[Funland] Có cụ nào cùng hoàn cảnh như em không?

Tâm Sinh Phúc

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-587695
Ngày cấp bằng
30/8/18
Số km
1,796
Động cơ
154,067 Mã lực
E cứ ngỡ như đang nghe bạn nào 25-26 tuổi tâm sự chứ... Mạnh mẽ lên cụ! Cứ nhìn mấy ông 60-65 tuổi mà đạp xe vun vút, leo hết núi này núi kia mà cố gắng cụ ạ! ( Ý chí )
 
Biển số
OF-719455
Ngày cấp bằng
9/3/20
Số km
505
Động cơ
80,390 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ đăng kí chạy Grap trong vòng 1,2 tháng xem sao. Được đi lại có mục đích, được ra ngoài gặp người nọ người kia.
Coi như là một quãng thời gian reset bản thân.
 

shiluo

Xe container
Biển số
OF-424775
Ngày cấp bằng
25/5/16
Số km
6,865
Động cơ
134,876 Mã lực
Tuổi
43
Hơi phũ tí nhưng em nghĩ cũng có nhân quả
Cụ đã bao giờ suy nghĩ những cư xử của cụ lúc cụ làm ra tiền hay chưa, để bây giờ cạn tiền là em thấy cạn hết tình. Cụ bảo không quan tâm nhiều về tiền nhưng em sợ rằng trước đây những cư xử của cụ cho cho mọi người thấy cụ đặt đồng tiền ở vị trí quá cao.
Theo em bây giờ cụ tiếp tục đi làm thuê cho an toàn, tự làm thì tỉ lệ toang rất cao (em nói là mức chung thôi), mà giờ sợ cụ không chịu được cú sốc của một lần toang nữa.
 

thientudolong

Xe container
Biển số
OF-519605
Ngày cấp bằng
4/7/17
Số km
6,851
Động cơ
261,977 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
46 tuổi, năng lực thuộc hàng top trên, làm cty có yếu tố nc ngoài mà ko tìm nổi 1 cv khi cty cho nghỉ, ko có 1 số tích lũy sau 2 tháng dịch :D, nói thật cụ đừng buồn chứ tầm tuổi e và bạn e ít hơn cụ cả giáp có mấy ng bọn head hunter gọi suốt rồi chứ ko phải apply xin việc, chưa kể 46 tuổi mà phải lên mạng kêu ca vì 2 tháng thất nghiệp thì e thấy cái bản lĩnh của cụ quá kém, có làm riêng cũng chẳng ăn ai, vài lời thô nhưng thật mong cụ bỏ qua :D
 

Policeman

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-28309
Ngày cấp bằng
4/2/09
Số km
3,634
Động cơ
510,689 Mã lực
Thanks cụ, về vụ này thì em yên tâm 100%, em có quậy thì quậy chứ gấu nhà em thì rất nghiêm túc. Một phần có thể là bằng tuổi và môi trường làm việc của gấu em ko có sự bóng bẩy, đong đưa
Không chỉ là chuyện đó, mà còn các mối quan hệ bạn bè, họ hàng, các "cơ hội" làm ăn đa cấp, cúng bái, buôn bán, cờ bạc, vay nợ / cho vay... của gấu, và phụ thuôjc vào mối quan hệ giữa cụ và gấu.
Đây là em chỉ chém chung chung, nếu gia cảnh nhà cụ không cần phải lo lắng những khoản này thì OK.
 

dinhkien565

Xe buýt
Biển số
OF-393771
Ngày cấp bằng
25/11/15
Số km
643
Động cơ
240,798 Mã lực
Tuổi
50
Nơi ở
Vạ vật ở bất cứ đâu
Kiếm việc mà làm đi cụ, trầm cảm đến nơi rồi đấy; Nhà cháu còn hơn cụ 1 tuổi, còn lên MÈO, xuống CHÓ vài lần rồi cơ... Cũng có vài bằng ĐH (Kinh tế, kỹ thuật đủ cả); Cũng làm Nhà nước, Tổng công ty lớn, công ty nhỏ, công ty siêu nhỏ... Vai quản lý, nhân viên, thợ... đều đã đóng đủ cả. Nhà cháu cũng từng nếm trải hết những cảm giác như cụ rồi. Cũng 2, 3 lần Sờ Tát Úp với ý định làm cái gì đó của riêng mình nhưng đều thất bại cả, có ít tiền giấu vợ thì mất trắng, lại ôm thêm 1 đống nợ nần ==> Tự mình nhận thấy mình không có đủ tài, đủ sức để làm riêng nên tiếp tục sự nghiệp LÀM THUÊ. Cháu hy vọng cụ trẻ hơn, giỏi hơn, may mắn hơn để khởi nghiệp thành công; Tuy nhiên đã 46 tuổi, trước nay chỉ LÀM THUÊ mà giờ mới SỜ TÁT ÚP thì LÀNH ÍT, DỮ NHIỀU ĐẤY cụ ạ, hơn nữa, khi tuổi đã cao thì cơ hội sửa sai là rất ít (Cháu đồng ý với ý kiến của thầu giáo cụ)... Đợt Covis vừa rồi Công ty nhà cháu đang làm cũng liêu xiêu, nhưng cháu không thuộc đối tượng phải ra đường, chỉ bị giảm thu nhập... Nhưng có ra đường thì cháu vẫn xác định còn thở là còn cựa quậy, không xin được việc chỗ khác thì cháu chạy Grap, Bee hoặc xin làm bảo vệ, bán xăng... chứ nhất định không NHẢY CẦU...
Vài lời chia sẻ cùng cụ, chúc cụ mau chóng tìm lại chính mình!!!
 

Vova

Xe container
Biển số
OF-6473
Ngày cấp bằng
28/6/07
Số km
8,451
Động cơ
606,690 Mã lực
Thực ra như cụ chủ nói là năng lực chuyên môn tốt thì em nghĩ giải pháp phù hợp bây giờ là tích cực đi tìm việc. Nếu chấp nhận lương thấp xuống, đòi hỏi quyền lợi ít hơn thì lo gì không có việc. Giải pháp tự làm chắc là không nên. Giờ mà cụ ngã quả nữa thì khó đứng dậy lắm. Với cả từ trước đến nay cụ chủ chưa quen làm một mình, đúng thời Covid kinh tế khó khăn, startup lại càng khó.
 

dinhkien565

Xe buýt
Biển số
OF-393771
Ngày cấp bằng
25/11/15
Số km
643
Động cơ
240,798 Mã lực
Tuổi
50
Nơi ở
Vạ vật ở bất cứ đâu
46 tuổi, năng lực thuộc hàng top trên, làm cty có yếu tố nc ngoài mà ko tìm nổi 1 cv khi cty cho nghỉ, ko có 1 số tích lũy sau 2 tháng dịch :D, nói thật cụ đừng buồn chứ tầm tuổi e và bạn e ít hơn cụ cả giáp có mấy ng bọn head hunter gọi suốt rồi chứ ko phải apply xin việc, chưa kể 46 tuổi mà phải lên mạng kêu ca vì 2 tháng thất nghiệp thì e thấy cái bản lĩnh của cụ quá kém, có làm riêng cũng chẳng ăn ai, vài lời thô nhưng thật mong cụ bỏ qua :D
Dưới 40 tuổi cụ thấy thế, nhưng từ 40 trở lên cụ sẽ nghĩ lại... >40 đi tìm việc cực khó, nhà tuyển dụng thì nghĩ ông này GIÀ, YẾU, CHẬM CHẠM, NGANG TÀNG, CHUYÊN MÔN - NGOẠI NGỮ - TIN HỌC KÉM... Quản lý trực tiếp thì thường trẻ hơn nên ko muốn dùng mấy ông già... Sợ có KN hơn nên có thể thành đối thủ, già hơn thì khó sai bảo hơn... bala bala...
 

lhduong2002

Xe tăng
Biển số
OF-75296
Ngày cấp bằng
13/10/10
Số km
1,842
Động cơ
440,429 Mã lực
Nơi ở
Định công xã, Xóm trại thôn
Không chỉ là chuyện đó, mà còn các mối quan hệ bạn bè, họ hàng, các "cơ hội" làm ăn đa cấp, cúng bái, buôn bán, cờ bạc, vay nợ / cho vay... của gấu, và phụ thuôjc vào mối quan hệ giữa cụ và gấu.
Đây là em chỉ chém chung chung, nếu gia cảnh nhà cụ không cần phải lo lắng những khoản này thì OK.
Vâng dù sao em cũng thanks cụ, tất cả những phần găm của gấu em đều biết mà.
 

Sazi

Xe điện
Biển số
OF-696271
Ngày cấp bằng
27/8/19
Số km
2,784
Động cơ
129,028 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Bạn rơi vào khủng hoảng bế tắc bởi chính góc nhìn của bạn "mất việc"
1. Khi tự hỏi tại sao mất việc: Bạn sẽ đưa ra lý do đỗ lỗi "covid" hoặc ra các giới hạn của bản thân (dài như pic). Khi nhìn vào vấn đề thất nghiệp để đỗ lỗi, hoặc chỉ ra giới hạn của bản thân, bạn tự kéo mình xuống cho đến lúc chạm tận cùng khổ đau sẽ tìm đường giải thoát (tự tự, điên, tu theo Đức Phật....) Như vậy, tự mình hỏi tại sao thất nghiệp không giải quyết được tình cảnh hiện tại.
2. Tự hỏi "Cần phải làm gì" để thay đổi được góc nhìn, nhìn ra các việc cần làm nên làm. Chuyển thể thay đổi góc nhìn bạn sẽ thoát Khỏi tình cảnh hiện tại. Ví dụ "Nghĩ đủ lớn sẽ thúc đẩy đam mê trong bạn"
- Thoát khỏi tình trạng tiêu cực: Không nghĩ về thất nghiệp nữa, dừng nghĩ hãy làm và làm, chưa làm được gì hãy tập thể dục, vận động tay chân... Hoạt động nhiều vào để khoẻ và kéo mình ra khỏi tiêu cực. Cười nhiều hơn, tinh thần lạc quan hơn hãy nghĩ về:
- Việc mình có thể làm giỏi nhất, đam mê nhất, môi trường phù hợp nhất. Nghĩ thật nhiều về việc cần làm và môi trường có thể có việc, có thể có cơ hội.
- Làm và làm, khi tìm ra môi trường hãy làm thôi. Ngoại ngữ giỏi, tính làm việc chuyên nghiệp tại sao không lái tac xi phục vụ tây.
- Tây ở đâu nhiều hãy đỗ xe ở đó, phục vụ thật tốt. Bạn làm chuyên nghiệp cơ hội tự mở ra.
Tóm lại, khi rơi vào bế tắc khủng hoảng hãy nghĩ sâu vào việc cần làm, hãy tự tìm môi trường mới cho mình, tự tạo lập công việc dựa vào kỹ năng mình giỏi nhất trong môi trường mới. Ra khỏi nhà mở rộng tầm nhìn đi (đừng nhìn vào vợ, con môi trường hẹp này nữa) đi ra khỏi nhà tìm kiếm môi trường, cơ hội cho mình, xã hội đều kiếm ăn ngoài đường chứ không ai kiếm tiền ở nhà.
 

cmyk77

Xe điện
Biển số
OF-90245
Ngày cấp bằng
30/3/11
Số km
3,459
Động cơ
452,484 Mã lực
Nơi ở
Quận Hoàng Mai
Cụ chủ nên nghĩ lạc quan chứ như mấy ông quan to to đang bổng lộc mà nghỉ hưu phát nó sốc như thế nào......
 
Biển số
OF-47563
Ngày cấp bằng
28/9/09
Số km
530
Động cơ
465,323 Mã lực
Em xin kể 1 phần cuộc đời đi làm của em, em thì cũng mới đi làm hơn 15 năm thôi chứ ko nhiều như cụ nhưng những việc em làm là loại nặng nhọc vô cùng, Em học hàng hải, khoa điều khiển tàu biển ra nên xác định theo nghề hồn treo cột buồm, tàu là nhà biển là quê hương rồi. Em ra trường với 1 bầu nhiệt huyết tuổi trẻ, thấy chỗ nào tuyển nào nộp đơn ngay, nhưng đời không như mơ, ko có tiền chạy vào thì xác định ở nhà. Do nhà em quen nên cũng xin được 1 cty khá tốt giai đoạn đó. Đi làm thì gặp ngay thằng thủy thủ trưởng nó ghét, suốt ngày cho đi làm việc nặng nhất, khổ nhất, em cũng cố làm được 1 năm thì hết date, tạm nghỉ. Xin thi lên cấp thì cty ko cho, bảo là thi xong cũng còn đầy người, thế là em nghỉ luôn, vào Vũng Tàu làm ngoài giàn khoan, nghe giàn khoan tưởng đâu ngon lành, hóa ra là chân culi, ngày làm từ 12 giờ trưa đến 12h đêm, đi 1 tháng nghỉ 1 tháng. 12 giờ trưa nó bắt đi thay cáp cẩu, giữa mùa hè nắng biển miền trung đi leo lên cẩu để thay cáp đấy, ngày nào hết ca về mà bộ bảo hộ cũng ướt đẫm, mồ hôi nó còn nhạt thếch. Mà cụ biết lương bao nhiêu ko, 200k/ ngày, em nói chuyện với mấy thằng tây nó bảo lương bọn tao trả cho chúng mày là 50$/ngày cơ mà, em cảm thấy mình bị bóc lột quá, em nghỉ luôn, rồi em về quê làm đủ thứ linh tinh mãi sau này mới có công việc ổn định. Nhưng suy nghĩ kỹ thì em lại thấy rằng ko có những ngày vất vả đó thì em đã ko nghỉ mà vẫn theo nghề lênh đênh đến giờ, có khi cuộc sống nó lại theo hướng khác. Tóm lại là cứ phải cố thôi cụ ạ, chưa chắc những cái hiện giờ là điều không tốt đâu, biết đâu nhờ nó mà cụ nhận ra nhiều điều, và có hướng mới cho cuộc sống.
 
Biển số
OF-490443
Ngày cấp bằng
22/2/17
Số km
2,454
Động cơ
221,947 Mã lực
Em 34 mà thấy cụ yếu đuối quá. Thật. Bản lĩnh quá kém với tuổi 45. Tầm này chín chắn hiểu đời nhất rồi. Sa thải thì mất 1 2 tháng rải đơn xin việc kiểu gì chả có. Có việc gì phải kêu than nhỉ. Chả hiểu cụ tài giỏi gì. E cứ hơn 1 2 năm lại nhảy việc. Qua 4 5 cty rồi thấy bình thường.
 
  • Vodka
Reactions: EPL

hairyscary

Xe điện
Biển số
OF-643753
Ngày cấp bằng
28/4/19
Số km
2,301
Động cơ
172,997 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Nhiều cụ đã động viên và có những tư vấn rất hay về hướng để đi tiếp cho cụ, nên em không nói thêm chuyện đấy nữa, mà muốn nhắc cụ làm một việc, là hãy tỏ lòng biết ơn với những người sống với mình.
Em hy vọng là cụ vẫn còn đọc để thấy điều này.

Cụ hãy vẫn cứ nấu cơm, lau nhà, giặt đồ, phơi quần áo bình thường thôi. Nhưng chiều tối nay, khi đám con về, hãy cho chúng nó biết mình thấy thật yên lòng khi chúng là những đứa trẻ ngoan, biết tự lập… Nói cho chúng nó biết cụ đang rất lo lắng vì công việc, nên việc chúng nó ngoan ngoãn có ý nghĩa rất lớn đối với cụ, và giúp cụ rất nhiều. Tỏ lòng biết ơn không có nghĩa là cứ phải 'bố cảm ơn con', mà là cho chúng biết giá trị của những việc tốt chúng làm.
Hãy lựa lúc có riêng hai vợ chồng để cảm ơn vợ, vì đã phải gánh gánh nặng kinh tế gia đình, cảm ơn vì vợ sẽ phải gánh tiếp cho tới khi cụ tìm được việc. Cụ cần phải thấy được là vợ cụ bây giờ không còn có thời gian để mà trầm cảm nữa. Có lẽ mụ ấy còn đang lo đến phát điên vì sợ công việc đổ bể đúng lúc này. Nên có lẽ mụ ấy cũng cần được động viên, và cần nhiều nữa là đằng khác.

Dù có chuyện gì đã xảy ra đi nữa thì đấy là những người đã sống cùng với cụ, đã đồng hành sát bên cụ, đi cùng cụ trên cả một chặng đường dài, nên cần phải cảm ơn họ vì điều đó. Cụ hãy nghĩ về những niềm vui có được với họ để mà biết ơn họ. Biết ơn chỉ vì họ đã ở bên cụ để chia xẻ những niềm vui với cụ, càng phải biết ơn hơn khi họ đem lại niềm vui cho cụ. Nếu họ đã sống quá vô tư, đón nhận mọi thứ như của trời cho, thì hãy thay đổi họ, bắt đầu bằng cách cám ơn họ để tri ơn họ. Phản ứng ban đầu có thể không như mong muốn, nhưng dần họ sẽ học được cách tri ân. Hãy nhớ là chỉ nghĩ tới những chuyện vui, và gạt bỏ những chuyện khó chịu.
Dù cụ có định thế nào đi nữa thì cũng nên cảm ơn vợ con mình.
 
Chỉnh sửa cuối:

Gaz_66

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-518198
Ngày cấp bằng
25/6/17
Số km
381
Động cơ
180,677 Mã lực
Thớt có tanh tao ruồi mới đến! trong xh nào, thời kỳ nào chả có những người sống như vậy! anh em, họ hàng,bạn bè chỉ đến với cụ lúc cụ có tiền thì cứ coi họ là lũ ruồi bọ đi! giờ không phải tiếp xúc với họ nữa thì cụ càng sạch sẽ, nhẹ đầu và có thêm sự nhìn nhận chín chắn hơn về các mqh xh! Cụ cũng chưa thuộc hàng giai cấp bóc lột, vẫn chỉ là người làm thuê thì ko làm thuê cho thằng này sẽ phải làm thuê cho thằng khác để duy trì cs chứ có gì mà phải buồn! Cụ năm nay mới hưởng dương được 46 niên thì vẫn còn phải cày cuốc chán mới cán đc mốc 62 để mà nghỉ ngơi, ngồi ngẫm nghĩ về sự xoay vần của con tạo như bây giờ!
Còn như hoàn cảnh hiện tại của Cụ! khi điều kiện sống đã thay đổi thì Cụ cần thay đổi cách sống, cách làm việc và sinh hoạt sao cho phù hợp để thích nghi là ổn! vấn đề quan trọng nhất là cụ vẫn còn sức khỏe, chả làm cái lọ thì làm cái chai, ngoài xh thiếu gì việc cho cụ làm để có thu nhập, gia đình con cái cũng lớn rồi, đâu còn phải chạy ngược chạy xuôi lo bỉm sữa nữa...! lúc đầu e tưởng cụ đang mắc trọng bệnh thập tử nhất sinh mới phải kêu ca oán thán đến thế!!!
Thời điểm này ngoài xh kia vẫn còn đầy người đang khó khăn như cụ! Nhưng sau cơn mưa, trời lại sáng!
Những nạn nhân của Cô Vít hãy cố lên!
 

thientudolong

Xe container
Biển số
OF-519605
Ngày cấp bằng
4/7/17
Số km
6,851
Động cơ
261,977 Mã lực
Dưới 40 tuổi cụ thấy thế, nhưng từ 40 trở lên cụ sẽ nghĩ lại... >40 đi tìm việc cực khó, nhà tuyển dụng thì nghĩ ông này GIÀ, YẾU, CHẬM CHẠM, NGANG TÀNG, CHUYÊN MÔN - NGOẠI NGỮ - TIN HỌC KÉM... Quản lý trực tiếp thì thường trẻ hơn nên ko muốn dùng mấy ông già... Sợ có KN hơn nên có thể thành đối thủ, già hơn thì khó sai bảo hơn... bala bala...
thiết nghĩ ở ngành hay lĩnh vực nào, k nghiệm và chuyên môn cũng là yếu tố dẫn đến thành công, nhất là các vị trí lãnh đạo cấp trung trở lên, như cụ bảo sợ già yếu, chuyên môn, ngoại ngữ kém thì đó là yếu tố chủ quan chứ ko phải khách quan :D, nếu yếu kém thế thì ko nên kể lể làm gì :D
 

QMintech

Xe điện
Biển số
OF-515466
Ngày cấp bằng
12/6/17
Số km
2,018
Động cơ
203,617 Mã lực
Tuổi
25
Nơi ở
Cầu Giấy
Rất thông cảm với cụ chủ, nhiều cụ trẻ vào tư vấn này kia nhưng không hiểu đượ cảm giác như cụ ấy đâu( mất việc, thu nhập giảm, cs bế tắc...) cho dù sớm muộn cụ ấy cũng tìm được hướng mới. Khi em làm cho bọn Mẽo năm nào nó cũng diễn tập cái gọi là mô phỏng tình huống rủi ro( thiên tai, dịch bệnh...) . Qua đợt covid này em mới thấy tính huống làm việc từ xa của nó hiệu quả ntn( Work From Home). Nếu ai là người đi làm thuê nên cố tìm ra hướng nào đó sau tuổi 40 kẻo rất muộn, không thì chí ít có cái dự phòng( tiết kiệm, nhà đất cho thuê).
 

jang

Xe tăng
Biển số
OF-35046
Ngày cấp bằng
11/5/09
Số km
1,490
Động cơ
489,170 Mã lực
Chia sẻ với cụ thôi. Em cũng trải qua hoàn cảnh gần giống cụ cách đây 4 năm nhưng lúc đó em kém cụ 10 tuổi bây h. Em còn bi đát hơn cụ là ngoài thất nghiệp xong còn ly hôn. Cũng chống chếnh mất một thời gian dài. Sau tự bản thân thấy phải sống tốt cho bản thân mình trước đã, ko nghĩ ngợi lo xa, không tiếc nuối quá khứ nữa, chấp nhận làm lại từ những vị trí thấp hơn. Dần dần cải thiện giờ cũng tạm ổn, tuy chưa bằng trước nhưng em đã biết hài lòng với hoàn cảnh hiện tại. Biết chấp nhận và hài lòng với hiện tại, đó là bài học lớn nhất đến h của em để vượt qua những lúc khó khăn.
 
Chỉnh sửa cuối:

peterhauser

Xe tải
Biển số
OF-505695
Ngày cấp bằng
19/4/17
Số km
369
Động cơ
187,395 Mã lực
Cụ chủ shock nhiều phần là do thái độ của vợ và 2 đứa con thôi.

Thực ra cảnh này cũng nhiều, bố mẹ làm thu nhập khá, ăn tiêu dư dả nhưng cũng chưa đủ lên hàng mức giàu. Con cái cũng đc chăm lo học hành, nhu cầu gì đc đáp ứng nầy, nên cứ nghĩ đương nhiên là được như vậy. Chỉ cần thay đổi (cắt giảm) nhu cầu 1 tí là nó giãy nảy lên.

Đó là hoàn cảnh như kiểu là "bẫy giai đoạn trung niên", giai đoạn vàng đối với nhiều người đang ở mức tốt nhất và cứ nghĩ mọi việc sẽ mãi tốt như thế. Nói chung mn nên tích kiệm để hướng đến đầu tư thụ động, khi mà thu nhập đang tốt.
Chính tầng lớp trung lưu lại thuộc nhóm bị ảo tưởng sức mạnh nhất, ý em là nhóm thu nhập khá hơn đa phần người lao động nhưng chưa đủ để nghỉ đến cuối đời vẫn sung túc. Lương có cao nhưng vẫn chỉ là người làm thuê, chỉ cần một biến động khủng hoảng kinh tế là có thể về mo ngay, nếu không có dự trữ thì rất gay.
Bọn tàu có câu, trong họa có phúc trong phúc có họa, khi mọi việc tốt đẹp thì lại phải tính đến lúc sa cơ lỡ vận, khi khó khăn thì phải nghĩ đến các cơ hội thành công để mà phấn đấu.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top