Em 50 năm nữa thì chẵn 100 ạThời bọn em có hoc Gdcd, con em cũng học cũng học. Chỉ có thời bố em mới ko học, hay cụ hoc cung thời bố em nhỉ? Thế Cụ trai qua bao mùa xuân rồi?
Em 50 năm nữa thì chẵn 100 ạThời bọn em có hoc Gdcd, con em cũng học cũng học. Chỉ có thời bố em mới ko học, hay cụ hoc cung thời bố em nhỉ? Thế Cụ trai qua bao mùa xuân rồi?
Chắc nó hót bên bụi mận nhà hàng xóm mất rồi
Hoa vẫn nở trong vườn nhà tôi
Nhưng chym thì ngừng hót lâu rồi
Không đâu cụ, chỉ dám nhìn trộm hoa nhà hàng xóm thôi cụChắc nó hót bên bụi mận nhà hàng xóm mất rồi
Hồi bé em thèm mưa lắm nhớ, thèm chạy tung tăng dưới mưa, nhìn những bong bóng mưa rơi trên nền gạch như những hạt nước đang cười rộn rã. Lớn lên một chút, em lại thèm cảm giác chạy xe dưới mưa cho mưa táp vào má, mát lạnh, đang đi học mà gặp mưa là bỏ học đi chơi mưa đến khi về nhà cả người đều ướt sũng. Khi đó, thích nhất là đi qua mấy nhà đun bếp rơm, mùi rơm rạ cháy vừa thơm vừa gợi cảm giác an yên khó tảRa công viên không gặp Mưa! , hôm nay em đạp xe
Bất cứ lúc nào, mợ Mưa cũng làm cho em và mọi người cảm nhận cuộc sống thật là thú vị, thật là màu sắc. Bất cứ khung cảnh nào, cũng khiến cho em thấy sự "nữ tính" ở trong đó...Hồi bé em thèm mưa lắm nhớ, thèm chạy tung tăng dưới mưa, nhìn những bong bóng mưa rơi trên nền gạch như những hạt nước đang cười rộn rã. Lớn lên một chút, em lại thèm cảm giác chạy xe dưới mưa cho mưa táp vào má, mát lạnh, đang đi học mà gặp mưa là bỏ học đi chơi mưa đến khi về nhà cả người đều ướt sũng. Khi đó, thích nhất là đi qua mấy nhà đun bếp rơm, mùi rơm rạ cháy vừa thơm vừa gợi cảm giác an yên khó tả
Giờ lớn quá rồi sao tự dưng lại sợ những cơn mưa. Những cơn mưa ngày tháng 7 giống như tình cũ, cứ dùng dằng không ngớt. có đôi khi giữa những cơn nắng tháng 7, trời bỗng dưng đổ mưa, dù nhẹ thôi nhưng cũng đủ khiến nhiều người sụt sùi nhớ . Mưa đêm tháng 7 hay khiến em mất ngủ, bao nỗi rạch ròi thiệt hơn, bao tiếc nuối cứ khiến người ta quay quắt trăn trở.
Hôm nay trời cũng đổ mưa, đi dạo dưới mưa 1 tẹo mà giờ em hắt hơi chóng cả mặt òi. Mưa tháng 7 lạnh quá
Mời mợ tham gia CLB chạy bộ, mợ sẽ gặp Mưa! NgayBất cứ lúc nào, mợ Mưa cũng làm cho em và mọi người cảm nhận cuộc sống thật là thú vị, thật là màu sắc. Bất cứ khung cảnh nào, cũng khiến cho em thấy sự "nữ tính" ở trong đó...
Em tò mò muốn biết dung nhan của mợ Mưa quá!
Dù muốn hay không, tháng 7 vẫn đến như một quy luật bất biến của tạo hoá. Tựa như tình cũ trôi đi bằng những cơn mưa, thì tình mới sẽ làm cho cuộc sống trở nên thi vị. Em không nghĩ là "tình cũ" mà mợ Mưa ví, khiến cho nhiều người sụt sùi nhớ đâu. Mà tháng 8, tháng 9 hay tháng 10 với mùa Thu chùng chình se lạnh, sẽ làm cho chúng ta nhớ nhiều hơn,.
Chỉ có những trận mưa đêm, tí tách hay ào ào, làm cho chúng ta có chút bối rối, vì bất ngờ quá thôi. Còn dư vị của tháng 7, thực tình là không hề dịu ngọt. Em mong cái dịu ngọt khi Thu về lắm lắm!
Giá mà mùa mưa của tháng 7 có thể hoá thành vàng hay bạc, thì có phải chúng ta bớt nhọc nhằn, trăn trở lắm không, mợ Mưa nhỉ?!
Cho em thả một giỏ hoa xinh xinh này về đây, cho sự nhọc nhằn nhẹ gánh đi một chút nào...
Cụ Xe là Chủ tịch của CLB phải không? Em có phải pi em cái dây thép cầm chân cầm tay gì không để được vào CLB đó ạ? Hay cụ Xe show cái hình lên đây để em tin tưởng tí đi nhờ?Mời mợ tham gia CLB chạy bộ, mợ sẽ gặp Mưa! Ngay
Em đưa hình lão nông 50 lên đây các mợ chạy hếtCụ Xe là Chủ tịch của CLB phải không? Em có phải pi em cái dây thép cầm chân cầm tay gì không để được vào CLB đó ạ? Hay cụ Xe show cái hình lên đây để em tin tưởng tí đi nhờ?
Ko chỉ da và dáng mà em vẫn hi vọng ... dõng dạc, rộn ràng, đắm sayChắc nó hót bên bụi mận nhà hàng xóm mất rồi
Không đâu cụ, chỉ dám nhìn trộm hoa nhà hàng xóm thôi cụ
Em ko chay đi mà em chỉ chạy theo thôi, cụ up đi.Em đưa hình lão nông 50 lên đây các mợ chạy hết
Cụ ấy lúc đó đang mơ màng nghe chim hót và đuổi bướm cầu ao nên ko nhớ mợ ạ.Em thích chị Thanh Lam, vì nhìn chị "đàn bà" quá, giọng hát cũng có lúc "nũng nịu" như mợ nói, khiến cho cái duyên của chị cứ làm cho người nghe muốn "nhẩn nha" bên chị. Giọng trầm của chị, tuy không lọt tai nhiều người ưa sự dịu dàng, nhưng cái vẻ nũng nịu khi chị "phiêu", khiến trái tim của khán giả bị thổn thức, bị lịm đi vì yêu quá. Yêu quá mà không "cầm, nắm" được chất giọng đó. Chỉ biết lặng đi mà nuốt những thanh âm khi chị hát thôi...
Cụ Xe bo 4 banh : Cô giáo em hẳn là rất lấy làm buồn lòng, khi học trò của mình có bao nhiêu chữ mình dạy, giờ trả cho mình bằng sạch, .
Cụ ấy cũng có tâm hồn đẹp đó mợ, . Mợ thấy cụ ấy bận màu xanh tím than, em nghĩ là sẽ không mắng cụ ấy nhiều đâu ạ. Cụ Xe hôm nay đã bớt say rịu, hỉu còm của em chưa vậy chời?Cụ ấy lúc đó đang mơ màng nghe chim hót và đuổi bướm cầu ao nên ko nhớ mợ ạ.
Em có ngó thấy ảnh mợ Sammy từ chiều, mà phải xử lý nốt một vài việc, nên em quên. Giờ mới xong xuôi gọn lẹ, đi tìm ảnh mùa Thu lại hông thấy, nên vào rep "chay" vợi, .Gửi mợ RedMer rằng thì là mà cũng tâm tư lắm nhưng khổ nỗi khả năng viết lách có hạn
Tấm ảnh trời xanh mây trắng đó mình chụp ở Tam Đảo, view quán cafe Cổng Trời. CCCM mà có dịp đi Tam Đảo thì quán này là sự lựa chọn không tồi đâu, ngồi cafe ngoài ban công, gió mát lịm tim luôn nhé.
Mấy hôm nay nắng nóng quá, mong lắm 1 ngày mùa thu gió se se hiu hiu, cùng hẹn nhau la cà phố xá, thủ thỉ đôi ba câu chuyện, tạm gác lại những âu lo đời thường...Lại chẳng có ảnh mùa thu, thôi thì thả nhẹ ảnh mùa đông năm nào nơi góc phố nhỏ của một Thượng Hải luôn tấp nập người và xe.
Xin lỗi vì quả chân ngắn của em
Lời khen quá đẹp!Thề là em không thấy gì, cũng không biết mợ viết gì, chỉ thấy chưn đẹp
Bố già
(The Godfather)
Tháng Tư quàng vào vai bằng những ngày nắng rực rỡ vàng. Lừng chừng mãi, cuối cùng em mới "chui ra khỏi cái tổ kén" của mình, để dành thời gian cho cuốn tiểu thuyết vô tiền khoáng hậu: Bố già.
Ngoắc một ngón tay với cụ hxduong khi cầm cuốn tiểu thuyết trên tay, và mong muốn được đặt trang trọng ở những ngày này, trong lúc đợi chờ "Châu Phi" bung những nhành phượng vĩ màu tím. Quả là có hơi "quá sức", nhưng nếu không đặt những viên gạch đầu tiên, thì biết đến khi nào?
Nhắc đến The Godfather, nhiều người thích những câu nói kinh điển, ai đó thích vẻ nam tính của Michael… thích những màn “trải nệm” trước lúc giông bão, hay những thủ đoạn mà có lẽ chỉ được sinh ra ở người Ý...
Em trần tục nên em thích Apollonia, thích đám cưới Sicily. Em thích cô gái ấy khi lần đầu đọc đến & cả sau này xem film lại ấn tượng hơn nữa.
Cô gái ấy không mỹ miều & học thức như Kay, cô ấy cũng không học đủ nhiều để toan tính là phải tránh cái này, không làm cái kia để lương tâm không dằn vặt… Cô gái ấy - một cô gái gốc đảo – hồn nhiên như cây cỏ, sức sống cũng mãnh liệt như cỏ cây. Rất chân phương nhưng thanh thoát, với cô ấy súng đạn hay những vụ ẩu đả cũng y như miếng ăn nước uống, không có những lời đao to búa lớn tới những việc ấy, vì… đấy là cuộc sống của cô ấy, là những thứ cô ấy thấy hằng ngày, tiếp xúc hằng ngày, mà thấy gì nhiều chẳng quen.
Em thích cách cô gái ấy yêu, không thể hiện quá nhiều cá tính hay đắm say từ khi biết Michael đến lúc bước vô lễ đường, nhưng cô gái ấy yêu chân thành, chân phương & đơn giản đến lạ lùng. Cô gái ấy, có thể là rất ấn tượng với hôn phu của mình – người rất lạ lùng với dân đảo, người mà khác hẳn những chàng trai dân đảo mà Apollonia đã từng biết – nên đã đến với hôn nhân rất nhanh. Cô gái ấy yêu đắm say nhưng không quá cuồng nhiệt, có một chút gì đó vẫn e ấp nhưng vẫn hết mình, trong sáng. Cuồng nhiệt mà không hề “phô”, cô gái ấy yêu như một sự tận hiến, như con chiên ngoan đạo hiến mình cho Đức Chúa.
Cô ấy, có thể cô gái ấy chứ không phải Kay mới là người có thể níu giữ phần lương thiện trong Michael, nhưng… cái cọc cuối cùng mà có thể Michael muốn níu vào đã không còn nữa. Lúc ấy không còn ai cho Michael lương thiện được nữa. Khi gặp cô gái ấy Michael đã như mất hồn, người đàn ông ấy có thể đã mơ về người vợ hiền truyền thống Sicily & những đứa trẻ.
Có thể, có Apollonia, Michael sẽ hạ súng xuống & bắt đầu lại một lần nữa trở thành con người bình dị. Nhưng bối cảnh câu chuyện không cho chàng trai mong làm thầy giáo ấy quyền được ước mơ.
Em thích cả đám cưới Sicily, thích phòng tân hôn đêm ấy… lãng mạn & đẹp, đẹp như cổ tích ấy, đẹp như Apollonia. Đám cưới ấy bình dị đến nao lòng, chân thực như đời nhưng đẹp như một ước mơ, đám cưới ấy có súng, & có cả hoa
Xin lỗi Kay Adams!!!
Bố giàMình ko quote cmts của cụ hxduong & mợ RedMer vì sẽ tốn tài nguyên Diễn đàn.
Xin cảm ơn cụ, mợ về góc nhìn cho nhân vật trong tác phẩm "Bố Già" bất hủ.
Thành công của 1 tác giả là ko định hướng cho người đọc về đứa con tinh thần của mình. Bạn có thể nhìn nhân vật hay sự vật hiện tượng trong tác phẩm qua bất ký lăng kính nào bạn muốn...và đều đúng cả. Bạn có thể công nhận hành vị của 1 tên máu lạnh giết người ko ghê tay là đúng, vì hắn ko thể làm khác đc...OK, bạn ko sai nếu cứ giữ quan điểm ấy cho riêng mình.
Trở lại tác phẩm, sự nhận định của cụ hxduong đã làm mình...lặng người đi vì như xuất phát từ chính cảm nhận của mình, có điều mình ko đủ vốn từ để có thể nhận xét đc như thế.
Và đúng đến 99%, trừ ra câu:"Xin lỗi Kay Adams!!!" (Mình xin khất giải thích lý do vì sao lại phản ứng gay gắt vs câu xin lỗi mà vốn dĩ "bà Kay Adams" ko xứng đáng đc nhận! (xin phép đc bắt chước 2 cụ Quạ khoang & Má Phị: đây là quan điểm riêng của mình, tất nhiên rồi, nhưng các bạn ko nhất thiết phải đồng ý vs mình!)
Rất mong cụ hxduong & mợ chủ thread tiếp tục chia sẻ cảm nhận về nhân vật hoặc toàn bộ tác phẩm.