- Biển số
- OF-49844
- Ngày cấp bằng
- 31/10/09
- Số km
- 1,447
- Động cơ
- 469,120 Mã lực
- Nơi ở
- Nơi có niềm vui....
Có làm tí chấm nào không thế cụ ? Ko sao là may quá rồi
Không biết các cụ có còn nhớ 1 bài báo nói về đường vòng ở đông hưng thái bình.Bá cáo các cụ, nhân chuyện của cụ Mỳ Mò em xin kể các cụ chuyện của em, đến giờ em vẫn bị ám ảnh, không thể nào quên được
1. Câu chuyện 1: Hôm đó em đi cùng ông Kế toán công ty em đi ọp với chi hội tại Hồ Đắc Di
Em đi từ Khuất Duy Tiến, qua ngã 8 rẽ vào Nguyễn Trãi, vừa qua đoạn Ngã 8 thì em giật mình nổi hết cả gai ốc khi em nhìn kính chiếu hậu (kính ở trong xe) thì thấy có 1 khuôn mặt thanh niên hiện ra trong gương chiếu hậu (cứ như đang ngối ở trong xe của em ý), em đạp phanh gấp, ông kế toán dúi dụi về phía trước. Em nhìn lại gương chiếu hậu và 2 gương 2 bên thì không hề thấy xe máy xe đạp hoặc thanh niên nào như trong gương chiếu hậu cả.
Em không thể giải thích được vì sao, chỉ chắc nhẩm là sẽ đi thật chậm và liên tục rụi mắt (buổi trưa khoảng 11h30, em ko hề buồn ngủ).
2. Câu chuyện 2: Trên đường đi làm về đoạn cao tốc Hà Nội - Lang Sơn, em đang đi khoảng 5h40 tối (mùa này thì tầm đó là tối và phải bật đèn rồi), em đang đi nhanh thì nhìn thấy 1 người thanh niên cầm cái cây (cây trồng ở dải phân cách) huơ huơ cái cây ấy lên và đi từ dải phân cách xuống lòng đường, em bẩm bụng chắc là xe gặp sự cố, quan trọng là các xe đi trước em cũng rà phanh đỏ ***, em cũng rà phanh theo, nhưng mà đi lên đoạn đó thì chạ thấy cái xe nào bị làm sao cả và em thấy các xe phía trước cũng bắt đầu tăng tốc, thực sự em toát mồ hôi. Sau đó em chỉ suy nghĩ: chắc là ko phải mỗi mình em nhìn thấy.
Nói chung là qua 2 chuyện trên em cũng định lập cái thớt để nhờ các cụ trên OF góp ý, dưng sau đó lại thôi.
Đã có 1 lần em đọc 1 câu chuyện trên OF tại box "câu chuyện các chuyến đi" em có thấy 1 cụ nào đó nói về các "giấc ngủ trắng" chạ có lẽ là do em bị dính giấc ngủ trắng đó.
Thú thực là em rất sợ các cụ ạ.
Chuyện của em là thật 100%, em ko hề thêm bớt, môniphe, vì chạ dại gì mà em mang chính em ra để nói dối.
Xin ý kiến các cụ về 2 trường hợp em gặp
Cụ nói vậy chắc đêm nay em ứ ngủ đượcKhông biết các cụ có còn nhớ 1 bài báo nói về đường vòng ở đông hưng thái bình.
Ở chỗ em ở KM6 Tỉnh lộ 490 nam trực Nam định, cụ nào về hải thịnh thì đi qua chỗ này, có 1 đoạn đường vòng, ngắn thôi, nhưng rất nhiều người đã bỏ mạng, xe đâm xuống sông thì nhiều, rất nhiều người bị ngã ở chỗ ấy nói là đang đi thì cứ có cô gái hoặc đưa bé ra chắn đầu xe nên phải tránh rồi tự ngã, nhiều ngừoi bị chết thì gia đình đi xem bói có nói lại là toàn bị bắt xuống đó.
Cụ nói vậy chắc đêm nay em ứ ngủ được
Huhu
hic..em đang ngồi 1 mìnhBá cáo các cụ, nhân chuyện của cụ Mỳ Mò em xin kể các cụ chuyện của em, đến giờ em vẫn bị ám ảnh, không thể nào quên được
1. Câu chuyện 1: Hôm đó em đi cùng ông Kế toán công ty em đi ọp với chi hội tại Hồ Đắc Di
Em đi từ Khuất Duy Tiến, qua ngã 8 rẽ vào Nguyễn Trãi, vừa qua đoạn Ngã 8 thì em giật mình nổi hết cả gai ốc khi em nhìn kính chiếu hậu (kính ở trong xe) thì thấy có 1 khuôn mặt thanh niên hiện ra trong gương chiếu hậu (cứ như đang ngối ở trong xe của em ý), em đạp phanh gấp, ông kế toán dúi dụi về phía trước. Em nhìn lại gương chiếu hậu và 2 gương 2 bên thì không hề thấy xe máy xe đạp hoặc thanh niên nào như trong gương chiếu hậu cả.
Em không thể giải thích được vì sao, chỉ chắc nhẩm là sẽ đi thật chậm và liên tục rụi mắt (buổi trưa khoảng 11h30, em ko hề buồn ngủ).
2. Câu chuyện 2: Trên đường đi làm về đoạn cao tốc Hà Nội - Lang Sơn, em đang đi khoảng 5h40 tối (mùa này thì tầm đó là tối và phải bật đèn rồi), em đang đi nhanh thì nhìn thấy 1 người thanh niên cầm cái cây (cây trồng ở dải phân cách) huơ huơ cái cây ấy lên và đi từ dải phân cách xuống lòng đường, em bẩm bụng chắc là xe gặp sự cố, quan trọng là các xe đi trước em cũng rà phanh đỏ ***, em cũng rà phanh theo, nhưng mà đi lên đoạn đó thì chạ thấy cái xe nào bị làm sao cả và em thấy các xe phía trước cũng bắt đầu tăng tốc, thực sự em toát mồ hôi. Sau đó em chỉ suy nghĩ: chắc là ko phải mỗi mình em nhìn thấy.
Nói chung là qua 2 chuyện trên em cũng định lập cái thớt để nhờ các cụ trên OF góp ý, dưng sau đó lại thôi.
Đã có 1 lần em đọc 1 câu chuyện trên OF tại box "câu chuyện các chuyến đi" em có thấy 1 cụ nào đó nói về các "giấc ngủ trắng" chạ có lẽ là do em bị dính giấc ngủ trắng đó.
Thú thực là em rất sợ các cụ ạ.
Chuyện của em là thật 100%, em ko hề thêm bớt, môniphe, vì chạ dại gì mà em mang chính em ra để nói dối.
Xin ý kiến các cụ về 2 trường hợp em gặp
Cụ làm em sợ. May mà em không sao. Chắc cô vưỡn thươngKhông biết các cụ có còn nhớ 1 bài báo nói về đường vòng ở đông hưng thái bình.
Ở chỗ em ở KM6 Tỉnh lộ 490 nam trực Nam định, cụ nào về hải thịnh thì đi qua chỗ này, có 1 đoạn đường vòng, ngắn thôi, nhưng rất nhiều người đã bỏ mạng, xe đâm xuống sông thì nhiều, rất nhiều người bị ngã ở chỗ ấy nói là đang đi thì cứ có cô gái hoặc đưa bé ra chắn đầu xe nên phải tránh rồi tự ngã, nhiều ngừoi bị chết thì gia đình đi xem bói có nói lại là toàn bị bắt xuống đó.
Em cũng vậy, giờ vẫn cmt cùng các cụ đấy.Cụ làm em sợ. May mà em không sao. Chắc cô vưỡn thương
Có lẽ em xóa cmt của em đi thôiCũng có khi bị địa chấn nhẹ, hai Cụ bị đều ở Tuyên Quang.
Nhưng mà có Ma thật đấy, như Cụ ken1 thì chắc chắn bị vong theo trêu rồi.
Em kể thật 100% cụ ạ.Đúng là ảo tung chảo ạ
Em dại lắm cụ ạChắc cụ làm j lên tội với e nào rồi, thành ra bà tổ cô nhà e í dọa cụ đới
Em thề là e nói thật cụ ạĐúng là ảo tung chảo ạ
Em thật là em không mê tín hay là nghĩ ngợi lung tung nhưng em rất khó hiểu. Xe và người hoàn toàn bình thường mà tụ nhiên lại bị thế mới lạHic, nghe các cụ kể, như nghe truyện ma của Nguyễn Ngọc Ngạn ấy, huhu. Tối nay em lại ngủ một mềnh, có mợ nào cùng cho e đỡ sợ ko nhỉ .
Có một lần, em đi xe máy, tốc độ cực chậm, khoảng 3 km/h, ở đường 5. Chả hiểu ma xui thế nào, em không điều khiển được xe, táng nay vào dải phần cách, huhu. Phanh dẫm cũng ko phanh đượ, như kiểu mình không điều khiển được mình ấy. Hay em cũng bị gái nào trêu nhờ ?
Lần đó em bị rạn xương chân, bó bột mất hơn tháng .