Tắm sông
Chẹp chẹp... phàm cái món cắp nách này theo loại mồm gầu nhưng răng yếunhư em thì em cứ xin cái đĩa vai trước cho nó yêu thương.
Gắp miếng đưa lên miệng, ngắt tí rau thơm lùa vào. Chẹp... nhai kỹ để nước miếng túa ra từ từng chân răng quện thẩm thấu cái ngọt đến lịm người... kê chén nước mắt quê hương làm tợp...
Chà chà.... lại thêm cái đĩa lòng dồi kia nữa chứ! Quyến rũ đến chểt người, gái 18 cũng chỉ thế mà thôi
Này mà ngất ngưởng thì cũng đến tàn giờ Tí canh ba. Lại khật khưỡng men quanh đống rơm mà sáng mai không về được đến nhà phỏng cụ.Em vô phép các cụ, cũng 3 xoa 2 đập rồi lên phản ngồi hóng cụ chủ
Đúng là thịt thì phải ngập chân răng mới sướng hết cả cái sung.Ảnh đây ạ!
Ở đâu vui đấy cụ ơi.Cụ thớt có cảnh sinh hoạt ở quê vui quá. Nhà cháu cày đường nhựa nên đi ra.
Là bởi....Đôi khi cánh cò xưa, lạc vào giấc mơ, cụ hầy.Em giờ cũng cày bê tông nhựa áp-phan rồi, nên cái tâm hồn nó trỗi dậy ạ
Bé em phang món này suốt, có ngày làm cả bao cá mè, lẫn vài con chép, trôi nhà ăn còn đâu cho hàng xóm.Một trong những cách bắt cá của Hà nội cũ ( bốn quận cũ ngày xưa thôi ) là đánh 3 tiêu
Chỗ em ngày xưa nhiều cao thủ ba tiêu , tức là quấn bằng bát gỗ , tay vun vút
Giờ trên Hồ Tây đi qua vẫn thấy thỉnh thoảng có cụ đánh món này , thấy đánh ba tiêu thể dục vãi ra , quăng , kéo mạnh , quấn lại quăng..
Ảnh ba tiêu em lấy trên mạng
Cụ rái cá rồi đó.Những món Cụ kể em trải qua cả, đúng là
Bé em phang món này suốt, có ngày làm cả bao cá mè, lẫn vài con chép, trôi nhà ăn còn đâu cho hàng xóm.
Hj, em thì có tiếng sát cá ở xóm, trưa đến vác cái cần tre đi kiểu gì cũng đc mớ cá rô, nhìn thấy tổ rồng rồng kiểu gì cũng đc 1 con cá quả. Tôm cứ làm chục cái cuống của lá dừa với dây chỉ, lưỡi uốn từ tanh của dây phanh xe đạp là có bữa, ngày ấy còn nhiều cũng dễ câu, giờ đỉa còn chả sống nổi nữa là.Cụ rái cá rồi đó.
Cá tôm nó cũng cần sát mới vơ đc nhiều. Gái cũng vậy cụ nhỉ?
Đúng là 1 thời đã xa cụ hầy.giờ đỉa còn chả sống nổi nữa là.
Bắt châu chấu bằng tay thì ngày xưa chẳng cần về quê, mà chỉ vào sâu trong ngõ châu chấu đậu đầy trên những cây dong.2 - Bắt châu chấu mùa đông trên lá ngô chỉ với cái đèn dầu: Nhiều lắm nên con cái em chót đực thì tha vì con cái nó to béo (nhỏ đã thích giống cái)
=> Châu chấu rang lá chanh: giòn bùi béo
hay lại bị kích điện hết rồi cụ ơi ?đêm T7 vừa rồi em ngâm 2 cần với mồi trạch sống mà ko dính gì, ko biết bọn trê nó té đâu ấy!
Bác này dân kh chuyên rồi.cua đồng móc bằng móc chỉ cua nhà mới móc bằng tay thôi.dùng cái móc như này cụ.e thi thoảng vẫn đi làm bữa canh rau đay nhưng có điều giờ ít cua quá.ngoài đồng còn mỗi cá rô phi là sống đượccó đợt em đi bắt cua thò tay vào lỗ tóm ngay đầu con rắn nước nó cắn cho ngứa hết cả tay
còn 1 lần cứ móc mãi ko được con cua , lúc mỏi quá rút tay ra ối giời có con đỉa trâu nó bám lủng lẳng ngay bắp tay , hút no máu mình to như cái lá tre mới kinh
Ếch nhái giờ ít , đỉa , rắn , cua , cá sọi ...cũng không còn vì bây giờ thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ phun nhiều.
chuột thì vẫn còn do cứ đến mùa lúa chín nó chạy từ nhà dân ra cánh đồng xơi thóc
Chắc tỉnh cụ cạnh tỉnh e nên các món sở trường giống nhau thế.bên e câu lươn đồng thì phải vụ lúa chiêm.khi nghe câu lúa chiêm lấp ló đầu bờ,hễ nghe tiếng sấm phất cờ mà lên.có cơn mưa rào đầu mùa xong là mang rọ đào giun ra đồng tìm ổ lươn đẻ.cứ sát mé bờ thấy đống bọt như bọt tổ cá sọt sặt gạt nhẹ ra là có lỗ nhấp lên nhấp xuống vài nhát nước dềnh lên....thế là sướng.tuy rằng nó chả to chỉ bằng ngón tay nhưng với tuổi lên 10 thì thích thật. gặt lúa chiêm xong đúng vụ hè thì hôm nào nắng to lại sách thùng thi vồ cua húi chẳng hiểu ngày đó nắng nóng hơn bây giờ hay tại khi đó nhiều cua nên nắng tháng năm là nó bò trên gốc rạ. giờ chả có con nào.còn vào tầm này thì mang que đi mé bờ ao chọc lỗ câu lươn. cắm xuống rút lên mà nước phọt ra thì ôi sướng lắm... giờ ao nào cũng xây chả còn chỗ mà chọc thôi xách móc ra đồng móc cua mà vậyKính chào cccm!
Sinh ra trên dõng cày, tập bò trên gốc rạ. Em là rai quê ở cái vùng bẹn của Thổ Đu này.
Ngày xưa, vật chất thiếu thốn nhiều cụ mợ cũng hiểu, để tạo ra niềm vui chỗ chơi và cũng là cải thiện bữa ăn gia đình thì những trò vui nhà quê chắc nhiều cụ mợ có.
Đặc trưng vùng miền Bắc-Trung-Nam, trung du, miền núi, đồng bằng... nên mỗi nơi mỗi trò.
Bữa rồi về quê đi vồ ếch nhái đêm, giờ chả nhái với lá lốt xương sông còn dắt răng nên em mở hàng cái móng bè tầng trệt làm cái mặt bằng để cccm nào nhã hứng chia sẻ ôn nghèo kể khổ tí.
Mời cccm chia sẻ những cái thú của nhà quê của mình.
Quê em có mỗi ruộng bằng, không núi chả sông biển, nên em có mấy cái gạch đầu bờ:
1 - Bắt rắn nước (không độc): hồi nhỏ đi học về thấy rắn nước là cả đám con trai phi xuống đuổi. Thằng nào túm đc con rắn to là oách với gái lắm ạ.
=> Thịt rắn rán chả lá lốt, xương sông. Thịt rắn băm rang hành khô: ngọt thơm lắm đạm
2 - Bắt châu chấu mùa đông trên lá ngô chỉ với cái đèn dầu: Nhiều lắm nên con cái em chót đực thì tha vì con cái nó to béo (nhỏ đã thích giống cái)
=> Châu chấu rang lá chanh: giòn bùi béo
3 - Bắt chuột đồng mùa lúa mùa ngô khoai: chuột ngoài đồng xa dân, ăn hoa mầu uống nước sông (không giống chuột thổ đu nhậu rác nhắm với nước cống chơi). Phải đào rồi đổ nước hoặc hun khói mới túm đc mấy cha này bẻ răng.
=> Chuột đồng thui rơm vàng rộm, luộc hấp nướng kèm lá chanh hoặc húng quê: ngon hơn thịt gà một bậc.
4 - Bắt cá rô đồng: em thích đi câu (giờ vẫn đi khi về quê) và đi bắt ruộng lúa khi mưa to nước lên rồi rút cạn. Đi bắt châu chấu làm mồi, cần tre tự làm rồi câu ngoài kênh mương cái cảm giác nó kéo mình giật đã lắm. Hôm đc nhiều hôm ít nhưng nó là đĩa cá thêm cho bữa cơm. Nếu bắt ngoài vũng nước ngoài ruộng ngày nắng (nắng cháy luôn) thì có khi lưng xô.
=> Rô đồng rán ròn, rô đồng nấu khế chua, rô đồng nướng, canh rau ngót, rau tập tàng, canh cải nấu rô đồng nướng giã.
5 - Câu lươn đồng ruộng lúa: chỉ cần sợi dây cước lưỡi với khúc cây ngắn. Cảm giác nó cắn rồi rút mạnh xuống hang phê lòi.
=> Lươn đồng rán lá lốt không tệ phải không cccm.
6 - Tát mương bắt cá: dậy sớm, bạn bè anh em rủ nhau vác gầu sòng, chậu, rổ rá râm ran lên đường như đi oánh trận. Cuốc góc be bờ, hì hục múc, ì oạp nước, rộn ràng chỉ trỏ la hét khi thấy cá râm ran cả một khu. Xong thì ông nào bùn từ chỏm đầu cho đến tận ...truym. Cá to cá nhỏ tanh òm lẫn lộn ít nhiều chia đều từng con xách về hoan hỷ. Hnao tát chỗ không có thì mặt ngắn tũn vì mệt.
=> Thôi thì kho tương, nấu khế, rán... Khỏi mua thức ăn (mà chắc gì có tiền mua đầy mâm như bây giờ ạ).
Nhân cái gầu sòng lại làm em vỗ đùi nhấp ngụm trà ngẫm bài thơ "Tát nước" của Thánh thơ HXH:
"Đang cơn nắng cực chửa mưa tè,
Rủ chị em ra tát nước khe.
Lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm,
Lênh đênh một ruộng bốn bờ be.
Xì xòm đáy nước mình nghiêng ngửa,
Nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve.
Mải việc làm ăn quên cả mệt,
Dạng hang một lúc đã đầy phè."
Hay là bài: Tát gầu sòng
"Kìa xem gái nhỏ tát gầu sòng
Giữa rạch khe đào vẫn trắng trong
Khép gối nhâng cao người cử động
Choài chân ấn xuống nước tuôn dòng
Tay cầm thật chặt thân buông lỏng
Ngực hít căng đầy dáng uốn cong
Chỉ muốn nông chàng trao ước mộng
Tràn chề ruộng khát thế là xong"
P/s: Em chia sẻ cái thú nhà quê ạ, cccm đọc thơ xong đừng nổi cái "Thú" nhé. Hãy cho em làm người lương thiện.
7 - Kéo vó đêm: em cũng khoái món này. Nhằm đêm mưa to nước mới hoặc lúc nắng cạn nước rút. Đêm vác vó đến cống chảy cửa mương. Mỗi lần cất vó không có đèn mà chỉ cảm nhận bằng tiếng nước. Thôi thì rô, trê, trôi mè trạch cá quả ít lắm...đủ cả (Chứ giờ toàn rô phí với cá dọn bể, nghĩ mà chán.)
=> Vâng, vẫn là kho, rán, nấu...
8 - Soi ếch nhái: Soi ếch nhái sau đêm mưa khoái lắm. Đúng là ếch chết tại miệng mà lại còn chết vì "gái", sau đêm mua chúng nó phồng má trợn mắt ưỡn ngực trắng phau, khoe tù và, gọi "gái" râm ran cả đồng. Đơn giản là soi và vồ thôi. Nào ếch (cái này khó bắt phải dùng vợt dài) nào chẫu chuộc, nào nhái xanh nhái nâu.... Sau vụ mùa nó chuẩn bị ngủ đông thì to béo nhiều thịt. Ban ngày muốn bắt thì đi câu (ít).
=> Đơn giản xưa em chỉ băm nhuyễn oánh với trứng gà ta rồi rán lá lốt xương sông (vầng, vẫn là xương sông lá lốt, cái nhà anh này đến là hay). Chứ không điều kiện làm lắm món như bây giờ. Nhưng cái nhà anh chả chấm mắm chanh ớt này cắn mà ngập răng. Canxi thì vô đối.
.....
Giờ đi từ cái bẹn quê lên tận cái rốn Thổ đu bon chen, vạt bèo vớt tép nuôi con, cũng chả phải đã chạm vạt áo nâu tuổi già mà hoài cổ đâu ạ. Nhưng đó là tuổi thơ, là ký ức, là miếng ngon vị quê đeo đẳng.
Cccm nào hoài niệm như em cùng chia sẻ ạ.
Hôm rồi về, gấu bảo đi "ngụ" mà em vẫn xách đèn đi soi nửa đêm, có mỗi cái ảnh hầu các cụ. Âu cũng là cái thú.
-Thanks for reading-
Bác này dân kh chuyên rồi.cua đồng móc bằng móc chỉ cua nhà mới móc bằng tay thôi.dùng cái móc như này cụ.e thi thoảng vẫn đi làm bữa canh rau đay nhưng có điều giờ ít cua quá.ngoài đồng còn mỗi cá rô phi là sống được