[Funland] chuyên đề quãng thời gian khổ nhất đời chúng ta

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,651
Động cơ
699,492 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em ít tuổi hơn cụ chủ thớt.
Tới bây giờ quãng thời gian khổ nhất của em là giai đoạn năm 2010-2011. Gia đình em đầy đủ, bố mẹ công nhân lao động không giàu nhưng cũng không bị đói, ăn học đàng hoàng.
Vậy mà 2010 - 2011 em trắng trơn, chạy ăn từng bữa, con cái nheo nhóc, gửi nhờ cậy không từ một ai từ hàng xóm tới người quen. Đi làm lúc mờ sớm, con còn bé quá phải nhờ bác đồng nát sang cho con dậy đưa đi lớp hộ, tháng gửi bác 300k sau rồi bác cũng chả lấy. Tiền gửi con thì toàn trả sau, bác trông trẻ bảo thôi mày ở nhà mà trông con, chứ đi làm không đủ tiền gửi con, bác không trông đâu :((. Lúc không có tiền mua sữa cho con thì sĩ diện với tự ái vứt hết, việc chân tay lem luốc thế nào cũng chả từ. Nghĩ lại mà hãi hùng.
Qua gian nan em có thêm bao người bạn tốt, cũng là điều may mắn.
 

zolahn

Xe container
Biển số
OF-141258
Ngày cấp bằng
10/5/12
Số km
6,578
Động cơ
357,879 Mã lực
Em ngày bé đế.ch phải con nhà nghèo. Mà cuộc sống em lại nghèo khó thế mới hài.
Chuyện bắt đầu từ khi papa em cưới bà 2. Bà dẳ diếu thêm 2f1 từ bắc vào nam sinh sống. Em vô tình lại có thêm 1 chị và 1 em ngang hông :((

Ác mộng cả thể xác lẫn tinh thần. 1Mình papa em nuôi 4 cái tàu há mồm. Từ 1 đứa muốn gì được đó giờ buổi sáng phải ăn cơm rang ở nhà để đi học. Từ 1 đứa được papa đưa đón đi học giờ em phải cuốc bộ đi học cách nhà gần 5km với 1 đứa học lớp 5 là quá sức em lúc đó.

Nhưng những cái đó chưa đau. Nhiều lúc cháu thèm 1 que kem,1 viên kẹo lúc xưa cháu muốn là được giờ cháu chỉ dám nhìn bạn ăn nuốt nước bọt ực ực :(( . cũng vì thèm ăn quà vặt cháu đã theo các anh chị lối xóm đi nhặt sắt vụn đem bán. Cũng chỉ được cái bánh dừa,viên kẹo singum con két. Hay 1 cây kẹo bông gòn cho cả buổi chiều lang thang như 1 con chó chạy rông.
Cháu tha được ít quà về nhà chưa kịp ăn để lên bàn quay qua quay lại đã mất :(( . đi tìm mãi thì ra thằng em ngang hông của cháu nó đang ăn ngon lành :( . ko đánh nó cháu có lỗi với mình. Mà đánh nó chị ngang hông lại đánh cháu. Rồi papa cháu, mẹ nó làm thịt cháu. :( . rồi dồn chó vào chân tường cũng có ngày chó cắn lại 1 hôm cháu táng nó. Thì bị chị nó sốp dẻo cháu. Thế thua cháu phải kêu các anh hàng xóm vào bênh cháu. Tối về papa cháu oánh cháu tiếp và nói :" mày có kẹo sao ko cho em ăn" . zzzzhaizzzzz. Ai bảo nó là em của cháu???

Hôm sau cháu ko cuốc bộ đi học. Mà cháu lại cuôsc bộ từ nhà papa cháu sang nhà mama cháu ở. Cháu đã đi từ sáng sớm đến tối mịt mới đến nơi. Cháu đi từ quận 5 về quận 1. Đó là thời gian cháu học lớp 5. Khoảng thời gian hãi hùng nhất của đời tuổi thơ dữ dội của cháu :(
Cụ đúng là sướng quen rồi nên khổ ko chịu đc :D
 

thucnga01

Xe hơi
Biển số
OF-474464
Ngày cấp bằng
2/12/16
Số km
180
Động cơ
199,200 Mã lực
Tuổi
33
Nếu xét về cái ăn cái mặc thì em thấy những năm 80 - 90 khổ thật, bo bo - hạt mạch dã mỏi tay. Bữa đói bữa no, nhà nào cũng đầu tắt mặt tối, con nhỏ từ 5 tuổi đã phải làm việc như lấy củi, chăn trâu, đi hót phân để về tưới rau,... Cơ mà hồi đó còn nhỏ, chẳng biết khổ là gì, mong mãi không hết 1 năm để đến tết được ăn bánh chưng, được đốt quả pháo hay có bộ quần áo mới,...
 

nowhereland

Xe container
Biển số
OF-156093
Ngày cấp bằng
10/9/12
Số km
5,729
Động cơ
418,996 Mã lực
Năm em học lớp ba, 9 tuổi có hôm mẹ đi khám bệnh, nói là khám thôi chứ không bênh gì mà để lấy cái giấy rồi xin nghỉ ăn 2 lương, lương nghỉ ốm còn mẹ em vẫn xin đi làm việc khác để có thêm thu nhập (mà bố bỏ đi, mình mẹ nuôi 3 cái tàu há mồm có ốm cũng không dám nghỉ). Sáng, nhà chẳng có gì ăn sáng còn mấy củ khoai luộc cho 2 đứa em ăn (1 đứa 6 tuổi, 1 đứa 3 tuổi) còn em và mẹ em nhịn đói. Mẹ đi từ sớm mà đến mãi 12h30 trưa mới về, ở nhà bọn em đói run hết cả chân tay, mờ cả mắt. Hóa ra mẹ khám bệnh xong trên đường về bị tông vào đ ít xe đạp của một thằng khác do bị nó bẫy và đòi bồi thường phải đi sửa xe cho nó, vét sạch cả túi cũng không đủ trả tiền sửa vì nhà chạy ăn từng bữa, trong túi mẹ em chỉ có đủ tiền đong một bơ gạo (khoảng 8 lạng gạo) hết cách nên nó cũng đành thôi. Mẹ về hết tiền, không gạo, không khoai sắn, nhà không còn bất kỳ thứ gì ăn được, mẹ em đành chạy sang bà hàng xóm vay được một ít gạo nếp để lâu đã hơi bị mọt (vì người ta có đồ tử tế cũng không dám cho vay sợ mình đói quá không có mà trả), thế là cũng quý hóa lắm rồi. Bỏ gạo nếp vào nồi nấu cháo loãng suông với muối rồi mấy mẹ con húp xì xụp ngon như sơn hào hải vị luộn. Chiều mẹ lại đạp xe tất tả đi lo vay tiền mua gạo, nghĩ đến giờ vẫn còn toát mồ hôi.
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
3,329
Động cơ
206,515 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Em ngày bé đế.ch phải con nhà nghèo. Mà cuộc sống em lại nghèo khó thế mới hài.
Chuyện bắt đầu từ khi papa em cưới bà 2. Bà dẳ diếu thêm 2f1 từ bắc vào nam sinh sống. Em vô tình lại có thêm 1 chị và 1 em ngang hông :((

Ác mộng cả thể xác lẫn tinh thần. 1Mình papa em nuôi 4 cái tàu há mồm. Từ 1 đứa muốn gì được đó giờ buổi sáng phải ăn cơm rang ở nhà để đi học. Từ 1 đứa được papa đưa đón đi học giờ em phải cuốc bộ đi học cách nhà gần 5km với 1 đứa học lớp 5 là quá sức em lúc đó.

Nhưng những cái đó chưa đau. Nhiều lúc cháu thèm 1 que kem,1 viên kẹo lúc xưa cháu muốn là được giờ cháu chỉ dám nhìn bạn ăn nuốt nước bọt ực ực :(( . cũng vì thèm ăn quà vặt cháu đã theo các anh chị lối xóm đi nhặt sắt vụn đem bán. Cũng chỉ được cái bánh dừa,viên kẹo singum con két. Hay 1 cây kẹo bông gòn cho cả buổi chiều lang thang như 1 con chó chạy rông.
Cháu tha được ít quà về nhà chưa kịp ăn để lên bàn quay qua quay lại đã mất :(( . đi tìm mãi thì ra thằng em ngang hông của cháu nó đang ăn ngon lành :( . ko đánh nó cháu có lỗi với mình. Mà đánh nó chị ngang hông lại đánh cháu. Rồi papa cháu, mẹ nó làm thịt cháu. :( . rồi dồn chó vào chân tường cũng có ngày chó cắn lại 1 hôm cháu táng nó. Thì bị chị nó sốp dẻo cháu. Thế thua cháu phải kêu các anh hàng xóm vào bênh cháu. Tối về papa cháu oánh cháu tiếp và nói :" mày có kẹo sao ko cho em ăn" . zzzzhaizzzzz. Ai bảo nó là em của cháu???

Hôm sau cháu ko cuốc bộ đi học. Mà cháu lại cuôsc bộ từ nhà papa cháu sang nhà mama cháu ở. Cháu đã đi từ sáng sớm đến tối mịt mới đến nơi. Cháu đi từ quận 5 về quận 1. Đó là thời gian cháu học lớp 5. Khoảng thời gian hãi hùng nhất của đời tuổi thơ dữ dội của cháu :(
Cái này fai để cụ nào mà có con riêng đang tính tập 2 thì vào mà ngẫm. Sướng mình nhưng con mình chưa chắc đã sướng :(
 

refaire

Xe tăng
Biển số
OF-160507
Ngày cấp bằng
12/10/12
Số km
1,678
Động cơ
362,606 Mã lực
Nơi ở
Sans famille
Đang bên kia cái dốc cuộc đời mà vẫn tay trắng thì đủ mùi khổ chưa ạ ? :((
 

toyennha

Xe lăn
Biển số
OF-296722
Ngày cấp bằng
27/10/13
Số km
12,597
Động cơ
473,159 Mã lực
Nơi ở
Ngoài Vùng Phủ Sóng
Cái này fai để cụ nào mà có con riêng đang tính tập 2 thì vào mà ngẫm. Sướng mình nhưng con mình chưa chắc đã sướng :(
Em đến năm 30 mới dám lấy vợ. Trước đó cũng yêu rất nhiều. Em suy nghĩ rất nhiều về khoản thời gian "dữ dội" của em. Sợ mình lại sơ sẩy làm khổ đời sau. :( . Trộm vía nhờ trời thương mà đến giờ này 2 vợ chồng chưa to tiếng với nhau lần nào. Kinh tế có lúc chênh vênh nhưng tình cảm vợ chồng chẳng thấy chênh vênh tẹo nào :)
 

Khất Thực

Xe container
Biển số
OF-51344
Ngày cấp bằng
21/11/09
Số km
8,402
Động cơ
-98,554 Mã lực
Nơi ở
Cái Bang
Cháu khổ nhất lúc gấu đến ngày ạ;))
 

daudoc

Xe tăng
Biển số
OF-80067
Ngày cấp bằng
13/12/10
Số km
1,114
Động cơ
424,400 Mã lực
Ơ hồi bé có đói khổ tí nhưng là thích nhất đấy cụ, đầu óc nó thoải mái :P:P:P
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
3,329
Động cơ
206,515 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Em đến năm 30 mới dám lấy vợ. Trước đó cũng yêu rất nhiều. Em suy nghĩ rất nhiều về khoản thời gian "dữ dội" của em. Sợ mình lại sơ sẩy làm khổ đời sau. :( . Trộm vía nhờ trời thương mà đến giờ này 2 vợ chồng chưa to tiếng với nhau lần nào. Kinh tế có lúc chênh vênh nhưng tình cảm vợ chồng chẳng thấy chênh vênh tẹo nào :)
Chúc mừng cụ, tài chính tiền bạc thì kiếm cả đời có lúc nọ lúc kia chứ tình cảm trong gd mới là cái quý nhất cụ ạ. Lắm nhà của thì nhiều tiêu ko hết mà vc lục đục, ly tán, nghĩ đúng la chỉ khổ con trẻ thôi.
 

dailyhuongsach

Xe điện
Biển số
OF-176513
Ngày cấp bằng
13/1/13
Số km
4,711
Động cơ
377,650 Mã lực
Nơi ở
01686243333
Website
www.nhangsachnganthanh.vn
Mai sau chưa biết sao chứ , thời con gái của e . Mọi cay đắng -tủi nhục e trải qua rồi . E oánh dấu thớt- tối khóc lóc về một thời đã qua :)
 

dailyhuongsach

Xe điện
Biển số
OF-176513
Ngày cấp bằng
13/1/13
Số km
4,711
Động cơ
377,650 Mã lực
Nơi ở
01686243333
Website
www.nhangsachnganthanh.vn
Chuyện của e nó hơi dài một tý , vì nó ở 2 thời điểm khác nhau nhưng nói chung nó ở trong giai đoạn 10 năm khổ cực ạ :))
Cuối năm 96 Bố Mẹ đưa e gái e vào Đăk Lăk làm kinh tế mới . Tết Mẹ về đưa e vào để trông nhà và trông e cho BM e đi làm . 16/1/97 hành trình xa quê của e bắt đầu .

Cuối năm 97 Mẹ e đưa e gái về lại quê do con bé không chịu đc thời tiết trong đó . Ốm đau thường xuyên . Còn lại 2 Bố con cùng GĐ Cô ruột e ở trong đó .
Ngày đó cả nhà Cô e bán xăng dầu ( cái thời dầu hơn 3k/lít và xăng gần 5k/ lít ) . Hai bố con e ở nhờ một căn nhà nhỏ trong vườn GĐ Cô . Rồi sau đó Bố e lên Buôn Ma Thuột làm , e ở nhờ nhà Cô , đi học và giúp Chú e trông 3 đứa e. Ngày đấy đạp xe lọc cọc đường đất đỏ cả đi lẫn về ngày chục km .
Bố e đi làm một thời gian thì về , Cô chú e xây nhà trong gần chợ để buôn bán cho tiện nên Bố con e lên ở cái nhà to . Hai Bố con vừa nuôi bò , nuôi gà công nghiệp , bán xăng dầu , tạp hoá và trồng bông ( cây bông ý ạ ) . Trong nhà lúc nào cũng có mấy trăm con gà . E sáng đi học , trưa về cơm nước giúp Bố đun nước cho gà uống , chiều dắt bò ra rẫy chăm sóc rẫy bông . Có thời kỳ được một mìh thu hoạch cả rẫy bông . Sướng lắm ạ .

Nhưng cũng năm đấy, tầm đầu tháng 12 âm , Bố e bán mấy trăm con gà được 17 tr . Chú e bảo :" Hai Bố con thu xếp dọn dẹp nhà cửa rồi về nhà Chú ăn Tết " Nhưng Bố e à ừ rồi chục ngày sau Ông rước về 500 con gà giống :((:(( . Được tuần lễ tức vào 28 Tết năm đó Chú e bán nhà . E đi học về thấy người ta dọn đồ đến ở mà ngơ ngác , có 2 bộ quần xanh áo trắng đi học cũng mất . Mà Tết năm đó chỉ có đến 29 . Sáng hôm sau Bố e mượn đc cái nhà bỏ không , Bố e chuyển hết đc đàn gà về đấy thì uống mấy chén vs chủ nhà mới thế là ngủ say tít . Còn mìh e lóc cóc đẩy xe đạp chở bát đĩa .... Xuống cái dốc nhỏ đồ đạc rơi hết . E - một con bé học lớp 6 hoàn toàn bất lực .May chị gái đứa bạn cùng mấy người bạn đi chơi về thấy thế bê đồ lên cột lại cho , e cứ cúi gằm mặt k dám ngẩng lên cảm ơn vì xấu hổ .
Ở nhà mới gà không có chuồng trại gì nên lạnh , nước cũng phải xách nhờ nhà hàng xóm . Mùng 1, mùng 2 mà gà nó như nắm tay cứ chết mấy chục con/ ngày . Đau xót lắm các Cụ ạ.
Đó là cái Tết mà e nhớ nhất trong đời .

Sau mất hết vốn vào vụ gà đấy . Cô e thuê rẫy cafe ở khácc huyện nhờ Bố e và ông anh họ e về chăm và thu hoạch cf. Nghỉ hè lớp 7 e được đưa vào đó để hộ Bố cơm nước . Lần đầu đc đi xa làm rẫy háo hức lắm , thế quái nào chuẩn bị cả túi quần áo rồi lại bỏ quên ở nhà thành ra có nhõn bộ mặc trên người :((:((. Ở với Bố và A họ lại là thanh niên chưa vợ mà quần áo có nhõn bộ . Không biết làm thế nào . Rẫy cách nhà mấy chục km . Ngày đấy dùng giếng khoan sâu cả trăm mét . Mỗi tối quay nước để tắm ( cái gàu múc nước là cái can 20 lít bỏ cái phần trên ) . Có lần nặng quá cái trục quay nó bật ngược trở lại đập cho sưng hết mặt . Có nhõn bộ đồ nên vào tắm thì cởi ra giặt vắt kiệt nước rồi mới tắm . Từ chỗ tắm về nhà cả nửa quả đồi nên mặc đồ uớt vào chạy từ chỗ tắm về gần nhà lại chạy ngược lại mấy vòng như thế . Về nhà ngồi ăn cơm trên sàn gỗ sợ ướt sàn nên mọi người biết .
Và e đã cứ tắm xong chạy quanh đồi lúc nhập nhoạng tối như thế 1 tháng 20 ngày thì đc về phố ạ . À có buổi trưa e ra suối nhặt đc cái quần mang về giặt để thay nhưng nó to quá k vừa e lại vứt đi . Đó là mùa hè đáng nhớ nhất ạ :))

Từ đó e về ở hẳn với Cô chú e . Vừa đi học vừa giúp Cô chú e bán hàng : xăng dầu , bu lông ốc vít ... Cuộc sống không khó khăn nhưng tình cảm thiếu thốn , nhiều lúc ốm đau nghĩ nhớ Mẹ , tủi thân lại khóc thầm .
Năm sau BM e chia tay . Bố e lấy vợ mới và sinh đc con trai . E học xong lớp 9 , Cô e k cho e ở và cũng k cho e đi học nữa . Lúc đó Bố e vừa có con xong kinh tế cũng khó khăn . Cô e khuyên e xuống SG làm may . Mẹ bạn học của e bảo e tranh thủ 3 tháng hè đi xuống Kroong Bông làm giúp việc quán cơm rồi lấy tiền đấy mua sách , đóng học . Cô ý sẽ cho e ở nhà cô ấy để 2 đứa đi học cùng nhau . Cô e cũng k cho e đi . Bố e vẫn cho e đi học nhưng nhìn tình cảnh lúc ấy , e cắn răng chấp nhận . Mặc dù lúc đấy e là học sinh giỏi cấp tỉnh .
Khi các bạn đăng ký vào lớp 10 , e gói ghém quần áo trở về miền Trung . Mẹ e cho e đi học tiếp nhưng e bảo thôi , ít nữa con đi làm rồi học buổi tối vậy .

Vài tháng sau Chú e gọi điện về bảo e vào Đăk Lăk làm thủ tục đi Malay làm công nhân may . Mẹ e k cho đi vì Bác e ở Quảng Ninh bảo e ra ngoài này làm cho gần .

18/12/2002 e lần đầu đặt chân đến mảnh đất mỏ và nếm trải cay đắng đến tột độ .
Bác e là người cực kỳ cay nghiệt , ông luôn mắng chửi e là " người rừng " chỉ vì e k biết bèo tấm là gì ( bèo dính trong rau cải xoong ) - cha sinh mẹ đẻ e có được biết bèo tấm là gì đâu . Ông hứa đưa e ra cho e đi làm công nhân ở cty con trai ông nhưng cũng gần Tết nên e ở nhà giúp việc cho cả nhà bác và con dâu bác .
Sáng ra dậy từ 4g sáng để đi bộ thể dục lên đồi Đài THQN , sau đó về giặt giũ nhà bác , lên tầng trên giặt giũ nhà C dâu . Trông cháu .... Đến 1g trưa mới đc ăn cơm , mà lúc nào cũng cơm nguội . Nhà bác e có 2 nồi cơm , em và giúp việc lúc nào cũng chỉ đc ăn cơm ở nồi cơm nguội thừa , mỗi người chỉ đc 1 bát duy nhất . Sáng ra là phải nhịn chỉ có bác mới đc ăn sáng . Đêm nào cũng bế cháu ngủ gà gật vì nó khóc cả đêm . Sáng ra lại băt đầu từ 4h sáng và đêm thì k biết lúc nào là kết thúc một ngày cả .
Nhiều hôm e đói đến lả , có lần c dâu e đi xuống dươia nhà e phải khoá chặt cổng và cửa rồi up gói mỳ tôm bê vào trong nhà vệ sinh ngồi ăn chỉ sợ bác lên nhìn thấy bác lại chửi . Bác lại gọi điện về quê mắng Mẹ e và bêu rếu . May cái ngày e đi Mẹ cho 200k , nhiều hôm đói e mua tạm cái bánh mỳ rồi trốn sau gầm cầu thang khu tập thể ăn lấy sức .
Có lần ông chửi mắng e , bắt e quỳ mấy tiếng đồng hồ chỉ vì e xin phép ra ngoài ở để đi làm thêm buổi tối. Ông mắng nhiếc e mấy ngày trời , ông xúc phạm BM e , nói chung k còn gì để nói nữa . Ông gọi Mẹ e ra đưa e về . Lần đó quá sức chịu đựng , e quyết định tự tử để chấm dứt mọi đau khổ .
Sau khi ở nhà bác suốt mấy tiếng , e về nhà con trai bác. E khoá cổng và cửa . E dự định viết thư gửi BM e xong e sẽ tự dí điện vào người . Nhưng như hiểu ý định của e bác dâu và c dâu e sang đập cửa và lôi e lên nhà của c dâu ( c dâu thứ 2) và khuyên giải , và k cho e ở một mìh .

Nói chung là e vẫn còn khổ nhiều . Ông anh con nhà bác đi tennis hai , 3g sáng mới về . E ngủ say k biết đường mở cửa cũng bị bắt quỳ và nghe chửi .
Lên HN học nghề cùng chị dâu ngày nào cũng đi bộ từ Hào Nam về Bùi Thị Xuân , tối về cơm nước , giặt giũ , và phục vụ cả con dâu ông lẫn con gái ông đến 1g sáng . Xoa bóp chân , cẳng cho 2 bà tướng ấy . Đều như vắt chanh suốt nửa năm trời như thế .

Tháng 10 năm 2004 e có người yêu là ông xã e bây giờ . Cuộc đời e đc cứu rỗi .
Viết ra không phải kể lể gì , dù gì cũng đã qua hết . Các Cụ đừng ném đá e
 

trungan

Xe tải
Biển số
OF-74150
Ngày cấp bằng
29/9/10
Số km
245
Động cơ
425,390 Mã lực
Chia sẻ cái nghèo xưa cùng cụ.
Em ngày bé cũng mò cua, bắt cá cóng mùa đông suốt; năm học lớp 12 xong trượt ĐH còn trồng hàng ngàn gốc cà, su hào, cà chua, đỗ, ...; trung bình 1 ngày gánh 200 gánh nước, phun thuốc cho cà chua, đỗ khoảng 15 bình/ tuần. Được cái ông bà, bố mẹ đủ cả và được yêu thương chứ không bị roi như cụ chủ.
Nhưng giờ cụ đi 730i là ngon rồi.
Cụ đồng hương Cẩm khét này léo gì mà phun kinh thế. 15 bình 1 tuần chết cụ hết cả huyện :-t
 

O Muong Te

Xe điện
Biển số
OF-25271
Ngày cấp bằng
5/12/08
Số km
4,621
Động cơ
500,766 Mã lực
Nơi ở
Dĩ nhiên là Mường tè
Nếu xét về cái ăn cái mặc thì em thấy những năm 80 - 90 khổ thật, bo bo - hạt mạch dã mỏi tay. Bữa đói bữa no, nhà nào cũng đầu tắt mặt tối, con nhỏ từ 5 tuổi đã phải làm việc như lấy củi, chăn trâu, đi hót phân để về tưới rau,... Cơ mà hồi đó còn nhỏ, chẳng biết khổ là gì, mong mãi không hết 1 năm để đến tết được ăn bánh chưng, được đốt quả pháo hay có bộ quần áo mới,...
Nhưng nếu xét về tinh thần thì đúng là từ lúc ra trường, tự đi kiếm ăn lo cuộc sống mới thấm vất vả trong cái xã hội này. Cũng không quá đầu tắt mặt tối nhưng một năm nó qua đi quá nhanh, ngoảnh đi ngoảnh lại hết năm chẳng thấy mình đạt được cái gì. Đúng là một vòng lẩn quẩn :((
Chuẩn ứ phải chỉnh, em cũng có tâm tư giống cụ.
 

Say24h

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-56316
Ngày cấp bằng
1/2/10
Số km
8,345
Động cơ
513,654 Mã lực
Nơi ở
ASEAN
Website
www.facebook.com
Để đêm em chia xẻ. Em đang đây
 

refaire

Xe tăng
Biển số
OF-160507
Ngày cấp bằng
12/10/12
Số km
1,678
Động cơ
362,606 Mã lực
Nơi ở
Sans famille
Chuyện của e nó hơi dài một tý , vì nó ở 2 thời điểm khác nhau nhưng nói chung nó ở trong giai đoạn 10 năm khổ cực ạ :))
Cuối năm 96 Bố Mẹ đưa e gái e vào Đăk Lăk làm kinh tế mới . Tết Mẹ về đưa e vào để trông nhà và trông e cho BM e đi làm . 16/1/97 hành trình xa quê của e bắt đầu .

Cuối năm 97 Mẹ e đưa e gái về lại quê do con bé không chịu đc thời tiết trong đó . Ốm đau thường xuyên . Còn lại 2 Bố con cùng GĐ Cô ruột e ở trong đó .
Ngày đó cả nhà Cô e bán xăng dầu ( cái thời dầu hơn 3k/lít và xăng gần 5k/ lít ) . Hai bố con e ở nhờ một căn nhà nhỏ trong vườn GĐ Cô . Rồi sau đó Bố e lên Buôn Ma Thuột làm , e ở nhờ nhà Cô , đi học và giúp Chú e trông 3 đứa e. Ngày đấy đạp xe lọc cọc đường đất đỏ cả đi lẫn về ngày chục km .
Bố e đi làm một thời gian thì về , Cô chú e xây nhà trong gần chợ để buôn bán cho tiện nên Bố con e lên ở cái nhà to . Hai Bố con vừa nuôi bò , nuôi gà công nghiệp , bán xăng dầu , tạp hoá và trồng bông ( cây bông ý ạ ) . Trong nhà lúc nào cũng có mấy trăm con gà . E sáng đi học , trưa về cơm nước giúp Bố đun nước cho gà uống , chiều dắt bò ra rẫy chăm sóc rẫy bông . Có thời kỳ được một mìh thu hoạch cả rẫy bông . Sướng lắm ạ .

Nhưng cũng năm đấy, tầm đầu tháng 12 âm , Bố e bán mấy trăm con gà được 17 tr . Chú e bảo :" Hai Bố con thu xếp dọn dẹp nhà cửa rồi về nhà Chú ăn Tết " Nhưng Bố e à ừ rồi chục ngày sau Ông rước về 500 con gà giống :((:(( . Được tuần lễ tức vào 28 Tết năm đó Chú e bán nhà . E đi học về thấy người ta dọn đồ đến ở mà ngơ ngác , có 2 bộ quần xanh áo trắng đi học cũng mất . Mà Tết năm đó chỉ có đến 29 . Sáng hôm sau Bố e mượn đc cái nhà bỏ không , Bố e chuyển hết đc đàn gà về đấy thì uống mấy chén vs chủ nhà mới thế là ngủ say tít . Còn mìh e lóc cóc đẩy xe đạp chở bát đĩa .... Xuống cái dốc nhỏ đồ đạc rơi hết . E - một con bé học lớp 6 hoàn toàn bất lực .May chị gái đứa bạn cùng mấy người bạn đi chơi về thấy thế bê đồ lên cột lại cho , e cứ cúi gằm mặt k dám ngẩng lên cảm ơn vì xấu hổ .
Ở nhà mới gà không có chuồng trại gì nên lạnh , nước cũng phải xách nhờ nhà hàng xóm . Mùng 1, mùng 2 mà gà nó như nắm tay cứ chết mấy chục con/ ngày . Đau xót lắm các Cụ ạ.
Đó là cái Tết mà e nhớ nhất trong đời .

Sau mất hết vốn vào vụ gà đấy . Cô e thuê rẫy cafe ở khácc huyện nhờ Bố e và ông anh họ e về chăm và thu hoạch cf. Nghỉ hè lớp 7 e được đưa vào đó để hộ Bố cơm nước . Lần đầu đc đi xa làm rẫy háo hức lắm , thế quái nào chuẩn bị cả túi quần áo rồi lại bỏ quên ở nhà thành ra có nhõn bộ mặc trên người :((:((. Ở với Bố và A họ lại là thanh niên chưa vợ mà quần áo có nhõn bộ . Không biết làm thế nào . Rẫy cách nhà mấy chục km . Ngày đấy dùng giếng khoan sâu cả trăm mét . Mỗi tối quay nước để tắm ( cái gàu múc nước là cái can 20 lít bỏ cái phần trên ) . Có lần nặng quá cái trục quay nó bật ngược trở lại đập cho sưng hết mặt . Có nhõn bộ đồ nên vào tắm thì cởi ra giặt vắt kiệt nước rồi mới tắm . Từ chỗ tắm về nhà cả nửa quả đồi nên mặc đồ uớt vào chạy từ chỗ tắm về gần nhà lại chạy ngược lại mấy vòng như thế . Về nhà ngồi ăn cơm trên sàn gỗ sợ ướt sàn nên mọi người biết .
Và e đã cứ tắm xong chạy quanh đồi lúc nhập nhoạng tối như thế 1 tháng 20 ngày thì đc về phố ạ . À có buổi trưa e ra suối nhặt đc cái quần mang về giặt để thay nhưng nó to quá k vừa e lại vứt đi . Đó là mùa hè đáng nhớ nhất ạ :))

Từ đó e về ở hẳn với Cô chú e . Vừa đi học vừa giúp Cô chú e bán hàng : xăng dầu , bu lông ốc vít ... Cuộc sống không khó khăn nhưng tình cảm thiếu thốn , nhiều lúc ốm đau nghĩ nhớ Mẹ , tủi thân lại khóc thầm .
Năm sau BM e chia tay . Bố e lấy vợ mới và sinh đc con trai . E học xong lớp 9 , Cô e k cho e ở và cũng k cho e đi học nữa . Lúc đó Bố e vừa có con xong kinh tế cũng khó khăn . Cô e khuyên e xuống SG làm may . Mẹ bạn học của e bảo e tranh thủ 3 tháng hè đi xuống Kroong Bông làm giúp việc quán cơm rồi lấy tiền đấy mua sách , đóng học . Cô ý sẽ cho e ở nhà cô ấy để 2 đứa đi học cùng nhau . Cô e cũng k cho e đi . Bố e vẫn cho e đi học nhưng nhìn tình cảnh lúc ấy , e cắn răng chấp nhận . Mặc dù lúc đấy e là học sinh giỏi cấp tỉnh .
Khi các bạn đăng ký vào lớp 10 , e gói ghém quần áo trở về miền Trung . Mẹ e cho e đi học tiếp nhưng e bảo thôi , ít nữa con đi làm rồi học buổi tối vậy .

Vài tháng sau Chú e gọi điện về bảo e vào Đăk Lăk làm thủ tục đi Malay làm công nhân may . Mẹ e k cho đi vì Bác e ở Quảng Ninh bảo e ra ngoài này làm cho gần .

18/12/2002 e lần đầu đặt chân đến mảnh đất mỏ và nếm trải cay đắng đến tột độ .
Bác e là người cực kỳ cay nghiệt , ông luôn mắng chửi e là " người rừng " chỉ vì e k biết bèo tấm là gì ( bèo dính trong rau cải xoong ) - cha sinh mẹ đẻ e có được biết bèo tấm là gì đâu . Ông hứa đưa e ra cho e đi làm công nhân ở cty con trai ông nhưng cũng gần Tết nên e ở nhà giúp việc cho cả nhà bác và con dâu bác .
Sáng ra dậy từ 4g sáng để đi bộ thể dục lên đồi Đài THQN , sau đó về giặt giũ nhà bác , lên tầng trên giặt giũ nhà C dâu . Trông cháu .... Đến 1g trưa mới đc ăn cơm , mà lúc nào cũng cơm nguội . Nhà bác e có 2 nồi cơm , em và giúp việc lúc nào cũng chỉ đc ăn cơm ở nồi cơm nguội thừa , mỗi người chỉ đc 1 bát duy nhất . Sáng ra là phải nhịn chỉ có bác mới đc ăn sáng . Đêm nào cũng bế cháu ngủ gà gật vì nó khóc cả đêm . Sáng ra lại băt đầu từ 4h sáng và đêm thì k biết lúc nào là kết thúc một ngày cả .
Nhiều hôm e đói đến lả , có lần c dâu e đi xuống dươia nhà e phải khoá chặt cổng và cửa rồi up gói mỳ tôm bê vào trong nhà vệ sinh ngồi ăn chỉ sợ bác lên nhìn thấy bác lại chửi . Bác lại gọi điện về quê mắng Mẹ e và bêu rếu . May cái ngày e đi Mẹ cho 200k , nhiều hôm đói e mua tạm cái bánh mỳ rồi trốn sau gầm cầu thang khu tập thể ăn lấy sức .
Có lần ông chửi mắng e , bắt e quỳ mấy tiếng đồng hồ chỉ vì e xin phép ra ngoài ở để đi làm thêm buổi tối. Ông mắng nhiếc e mấy ngày trời , ông xúc phạm BM e , nói chung k còn gì để nói nữa . Ông gọi Mẹ e ra đưa e về . Lần đó quá sức chịu đựng , e quyết định tự tử để chấm dứt mọi đau khổ .
Sau khi ở nhà bác suốt mấy tiếng , e về nhà con trai bác. E khoá cổng và cửa . E dự định viết thư gửi BM e xong e sẽ tự dí điện vào người . Nhưng như hiểu ý định của e bác dâu và c dâu e sang đập cửa và lôi e lên nhà của c dâu ( c dâu thứ 2) và khuyên giải , và k cho e ở một mìh .

Nói chung là e vẫn còn khổ nhiều . Ông anh con nhà bác đi tennis hai , 3g sáng mới về . E ngủ say k biết đường mở cửa cũng bị bắt quỳ và nghe chửi .
Lên HN học nghề cùng chị dâu ngày nào cũng đi bộ từ Hào Nam về Bùi Thị Xuân , tối về cơm nước , giặt giũ , và phục vụ cả con dâu ông lẫn con gái ông đến 1g sáng . Xoa bóp chân , cẳng cho 2 bà tướng ấy . Đều như vắt chanh suốt nửa năm trời như thế .

Tháng 10 năm 2004 e có người yêu là ông xã e bây giờ . Cuộc đời e đc cứu rỗi .
Viết ra không phải kể lể gì , dù gì cũng đã qua hết . Các Cụ đừng ném đá e
Em mã lực âm nên không dám vote mợ, chúc mợ năm mới mọi điều tốt lành. ;)
 

be bư

Tầu Hỏa
Biển số
OF-197289
Ngày cấp bằng
4/6/13
Số km
44,268
Động cơ
620,275 Mã lực
khổ nhất là lúc chuẩn bị cưới vợ các cụ à . trăm thứ phải lo , nghìn thứ cần đến tiền . mà khi lấy vợ toàn viêm màng túi các cụ à
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top