- Biển số
- OF-811147
- Ngày cấp bằng
- 19/4/22
- Số km
- 3,013
- Động cơ
- 97,146 Mã lực
hình như ko đưa được cụ ah, cụ đưa lên googlesheet rồi đưa link vào đây thì may ra cụ ah!Ơ đưa file lên thế nào vậy Chã?
hình như ko đưa được cụ ah, cụ đưa lên googlesheet rồi đưa link vào đây thì may ra cụ ah!Ơ đưa file lên thế nào vậy Chã?
Mợ đúng dân tập yoga. Trải nghiệm của em là lúc đẩy ra sau lấy đà thì em hít - dí ra đằng trước thì thở. Cứ hít - thở từ từ là vừa khớp 1 động tác.Cụ tập bao lâu thì thấy thay đổi ạ? Em ko bị đau lưng nhưng bị đau đầu gối ạ. Và khi cụ tập thì phần thở ra hít vào thế nào? Mỗi động tác cụ có cần giữ lượng thời gian nhất định ko ạ?
P/S: đừng hỏi em sao tập mà giờ vẫn chưa ngủ, em đang ngồi ngáp đợi F1 đi ngủ em mới dám ngủ, nó làm pp cái gì giờ vẫn chưa xong!Một đàn cụ mợ chắp tay sau
đít, đảo đầu quay ngó trước sau
Chống tay sau rốn lui mông lại
Dí ra đằng trước ưỡn lâu lâu.
Em tả vậy đúng không các cụ mợ?
Các cụ mợ để ý khi thu mông về thì lui mông ra đằng sau hết mức, để thấy cơ dọc mặt sau đùi và bắp chân căng ra, tới mức gần như sắp mất thăng bằng ấy. Lúc dí ra trước thì cũng thế, đẩy hông và mu ra phía trước để cơ mặt trước đùi và ống chân căng lên. Phê lắm.
Mợ 114hangbong dí từ từ ưỡn từ từ nhá, chưa được bật bông phừng phừng ngay đâu.
Mẹ em bảo chưa dám dùng máy trợ thính vì sợ bị phụ thuộc. Em thấy mẹ em nói cũng hợp lý. Có thời gian trc em cũng thử cho mẹ em theo vài cách trị liệu khá tiên tiến nhưng nói chung là ko ăn thua. Các bà ngày càng nhiều bệnh, con cái nhìn thấy thương mà cũng ko biết làm sao giúp đc tốt nhất mợ nhỉ.Tháng trước em gái em về nước cũng rủ em đi tìm máy trợ thính cho bà nhưng em bảo là bác sỹ nói cái này là từ trong não chứ không phải do tai của bà nên đi thử máy trợ thính 1 lần rồi, họ vặn lên to lắm thấy bà cũng nghe được nhưng kiểu kích âm đó thì chết. Khác nào bật loa đài uỳnh uỳnh bên tai cả ngày chịu sao nổi.
Em ăn gì cũng hay chấm mút tý chua cay mặn ngọt mợ ạ. Thành quen, ko ăn kiểu đó lại buồn miệng.Min Autumn hầm nhừ xong ăn như cháo, nhai cả xương nhả bã, không có cơ hội chấm muối chanh đâu mợ ơi! Chấm mút thì tuỳ
Món này ăn đều đặn giúp tăng sinh collagen và canxi, tác dụng bổ xương gân cơ khớp, giúp vận động trơn mượt dẻo dai, da dẻ căng đẹp, vân vân cụ ạ.món này để làm gì thế mợ???
Cái món trị trĩ, có cụ nào lấy được đơn thuốc chưa ah?
Ôi đây là bài mợ MyMac chỉ cho một mợ khác ở đây, để chữa/phòng đau khớp gối: mục đích là bổ sung canxi và collagen (chất nhờn cho khớp...).
Em chép lại cho cụ nhé: nam 7, nữ 9 chân gà công nghiệp + 1 nắm gạo nếp + 1 nắm đỗ đen + 1/2 nắm lạc trắng + nước đổ xấp mặt (em đổ quá mặt một chút vì em thấy hơi loảng ngon hơn đặc sền sệt) + chút muối nêm vừa miệng = hầm nhừ, ăn nhai cả xương gà, nhả bã. Tuần làm 2 lần, duy trì tới khi hết đau gối, sau đó liều duy trì tháng 1 lần.
Tay ai người nấy nắm mà định lượng các thành phần nguyên liệu nhé
P/S em dùng nồi instand post đặt 25ph là vừa xinh, ăn như cháo gà đỗ đen ngậy vị lạc rất ngon. Một người ăn thì liều này dùng = 1 ngày chuẩn luôn. Coi như thay cơm.
Hình ảnh sản phẩm nhà em giống nhà cụ onano dưới đây:
datto70 Cụ cho một xíu khoảng một thìa sữa chua nhẹ nhẹ gia vị là ăn vừa miệng ngon lắm cụ ạ.Cái món này có cho thêm bột canh, mắm muối gì không mợ ơi?
Em vẫn âm thầm đọc bài của mợ MyMac và âm thầm tập luyện đều đặn nhé cụ em.Mợ Thiếu Thu tập xơ-quát để Defender chưa đấy
Bài lá giã với muối hay quá, mợ tìm hiểu lại tên loại lá đó chuẩn rồi up lên để mn tham khảo thêm đi ạ.Nhà em có giỗ Tổ, hai hôm không vào được mà thớt lên tầng chóng mặt. Em đọc không bỏ sót còm nào, mà sao thấy tâm trạng quá. Những dấu hỏi của cụ ltlinh, kể cũng chẳng có gì là lạ, đôi khi, xét ở phương diện nào đó, có khi cụ ấy cũng có ý tốt. Mà em chỉ lo mợ MyMac bị tổn thương. Đọc mà cứ thấy nghẹn cả trái tim. Vì những gì mợ ấy làm, tuy là thời gian ngắn ngủi, nhưng nó là cả sự hi sinh, sự cố gắng vô bờ bến, trên mọi phương diện. Không phải ai cứ có nghề, có tâm, có điều kiện là đã làm được như mợ ấy. Em nghĩ rất nhiều cụ mợ có chung ý nghĩ này với em. Tốt quá thường lắm thị phi.
Nhưng những trả lời của mợ MyMac và cụ hungalpha, cụ Tien Tung, làm em cảm phục mợ ấy và hai cụ chã nhiều hơn. Phải nói là đẳng cấp ạ (liều thuốc chặn những giọt nước mắt suýt tọt tọt ra của em, hihi).
Cả nhà em thì nhiều bệnh tật lắm, mà trong một số trường hợp, nếu không được các thầy lang y cho thuốc kịp thời, chờ chẩn trị hay cấp phép, thì cũng khốn khổ khốn nạn đấy ạ. Em chỉ kể một ví dụ nhỏ. Em sinh cháu đầu lòng, sinh thường, chả hiểu rặn thế nào lòi ra cả đống trĩ, quả to như quả trứng gà, bâu xung quanh là các quả nhỏ như quả nhót, đau đớn tột độ. Con ko bế được, ko cho bú được, ngồi ko được (đương nhiên), đứng ko được, nằm ko được. Mẹ em, mẹ chồng em, 2 người giúp việc chạy xung quanh. Bác sĩ sản khoa chăm cho ca của em cho hết thuốc tây đến thuốc ngâm, nó chỉ se se bớt lại, chứ ko có dấu hiệu thuyên giảm. 20 ngày trời khổ sở như thế. Tình cờ bác thầy lang trong làng (cả đời em ko bao giờ nghĩ sẽ chữa bệnh của bác, cháu xin lỗi bác), đưa mẹ em nắm lá (hình như lá khoai lang tím có cánh trông như bị rách tả tơi ấy ạ, 9 lá thì phải ạ), cho thêm ít muối, giã nhuyễn, đắp vào đó một ít, rốn một ít, đỉnh đầu một ít. Bảo em đắp 20 phút thôi, kẻo bị kéo tụt lên trên quá. Tâm trạng em hồi trẻ trâu giống hệt cụ ltlinh gì đó, mình học hành thế này, bằng cấp thế này mà lại đi tin lang băm à, tin cái bà móng tay đen sì sì ấy à (cháu xin lỗi bác). Nhưng đau quá và nghĩ, thôi đắp chắc cũng chả chết được. Thế là đắp. Qua một đêm, em thề là búi trĩ co hết lên, chỉ còn lại 1 viên bằng hạt lạc. Cái hay là nó ko bị sa xuống nữa. Như thuốc tiên vậy.
Bác ấy cũng chữa cho em mà chẳng cần chẩn bệnh, chẳng cần mang nắm lá đi kiểm định lọ chai.
Nên em thấy có nhiều điều kì diệu trong cuộc sống, thận trọng là tốt, nhưng những gì hữu ích cho nhiều người, rất rất nhiều người thì như cá nhân em là em mở lòng đón nhận, giúp được ai cái gì là sẽ giúp. Nên mợ MyMac cần chân shipper hay bất cứ việc vặt nào để giúp cộng đồng, giúp ông già bà cả là vợ chồng em luôn sẵn lòng xin làm một nhịp cầu ạ.
Em và con gái em cũng đang mang bệnh khá đặc biệt, như cụ Xe bo 4 banh bảo em là chắc phải viện đến bài thuốc "Tâm linh + Ăn chơi đúng cách", (chắc cụ ấy đùa em cho em đỡ căng thẳng) ngay sau đó một vài hôm thì gặp được thớt này, em tin mình có được duyên lành, chờ ngày được gặp mợ ấy. Giờ này thì ngày nào hai vợ chồng em cũng chắp tay sau mít đi bộ 30 phút, làm 10 lần động tác Dí vào, Đẩy ra. Sáng nay cụ offer nghiêm túc nhà em hô: chuyển sang bài Ông Dí vào, Bà Ưỡn ra nào. Em trừng mắt lên thì lão mới biết mình hô nhầm vì thanh niên này nghiêm túc lắm ạ, hihi
Đúng chính xác đấy cụ ạ. Lúc ấy em cứ nhơn nhơn chả nghĩ gì đến thuốc men cả. Mà khi em ở Mỹ về, thân thể chuyển qua môi trường mới nó bị cước tay chân. Cũng chả nghĩ ra nên lên OF hỏi các cao nhân. Giờ thì ấm lắm rồi ạ hihi.Em thấy là mợ Mymac cũng không phải là thần y, nên những bệnh nào mợ ấy đã từng chữa được rồi thi mợ ấy sẽ chia sẻ, cccm đừng hỏi mợ ấy những bệnh khác
Và bản thân mợ ấy, còn chưa tự chữa được bệnh cho mình mà. Đọc những comment cũ thì mợ ấy chưa tự chữa được bệnh lạnh chân tay gì đó đấy
Vâng, em đã từng chứng kiến kết quả nên em chia sẻ lên đây, biết đâu đó có Kụ dùng lại hợp vì nó cũng lành và cũng dễ thực hiệnRượu ngâm bàng 9 em biết
Nhưng ngâm bàng xanh để chữa gút thì em giờ lão nói em mới biết
Mợ nàm thế này thì chít mấy cụ offer! Cứ tưởng tượng thôi là đã phê rồi.Các mợ ơi em sẽ cố đi hết bài thần kinh rồi em lại chỉ các mợ bài TÓ VÊU nhé. Bài này có tác dụng làm cho tó vêu và chống u, có tác dụng nâng đỡ chống chảy xệ nhé. Bài này cũng phê lắm ạ. Tập 1 tháng đảm bảo các mợ sẽ thấy noá toa như quả bưởi Đoan Hùng í.
Tỷ lệ ngâm thế nào Cụ ơiVâng, em đã từng chứng kiến kết quả nên em chia sẻ lên đây, biết đâu đó có Kụ dùng lại hợp vì nó cũng lành và cũng dễ thực hiện
Tuyệt quá, mong cụ tiếp tục ạ.XIn phép mợ MyMac em đưa bản word các phương pháp của mợ lên cho những ai cần:
Các bài thuốc của mợ MyMac
1. Bài chắp tay sau mít của mợ MyMac (Đó là một kiểu đi vô cùng hữu ích trong việc phòng và trị thoái hoá. Có thể không trị được hết nhưng nó giải quyết được rất nhiều và đặc biệt nó rẻ tiền, không tốn đồng nào cả). a) Động tác thứ nhất Học đi để giữ khoẻ cho phần phụ rồi thì lại phải học đi để ...docs.google.com
Kaka, nhiều cụ mợ còm đúng chất funbáo cáo các cụ mợ sáng nay em dí được 20 nhát ạ. Lưng gối giảm đau rất nhiều. Em hy vọng như nhời mợ MyMac nói là tập nhiều nó sẽ có ngày tăng cường hàng tiền đạo nên em rất chăm dí để một ngày mụ ngan già nhà em không còn khinh bỉ em nữa
Cụ chặt hết móng rồi à?Dân gian thế này, thuốc quý nghĩ bậc sinh thành trước. Mình mua 2kg chân đưa sang chia cho ông bà hầm làm thuốc. Còn bao nhiêu mình chần rửa sạch với muối. Xong cho vào nồi hầm tất khoảng 18 chân. Lúc ăn đếm sau
Cụ tập cẩn thận ko nhầm bài Vếu lại to tướngbáo cáo các cụ mợ sáng nay em dí được 20 nhát ạ. Lưng gối giảm đau rất nhiều. Em hy vọng như nhời mợ MyMac nói là tập nhiều nó sẽ có ngày tăng cường hàng tiền đạo nên em rất chăm dí để một ngày mụ ngan già nhà em không còn khinh bỉ em nữa
Em không biết gì về y cả. Nhưng em thấy những gì mợ nói tương đối giống với một thầy em từng gặp. Phần thăm khám quan sát, chẩn mạch thầy cũng nói giống mợ và thầy bảo là người bệnh nặng thì bản thân người thầy khi bắt mạch cũng phải hòa theo trạng thái mạch, khí huyết trong của người bệnh khi đó người thầy thuốc cũng mệt theo nên những người mà khám chưa đến 30s 1 người, ngày mấy chục đến cả trăm người thì thường không chuẩn. Rồi người bệnh khi uống thuốc phải theo dõi sát sao trạng thái cơ thế, các triệu chứng có giảm, tăng hay vẫn như cũ. Rồi đại, tiểu tiện thế nào: nước tiểu vàng, nhợt, trong, phân nát hay khuôn màu gì ... Nói chung là em không nhớ hết được nhưng đại khái là càng chi tiết càng tốt mới biết chuyển biến của bệnh để điều chỉnh thuốc cho phù hợp. Rồi chuyện bắt mạch nếu người bệnh hư nhược thì phải bổ rồi mới tả. Đặc biệt trong ung thư thường phải ma tích rồi bổ, rồi lại tiếp tùy chuyển biến. Cả vụ bệnh nhân không báo, người thầy thuốc cũng phải hỏi thăm tình hình như mợ nói ạ. Vì thầy quan niệm, chưa nhầm cho bệnh nhân, thì mình cũng phải chịu phần. Chẳng hạn bệnh nhân đúng ra có thể sống thọ 80 năm, nhưng mình dùng thuốc mạnh quá thành ra bị giảm còn 70 năm thì mình cũng phải chịu, còn chết người thì khỏi nói rồi ạ. Em không rõ thế nào, nhưng ở góc độ tích cực em thấy cái quan điểm đó làm cho người thầy thuốc sẽ cẩn thận, có tâm hơn rất nhiều mỗi khi thăm khám chữa bệnh ạEm lại hầu chuyện cụ tiếp theo còm này của cụ. Đúng. Chính xác theo những gì cụ post lên đây. Người thầy thuốc khi nhận chữa một bệnh nhân thì phải ăn cùng ngủ cùng với họ. Em rất tự hào khi cụ đưa lên đây post này vì đây chính là một trong những điều tiên quyết phải làm đối với một người thầy. Mỗi lần chẩn mạch. Người thầy mất rất nhiều thời gian và tâm sức. Đầu tiên phải quan sát sắc mặt bệnh nhân, nhìn mắt, nhìn cơ mặt, nhìn cử chỉ, nhìn đầu tóc, nhìn tay... Rồi mới chẩn mạch. Người thầy cầm lấy tay bệnh nhân, đưa ngón vào huyệt rồi bắt đầu lần theo kinh huyệt đó, đi lên, đi lên, lắng nghe chỗ nào bế, chỗ nào tắc, chỗ nào sinh ( khối u lành tính), chỗ nào phát dị ( u ác tính), chỗ nào hư, chỗ nào phế...vv. Có khi đến 15-20 phút mới ra được toàn cơ thể một người bệnh. Không phải như các thái y bây giờ giả vờ đặt tay lên chưa được 30 giây đã bốc thuốc thu tiền.
Khi đã chẩn xong mạch rồi, người thầy còn phải chẩn thuốc. Phải giải được thuốc đồ. Người tính hàn thêm gì bớt gì, người bệnh thận âm hư, gan máu nhiễm mỡ cho gì, giảm gì...vv như giải trận đồ bát quái. Rồi khi người bệnh uống thuốc, người thầy phải theo dõi chặt chẽ nhất cử nhất động. Theo từng bữa ăn giấc ngủ, theo phân, nước tiểu... từng phút từng giây. Đây cũng là cái cách em đang chữa bệnh cho con "ông bố vĩ đại" và cho một số cụ mợ trên này.
Khi em đưa thuốc, em luôn dặn sau khi uống thuốc có phản ứng gì thì nhắn em ngay để em tiên lượng bệnh và chẩn thuốc tiếp. Em sẽ từ chối những người nhận thuốc xong là mất hút luôn. Trên này có một cụ hôm trước em đã nhắc. Cụ bị liệt dây thần kinh số 7 mấy năm rồi, châm cứu các kiểu không được. Cụ phải đi rút chỉ để cân mặt lên nhưng không cải thiện được nhiểu. Em biếu cụ ấy liều thuốc. Uống xong rồi cụ ấy không một lời hồi âm. Em đợi đến cả một ngày rồi sốt ruột quá em phải nhắn cụ ấy hỏi về phản ứng. Mãi không thèm trả lời. Rồi cứ nhấm nhẳng nhấm nhẳng, em bỏ qua cụ ấy luôn. Cách đây mấy ngày lại thấy cụ ấy nhắn em thỏ thẻ xin thêm thuốc. Người như cụ ấy em có nên chữa cho không?
Còn có một cụ nữa cực kỳ cầu thị. Cụ từ Vinh lặn lội ra Hà Nội trong ngày mưa trắng trời, đến nhà ông bố vĩ đại lấy thuốc. Nhất cử nhất động đều báo cho em. Thực sự em rất trân trọng cụ ấy. Cụ ấy trân trọng sức khoẻ của mình và trân trọng người thầy chữa bệnh. Người như cụ ấy, chắc chắn sau này có việc gì cần giúp, em sẽ không ngại ngần mà ra tay giúp cụ.
Ngày bé em cũng từng phải nếm tiểu, phải lấy tay miết phân người bệnh để biết cái gì đã được thải ra, cái gì còn trong đó. Thế nên em rất tự hào và cảm ơn cụ đã phản biện và đưa lên đây những điểu răn dạy, chỉ bảo của các bậc Tiền Bối xa xưa.
Thời gian mang bầu F1 em cũng chăm chỉ yoga nhưng đến nay thì rơi rụng hết cả do ko có thời gian. Tuy nhiên, có 1 bài tập mà em thường xuyên áp dụng là 12 động tác liên hoàn Chào mặt trời, tác động toàn thân khiến cơ thể dẻo dai, giãn cơ gân cốt theo link dưới ạ. Các động tác này cũng 1 phần nhỏ kết hợp bài tập ông dí bà dí mà mợ My đã hướng dẫn. Em hy vọng sẽ hữu ích cho các cụ mợ ạ
Mùa thu là lúc bàng béo múp, chín nứt nẻ thơm phứcTỷ lệ ngâm thế nào Cụ ơi