Lẽ ra chính quyền phải mạnh tay hơn. Hầu hết là ì trệ!
Đến lúc hàng xóm nó ăn nhậu zo za thoải mái, nghe nhạc, hát hò thoải mái đến 11 - 12h đêm ... thì đúng là sướng cả cuộc đời cụ nhỉXuống được cái nhà đất sướng cả cuộc đời. Ăn nhậu zô za thoải mái, nghe nhạc, hát hò thoải mái, trẻ con chạy nhảy thoải mái, Oh yes thoải mái... He he thoải mái
Như này căng quá các cụ nhỉ...
======
“Phòng camera lại bị họ chiếm rồi”, tin nhắn trong nhóm cư dân hiện lên lúc 9h sáng qua, khi tôi đang ở cơ quan.
Trước đó, hàng trăm con người chúng tôi tại một khu chung cư thuộc quận Nam Từ Liêm, Hà Nội đã dành hai ngày cuối tuần tụ tập ở sảnh tòa nhà, đấu tranh với chủ đầu tư nhằm đòi lại các quyền lợi chính đáng.
"Họ" trong tin nhắn trên là người của công ty được chủ đầu tư đưa về nhằm tranh giành quyền quản lý tòa nhà với đơn vị vận hành hợp pháp do ban quản trị lựa chọn. Phòng camera là một trong số các "cứ điểm" mà hai bên thay nhau "chiếm giữ".
Luật Nhà ở năm 2014 quy định, chung cư có nhiều chủ sở hữu (từ 20 căn hộ trở lên) phải thành lập ban quản trị, thay mặt cư dân quản lý chung cư, bao gồm việc chọn đơn vị vận hành tòa nhà, thay thế cho đơn vị vận hành tạm thời do chủ đầu tư chỉ định. Nhưng tại khu nhà tôi, thay cho cuộc bàn giao là sự giằng co dai dẳng giữa hai bên. Đỉnh điểm là cuộc chiến cuối tuần qua. Tranh thủ hai ngày nghỉ, hàng trăm cư dân hợp lực với ban quản trị đưa người của chủ đầu tư ra khỏi tòa nhà, trao lại quyền quản lý cho đơn vị vận hành mới. Nhưng chỉ sau một đêm, lợi dụng lúc cư dân bận đi làm, chủ đầu tư đã cho người đến chiếm lại các vị trí điều hành.
Tin nhắn lúc 9h sáng qua thông báo cho tôi về biểu hiện mới của một sự thất bại cũ, đã lặp lại nhiều lần, dưới những dạng thức khác nhau. Tranh chấp tại nơi tôi ở không còn là chuyện cá biệt, mà đang diễn ra ở nhiều chung cư trong các đô thị của Việt Nam.
Theo thống kê năm 2019 của Bộ Xây dựng, cả nước có hơn 4.400 nhà chung cư. Trong đó, 458 tòa xảy ra tranh chấp, khiếu kiện liên quan đến quản lý, vận hành (chiếm 10%). Một khảo sát khác của Hiệp hội Bất động sản Việt Nam, công bố tháng 12/2022 cho thấy, 129/845 (15%) chung cư tại Hà Nội có tranh chấp trong khi tại TP HCM là 105/935 (11%). Các thống kê này chưa phản ánh đầy đủ số lượng tòa nhà có xung đột trong thực tế, nhưng đã cho thấy tranh chấp đang gia tăng. Mâu thuẫn chủ yếu xoay quanh cư dân và chủ đầu tư, biểu hiện qua xung đột với các bên trung gian như ban quản trị và đơn vị vận hành.
Hiệp hội Bất động sản TP HCM (HoREA) từng có báo cáo về bảy nhóm nguyên nhân dẫn đến tranh chấp, gồm: Chung cư bị siết nợ do chủ đầu tư đem thế chấp ngân hàng; Chậm tổ chức hội nghị nhà chung cư; Quỹ bảo trì tòa nhà bị chiếm dụng; Tranh chấp về dịch vụ quản lý vận hành, chất lượng dịch vụ, thu - chi; Tranh chấp liên quan đến sở hữu chung - riêng; Chất lượng công trình không đảm bảo; Chậm giao căn hộ và sổ hồng.
Trong những cuộc đối đầu, dù chiếm số đông, cư dân thường rơi vào thế yếu. Phương tiện đấu tranh thường thấy của họ là căng băng rôn, tụ tập phản đối hoặc khiếu kiện. Tuy nhiên, phần lớn cách làm này không giải quyết được mâu thuẫn, thậm chí còn khiến một số chủ đầu tư ngày một thách thức hơn sau khi "dằn túi" nhiều kinh nghiệm đối phó với cư dân. Khi không đạt thỏa thuận với dân, nhiều chủ đầu tư đã cắt nước, cắt dịch vụ thang máy, thậm chí thuê người ngoài vào gây rối.
So với thế giới, loại hình chung cư xuất hiện khá muộn, nên kinh nghiệm quản lý vận hành còn yếu và các quy định pháp luật còn lỏng lẻo. Theo tôi, trong khi chờ đợi hoàn thiện quy định luật pháp liên quan đến quản lý chung cư, cũng như siết chặt trách nhiệm của chủ đầu tư về các nghĩa vụ sau bán hàng, có hai vấn đề cần sớm điều chỉnh nhằm hạn chế tranh chấp.
Đầu tiên là tăng cường quyền hạn cho ban quản trị. Đây là một tổ chức dân chủ cơ sở, nhưng quyền hạn rất hạn chế, do đó, họ khó làm tròn trách nhiệm đại diện cho các chủ sở hữu. Thù lao mà thành viên ban quản trị nhận được cũng rất ít ỏi, khiến vai trò này thường được coi như "vác tù nhà hàng tổng", dẫn đến những hạn chế nhất định cả về năng lực và thời gian làm việc. Tất nhiên, tồn tại song song với ban quản trị, cũng cần có một ban kiểm soát, giám sát độc lập hoạt động của ban quản trị.
Vấn đề thứ hai liên quan đến vai trò trung gian của chính quyền trong giải quyết tranh chấp. Trên thực tế, vai trò của chính quyền, đặc biệt là cấp phường thường rất mờ nhạt. Cán bộ và công an phường khu vực tôi ở nhiều lần xuống tận hiện trường xung đột, nhưng vì lý do nào đó, tất cả mới chỉ dừng lại ở việc ghi nhận và lắng nghe.
Chính quyền phường là cấp quản lý gần nhất, nắm rõ nhất các vấn đề phát sinh trong khu vực, vì vậy, nên quy định cụ thể việc phường có quyền hạn phân xử các trường hợp tranh chấp nào, trường hợp nào phải đưa lên cấp cao hơn hoặc ra tòa. Đây cũng là có sở để ràng buộc trách nhiệm với lãnh đạo phường về các xung đột kéo dài, do năng lực quản lý yếu kém hoặc thậm chí có thể là do bao che cho chủ đầu tư.
Giải quyết rốt ráo để không còn hình ảnh băng rôn đòi quyền lợi tại các chung cư trở thành một vấn đề của nhiều chính quyền đô thị. Nếu nhà chức trách vẫn "im lặng", để các tranh chấp kéo dài, xung đột trong các chung cư sẽ từ nhỏ biến thành to, thổi bùng lên các nguy cơ về an ninh trật tự, gây bất ổn xã hội.
Theo: Ngô Ngọc Linh
Cuộc chiến ở chung cư
“Phòng camera lại bị họ chiếm rồi”, tin nhắn trong nhóm cư dân hiện lên lúc 9h sáng qua, khi tôi đang ở cơ quan.vnexpress.net
làm 1 mình 1 quả đồi thì tha hồ cụ ơi heheVới cách sinh hoạt như cụ liệt kê. Thì hàng xóm chả đâu thỏa mái cả
Chính những người có cách sống thế này mới là nỗi kinh hoàng của hàng xóm đấy cụ ạ. 12h trưa, 10h tối vẫn nhậu, karaoke, nhạc nhẽo ..dù sát vách, ngõ bé, mỗi nhà cứ 30, 50m2. Ko cho trẻ con ra sân chơi hoặc công viên, cứ để chúng hò hét tán loạn trong ngõ xóm. Cách sống này hợp nông thôn đất rộng người thưa. Nhà đất ở phố các cụ cũng phải giữ ý tứ như chung cư, đặc biệt vụ tiếng ồn. Từ cách để xe trong ngõ cũng cần ý tứ. Ngõ 2, 3 xe máy tránh nhau mà cứ dựng xe tràn ra, con cái nhảy nhô nhảy nhào hò hét..., rác để lung tung, đấy cũng ko phải là ở mặt đất văn minh. Chung cư hay mặt đất đều phải vì không gian chung. Ko nơi nào có tự do tuyệt đối, trừ khi về quê lên ở riêng 1 quả đồi.Xuống được cái nhà đất sướng cả cuộc đời. Ăn nhậu zô za thoải mái, nghe nhạc, hát hò thoải mái, trẻ con chạy nhảy thoải mái, Oh yes thoải mái... He he thoải mái
Em chỉ thấy buồn cười là khi lên dự án xây nhà để bán thì phần xây dựng ngầm cũng tính cả vào chi phí để lên giá bán cho cư dân rồi. Nhưng sau đó thế quái nào mình lại phải trả tiền thuê chỗ để xe cho nơi mình đã phải trả tiền rồi.Đây là tình trạng đang diễn ra ở chung cư Dreamland Bonanza chỗ Duy Tân Nam Từ Liêm HN.
Tranh chấp phần chung/riêng, các tầng hầm, hoặc quỹ bảo trì diễn ra ở hầu như tất cả các CC ở HN và có lẽ cả ở HCM. Hầu như tất cả CĐT từ sau 2010 đa số đều tham lam ghi vào HĐMB là tầng hầm (trừ phần đỗ xe máy) là của CĐT còn cư dân có mỗi phần đỗ xe 2b. Mọi người đang chấp nhận thực tế sai, vì nghĩ HĐMB đã ghi như vậy, thì đúng là như vậy.
Nếu kiểm tra tài chính sâu hơn các dự án, thì tình trạng sở hữu có thể đảo lại, CĐT nhận vơ, phần tài sản từ vốn đầu tư thực sự của các CĐT nhỏ hơn, phần tài sản mà họ tự ý ghi trong HĐMB.
Đây là vấn đề pháp lý, nhưng cả hệ thống tư pháp, đại diện cư dân ... đang thờ ơ, chưa thúc đẩy giải quyết triệt để.
Cái này dễ thì dễ nhưng khó cũng không khó...thường kiểm toán nhà nước sẽ soi ra hoặc cơ quan thuế sẽ soi ra việc trong tổng mức đầu tư đã trừ phần đấy (vd của cụ là tầng hầm) ra khỏi giá bán chung cư chưa. Nếu nó trừ rồi và đúng theo quy hoạch kiến trúc thì nó là của CĐT, nếu nó chưa trừ hay chỉ trừ 1 phần thì phân chia tỷ lệ hoặc thoả thuận dùng chung. Em nói nôm na là vậy, phân tích kỹ dài dòng lắm.Đây là tình trạng đang diễn ra ở chung cư Dreamland Bonanza chỗ Duy Tân Nam Từ Liêm HN.
Tranh chấp phần chung/riêng, các tầng hầm, hoặc quỹ bảo trì diễn ra ở hầu như tất cả các CC ở HN và có lẽ cả ở HCM. Hầu như tất cả CĐT từ sau 2010 đa số đều tham lam ghi vào HĐMB là tầng hầm (trừ phần đỗ xe máy) là của CĐT còn cư dân có mỗi phần đỗ xe 2b. Mọi người đang chấp nhận thực tế sai, vì nghĩ HĐMB đã ghi như vậy, thì đúng là như vậy.
Nếu kiểm tra tài chính sâu hơn các dự án, thì tình trạng sở hữu có thể đảo lại, CĐT nhận vơ, phần tài sản từ vốn đầu tư thực sự của các CĐT nhỏ hơn, phần tài sản mà họ tự ý ghi trong HĐMB.
Đây là vấn đề pháp lý, nhưng cả hệ thống tư pháp, đại diện cư dân ... đang thờ ơ, chưa thúc đẩy giải quyết triệt để.
Xuống được cái nhà đất sướng cả cuộc đời. Ăn nhậu zô za thoải mái, nghe nhạc, hát hò thoải mái, trẻ con chạy nhảy thoải mái, Oh yes thoải mái... He he thoải mái
Chính những người có cách sống thế này mới là nỗi kinh hoàng của hàng xóm đấy cụ ạ. 12h trưa, 10h tối vẫn nhậu, karaoke, nhạc nhẽo ..dù sát vách, ngõ bé, mỗi nhà cứ 30, 50m2. Ko cho trẻ con ra sân chơi hoặc công viên, cứ để chúng hò hét tán loạn trong ngõ xóm. Cách sống này hợp nông thôn đất rộng người thưa. Nhà đất ở phố các cụ cũng phải giữ ý tứ như chung cư, đặc biệt vụ tiếng ồn. Từ cách để xe trong ngõ cũng cần ý tứ. Ngõ 2, 3 xe máy tránh nhau mà cứ dựng xe tràn ra, con cái nhảy nhô nhảy nhào hò hét..., rác để lung tung, đấy cũng ko phải là ở mặt đất văn minh. Chung cư hay mặt đất đều phải vì không gian chung. Ko nơi nào có tự do tuyệt đối, trừ khi về quê lên ở riêng 1 quả đồi.
Em lại sợ nhất các ông khoe nhà anh ba đời ở TPChính những người có cách sống thế này mới là nỗi kinh hoàng của hàng xóm đấy cụ ạ. 12h trưa, 10h tối vẫn nhậu, karaoke, nhạc nhẽo ..dù sát vách, ngõ bé, mỗi nhà cứ 30, 50m2. Ko cho trẻ con ra sân chơi hoặc công viên, cứ để chúng hò hét tán loạn trong ngõ xóm. Cách sống này hợp nông thôn đất rộng người thưa. Nhà đất ở phố các cụ cũng phải giữ ý tứ như chung cư, đặc biệt vụ tiếng ồn. Từ cách để xe trong ngõ cũng cần ý tứ. Ngõ 2, 3 xe máy tránh nhau mà cứ dựng xe tràn ra, con cái nhảy nhô nhảy nhào hò hét..., rác để lung tung, đấy cũng ko phải là ở mặt đất văn minh. Chung cư hay mặt đất đều phải vì không gian chung. Ko nơi nào có tự do tuyệt đối, trừ khi về quê lên ở riêng 1 quả đồi.
em bị hàng xóm ăn nhậu với kara hơn 10 năm nay, cứ 1-2 ngày lại kara, chán lắm rồi.Ôi em sợ nhất là hàng xóm thế này đấy, nên em chọn chung cư. Trật tự, yên lặng, không ồn ĩ ngoài hành lang, khách muốn lên nhà phải gọi điện lên hoặc chủ xuống đón.
Tất nhiên, muốn chỉnh sửa gì phải xin phép, thỉnh thoảng cũng sẽ có chuyện với chủ đầu tư và phải cùng nhau đấu tranh. Nhưng không sao, kể cả khi đang phải đấu tranh thì vẫn đảm bảo chả ảnh hưởng gì đến cuộc sống trong căn hộ của riêng của mình cả.
Nói chung, chung cư hay nhà đất cái nào cũng có phân khúc khách hàng riêng, chọn cái nào là tùy vào sự phù hợp với lối sống của gia đình mình thôi
Mấy cái câu chuyện đêm khuya kiểu này ở Vn Express thì thôi đừng lôi về cho rác cụ ạ.Như này căng quá các cụ nhỉ...
======
“Phòng camera lại bị họ chiếm rồi”, tin nhắn trong nhóm cư dân hiện lên lúc 9h sáng qua, khi tôi đang ở cơ quan.
Trước đó, hàng trăm con người chúng tôi tại một khu chung cư thuộc quận Nam Từ Liêm, Hà Nội đã dành hai ngày cuối tuần tụ tập ở sảnh tòa nhà, đấu tranh với chủ đầu tư nhằm đòi lại các quyền lợi chính đáng.
"Họ" trong tin nhắn trên là người của công ty được chủ đầu tư đưa về nhằm tranh giành quyền quản lý tòa nhà với đơn vị vận hành hợp pháp do ban quản trị lựa chọn. Phòng camera là một trong số các "cứ điểm" mà hai bên thay nhau "chiếm giữ".
Luật Nhà ở năm 2014 quy định, chung cư có nhiều chủ sở hữu (từ 20 căn hộ trở lên) phải thành lập ban quản trị, thay mặt cư dân quản lý chung cư, bao gồm việc chọn đơn vị vận hành tòa nhà, thay thế cho đơn vị vận hành tạm thời do chủ đầu tư chỉ định. Nhưng tại khu nhà tôi, thay cho cuộc bàn giao là sự giằng co dai dẳng giữa hai bên. Đỉnh điểm là cuộc chiến cuối tuần qua. Tranh thủ hai ngày nghỉ, hàng trăm cư dân hợp lực với ban quản trị đưa người của chủ đầu tư ra khỏi tòa nhà, trao lại quyền quản lý cho đơn vị vận hành mới. Nhưng chỉ sau một đêm, lợi dụng lúc cư dân bận đi làm, chủ đầu tư đã cho người đến chiếm lại các vị trí điều hành.
Tin nhắn lúc 9h sáng qua thông báo cho tôi về biểu hiện mới của một sự thất bại cũ, đã lặp lại nhiều lần, dưới những dạng thức khác nhau. Tranh chấp tại nơi tôi ở không còn là chuyện cá biệt, mà đang diễn ra ở nhiều chung cư trong các đô thị của Việt Nam.
Theo thống kê năm 2019 của Bộ Xây dựng, cả nước có hơn 4.400 nhà chung cư. Trong đó, 458 tòa xảy ra tranh chấp, khiếu kiện liên quan đến quản lý, vận hành (chiếm 10%). Một khảo sát khác của Hiệp hội Bất động sản Việt Nam, công bố tháng 12/2022 cho thấy, 129/845 (15%) chung cư tại Hà Nội có tranh chấp trong khi tại TP HCM là 105/935 (11%). Các thống kê này chưa phản ánh đầy đủ số lượng tòa nhà có xung đột trong thực tế, nhưng đã cho thấy tranh chấp đang gia tăng. Mâu thuẫn chủ yếu xoay quanh cư dân và chủ đầu tư, biểu hiện qua xung đột với các bên trung gian như ban quản trị và đơn vị vận hành.
Hiệp hội Bất động sản TP HCM (HoREA) từng có báo cáo về bảy nhóm nguyên nhân dẫn đến tranh chấp, gồm: Chung cư bị siết nợ do chủ đầu tư đem thế chấp ngân hàng; Chậm tổ chức hội nghị nhà chung cư; Quỹ bảo trì tòa nhà bị chiếm dụng; Tranh chấp về dịch vụ quản lý vận hành, chất lượng dịch vụ, thu - chi; Tranh chấp liên quan đến sở hữu chung - riêng; Chất lượng công trình không đảm bảo; Chậm giao căn hộ và sổ hồng.
Trong những cuộc đối đầu, dù chiếm số đông, cư dân thường rơi vào thế yếu. Phương tiện đấu tranh thường thấy của họ là căng băng rôn, tụ tập phản đối hoặc khiếu kiện. Tuy nhiên, phần lớn cách làm này không giải quyết được mâu thuẫn, thậm chí còn khiến một số chủ đầu tư ngày một thách thức hơn sau khi "dằn túi" nhiều kinh nghiệm đối phó với cư dân. Khi không đạt thỏa thuận với dân, nhiều chủ đầu tư đã cắt nước, cắt dịch vụ thang máy, thậm chí thuê người ngoài vào gây rối.
So với thế giới, loại hình chung cư xuất hiện khá muộn, nên kinh nghiệm quản lý vận hành còn yếu và các quy định pháp luật còn lỏng lẻo. Theo tôi, trong khi chờ đợi hoàn thiện quy định luật pháp liên quan đến quản lý chung cư, cũng như siết chặt trách nhiệm của chủ đầu tư về các nghĩa vụ sau bán hàng, có hai vấn đề cần sớm điều chỉnh nhằm hạn chế tranh chấp.
Đầu tiên là tăng cường quyền hạn cho ban quản trị. Đây là một tổ chức dân chủ cơ sở, nhưng quyền hạn rất hạn chế, do đó, họ khó làm tròn trách nhiệm đại diện cho các chủ sở hữu. Thù lao mà thành viên ban quản trị nhận được cũng rất ít ỏi, khiến vai trò này thường được coi như "vác tù nhà hàng tổng", dẫn đến những hạn chế nhất định cả về năng lực và thời gian làm việc. Tất nhiên, tồn tại song song với ban quản trị, cũng cần có một ban kiểm soát, giám sát độc lập hoạt động của ban quản trị.
Vấn đề thứ hai liên quan đến vai trò trung gian của chính quyền trong giải quyết tranh chấp. Trên thực tế, vai trò của chính quyền, đặc biệt là cấp phường thường rất mờ nhạt. Cán bộ và công an phường khu vực tôi ở nhiều lần xuống tận hiện trường xung đột, nhưng vì lý do nào đó, tất cả mới chỉ dừng lại ở việc ghi nhận và lắng nghe.
Chính quyền phường là cấp quản lý gần nhất, nắm rõ nhất các vấn đề phát sinh trong khu vực, vì vậy, nên quy định cụ thể việc phường có quyền hạn phân xử các trường hợp tranh chấp nào, trường hợp nào phải đưa lên cấp cao hơn hoặc ra tòa. Đây cũng là có sở để ràng buộc trách nhiệm với lãnh đạo phường về các xung đột kéo dài, do năng lực quản lý yếu kém hoặc thậm chí có thể là do bao che cho chủ đầu tư.
Giải quyết rốt ráo để không còn hình ảnh băng rôn đòi quyền lợi tại các chung cư trở thành một vấn đề của nhiều chính quyền đô thị. Nếu nhà chức trách vẫn "im lặng", để các tranh chấp kéo dài, xung đột trong các chung cư sẽ từ nhỏ biến thành to, thổi bùng lên các nguy cơ về an ninh trật tự, gây bất ổn xã hội.
Theo: Ngô Ngọc Linh
Cuộc chiến ở chung cư
“Phòng camera lại bị họ chiếm rồi”, tin nhắn trong nhóm cư dân hiện lên lúc 9h sáng qua, khi tôi đang ở cơ quan.vnexpress.net
các cụ bán cc bảo cái này là kém văn minh đấy cụ ơi, ồn ào nhức đầu ảnh hưởng đến cộng đồng, dân trí thấpXuống được cái nhà đất sướng cả cuộc đời. Ăn nhậu zô za thoải mái, nghe nhạc, hát hò thoải mái, trẻ con chạy nhảy thoải mái, Oh yes thoải mái... He he thoải mái
tik tok có tay gì chuyên đi quay rì view nhà, ngõ bên nhật, phố xá hay nông thôn họ đều yên ắng đến lạ thường, có người ở mà như khôngChính những người có cách sống thế này mới là nỗi kinh hoàng của hàng xóm đấy cụ ạ. 12h trưa, 10h tối vẫn nhậu, karaoke, nhạc nhẽo ..dù sát vách, ngõ bé, mỗi nhà cứ 30, 50m2. Ko cho trẻ con ra sân chơi hoặc công viên, cứ để chúng hò hét tán loạn trong ngõ xóm. Cách sống này hợp nông thôn đất rộng người thưa. Nhà đất ở phố các cụ cũng phải giữ ý tứ như chung cư, đặc biệt vụ tiếng ồn. Từ cách để xe trong ngõ cũng cần ý tứ. Ngõ 2, 3 xe máy tránh nhau mà cứ dựng xe tràn ra, con cái nhảy nhô nhảy nhào hò hét..., rác để lung tung, đấy cũng ko phải là ở mặt đất văn minh. Chung cư hay mặt đất đều phải vì không gian chung. Ko nơi nào có tự do tuyệt đối, trừ khi về quê lên ở riêng 1 quả đồi.