- Biển số
- OF-631346
- Ngày cấp bằng
- 11/4/19
- Số km
- 6,849
- Động cơ
- 235,160 Mã lực
Nhất định phải nói yêu anh (review 1)
Tháng 12 đến trong một ngày thứ Tư, nắng trong trẻo và trời xanh cao vời vợi. Một vài người bạn đã rời đi, một vài người mới tới - như dòng chảy của cuộc đời vốn thế. Tan-hợp, rồi lại hợp-tan, nhân duyên trong cuộc đời mỗi người, đều đã mặc định những mối liên hệ từ tiền kiếp (?!). Nên khi nhận được lời đề nghị : "Tặng em cuốn sách này, để đọc giải khuây mỗi khi quá ư mệt mỏi vì những hỗn độn, cơm áo", ngoài việc nói "Cảm ơn", thì nên nói gì để người tặng vừa ý?
Và trong một buổi chiều đầy sương, một cuộc gọi từ một số máy lạ báo đi lấy truyện, cũng không tránh khỏi mừng thầm. Cầm cuốn truyện trên tay, không khỏi tò mò mà lật vài trang đọc thử. Bìa sách bắt mắt vô cùng với hình ảnh hoa hồng và một cặp nam nữ - dù muốn dù không, cũng sẽ gợi đến thứ tình cảm mà bấy lâu nay, nhân gian đã tốn nhiều giấy mực vì nó : Tình yêu!
Dù đã đọc vài cuốn ngôn tình, đã trải qua những cảm xúc thanh thuần của tuổi trẻ, thì khi đọc cuốn truyện này, cũng vẫn náo nức và bồi hồi. Không phải vì khao khát tình yêu như những bạn trẻ, mà là những cảm xúc trong trẻo của Mai Vy - nhân vật chính đi du học nhiều năm tại Pháp về Việt Nam sinh sống và lập nghiệp. Cũng như sự từng trải của Song Vũ - người đàn ông 47 tuổi, thành đạt và điềm đạm, mới khiến cho bản thân em có nhiều xúc cảm để review một cách trọn vẹn nhất.
Cuốn truyện được viết theo từng chương. Lướt qua mục lục, sẽ thấy tiêu đề của từng dòng suy nghĩ, nối liền các chương lại với nhau. Bắt đầu bằng việc trở về Việt Nam của Mai Vy, chạm trán người đàn ông hơn cô những 23 tuổi. Để sau này, qua những tréo ngoe, thử thách, chạy trốn, cấm cản của gia đình,...rồi vẫn "nhất định phải nói yêu anh"!
Một vài sự cố nhỏ bất chợt đến, nên em mới đọc được ba chương đầu. Chưa có gì xuất sắc để đánh giá, chỉ cảm nhận một câu truyện sẽ rất dí dỏm, thắt-mở như hai thế hệ của hai nhân vật chính. Kèm theo đó là sự đấu tranh, giày vò nhau đến cùng kiệt - một hình thức quen thuộc trong các cuốn truyện ngôn tình. Nhưng "Nhất định nói yêu anh" lại khác ờ chỗ, ngay từ đầu, ngôn từ không hề bi luỵ, không có giọng văn cường điệu, mông lung. Lời thoại - dù chỉ mới đọc được ba chương, nhưng cảm nhận không hề sáo rỗng, mà "đậm chất đời sống". Nhân vật nam chính thì phác hoạ qua vài nét đã thấy rất "cảm tình", . Lĩnh vực đề cập cũng vô cùng sốt dẻo : Bất động sản!
Biết là viết vài lời về cuốn tiểu thuyết này ở đây có vẻ hơi lạc điệu. Nhưng có những ngày phải vật lộn với áo cơm, với đòi nợ, với bán hàng, với báo cáo báo mèo, thì chúng ta cũng nên thả lòng mình đu đưa một tẹo cũng chẳng sao đâu phải không các cụ/mợ?
(Còn tiếp)
Ảnh: St
Tháng 12 đến trong một ngày thứ Tư, nắng trong trẻo và trời xanh cao vời vợi. Một vài người bạn đã rời đi, một vài người mới tới - như dòng chảy của cuộc đời vốn thế. Tan-hợp, rồi lại hợp-tan, nhân duyên trong cuộc đời mỗi người, đều đã mặc định những mối liên hệ từ tiền kiếp (?!). Nên khi nhận được lời đề nghị : "Tặng em cuốn sách này, để đọc giải khuây mỗi khi quá ư mệt mỏi vì những hỗn độn, cơm áo", ngoài việc nói "Cảm ơn", thì nên nói gì để người tặng vừa ý?
Và trong một buổi chiều đầy sương, một cuộc gọi từ một số máy lạ báo đi lấy truyện, cũng không tránh khỏi mừng thầm. Cầm cuốn truyện trên tay, không khỏi tò mò mà lật vài trang đọc thử. Bìa sách bắt mắt vô cùng với hình ảnh hoa hồng và một cặp nam nữ - dù muốn dù không, cũng sẽ gợi đến thứ tình cảm mà bấy lâu nay, nhân gian đã tốn nhiều giấy mực vì nó : Tình yêu!
Dù đã đọc vài cuốn ngôn tình, đã trải qua những cảm xúc thanh thuần của tuổi trẻ, thì khi đọc cuốn truyện này, cũng vẫn náo nức và bồi hồi. Không phải vì khao khát tình yêu như những bạn trẻ, mà là những cảm xúc trong trẻo của Mai Vy - nhân vật chính đi du học nhiều năm tại Pháp về Việt Nam sinh sống và lập nghiệp. Cũng như sự từng trải của Song Vũ - người đàn ông 47 tuổi, thành đạt và điềm đạm, mới khiến cho bản thân em có nhiều xúc cảm để review một cách trọn vẹn nhất.
Cuốn truyện được viết theo từng chương. Lướt qua mục lục, sẽ thấy tiêu đề của từng dòng suy nghĩ, nối liền các chương lại với nhau. Bắt đầu bằng việc trở về Việt Nam của Mai Vy, chạm trán người đàn ông hơn cô những 23 tuổi. Để sau này, qua những tréo ngoe, thử thách, chạy trốn, cấm cản của gia đình,...rồi vẫn "nhất định phải nói yêu anh"!
Một vài sự cố nhỏ bất chợt đến, nên em mới đọc được ba chương đầu. Chưa có gì xuất sắc để đánh giá, chỉ cảm nhận một câu truyện sẽ rất dí dỏm, thắt-mở như hai thế hệ của hai nhân vật chính. Kèm theo đó là sự đấu tranh, giày vò nhau đến cùng kiệt - một hình thức quen thuộc trong các cuốn truyện ngôn tình. Nhưng "Nhất định nói yêu anh" lại khác ờ chỗ, ngay từ đầu, ngôn từ không hề bi luỵ, không có giọng văn cường điệu, mông lung. Lời thoại - dù chỉ mới đọc được ba chương, nhưng cảm nhận không hề sáo rỗng, mà "đậm chất đời sống". Nhân vật nam chính thì phác hoạ qua vài nét đã thấy rất "cảm tình", . Lĩnh vực đề cập cũng vô cùng sốt dẻo : Bất động sản!
Biết là viết vài lời về cuốn tiểu thuyết này ở đây có vẻ hơi lạc điệu. Nhưng có những ngày phải vật lộn với áo cơm, với đòi nợ, với bán hàng, với báo cáo báo mèo, thì chúng ta cũng nên thả lòng mình đu đưa một tẹo cũng chẳng sao đâu phải không các cụ/mợ?
(Còn tiếp)
Ảnh: St