mọi lỗi thì đều phải xem bản chất sự việc từ nhiều phía bởi nhiều con mắt . Ko xem bản chất sự vc thì đánh giá ko đc chính xác cụ ợ .
Tôi không có "trình" để đánh giá
bản chất (từ dùng của bác) việc tầu bay VJ rơi bánh xe. Việc đó dành cho các nhà chuyên môn, các cơ quan thẩm định chuyên nghiệp, đã nói rõ ở post trước. Từ góc độ của hành khách, đây là một sự cố ghê rợn. Một tầu bay Concord đã bị cháy vì một sự cố liên quan đến lốp, góp phần đưa đến sự cáo chung của loại tầu bay này.
Tôi đã nói: Nhân viên VJ tùy tiện, thiếu chuyên nghiệp. Đấy là những người tiếp xúc với khách hàng như nhân viên check in. Merd, lại phải gõ lại đoạn này. Điều này dẫn đến nghi ngờ các bộ phận khác cũng kém bài bản, tỷ như bộ phận kỹ thuật.
Người ta tìm ra lý thuyết nọ, quy luật kia cũng bằng cách như vậy đấy. Qua các thực tế quan sát được, đặt ra giả thuyết (hypothesis) rồi đi tìm cách chứng minh nó đúng (hoặc sai). Và thế là những điều thú vị được làm sáng tỏ.
Bác đang nói chuyện kiểu ông B trong hội thoại sau:
A. Tôi bay Vietjet, bị hủy chuyến chậm giờ vất vả bất tiện quá
B. Nhưng Vietnam Airlines cũng delay mà (tôi có một hoặc vài dẫn chứng).
Ở đây chỉ có một cách so sánh trực tiếp VJ với VNA (mặc dù đó có thể không phải là ý định ban đầu của ông A) là ông B trưng ra số liệu thống kê tỷ lệ delay của 2 hãng này. Thực tế thì số liệu này có đấy, nhưng B, thay vì chứng minh quan điểm của mình với A , thì lại bắt A chứng minh lập luận mình vừa đưa ra là sai.
Xong bước này, B sẽ tiếp tục đưa ra những lập luận khác nữa cùng kiểu như vậy.
Tôi thấy rõ, là rất khó, và tốn công sức để tìm tiếng nói chung với ông B trong ví dụ trên. Việc đó nằm ngoài phạm vi những việc tôi có thể làm hoặc muốn làm (comfort zone). Vậy bác có thể đồng ý hoặc không, nhưng tôi thì thấy thế là đã đủ.