[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Em chưa xem phim “Em và Trịnh” nhưng mỗi ngày lướt mạng thấy nhiều ý kiến xoay quanh bộ phim. Thực tế, mỗi người nên nhận định rõ ranh giới giữa thực và ảo, giữa cuộc sống và nghệ thuật thì sẽ có nhìn khách quan hơn về bộ phim.

Em nghe và hát nhạc Trịnh từ năm 15t, đã từng có những khoảng thời gian cảm giác như mình phiêu diêu trong từng ca từ và âm thanh của Trịnh để rồi trải dài những yêu thương với người với đời và nhặt lại mình trong đó trọn vẹn, như thể không phải mình hát nhạc của Trịnh mà là cất lên những tiếng hát từ chính cuộc đời của mình.

Em không quá ngưỡng mộ và sùng bái nhạc Trịnh nhưng em tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh là một tâm hồn cô đơn, lấy chim muông, cây cỏ, lấy nắng mưa của trời làm bạn để quên đi nhân tình thế thái nhưng vẫn nặng lòng với quá khứ, với thân phận những kiếp người. Vì thế, phảng phất đâu đó những ca từ như tự vỗ về chính mình và cả “ta”, như một cách níu kéo cuộc sống, gắng gượng đứng dậy sau những vấp ngã

Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng…
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên…


Em cũng tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh bới tình yêu cái đẹp, những người con gái đi qua đời ông mong manh như sương sớm, thánh thiện như đức mẹ Maria “Màu nắng hay là màu mắt em, mùa thu mưa bay cho môi mềm…”, “…vai em gầy guộc nhỏ như cánh vạc về chốn xa xăm”

Đi bên đời những nàng thơ như thế, nhưng lòng Trịnh vẫn mãi cô đơn, vẫn khát khao yêu đương, “từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ… lời hẹn thề là những cơn mưa”, mỗi người tình bỏ đi, trái tim một lần tổn thương, Trịnh lại tìm về với nắng mưa làm bạn, tuyệt nhiên không một lời trách cứ, chỉ đọng lại những dang dở, lỡ làng, những giây phút hạnh phúc không hình hài…

Rồi, em lại tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh trong sự bình thản đối diện với cuộc sống, mỗi người đều như một người khách tạm ở cõi trần, lãng du khắp chốn để cuối cùng lại về với cát bụi hư không. Suy cho cùng, vạn vật đều ở trọ cùng nhau, nương tựa nhau… “Mây kia ở trọ tầng không, mưa nắng ở trọ bên trong nỗi buồn… em nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cũng đành”

Nhiều người nói nhạc Trịnh buồn, u uất, cũng có người nói nhạc Trịnh giàu triết lý nhân sinh. Em không quá đặt nặng hay phán xét, nghe và hát nhạc Trịnh chỉ đơn giản bởi em tìm thấy trọn vẹn mình trong đó, để rồi tự thấy được vỗ về, tự tâm tình, tự an yên. Để mỗi giây phút trong cuộc đời đều muốn tự mình ngân nga vài câu từ dù ở sắc thái nào vẫn toát lên sự thiết tha với cuộc sống này.

Tuy vậy, những ca khúc Da vàng của Trịnh là em không dám nghe, 1 đôi lần em trót nghe, thấy lòng đau như cắt, sự giằng xe tâm can dữ dội từ nỗi đau của đồng loại trải qua chiến tranh, nỗi đau đó thật sự ám ảnh. Những ca khúc này không phổ biến vì nhiều giai đoạn bị cấm lưu hành.

Từ lúc bắt đầu nghe, em đã mặc định, chỉ có giọng Khánh Ly là đủ dày cho cái tình, cái hồn của nhạc Trịnh, nhưng sau này, có nhiều ca khúc tưởng như ông viết ra là để dành cho Hồng Nhung, giống như Hồng Nhung chính là đoá hoa vô thường trong lòng của ông vậy. Giống như cuộc đời Trịnh, mỗi nàng thơ đi qua để lại những dấu ấn riêng, những ca khúc của ông cũng mỗi bài 1 vẻ, một sắc thái, muôn mặt hình hài như tính cách của mỗi nàng thơ. Có lẽ phải thiết tha với đời, với người lắm ông mới viết được những ca từ và những âm thanh như thế.
pinsu90 về đọc những tâm tình, réo rắt của mợ Mưa! đi này. Sẽ thấy "phụ nữ càng mạnh mẽ càng dịu dàng" quả là không sai...

Như là làn nước mỏng, len lỏi vào từng ngõ ngách trong lòng, bởi những lời thiết tha được viết lên từ một phụ nữ đang ở độ "chín".

Em cũng không phải người yêu nhạc Trịnh đến si mê, hay cảm thấy nặng nề u tối trong những ca từ của Ông đâu mợ Mưa! . Chỉ là, có những giai điệu, cảm thấy được "nói thay" ý niệm của mình, trong một không gian từa tựa như thế, một khoảnh khắc na ná hay một cái gì đó của Ông thật sự khắc khoải, mà vốn từ của mình hạn hẹp - không đủ để giãi bày.
Mà, Trịnh Công Sơn hoang hoải với đời, với "tình" với những nàng thơ đi qua đời Ông. Day dứt với những phận đời, với nỗi niềm yêu quê hương, xứ sở. Tràn đầy tình yêu đời, yêu người đến thiết tha. Còn đa tình của Ông, có lẽ, là cái đa tình, mà, có lẽ những phụ nữ đến và đi trong đời (Ông), cũng không hề oán trách.

Tìm đọc về Trịnh Công Sơn, em cảm nhận, hình như, là hình như thôi, suốt cuộc đời, Ông chỉ yêu mình cô Dao Ánh (?!). Những người phụ nữ khác, Ông chỉ yêu một bờ vai thon, một mái tóc hay chỉ là một tiếng cười . Yêu một điểm nào duy nhất, trong tổng thể của một người, đó có lẽ là tâm hồn quá ư da diết với cuộc đời, để chọn lọc ra những tinh tuý, và gửi những điều đẹp đẽ đó vào âm nhạc.
Và, cô Khánh Ly, lại là tri kỷ trong việc truyền tải những điều thi vị đó tới đông đảo nhân dân...

Em cũng chưa xem "Em và Trịnh". Chỉ đọc những bài viết khen/chê của người có chuyên môn và nghiệp dư trên mạng xã hội. Mỗi người, đều có những quan điểm của riêng mình. Người thì "ghét" quá, nên bút pháp cực kỳ sắc sảo, mổ xẻ những diễn viên, âm nhạc và cả những phân đoạn (mà họ cho rằng) chưa được hợp lý. Người thì trung lập, bình thản tâm đắc với hình ảnh và diễn viên đẹp. Người yêu thì ca tụng hết lời với những ưu ái, mềm mại như muốn được "đắm mình" trong không gian của Đà Lạt, của Huế hay muốn được ngân vang mãi khúc ca "Ngẫu nhiên" khi một trong những "người tình" của Ông hát - Michiko, cô nháy nhót, lí lắc và kéo ông vào hoà chung nhịp điệu. Cuộc đời mà, yêu quá, đôi khi người ta cũng sẵn sàng gay gắt, chỉ muốn mọi người thấy rằng, vì mong một sự "hoàn hảo" hơn với người Nhạc sĩ tài hoa.

Dù thế nào đi nữa, Ông cũng là một người có đóng góp lớn lao trong nền âm nhạc Việt Nam. Cuộc đời Ông, vô tình lại thành chủ đề thú vị trên cả mạng xã hội và ngoài đời thực. Trịnh Vĩnh Trinh, người em gái mà sau này, đã có rất nhiều bài phỏng vấn liên quan đến người Anh đa tài của mình, đã rất tự hào và thương tiếc. Hơn ai hết, những bóng hồng từng đi qua đời Ông, khắc khoải, xen lẫn hãnh diện, vì một trong những giai đoạn cuộc đời họ, được Ông lấy làm cảm hứng sáng tác. Với họ, có lẽ chỉ vậy thôi - là đủ!

Xét cho cùng, chúng ta chẳng thể làm gì được, ngoài thưởng thức và chọn lọc những ca từ phù hợp với mình. Để những ngày nắng-mưa, sẽ được hoà mình vào với những thanh thuần, dịu ngọt của nhạc Trịnh. Yêu một người, đôi khi còn không đủ rộng dài để nương tựa, huống chi một Nhạc sĩ đàn hát hay, vẽ đẹp, thuộc về mọi người (trong âm nhạc) thì việc khen/chê ấy, em nghĩ là quá thường tình...

Mợ Mưa giữ gìn sức khoẻ nhé! Dịu dàng trong chữ viết lắm rồi, nhưng đi nhẹ, nói khẽ cười duyên, có lẽ hợp với mợ Mưa hơn. Sứt sẹo chỗ nào, đều khiến cho mặt mày kém sắc. Nghe nhạc Trịnh mà phải băng bó vết thương, nghe có vẻ hơi u tối, @};-...
 

Bang lang

Xe điện
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
4,962
Động cơ
116,995 Mã lực
Em chưa xem phim “Em và Trịnh” nhưng mỗi ngày lướt mạng thấy nhiều ý kiến xoay quanh bộ phim. Thực tế, mỗi người nên nhận định rõ ranh giới giữa thực và ảo, giữa cuộc sống và nghệ thuật thì sẽ có nhìn khách quan hơn về bộ phim.

Em nghe và hát nhạc Trịnh từ năm 15t, đã từng có những khoảng thời gian cảm giác như mình phiêu diêu trong từng ca từ và âm thanh của Trịnh để rồi trải dài những yêu thương với người với đời và nhặt lại mình trong đó trọn vẹn, như thể không phải mình hát nhạc của Trịnh mà là cất lên những tiếng hát từ chính cuộc đời của mình.

Em không quá ngưỡng mộ và sùng bái nhạc Trịnh nhưng em tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh là một tâm hồn cô đơn, lấy chim muông, cây cỏ, lấy nắng mưa của trời làm bạn để quên đi nhân tình thế thái nhưng vẫn nặng lòng với quá khứ, với thân phận những kiếp người. Vì thế, phảng phất đâu đó những ca từ như tự vỗ về chính mình và cả “ta”, như một cách níu kéo cuộc sống, gắng gượng đứng dậy sau những vấp ngã

Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng…
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên…


Em cũng tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh bới tình yêu cái đẹp, những người con gái đi qua đời ông mong manh như sương sớm, thánh thiện như đức mẹ Maria “Màu nắng hay là màu mắt em, mùa thu mưa bay cho môi mềm…”, “…vai em gầy guộc nhỏ như cánh vạc về chốn xa xăm”

Đi bên đời những nàng thơ như thế, nhưng lòng Trịnh vẫn mãi cô đơn, vẫn khát khao yêu đương, “từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ… lời hẹn thề là những cơn mưa”, mỗi người tình bỏ đi, trái tim một lần tổn thương, Trịnh lại tìm về với nắng mưa làm bạn, tuyệt nhiên không một lời trách cứ, chỉ đọng lại những dang dở, lỡ làng, những giây phút hạnh phúc không hình hài…

Rồi, em lại tìm thấy sự đồng điệu ở Trịnh trong sự bình thản đối diện với cuộc sống, mỗi người đều như một người khách tạm ở cõi trần, lãng du khắp chốn để cuối cùng lại về với cát bụi hư không. Suy cho cùng, vạn vật đều ở trọ cùng nhau, nương tựa nhau… “Mây kia ở trọ tầng không, mưa nắng ở trọ bên trong nỗi buồn… em nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cũng đành”

Nhiều người nói nhạc Trịnh buồn, u uất, cũng có người nói nhạc Trịnh giàu triết lý nhân sinh. Em không quá đặt nặng hay phán xét, nghe và hát nhạc Trịnh chỉ đơn giản bởi em tìm thấy trọn vẹn mình trong đó, để rồi tự thấy được vỗ về, tự tâm tình, tự an yên. Để mỗi giây phút trong cuộc đời đều muốn tự mình ngân nga vài câu từ dù ở sắc thái nào vẫn toát lên sự thiết tha với cuộc sống này.

Tuy vậy, những ca khúc Da vàng của Trịnh là em không dám nghe, 1 đôi lần em trót nghe, thấy lòng đau như cắt, sự giằng xe tâm can dữ dội từ nỗi đau của đồng loại trải qua chiến tranh, nỗi đau đó thật sự ám ảnh. Những ca khúc này không phổ biến vì nhiều giai đoạn bị cấm lưu hành.

Từ lúc bắt đầu nghe, em đã mặc định, chỉ có giọng Khánh Ly là đủ dày cho cái tình, cái hồn của nhạc Trịnh, nhưng sau này, có nhiều ca khúc tưởng như ông viết ra là để dành cho Hồng Nhung, giống như Hồng Nhung chính là đoá hoa vô thường trong lòng của ông vậy. Giống như cuộc đời Trịnh, mỗi nàng thơ đi qua để lại những dấu ấn riêng, những ca khúc của ông cũng mỗi bài 1 vẻ, một sắc thái, muôn mặt hình hài như tính cách của mỗi nàng thơ. Có lẽ phải thiết tha với đời, với người lắm ông mới viết được những ca từ và những âm thanh như thế.
Sao ở đây các nợ viết văn hay nhỉ! Từ ko có j mà cũng viết được rất có gì. Em thì ngược lại, từ rất nhiều gì mà viết ra lại chả có gì.
Em trước cũng đọc rất nhiều những tác phẩm kinh điển, cũng chép, cũng nhật ký mà chả hiểu sao em viết văn nó ko được mượt mà như các mợ nhỉ?
 

mimibebi

Xe hơi
Biển số
OF-382380
Ngày cấp bằng
12/9/15
Số km
196
Động cơ
244,538 Mã lực
Tuổi
28
Vì sao da các bác sĩ da liễu (BV DLTW, BV 108 Khoa Thẩm mĩ da…) lại chả đẹp bằng các chị mở spa, tiêm filler dạo nhỉ
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,599
Động cơ
279,718 Mã lực
Sao ở đây các nợ viết văn hay nhỉ! Từ ko có j mà cũng viết được rất có gì. Em thì ngược lại, từ rất nhiều gì mà viết ra lại chả có gì.
Em trước cũng đọc rất nhiều những tác phẩm kinh điển, cũng chép, cũng nhật ký mà chả hiểu sao em viết văn nó ko được mượt mà như các mợ nhỉ?
Em nhiều “gì” lắm mí viết được 1 vài đoạn hơi ít “gì” như ở trên đấy mợ :))

Thực ra viết hay không viết một phần ít ở năng khiếu, phần nhiều là thói quen. Em rất ưng cách ví von của Axit Nezin, từ ngữ như một bầy cừu, khi một con cừu chui qua khe suối đàn cừu cũng lần lượt chui theo, nếu con đầu đàn đi lạc cả đàn cũng vì thế lạc theo. Con đường qua khe suối cần tìm tòi, rồi đi mãi sẽ thành quen, nói và viết cũng cần tìm tói và rèn thành thói quen như thế.

Có những giai đoạn, em đùa với bạn là làm thơ còn dễ hơn ăn cơm, ngày ăn 3 bữa đã chán nhưng cứ đặt bút là viết 30 bài vẫn thấy còn năng lượng. Nhưng đoạn nào cứ lười biếng với câu chữ là viết hay bị đứt ý lắm :P

Em có nhiều thứ muốn viết về nhạc Trịnh lắm mợ RedMer mà vừa vì lười vừa vì type bằng điện thoại hơi lâu nên lại càng lười. Mợ nói giùm em nhiều nhiều điều quá @};-@};-@};-

Mợ pinsu90 cuối cùng em đã mua được chai giấm xả của Yves, lần này em chuyển sang dùng chai màu xanh. Mỗi lần gội xả cảm giác như mình vác cả đám mây bồng bềnh nhẹ bẫng trên đầu. Rất là thích :D
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,599
Động cơ
279,718 Mã lực
Mợ RedMer có đọc qua nghệ thuật phật giáo nói đến nguyên lý lấy động làm tĩnh, lấy tĩnh làm động chưa?

Bình thường mọi người nhìn thấy em đi nhẹ nhàng uyển chuyển lắm, cơ mà lúc đó là đang vận nội công cực kỳ ghê gớm, còn cái lúc chảy choi choi lên lại là lúc trí rất tĩnh và tâm cực an :))
 

pinsu90

Xe điện
Biển số
OF-597402
Ngày cấp bằng
3/11/18
Số km
3,289
Động cơ
163,800 Mã lực
Em nhiều “gì” lắm mí viết được 1 vài đoạn hơi ít “gì” như ở trên đấy mợ :))

Thực ra viết hay không viết một phần ít ở năng khiếu, phần nhiều là thói quen. Em rất ưng cách ví von của Axit Nezin, từ ngữ như một bầy cừu, khi một con cừu chui qua khe suối đàn cừu cũng lần lượt chui theo, nếu con đầu đàn đi lạc cả đàn cũng vì thế lạc theo. Con đường qua khe suối cần tìm tòi, rồi đi mãi sẽ thành quen, nói và viết cũng cần tìm tói và rèn thành thói quen như thế.

Có những giai đoạn, em đùa với bạn là làm thơ còn dễ hơn ăn cơm, ngày ăn 3 bữa đã chán nhưng cứ đặt bút là viết 30 bài vẫn thấy còn năng lượng. Nhưng đoạn nào cứ lười biếng với câu chữ là viết hay bị đứt ý lắm :P

Em có nhiều thứ muốn viết về nhạc Trịnh lắm mợ RedMer mà vừa vì lười vừa vì type bằng điện thoại hơi lâu nên lại càng lười. Mợ nói giùm em nhiều nhiều điều quá @};-@};-@};-

Mợ pinsu90 cuối cùng em đã mua được chai giấm xả của Yves, lần này em chuyển sang dùng chai màu xanh. Mỗi lần gội xả cảm giác như mình vác cả đám mây bồng bềnh nhẹ bẫng trên đầu. Rất là thích :D
Dạ, dùng thích mợ nhỉ. Hqua e lại gom 1 mớ, đang dc khuyến mại đấy.
Mợ viết hay thật, nhiều khi e cũng muốn viết lắm, nhg ko bik sắp xếp từ ngữ ra sao cứ lộn tùng phèo lên, rời rạc ko liền mạch
E xem film 'Em và Trịnh' rất thích nhg lá thư qua lại giữa Trịnh và Dao Ánh, lời thư tha thiết, tình cảm, chất chứa đong đầy nỗi nhớ. E thích sự lãng mạn, nhg khi thể hiện ra lại thành lãng xẹt, hì hì mợ viết nhiều hơn nữa để e học hỏi nhen ^^
RedMer chị ui, thế chị là ng mạnh mẽ lắm lun ấy ^^
 

juve99

Xe cút kít
Biển số
OF-295057
Ngày cấp bằng
6/10/13
Số km
18,910
Động cơ
251,832 Mã lực
Dạ, dùng thích mợ nhỉ. Hqua e lại gom 1 mớ, đang dc khuyến mại đấy.
Mợ viết hay thật, nhiều khi e cũng muốn viết lắm, nhg ko bik sắp xếp từ ngữ ra sao cứ lộn tùng phèo lên, rời rạc ko liền mạch
E xem film 'Em và Trịnh' rất thích nhg lá thư qua lại giữa Trịnh và Dao Ánh, lời thư tha thiết, tình cảm, chất chứa đong đầy nỗi nhớ. E thích sự lãng mạn, nhg khi thể hiện ra lại thành lãng xẹt, hì hì mợ viết nhiều hơn nữa để e học hỏi nhen ^^
RedMer chị ui, thế chị là ng mạnh mẽ lắm lun ấy ^^
Pinsu nhắn địa chỉ a gửi thư tay viết vội qua nhà :">
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Mợ RedMer có đọc qua nghệ thuật phật giáo nói đến nguyên lý lấy động làm tĩnh, lấy tĩnh làm động chưa?

Bình thường mọi người nhìn thấy em đi nhẹ nhàng uyển chuyển lắm, cơ mà lúc đó là đang vận nội công cực kỳ ghê gớm, còn cái lúc chảy choi choi lên lại là lúc trí rất tĩnh và tâm cực an :))
Em quả thực chưa đọc nguyên lý ấy trong nghệ thuật Phật giáo ạ. Có lẽ, em chưa đủ duyên. Mợ Mưa đã đọc, thì chia sẻ cho em và mọi người nghe nhé!
Em vẫn bảo lưu quan điểm: Phụ nữ càng mạnh mẽ càng dịu dàng. Mạnh mẽ, đôi khi là những ánh nhìn sắc lạnh; quyết đoán, dứt khoát trong mọi vấn đề...nhưng, có những khi, im lặng, cũng có thể coi là mạnh mẽ đó nhỉ?! :D
Còn dịu dàng, thì em đã thấy qua những chữ viết rồi ạ.

To pinsu90 : Cảm ơn Su vẫn đồng hành cùng chị và mọi người ở đây. Đôi khi, lời động viên của Su, cũng khiến cho chị và mọi người có động lực chia sẻ những gì mình đã trải nghiệm lắm. Dù trải nghiệm đó có hữu ích hay không, nhưng có người vẫn dõi theo, cũng có thể coi là một sự khích lệ đáng quý. Nếu Su không ngại, hãy bắt đầu viết từ những điều nhỏ nhất. Rồi khi sắp xếp được ý tứ, triển khai thành những tiểu luận nhỏ, dần dà, Su sẽ thấy, viết cũng không quá khó lắm đâu...
Quan trọng là, viết được hay như mợ Mưa, thì cần vốn từ dày cộng thêm những trải nghiệm, quan sát, biến nó thành cái "vốn" của mình. Chị tin Su làm được!
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,599
Động cơ
279,718 Mã lực
Em quả thực chưa đọc nguyên lý ấy trong nghệ thuật Phật giáo ạ. Có lẽ, em chưa đủ duyên. Mợ Mưa đã đọc, thì chia sẻ cho em và mọi người nghe nhé!
Em vẫn bảo lưu quan điểm: Phụ nữ càng mạnh mẽ càng dịu dàng. Mạnh mẽ, đôi khi là những ánh nhìn sắc lạnh; quyết đoán, dứt khoát trong mọi vấn đề...nhưng, có những khi, im lặng, cũng có thể coi là mạnh mẽ đó nhỉ?! :D
Còn dịu dàng, thì em đã thấy qua những chữ viết rồi ạ.

To pinsu90 : Cảm ơn Su vẫn đồng hành cùng chị và mọi người ở đây. Đôi khi, lời động viên của Su, cũng khiến cho chị và mọi người có động lực chia sẻ những gì mình đã trải nghiệm lắm. Dù trải nghiệm đó có hữu ích hay không, nhưng có người vẫn dõi theo, cũng có thể coi là một sự khích lệ đáng quý. Nếu Su không ngại, hãy bắt đầu viết từ những điều nhỏ nhất. Rồi khi sắp xếp được ý tứ, triển khai thành những tiểu luận nhỏ, dần dà, Su sẽ thấy, viết cũng không quá khó lắm đâu...
Quan trọng là, viết được hay như mợ Mưa, thì cần vốn từ dày cộng thêm những trải nghiệm, quan sát, biến nó thành cái "vốn" của mình. Chị tin Su làm được!
Ôi, mợ Red rất biết cách làm mũi người khác nổ to nhé :))

Viết hay như mợ Red mí cần học, chứ viết như em thì cứ nghĩ gì viết nấy thôi í :))

Mợ pinsu90 1 chai giấm xả tóc em dùng cả 4-5 tháng, mợ tích nhiều vậy dùng bao giờ mí hết cơ?
 

juve99

Xe cút kít
Biển số
OF-295057
Ngày cấp bằng
6/10/13
Số km
18,910
Động cơ
251,832 Mã lực
Suốt ngày thơ với ca chả thấy ai hẹn hò yêu đương gì :-o
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Ôi, mợ Red rất biết cách làm mũi người khác nổ to nhé :))

Viết hay như mợ Red mí cần học, chứ viết như em thì cứ nghĩ gì viết nấy thôi í :))

Mợ pinsu90 1 chai giấm xả tóc em dùng cả 4-5 tháng, mợ tích nhiều vậy dùng bao giờ mí hết cơ?
Mình cứ tung hứng với nhau như thế này, ai đó dợm bước chân vào hay đi ngang qua, ngỡ đâu ở đây đang họp chợ ở phố Huyện. Như ngày xưa, là các cụ hay hỏi vu vơ: "Có bán vịt hay gà gì mà rôm rả thế?" Sau chúng mình tẽn tò nhìn nhau, sượng sùng quá! Ai khen nhau, lại đi khen giữa chốn đông người như thế này, mợ Mưa nhỉ?! :D

Nếu chúng mình có duyên hạnh ngộ, em cũng có nhiều điều muốn hỏi mợ Mưa. Không chỉ riêng những điều mợ Mưa đã viết ở đây, mà còn những điều khác không tiện chia sẻ...
Em mong là, chúng ta sẽ có dịp gặp gỡ, ở một nơi nào đó...
Nếu duyên mỏng, em vẫn ở đây đợi chờ mợ Mưa viết tiếp những đẹp đẽ của cuộc đời - mà mợ Mưa đã kinh qua, 🌸!
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,599
Động cơ
279,718 Mã lực
Mình cứ tung hứng với nhau như thế này, ai đó dợm bước chân vào hay đi ngang qua, ngỡ đâu ở đây đang họp chợ ở phố Huyện. Như ngày xưa, là các cụ hay hỏi vu vơ: "Có bán vịt hay gà gì mà rôm rả thế?" Sau chúng mình tẽn tò nhìn nhau, sượng sùng quá! Ai khen nhau, lại đi khen giữa chốn đông người như thế này, mợ Mưa nhỉ?! :D

Nếu chúng mình có duyên hạnh ngộ, em cũng có nhiều điều muốn hỏi mợ Mưa. Không chỉ riêng những điều mợ Mưa đã viết ở đây, mà còn những điều khác không tiện chia sẻ...
Em mong là, chúng ta sẽ có dịp gặp gỡ, ở một nơi nào đó...
Nếu duyên mỏng, em vẫn ở đây đợi chờ mợ Mưa viết tiếp những đẹp đẽ của cuộc đời - mà mợ Mưa đã kinh qua, 🌸!
Mợ Red yêu quý!

Những lời ngọt ngào của mợ cứ khiến người ta bị mềm tim í.

Được trò chuyện với 1 phụ nữ đẹp và có gu như mợ hẳn là niềm vui của nhiều cụ mợ trên of. Khi nào có dịp, em rất vui được mời mợ 1 ly cf nha
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,599
Động cơ
279,718 Mã lực
Chắc ít ai dễ tính với âm nhạc như em ^^
Miu Lê hát “Còn tuổi nào cho em” chắc chắn ko kĩ thuật hay đủ độ chín như cô Khánh Ly, nhưng chỉ có bản này mới làm em cảm nhận được nỗi buồn, rơi nước mắt và có thể hát theo: “Trời xanh trong mắt em sâu, mây xuống vây quanh giọt sầu.”

Có lẽ như một bạn đã comment: “Dù sao người trẻ vẫn cảm thấy yêu bản của Miu Lê hơn Khánh Ly. Vì Miu trẻ, cách hát trẻ, nỗi buồn cũng trẻ.”

Thế là mợ Phương còn khó tính hơn em ấy!

Em nghe Khánh Ly hát “Còn tuổi nào cho em” suốt bao nhiêu năm đã thành lối mòn nhưng khi nghe đến bản thu Miu Lê em lại vô cùng thích thú với sự kết hợp này. Giai điệu đầy chất thơ kết hợp với giọng hát mỏng tựa sương buổi sớm của Miu Lê khiến người nghe cảm nhận được một một nỗi nuối tiếc man mác đủ để người nghe nhói lòng nhưng không quá bi luỵ, một nỗi buồn trong veo không tì vết, hoang hoải như cơn gió thanh xuân chảy tràn trong miền ký ức.

Người nghe nhạc như em, chấp nhận được mọi tiêu chuẩn mới là người dễ tính :P
 

pinsu90

Xe điện
Biển số
OF-597402
Ngày cấp bằng
3/11/18
Số km
3,289
Động cơ
163,800 Mã lực
Em quả thực chưa đọc nguyên lý ấy trong nghệ thuật Phật giáo ạ. Có lẽ, em chưa đủ duyên. Mợ Mưa đã đọc, thì chia sẻ cho em và mọi người nghe nhé!
Em vẫn bảo lưu quan điểm: Phụ nữ càng mạnh mẽ càng dịu dàng. Mạnh mẽ, đôi khi là những ánh nhìn sắc lạnh; quyết đoán, dứt khoát trong mọi vấn đề...nhưng, có những khi, im lặng, cũng có thể coi là mạnh mẽ đó nhỉ?! :D
Còn dịu dàng, thì em đã thấy qua những chữ viết rồi ạ.

To pinsu90 : Cảm ơn Su vẫn đồng hành cùng chị và mọi người ở đây. Đôi khi, lời động viên của Su, cũng khiến cho chị và mọi người có động lực chia sẻ những gì mình đã trải nghiệm lắm. Dù trải nghiệm đó có hữu ích hay không, nhưng có người vẫn dõi theo, cũng có thể coi là một sự khích lệ đáng quý. Nếu Su không ngại, hãy bắt đầu viết từ những điều nhỏ nhất. Rồi khi sắp xếp được ý tứ, triển khai thành những tiểu luận nhỏ, dần dà, Su sẽ thấy, viết cũng không quá khó lắm đâu...
Quan trọng là, viết được hay như mợ Mưa, thì cần vốn từ dày cộng thêm những trải nghiệm, quan sát, biến nó thành cái "vốn" của mình. Chị tin Su làm được!
Em cam ơn chị nha, e sẽ thử tập viết ra cảm xúc của mình mỗi ngày ^^, hì hì
Mưa! E mua cả dầu tắm, son dưỡng v. V.. nữa ạ, với cv e hay gặp nhiều ng, nên e mua để sẵn tặng khi gặp ạ :D
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Nếu như em không được đọc những ngọt ngào len lỏi mà mợ Mưa! nhắn nhủ, chắc có lẽ, em cũng muốn được thoả lòng hững hờ, hờn dỗi vì những man mác mà cụ hxduong gửi về đây quá...

Sao lại nhiều tâm tư sâu kín thế này? 😥

Còn vào một ngày thứ 6, trời thoắt nắng thoắt mưa...

Mượn chữ để giãi bày ở đây, chắc là quá khó. Cũng không đủ để xoa dịu những hoang hoải của mỗi người, khi mà ai cũng có những nỗi niềm. Em xin mượn "Chia tay hoàng hôn" của NS Thuận Yến, để gửi cho cụ hxduong. Không phải vì liên quan đến những cuộc tình mà bác Thuận Yến đã viết, mà là có những khởi đầu, được bắt đầu bằng một sự kết thúc...Để sớm mai, có những bình minh rực rỡ, phải đi qua những chiều hoàng hôn...

 
Thông tin thớt
Đang tải
Top