[Cây Bùi hay Đông thanh, Nhựa ruồi là chi thực vật có hoa trong họ Aquifoliaceae. Chi này có từ 400 đến 600 loài, bao gồm các loài cây thường xanh và lá rộng, cây bụi, và dây leo phân bố ở những vùng nhiệt đới đến ôn đới trên toàn cầu]
Gia tất mính hoa (耶悉茗花) là tên phiên âm từ tiếng Ba Tư یاسمن (yasamin) để chỉ các loài hoa nhài nói chung. Loài Jasminum grandiflorum nghĩa đen là nhài hoa to, hiện nay Trung văn gọi là tố hinh hoa (素馨花). Loài này không có ở Việt Nam nhưng vì dịch từ sách tiếng Trung theo tôi nên gọi nó là gia tất mính/tố hinh để giữ nguyên cách gọi tên thời kỳ đó.Xin giới thiệu cùng các cụ yêu Lịch sử bản dịch sách cổ của em, cuốn sách có thể nói là xưa nhất thời Tây Tấn [266-304] của tác giả Kê Hàm viết chuyên về Thực vật vùng Ngũ Lĩnh, Nam Việt, Giao Chỉ.
Khi tác giả viết sách này, là vừa kết thúc thời Tam Quốc, và, Tư Mã Viêm thống nhất Trung Quốc lập ra nhà Tây Tấn, lên ngôi là Tấn Vũ Đế, tác giả sống vào khoảng niên hiệu Thái Khang [4/280 – 289], tác giả sống cùng với Thạch Sùng và Vương Khoái, nên có những mô tả khá thú vị về các nhân vật này. Lúc này, nước ta vừa thuộc quyền cai quản của nhà Đông Ngô và thậm chí còn mới thuộc quyền của nhà Ngụy -Tấn. Rồi ta mới biết việc cống quả Vải bắt đầu từ thời Hán Vũ Đế, tác giả tỏ ra thương cảm cho người dân Giao Chỉ phải vất vả gánh vải đi cống nạp phương xa và chết rất nhiều.
Từ lâu, nhiều người vẫn quan niệm vùng đất Nam Việt [thời Triệu Đà] và Giao Chỉ nói riêng là một vùng lạc hậu, cư dân sống theo các Bộ Lạc, thậm chí chưa biết canh tác, trồng cấy, phải đợi đến khi Sĩ Nhiếp (137 - 226) là Thái thú Giao Chỉ vào cuối đời nhà Hán khi sang làm Thái Thú mới dạy dân Việt trồng cấy canh tác, chữ viết, nhưng xem ra sách viết và quan niệm như vậy sai bét, thậm chí, có khi chính người Giao Chỉ còn truyền dạy người dân Trung Nguyên những phương pháp canh tác như: Trồng rau muống bè, dùng Thiên địch [kiến vàng] trừ bọ cam, lối canh tác mà đến bây giờ, sau gần 2.000 năm vẫn chưa hề lạc hậu.
Tác giả cũng mô tả vùng đất Giao Chỉ xưa hoa cỏ đẹp tuyệt, hoa nở quanh năm, các cô gái lúc nào cũng cài hoa trên đầu, lại biết ủ rượu mía cho đám cưới, vậy thì cớ sao các nhà Sử học cứ bắt dân ta cởi trần đóng khố?
Đọc sách, ta mới biết từ "Con gái rượu" chính là biến thể của Nữ Nhi Tửu 女儿酒. Sách có chép lại rằng Nữ Nhi Tửu là loại rượu phải có ở những nhà giàu có sinh con gái, hoặc gả con gái mới có.
-----------------------------
Sách liệt kê tuy không nhiều các loài Thực vật, hoa cỏ, cây cối, các loại quả, nhưng từ thời điểm cách nay đã gần 2000 năm, một người có đầu óc quan sát và ghi chép như vậy rất đáng để thán phục.
----------------------------
Do sách viết theo cổ văn phong thời Tần-Hán, nên rất khó dịch, lại không đánh dấu câu, nên em dù cố gắng đến mấy cũng không tránh khỏi sai sót. Lại cũng vì trình độ vô cùng ngu dốt, văn phong quê mùa, hoàn toàn ít học vấn, tự nghĩ mình dốt nát nên cũng dám đem sách dịch ra hầu các cụ, chỉ xin các cụ cao nhân lời chỉ giáo.
Sách giấy, em sẽ tặng sau khi thớt xong. Thực tình, cũng muốn bán để ủng hộ 100% cho quỹ OF ủng hộ đợt bão lũ vừa rồi, các cụ thấy có được không?
Nymphoides hydrophylla được João de Loureiro mô tả năm 1790 trong Flora Cochinchinensis, tập 1, trang 105 với tên gọi bản địa được ông viết là cây raong tlòn lá và danh pháp Menyanthes hydrophyllum. Otto Kuntze chỉ đơn giản là chuyển nó sang chi Nymphoides cùng họ mà thôi. Việt Nam có vài loài mà hiện nay có tên chung là [rau] tràng, thủy nữ, trang. Loài này là thủy nữ nhỏ/tràng nhỏ/trang nhỏ. Lưu ý là tên gọi trang tranh chấp với nhiều loài cây bụi/cây gỗ thường xanh trong chi Ixora họ Rubiaceae. Quê nhà cháu đơn giản gọi các loài thủy sinh này trang.Loài hoa đẹp có Thủy Liên水蓮
Giống như hoa Sen, nhưng thân màu tím, mềm và không có gai. [tên khoa học: Nymphoides hydrophylla là một loài thực vật có hoa trong họ Menyanthaceae. Loài này được Kuntze mô tả khoa học đầu tiên năm 1891]
View attachment 8738703
Cảm ơn cụ, phải nói là thời đó mà tác giả đã có tầm quan sát, dù là sơ sài, nhưng cũng rất đáng quý.Nymphoides hydrophylla được João de Loureiro mô tả năm 1790 trong Flora Cochinchinensis, tập 1, trang 105 với tên gọi bản địa được ông viết là cây raong tlòn lá và danh pháp Menyanthes hydrophyllum. Otto Kuntze chỉ đơn giản là chuyển nó sang chi Nymphoides cùng họ mà thôi. Việt Nam có vài loài mà hiện nay có tên chung là [rau] tràng, thủy nữ, trang. Loài này là thủy nữ nhỏ/tràng nhỏ/trang nhỏ. Lưu ý là tên gọi trang tranh chấp với nhiều loài cây bụi/cây gỗ thường xanh trong chi Ixora họ Rubiaceae. Quê nhà cháu đơn giản gọi các loài thủy sinh này trang.
Font chữ của cụ trong bản sách scan này bị lỗi rồi, cụ chỉnh lại chứ không nhìn giống như trên các trang web lá cải.Xin giới thiệu cùng các cụ yêu Lịch sử bản dịch sách cổ của em, cuốn sách có thể nói là xưa nhất thời Tây Tấn [266-304] của tác giả Kê Hàm viết chuyên về Thực vật vùng Ngũ Lĩnh, Nam Việt, Giao Chỉ.
Khi tác giả viết sách này, là vừa kết thúc thời Tam Quốc, và, Tư Mã Viêm thống nhất Trung Quốc lập ra nhà Tây Tấn, lên ngôi là Tấn Vũ Đế, tác giả sống vào khoảng niên hiệu Thái Khang [4/280 – 289], tác giả sống cùng với Thạch Sùng và Vương Khoái, nên có những mô tả khá thú vị về các nhân vật này. Lúc này, nước ta vừa thuộc quyền cai quản của nhà Đông Ngô và thậm chí còn mới thuộc quyền của nhà Ngụy -Tấn. Rồi ta mới biết việc cống quả Vải bắt đầu từ thời Hán Vũ Đế, tác giả tỏ ra thương cảm cho người dân Giao Chỉ phải vất vả gánh vải đi cống nạp phương xa và chết rất nhiều.
Từ lâu, nhiều người vẫn quan niệm vùng đất Nam Việt [thời Triệu Đà] và Giao Chỉ nói riêng là một vùng lạc hậu, cư dân sống theo các Bộ Lạc, thậm chí chưa biết canh tác, trồng cấy, phải đợi đến khi Sĩ Nhiếp (137 - 226) là Thái thú Giao Chỉ vào cuối đời nhà Hán khi sang làm Thái Thú mới dạy dân Việt trồng cấy canh tác, chữ viết, nhưng xem ra sách viết và quan niệm như vậy sai bét, thậm chí, có khi chính người Giao Chỉ còn truyền dạy người dân Trung Nguyên những phương pháp canh tác như: Trồng rau muống bè, dùng Thiên địch [kiến vàng] trừ bọ cam, lối canh tác mà đến bây giờ, sau gần 2.000 năm vẫn chưa hề lạc hậu.
Tác giả cũng mô tả vùng đất Giao Chỉ xưa hoa cỏ đẹp tuyệt, hoa nở quanh năm, các cô gái lúc nào cũng cài hoa trên đầu, lại biết ủ rượu mía cho đám cưới, vậy thì cớ sao các nhà Sử học cứ bắt dân ta cởi trần đóng khố?
Đọc sách, ta mới biết từ "Con gái rượu" chính là biến thể của Nữ Nhi Tửu 女儿酒. Sách có chép lại rằng Nữ Nhi Tửu là loại rượu phải có ở những nhà giàu có sinh con gái, hoặc gả con gái mới có.
-----------------------------
Sách liệt kê tuy không nhiều các loài Thực vật, hoa cỏ, cây cối, các loại quả, nhưng từ thời điểm cách nay đã gần 2000 năm, một người có đầu óc quan sát và ghi chép như vậy rất đáng để thán phục.
----------------------------
Do sách viết theo cổ văn phong thời Tần-Hán, nên rất khó dịch, lại không đánh dấu câu, nên em dù cố gắng đến mấy cũng không tránh khỏi sai sót. Lại cũng vì trình độ vô cùng ngu dốt, văn phong quê mùa, hoàn toàn ít học vấn, tự nghĩ mình dốt nát nên cũng dám đem sách dịch ra hầu các cụ, chỉ xin các cụ cao nhân lời chỉ giáo.
Sách giấy, em sẽ tặng sau khi thớt xong. Thực tình, cũng muốn bán để ủng hộ 100% cho quỹ OF ủng hộ đợt bão lũ vừa rồi, các cụ thấy có được không?
Cảm ơn cụ, em sẽ sửa lạiFont chữ của cụ trong bản sách scan này bị lỗi rồi, cụ chỉnh lại chứ không nhìn giống như trên các trang web lá cải.
Tuyệt vời.Xin giới thiệu cùng các cụ yêu Lịch sử bản dịch sách cổ của em, cuốn sách có thể nói là xưa nhất thời Tây Tấn [266-304] của tác giả Kê Hàm viết chuyên về Thực vật vùng Ngũ Lĩnh, Nam Việt, Giao Chỉ.
Khi tác giả viết sách này, là vừa kết thúc thời Tam Quốc, và, Tư Mã Viêm thống nhất Trung Quốc lập ra nhà Tây Tấn, lên ngôi là Tấn Vũ Đế, tác giả sống vào khoảng niên hiệu Thái Khang [4/280 – 289], tác giả sống cùng với Thạch Sùng và Vương Khoái, nên có những mô tả khá thú vị về các nhân vật này. Lúc này, nước ta vừa thuộc quyền cai quản của nhà Đông Ngô và thậm chí còn mới thuộc quyền của nhà Ngụy -Tấn. Rồi ta mới biết việc cống quả Vải bắt đầu từ thời Hán Vũ Đế, tác giả tỏ ra thương cảm cho người dân Giao Chỉ phải vất vả gánh vải đi cống nạp phương xa và chết rất nhiều.
Từ lâu, nhiều người vẫn quan niệm vùng đất Nam Việt [thời Triệu Đà] và Giao Chỉ nói riêng là một vùng lạc hậu, cư dân sống theo các Bộ Lạc, thậm chí chưa biết canh tác, trồng cấy, phải đợi đến khi Sĩ Nhiếp (137 - 226) là Thái thú Giao Chỉ vào cuối đời nhà Hán khi sang làm Thái Thú mới dạy dân Việt trồng cấy canh tác, chữ viết, nhưng xem ra sách viết và quan niệm như vậy sai bét, thậm chí, có khi chính người Giao Chỉ còn truyền dạy người dân Trung Nguyên những phương pháp canh tác như: Trồng rau muống bè, dùng Thiên địch [kiến vàng] trừ bọ cam, lối canh tác mà đến bây giờ, sau gần 2.000 năm vẫn chưa hề lạc hậu.
Tác giả cũng mô tả vùng đất Giao Chỉ xưa hoa cỏ đẹp tuyệt, hoa nở quanh năm, các cô gái lúc nào cũng cài hoa trên đầu, lại biết ủ rượu mía cho đám cưới, vậy thì cớ sao các nhà Sử học cứ bắt dân ta cởi trần đóng khố?
Đọc sách, ta mới biết từ "Con gái rượu" chính là biến thể của Nữ Nhi Tửu 女儿酒. Sách có chép lại rằng Nữ Nhi Tửu là loại rượu phải có ở những nhà giàu có sinh con gái, hoặc gả con gái mới có.
-----------------------------
Sách liệt kê tuy không nhiều các loài Thực vật, hoa cỏ, cây cối, các loại quả, nhưng từ thời điểm cách nay đã gần 2000 năm, một người có đầu óc quan sát và ghi chép như vậy rất đáng để thán phục.
----------------------------
Do sách viết theo cổ văn phong thời Tần-Hán, nên rất khó dịch, lại không đánh dấu câu, nên em dù cố gắng đến mấy cũng không tránh khỏi sai sót. Lại cũng vì trình độ vô cùng ngu dốt, văn phong quê mùa, hoàn toàn ít học vấn, tự nghĩ mình dốt nát nên cũng dám đem sách dịch ra hầu các cụ, chỉ xin các cụ cao nhân lời chỉ giáo.
Sách giấy, em sẽ tặng sau khi thớt xong. Thực tình, cũng muốn bán để ủng hộ 100% cho quỹ OF ủng hộ đợt bão lũ vừa rồi, các cụ thấy có được không?
Cụ ơi, có vẻ TIÊU KHÍ nó ko giống ngôn ngữ của cổ truyền.Hoa Đậu khấu 豆蔻花
Hoa có thân giống như cây sậy, lá giống như lá gừng. Hoa mọc thành chùm, lá non cuộn lại và sinh hoa. Hoa có màu đỏ nhạt, đầu chùm có màu đậm, lá dần dần mở ra, hoa cũng dần hiện rõ. Theo truyền thuyết, ăn hoa này có thể tiêu khí, giảm đờm, kích thích sự thèm ăn, và tăng cường sức khỏe. Vào năm Thái Khang 泰康 thứ hai [năm281, niên hiệu của Tấn Vũ Đế], quận Giao Chỉ đã dâng một thùng hoa này, sau khi thử nghiệm thấy có hiệu quả, nên được ban thưởng cho các quan gần gũi.
Tranh vẽ hoa Đậu Khấu
À đúng rồi cụ, tất nhiên khi dịch đôi khi em có sơ xuất vậy, cảm ơn cụ nhiều.Cụ ơi, có vẻ TIÊU KHÍ nó ko giống ngôn ngữ của cổ truyền.
Ở đây là giáng khí, hành khí hay phá khí cụ?