- Biển số
- OF-52590
- Ngày cấp bằng
- 10/12/09
- Số km
- 3,533
- Động cơ
- 483,383 Mã lực
em quán triệt F1 nhà em từ nhỏ thích cái gì nói nếu bố ,mẹ đồng ý thì sẽ mua cho còn ko bao giờ đưa tiền cho tự tiêu
Trên đời có người lập topic như vậy thật à???rồi có người lại lên OF lập topic: bị vợ đuổi, nhớ con phải làm thế nào ạ
Bao tuổi thì gọi là đủ?Bao giờ đủ tuổi thì phát biểu nhé.
Cái đấy thì tùy, cai đựoc cơm mèo thì là đủBao tuổi thì gọi là đủ?
Thế cụ cai được cơm mèo chưa?Cái đấy thì tùy, cai đựoc cơm mèo thì là đủ
Sao Mợ ác thế, thời trẻ Mợ phá thì đc sao giờ lại kìm kẹp trẻ em thếem quán triệt F1 nhà em từ nhỏ thích cái gì nói nếu bố ,mẹ đồng ý thì sẽ mua cho còn ko bao giờ đưa tiền cho tự tiêu
Món đấy chỉ 1 số người thích dùng thôi, em không hứng.Thế cụ cai được cơm mèo chưa?
hôm trước có cụ lên đây hỏi rồi mà cụ, chắc hôm ấy cụ bận nên ko để ý đấy ạ (nhưng nội tình thì cháu ko rõ ) giờ Gấu toàn Gấu Bắc cực, mà cụ đã trả nhời cháu câu cụ có F hay chưa đâuTrên đời có người lập topic như vậy thật à???
Chắc cụ hứng chanh leo.Món đấy chỉ 1 số người thích dùng thôi, em không hứng.
em chưa bao giờ phá, chỉ hơi hoang một tí thôi quan trọng là ko cho trẻ con quen thói tiêu tiền, khi lớn lên nó thành nếp thì nguy à ! mà em là kụ xịn đới nháSao Mợ ác thế, thời trẻ Mợ phá thì đc sao giờ lại kìm kẹp trẻ em thế
em thấy khả năng là kụ phải tự kiếm tiền mua sữa và tiền đóng học từ hồi mẫu giáo ấy nhỉ ( chưa nói chuyện tiền mùa đồ chơi nhé ) tội cho kụ quá .Chưa làm ra tiền đã biết tiêu tiền thì thử hỏi là cái loại gì? Chỉ có VN mình mới dạy con kiểu đó, sinh ra một lớp người chỉ biết hưởng thụ, lười lao động, không biết trân trọng sức lao động, bảo sao con trai thì làm cướp, con gái thì ăn bám như Em VT
kụ cứ nói quá . chỉ cần dạy dùng tiền đúng mục đích thôi kụ à , thèm quá sinh ra .............................!!!!!!!!!!Từ nhỏ phải dạy cho con nó thèm khát tiền thì sau này lớn lên nó mới có máu kiếm tiền. Dạy con có tiền là có tất cả.
đúng là cái gì cũng có 2 mặt của nó mợ nhỉ, nhưng dạy tiêu tiền sau khi biết quý trọng nó có lẽ cũng tốt hơn mợ ạNhà em 2 F1 nữ ( 19 và 15 tuổi) , gia đình em đang ở nước ngoài.
Từ bé em đã rèn cho chúng không đòi mua bất cứ thứ gì . Em thường nói với con rằng: ba mẹ rất thương con nhưng ba mẹ nghèo, muốn mua đồ chơi cho con ba mẹ phải tính xem có đủ tiền không chứ lỡ hỏi mua lại không có tiền thì người ta cười cho hoặc con cứ khóc lăn ra đòi mua đồ chơi mọi người sẽ cười cả mẹ con mình.
NGoài ra em có 1 nguyên tắc là bất cứ con đòi cái gì không bao giờ em đáp ứng ngay mà phải khi nào con ngoan hoặc làm được việc tốt em mới thưởng bằng thứ con thích. Hơn nữa khi F1 hỏi xin cái gì nếu em nói không là không bao giờ thay đổi nên hoàn toàn không có chuyện mè nheo.
Bởi vây khi còn nhỏ, F1 lớn nhà em hay có câu : mẹ ơi giá mà con có cái nọ , giá mà con có cái kia ( chỉ ước để gợi ý để mẹ mua thôi chứ không dám đòi), còn F1 bé nếu thích cái gì thường hỏi: mẹ ơi cái kia có đắt không?
Từ khoảng năm F1 học lớp 6 em bắt đầu cho tiền F1 tiêu vặt khoảng 50 nghìn/ tháng ( bao gồm cả tiền điện thoại). Thỉnh thoảng có các bạn sinh nhật, F1 lại xin tiền để mua quà cho bạn , nhiều khi để "chơi đẹp" với bạn, chúng toàn đi mua đồ xịn để tặng và về gõ tiền mẹ. Em chuyển sang cho tiền tiêu vặt ~100 nghìn/tháng và tiền sinh nhật bạn phải tự lo. Đầu tiên F1 kêu ít, em bảo: nếu con tằn tiện thì con đủ tiền mua quà cho bạn vì không phải tháng nào cũng có bạn sinh nhật.
F1 lớn nhà em đã ĐH năm 2 , học bổng toàn phần(2000USD/ năm), tháng còn được lĩnh lương ~100 USD. Mỗi tháng em vẫn chỉ cho ~ 100 nghìn, ngoài ra tiền xe, ăn uống ở trường F1 tự trả.
Đến nay 2 F1 nhà em vẫn mẹ mua quần áo gì thì chúng mặc đồ đó, có cô bạn em bảo F1 lớn : Sao cháu không mua váy mà mặc.
F1 bảo: Mẹ cháu không mua cho cháu.
Cô bạn: Sao cháu không bảo mẹ mua cho.
F1 :Cháu biết tính mẹ cháu, nếu cháu đòi thì còn lâu mới có, thôi kệ khi nào mẹ cháu thấy cháu cần mặc váy thì mẹ cháu mua.
( sau này bạn em kể với em như vậy )
F1 bé (15 tuổi) hàng tuần em cho ~70 nghìn tiền ăn ở trường nhưng nếu tuần đó nó chỉ tiêu hết 50 nghìn thì tuần sau nó bảo: con vẫn còn 20 nghìn, mẹ cho con 50 nghìn nữa thôi.
Nói chung khi F1 nhà em còn bé thì em thấy ổn nhưng bây giờ bắt đầu dạy chúng tiêu tiền lại thấy hơi khó vì thỉnh thoảng dắt F1 đi shopping chúng nó toàn ỷ vào mẹ không tự chọn được đồ cho mình. Mặc dù F1 nói với em : mẹ ơi con phải tập mua bán thôi chứ đi shopping các bạn cứ xà vào hàng quần áo còn con chả biết làm gì.
Có thể em hơi khắt khe.
Cái bôi đen có sợ trẻ con không hiểu và mặc cảm không cụ ?Nhà em 2 F1 nữ ( 19 và 15 tuổi) , gia đình em đang ở nước ngoài.
Từ bé em đã rèn cho chúng không đòi mua bất cứ thứ gì . Em thường nói với con rằng: ba mẹ rất thương con nhưng ba mẹ nghèo, muốn mua đồ chơi cho con ba mẹ phải tính xem có đủ tiền không chứ lỡ hỏi mua lại không có tiền thì người ta cười cho hoặc con cứ khóc lăn ra đòi mua đồ chơi mọi người sẽ cười cả mẹ con mình.
NGoài ra em có 1 nguyên tắc là bất cứ con đòi cái gì không bao giờ em đáp ứng ngay mà phải khi nào con ngoan hoặc làm được việc tốt em mới thưởng bằng thứ con thích. Hơn nữa khi F1 hỏi xin cái gì nếu em nói không là không bao giờ thay đổi nên hoàn toàn không có chuyện mè nheo.
Bởi vây khi còn nhỏ, F1 lớn nhà em hay có câu : mẹ ơi giá mà con có cái nọ , giá mà con có cái kia ( chỉ ước để gợi ý để mẹ mua thôi chứ không dám đòi), còn F1 bé nếu thích cái gì thường hỏi: mẹ ơi cái kia có đắt không?
Từ khoảng năm F1 học lớp 6 em bắt đầu cho tiền F1 tiêu vặt khoảng 50 nghìn/ tháng ( bao gồm cả tiền điện thoại). Thỉnh thoảng có các bạn sinh nhật, F1 lại xin tiền để mua quà cho bạn , nhiều khi để "chơi đẹp" với bạn, chúng toàn đi mua đồ xịn để tặng và về gõ tiền mẹ. Em chuyển sang cho tiền tiêu vặt ~100 nghìn/tháng và tiền sinh nhật bạn phải tự lo. Đầu tiên F1 kêu ít, em bảo: nếu con tằn tiện thì con đủ tiền mua quà cho bạn vì không phải tháng nào cũng có bạn sinh nhật.
F1 lớn nhà em đã ĐH năm 2 , học bổng toàn phần(2000USD/ năm), tháng còn được lĩnh lương ~100 USD. Mỗi tháng em vẫn chỉ cho ~ 100 nghìn, ngoài ra tiền xe, ăn uống ở trường F1 tự trả.
Đến nay 2 F1 nhà em vẫn mẹ mua quần áo gì thì chúng mặc đồ đó, có cô bạn em bảo F1 lớn : Sao cháu không mua váy mà mặc.
F1 bảo: Mẹ cháu không mua cho cháu.
Cô bạn: Sao cháu không bảo mẹ mua cho.
F1 :Cháu biết tính mẹ cháu, nếu cháu đòi thì còn lâu mới có, thôi kệ khi nào mẹ cháu thấy cháu cần mặc váy thì mẹ cháu mua.
( sau này bạn em kể với em như vậy )
F1 bé (15 tuổi) hàng tuần em cho ~70 nghìn tiền ăn ở trường nhưng nếu tuần đó nó chỉ tiêu hết 50 nghìn thì tuần sau nó bảo: con vẫn còn 20 nghìn, mẹ cho con 50 nghìn nữa thôi.
Nói chung khi F1 nhà em còn bé thì em thấy ổn nhưng bây giờ bắt đầu dạy chúng tiêu tiền lại thấy hơi khó vì thỉnh thoảng dắt F1 đi shopping chúng nó toàn ỷ vào mẹ không tự chọn được đồ cho mình. Mặc dù F1 nói với em : mẹ ơi con phải tập mua bán thôi chứ đi shopping các bạn cứ xà vào hàng quần áo còn con chả biết làm gì.
Có thể em hơi khắt khe.