[Funland] Chuyện khởi nghiệp

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
32,485
Động cơ
900,894 Mã lực
Ko phải tự tin mà là ngông cuồng - nóng vội vì sợ mất cơ hội. Cái em cần khi bắt đầu là nghiên cứu kỹ hơn nữa, nhưng em đã tự giả định rằng mình có thể áp kết quả nghiên cứu trong 3 năm làm ở dn nội địa.

Bắt đầu bài bản và cẩn thận (ngay từ ban đầu e xây dựng 1 cái projection rất chi tiết, về tất cả các khía cạnh bán hàng - nhân sự - chuyên môn ..., theo tháng), nhưng thiếu phương án dự phòng cho những tình huống xấu nhất, vì vậy sự cố này sẽ kéo theo sự cố khác.

Ông chuyên gia này đã có hơn 2 năm cộng tác với em trước đó, em cũng không đánh giá ông ta xấu người, ông ta bị ảnh hưởng quá lớn từ vợ...
Phần này mợ hơi tiêu cực,
Nó chỉ đơn giản là chưa đánh giá được hết tầm công việc để lượng sức mình thôi,
mợ chưa kể gì về ông xã nhà mợ (ngoài câu "lao vào").
Còn ông chuyên gia em cũng chằng nhìn quá tiêu cực về ông ấy (kể cả vợ). Như mợ mô tả, thời gian đầu ông ấy cũng đóng góp nhiều. Nhưng cái chính mợ chưa đặt mình vào hoàn cảnh của người khác (để có cách nhìn nhận đúng hơn khi làm quản lý nhân sự). Trong Ọp này cũng có cái thớt nhân viên đòi bỏ việc vì cty không ăn chia đều (em không nhớ con số chính xác hình như chủ topic bảo tạo doanh thu cỡ 7-8 chục triệu/tháng mà chỉ trả có 2 chục khi quy tỷ lệ lãi của mặt hàng khá cao). Bản thân em nhiều lúc cho mớ tiền trong túi ngoảnh đi ngoảnh lại thấy chưa tiêu cái gì đã hết nhẵn, ngẫm nghĩ một lúc lôi những thứ vừa mua thấy chẳng bị ai ăn cắp cả. Đó là cách suy bì của mọi người khi cùng làm (không chỉ làm thuê, mà kể cả góp vốn cũng làm) nhưng không đặt bút chi li từng việc!
Tụi em đã từng mất những nhân viên giỏi và rất chăm chỉ cũng chỉ vì ưu tiên hơi quá, mà bà xã tính phụ nữ, khi tin thì rất tin nhưng thấy người ta sai một chút, mất lòng tin là chỉ muốn chia tay mà tuyển người làm được lại chẳng dễ!
 
Chỉnh sửa cuối:

Moon River 0976

Xe máy
Biển số
OF-140355
Ngày cấp bằng
3/5/12
Số km
98
Động cơ
366,000 Mã lực
Phần này mợ hơi tiêu cực,
Nó chỉ đơn giản là chưa đánh giá được hết tầm công việc để lượng sức mình thôi,
mợ chưa kể gì về ông xã nhà mợ (ngoài câu "lao vào").
Còn ông chuyên gia em cũng chằng nhìn quá tiêu cực về ông ấy (kể cả vợ). Như mợ mô tả, thời gian đầu ông ấy cũng đóng góp nhiều. Nhưng cái chính mợ chưa đặt mình vào hoàn cảnh của người khác (để có cách nhìn nhận đúng hơn khi làm quản lý nhân sự)
Hiện tại em nhìn nhận về quyết định của em với đầy đủ sự so sánh được - mất, đáng - không đáng, kết quả - hệ luỵ, những cái đã làm được - những thứ còn giải quyết cụ ah, bằng tuổi này và với những gì được gọi là kiến thức và kinh nghiệm ít ỏi của mình thì không được phép có những sai sót kiểu vậy.

Với vc ông cg kia, e ko nghĩ là mình nhìn tiêu cực. Vì ngành kỹ thuật, mà em lại ko phải dân kỹ thuật, nên ngay từ đầu em đã hiểu về mặt lợi ích mình phải đưa ra cho ông ấy thế nào, trong quá trình hoạt động mình phải tuân thủ ra sao, ngoài ra quả thực em đã quá 'chiều' họ vì suy nghĩ họ ở đất khách quê người và vì suy nghĩ để họ hết lòng vì công việc.

Từ khi có chuyện với vc nhà đó đến tận bây h, e suy nghĩ khá nhiều và thấy là mình chọn quá sai người để giao trọng trách Át chủ bài, nhìn nhận này của em rất khách quan cụ ah:

1/ Họ thực sự tham lam và có thể nói là vô đạo đức, ban đầu những tính này chưa 'phát tác' là do chưa có thời cơ.
2/ Lòng tham (đầu tiên là quyền lực, sau đó là tiền bạc) xuất phát từ cô vợ, và cô vợ tác động - thúc ép chồng bằng mọi cách. Em rất đen đủi khi đã ngẫu nhiên là môi trường để lòng tham đó được phát tác một cách mạnh nhất (hai vc làm cùng nhau, chồng có quyền về kỹ thuật, vợ muốn thể hiện quyền, em quá chiều và luôn quan tâm tạo điều kiện...)
3/ Sau khi phát hiện hành vi bắt cá mấy tay của họ, em bắt buộc phải gặp khách để tự bảo vệ mình, họ bắt buộc chơi bài ngửa khi mọi việc bại lộ, 2 việc này ngay lập tức đẩy em và ông ta xa nhau và theo tư thế đối nghịch. Đây cũng là thời gian em suy nghĩ rất nhiều, những rủi ro trước mắt ko cho phép em 'giận hờn' hoặc có những hành xử khái tính (mặc dù em cũng khá giống tính vợ cụ như cụ nói sơ bộ)

Nhà em, em thuộc dạng nửa ông - nửa bà, hơi nam tính. Thời cấp 2 e nấu cơm - bổ củi - gánh nước là việc hàng ngày, điện hỏng cũng có thể lôi ra tự nghí ngoáy. Những năm 96-97 đã học lái xe và 98 đã thường tự lái đi đi về về quê.

Chồng e chiều e hết nấc, gần như ngưỡng mộ vợ, nên hoàn toàn ủng hộ vợ một cách tuyệt đối. Hai vc chia mảng ra làm nhưng em là người quyết định chung
 

lum..zzz

Xe điện
Biển số
OF-49224
Ngày cấp bằng
22/10/09
Số km
4,019
Động cơ
491,517 Mã lực
Cám ơn cụ, trộm vía là được cái vc e đều hiểu là phải đối mặt và biết kiềm chế (với nhau), nên chưa trách cứ hay cãi vã gì cả.

Cơ mà Thầy phán số em sẽ giàu, ko biết lúc đấy vc có giữ được như lúc khó khăn ko :))
mợ có quan hệ tốt bên Đài ko? lúc nào rảnh em với mợ cafe e đang định làm 1 số mảng bên Đài nhưng chưa nắm rõ.
 

thaonguyengarden

Xe buýt
Biển số
OF-448856
Ngày cấp bằng
27/8/16
Số km
732
Động cơ
212,526 Mã lực
Tuổi
34
Phục các cụ các mợ ghê và tủi thân vãi
 

Phucghe

Xe tăng
Biển số
OF-417133
Ngày cấp bằng
17/4/16
Số km
1,609
Động cơ
231,960 Mã lực
Cám ơn cụ đã động viên, khổ thân e là e ko có thời gian để nghỉ ngơi cụ ah. Từ khi có cảm giác của việc mình ko thể trụ đc nữa, e đã phải start 1 cái khác rồi ah.
Nể mợ.
Chúc mợ thành công.
 

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
32,485
Động cơ
900,894 Mã lực
Với vc ông cg kia, e ko nghĩ là mình nhìn tiêu cực. Vì ngành kỹ thuật, mà em lại ko phải dân kỹ thuật, nên ngay từ đầu em đã hiểu về mặt lợi ích mình phải đưa ra cho ông ấy thế nào, trong quá trình hoạt động mình phải tuân thủ ra sao, ngoài ra quả thực em đã quá 'chiều' họ vì suy nghĩ họ ở đất khách quê người và vì suy nghĩ để họ hết lòng vì công việc...
Khi làm về nhân sự mợ phải chấp nhận "lòng tham" là 1 sự tồn tại hiển nhiên trong con người. Đó là nhược điểm nhưng có nhiều biện pháp nhằm kích thích lao động lại được sử dung nhờ "lòng tham".

Chưa cần mợ viết "không phải dân kỹ thuật" em cũng nhận ra.
Thực ra ở đâu cũng vậy dân kỹ thuật luôn bị đối xử bất bình đẳng nhất,
nhưng có 1 điều mà rất nhiều nhà quản lý không nắm được là người kỹ thuật giỏi (em tách hẳn ra, không phải mọi người làm kỹ thuật đều như vậy) có tính tự ái nghề nghiệp rất cao, càng giỏi tính cách này càng thể hiện rõ (nên nhiều người thích nhận xét họ gàn, nhưng thực sự nếu họ không có tính tự ái nghề cao thì họ không thể giỏi được). Biết cách khai thác, động viên, đánh vào lòng tự trọng nghề nghiệp của họ thì có thể sử dụng họ rất dễ!
Không phải em làm về kỹ thuật nên đề cao nghề của mình. Còn cái nhận xét ở trên về sự bất bình đẳng, chẳng phải chỉ ra ngoài xã hội, mà ngay trong nhà cty chỉ 2 vc mà cũng như vậy. Mọi kết quả đạt được đều các phòng khác hưởng nhiều hơn rất nhiều, đến khi hơi trục trặc và khách hàng, kể cả những khách trung thành nhất quay lưng lại (tất nhiên khách trung thành thì họ cũng có cách quay lưng rất tế nhị) thì kỹ thuật bò ra chữa cháy. Chữa xong, mọi việc OK thì kỹ thuật lại đứng trở về hàng thứ yếu!
Ông xếp cũ em, Ts học Mỹ về giữa cuộc họp tuyên bố hùng hồn: "các cậu cứ mất bao nhiêu năm học hành, ngồi đây nghe chỉ một lúc tớ nắm được hết!".
 
Chỉnh sửa cuối:

Kappuccino

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-386254
Ngày cấp bằng
9/10/15
Số km
4,581
Động cơ
275,799 Mã lực
Tuổi
48
Hiện tại em nhìn nhận về quyết định của em với đầy đủ sự so sánh được - mất, đáng - không đáng, kết quả - hệ luỵ,
những cái đã làm được - những thứ còn giải quyết cụ ah, bằng tuổi này và với những gì được gọi là kiến thức và kinh nghiệm ít ỏi của mình thì không được phép có những sai sót kiểu vậy.

Với vc ông cg kia, e ko nghĩ là mình nhìn tiêu cực. Vì ngành kỹ thuật, mà em lại ko phải dân kỹ thuật, nên ngay từ đầu em đã hiểu về mặt lợi ích mình phải đưa ra cho ông ấy thế nào, trong quá trình hoạt động mình phải tuân thủ ra sao, ngoài ra quả thực em đã quá 'chiều' họ vì suy nghĩ họ ở đất khách quê người và vì suy nghĩ để họ hết lòng vì công việc.

Từ khi có chuyện với vc nhà đó đến tận bây h, e suy nghĩ khá nhiều và thấy là mình chọn quá sai người để giao trọng trách Át chủ bài, nhìn nhận này của em rất khách quan cụ ah:

1/ Họ thực sự tham lam và có thể nói là vô đạo đức, ban đầu những tính này chưa 'phát tác' là do chưa có thời cơ.
2/ Lòng tham (đầu tiên là quyền lực, sau đó là tiền bạc) xuất phát từ cô vợ, và cô vợ tác động - thúc ép chồng bằng mọi cách. Em rất đen đủi khi đã ngẫu nhiên là môi trường để lòng tham đó được phát tác một cách mạnh nhất (hai vc làm cùng nhau, chồng có quyền về kỹ thuật, vợ muốn thể hiện quyền, em quá chiều và luôn quan tâm tạo điều kiện...)
3/ Sau khi phát hiện hành vi bắt cá mấy tay của họ, em bắt buộc phải gặp khách để tự bảo vệ mình, họ bắt buộc chơi bài ngửa khi mọi việc bại lộ, 2 việc này ngay lập tức đẩy em và ông ta xa nhau và theo tư thế đối nghịch. Đây cũng là thời gian em suy nghĩ rất nhiều, những rủi ro trước mắt ko cho phép em 'giận hờn' hoặc có những hành xử khái tính (mặc dù em cũng khá giống tính vợ cụ như cụ nói sơ bộ)

Nhà em, em thuộc dạng nửa ông - nửa bà, hơi nam tính. Thời cấp 2 e nấu cơm - bổ củi - gánh nước là việc hàng ngày, điện hỏng cũng có thể lôi ra tự nghí ngoáy. Những năm 96-97 đã học lái xe và 98 đã thường tự lái đi đi về về quê.

Chồng e chiều e hết nấc, gần như ngưỡng mộ vợ, nên hoàn toàn ủng hộ vợ một cách tuyệt đối. Hai vc chia mảng ra làm nhưng em là người quyết định chung
Cảm ơn mợ đã chia sẻ. Câu chuyện của mợ là bài học vô giá cho em và những nguời khác. Mặc dù em cũng đã từng khởi nghiệp thất bại và cũng nghĩ mình đã có nhiều kinh nghiệm, nhưng bây giờ nhờ mợ em thấy mình vẫn còn biết quá ít.

Công việc như một sợi xích. Để thành công thì tất cả các mắt xích đều phải ổn, còn để thất bại thì một mắt hỏng là đủ rồi. Thế mới nghiệt ngã.

Tuy nhiên mợ rất giỏi và có quyết tâm, có ý chí. Em dự là lần sau mợ sẽ thành công thôi ;)
 

sontranvu

Xe điện
Biển số
OF-76914
Ngày cấp bằng
3/11/10
Số km
4,625
Động cơ
456,091 Mã lực
Nơi ở
Mỹ Đình 2
Cám ơn cụ, cụ đã liệt kê khá đúng tính cách của em.
Về vụ nhẫn tâm, thực sự em có một số cách để làm với 'chuyên gia' khi ông ta chơi xấu em, nhưng cân nhắc lên - xuống rồi e quyết định ko làm. Khi phát hiện ông ta bắt cá 3-4 tay cũng là lúc visa ông ta sắp hết hạn, ông ấy mà ko xin được visa tiếp cũng có nghĩa là thất thu ở những nơi cộng tác mới, em có thể nhờ được vụ này, cũng cân nhắc dữ dội lắm, rồi cuối cùng em quyết định ko làm như vậy :(
Em bây giờ "hận" nhất là cái dám nghĩ - dám làm của em cụ ah, ngông cuồng quá, nên hệ luỵ quá
Tks mợ.
G vào fun e chỉ thích đọc những bài kiểu như thớt của mợ.
Cũng là thành viên, cũng là người đi làm ngoài, thấy thành công và thất bại của mọi người có chút gì như của mình trong đó.
 

thich__6969

Xe tăng
Biển số
OF-427295
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,703
Động cơ
227,550 Mã lực
Khi làm về nhân sự mợ phải chấp nhận "lòng tham" là 1 sự tồn tại hiển nhiên trong con người. Đó là nhược điểm nhưng có nhiều biện pháp nhằm kích thích lao động lại được sử dung nhờ "lòng tham".

Chưa cần mợ viết "không phải dân kỹ thuật" em cũng nhận ra.
Thực ra ở đâu cũng vậy dân kỹ thuật luôn bị đối xử bất bình đẳng nhất,
nhưng có 1 điều mà rất nhiều nhà quản lý không nắm được là người kỹ thuật giỏi (em tách hẳn ra, không phải mọi người làm kỹ thuật đều như vậy) có tính tự ái nghề nghiệp rất cao, càng giỏi tính cách này càng thể hiện rõ (nên nhiều người thích nhận xét họ gàn, nhưng thực sự nếu họ không có tính tự ái nghề cao thì họ không thể giỏi được). Biết cách khai thác, động viên, đánh vào lòng tự trọng nghề nghiệp của họ thì có thể sử dụng họ rất dễ!
Không phải em làm về kỹ thuật nên đề cao nghề của mình. Còn cái nhận xét ở trên về sự bất bình đẳng, chẳng phải chỉ ra ngoài xã hội, mà ngay trong nhà cty chỉ 2 vc mà cũng như vậy. Mọi kết quả đạt được đều các phòng khác hưởng nhiều hơn rất nhiều, đến khi hơi trục trặc và khách hàng, kể cả những khách trung thành nhất quay lưng lại (tất nhiên khách trung thành thì họ cũng có cách quay lưng rất tế nhị) thì kỹ thuật bò ra chữa cháy. Chữa xong, mọi việc OK thì kỹ thuật lại đứng trở về hàng thứ yếu!
Ông xếp cũ em, Ts học Mỹ về giữa cuộc họp tuyên bố hùng hồn: "các cậu cứ mất bao nhiêu năm học hành, ngồi đây nghe chỉ một lúc tớ nắm được hết!".
Em đồng ý với cụ, lòng tham thì ai cũng có, người làm thuê có ai nói "đủ rồi" đâu ?!
Em chiêm nghiệm thấy nhiều doanh nghiệp tư nhân ở VN rất thiếu chuyên nghiệp và không minh bạch. (một số DN em biết, một số của bạn em, GD em).
Thành lập thì theo kiểu "tiệc rượu vườn đào" (các sáng lập viên), lúc hơi khó khăn có thể cố vun vào, khó quá bắt đầu giẫy ra.
Lúc chớm thành công thì tỷ lệ chia chác bắt đầu nảy sinh, sáng lập viên thì tranh công với nhau, nhân viên thì lương không được tăng theo lãi của cty (chỉ chi cố định và càng thấp càng tốt). Bảo sao không giữ được người giỏi?!
Nhìn ra các DN lớn trên TG, các sáng lập viên đều thành tỷ phú cả, NV kỳ cựu và NV giỏi đều thành triệu phú cả. Chia từ lợi nhuận cty chứ đâu.
Ở VN, đa số các DN thì chỉ có ông chủ giàu thôi, còn NV đợi đấy, kiểu "mày không làm tao thuê thằng khác", "mức lương đó tao thuê 2-3 thằng"... bla bla.
...
ps: Một DN khác cũng của bạn em, hiện tại lương NV nó có vài người 200tr/tháng, cỡ 100tr cũng vài người, 40-50tr thì đếm khó hết ... như thế DN nó không phát mới lạ, chứ phát triển như bj thì quá xứng đáng.
 

thaonguyengarden

Xe buýt
Biển số
OF-448856
Ngày cấp bằng
27/8/16
Số km
732
Động cơ
212,526 Mã lực
Tuổi
34
Sau thất bại triền miên
từ tay trắng làm nên đống nợ vài tỏi
cháu quyết khởi nghiệp ngành nghề chế tạo sp công nghệ
sp đầu tiên là bộ tiết kiệm điện
các cụ chỉ việc cắm vào ổ cắm trong nhà, một tháng giảm 40% tiền điện
cụ nào cần inbox nhé
:D:D>:D<>:D<>:D<
 

TepKem

Xe tăng
Biển số
OF-303293
Ngày cấp bằng
30/12/13
Số km
1,694
Động cơ
316,590 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội - Việt Nam
Em không có gì để kể. Chỉ ngưỡng mộ các cụ khởi được nghiệp trong một môi trường khó khăn đủ bề: không có hỗ trợ gì từ nhà nước, thị trường vốn cho dn bé chưa có, tài sản trí tuệ không được bảo hộ, doanh nghiệp nước ngoài liên tục chuyển giá và tháo chạy, tiền định giá cao trong khi chi phí bôi trơn abc í quá lớn, sản phẩm nước ngoài k thiếu bất cứ thứ gì với giá rẻ chất lượng tốt... Các cụ đúng là có niềm tin sắt đá. Nhà nước k tạo ra một năng lực cạnh tranh cụ thể nào để tập trung nguồn lực thì rất khó cho các cụ. Các cụ phải thay đổi ngành nghề liên tục rất khó đầu tư chiều sâu do vĩ mô k ủng hộ.
 

Honda suppercup

Xe buýt
Biển số
OF-1213
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
527
Động cơ
585,464 Mã lực
Tuổi
34
Hóng tiếp cụ. Em ngành hoá chất vừa sản xuất vừa thương mại. Kể ra cụ cũng có chút liên quan đến em. ^^
 

Moon River 0976

Xe máy
Biển số
OF-140355
Ngày cấp bằng
3/5/12
Số km
98
Động cơ
366,000 Mã lực
mợ có quan hệ tốt bên Đài ko? lúc nào rảnh em với mợ cafe e đang định làm 1 số mảng bên Đài nhưng chưa nắm rõ.
Em có quan hệ bên đó, nhưng nói thực với cụ tốt - xấu còn phải tuỳ thuộc vào hoàn cảnh nữa cơ cụ ah. Khi nào cụ thu xếp được cafe thì nhắn em
 

Moon River 0976

Xe máy
Biển số
OF-140355
Ngày cấp bằng
3/5/12
Số km
98
Động cơ
366,000 Mã lực
Khi làm về nhân sự mợ phải chấp nhận "lòng tham" là 1 sự tồn tại hiển nhiên trong con người. Đó là nhược điểm nhưng có nhiều biện pháp nhằm kích thích lao động lại được sử dung nhờ "lòng tham".

Chưa cần mợ viết "không phải dân kỹ thuật" em cũng nhận ra.
Thực ra ở đâu cũng vậy dân kỹ thuật luôn bị đối xử bất bình đẳng nhất,
nhưng có 1 điều mà rất nhiều nhà quản lý không nắm được là người kỹ thuật giỏi (em tách hẳn ra, không phải mọi người làm kỹ thuật đều như vậy) có tính tự ái nghề nghiệp rất cao, càng giỏi tính cách này càng thể hiện rõ (nên nhiều người thích nhận xét họ gàn, nhưng thực sự nếu họ không có tính tự ái nghề cao thì họ không thể giỏi được). Biết cách khai thác, động viên, đánh vào lòng tự trọng nghề nghiệp của họ thì có thể sử dụng họ rất dễ!
Không phải em làm về kỹ thuật nên đề cao nghề của mình. Còn cái nhận xét ở trên về sự bất bình đẳng, chẳng phải chỉ ra ngoài xã hội, mà ngay trong nhà cty chỉ 2 vc mà cũng như vậy. Mọi kết quả đạt được đều các phòng khác hưởng nhiều hơn rất nhiều, đến khi hơi trục trặc và khách hàng, kể cả những khách trung thành nhất quay lưng lại (tất nhiên khách trung thành thì họ cũng có cách quay lưng rất tế nhị) thì kỹ thuật bò ra chữa cháy. Chữa xong, mọi việc OK thì kỹ thuật lại đứng trở về hàng thứ yếu!
Ông xếp cũ em, Ts học Mỹ về giữa cuộc họp tuyên bố hùng hồn: "các cậu cứ mất bao nhiêu năm học hành, ngồi đây nghe chỉ một lúc tớ nắm được hết!".
Hic, em biết về 'lòng tham' có thể tồn tại trong mỗi con người, nhưng không học đủ câu 'lòng tham không đáy' nên chết chìm từ cái đó.

Về dân kỹ thuật, biết là họ có tự ái nghề nghiệp (thậm chí một vài người dân kỹ thuật còn có cả sự tự tôn chuyên môn một cách thái quá), nhưng gì thì gì cũng phải hài hoà lợi ích và không ảnh hưởng trọng yếu tới hoạt động của doanh nghiệp. Vì vậy dân kỹ thuật nên tự ái 'trong khuôn khổ' và dân quản lý nên tôn trọng - ghi nhận vai trò của dân kỹ thuật một cách công bằng nhất, em hơi ngạc nhiên về câu phát biểu của Sếp cũ cụ, làm đến Sếp rồi thì không nên suy nghĩ như vậy chứ chưa nói gì đến phát biểu.

Nhân bàn luận về dân kỹ thuật, em lan man sang 1 câu chuyện nhỏ khác hầu các cụ:
Năm 2010, em có làm freelancer về việc tư vấn gọi vốn cho 1 doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực giáo dục mầm non, họ đang mong muốn xây dựng tại nội thành Hà Nội một chuỗi các trường mầm non chất lượng cao (cao thật chứ không phải cao mồm :))), họ có 1 bác Giám đốc chuyên môn (GDCM) người Anh (xịn). Một điểm trường họ định đặt là toà nhà ngay sát trường Ams, căn cứ vào phương án thiết kế mặt bằng thì tính toán tài chính chỉ ra rằng mỗi học sinh sẽ có tối đa a(m2) trong lớp và b(m2) ngoài sân (lâu rồi nên em không nhớ chính xác là bao nhiêu), chuyển sang bác GDCM - gạch toẹt luôn và ngay lập tức, bác nói tiêu chuẩn Anh là mỗi học sinh sẽ có tổi thiểu c(m2) trong nhà và d(m2) ngoài sân (c = 3xa và d = 3,5xb), điều đó có nghĩa là một lớp dự tính 15 cháu thì chỉ có thể tuyển sinh tối đa 5 cháu, hê hê.
- Sĩ số như vậy sẽ không đảm bảo doanh nghiệp có lãi
BÁC: Tôi không quan tâm đến việc lãi - lỗ, việc của tôi là chất lượng giáo dục (Đúng thật)
- Tuy nhiên, đứng trên quan niệm của một người mẹ, tôi thực sự không cần con tôi phải có đến c(m2) trong lớp và d(m2) ngoài sân, a(m2) và b(m2) đã là quá đủ với con tôi rồi, tôi rất vui lựa chọn Trường vì mức học phí phù hợp - tôi chắc chắn an tâm về điều kiện an toàn thực phẩm, vệ sinh lớp học, an toàn khác - tôi cũng hứng thú vì chương trình học của Trường tuân thủ tuyệt đối theo chương trình gốc của nước ngoài (bla bla)
BÁC: Đấy là chị đứng trên quan điểm của nguời mẹ, chị không đứng trên quan điểm và nhu cầu tối thiểu của đứa trẻ, những cái chị liệt kê là những điều hiển nhiên tụi trẻ phải được, và bên cạnh đó là tối thiểu c(m2) và d(m2) (cũng quá đúng luôn)

Lập luận tưng bừng, tranh luận tưng bừng, kết quả là, dự án không qua được vòng nội bộ, và hiện tại trường khác (hình như Just Kids) đã thuê ở địa điểm đó :)
 

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
32,485
Động cơ
900,894 Mã lực
...Lập luận tưng bừng, tranh luận tưng bừng, kết quả là, dự án không qua được vòng nội bộ, và hiện tại trường khác (hình như Just Kids) đã thuê ở địa điểm đó :)
Em không biết về khoa học giáo dục nên chẳng thể nhận xét mấy ông chuyên gia đó đúng hay sai,
nhưng cũng không phủ nhận có nhiều người rất lý thuyết, không hiểu thực tế.
Nhưng có 1 điều là các quy luật tự nhiên chẳng bao giờ nể ai, nên người ta không thể chống lại. Người hiểu cả lý thuyết và thực tế sẽ biết vận dung các quy luật tự nhiên cho phù hợp với ý muốn của mình.
Em rất ngưỡng mộ tụi mũi lõ làm khoa học. Trong khoa học với họ không có bạn và cũng chẳng có kẻ thù, thấy đúng họ nói đúng và sai thì họ bảo sai cho nên họ có nhiều người giỏi. Người Việt mình khi làm khoa học, kỹ thuật lại hay lựa chiều nên rất hiếm có người thực sự giỏi.
Mấy ông chuyên môn phải nói ra được đúng về mặt kỹ thuật, còn sử dụng ý kiến của họ đến đâu là quyết định của người nghe (tức là sếp)!
Như cái ví dụ của mợ, em chỉ thấy với tiêu chuẩn thì có cao, có thấp và rất thấp cho các cách sử dụng cho hiệu quả khác nhau như cực tốt, tốt, không tốt, có hại và rất nguy hại. Ví dụ trong bệnh viện người ta quy định khoảng cách tối thiểu giữa 2 gường bệnh nhân, tất nhiên chẳng có tiêu chuẩn nào cho 2 bệnh nhân chung 1 giường, nhưng thực tế nhiều bệnh viện ở HN, Tp. Hồ Chí Minh không chỉ khoảng cách không đủ mà người ta còn xếp đến 3 bệnh nhân chung một giường. Đại đa số những bệnh nhân nằm chung nhau vẫn được chữa khỏi bệnh rồi xuất viện. Như thế cũng chẳng có nghĩa là giường bệnh trong bệnh viện với 3 bệnh nhân là hợp lý!
 

Anddy

Xe tải
Biển số
OF-437379
Ngày cấp bằng
15/7/16
Số km
476
Động cơ
215,280 Mã lực
BÁC: Tôi không quan tâm đến việc lãi - lỗ, việc của tôi là chất lượng giáo dục (Đúng thật)
- Tuy nhiên, đứng trên quan niệm của một người mẹ, tôi thực sự không cần con tôi phải có đến c(m2) trong lớp và d(m2) ngoài sân, a(m2) và b(m2) đã là quá đủ với con tôi rồi, tôi rất vui lựa chọn Trường vì mức học phí phù hợp - tôi chắc chắn an tâm về điều kiện an toàn thực phẩm, vệ sinh lớp học, an toàn khác - tôi cũng hứng thú vì chương trình học của Trường tuân thủ tuyệt đối theo chương trình gốc của nước ngoài (bla bla)
BÁC: Đấy là chị đứng trên quan điểm của nguời mẹ, chị không đứng trên quan điểm và nhu cầu tối thiểu của đứa trẻ, những cái chị liệt kê là những điều hiển nhiên tụi trẻ phải được, và bên cạnh đó là tối thiểu c(m2) và d(m2) (cũng quá đúng luôn)

Lập luận tưng bừng, tranh luận tưng bừng, kết quả là, dự án không qua được vòng nội bộ, và hiện tại trường khác (hình như Just Kids) đã thuê ở địa điểm đó :)
Thế này sẽ có nhiều cách nói, cách nghĩ, cách hiểu rất khác nhau:
-CEO: ông chẳng hiểu mẹ gì về KD, tôi cần lãi, khi nào tôi cần ông ngồi im ông phải im.
-BAC: tôi nói không đúng làm không đúng là tôi bán rẻ tôi.
-Khác: BÁC dĩ hòa vi quý tí đã chết ai, cái này gọi là khoa học vị money cccm nhỉ.
-Khác nữa: hoan hô BÁC, BÁC thật bản lĩnh, dám nói những điều mình nghĩ, chứ không nghĩ một đằng nói một nẻo...
 

nhathuy12

Xe đạp
Biển số
OF-462786
Ngày cấp bằng
19/10/16
Số km
17
Động cơ
202,520 Mã lực
Tuổi
36
cụ ra làm mấy tờ vietlot là nhanh giàu nhất cụ ạ
 

ComradeX

Xe máy
Biển số
OF-165330
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
98
Động cơ
347,520 Mã lực
Em vào đọc top này, thấy ngưỡng mộ các cụ/mợ quá, đặc biệt là moon river 0976, cho nên bằng "nhiều biện pháp nghiệp vụ đặc biệt", em đã bắt ông xã nhà em nhả nick này cho em.
Em có một cái biz nho nhỏ, kéo dài được 8 năm thì vừa "lìa đời". Cái may mắn của em là không bị mất nhiều tiền, nhưng... cái cảm giác xót xa, cay đắng nó cứ dâng đầy trong lòng. Em chỉ thấy thương nhân viên của mình, họ đã rất tin tưởng mình, vậy mà cuối cùng em khiến cho họ mất việc. Cúi đầu xin lỗi từng nhân viên một mà thấy giận bản thân mình quá.
Em cũng muốn mượn cái top này, viết ra những sự kiện của mình, để biết mình sai ở đâu.......
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top