Mình mang cờ đỏ qua bên đó rồi biểu bà con tháo cờ zàng xuống đổi miển phí là họ nghe liềnlên tháo cái cờ vàng xuống, rồi treo cờ đỏ lên đi cụ
Mình mang cờ đỏ qua bên đó rồi biểu bà con tháo cờ zàng xuống đổi miển phí là họ nghe liềnlên tháo cái cờ vàng xuống, rồi treo cờ đỏ lên đi cụ
bậy zồi, ít ra phải cho thêm ít xèng, đổi ngang thế kia ai mà chịuMình mang cờ đỏ qua bên đó rồi biểu bà con tháo cờ zàng xuống đổi miển phí là họ nghe liền
Cụ nào có ở bển thì nhớ nhắc sắp nhỏ cẩn thận không để tụi cờ vàng nó lôi kéo nghenbậy zồi, ít ra phải cho thêm ít xèng, đổi ngang thế kia ai mà chịu
Thì vậy em mới nói.Mỹ nó quan tâm làm cái đếch gì tới mấy mẹ biệt động này?
Chỉ có mấy bà má Bến Tre năm xưa đào hầm nuôi du kích trong nhà thì thốt lên : biết như vầy, hồi đó tao kêu lính tới thảy lựu đạn xuống hầm.
Em chả lái vấn đề cụ ạ, có khủng hoảng xảy ra thì ta nghĩ cách giải quyết khủng hoảng, em nghĩ vậy thôi, còn chê chửi mãi mà không tự thân vận động để thay đổi thì khác gì phong cách cải lương đâu, cụ không tranh luận nữa em cũng không có ý kiến gì cụ nhé !Thế vai trò của người lãnh đạo ở đâu hả cụ,
Chả dân tộc nào mà tự giác ngay được, cụ bảo từ từ em đồng ý nhưng từ hôm nay đã phải hoạch định nên giáo dục, vai trò giáo dục rất quan trọng thì quên đi,rồi định hướng vớ vẩn cho học sinh khiến nhận thức sai từ bé.
em có đôi lời với cụ, nếu cụ vẫn muốn lái vấn đề đi thì em xin thôi không tranh luận.
Cụ đọc đoạn thứ ba em viết đi, cụ thấy chế độ chán thì cụ bỏ mà đi cũng được mà, còn cụ muốn thay đổi nó trong hoà bình thì cụ phải hiểu nó và biết cách tương tác với nó để thay đổi nó, còn cụ chửi nó cũng được, không sao mà, nó tồn tại tuy có nhiều điểm dở nhưng nó vẫn có điểm tốt để người ta gắn kết, nên không thể vì nó có điểm dở mà phá bỏ hay chê chửi nó không tiếc lời trong khi ta vẫn đang dựa vào những điểm tốt của nó. Lấy ví dụ vợ cụ thế này thế kia, nhưng giờ sống với nhau mười mấy năm, có con rồi, ... cụ định thay đổi thói xấu của vợ cụ thế nào, từ từ hay là cứ chửi cái đã, tính rộng ra, đối tượng mà cụ muốn chửi cũng là người, cũng phải biết cách chứ không thể ấu trĩ muốn đảo 180 độ ngay được.Hỏi thêm anh, có nước nào mắc nợ ngập đầu mà làm tượng đài ngàn tỷ không? Thằng quyết làm khốn nạn hay cơ chế khốn nạn hay do chiến tranh???
Trí thức mà thấy sai trái không dám há mồm thì phí công đào tạo của xã hội ???
Ý chủ thớt là nhờ bài thơ như vậy, nên con gái mới được học bổng. Các cụ chịu khó chửi ... sau này con cái cũng được thẻ nhanh thôi.Con cô giáo làm bài thơ này chả liên quan đến chuyện em nó học giành được học bổng cả,tự dưng lại đưa ra là con của cô giáo làm bài thơ được học bổng là sao??Một bài thơ hay,thế thôi.
Chúc mừng em. Mong em thành công và đừng bao giờ về em nhé !
Cháu nó liên quan gì đến bài thơ đâu lão?Thế là được học bổng nhờ tung bài thơ hay nhờ học giỏi
Xuống Hố Cả Nút.Sao lại không bao giờ về chứ. Nhân tài cứ ra đi hết thì đất nước này sẽ đi về đâu. Hihi
Phải rồi cháu nó không phải hs giỏi văn mà biết làm thơ, mẽo nó thực dụng không cần biết đó là con cái nhà ai, con cháu nhà biệt động rừng Sác, Khe Sanh liệng lựu đạn banh xác xe đò, hay con cháu tỉnh trưởng Bến tre chống cộng .......củng vậy thôi !Cháu nó liên quan gì đến bài thơ đâu lão?
cụ ni chuẩn nèCụ phân tích bài thơ rất tỉ mỉ nên em xin phép trao đổi thêm với Cụ. Vì đây chỉ là quan điểm riêng của tác giả, một góc nhìn mà tác giả cảm nhận, nhưng em cũng thấy có nhiều sự đồng cảm.
Đất nước mình thương quá phải không anh, Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại, Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải, Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu... Em lại thấy không ấu trĩ. Đành rằng quốc gia nào cũng có nợ nần, nhưng điều quan trọng là những người đi trước luôn lo lắng và quan tâm tới thế hệ sau. Trẻ con ở những nước phát triển khi sinh ra, tuy cũng mang nợ, nhưng các bé được sống trong môi trường sạch sẽ, được giáo dục văn minh, được đảm bảo về y tế, lớn lên được tạo điều kiện để phát triển, xã hội chưa thu xếp được công việc xứng đáng thì vẫn có lương để đảm bảo cuộc sống tối thiểu, ...
Đất nước mình buồn quá phải không anh, Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc, Rừng đã hết và biển thì đang chết, Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa... em cũng lại cảm nhận ngược với Cụ, vì nó khá thực tế. Thời điểm tác giả làm bài thơ này là vụ Formosa đang bị phanh phui, biển bị o nhiễm nặng, ngoài ra rừng và thiên nhiên cũng đang bị tàn phá nghiêm trọng. Đúng là tài nguyên thì khi khai thác sẽ bị hao hụt và cạn kiệt. Thế nên việc bảo tồn những giá trị sinh thái và môi trường càng được phải quan tâm cấp thiết hơn. Không phải vì cần khoáng sản, cần tiền mà bất chấp tất cả. Tại sao không đặt vấn đề môi trường lên hàng đầu, song song với việc phát triển kinh tế? Câu hỏi này có giải pháp không? Em cũng không đủ tầm để đi sâu hơn ạ.
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...hơn em không hiểu tại sao Cụ lại cho rằng như vậy là phản ứng cực đoan ấu trĩ? Hay tại em dân đen, nên cảm nhận rằng xây những tượng đài, cổng chào nghìn tỉ, lập những kỷ lục vô bổ là lãng phí. Trong khi đó dân sinh chưa đảm bảo, hệ thống hạ tầng nông thôn còn quá yếu kém, kêu ca như vậy là ấy trĩ hay sao?
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...hay về khổ thơ này thì em cùng ý với Cụ, nhưng em vẫn nghĩ, dù đa số mọi người không tự giác thì bản thân mình ít ra nên tự giác để làm gương cho chính mình và những người thân của mình. Em tin, tác giả bài thơ thế, muốn truyền cảm hứng tốt đẹp cho các con.
Cháu gái đạt được học bổng toàn phần của một trường Top ở US là xứng đáng được tự hào rồi ạ. Hỏi thật lòng, những người làm cha là mẹ như chúng ta có ước mong con mình đạt được như vậy không? Chúc cháu và Gia Đình luôn vững bước và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
Thì cũng kiểu như bem thớt ở đây thôi mà cụLại có chỉ đạo rồi.
View attachment 1295822
Cái thớt Lan và Điệp bị bem sạch rồiThì cũng kiểu như bem thớt ở đây thôi mà cụ
Sự thật ko thể chối cãi được ạ hị hịNếu ra đi qua Mỹ học thành tài rồi quay trở về thì là con người không có đầu óc, hay nói nôm na là đồ ngu. Mà nếu là đồ ngu thì sẽ không thể nào có được học bổng từ Mỹ.