[Funland] Đừng chết uổng như cậu

Quan_woodman

Xe container
Biển số
OF-174028
Ngày cấp bằng
28/12/12
Số km
6,309
Động cơ
381,364 Mã lực
E ngày xưa chuyên khai thác gỗ có được gọi là phượt ko ah? Chắc là không! Bọn e toàn phải đi rừng sâu, có những cánh rừng cao su ở Đắk đoa hay An khê còn nguyên từ thời ông Nhu, Diệm trồng, cây cao su to ba người ôm... Đêm còn nghe tiếng Nai, Mễn gọi nhau như tiếng trẻ con kêu. Hãi lắm.
Kinh nghiệm của bọn e có vài thứ ko thể thiếu: Dao găm loại tốt, bật lửa loại tốt cả chục cái, Bông gòn (cái này nhiều tác dụng, nổi trội là băng vết thương và nhóm lửa lúc trời mưa, bông gòn bắt lửa thì miễn chê), thuốc sát trùng và lương khô. Trước khi đi, luôn bắt buộc có một cuộc trao đổi về ký hiệu, cách đánh dấu ký hiệu bất kể có bị lạc hay không, và trong đoàn, ai là người được đánh dấu-cái này quả là cực kỳ quan trọng và hiệu quả. Thông báo cho người ở lại hoặc người thân về mẫu ký hiệu chung... Hồi đó thiết bị GPS là thần thánh vì chưa phổ biến và đắt đỏ cực kỳ....
Quả chua thì ăn, quả ngọt thì cân nhắc. Đa số quả do chim bỏ dở thì ăn được, nhưng củ do gặm nhấm bỏ dở thì cân nhắc. Vùng sẽ đến có đặc điểm địa hình ra sao, loài thú, rắn gì là chủ yếu, khi lạc thì chọn cây để trú và xoa lá cây vào người như thế nào để triệt tiêu mùi cơ thể...phải học hết. Vụ đốt lấy khói thì đơn giản hơn nhiều. Gom lá khô hoặc cỏ khô hoặc vỏ cây khô, nhóm lửa, đặt các cành nhỏ khô đầu tiên cho bắt lửa, sau đó đến các cành to rồi mới đến lá tươi. Khói lên xanh đen và thành cột là dễ nhận thấy nhất. Nếu phải ngủ bên cạnh đống lửa thì cố gắng bẻ các cành cây gọt đầu nhọn và cắm xiên, cao thấp xung quanh để phòng thua dữ. Tốt nhất là dừng lại nơi bị lạc ngay khi bắt đầu cảm thấy mất ký hiệu chung. Không nên đi tiếp hoặc cố tìm đường. Vụ đi theo bờ suối thì không được đề cập.
Nhưng vụ bình tĩnh thì ông gì trên kia nói đúng. Lúc bị lạc, phải thật bình tĩnh và đừng bị thần hồn nát thần tính. Đa số người bị lạc chết không vì đói mà vì tinh thần sa sút. Bọn e có lần bị lạc nhau ở rừng Madagui, Cát Tiên, Lâm Đồng, cũng hoảng phết. Nhưng e dám chắc, nắm chắc ký hiệu chung của cả đội và bình tĩnh là yếu tố then chốt để tồn tại. Hai thằng bọn e lạc đội, khi nhìn thấy ký hiệu chung cái là yên tâm ngay được, quả nhiên, hai tiếng sau, đoàn không tìm thấy, quay lại lần theo ký hiệu là gặp được.
 

Mưa

Xe tăng
Biển số
OF-23595
Ngày cấp bằng
6/11/08
Số km
1,032
Động cơ
499,730 Mã lực
E ngày xưa chuyên khai thác gỗ có được gọi là phượt ko ah? Chắc là không! Bọn e toàn phải đi rừng sâu, có những cánh rừng cao su ở Đắk đoa hay An khê còn nguyên từ thời ông Nhu, Diệm trồng, cây cao su to ba người ôm... Đêm còn nghe tiếng Nai, Mễn gọi nhau như tiếng trẻ con kêu. Hãi lắm.
Kinh nghiệm của bọn e có vài thứ ko thể thiếu: Dao găm loại tốt, bật lửa loại tốt cả chục cái, Bông gòn (cái này nhiều tác dụng, nổi trội là băng vết thương và nhóm lửa lúc trời mưa, bông gòn bắt lửa thì miễn chê), thuốc sát trùng và lương khô. Trước khi đi, luôn bắt buộc có một cuộc trao đổi về ký hiệu, cách đánh dấu ký hiệu bất kể có bị lạc hay không, và trong đoàn, ai là người được đánh dấu-cái này quả là cực kỳ quan trọng và hiệu quả. Thông báo cho người ở lại hoặc người thân về mẫu ký hiệu chung... Hồi đó thiết bị GPS là thần thánh vì chưa phổ biến và đắt đỏ cực kỳ....
Quả chua thì ăn, quả ngọt thì cân nhắc. Đa số quả do chim bỏ dở thì ăn được, nhưng củ do gặm nhấm bỏ dở thì cân nhắc. Vùng sẽ đến có đặc điểm địa hình ra sao, loài thú, rắn gì là chủ yếu, khi lạc thì chọn cây để trú và xoa lá cây vào người như thế nào để triệt tiêu mùi cơ thể...phải học hết. Vụ đốt lấy khói thì đơn giản hơn nhiều. Gom lá khô hoặc cỏ khô hoặc vỏ cây khô, nhóm lửa, đặt các cành nhỏ khô đầu tiên cho bắt lửa, sau đó đến các cành to rồi mới đến lá tươi. Khói lên xanh đen và thành cột là dễ nhận thấy nhất. Nếu phải ngủ bên cạnh đống lửa thì cố gắng bẻ các cành cây gọt đầu nhọn và cắm xiên, cao thấp xung quanh để phòng thua dữ. Tốt nhất là dừng lại nơi bị lạc ngay khi bắt đầu cảm thấy mất ký hiệu chung. Không nên đi tiếp hoặc cố tìm đường. Vụ đi theo bờ suối thì không được đề cập.
Nhưng vụ bình tĩnh thì ông gì trên kia nói đúng. Lúc bị lạc, phải thật bình tĩnh và đừng bị thần hồn nát thần tính. Đa số người bị lạc chết không vì đói mà vì tinh thần sa sút. Bọn e có lần bị lạc nhau ở rừng Madagui, Cát Tiên, Lâm Đồng, cũng hoảng phết. Nhưng e dám chắc, nắm chắc ký hiệu chung của cả đội và bình tĩnh là yếu tố then chốt để tồn tại. Hai thằng bọn e lạc đội, khi nhìn thấy ký hiệu chung cái là yên tâm ngay được, quả nhiên, hai tiếng sau, đoàn không tìm thấy, quay lại lần theo ký hiệu là gặp được.
Kinh nghiệm hữu ích, cảm ơn cụ chia sẻ.
 

lad@0914

Xe tải
Biển số
OF-385040
Ngày cấp bằng
1/10/15
Số km
466
Động cơ
243,837 Mã lực
Túm lại là số mệnh rồi
 

tuan281085

Xe cút kít
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-122267
Ngày cấp bằng
28/11/11
Số km
18,383
Động cơ
647,918 Mã lực
Nơi ở
Zalo, Viber, SMS, Call: 0909141129
Website
www.otofun.net
E ngày xưa chuyên khai thác gỗ có được gọi là phượt ko ah? Chắc là không! Bọn e toàn phải đi rừng sâu, có những cánh rừng cao su ở Đắk đoa hay An khê còn nguyên từ thời ông Nhu, Diệm trồng, cây cao su to ba người ôm... Đêm còn nghe tiếng Nai, Mễn gọi nhau như tiếng trẻ con kêu. Hãi lắm.
Kinh nghiệm của bọn e có vài thứ ko thể thiếu: Dao găm loại tốt, bật lửa loại tốt cả chục cái, Bông gòn (cái này nhiều tác dụng, nổi trội là băng vết thương và nhóm lửa lúc trời mưa, bông gòn bắt lửa thì miễn chê), thuốc sát trùng và lương khô. Trước khi đi, luôn bắt buộc có một cuộc trao đổi về ký hiệu, cách đánh dấu ký hiệu bất kể có bị lạc hay không, và trong đoàn, ai là người được đánh dấu-cái này quả là cực kỳ quan trọng và hiệu quả. Thông báo cho người ở lại hoặc người thân về mẫu ký hiệu chung... Hồi đó thiết bị GPS là thần thánh vì chưa phổ biến và đắt đỏ cực kỳ....
Quả chua thì ăn, quả ngọt thì cân nhắc. Đa số quả do chim bỏ dở thì ăn được, nhưng củ do gặm nhấm bỏ dở thì cân nhắc. Vùng sẽ đến có đặc điểm địa hình ra sao, loài thú, rắn gì là chủ yếu, khi lạc thì chọn cây để trú và xoa lá cây vào người như thế nào để triệt tiêu mùi cơ thể...phải học hết. Vụ đốt lấy khói thì đơn giản hơn nhiều. Gom lá khô hoặc cỏ khô hoặc vỏ cây khô, nhóm lửa, đặt các cành nhỏ khô đầu tiên cho bắt lửa, sau đó đến các cành to rồi mới đến lá tươi. Khói lên xanh đen và thành cột là dễ nhận thấy nhất. Nếu phải ngủ bên cạnh đống lửa thì cố gắng bẻ các cành cây gọt đầu nhọn và cắm xiên, cao thấp xung quanh để phòng thua dữ. Tốt nhất là dừng lại nơi bị lạc ngay khi bắt đầu cảm thấy mất ký hiệu chung. Không nên đi tiếp hoặc cố tìm đường. Vụ đi theo bờ suối thì không được đề cập.
Nhưng vụ bình tĩnh thì ông gì trên kia nói đúng. Lúc bị lạc, phải thật bình tĩnh và đừng bị thần hồn nát thần tính. Đa số người bị lạc chết không vì đói mà vì tinh thần sa sút. Bọn e có lần bị lạc nhau ở rừng Madagui, Cát Tiên, Lâm Đồng, cũng hoảng phết. Nhưng e dám chắc, nắm chắc ký hiệu chung của cả đội và bình tĩnh là yếu tố then chốt để tồn tại. Hai thằng bọn e lạc đội, khi nhìn thấy ký hiệu chung cái là yên tâm ngay được, quả nhiên, hai tiếng sau, đoàn không tìm thấy, quay lại lần theo ký hiệu là gặp được.
Lâm tặc nói thì ccmnr =))
 

Du_don

Xe điện
Biển số
OF-351274
Ngày cấp bằng
18/1/15
Số km
3,965
Động cơ
296,478 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
[-X Những anh được trang bị quá nhiều kĩ năng thường hay chủ quan! Như em chả có kỹ năng gì, đâm ra không chơi mấy trò mạo hiểm, nên chả bao giờ toi! ^:)^

Cho nên ở nhà, em cấm tuyệt đối từ người lớn đến trẻ nhỏ, cấm mấy trò mạo hiểm!
Anh bạn này chết vì đam mê, không có gì đáng tiếc, nhưng những người thân của anh ta mới đáng thương! :-s
 

namdh8x

Xe điện
Biển số
OF-392416
Ngày cấp bằng
16/11/15
Số km
3,635
Động cơ
258,905 Mã lực
Vì sao e này lại không mang nhiều thiết bị, vì trò chơi này mạo hiểm phải như vậy, còn mang thiết bị đầy đủ thì còn gì thú nữa, chứ không phải người ta chủ quan.
 

nguyencharlie

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-386397
Ngày cấp bằng
10/10/15
Số km
1,711
Động cơ
253,600 Mã lực
Viết bài khoe kiến thức, hoặc chia sẻ kinh nghiệm cho người khác ok. Nhưng nói người ta “chết ngu xuẩn” trong trường hợp này là mất dậy.
 

trongtuanmr

Xe hơi
Biển số
OF-404434
Ngày cấp bằng
13/2/16
Số km
130
Động cơ
228,290 Mã lực
Tuổi
40
Nơi ở
Moscow
Mỗi người một sở thích, do vậy họ sẽ tự phải biết bảo vệ lấy chính bản thân mình, miễn bàn và sống hộ người khác.
 

xaunhatxahoi

Xe điện
Biển số
OF-49825
Ngày cấp bằng
31/10/09
Số km
4,031
Động cơ
489,029 Mã lực
Bài viết của ông phây búc cơ này dường như chỉ để khoe kiến thức sinh tồn, là loại kiến thức gúc đầy trên mạng
Trường hợp cụ thể của bạn người Anh hoàn toàn khác. Bài viết vì thế trật lất
Bác phùng mỹ trung này nếu bác tìm hiểu thêm thì chắc bác sẽ không nói như vậy.
Em bieét bác ý là 1 nhà khoa học, 1 ông người rừng thực sự đấy cụ ạ
 

quangp5

Xe điện
Biển số
OF-84614
Ngày cấp bằng
9/2/11
Số km
2,634
Động cơ
430,272 Mã lực
Bài viết của ông phây búc cơ này dường như chỉ để khoe kiến thức sinh tồn, là loại kiến thức gúc đầy trên mạng
Trường hợp cụ thể của bạn người Anh hoàn toàn khác. Bài viết vì thế trật lất
Em đồng quan điểm với cụ. Chỉ không đồng quan điểm ở chỗ phây búc cơ (cụ ấy là phắc búc cơ).
 

quangp5

Xe điện
Biển số
OF-84614
Ngày cấp bằng
9/2/11
Số km
2,634
Động cơ
430,272 Mã lực
Bài viết của ông phây búc cơ này dường như chỉ để khoe kiến thức sinh tồn, là loại kiến thức gúc đầy trên mạng
Trường hợp cụ thể của bạn người Anh hoàn toàn khác. Bài viết vì thế trật lất
Em đồng quan điểm với cụ. Chỉ không đồng quan điểm ở chỗ phây búc cơ (cụ ấy là phắc búc cơ).
 

Dan du an

Xe ba gác
Biển số
OF-94944
Ngày cấp bằng
11/5/11
Số km
23,170
Động cơ
396,392 Mã lực
Muốn an toàn thì ở nhà, ông viết bài chả hiểu gì cả. Đang có phong trào Tây nó thích đi tay không như thế. Còn nếu nó đã chọn giải pháp an toàn thì để nó dậy ông đi. Bọn mũi lõ đấy nó phượt dọc ngang thế giới từ khi dân mình còn tắm ao, tắm sông, tắm giếng cơ.
 

Hại Điện

Xe container
Biển số
OF-79106
Ngày cấp bằng
29/11/10
Số km
6,810
Động cơ
239,562 Mã lực
E ngày xưa chuyên khai thác gỗ có được gọi là phượt ko ah? Chắc là không! Bọn e toàn phải đi rừng sâu, có những cánh rừng cao su ở Đắk đoa hay An khê còn nguyên từ thời ông Nhu, Diệm trồng, cây cao su to ba người ôm... Đêm còn nghe tiếng Nai, Mễn gọi nhau như tiếng trẻ con kêu. Hãi lắm.
Kinh nghiệm của bọn e có vài thứ ko thể thiếu: Dao găm loại tốt, bật lửa loại tốt cả chục cái, Bông gòn (cái này nhiều tác dụng, nổi trội là băng vết thương và nhóm lửa lúc trời mưa, bông gòn bắt lửa thì miễn chê), thuốc sát trùng và lương khô. Trước khi đi, luôn bắt buộc có một cuộc trao đổi về ký hiệu, cách đánh dấu ký hiệu bất kể có bị lạc hay không, và trong đoàn, ai là người được đánh dấu-cái này quả là cực kỳ quan trọng và hiệu quả. Thông báo cho người ở lại hoặc người thân về mẫu ký hiệu chung... Hồi đó thiết bị GPS là thần thánh vì chưa phổ biến và đắt đỏ cực kỳ....
Quả chua thì ăn, quả ngọt thì cân nhắc. Đa số quả do chim bỏ dở thì ăn được, nhưng củ do gặm nhấm bỏ dở thì cân nhắc. Vùng sẽ đến có đặc điểm địa hình ra sao, loài thú, rắn gì là chủ yếu, khi lạc thì chọn cây để trú và xoa lá cây vào người như thế nào để triệt tiêu mùi cơ thể...phải học hết. Vụ đốt lấy khói thì đơn giản hơn nhiều. Gom lá khô hoặc cỏ khô hoặc vỏ cây khô, nhóm lửa, đặt các cành nhỏ khô đầu tiên cho bắt lửa, sau đó đến các cành to rồi mới đến lá tươi. Khói lên xanh đen và thành cột là dễ nhận thấy nhất. Nếu phải ngủ bên cạnh đống lửa thì cố gắng bẻ các cành cây gọt đầu nhọn và cắm xiên, cao thấp xung quanh để phòng thua dữ. Tốt nhất là dừng lại nơi bị lạc ngay khi bắt đầu cảm thấy mất ký hiệu chung. Không nên đi tiếp hoặc cố tìm đường. Vụ đi theo bờ suối thì không được đề cập.
Nhưng vụ bình tĩnh thì ông gì trên kia nói đúng. Lúc bị lạc, phải thật bình tĩnh và đừng bị thần hồn nát thần tính. Đa số người bị lạc chết không vì đói mà vì tinh thần sa sút. Bọn e có lần bị lạc nhau ở rừng Madagui, Cát Tiên, Lâm Đồng, cũng hoảng phết. Nhưng e dám chắc, nắm chắc ký hiệu chung của cả đội và bình tĩnh là yếu tố then chốt để tồn tại. Hai thằng bọn e lạc đội, khi nhìn thấy ký hiệu chung cái là yên tâm ngay được, quả nhiên, hai tiếng sau, đoàn không tìm thấy, quay lại lần theo ký hiệu là gặp được.
Cảm ơn cụ.

Em rất nghiền xem các chương trình sinh tồn của Discovery. Đối chiếu bài viết của cụ thì có một số điểm mới:
- Quả chua ăn được, quả ngọt cân nhắc.
- Lấy lá cây xoai át mùi cơ thể.
- Bẻ cành cây cắm xiên cao thấp tránh thú dữ.

Nhờ cụ hướng dẫn thêm mục 1 và 2 với ạ.

Tks cụ
 

lucky2u

Xe tải
Biển số
OF-121782
Ngày cấp bằng
24/11/11
Số km
261
Động cơ
383,520 Mã lực
E vào hóng kinh nghiệm của các phượt thủ mặc dù e k thích trò mạo hiểm này.
 

minhhai985

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-171945
Ngày cấp bằng
15/12/12
Số km
13,280
Động cơ
308,735 Mã lực
A này chết vì cãi nhau với bạn gái, nếu ko cãi nhau thì sẽ ko leo núi hoặc có leo thì tinh thần và sự chuẩn bị sẽ khác nhiều
 

Dangctm

Xe hơi
Biển số
OF-87663
Ngày cấp bằng
7/3/11
Số km
169
Động cơ
408,935 Mã lực
Lên rừng thiêng nước độc mới thấy được.
Quanh năm chỉ quanh quẩn nơi đường trải nhựa thì không thể hiểu được mức độ nguy hiểm của rừng già nó là như thế nào.
Cám ơn kinh nghiệm của các cụ chia sẻ.
 

Quan_woodman

Xe container
Biển số
OF-174028
Ngày cấp bằng
28/12/12
Số km
6,309
Động cơ
381,364 Mã lực
Cảm ơn cụ.

Em rất nghiền xem các chương trình sinh tồn của Discovery. Đối chiếu bài viết của cụ thì có một số điểm mới:
- Quả chua ăn được, quả ngọt cân nhắc.
- Lấy lá cây xoai át mùi cơ thể.
- Bẻ cành cây cắm xiên cao thấp tránh thú dữ.

Nhờ cụ hướng dẫn thêm mục 1 và 2 với ạ.

Tks cụ
Vâng thưa cụ Điện. Bọn e sao dám so với anh Bear Gryll trên Discovery được ạ. A cựu biệt kích thủy quân lục chiến này thì tởm rồi. A ý từng thực hiện chương trình ở rừng Nam cát tiên mình rồi đấy...
Những điều bọn e được khuyến cáo và gần như bắt buộc phải học trước mỗi chuyến luồn rừng đều là kinh nghiệm dân gian kết hợp nghiên cứu khoa học.
Đối với rừng nhiệt đới và cận nhiệt như ở VN ta thì trái cây rất nhiều, và gần như đúng về mặt hóa học, cứ quả và lá nào chua thì không có độc, ngược lại, quả nào ngọt, vỏ mọng, và màu rực rỡ như đỏ hồng, vàng, cam thì nên cẩn thận và nếm nhẹ bằng đầu lưỡi trước khi ăn. Nguyên tắc là nếu nghi ngờ, loại bỏ ngay, không tiếc và cố ăn.
Quả ăn dở bởi chim thì gần như tương đối an toàn, có thể ăn. Nhưng củ bị ăn dở bởi loài gặm nhấm thì xác suất có độc cao hơn, do vậy phải cân nhắc khi ăn. Nguyên tắc bất biến là đánh dấu ký hiệu chung vào cây/nơi ta ăn củ quả, để trong trường hợp bị ngộ độc, đoàn tìm thấy sẽ dễ chẩn đoán và dễ chống độc.
Về việc xoa lá cây để át mùi cơ thể thì được truyền bá rằng đánh hơi được các mùi thịt sống thường là các loài thú săn mồi, nếu bị phát hiện bởi mùi lá thực vật thì đó là loài ăn thực vật, ít nguy hiểm. Và nếu tồn tại các loài ăn thực vật xung quanh thì có thể tạm thời yên tâm là chưa có thú dữ ăn thịt bên cạnh hoặc trong bán kính khu vực...
Thực ra còn nhiều điều khác nữa, nhưng e cũng không nhớ hết và rất dài như đoán hướng gió và định hướng phương vị hay là cách mở lối mòn, cách cắt đuôi rắn để uống máu, cách lấy nước uống từ bãi phân voi...vv, nhưng ít phải dùng nên cũng không nhớ được.
Trong mọi trường hợp, dao găm và bật lửa là hai thứ cực kỳ quan trọng đối với người đi rừng. Chúng vô cùng hữu ích ngay cả khi ở đồng bằng. Chúng nên là hai vật đầu tiên cho mọi cuộc hành trình...
Chỉ là vài kinh nghiệm vặt khi xưa e còn lang thang trong phía nam thôi. Giờ thì e lại cầy sấp ngửa nơi Ngàn năm văn vật rồi. Nhanh thật, mới đó mà hơn chục năm rồi. Chia sẻ cùng cụ Điện và các cụ...
 

HVS

Xe tăng
Biển số
OF-20304
Ngày cấp bằng
23/8/08
Số km
1,774
Động cơ
512,104 Mã lực
Sorry em dùng ipad chưa gõ xong bấm nhầm nó đăng lên luôn:D
Mấy ngày qua em cũng theo dõi vụ tai nạn của cậu người Anh tại Fan, thấy báo chí nói cậu là người leo chuyên nghiệp mà lại leo một mình em thấy cũng lạ. Em thì thuộc dạng nhát và yếu nên không đu theo môn này được. May mà có cáp treo em mới biết Fan, thấy bài này hay của bác Phung Trung My trên fb em đưa về cho cccm ưu thích mạo hiểm tham khảo và rút kinh nghiệm nhé.
Dành cho những ai đi phượt nên đọc: bài viết của anh của anh Phung Trung My rất hay.

-------------
KỸ NĂNG SINH TỒN NƠI HOANG DÃ. HÃY ĐỪNG CHẾT NGU XUẨN NHƯ AIDEN SHAW WEBB !

Kính thưa các đồng chí Fuckbookers !
Tôi chắc chắn rằng có đến 95% người Việt Nam, đặc biệt là những bạn trẻ không thể có kỹ năng và được dạy kỹ năng sống, thoát hiểm bài bản như anh chàng người Ăng lê Aiden Shaw Webb. Đây là một trong những kỹ năng hết sức cơ bản mà bất cứ một phượt thủ nước ngoài nào đi phượt cũng đều được học một cách cẩn thận kỹ càng. Nhưng tại sao bạn ấy vẫn lìa đời một cách đáng tiếc và các phượt thủ người Việt Nam hầu hết không được học căn bản thì phải làm gì ???

Bài viết này hoàn toàn chia sẻ của một phượt thủ dày dạn kinh nghiệm, một người có hơn 24 năm làm công tác nghiên cứu Đa dạng sinh học ở khắp các cánh rừng Việt Nam từ Bắc đến Nam và rất nhiều lần bị lạc rừng, rắn độc cắn, đói đến mức phải xơi những món mà tôi chỉ nghe đến đã ói ra bàn…

Tại sao Aiden Shaw Webb chết ở Fansipan ??? Theo kinh nghiệm của tôi bạn Aiden Shaw Webb tự tìm đến cái chết vì bạn ấy quá chủ quan và khinh thường những nguyên tắc cơ bản phượt nơi hoang dã. Bạn ấy đã không quí trọng mạng sống của mình do tự tin thái quá khi một mình phượt vào một khu vực rừng núi được xem như khó khăn và hiểm trở nhất Việt Nam. Lỗi hoàn toàn thuộc về bạn ấy và hậu quả bạn ấy phải nhận là mạng sống quí báu của mình. (Trong khuôn khổ bài này tôi chỉ viết về kinh nghiệm sống sót ở dãy núi Fansipan).

1. Liều mạng đi một mình với các thiết bị trên tay chỉ là một chiếc smart phone mà bạn ấy không hiểu rằng chiếc smart phone của bạn ấy chỉ là stupid phone khi vào những hẻm núi hoàn toàn không có sóng 3G ở Fansipan để thông báo cho bạn gái. Nếu bạn ấy có một thiết bị GPS loại tốt rất có thể bạn ấy đã thoát khỏi cái chết oan nghiệt. Tại sao tôi lại chọn GPS mà không chọn La bàn hay thiết bị khác vì chiếc kim La bàn sẽ chạy loạn lên nếu trong khu vực bạn đang dùng có mỏ sắt hay mỏ kim loại nặng còn GPS dù bị cản bởi cây cối hay mây thì vẫn có những lỗ hổng hoặc mây tan để tìm ra tọa độ mình đang đứng.

2. Aiden Shaw Webb quá tự tin vào khả năng của mình khi không thuê một người dân bản địa hoặc đi cùng với một nhóm bạn. Nhóm bạn sẽ có thể cứu được anh ấy khi bị té gãy chân, tay, chảy máu, đập đầu vào đá khi đi qua các con suối ở vùng núi này nước rất lạnh và đầy rêu. Loài rắn độc nhiều nhất ở Fansipan là loài Rắn lục Jerdon Protobothrops jerdonii Lục đầu trắng Azemiops feae và Lục núi Ovophis monticola , Lục cườm Protobothrops mucrosquamatus. Những loài này rất hay ăn đêm, nhưng cũng có bạn ăn cả ngày. Chuyên gia nghiên cứu về rắn như tôi khi gặp bọn này cũng 2 tay hai gậy mà vẫn còn hồi hộp và chỉ một phát thì đến Bò rừng cũng đổ chứ bạn Aiden Shaw Webb chẳng bõ bèm gì.

3. Aiden Shaw Webb leo núi gần như không có bất cứ một thiết bị gì cứu hộ, không lều, võng, không đồ ăn, áo ấm đủ để mặc khi gặp sự cố. Mùa này những cơn mưa thất thường ở Fansipan sẽ khiến bạn bị thấm lạnh rất nhanh và mất nhiệt dẫn đến cái chết nhanh. Bởi những lúc lâm vào hoàn cảnh như thế tay, chân, người bạn lẩy bẩy đến nỗi không còn có khả năng bật nổi chiếc hộp quẹt để hút thuốc, chứ chưa nói đến nhóm lửa (nếu có người bạn đi cùng thì chuyện đó sẽ dễ dàng hơn, nhất là người bản địa) Tôi cũng không hiểu sao Aiden Shaw Webb không đốt lửa ??? Rất có thể anh ấy không mang theo hộp quẹt ??

Nhưng dù có mang theo với độ ẩm lớn ở Fansipan mà để có một bếp lửa thì chỉ có cây tươi mới giúp bạn nhóm lửa nhanh nhất. Còn nhưng khúc củi khô thì còn lâu mới giúp bạn có một bếp lửa bập bùng kinh nghiệm này các bạn phải ghi nhớ nằm long. Vì sao ư ở một nơi độ ẩm cao như thế các cây khô mục đều ngậm nước rất khó bắt lửa. Trong khi cây tươi chẻ nhỏ có tinh dầu sẽ cháy rất nhanh.

4. 99% Aiden Shaw Webb chết là do bị tại nạn, thiếu bình tĩnh và hốt hoảng khiến anh ấy không có cơ hội sống. Khi bị lạc đường cách tốt nhất là bình tỉnh, bình tĩnh và bình tĩnh (nhưng đấy là những người có kinh nghiệm chứ lần đầu thì không hoảng mới lạ). Nếu đi cùng đoàn bạn hãy đứng ngay ở nơi mà bạn cảm thấy bị lạc. Nhất là ban đêm bị lạc thì lại càng phải đứng ngay chỗ cảm thấy bị lạc (tắt đèn, giảm bớt ánh sáng để tiết kiệm pin, đốt lửa sưởi ấm và tránh thú dữ rắn rít, báo hiệu …). Người trong đoàn sẽ quay lại cứu bạn. Bạn sẽ chết khi hốt hoảng hoặc cố gắng tìm cách kiếm đường về, vì càng đi bạn càng mất phương hướng và lạc rất sâu khiến cho đoàn không biết bạn đi đâu mà tìm…

Còn đi một mình bị lạc cách tốt nhất hãy đứng lại, bình tĩnh đốt lửa, nấu đồ ăn, kiếm thức ăn và nghỉ ngơi để quên đi rằng mình đang vị lạc. Những hoạt động này sẽ khiến cho đầu óc bạn minh mẫn hơn để vượt khó. Chính lúc này các dụng cụ, thiết bị mà bạn chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến hành trình leo núi mới phát huy tác dụng và giá trị nhất để cứu bạn.

5. Bạn sẽ làm gì khi bị lạc đường ở vùng núi Fasipan ?? Lời khuyên tốt nhất của tôi là bạn không nên ở dưới các thung lũng sâu (mặc dù nơi đó có nước, nhưng cũng là nơi nhiệt độ rất thấp về ban đêm và các loài rắn độc, thú dữ cũng thường thích kiếm ăn và trú ngụ ở những nơi vực sâu rậm rạp …) Bạn cũng không nên dựng lều hay ngủ dưới một gốc cây lớn vì mưa to gió lớn sẽ làm những cành cây mục gãy đổ vô tình lấy đi mạng sống của bạn cũng như sét đánh.

Bạn nên kiếm cho mình một trảng trống, hay leo lên một đỉnh cao nào đó để định hướng và phát tín hiệu bằng cách chặt các cây gổ tươi, chẻ nhỏ, đốt một đống lửa để làm hiệu. Để có khỏi nhiều sau khi lửa cháy hay kiếm những cành lá tươi cho vào đống đốt, khói sẽ lên giày đặc và khó tan hơn khói của ngọn lửa để đội cứu hộ có thể nhìn thấy khỏi mà định hướng cứu bạn. Biết đâu trong lúc leo lên một đỉnh núi nào đó bạn chẳng có cơ hội gặm một con đường mòn …

6. Nếu bạn đủ nghị lực và sức mạnh để cứu sống bản than cách tốt nhất trở về nhà trong khu vực vùng núi Fansipan mà không tin vào những con đường mòn hay không kiếm ra những con đường mòn. Hay đi dọc theo các con suối nhỏ để tìm ra những con suối lớn và cứ thế đi xuống chắc chắn bạn sẽ tìm ra đường về (nhớ không áp dụng kiểu này với các con suối ở rừng miền Đông Nam bộ nhé). Trong lúc vượt suối nếu đi trên bờ thì đôi giày sẽ hữu ích nhưng lội trên các tảng đá trơi trướt thì chiếc tất (vớ chân) sẽ giá trị hơn đôi giày rất nhiều.

7. Tôi thường dạy lũ trẻ ở thành phố mỗi khi chúng tham gia vào các chuyến đi rừng cùng cha mẹ cách vượt qua sợ hãi, cách thoát hiểm khi lạc rừng ban đêm và cách nhóm lửa để sưởi ấm cùng một số kỹ năng cơ bản nếu bạn cho các chau tham gia chương trình của chúng tôi hằng năm vào mỗi dịp hè. Nhưng có 2 thứ mà bạn đi rừng đừng bao giờ quân không mang theo (nhất quyết không được quên) đó là một con Dao thật tốt và một chiếc hộp quẹt còn mới. hai vật bất ly than này sẽ cứu bạn trong mọi hoàn cảnh khó khăn nhất mà bạn phải vượt qua.

Còn rất nhiều kinh nghiệm ở nhiều nơi khác nhau nữa tôi sẽ biên hầu các fuckbookers trong những bài tới. Hy vọng với chút kinh nghiệm của mình (hoàn toàn không lý thuyết) sẽ hữu ích cho bạn, cũng như con cái các bạn trong những hoàn cảnh tưởng chừng như mạng sống của bạn ngàn cân treo sợi tóc và đừng để những điều đáng tiếc xảy ra với bạn như anh chàng người Ăng lê - Aiden Shaw Webb.

Hậu duệ Thằn lằn !
Cụ Phùng Mỹ Trung chia sẻ kiến thức thì ok (dù những cái cụ ý nói giờ đầy trên Net), nhưng ngụ ý cậu Tây kia chết vì không làm theo những kiến thức cụ ý biết thì e rằng hơi thiển cận. Thực tế nó thiên hình vạn trạng và luôn có những tình huống người từng trải nhất cũng ko lường đến. Người kinh nghiệm là người ko bao giờ nói tôi đã đủ kinh nghiệm. Cậu Tây kia hoàn toàn có thể biết tất những gì cụ Trung nói, thậm chí biết nhiều hơn, nhưng vẫn chết.

kiến thức sinh tồn rừng núi thì em nể các cụ dân địa chất, em đã đi cùng 1 cụ hơn 80, lăn lộn tất cả rừng núi VN từ miền Trung đổ ra từ cuối những năm 60 để tìm mỏ. cụ thong dong đi trên các mỏm đá suối nhẹ như ko, trong khi mình trai tráng lò dò, trượt phát ko đập đầu thì chắc đồ đạc máy móc này nọ cũng vỡ tan.
 

Hại Điện

Xe container
Biển số
OF-79106
Ngày cấp bằng
29/11/10
Số km
6,810
Động cơ
239,562 Mã lực
Vâng thưa cụ Điện. Bọn e sao dám so với anh Bear Gryll trên Discovery được ạ. A cựu biệt kích thủy quân lục chiến này thì tởm rồi. A ý từng thực hiện chương trình ở rừng Nam cát tiên mình rồi đấy...
Những điều bọn e được khuyến cáo và gần như bắt buộc phải học trước mỗi chuyến luồn rừng đều là kinh nghiệm dân gian kết hợp nghiên cứu khoa học.
Đối với rừng nhiệt đới và cận nhiệt như ở VN ta thì trái cây rất nhiều, và gần như đúng về mặt hóa học, cứ quả và lá nào chua thì không có độc, ngược lại, quả nào ngọt, vỏ mọng, và màu rực rỡ như đỏ hồng, vàng, cam thì nên cẩn thận và nếm nhẹ bằng đầu lưỡi trước khi ăn. Nguyên tắc là nếu nghi ngờ, loại bỏ ngay, không tiếc và cố ăn.
Quả ăn dở bởi chim thì gần như tương đối an toàn, có thể ăn. Nhưng củ bị ăn dở bởi loài gặm nhấm thì xác suất có độc cao hơn, do vậy phải cân nhắc khi ăn. Nguyên tắc bất biến là đánh dấu ký hiệu chung vào cây/nơi ta ăn củ quả, để trong trường hợp bị ngộ độc, đoàn tìm thấy sẽ dễ chẩn đoán và dễ chống độc.
Về việc xoa lá cây để át mùi cơ thể thì được truyền bá rằng đánh hơi được các mùi thịt sống thường là các loài thú săn mồi, nếu bị phát hiện bởi mùi lá thực vật thì đó là loài ăn thực vật, ít nguy hiểm. Và nếu tồn tại các loài ăn thực vật xung quanh thì có thể tạm thời yên tâm là chưa có thú dữ ăn thịt bên cạnh hoặc trong bán kính khu vực...
Thực ra còn nhiều điều khác nữa, nhưng e cũng không nhớ hết và rất dài như đoán hướng gió và định hướng phương vị hay là cách mở lối mòn, cách cắt đuôi rắn để uống máu, cách lấy nước uống từ bãi phân voi...vv, nhưng ít phải dùng nên cũng không nhớ được.
Trong mọi trường hợp, dao găm và bật lửa là hai thứ cực kỳ quan trọng đối với người đi rừng. Chúng vô cùng hữu ích ngay cả khi ở đồng bằng. Chúng nên là hai vật đầu tiên cho mọi cuộc hành trình...
Chỉ là vài kinh nghiệm vặt khi xưa e còn lang thang trong phía nam thôi. Giờ thì e lại cầy sấp ngửa nơi Ngàn năm văn vật rồi. Nhanh thật, mới đó mà hơn chục năm rồi. Chia sẻ cùng cụ Điện và các cụ...
Vâng cảm ơn cụ. Em đã kính rượu cụ :)
 

poorcar

Xe điện
Biển số
OF-156839
Ngày cấp bằng
15/9/12
Số km
4,594
Động cơ
386,416 Mã lực
Cháu thấy dẹp vụ này đi được rồi.
Đơn giản là 1 thằng cu tây leo núi, trượt chân ngã rồi chết.

Ngủ sớm đi, mai mùa Euro rồi ạ
Sáng sớm e rót cụ phát!
Chuẩn, quan tâm làm cái đ' gì, các ông các bà chịu khó cày kiếm tí xèng cho F1 nó dfi cáp lên chơi đê!
1 thằng Tây chết có vẻ ầm ĩ, sao bao n chú ta đi phượt nhỡ toạch sao ko thấy ai ý kiến giề!
Đcm đọc dài quá, tố tài nguyên of
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top