[Funland] Dịch sách cổ: Lịch sử vương quốc Đàng Ngoài, 1646-1658.

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Trong tháng cuối cùng, theo sự chỉ định của các thầy bói, người ta chọn một ngày mà vua yêu cầu tất cả các quan lại trong triều phải thực hiện và tái xác nhận lời thề trung thành trong một đền thờ của các thần, với sự hiện diện của một vị đại thần nào đó để nhận lời thề đó. Trong tháng này, gọi là Tháng Ciap [Tháng Chạp] các bữa tiệc trang trọng nhất cũng được tổ chức để tưởng nhớ những người đã khuất.

Có những ngày lễ khác không theo thời gian cố định, như ngày sinh nhật của vua và ngày kỷ niệm ngày băng hà của vua, những ngày này được tổ chức với sự trang trọng lớn và vào những ngày đó, các món quà được dâng lên vua; không có lễ hội nào được tổ chức cho các bạo chúa không có những món quà này.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Vậy là con mèo đã thay con thỏ từ thời xưa, k biết thay ở thời điểm nào cụ đốc nhỉ?
Theo em chắc phải đầu thời Lê, vì khi giành độc lập xong, dân ta đã có nhiều cải cách để thoát việc lệ thuộc quá nhiều vào văn hóa Trung Quốc, dân ta xõa tóc, không búi gọn như TQ, hay róc tóc như nhà Thanh, khuyến khích dùng chữ Nôm hơn, thay đổi một số kiểu cách trong Y phục...
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Chương XIV. CÁC PHƯƠNG PHÁP CHỮA BỆNH

Ngoài những điều đã nói ở trên, chúng ta có thể thêm rằng sự mê-tín lớn trong cách sống của trạng thái xã hội và quyền-lực của sự đam mê, mà người Bắc Hà giữ một cách không thể tin được, là rất nổi bật so với những người khác. Vì vậy, trong Vương quốc này, tất cả mọi người đều muốn tự xưng là thầy thuốc, và không có ai là bác sĩ chuyên nghiệp. Do đó, phương pháp chữa trị bệnh tật là rất lộn xộn và khác thường, mặc dù tất cả đều đồng ý và theo nguyên tắc chữa trị bệnh bằng những thứ ngược lại; do đó, nếu thấy bệnh nhân và suy đoán rằng bệnh tật xuất phát từ nhiệt độ quá cao gây ra sốt, họ kê đơn thuốc lạnh, và nếu bệnh nhân cảm thấy lạnh, họ cho thuốc nóng. Họ không quan tâm đến việc biết nguyên nhân gốc rễ của bệnh tật hay tác nhân gây bệnh, hay chất lượng của thuốc là nóng hay lạnh, mà chỉ dựa theo tình-trạng hiện tại [triệu chứng lâm sàng] mà họ phát hiện ra.

Và để đảm bảo rằng thuốc họ cho có hiệu quả, họ quy định rằng nên cho bệnh nhân cảm thấy lạnh uống thuốc nóng, và những người cảm thấy nóng thì uống thuốc lạnh. Họ tin rằng trong các trường hợp như vậy, sự hiệu quả của thuốc nằm trong tính chất hoạt động của thuốc [dược động học] và vượt trội hơn bất kỳ hiệu quả nào khác có thể có từ các thuộc tính nội tại của thuốc đã chuẩn bị [dược lực học]. Nhiều lần, một số vị cha của chúng tôi đã rơi vào tình trạng bệnh nặng và có người không muốn để những bác sĩ như vậy chữa trị, vì họ có niềm tin tốt hơn vào việc cầu nguyện của các tín đồ Kitô giáo Bắc Hà, nhờ sự hiệu quả của những lời cầu nguyện đó mà họ được cứu khỏi cái chết khi bệnh tật đã gần đưa họ đến sự chết.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Họ dùng ống hút gió và rạch mạch để chữa bệnh, nhưng ít hơn nhiều so với việc dùng kim để lấy máu [phương pháp chữa bệnh ở Châu Âu thời ấy]. Thay vào đó, họ dùng một mảnh sứ mỏng như dao mổ, vì nó không gây độc và tạo ra vết thương nhẹ đến nỗi hầu như không gây đau. Họ áp dụng ống hút gió vào vị trí đau và đối với những người bị đau mắt, áp dụng vào thái dương. Nếu bệnh không khỏi, họ kê đơn chế độ ăn kiêng và cấm bệnh nhân ăn mọi loại thịt và rượu. Họ kê các loại thuốc đơn giản, bao gồm các loại nước uống từ rễ và các loại thảo mộc khác nhau, kết hợp với chế độ ăn kiêng nghiêm ngặt, phát huy tác dụng tốt nhất. Chế độ ăn kiêng bao gồm chỉ ăn gạo nấu chín với một chút cá muối khô hoặc trứng vịt, không có gì khác. Tuy nhiên, không cấm bệnh nhân uống nước hoặc nhai mía để giảm cơn khát, ngay cả khi họ đang trong cơn bệnh nặng nhất. Họ cho phép họ làm dịu đôi môi vì tin rằng nếu bệnh nhân từ chối, sẽ gây ra sốt và cần nhiều hơn nước lạnh để làm dịu cơn giận. Vì vậy, thầy thuốc luôn đặt một bình nước bên cạnh giường hoặc một cây mía trên tay để bệnh nhân có thể tự hạ sốt bất cứ lúc nào. Và bệnh nhân được coi là đã qua cơn nguy hiểm khi thầy thuốc cho phép họ tắm bằng nước lạnh.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Khi bệnh tình trở nên trầm-trọng và các loại thuốc đơn giản không còn hiệu-quả, bệnh nhân từ bỏ việc điều trị bằng y học thông thường và tìm đến thầy phù thủy. Để tăng thêm sự tin tưởng, thầy phù thủy này sử dụng một phương pháp kết hợp: vừa dựa vào thần linh, vừa dựa vào các kỹ năng của mình. Tuy nhiên, trước khi dùng đến bùa chú, ông ta sẽ sử dụng các phương pháp chữa bệnh thông thường. Nếu phương pháp này có hiệu quả, ông ta sẽ không cần đến bùa chú để tăng giá trị cho các phương pháp chữa bệnh của mình. Khi các phương pháp khác không hiệu quả, thầy phù thủy sẽ mở ra những cuốn sách nghi lễ của mình, cầu khẩn sự giúp đỡ từ quỷ dữ hoặc linh hồn của tổ tiên bệnh nhân. Yêu cầu bệnh nhân phải làm các lễ tế để xoa dịu những linh hồn này nếu muốn được chữa lành. Vì quá khát khao sống, người bệnh đáng thương đã bị mê hoặc và làm theo mọi yêu cầu. Họ dâng lên những lễ vật gồm nhiều loài động vật bị giết hại, trong đó thầy phù thủy sẽ lấy phần ngon nhất cho mình. Trong suốt thời gian chờ đợi bệnh tình thuyên giảm, những lễ tế này không hề ngừng nghỉ. Nếu do sự keo kiệt hoặc tính cách bủn xỉn của người nhà mà lễ vật dâng cúng không đủ đầy, thầy phù thủy sẽ từ chối tiếp tục điều trị. Bởi vì, ông ta đã tuyên bố rằng y học không thể chữa khỏi căn bệnh này, và sự cứu rỗi chỉ có thể đến từ thần linh. Mà thần linh sẽ không ban phước cho những người keo kiệt hoặc không thực hiện đầy đủ các nghi lễ. Bị bỏ rơi bởi thầy phù thủy, người nhà bệnh nhân đành tìm đến một phụ nữ phù thủy khác [bà Đồng, bà Cốt]. Người phụ nữ này, với kinh nghiệm dày dặn trong nghề, sẽ lấy một chiếc gương đồng lớn, cùng với tiếng trống trầm hùng, và bắt đầu đọc những câu thần chú ma quỷ. Trong chiếc gương, bà ta sẽ cho người nhà bệnh nhân thấy hình ảnh của những người thân đã khuất, và nói rằng những người này đang cầu xin một điều gì đó. Thực chất, những yêu cầu này đều do chính bà ta nghĩ ra. Tin tưởng vào những lời nói của bà phù thủy, người nhà bệnh nhân sẽ cung cấp cho bà ta những thứ mà bà ta yêu cầu, nhân danh những người đã khuất.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Khi bệnh tình không thuyên giảm ngay cả sau khi đã thực hiện các nghi lễ cầu nguyện, tất cả người nhà bệnh nhân đều trở nên hoảng loạn. Họ cầm vũ khí chạy khắp nhà, dò xét từng ngóc ngách, và vung vũ khí lên không trung như thể đang tấn công một kẻ thù vô hình. Họ tin rằng có những linh hồn ác quỷ đang ẩn náu trong nhà, gây ra bệnh tật cho người thân của mình và phá hủy tác dụng của các loại thuốc.

Tôi không muốn ai đó nghĩ rằng câu chuyện này chỉ là một câu chuyện hoang đường hoặc chỉ có những người dân quê mới tin vào những điều như vậy. Tôi sẽ kể lại hai trường hợp cụ thể để chứng minh rằng một dân tộc chìm đắm trong bóng tối của sự mê tín dị đoan có thể rơi vào những hành động điên rồ đến mức nào.

Vua cha [tức là vua Lê Kính Tông] của vị vua hiện tại [vua Lê Thần Tông] vô cùng yêu thương một trong những hoàng hậu của mình [có lẽ là bà Trịnh Thị Ngọc Trinh, con gái thứ tư Trịnh Tùng]. Bà hoàng hậu bất ngờ bị một cơn sốt nặng hành hạ. Nhà vua không tiếc bất kỳ chi phí nào, ông đã sử dụng các loại thuốc quý hiếm như trầm hương, ngọc trai nghiền, và các loại thuốc đắt tiền khác. Nhà vua thậm chí còn mời các Thái Y từ Trung Quốc, những người được triều đình trả lương và được ông tin tưởng tuyệt đối. Những vị Thái Y này nổi tiếng với khả năng bắt mạch và kê đơn thuốc đúng lúc, nhờ đó đã thực hiện được nhiều phép chữa bệnh kỳ diệu. Khi các phương pháp chữa bệnh tinh vi nhất cũng không thể cứu chữa được hoàng hậu, nhà vua, vốn là một thầy phù thủy tối cao, đã quyết định thực hiện một nghi lễ tôn giáo độc ác để cầu xin sự giúp đỡ từ thần linh. Ông đã chuẩn bị một lễ hiến tế lớn và tự mình chủ trì. Trong lúc đang thực hiện nghi lễ, một bóng ma xuất hiện và nói với nhà vua rằng đó không phải là quỷ dữ mà là linh hồn của người vợ đầu đã mất của ông. Linh hồn này cho biết bà muốn trả thù hoàng hậu vì cho rằng hoàng hậu đã đối xử bất công với con trai của bà, người thừa kế ngai vàng. Linh hồn này đe dọa sẽ giết chết hoàng hậu. Hoảng sợ, nhà vua lại một lần nữa cầu xin linh hồn tha thứ cho hoàng hậu và hứa sẽ sửa sai những lỗi lầm trong quá khứ. Ông cam kết sẽ thực hiện một cuộc chuộc tội lớn hơn để xoa dịu cơn giận của linh hồn. Để lời cầu xin của mình không trở nên vô ích, nhà vua hứa sẽ xây dựng một ngôi đền nguy nga và cấp đủ tiền để nuôi dưỡng các nhà sư chăm sóc ngôi đền. Đồng thời, ông cũng ra lệnh đúc một bức tượng bằng bạc mô tả linh hồn của người vợ đã mất và đặt nó lên bàn thờ để mọi người thờ phụng. Tuy nhiên, linh hồn này vẫn không hài lòng. Bà cho rằng việc được thờ phụng như một vị thần là chưa đủ để thỏa mãn cơn thù hận của bà. Nhà vua cảm thấy bị chế giễu và tức giận. Ông rút thanh kiếm ra và chạy khắp cung điện, hỏi mọi người có biết linh hồn đó đang ở đâu không. Khi nhận được câu trả lời rằng linh hồn đã biến mất, ông đã đe dọa sẽ trả thù linh hồn đó ở thế giới bên kia. Thật là một sai lầm khi cho rằng những người nắm giữ quyền lực ở đời này sẽ tiếp tục nắm giữ quyền lực ở đời sau. Cuối cùng, hoàng hậu đã qua đời trong những đau khổ. Nhà vua và các cung nhân đã tổ chức một lễ tang long trọng nhưng cũng đầy bi-thương.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Một trường hợp tương tự đã xảy ra khi vị hoàng tử được tuyên bố là người thừa kế ngai vàng bị một căn bệnh hiểm nghèo đe dọa tính mạng. Theo lệnh của nhà vua, các ngôi đền thờ thần linh đã được trang hoàng lộng lẫy bằng nến và hương thơm, các thầy tế lễ đã không ngừng cầu nguyện ngày đêm cho sự bình an của hoàng tử. Người dân thực hiện nhiều hành động sùng đạo như nhịn ăn, đi hành hương, và dâng cúng những lễ vật quý giá. Tất cả các thầy phù thủy và thầy bói đều được huy động để sử dụng những phép thuật đen tối nhằm cứu sống vị hoàng tử, người sắp trở thành vua của họ. Để tăng cường hiệu quả của nghi lễ, người ta đã vẽ những hình ảnh mô tả một hạm đội tàu chiến được trang bị đầy đủ, một đội quân hùng mạnh với những binh lính giả, và các bức tranh mô tả những người phụ nữ xinh đẹp. Sau khi hoàn thành nghi lễ hiến tế, tất cả những hình ảnh này sẽ bị đốt cháy để dâng lên tổ tiên của hoàng tộc. Người ta tin rằng bằng cách này, những vị tổ tiên sẽ nhận được sức mạnh mới và có thể giúp đỡ hoàng tử vượt qua cơn bệnh hiểm nghèo. Họ tin rằng nếu các vị tổ tiên đang gặp khó khăn ở thế giới bên kia, ví dụ như bị nổi loạn hoặc bị bỏ rơi, thì những lễ vật này sẽ giúp họ có được sức mạnh để bảo vệ bản thân và giúp đỡ con cháu. Kết quả của những nghi lễ này là vô cùng rõ ràng: khi giao tiếp với những thần tượng điếc và câm, không ai có thể nhận được bất kỳ câu trả lời nào. Nhận thấy sự vô dụng của các nghi thức này, các thầy phù thủy và thầy bói đã đưa ra một lời khuyên mới cho hoàng tử. Họ đề nghị đúc một bức tượng vàng hình dáng hoàng tử và đặt nó ra nơi công cộng để mọi người thờ phụng. Theo họ, ma quỷ sẽ bỏ qua hoàng tử thật để chiếm lấy bức tượng vàng, bởi vì nó thèm khát vàng hơn là một linh hồn người. Bằng cách này, hoàng tử sẽ được an toàn. Bức tượng vàng của hoàng tử đã được làm ra và đặt lên bàn thờ, nhưng quỷ dữ lại tỏ ra không quan tâm đến vàng. Nó vẫn tiếp tục quấy nhiễu hoàng tử, cho thấy rằng nó quan tâm hơn đến việc làm hại một linh hồn do Chúa tạo ra hơn là chiếm giữ một bức tượng vàng do con người làm ra. Trong khi đó, hoàng tử đang trốn tại nhà của một người dân nghèo. Người ta đã đưa hoàng tử đến đó để trốn tránh sự quấy nhiễu của ác quỷ. Họ nghĩ rằng bằng cách giấu hoàng tử đi, ác quỷ sẽ không tìm thấy ông ta hoặc nếu có tìm thấy thì cũng sẽ không nhận ra vì hoàng tử đã thay đổi rất nhiều. Căn nhà mà hoàng tử ẩn náu rất tối tăm, thậm chí vào ban ngày ánh sáng cũng khó lọt vào. Tuy nhiên, căn bệnh của hoàng tử ngày càng trở nên nghiêm trọng. Người ta cho rằng ác quỷ đang sử dụng cơn sốt cao để từ từ giết chết hoàng tử. Vì quá tập trung vào việc xua đuổi ác quỷ bằng những lời nguyền rủa và lời thề, họ đã bỏ qua việc chữa trị cho hoàng tử bằng thuốc men. Kết quả là, vị hoàng tử tội nghiệp đã qua đời trong đau khổ.

Mặc dù vậy, các thầy bói không từ bỏ hy-vọng. Họ muốn thử một phương pháp mới, một phương pháp mà thực ra phù hợp hơn với một vở hài kịch vui nhộn hơn là một phương pháp nghiêm túc để chữa bệnh. Phát minh kỳ lạ này là như sau: Họ mời một nhà nho có học thức vào cung, trao cho ông ta bộ quần áo và danh hiệu của hoàng tử đang bệnh. Mọi người đối xử với ông ta như thể ông ta là hoàng tử thật sự. Ông ta được phép ngồi trên ngai vàng, ăn uống ở những nơi dành cho hoàng tử và thậm chí còn ngủ trên giường của hoàng tử. Trong khi đó, hoàng tử thật lại phải sống cuộc sống của một người hầu trong căn nhà nghèo nàn, mặc những bộ quần áo rách nát và ăn những thức ăn thô sơ. Họ làm như vậy để đánh lừa quỷ dữ, nghĩ rằng bằng cách này, quỷ sẽ nhầm lẫn người nhà nho với hoàng tử thật và từ bỏ việc làm hại hoàng tử. Tuy nhiên, trong khi họ đang thực hiện những hành động điên rồ này, hoàng tử thật đã qua đời. Cái chết của ông đã kết thúc bi kịch này. Những sự kiện này lẽ ra đã đủ để nhà vua nhận ra và trục xuất những kẻ lừa đảo này ra khỏi vương quốc. Nhưng vấn đề là, những người này thường được tha thứ và cho phép làm những gì họ muốn, thậm chí còn làm những điều tồi tệ hơn.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Khi người bệnh hấp hối, những thầy phù thủy này thường đào mộ, lấy xương của tổ tiên người bệnh ra và đốt chúng. Họ tin rằng quỷ dữ, mà họ gọi là ? đang ẩn náu trong những bộ xương đó. Để xua đuổi quỷ dữ khỏi gia đình, họ thu thập tro cốt và rải chúng theo gió. Họ tin rằng bằng cách này, họ đã đảm bảo được sự an toàn cho gia đình.

Các thầy phù thủy chữa bệnh cho người ốm theo một cách khác, bởi vì họ tết tóc cho người bệnh theo nhiều cách khác nhau. Đôi khi họ buộc những cái nút thật chặt vào tóc, họ nghĩ rằng chỉ cần làm như vậy là đủ để trói chặt quỷ dữ ở đó, để nó không thể xâm nhập vào các bộ phận quan trọng. Và nếu bệnh tình không thuyên giảm bằng cách này, họ sẽ đâm rất nhiều kim vào quần áo của người bệnh để khiến quỷ phải rời khỏi cơ thể, nếu không muốn bị kim đâm hoặc không muốn thử xâm nhập trở lại nếu không muốn bị đâm. Các thầy phù thủy khác thì cầu khẩn thần linh, dâng hiến người bệnh cho thần linh. Họ mở bàn tay của người bệnh ra và ấn mạnh ngón tay của họ vào đó, họ nghĩ rằng bằng cách đó họ đã xua đuổi được quỷ dữ. Và để giữ cho quỷ cách xa hơn, thay vì đeo huy chương, họ treo một số loại bùa chú lên cổ người bệnh, những bùa chú này chỉ phục vụ mục đích xấu xa.

Không có sự ngu dốt hay điên rồ nào nhỏ hơn những điều đã nói ở trên. Trong số những mê tín khác của người dân này, có một điều đáng kể là họ cho rằng cái chết của những đứa trẻ sơ sinh hoặc những đứa trẻ chết sớm, bất chấp việc người mẹ cho bú nhưng sữa không chuyển hóa thành chất dinh dưỡng mà khiến trẻ gầy yếu đến chết, là do quỷ tác quái chứ không phải do nguyên nhân tự nhiên. Những đứa trẻ chết này được giao cho các thầy phù thủy và bị họ tra tấn bằng đủ mọi cách. Họ thực hiện những cuộc mổ xẻ dã man trên những cơ thể non nớt đã tắt thở, dùng dao sắt rạch vào những chỗ nào sưng lên, tin rằng ở đó có một con quỷ nhỏ ẩn náu. Vì không có gì để ăn ở thế giới bên kia, con quỷ này đến thế giới này để ăn thịt những đứa trẻ mềm mại và hút những chất lỏng tinh túy nhất của chúng. Sau khi thực hiện cuộc mổ xẻ ghê tởm này, họ tự thuyết phục rằng ở thế giới bên kia, không con quỷ nào dám lại gần vì sợ bị người biết dùng dao rạch rất giỏi làm hại. Họ không đối xử tàn bạo như vậy với những đứa trẻ khác, những đứa trẻ mà vì không được nuôi dưỡng mà chết nhanh còn hơn sống khổ sở lâu dài. Sự chăm sóc mà cha mẹ dành cho những đứa trẻ này chỉ đơn giản là dâng cúng đồ lễ cho thần linh để cầu xin thần ban cho chúng sự sống.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Để việc sinh nở của người phụ nữ diễn ra suôn sẻ và thuận lợi, họ chuẩn bị một mâm cỗ gồm 12 món như thể mời 12 bà đỡ đến giúp đỡ. Họ tin rằng những bà đỡ này đã rất giỏi trong việc đỡ đẻ từ xưa đến nay và vẫn được coi là những người chủ trì việc sinh nở cho đến tận bây giờ. Họ mời gọi và cầu khẩn những bà đỡ này bằng mâm cỗ đó để đứa trẻ sắp chào đời được bình-an. Tại nhà một người Kitô hữu bị bệnh, nơi mà người nhà theo đạo ngoại, một linh mục của chúng tôi đã được mời đến an ủi. Khi bước vào nhà, vị linh mục thấy ở giữa sân có một nhóm thanh niên, người cầm cung, người cầm nỏ, người cầm giáo, người cầm kiếm. Khi hỏi lý do, họ trả lời rằng linh hồn của những người thân đã khuất của người bệnh đã rút vào một chiếc hũ chôn dưới đất để được an toàn hơn, và những người thanh niên này đang canh gác vũ trang để dọa chúng không cho ra ngoài. Và đây chỉ là một phần nhỏ trong số rất nhiều những mê-tín dị đoan và lừa dối mà quỷ dữ đã dùng để làm nô lệ cho những người dân mù quáng và đầy sai lầm đó. Chúng ta phải tạ ơn Chúa vì đã ban cho những người Kitô hữu của chúng ta ánh sáng thần thánh đến nỗi họ không còn tin vào những điều điên rồ như vậy nữa. Thậm chí, họ còn thuyết phục những người ngoại giáo khi họ bị bệnh hãy quay về với Chúa thật và đón nhận đức tin của Chúa Kitô. Và đôi khi, Chúa vui lòng an ủi các tôi tớ của Ngài và ban thưởng đức tin của họ bằng cách chữa lành những người không tìm kiếm bất kỳ phương thuốc nào khác ngoài việc phó thác hoàn toàn vào bàn tay nhân lành của Ngài và chờ đợi sự chữa lành từ Ngài.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Chương XV. TANG LỄ CỦA NGƯỜI BẮC HÀ

Không có điều gì mà dân tộc này ghê sợ hơn cái chết, và cũng không có lễ hội nào được tổ chức long-trọng hơn lễ tang. Khi họ khỏe mạnh, họ không có thói quen nói về cái chết trong lúc bị bệnh, cũng không thích được thăm viếng, trừ khi là người có thể chữa trị cho họ. Tương tự, người khỏe mạnh không quan tâm đến việc thăm viếng vì sợ rằng bệnh tật có thể lây lan cho họ. Dù mỗi ngày họ đều thấy cái chết xảy ra, nhưng thay vì tỏ ra buồn bã, họ lại vui mừng, đặc biệt là nếu người chết có thân nhân giàu có, vì họ hy vọng và mong đợi rằng ngày chôn cất sẽ là ngày tiệc tùng và lễ hội của họ. Và trong chuyện này, thay vì để người thân lo lắng khóc lóc, họ ngồi vào bàn ăn, ăn uống và đùa giỡn trong lúc các nhà sư hay linh mục đang cử hành lễ tang cho người quá cố. Sự pha trộn giữa tiếng cười và tiếng khóc trong những bữa tiệc này không hề đáng trách; trái lại, nếu không có sự pha trộn này, nghi lễ sẽ không được trang-trọng. Vào ngày thứ 7, thứ 30, thứ 100, họ thực hiện những nghi lễ tương tự cho người quá cố với những lễ vật như nhau. Ngoài ra, vào tháng Bảy, như đã nói, dành riêng để tưởng niệm người chết, lễ kỷ niệm hàng năm được thực hiện theo cách tương tự cho đến khi kết thúc ba năm, đó là thời hạn của tang phục. Trong suốt thời gian này, những người thân trong gia đình trực hệ không mặc lụa mà chỉ mặc vải thô trắng không viền, và ở phía trước và sau vai, họ mang một mảnh vải hình vuông khâu vào giữa bộ quần áo. Họ cắt một phần tóc như một dấu hiệu tôn-kính đối với tổ tiên, không tham gia vũ hội, lễ hội, hài kịch, và cũng không tiếp tục xử lý các vụ kiện đã khởi xướng tại tòa án. Ngay cả các quan tòa, khi cha hoặc mẹ qua đời, cũng rút về nhà và tuân thủ nghiêm ngặt luật pháp chung của vương quốc trong nhiều ngày. Họ ngủ trên rơm và nếu đã kết hôn, vợ chồng sống ly thân như anh em. Nếu người vợ, trước khi kết thúc ba năm, có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy cô ấy đã quan hệ với chồng không phải như một người chị em mà như một người vợ đã sinh con, cô ấy sẽ phải chịu hình phạt mà pháp luật quy định. Tương tự, trong ba năm này, con cái không được phép bàn chuyện kết hôn, và nếu có ai bí mật kết hôn, khi tin tức đến tai quan tòa, ngoài việc phải chịu phạt tiền, hôn nhân đó còn bị tuyên bố vô hiệu, và hai người được coi như chưa từng là vợ chồng, mà là những người tự do và không bị ràng buộc. Cũng không được phép ai cưỡi ngựa mang theo lục lạc hay bất kỳ đồ trang sức nào khác dùng trong lễ hội, như họ thường làm vào những thời điểm khác.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Trước khi chôn cất người chết, có nhiều việc mê-tín khác nhau của những người thân trong nhà. Những người vuốt mắt cho người chết sẽ chuẩn bị một bàn ăn đầy thức ăn và rượu ngon nhất, và đặt nó gần giường nơi người chết nằm. Họ sẽ trò chuyện với người quá cố như thể ông hay bà ấy vẫn còn sống, mời ông ăn uống cùng họ, và dành vài giờ cho nghi lễ vô ích này. Nghi lễ này được thực hiện nhằm để cho thấy rằng họ đã không thiếu sót gì đối với người quá cố khi ông bà còn sống, vì ngay cả sau khi ông bà qua đời, họ vẫn không ngần ngại chi tiêu, và sẵn lòng tiêu tốn những gì mà ông hay bà ấy có thể tiêu trong nhiều năm sống. Sau khi nghi lễ này kết thúc, họ sẽ mời các thầy cúng đến để đọc những lời cầu nguyện trong một giọng điệu u ám và hỗn loạn đến mức nó không giống như tiếng hát tang lễ của con người mà giống như tiếng hú của ma quỷ, nhưng dù vậy, những người này lại có thể thấy thích thú khi nghe.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Nhiệm vụ mà những thầy bói [Indouini, dịch đúng là người có khả năng Chiêm tinh] đảm nhận trong tang lễ này là xác định ngày và giờ tốt lành nhất để đưa người quá cố đi an táng, đồng thời tìm ra vị trí thích-hợp nhất để hạ huyệt. Sau khi đã quyết định được địa điểm và thời gian, họ giao cho một quan chức phụ trách công việc từ thiện việc tắm rửa cho người quá cố bằng nước thơm, mặc cho họ những bộ quần áo tốt nhất. Để đảm bảo không ai dám cướp đồ, họ đặt thi hài vào một chiếc quan tài đóng kín, đóng đinh cẩn thận, bên cạnh đó đặt những miếng gỗ được vẽ những hình thù đáng sợ để xua đuổi tà ma, ngăn chặn kẻ trộm đến gần và làm phiền thi thể. Còn những người chết ở nơi khác, trên đường đi, hoặc ngoài đồng ruộng thì không được mai táng tử tế. Người ta chỉ lấp họ bằng một lớp đất mỏng. Tuy nhiên, các học giả trong làng, khi nhìn thấy những ngôi mộ đơn sơ ấy, vẫn bày tỏ lòng kính trọng đối với những người đã khuất bằng cách cúi lạy trước hài cốt của họ và gọi họ là Un Nghè [Ông Nghè], một danh hiệu dành cho những người có học thức cao. Đối với những người thân không thể đưa thi hài người quá cố về nhà, họ sẽ viết tên của người mất lên một tấm bia gọi là Thần Vy [Thần Vị hoặc Bài vị]. Sau đó, họ tổ chức lễ tang như thể thi thể đang có mặt tại đó. Tên của người quá cố sẽ được viết lớn trên một tấm lụa và rước trong lễ diễu hành trong suốt buổi lễ.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Khi cha mẹ mất con ở bất kỳ nơi nào trong vương quốc, họ thường tìm đến những thầy phù thủy [Negromanti; những người được cho là có khả năng giao tiếp với thế giới tâm linh]. Với những phép thuật quen thuộc như gương và trống, các thầy phù thủy sẽ triệu hồi linh hồn của người đã khuất. Nếu linh hồn không xuất hiện, họ sẽ đặt một bức tượng thạch cao vào một chiếc quan tài đã chuẩn bị sẵn. Tiếp tục cầu khấn mà không hề thấy bức tượng chuyển động, họ vẫn tin rằng linh hồn đã nhập vào bức tượng và đối xử với nó như thể linh hồn đang thực sự hiện diện ở đó.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Đôi khi, họ quan sát thi thể trong quan tài nhiều tháng liền. Điều này là do năm mà người đó qua đời trùng với năm sinh của họ. Họ thực hiện việc quan sát này một cách tỉ mỉ đến mức trong suốt thời gian đó, họ không làm bất kỳ việc gì khác. Hơn nữa, vào ngày thứ bảy, họ để hở quan tài, không đóng đinh nắp lại. Họ làm như vậy để quan sát xem liệu linh hồn từ thế giới bên kia có quay trở lại hồi sinh xác chết đang phân hủy và mất đi hình dạng ban đầu hay không. Khi đã qua thời gian chờ đợi mà không thấy phép màu phục sinh như họ mong đợi, họ thông báo cho toàn làng về ngày mai táng để có nhiều người tham dự hơn. Đến giờ làm lễ, một đoàn rước dài và đông đảo được hình thành. Đứng đầu đoàn rước, thay cho thánh giá, là nhiều lá cờ và các loại nhạc cụ như chuông. Một số người đánh các loại trống, sáo, kèn. Những người khác, trang phục như diễn viên hài, nhảy múa với nhiều điệu bộ khác nhau. Một số khác nữa thì mang vũ khí như kiếm, khiên và gậy sắt hai đầu. Họ còn bắn súng để hù dọa ma quỷ. Để tăng thêm sự kinh sợ, giữa những âm thanh hỗn loạn đó, vang lên những tiếng gào thét khủng khiếp đến nỗi nếu không biết đó là tiếng người, người ta sẽ tưởng rằng chúng phát ra từ địa ngục. Quyền được ở gần quan tài nhất thuộc về những người thân thích nhất, họ không rời khỏi người quá cố cho đến khi thấy họ được chôn cất. Họ không muốn được chôn cất trong những ngôi đền thờ thần Phật, mà thích được chôn cất trên chính mảnh đất của mình, giữa những ruộng nương, để có thể hưởng-thụ thành quả của nó ngay cả ở thế giới bên kia.
 

doctor76

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
24,813
Động cơ
696,994 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Đối với những người nghèo, các nhà sư cho phép mai táng tại các nghĩa trang mà người dân đã quyên góp. Thật không thể tin được là chi phí cho những lễ tang này tốn kém đến mức nào, đặc biệt là cho các bữa tiệc. Người ta cố gắng thể hiện lòng biết ơn của chồng đối với vợ, của vợ đối với chồng và của con cái đối với cha mẹ qua những bữa tiệc này. Có những người còn giàu có hơn, họ dựng lên những chiếc kiệu tang bằng gỗ vàng, trang trí bằng giấy vàng, mô phỏng hình người, ngựa, và các chiến binh. Sau khi kết thúc những nghi lễ cầu siêu, tất cả những đồ vật này đều bị đốt cháy. Người ta tin rằng, nhờ phép màu của thần linh, những đồ vật này sẽ biến thành những vật phẩm thực sự ở thế giới bên kia, để dâng cúng cho thần linh và tránh bị quỷ dữ quấy nhiễu. Vì theo quan niệm của họ, khi qua đời, người ta phải chuẩn bị những lễ vật để dâng cúng cho thần linh canh giữ cửa ngõ địa ngục. Cuối cùng, sau một thời gian, nếu họ thấy có cây cỏ nào mọc lên gần ngôi mộ của người thân, họ sẽ cẩn thận nhổ bỏ, vì chỉ cần một chút lơ là trong việc này cũng sẽ khiến họ bị mang tiếng xấu, và sẽ bị những người biết chuyện chỉ trỏ, coi khinh không phải như con người mà như thú dữ. Nếu chẳng may gặp phải tai họa nào, họ sẽ đổ lỗi cho việc thiếu lòng hiếu kính đối với người đã khuất, và trong khía cạnh này, họ còn cẩn thận hơn cả khi người đó còn sống, vì họ không sợ những gì có thể xảy ra từ người sống bằng những gì có thể đến từ người chết. Do đó, họ chi tiêu nhiều hơn cho việc an táng người đã qua đời so với việc xây dựng nhà cửa khi người đó còn sống. Vì mục đích này, những người giàu có hơn mời toàn bộ họ hàng đến nhà họ và sắp xếp họ theo thứ tự quan hệ họ hàng, tạo thành một hình tròn giống như một cái vòm. Họ đặt đầu của những mảnh lụa dài treo lơ lửng, sử dụng chúng như những cột trụ để nâng đỡ cái vòm, nơi mà họ tin rằng thần tượng sẽ đi qua để đưa người chết đến thế giới bên kia. Họ gọi nghi lễ này là Dộy cào, có nghĩa là 'che phủ cầu'. Những chi tiết cụ thể hơn sẽ được trình bày trong chương tiếp theo.
 

giaconngu

Xe tăng
Biển số
OF-484668
Ngày cấp bằng
17/1/17
Số km
1,932
Động cơ
361,226 Mã lực
Tuổi
124
Toán học và thiên văn là thua toàn tập phương tây r
Cái này viết theo hiểu biết chủ quan và nông cạn của tác giả nên ông thấy nó chẳng có quy luật nào cả chứ các nguyên tắc lập âm dương lịch (lunisolar calendar) - loại lịch Việt Nam và Trung Quốc dùng trước khi chấp nhận lịch Gregory, ngày nay quen gọi đơn giản là âm lịch - là có cơ sở từ khoa học thiên văn và phức tạp hơn cách lập dương lịch (solar calendar, chỉ dựa vào chuyển động biểu kiến của Mặt Trời xung quanh Trái Đất / chuyển động của Trái Đất trên quỹ đạo của nó quanh Mặt Trời) cũng như cách lập âm lịch thuần túy (lunar calendar, chỉ dựa vào chuyển động của Mặt Trăng xung quanh Trái Đất, như lịch Hồi giáo Hijri, lịch Java). Thời điểm bắt đầu một tiết khí nào đó của 24 tiết khí trong âm dương lịch là xác định theo vị trí biểu kiến của Mặt Trời quanh Trái Đất nên về bản chất nó xác định theo dương lịch, cho dù các nhà lập lịch phương Đông khi đó không có khái niệm dương lịch. Từ ngày bắt đầu một tiết khí mà người ta đề ra các quy tắc xác định tháng nhuận để đồng bộ hoá lịch theo chuyển động của Mặt Trăng với chuyển động của Mặt Trời. Vì thế mà có các năm âm lịch thường 12 tháng xen kẽ với các năm âm lịch nhuận 13 tháng theo chu kỳ Meton (chu kỳ 19 năm trong đó có 12 năm thường và 7 năm nhuận).
 

formen

Xe lăn
Biển số
OF-485699
Ngày cấp bằng
27/1/17
Số km
12,743
Động cơ
297,823 Mã lực
là có cơ sở từ khoa học thiên văn và phức tạp hơn cách lập dương lịch
Em cho rằng cái âm dương lịch này là yếu kém vì: Sự phức tạp hóa v đề do cách đặt đề bài, lời giải rườm rà, p điều chỉnh đáp án, và đặc biệt sau hàng ngàn năm k có nghiên cứu cải tổ.
Trong khi đó dương lịch tinh chỉnh để tính ra thời gian trái đất quay 1 năm quanh mặt trời đc tính toán rõ ràng, hoàn thiện qua các thời kỳ.
 

Rantarox

Xe hơi
Biển số
OF-787707
Ngày cấp bằng
17/8/21
Số km
143
Động cơ
28,228 Mã lực
Tuổi
46
Có những người để ý đến đôi môi của người dân ở đây vì có màu đỏ lạ thường, đó là do họ ăn trầu, một loại thảo dược có mùi thơm và dễ chịu khi nhai và đặt cho nó cái tên từ đó là Xic Qui [Xích Quỷ], tượng trưng cho những con quỷ màu đỏ??? [tác giả không hiểu rõ lịch sử xưa nên viết thiếu chính xác, có lẽ ông chỉ hiểu theo nghĩa Hán-Việt] nhưng chúng được gọi là Quỷ trong ngôn ngữ của họ. Cái tên Day viet [Đại Việt] mà người Trung Quốc đặt cho Đế quốc của họ để loại trừ những người khác vì theo thành ngữ của họ Day Minh [Đại Minh] có nghĩa giống như Day vier là rất rõ ràng. Nhưng để phù hợp chúng tôi gọi vùng đất này là Bắc Hà [đúng ra phải dịch là Đông Kinh] [Tunquin]. Chúng ta có thể suy ra từ sự khác biệt về tên này rằng Bắc Hà [Tunquin] trước đây là một tỉnh phụ thuộc của chế độ quân chủ vĩ đại Trung Hoa có giới hạn vượt ra ngoài Vương quốc Xiêm và rằng các Hoàng đế [Đại Việt] đã ở đó và theo cách này, tên Kinh đô phương Đông [Đông Kinh] vốn đặc trưng trong quá khứ sẽ không phù hợp với hoàn cảnh ngày nay ở phương Đông cũng như ở phương Tây của Trung Quốc.

Nhưng để nói về sự khởi đầu của Vương quốc, có vẻ như Chế độ quân chủ mới này chỉ lấy tên theo nơi con trai của một người đàn ông thần tiên đến từ Trung Quốc mà người Bắc Hà gọi là Than Nou??? [Thần Nông], cái tên mà họ đặt ra để tượng trưng, người này đã thúc đẩy việc nâng cao năng suất canh tác trên nhiều cánh đồng trước khi cả chúa Jesus ra đời. Người dân từ đây biết tuân theo Luật pháp và Neueu??? tức là con trai của Than Nou, người [sau đó] thay cha nắm quyền lãnh đạo Vương quốc, ông đã cam kết giảm bớt thuế và trên thực tế, mặc dù [những bộ lạc khác] vốn sống độc lập cảm thấy rất kỳ lạ khi phải tuân theo luật pháp và một vị tù trưởng, nhưng Hoàng tử này vẫn làm rất tốt bằng cách đối xử tử tế với những bộ tộc khác mình khi đánh bại và tha thứ cho họ, cuối cùng các bộ tộc công nhận Ngài là Chúa tể và đã tự nguyện tuân theo mệnh lệnh của Ngài. Để cai trị họ bằng pháp luật nhiều hơn là bằng tình cảm và khuynh hướng rằng tránh để họ nghĩ Ngài chỉ tìm cách làm hài lòng họ, Ngài để lại tên và muốn được gọi là Kinh Dúong [Kinh Dương Vương]. Ngài cũng đã đổi tên vợ thành Thân Laô???[ người dịch không rõ là gì] và thêm vào tên [các hoàng tử chữ] Vương tượng trưng cho vua. Một [trong những] vị Hoàng tử vài năm sau lấy một Công chúa trẻ, rất đức hạnh. Người phụ nữ rất đức hạnh tên là Au Có [Âu Cơ
].
"Thân Laô" là Thần Long, vợ của Kinh Dương Vương đấy cụ. ĐVSKTT có đoạn: KDV lấy con gái vua hồ Động Đình tên là Thần Long, sinh được một con trai đặt tên là Sùng Lãm, nối ngôi làm vua xưng là Lạc Long Quân.
Đoạn thêm chữ "Vương" em nghĩ ý tác giả là KDV thêm vào sau tên hiệu của mình (Kinh Dương) chứ không phải thêm vào tên các hoàng tử cụ ạ.
 

Rantarox

Xe hơi
Biển số
OF-787707
Ngày cấp bằng
17/8/21
Số km
143
Động cơ
28,228 Mã lực
Tuổi
46
Trong quyết tâm, [Trọng Thủy] rời khỏi cung điện của cha vợ với cây cung, anh đưa cho vợ nửa bao đựng mũi tên và dặn rằng nếu có bất cứ việc gì xẩy ra trong thời gian anh vắng mặt, nếu nghe thấy tiếng quân trong thành, anh ấy tha thiết cầu xin cô ấy nếu cô ấy còn tình yêu thì hãy đi ngay khỏi Cung điện và vứt ra những mũi tên để làm ám hiệu. Một ngày nọ, người con [rể] và người cha [Triệu Đà] bất ngờ xuất hiện trước cung điện của vua Dương Vương và bắt buộc ông phải ngạc nhiên về một công việc mà ông ít quan tâm đó là cảnh giác, ông nhận ra mình sẽ bị giết ngay khi bắn loạt tên đầu tiên, nỏ đã không còn hiệu nghiệm, ông nhận ra rằng nhân đạo với kẻ thù nghĩa là tự đào hố chôn mình. Quân [An Dương Vương] bị quân địch [quân Triệu Đà] tấn công bằng tên dữ dội và buộc phải rút lui để cứu những binh lính cuối cùng, cô gái và cha chạy trốn khỏi nơi giao tranh, nhưng cô vẫn không muốn bỏ rơi chồng, những mũi tên cô đánh dấu chỉ cho thấy cô chạy đến một nơi gọi là Day Ac? [người dịch tạm thời chưa biết ở đâu].
"Day Ac" tức là cửa biển Đại Ác, đến thời Lý đổi là Đại An (thuộc Nam Định bây giờ) cụ ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top