[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,876
Động cơ
279,881 Mã lực
Chà, cụ Xe bo 4 banh đã cẩn thận chia sẻ cách làm mẻ kìa mợ Mưa! . Chu đáo quá, em "cảm ơn" cụ Xe nhé!
Hôm nay, em mới biết cách làm mẻ mới, là cho bún vào cho ngấu. Em chỉ cho cơm nguội vào rồi nuôi và gây mẻ thôi. Để nấu canh cá, thì cho vài thìa vào, cho dậy mùi thơm và có vị chua dịu.

Mấy hôm trước, lang thang trên Facebook, em tình cờ thấy có người post ảnh quả chay. Lòng rộn lên sự khắc khoải. Nếu có mua về, chắc cũng sẽ như mợ Mưa, chỉ nhấm nháp được vài quả. Vì màu thịt đẹp quá, bửa đôi ra, cả mắt, cả miệng đều trào lên sự thèm khát. Chắc sẽ ngấu nghiến vị chua chua, thanh thanh đó, rồi chau mày hay nhắm mắt lại...
Không biết mợ Mưa có như em không, thèm nhất thứ quả quê là quả Chay này và quả Trứng gà (miền Nam gọi là quả Lêkima ấy). Thèm vị thì ít thôi, nhưng dội về bao nhiêu là ký ức. Những buổi trưa trốn ngủ. Nhà thơ Giang Nam thì trốn học trèo cầu ao, rồi bị mẹ gọi về - "chưa đánh roi nào đã khóc", em thì mải đi lùng quả chín cùng lũ bạn trong vườn, huyên thuyên đủ thứ chuyện, rồi mẹ gọi:
- A ơiiiiii!
- Dạaaaaaa.
- Mang "dạ" về đây!
Y như rằng, biết là về, thế nào cũng bị mẹ cốc cho cái. Bố sẽ im lặng, rồi mắng yêu:
- Trưa không ngủ, còn chạy đi đâu?!
Mà kỳ, cứ rong ruổi hết ngày này sang ngày khác, mùa nọ qua mùa kia, vẫn như vậy, tìm những thức quả theo Hạ, Thu và ríu rít như chim non với nhau. Nếu bứt được quả Chay chín, vỏ màu nhang nhác hồng nhạt, bám lên một lớp lông tơ mịn ơi là mịn, thơm thơm nhẹ nhẹ, mùi của quả chín, không giấu đi đâu được, dù được nguỵ trang bằng bao nhiêu cách: Khi thì giấu trong túi áo, khi thì cho vào túi quần, khi thì giấu nhẹm vào trong cặp. Mà ở đâu, vẫn sực nức, khiến cho lũ bạn quây vào đòi kiểm tra. Thế là chia năm, xẻ bảy, mỗi đứa được một miếng bé tí, gọi là...
Còn hôm nào, trèo lên cây Trứng gà, 2-3 đứa, đứng lên đó, đồng loạt rung cây, thì cứ gọi là tá lả lá, quả chín rụng lộp độp xuống vườn (toàn đất). Càng rung mạnh, lại càng tít mắt cười. Thấy mình cũng anh hùng lắm chứ bộ!
Thân cây thì chai hết, có càng còn oẻ ra vì đứa nào cũng tranh ngồi cành có ba ngạng. Nằm trên đó vu vơ, kể xấu cô giáo dạy Lý khó tính, khen cô dạy Văn giảng hay, giọng mượt...
Còn kể phim, đủ các thứ: Thiên long bát bộ, Anh hùng xạ điêu....Hết phim, chuyển qua "Dũng sĩ Hecman, Bảy viên ngọc rồng, Thám tử lừng danh Conan, Đôremon, Thuỷ thủ mặt trăng,...rồi Hoa học trò kỳ này có bài của trường Ams hay trường nào lên trang nhất. Mực Tím thì có giải gì trong tuần...đủ các thứ chuyện.

Một tuổi thơ, chưa thật sự "dữ dội" như Lượm, Vinh, Mừng của bác Phùng Quán, nhưng có những kỷ niệm, không hề mai một theo năm tháng. Ngược lại, khi càng ngày, tuổi càng đầy thêm, lại nhớ đến khắc khoải. Chỉ cần "một vé trở về" thôi, chắc sẽ ôm lấy lũ bạn, sẽ ríu rít như ngày nào. Không có chuyện chí choé nhau, chỉ vì thích A Châu mà quên không quan tâm tới cô bạn thân của mình kỳ này thi đạt mấy điểm, mà giận nhau suốt một tuần liền...:D.

Ảnh: St

0a5afdfa52f290acc9e3.jpg
Càng trưởng thành người ta càng có nhiều trải nghiệm đáng quý, duy chỉ có những tháng ngày đã qua của tuổi thơ trong trẻo và thanh xuân mát lành là không bao giờ có lại được lần nữa. Vì thế, trong tiềm thức của mỗi người luôn có ý niệm tìm về những kỷ niệm bình yên xưa cũ.

Hồi nhỏ, nhà em cũng có 1 cây trứng gà, em thích nhất là mùa hoa trứng gà, từng bông hoa trắng xanh như những chiếc chuông nhỏ xíu rải đầy mặt đất, tụi em hay thu nhặt, chia nhau xâu thành những chiếc vòng đeo đầy tay, đầy cổ, thj chí là kết thành những tràng hoa liên tiếp nhau đội lên đầu chơi trò cô dâu. Em xinh nhất hội (tự sướng thế chứ thực ra là chỉ điệu thôi :)) ) nên hay được làm cô dâu. Đến mùa quả chín thì chia khắp xóm không xuể vì cây sai quả quá ấy.

Trẻ con ở quê hay có nhiều trò, chơi mãi không biết chán, nào là bắt ve, bắt bọ hung, đi câu cua, đặt vó tôm, có khi còn bắt đom đóm giả ma giả quỷ để doạ mấy người yếu bóng vía :P.

Có lần em rủ mấy đứa bạn sang nhà hàng xóm nhảy lên đống rơm chơi cả buổi chiều. Lúc mẹ gọi về những con bọ rơm đã bám đầy cạp quần, bị mẹ mắng cho 1 trận vì bẩn, vì ngứa các thứ mà trộm vía hồi đó không thấy bẩn với ngứa tí nào :)). Giờ thi thoảng mắng con nghịch bẩn lại nhớ lại hình ảnh của mẹ lúc đó, còn con mình chắc cũng như mình ngày xưa chỉ cần vui mà chẳng quan tâm tới mọi chuyện xung quanh :D

Nếu kể về những tuổi thơ thì ngày này qua ngày khác vẫn không biết chán. Mợ RedMer rất khéo để gợi lên trong tiềm thức mỗi người những thứ đẹp đẽ trong hồi ức. Dù cuộc đời này có như thế nào, mỗi lần được quay về tuổi thơ, về thanh xuân tươi đẹp đều mơ hồ cảm nhận được những ngọt ngào ràng níu, rất bình yên!
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,446
Động cơ
165,957 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Cảm ơn cụ!
Em làm mẻ đều tự gây, cơm nguội còn thừa em nấu mềm rồi ủ kín, bình thường cỡ 1-2 tuần (tuỳ thời tiết) là mẻ tự ngấu, trắng, thơm, chua dịu. Khi đó em sẽ thêm chút muối, lọc qua rây rồi cất tủ lạnh dùng dần. Em cũng có thói quen rửa thịt cá bằng nước mẻ, khi đó thịt vừa thơm vừa mềm.

Giờ mà ra chợ mua thì lại được cả chai để dùng, khỏi làm luôn :))
Mợ mua mẻ chai dễ ăn cơm nguội xay với a xít chanh :))
 

namdq

Xe container
Biển số
OF-27589
Ngày cấp bằng
17/1/09
Số km
5,547
Động cơ
525,425 Mã lực
Chà, cụ Xe bo 4 banh đã cẩn thận chia sẻ cách làm mẻ kìa mợ Mưa! . Chu đáo quá, em "cảm ơn" cụ Xe nhé!
Hôm nay, em mới biết cách làm mẻ mới, là cho bún vào cho ngấu. Em chỉ cho cơm nguội vào rồi nuôi và gây mẻ thôi. Để nấu canh cá, thì cho vài thìa vào, cho dậy mùi thơm và có vị chua dịu.

Mấy hôm trước, lang thang trên Facebook, em tình cờ thấy có người post ảnh quả chay. Lòng rộn lên sự khắc khoải. Nếu có mua về, chắc cũng sẽ như mợ Mưa, chỉ nhấm nháp được vài quả. Vì màu thịt đẹp quá, bửa đôi ra, cả mắt, cả miệng đều trào lên sự thèm khát. Chắc sẽ ngấu nghiến vị chua chua, thanh thanh đó, rồi chau mày hay nhắm mắt lại...
Không biết mợ Mưa có như em không, thèm nhất thứ quả quê là quả Chay này và quả Trứng gà (miền Nam gọi là quả Lêkima ấy). Thèm vị thì ít thôi, nhưng dội về bao nhiêu là ký ức. Những buổi trưa trốn ngủ. Nhà thơ Giang Nam thì trốn học trèo cầu ao, rồi bị mẹ gọi về - "chưa đánh roi nào đã khóc", em thì mải đi lùng quả chín cùng lũ bạn trong vườn, huyên thuyên đủ thứ chuyện, rồi mẹ gọi:
- A ơiiiiii!
- Dạaaaaaa.
- Mang "dạ" về đây!
Y như rằng, biết là về, thế nào cũng bị mẹ cốc cho cái. Bố sẽ im lặng, rồi mắng yêu:
- Trưa không ngủ, còn chạy đi đâu?!
Mà kỳ, cứ rong ruổi hết ngày này sang ngày khác, mùa nọ qua mùa kia, vẫn như vậy, tìm những thức quả theo Hạ, Thu và ríu rít như chim non với nhau. Nếu bứt được quả Chay chín, vỏ màu nhang nhác hồng nhạt, bám lên một lớp lông tơ mịn ơi là mịn, thơm thơm nhẹ nhẹ, mùi của quả chín, không giấu đi đâu được, dù được nguỵ trang bằng bao nhiêu cách: Khi thì giấu trong túi áo, khi thì cho vào túi quần, khi thì giấu nhẹm vào trong cặp. Mà ở đâu, vẫn sực nức, khiến cho lũ bạn quây vào đòi kiểm tra. Thế là chia năm, xẻ bảy, mỗi đứa được một miếng bé tí, gọi là...
Còn hôm nào, trèo lên cây Trứng gà, 2-3 đứa, đứng lên đó, đồng loạt rung cây, thì cứ gọi là tá lả lá, quả chín rụng lộp độp xuống vườn (toàn đất). Càng rung mạnh, lại càng tít mắt cười. Thấy mình cũng anh hùng lắm chứ bộ!
Thân cây thì chai hết, có càng còn oẻ ra vì đứa nào cũng tranh ngồi cành có ba ngạng. Nằm trên đó vu vơ, kể xấu cô giáo dạy Lý khó tính, khen cô dạy Văn giảng hay, giọng mượt...
Còn kể phim, đủ các thứ: Thiên long bát bộ, Anh hùng xạ điêu....Hết phim, chuyển qua "Dũng sĩ Hecman, Bảy viên ngọc rồng, Thám tử lừng danh Conan, Đôremon, Thuỷ thủ mặt trăng,...rồi Hoa học trò kỳ này có bài của trường Ams hay trường nào lên trang nhất. Mực Tím thì có giải gì trong tuần...đủ các thứ chuyện.

Một tuổi thơ, chưa thật sự "dữ dội" như Lượm, Vinh, Mừng của bác Phùng Quán, nhưng có những kỷ niệm, không hề mai một theo năm tháng. Ngược lại, khi càng ngày, tuổi càng đầy thêm, lại nhớ đến khắc khoải. Chỉ cần "một vé trở về" thôi, chắc sẽ ôm lấy lũ bạn, sẽ ríu rít như ngày nào. Không có chuyện chí choé nhau, chỉ vì thích A Châu mà quên không quan tâm tới cô bạn thân của mình kỳ này thi đạt mấy điểm, mà giận nhau suốt một tuần liền...:D.

Ảnh: St

0a5afdfa52f290acc9e3.jpg
Trẻ con thì ăn quả chay còn các cụ thì lấy vỏ chay để nhai trầu.
Hạt quả chay cũng ăn được.
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,446
Động cơ
165,957 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Chà, cụ Xe bo 4 banh đã cẩn thận chia sẻ cách làm mẻ kìa mợ Mưa! . Chu đáo quá, em "cảm ơn" cụ Xe nhé!
Hôm nay, em mới biết cách làm mẻ mới, là cho bún vào cho ngấu. Em chỉ cho cơm nguội vào rồi nuôi và gây mẻ thôi. Để nấu canh cá, thì cho vài thìa vào, cho dậy mùi thơm và có vị chua dịu.

Mấy hôm trước, lang thang trên Facebook, em tình cờ thấy có người post ảnh quả chay. Lòng rộn lên sự khắc khoải. Nếu có mua về, chắc cũng sẽ như mợ Mưa, chỉ nhấm nháp được vài quả. Vì màu thịt đẹp quá, bửa đôi ra, cả mắt, cả miệng đều trào lên sự thèm khát. Chắc sẽ ngấu nghiến vị chua chua, thanh thanh đó, rồi chau mày hay nhắm mắt lại...
Không biết mợ Mưa có như em không, thèm nhất thứ quả quê là quả Chay này và quả Trứng gà (miền Nam gọi là quả Lêkima ấy). Thèm vị thì ít thôi, nhưng dội về bao nhiêu là ký ức. Những buổi trưa trốn ngủ. Nhà thơ Giang Nam thì trốn học trèo cầu ao, rồi bị mẹ gọi về - "chưa đánh roi nào đã khóc", em thì mải đi lùng quả chín cùng lũ bạn trong vườn, huyên thuyên đủ thứ chuyện, rồi mẹ gọi:
- A ơiiiiii!
- Dạaaaaaa.
- Mang "dạ" về đây!
Y như rằng, biết là về, thế nào cũng bị mẹ cốc cho cái. Bố sẽ im lặng, rồi mắng yêu:
- Trưa không ngủ, còn chạy đi đâu?!
Mà kỳ, cứ rong ruổi hết ngày này sang ngày khác, mùa nọ qua mùa kia, vẫn như vậy, tìm những thức quả theo Hạ, Thu và ríu rít như chim non với nhau. Nếu bứt được quả Chay chín, vỏ màu nhang nhác hồng nhạt, bám lên một lớp lông tơ mịn ơi là mịn, thơm thơm nhẹ nhẹ, mùi của quả chín, không giấu đi đâu được, dù được nguỵ trang bằng bao nhiêu cách: Khi thì giấu trong túi áo, khi thì cho vào túi quần, khi thì giấu nhẹm vào trong cặp. Mà ở đâu, vẫn sực nức, khiến cho lũ bạn quây vào đòi kiểm tra. Thế là chia năm, xẻ bảy, mỗi đứa được một miếng bé tí, gọi là...
Còn hôm nào, trèo lên cây Trứng gà, 2-3 đứa, đứng lên đó, đồng loạt rung cây, thì cứ gọi là tá lả lá, quả chín rụng lộp độp xuống vườn (toàn đất). Càng rung mạnh, lại càng tít mắt cười. Thấy mình cũng anh hùng lắm chứ bộ!
Thân cây thì chai hết, có càng còn oẻ ra vì đứa nào cũng tranh ngồi cành có ba ngạng. Nằm trên đó vu vơ, kể xấu cô giáo dạy Lý khó tính, khen cô dạy Văn giảng hay, giọng mượt...
Còn kể phim, đủ các thứ: Thiên long bát bộ, Anh hùng xạ điêu....Hết phim, chuyển qua "Dũng sĩ Hecman, Bảy viên ngọc rồng, Thám tử lừng danh Conan, Đôremon, Thuỷ thủ mặt trăng,...rồi Hoa học trò kỳ này có bài của trường Ams hay trường nào lên trang nhất. Mực Tím thì có giải gì trong tuần...đủ các thứ chuyện.

Một tuổi thơ, chưa thật sự "dữ dội" như Lượm, Vinh, Mừng của bác Phùng Quán, nhưng có những kỷ niệm, không hề mai một theo năm tháng. Ngược lại, khi càng ngày, tuổi càng đầy thêm, lại nhớ đến khắc khoải. Chỉ cần "một vé trở về" thôi, chắc sẽ ôm lấy lũ bạn, sẽ ríu rít như ngày nào. Không có chuyện chí choé nhau, chỉ vì thích A Châu mà quên không quan tâm tới cô bạn thân của mình kỳ này thi đạt mấy điểm, mà giận nhau suốt một tuần liền...:D.

Ảnh: St

0a5afdfa52f290acc9e3.jpg
Vâng mợ nói đến bài thơ của Giang Nam, đoạn thơ đấy ngày xưa bọn em toàn xuyên tạc thành :
Có những ngày chốn học đổi bướm cạnh bờ ao
Vợ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích
Vợ đánh anh rồi tối sang ở với em… :P
Quả trứng gà ăn thì ngọt nhưng hơi bứ, em hay lấy hạt quả này đem nướng ăn rất bở và bùi lại còn thơm nữa :D
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Vâng mợ nói đến bài thơ của Giang Nam, đoạn thơ đấy ngày xưa bọn em toàn xuyên tạc thành :
Có những ngày chốn học đổi bướm cạnh bờ ao
Vợ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích
Vợ đánh anh rồi tối sang ở với em… :P
Quả trứng gà ăn thì ngọt nhưng hơi bứ, em hay lấy hạt quả này đem nướng ăn rất bở và bùi lại còn thơm nữa :D
Nghe cứ như những văn sĩ ngày xưa, không màng thế sự, phong lưu đa tình mà không quên việc lước ấy, cụ Xe nhỉ?! :D

Bài thơ này thì quá nổi tiếng rồi, thế hệ em, cũng nghêu ngao, nhất là khi viết "Lưu bút":
"Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”

Tớ chăn bò còn khổ hơn Phương*"...

Phương là một cái tên ví dụ, nhưng bất cứ bạn nào, có cái tên có thanh ngang, đều được gắn vào và vu vơ mượn bài thơ trên để trêu đùa.
Để em viết lại ý của cụ Xe, và xin lỗi nhà thơ Giang Nam, vì bài thơ quá thực, quá "đẹp" khi miêu tả những ký ức tuổi thơ, đi dài theo năm tháng, không bị mai một bởi bất cứ tạp niệm nào...

..."Có những ngày trốn học đổi bướm cạnh bờ ao
Vợ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích
Vợ đánh anh rồi tối sang ở với em

Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc

Từ biệt vợ tôi đi
Cô bé nhà bên - (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

Mắt đen tròn nhưng một nách ba con"...:D.
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Càng trưởng thành người ta càng có nhiều trải nghiệm đáng quý, duy chỉ có những tháng ngày đã qua của tuổi thơ trong trẻo và thanh xuân mát lành là không bao giờ có lại được lần nữa. Vì thế, trong tiềm thức của mỗi người luôn có ý niệm tìm về những kỷ niệm bình yên xưa cũ.

Hồi nhỏ, nhà em cũng có 1 cây trứng gà, em thích nhất là mùa hoa trứng gà, từng bông hoa trắng xanh như những chiếc chuông nhỏ xíu rải đầy mặt đất, tụi em hay thu nhặt, chia nhau xâu thành những chiếc vòng đeo đầy tay, đầy cổ, thj chí là kết thành những tràng hoa liên tiếp nhau đội lên đầu chơi trò cô dâu. Em xinh nhất hội (tự sướng thế chứ thực ra là chỉ điệu thôi :)) ) nên hay được làm cô dâu. Đến mùa quả chín thì chia khắp xóm không xuể vì cây sai quả quá ấy.

Trẻ con ở quê hay có nhiều trò, chơi mãi không biết chán, nào là bắt ve, bắt bọ hung, đi câu cua, đặt vó tôm, có khi còn bắt đom đóm giả ma giả quỷ để doạ mấy người yếu bóng vía :P.

Có lần em rủ mấy đứa bạn sang nhà hàng xóm nhảy lên đống rơm chơi cả buổi chiều. Lúc mẹ gọi về những con bọ rơm đã bám đầy cạp quần, bị mẹ mắng cho 1 trận vì bẩn, vì ngứa các thứ mà trộm vía hồi đó không thấy bẩn với ngứa tí nào :)). Giờ thi thoảng mắng con nghịch bẩn lại nhớ lại hình ảnh của mẹ lúc đó, còn con mình chắc cũng như mình ngày xưa chỉ cần vui mà chẳng quan tâm tới mọi chuyện xung quanh :D

Nếu kể về những tuổi thơ thì ngày này qua ngày khác vẫn không biết chán. Mợ RedMer rất khéo để gợi lên trong tiềm thức mỗi người những thứ đẹp đẽ trong hồi ức. Dù cuộc đời này có như thế nào, mỗi lần được quay về tuổi thơ, về thanh xuân tươi đẹp đều mơ hồ cảm nhận được những ngọt ngào ràng níu, rất bình yên!
Mợ Mưa nói đến xâu hoa trứng gà thành vòng, em cũng nhớ đến đó. Những chuỗi vòng nhìn như hoa ngọc ấy, nhìn yêu ơi là yêu. Đội lên đầu, có kém gì nguyệt quế đâu. Nhất là, những bạn gái có đôi mắt to tròn, hàng mi rợp, thì đúng là, chỉ muốn ngắm mãi thôi...

Mợ Mưa đã từng kết hoa khế thành chiếc vòng cô dâu chưa? Nhìn cũng đẹp mắt lắm. Đội hoa "cô dâu", sau đi đặt vó tôm, tôm auto chui vào lưới. Tình nguyện ăn cám rồi ngủ no tròn trong vó, đợi mợ Mưa kéo lên mang về, :D.

Những ngày mưa như thế này, kéo được mẻ tôm tươi roi rói, có vài lát khế chua cùng, màu tôm đỏ au, thật sự muốn buông bỏ mọi ưu phiền lắm lắm, cụ namdq nhỉ?
Lâu thật lâu, mới thấy cụ ghé về, có điều gì chia sẻ cho chúng em khôngggg???
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Người nào đó nhỉ, trong ngày nhẹ nhõm hiếm hoi mùa hè khiến em muốn trở lại đây. Giai điệu của mưa.

Trùi ui, ai đây, ai đây? :D
Ai đây, mà đi đâu lâu quá, em mới thấy "trở về"...

Bài hát này nhẹ nhàng nhỉ? Em nghe lần đầu đó Nata. Chỗ em, mấy hôm nay, thời tiết nắng-mưa như là hờn dỗi tháng 7 ấy. Vừa nắng xong đã rắc bụi mù mịt đầy trời. Sau lại loé lên mấy tia nắng được ngay. Nắng không gắt, nhưng oi và cảm giác như có gì đó bực bực, màu nắng cũng vì thế mà ít thanh trong.

Mỗi lần mưa, là em nhớ đến Mưa của Thuỳ Chi và M4U. Giọng Thuỳ Chị thì trong trẻo rồi, bè cùng các anh trong M4U với những nốt cao rất "ngọt" tai. Làm cho khi nghe, dù sấm chớp có xé ngang dọc bầu trời, thì cũng cảm thấy rất là thi vị. Sự dịu dàng của M4U, dễ làm cho người ta sayyyyy ấy...

"Lắng nghe mưa thầm hát, từng giọt thấm ướt vai em
Mà lòng thấy ấm bên anh mỗi lúc bên nhau dưới mưa nồng nàn
Có chăng là một thoáng một lần hát khẽ bên em
Rằng trọn cuộc đời này sẽ mãi chẳng một lần cách xa nhau"...


Em góp Mưa của Thuỳ Chị về đây, cho trọn vẹn những màu mưa nhé!

 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,876
Động cơ
279,881 Mã lực
Hà Nội dường như Thu đang về. Sáng mở cửa, 1 chút se lạnh ùa vào cửa, mơn man làn tóc rối bời sau giác ngủ đêm qua. Những sợi nắng xanh mỏng như tơ trời xen qua kẽ lá. Một cảm giác dùng dằng khó tả: đi làm hay đi hẹn hò :P


Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tui được hơm :P

93BF62D6-C11F-4945-A70B-51E66D8D3716.jpeg
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,446
Động cơ
165,957 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Hà Nội dường như Thu đang về. Sáng mở cửa, 1 chút se lạnh ùa vào cửa, mơn man làn tóc rối bời sau giác ngủ đêm qua. Những sợi nắng xanh mỏng như tơ trời xen qua kẽ lá. Một cảm giác dùng dằng khó tả: đi làm hay đi hẹn hò :P


Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tui được hơm :P

93BF62D6-C11F-4945-A70B-51E66D8D3716.jpeg
Thằng út nhà em tên Bình Minh, nó vẫn chưa dậy :P
 

Manhpđ

Xe tăng
Biển số
OF-795554
Ngày cấp bằng
3/11/21
Số km
1,829
Động cơ
-4,838,892 Mã lực
Tuổi
44
Hà Nội dường như Thu đang về. Sáng mở cửa, 1 chút se lạnh ùa vào cửa, mơn man làn tóc rối bời sau giác ngủ đêm qua. Những sợi nắng xanh mỏng như tơ trời xen qua kẽ lá. Một cảm giác dùng dằng khó tả: đi làm hay đi hẹn hò :P


Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tui được hơm :P

93BF62D6-C11F-4945-A70B-51E66D8D3716.jpeg
Em Minh đây Mưa ơi. \m/ \m/ \m/
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Hà Nội dường như Thu đang về. Sáng mở cửa, 1 chút se lạnh ùa vào cửa, mơn man làn tóc rối bời sau giác ngủ đêm qua. Những sợi nắng xanh mỏng như tơ trời xen qua kẽ lá. Một cảm giác dùng dằng khó tả: đi làm hay đi hẹn hò :P


Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tui được hơm :P

93BF62D6-C11F-4945-A70B-51E66D8D3716.jpeg
Mợ Mưa thật biết cách làm cho người khác nôn nao khi dùng những từ ngữ tượng hình rất "đẹp". Đẹp như một ngày mùa Thu, nắng rải vàng nhẹ, mỏng và "rất Thu" khi có gió vờn qua những tán lá, giễu cợt sự vội vã của con người khi tất cả mải miết mưu sinh. Chỉ nhớ ra khi Thu đã chớm lạnh, ve vãn làn da khiến cho mọi người phải mặc thêm một chiếc áo dài tay, hay cardigan mỏng.

Thu như là một người tình ấy nhỉ? Qua mùa Xuân ẩm ướt, Hạ oi nồng, thì chạm đến mùa của những yêu thương, là thấy sự bình yên, rất đỗi thanh thuần. Mặc cho mùa Hè có gào thét nổi loạn bằng những ngày nắng cháy da, mà mưa thì xối đất xối cát, nhưng khi Thu về, là mọi ưu phiền của mùa Hè dường như tan biến. Trả lại cho tháng 9, tháng 10 những nét dịu dàng, đến nỗi khó ai mà có thể hững hờ được ấy...

Nếu như mùa Thu có thể cầm, nắm được trong tay, em tin rằng, sẽ có nhiều người muốn giữ lấy lắm. Giữ khoảnh khắc nhẹ nhõm, bình dị với ly cafe; với những câu chuyện không đầu không cuối mà sâu lắng...

Cho em níu lại một chút nắng cuối Hè, để sửa soạn cho thật tinh tươm đợi Thu về nhé!

Mợ Mưa có muốn gom những màu nắng này về, cùng với em không?:D

2885AE85-4D61-4ACE-B25F-2D620E2A8C11.jpeg
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,191
Động cơ
707,690 Mã lực
Em lại thấy nhạc của mợ nên vào comment. Mai mợ đọc xong e lại té :D
Mợ chưa thu âm gửi em nhé :)
Mơ ước của em là làm ca sỹ đó :). Muốn đc hát hay như Thuỳ Chi hoặc Mariah Carey cơ :)). K thì như bây giờ thoai. E cũng có list nhạc Micheal Bublé trên spotify lun ☺☺
Vuthuychi ...mợ có ng gọi nek :)
 

namdq

Xe container
Biển số
OF-27589
Ngày cấp bằng
17/1/09
Số km
5,547
Động cơ
525,425 Mã lực
Nghe cứ như những văn sĩ ngày xưa, không màng thế sự, phong lưu đa tình mà không quên việc lước ấy, cụ Xe nhỉ?! :D

Bài thơ này thì quá nổi tiếng rồi, thế hệ em, cũng nghêu ngao, nhất là khi viết "Lưu bút":
"Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”

Tớ chăn bò còn khổ hơn Phương*"...

Phương là một cái tên ví dụ, nhưng bất cứ bạn nào, có cái tên có thanh ngang, đều được gắn vào và vu vơ mượn bài thơ trên để trêu đùa.
Để em viết lại ý của cụ Xe, và xin lỗi nhà thơ Giang Nam, vì bài thơ quá thực, quá "đẹp" khi miêu tả những ký ức tuổi thơ, đi dài theo năm tháng, không bị mai một bởi bất cứ tạp niệm nào...

..."Có những ngày trốn học đổi bướm cạnh bờ ao
Vợ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích
Vợ đánh anh rồi tối sang ở với em

Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc

Từ biệt vợ tôi đi
Cô bé nhà bên - (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

Mắt đen tròn nhưng một nách ba con"...:D.
Bài thơ quả thật rất hay lời thơ rất đẹp. Em nhớ đã đọc bài này khi em mới đang học lớp 3 mà nhớ tới tận bây giờ.
"Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại.
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi"
 

juve99

Xe ba gác
Biển số
OF-295057
Ngày cấp bằng
6/10/13
Số km
21,159
Động cơ
254,268 Mã lực
Cảm ơn cụ!
Em làm mẻ đều tự gây, cơm nguội còn thừa em nấu mềm rồi ủ kín, bình thường cỡ 1-2 tuần (tuỳ thời tiết) là mẻ tự ngấu, trắng, thơm, chua dịu. Khi đó em sẽ thêm chút muối, lọc qua rây rồi cất tủ lạnh dùng dần. Em cũng có thói quen rửa thịt cá bằng nước mẻ, khi đó thịt vừa thơm vừa mềm.

Giờ mà ra chợ mua thì lại được cả chai để dùng, khỏi làm luôn :))
Đợt này e ko thích a nữa nên ko thấy vodka a ah. Sao e thay đổi nhanh vậy :-o
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top