắm. Ngắn gọn thì phải cùng xuất phát điểm, cùng style thì may ra có cái nhìn gần nhau hơn.
Cái đẹp đôi khi hiện diện rất giản dị xung quanh ta, dụng công 1 tý, quan sát 1 tý là thấy. Một sáng ngủ dậy, trời xanh không 1 gợn mây, mấy ngày trước oi bức như cực hình hôm nay mát mẻ thấy đời thật đẹp. Ruồi muỗi mọi hôm quấy rầy nay trốn biệt thấy đời đẹp, món nợ lâu ngày không đòi được nay thấy họ đến trả thấy đời đẹp, vợ con hàng ngày mè nheo nay tươi tỉnh ngoan ngoãn thấy đời đẹp, dạo chơi quanh vườn thấy 1 chồi non mọc chân tường mà mọi ngày mải việc không chú ý thấy đời đẹp. Lên OF chém gió thấy mấy cụ chúc rượu mà thấy đời càng đẹp, thấy có người cùng chung quan điểm sống thấy càng thú vị. Ngẫm ra thấy đẹp cả
Ngược lại những cái trên thì ngay lập tức thấy khổ sở, cái gì cũng xấu, cũng chán, chịu đựng như cực hình. Ngày xưa thì có câu thơ của Nguyễn Du: "Người buồn trời lại gieo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Ngay nay thì có câu: "Vẻ đẹp không nằm trên đôi má hồng người thiếu nữ, mà nằm trong đôi mắt của thi sỹ đa tình" là vì thế...
Tượng của cụ chủ thớt do người TQ thiết kế và thi công nên ngôn ngữ tạo hình nó cũng có điểm khác biệt. Xuất đi Nhật thì lại có vài nét dị biệt nữa. Không nói đến độ quý hiếm, hàng sâu tuổi hay mới, cổ hay giả cổ. Nếu bàn về thuần túy cái đẹp trong tạo hình thì cũng rất khiên cưỡng vì trong chủ đề tâm linh, mọi yếu tố tạo hình phục vụ cho mục đích tâm linh, người không am hiểu vấn đề tôn giáo hoặc tâm linh khó mà có sự đồng cảm được
Ông Di Lặc Phật có nhiều dị bản, cầm Kim Nguyên Bảo(thỏi vàng) thì chủ về tiền tài, cầm cành Như ý thì là chúc mọi việc hanh thông, bế đứa trẻ con thì chúc con đàn cháu đống. Cụ thể trong bức có con dơi thì là chúc Phúc, vì con dơi trong tiếng Hán đồng âm với chữ Phúc. Lúc này nghệ nhân tập trung vào diễn tả khuôn mặt hoan hỉ tươi vui là đặc trưng của ông Di lặc, 2 tay chắp vào nâng con dơi để nhấn mạnh vấn đề chính. Con dơi trong thực tế cực xấu, khi cách điệu dù lược bỏ mọi cái rườm rà không bắt mắt khác thì nó vốn dĩ cũng không đẹp về mặt tạo hình. Lúc này mục đích của nghệ nhân chỉ làm sao giúp người ngắm hình dung ra đúng con dơi chứ không phải là con vật khác.
Người Á và Âu có quan điểm tạo hình và cái đẹp khác nhau. Về vẻ đẹp phụ nữ thì người Á thích khuôn mặt đẹp, người Âu thích cơ thể đẹp(Nhân tiện nhắc các cụ Đẹp và Xinh là 2 khái niệm khác nhau đấy nhé). Người Âu thiết kế tổng thể đơn giản, chi tiết cầu kỳ. Người Á tổng thể rắc rối, chi tiết càng tủn mủn nhưng nhiều khi lại phù hợp với ngoại cảnh và quan trọng là nhìn quen mắt, dễ được chấp nhận lại thấy vẫn đẹp. Tranh luận vấn đề này có mà hết cả đời, em thì thấy không hề có chuẩn mực cái đẹp cố định bất biến, nó duy ý chí và không thực tế. Có 1 điểm em thấy chuẩn đó là Đẹp chưa chắc đúng, nhưng Đúng thì nhất định sẽ Đẹp.
Hàng nhà em bán thỉnh thoảng cũng có món làm hàng loạt phục vụ cho những khách hàng cần về ý nghĩa phong thủy, còn lại đa phần là lũa nên có thể coi là hàng độc, vì ngay 1 gốc cây xẻ ngang thân thớt trên và thớt dưới đã không giống nhau vì khác đường kính, thêm bàn tay con người tạo tác theo hình dáng tự nhiên nữa thì đó là hàng độc rồi còn gì. Đẹp thì còn tùy con mắt người chơi, nhưng hiếm thì sẽ có nhiều người khoái vì bản tính con người chỉ muốn sở hữu cái mà người khác không thể có, nó thuộc về thú chơi, sưu tầm mà lúc đó cái đẹp tạo hình chỉ đứng hàng thứ 2. Dân buôn đồ cổ nếu mua được 2 chiếc bình giống nhau cuối cùng giá 1 triệu sẽ sẵn sàng đập đi 1 chiếc để bán chiếc còn lại duy nhất với giá tỷ đồng. Dù cái bị đập có đẹp như tiên, tuổi đời có ngàn năm tuổi cũng thành đống mảnh vụn để phục vụ cho mục đích quý hiếm, duy nhất của chiếc còn lại.
Nhìn và quan sát là khác nhau, nhìn chỉ thuộc về cơ học của đôi mắt, quan sát là kết hợp giữa nhìn và nhận định của bộ óc. Rất nhiều người hàng chục năm trời đi lên bậc thang nhà mình mà không hề biết nó có bao nhiêu bậc, thậm chí màu gì vì họ không hề quan sát.
Cá nhân thì em thấy thiên nhiên là bậc thầy về tạo hình, con người luôn có tham vọng học đòi thiên nhiên nhưng có lẽ không bao giờ con người có thể thay thế được tự nhiên, chỉ cố gắng học hỏi và hiểu về nó để cân bằng lại chính mình, cái đẹp của thiên nhiên mới trường tồn các cụ nhá
Trong nghệ thuật điêu khắc, chỉ cần đẽo đi những phần thừa là sẽ tạo ra được kiệt tác, nhưng biết cái gì thừa để đẽo đi thì lại chỉ có thiên tài mới biết cách làm thôi ạ. Ae mình còn chưa đến mức là nhân tài nên cứ cãi nhau vặt suốt, khổ thế đấy he he...
 
Chỉnh sửa cuối:

conddor

Xe tải
Biển số
OF-193097
Ngày cấp bằng
8/5/13
Số km
342
Động cơ
331,780 Mã lực


Em chụp xoay góc này nhìn thấy nút thắt của túi, mềm mại như thật.
Em cũng mù tịt về tượng nhưng nhìn pho Di Lặc này của cụ đẹp quá. Cụ chủ và các cụ cho hỏi ngu tí là khi mình thỉnh tượng Phật về nhà bày thì có cần làm lễ gì không ạ, hay chỉ bày như bày đồ đạc bình thường?
 

ford focus 2010

Xe điện
Biển số
OF-71044
Ngày cấp bằng
19/8/10
Số km
3,326
Động cơ
463,310 Mã lực
Nơi ở
NTTart
Cụ Cuteo03 nhắc tên làm em hắt hơi suốt:D
Được đào tạo chính quy về Mỹ thuật ứng dụng, trong đó có môn bắt buộc phải học là Mỹ học, nhưng càng lăn lộn nhiều em càng thấy cái khái niệm vẻ đẹp giữa lý thuyết và thực tế nó xa vời vợi. Chuẩn mực mỗi thời mỗi khác, mỗi giới, lứa tuổi, trình độ lại thẩm cái đẹp theo 1 mức độ khác nhau. Cứ nói Chân, Thiện, Mỹ là cái gốc, là nguyên sơ, là mục đích cuối cùng lọ chai nhưng tiếp xúc nhiều trong giới Mỹ thuật em thấy nó mông lung lắm. Ngắn gọn thì phải cùng xuất phát điểm, cùng style thì may ra có cái nhìn gần nhau hơn.
Cái đẹp đôi khi hiện diện rất giản dị xung quanh ta, dụng công 1 tý, quan sát 1 tý là thấy. Một sáng ngủ dậy, trời xanh không 1 gợn mây, mấy ngày trước oi bức như cực hình hôm nay mát mẻ thấy đời thật đẹp. Ruồi muỗi mọi hôm quấy rầy nay trốn biệt thấy đời đẹp, món nợ lâu ngày không đòi được nay thấy họ đến trả thấy đời đẹp, vợ con hàng ngày mè nheo nay tươi tỉnh ngoan ngoãn thấy đời đẹp, dạo chơi quanh vườn thấy 1 chồi non mọc chân tường mà mọi ngày mải việc không chú ý thấy đời đẹp. Lên OF chém gió thấy mấy cụ chúc rượu mà thấy đời càng đẹp, thấy có người cùng chung quan điểm sống thấy càng thú vị. Ngẫm ra thấy đẹp cả
Ngược lại những cái trên thì ngay lập tức thấy khổ sở, cái gì cũng xấu, cũng chán, chịu đựng như cực hình. Ngày xưa thì có câu thơ của Nguyễn Du: "Người buồn trời lại gieo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Ngay nay thì có câu: "Vẻ đẹp không nằm trên đôi má hồng người thiếu nữ, mà nằm trong đôi mắt của thi sỹ đa tình" là vì thế...
Tượng của cụ chủ thớt do người TQ thiết kế và thi công nên ngôn ngữ tạo hình nó cũng có điểm khác biệt. Xuất đi Nhật thì lại có vài nét dị biệt nữa. Không nói đến độ quý hiếm, hàng sâu tuổi hay mới, cổ hay giả cổ. Nếu bàn về thuần túy cái đẹp trong tạo hình thì cũng rất khiên cưỡng vì trong chủ đề tâm linh, mọi yếu tố tạo hình phục vụ cho mục đích tâm linh, người không am hiểu vấn đề tôn giáo hoặc tâm linh khó mà có sự đồng cảm được
Ông Di Lặc Phật có nhiều dị bản, cầm Kim Nguyên Bảo(thỏi vàng) thì chủ về tiền tài, cầm cành Như ý thì là chúc mọi việc hanh thông, bế đứa trẻ con thì chúc con đàn cháu đống. Cụ thể trong bức có con dơi thì là chúc Phúc, vì con dơi trong tiếng Hán đồng âm với chữ Phúc. Lúc này nghệ nhân tập trung vào diễn tả khuôn mặt hoan hỉ tươi vui là đặc trưng của ông Di lặc, 2 tay chắp vào nâng con dơi để nhấn mạnh vấn đề chính. Con dơi trong thực tế cực xấu, khi cách điệu dù lược bỏ mọi cái rườm rà không bắt mắt khác thì nó vốn dĩ cũng không đẹp về mặt tạo hình. Lúc này mục đích của nghệ nhân chỉ làm sao giúp người ngắm hình dung ra đúng con dơi chứ không phải là con vật khác.
Người Á và Âu có quan điểm tạo hình và cái đẹp khác nhau. Về vẻ đẹp phụ nữ thì người Á thích khuôn mặt đẹp, người Âu thích cơ thể đẹp(Nhân tiện nhắc các cụ Đẹp và Xinh là 2 khái niệm khác nhau đấy nhé). Người Âu thiết kế tổng thể đơn giản, chi tiết cầu kỳ. Người Á tổng thể rắc rối, chi tiết càng tủn mủn nhưng nhiều khi lại phù hợp với ngoại cảnh và quan trọng là nhìn quen mắt, dễ được chấp nhận lại thấy vẫn đẹp. Tranh luận vấn đề này có mà hết cả đời, em thì thấy không hề có chuẩn mực cái đẹp cố định bất biến, nó duy ý chí và không thực tế. Có 1 điểm em thấy chuẩn đó là Đẹp chưa chắc đúng, nhưng Đúng thì nhất định sẽ Đẹp.
Hàng nhà em bán thỉnh thoảng cũng có món làm hàng loạt phục vụ cho những khách hàng cần về ý nghĩa phong thủy, còn lại đa phần là lũa nên có thể coi là hàng độc, vì ngay 1 gốc cây xẻ ngang thân thớt trên và thớt dưới đã không giống nhau vì khác đường kính, thêm bàn tay con người tạo tác theo hình dáng tự nhiên nữa thì đó là hàng độc rồi còn gì. Đẹp thì còn tùy con mắt người chơi, nhưng hiếm thì sẽ có nhiều người khoái vì bản tính con người chỉ muốn sở hữu cái mà người khác không thể có, nó thuộc về thú chơi, sưu tầm mà lúc đó cái đẹp tạo hình chỉ đứng hàng thứ 2. Dân buôn đồ cổ nếu mua được 2 chiếc bình giống nhau cuối cùng giá 1 triệu sẽ sẵn sàng đập đi 1 chiếc để bán chiếc còn lại duy nhất với giá tỷ đồng. Dù cái bị đập có đẹp như tiên, tuổi đời có ngàn năm tuổi cũng thành đống mảnh vụn để phục vụ cho mục đích quý hiếm, duy nhất của chiếc còn lại.
Nhìn và quan sát là khác nhau, nhìn chỉ thuộc về cơ học của đôi mắt, quan sát là kết hợp giữa nhìn và nhận định của bộ óc. Rất nhiều người hàng chục năm trời đi lên bậc thang nhà mình mà không hề biết nó có bao nhiêu bậc, thậm chí màu gì vì họ không hề quan sát.
Cá nhân thì em thấy thiên nhiên là bậc thầy về tạo hình, con người luôn có tham vọng học đòi thiên nhiên nhưng có lẽ không bao giờ con người có thể thay thế được tự nhiên, chỉ cố gắng học hỏi và hiểu về nó để cân bằng lại chính mình, cái đẹp của thiên nhiên mới trường tồn các cụ nhá
Trong nghệ thuật điêu khắc, chỉ cần đẽo đi những phần thừa là sẽ tạo ra được kiệt tác, nhưng biết cái gì thừa để đẽo đi thì lại chỉ có thiên tài mới biết cách làm thôi ạ. Ae mình còn chưa đến mức là nhân tài nên cứ cãi nhau vặt suốt, khổ thế đấy he he...
em cũng biết chút ít trong những điều cụ nói, nhưng chả được ăn học về nghệ thuật bài bản nên chả thể nói hay như cụ. Phải để những người như cụ nói mới thú vị. Trong những điều cụ nói, có rất nhiều đoạn em cực thích và tâm đắc, học được thêm từ cụ rất nhiều. Mỗi lần đọc lại, lại ngấm thêm ý cụ. =D>

em thích nhất đoạn này :
"Cái đẹp đôi khi hiện diện rất giản dị xung quanh ta, dụng công 1 tý, quan sát 1 tý là thấy. Một sáng ngủ dậy, trời xanh không 1 gợn mây, mấy ngày trước oi bức như cực hình hôm nay mát mẻ thấy đời thật đẹp. Ruồi muỗi mọi hôm quấy rầy nay trốn biệt thấy đời đẹp, món nợ lâu ngày không đòi được nay thấy họ đến trả thấy đời đẹp, vợ con hàng ngày mè nheo nay tươi tỉnh ngoan ngoãn thấy đời đẹp, dạo chơi quanh vườn thấy 1 chồi non mọc chân tường mà mọi ngày mải việc không chú ý thấy đời đẹp. Lên OF chém gió thấy mấy cụ chúc rượu mà thấy đời càng đẹp, thấy có người cùng chung quan điểm sống thấy càng thú vị. Ngẫm ra thấy đẹp cả
Ngược lại những cái trên thì ngay lập tức thấy khổ sở, cái gì cũng xấu, cũng chán, chịu đựng như cực hình. Ngày xưa thì có câu thơ của Nguyễn Du: "Người buồn trời lại gieo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Ngay nay thì có câu: "Vẻ đẹp không nằm trên đôi má hồng người thiếu nữ, mà nằm trong đôi mắt của thi sỹ đa tình" là vì thế..."
Cụ thật là người có tâm hồn.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top