- Biển số
- OF-11454
- Ngày cấp bằng
- 7/11/07
- Số km
- 2,514
- Động cơ
- 554,425 Mã lực
Cụ mải kinh doanh BĐS quá nên không hiểu thôiem hóng nhất cái lý do
vì đến giờ vẫn chưa hiểu đc lý do TQ đánh VN vì cái gì.
Cụ mải kinh doanh BĐS quá nên không hiểu thôiem hóng nhất cái lý do
vì đến giờ vẫn chưa hiểu đc lý do TQ đánh VN vì cái gì.
Đọc những dòng này của cụ e cũng uất hận trào nước mắt cụ ah. Đúng là ý chí người Việt Nam, không dễ gì khuất phục được khi bị xâm lược. Trong số các cụ trẻ bây giò nhiều người còn không biết ngày 17/2/1979 là ngày gì, chưa nghe bài Vì độc lập tự do (tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới), hay bài Lấy lại Hoàng Sa (bài này mới sáng tác mấy năm gần đây)Còn câu chuyện về người lính lúc đấy cầm súng bắn nhau như thế nào em nghe kể qua ô Thọ khi còn sống, em xin kể tiếp sau, nếu thớt này còn tồn tại... cũng mọi tay, cũng lâu quá rồi em kể lại, thú thực với các cụ, lúc đánh máy, nước mắt cứ tràn, vì chưa bg em kể với ai, nghĩ hận bọn Khựa quá, Nhưng cũng vì đất nứoc, chứ chả ai muốn mình chết, còn người cũng chỉ là 1 phần của đất nứoc, khi lâm vào cuộc chiến tranh thì ai cũng vậy, phải cầm súng, chết sống ko quan trọng, Cốt là sống sho ra sống. Đấy là chưa còn câu chuyện của chú Họ em khi đánh nhau năm 1984 đến 1989 nhé, em nghe kể lại còn khủng khiếp hơn
Lúc đấy sư đoàn thiện chiến nhất của VN đang ở bên Cam nên TQ nó đánh biên giới của mình để mình phải rút quân từ Cam vềem nghe đồn bộ đội chính quy về thì xong rồi
rút rồi ạ
Đọc đoạn này của cụ, lại nhớ mấy câu thơ của bác Nguyễn Duy:Chạy đến qua lào cai thì đằng sau hai bên dường là cả đoàn xe TQ chở đầy lính TQ, lúc đấy mọi người đánh liều xin thức ăn, em nói thật, lúc đấy, cái chết đang kề cận thì chả ai nghĩ đến ăn cả, chỉ lo cách nào mà sống thì về đến nhà thôi, Mẹ em liều nhất liền vãy tay bọn lính TQ, bọn nó cũng dừng xe, thấy toàn phụ nữ và người già, có một thằng thấy cho họp lương khô TQ, và 1 bao gạo, mẹ em liền lấy luôn, mấy người kia bảo đừng ăn vì sợ TQ nó cho thuốc độc vào đồ ăn, Việc này có nhé, sau khi TQ rút đi, tất cả nguồn nước em thấy bên mình đều phải kt lại và khử lại, có nhiều chứng minh chúng nó cho thuốc độc vào nguồn nước sau khi rút về HN. Thực chất phải sau 3 ngày, bộ đội mình mới thấy bóng, lúc đấy cũng đã gần xong cuộc chiến rồi. Mẹ em cứ liều cho em và anh , chị em ăn, nói thật lúc đấy ko ăn cũng chết, nên có chết vì thuốc độc cũng ổn, ko sao, mọi người cũng thấy nhà em ăn, cũng ăn theo, thế là đỡ hơn, nhưg lúc này có 2 bà cũng nhiều tuổi ko đi dược bảo mọi ngừoi đi trước vì không thể chạy theo được, Lúc đấy nghĩ thương lắm các cụ ạ, nhưng đành đi, Đoàn nhà em chỉ còn 8 người, nhà em 3 người, và 5 người khác. Cứ thế, mọi ngừoi chạy theo cái đường ray tàu, rồi chuyển sang đường quốc lộ, đến đâu thì ăn ở đấy, có thì ăn, ko có thì nhịn, mẹ em nghĩ lại đến bg vãn còn sợ, Nhưng may nhất là chạy được 5 ngày, thì lúc đấy mới thấy xe quân mình đi lên nhiều và đi nhờ về HN, ra số 6 PHạm Ngũ lão, nơi đấy là Tổng cục địa chất, lúc nhìn thấy xe của mình, mọi người mới thấy mình còn sống, mẹ em kể lại là lúc đấy tưởng em chết rồi,, anh và chị em được 2 bác đi dùng đỡ, mẹ em rách hết quần áo, mọi người cũng vậy, Tính từ khi chạy từ Lào cai về đến HN là 10 ngày, 7 ngày chạy, 3 ngày đi đường.
Còn những gì diễn ra ở Lào Cai khi mình đánh TQ, em xin kể tiếp, vì được mọi người trong đaòn khi về đến HN kể lại, chứ không được chứng kiến trực tiếp.
Cụ suy nghĩ thật sâu sắc;Đọc đoạn này của cụ, lại nhớ mấy câu thơ của bác Nguyễn Duy:
Khốn thay nỗi Hữu Nghị Quan
Giá như máu chẳng lênh lang mặt đèo
AQ túm tóc Chí Phèo
Để 2 chú lính nhà nghèo đều thua
Mọi cuộc chiến đều bắt đầu trên bàn và kết thúc trên bàn. Hy sinh thì ở chiến trường còn hậu phương mất mát!
NHỮNG CON NGƯỜI này không sang đây đánh nhau thì ở nhà cũng bị chính bọn TQ nó giết.Đọc đoạn này mới thấy, chiến tranh thời nào cũng vậy. Ở 2 bên chiến tuyến vẫn là NHỮNG CON NGƯỜI.
17/2 chứ cụ?Đọc những dòng này của cụ e cũng uất hận trào nước mắt cụ ah. Đúng là ý chí người Việt Nam, không dễ gì khuất phục được khi bị xâm lược. Trong số các cụ trẻ bây giò nhiều người còn không biết ngày 19/2 là ngày gì, chưa nghe bài Vì độc lập tự do (tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới), hay bài Lấy lại Hoàng Sa (bài này mới sáng tác mấy năm gần đây)