- Biển số
- OF-130800
- Ngày cấp bằng
- 14/2/12
- Số km
- 28,292
- Động cơ
- 1,653,577 Mã lực
- Nơi ở
- Đó đây, langthang
Thế thì mềnh mí có chỗ để lày lọ chứChủ DN rồi thì cứ sống chân tình, mở lòng, việc gì đến sẽ đến, sao phải ngợi nhiều thế
Thế thì mềnh mí có chỗ để lày lọ chứChủ DN rồi thì cứ sống chân tình, mở lòng, việc gì đến sẽ đến, sao phải ngợi nhiều thế
Chắc zề mự đã quyết đcChả biết cụ khác thì thế nào chứ e thì ko mong có con rể như cụ!
Nhạc phụ đã niềm nở rồi thì cụ hãy cố gắng mở lòng. Các cụ nhà mình có câu "tứ thân phụ mẫu" mà, xét thế thì cả cụ và gấu phải tròn bổn phận đấy. Cụ nói "rể thì khác" nếu đặt vào gấu của cụ thì cụ nghĩ xem. Chúc cụ ứng xử tốt để gia đình êm đẹp.Em không lông bông cụ ạ, có chăng vì bố mẹ em nghèo và em ko có bằng cấp gì thôi, chứ em khi yêu Gấu là em cũng đã có Cty với khoảng 10 nhân viên rồi ạ.
Em không bao giờ cản Gấu em về ngoại, em chỉ nói với Gấu là bố mẹ của em thì vẫn mãi là bố mẹ của em, còn anh là rể thì khác.
Em chỉ muốn các cụ các mợ chỉ giáo để em ứng xử thôi ạ.
Nghèo mà có chí tiến thủ và sống biết điều thì không ai dám khinh thường đâu cụ ạ, có khi nhà vợ nếu có điều kiện còn giúp đỡ về tài chính và công việc ấy chứ.Em thì ko nói về đúng hay chưa đúng. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà một cảnh ... Em thì bẩu f1 là mềnh nghèo, tìm con ái nhà có đk mừ yêu. Yêu cũng như đi làm kách mệnh thôi
Có câu Dâu là con, Rể là khách. Cụ chủ cứ làm như nhà cụ này là chuẩn!ông bà già vợ em ban đầu cũng chả thích em, vì em ở xa, lúc ấy công việc cũng ko có gì gọi là khá cả, mà con gái của ông bà thì lắm thằng yêu, toàn giàu, có mấy thằng lại đẹp trai hơn em. Thế mà do bọn em yêu nhau (sau cưới mấy năm mới có bầu) mà chịu cho cưới. Tuy nhiên giờ thì thích em rồi, vì em lễ phép, lại đối xử tốt với vợ, ông bà thích thì đến nhà em chơi thoải mái, bọn em thích thì về nhà ông bà chơi thoải mái ăn thoải mái luôn.
quan điểm của em là không nên bảo thủ quá. Mình là người trẻ, nên dành phần đất cho mình tiến bộ, không thích nhau sẽ thích nhau. Cụ nên đưa vợ con về nhà vợ chơi, ở vài ngày, đưa cả nhà ăn uống, quà cáp cho em út tí tẹo. Có vấn đề gì đâu, mở lòng với người ta thì người ta mới mở lòng với mình.
Có tý cổ hủ nhưng nhà em thích!Em biết có trường hợp có ông trước khi hỏi cưới liền đèo bố vợ đi qua mấy khu đất chỉ tay bảo đất của con, chuẩn bị xây nhà. Đến khi cưới xong rồi hai vợ chồng đi ở trọ, nhà cấp 4 lợp pro xi măng...Cả nhà mới tá hỏa thằng kia chém gió.Trong khi đó con gái người ta không phải lá ngọc cành vàng nhưng từ bé đến lớn cũng được ăn ở tử tế. Giờ bố mẹ vợ thấy vậy chỉ biết thở dài thương con chứ không biết làm thế nào nữa.
Có ông thì tiền xử trước đây bóng bánh, lô đề... Đến khi lấy vợ rồi thì sang nhà vợ mượn bố mẹ vợ sổ đỏ để thế chấp vay vốn làm ăn..Bố bảo ai dám cho mượn sổ.
Bố mẹ vợ nào chả thương con gái, nên phần lớn sẽ biết cư xử với thằng rể để con gái mình được yên ổn. Mà cũng nhiều thằng rể sống như c.tứ và éo biết điều. Riêng cái khoản cho con gái người ta có bầu để ép cưới là cái trò khốn nạn và hèn hạ nhất của thằng đàn ông!!!!
Làm thằng đàn ông đi tán tỉnh hỏi cưới con gái người ta cũng phải cho người ta biết năng lực của mình như thế nào ( có công ăn việc làm ổn định chưa, nhà cửa đàng hoàng chưa...) để người ta còn yên tâm mà gả con gái cho chứ. Phải hiểu tâm lý nhà gái như vậy, họ có nghi ngờ , chưa tin tưởng thì cũng đúng thôi. Việc của mình là phải giải tỏa được cái nghi ngờ đấy cho họ. Chứ không nên trách móc họ điều đó.
Cứ như ngày xưa lại hay, thách cưới vỡ mặt ra, voi 9 ngà gà 9 cựa...Rồi phải đi ở rể làm lụng như trâu ở nhà gái thì sau đó họ mới cho cưới.
Em mà có con gái, nuôi dạy nó ăn học tử tế đàng hoàng, vất vả mấy chục năm trời... Tự dưng có thằng ất ơ nào đến bê vài ba mâm cỗ xin về ở với nó đơn giản như vậy nghĩ có tức khô g các cụ????
E chỉ ko mong muốn thôi cụChắc zề mự đã quyết đc
Ứ hìE chỉ ko mong muốn thôi cụ
Kiếm nhiều tiền lên, chăm gấu và F1 ngon nghẻ lên.... ông bà ngoại ko đổi cách cư xử thì thay ông bà ngoại khác thôi.Em chào các cụ các mợ ! Em năm nay cũng hơn 30 sọi và bị xích cũng được gần 6 năm, đã có 2 nhóc rồi ạ.
Vợ chồng em thì làm kinh doanh sản xuất nhỏ ở Hà Nội, nhà Nội và nhà Ngoại thì đều ở quê. Em thì ít khi về quê, chỉ khi có việc mới về.
Vợ chồng em lấy nhau là cũng rất cố gắng mới lên vợ lên chồng, vì vấn đề là nhà Vợ em không tác thành cho chúng em, phải đến khi Gấu em có bầu được 3 tháng thì mới đồng ý cho cưới. Sau khi cưới thì nhạc phụ của em có vẻ coi thường em nhiều. Từ đó em cũng không thoải mái khi về nhà Vợ, em chỉ về khi có việc và để Gấu vui thôi.
Mới đầu thì em cũng mặc kệ, Gấu em cũng buồn nhưng chẳng biết làm sao. Vậy nên nhiều cô bác ruột và anh chị em họ của Gấu em cũng chưa biết hết, mặc dù nhà em cách nhà Gấu có khoảng 2 km. Thời gian sau cưới khoảng 2 năm thì ông bà nhạc phụ của em cũng không gay gắt nữa mà cũng tỏ ra niềm nở, nhưng em chai cảm xúc khi về nhà ngoại rồi nên em cũng chẳng quan tâm. Mỗi khi về nhà ngoại em chỉ ăn và ngồi uống trà 1 lát rồi cáo lui về nhà hoặc chơi với con. Thật là buồn khi con rể và bố vợ chưa bao giờ gọi điện cho nhau từ khi về 1 nhà.
Về cá nhân em thì em sơ yếu lý lịch như sau, chắc là ông bà nhạc phụ thấy vậy nên không muốn gả Gấu của em cho em. Em thì trình độ văn hoá 12/12, cũng thi thố đủ kiểu nhưng có lẽ em không có duyên với cổng trường đại học. Mà nhiều lúc em nghĩ vậy lại hay, chứ mấy ông bạn em thời đỗ đạt gia đình liên hoan như trúng Việt lót mà giờ cũng chỉ an phận làm công ăn lương chục củ là cao. Nghỉ học em đi làm lang bạt tứ xứ từ cửa khẩu Móng Cái tới tận Bình Dương, làm đủ các thể loại có khi 2 năm mới về quê 1 lần. Mà thời thanh niên em cũng trẩu tre lắm, oánh lộn và cờ bạc gạo đủ thứ. Nhưng em chỉ chơi trong tầm kiểm soát của em, em làm ra em chơi chứ không phải kiểu chơi bất cần như nhiều thanh niên khác.
Gấu em thì học hành đàng hoàng, gia đình nhà Gấu cũng có điều kiện. Chính vì vậy có thể ông bà nhạc phụ muốn con gái lấy được chỗ ổn định và cao quý hơn.
Sau khi cưới thì Gấu em ko làm chuyên ngành Gấu học mà về làm cùng em, em phát triển Cty từ dịch vụ và giờ đang thiên về sản xuất. Những năm đầu cưới nhau vợ chồng em hùn vốn để mở rộng Cty, nhà Nội thì nghèo lắm không hỗ trợ được gì, Vợ chồng em về hỏi vay ông bà ngoại nhưng còn không được câu trả lời là có cho vay hay không cho vay. Thời kỳ đó em uất lắm, em uất vì nhà ngoại coi thường em quá.
Và giờ thì công việc của em cũng ổn định vào quỹ đạo, kinh tế không có nhiều nhưng có của ăn của để. Tháng 7 này Gấu em xin về ngoại chơi dài ngày vì công việc mùa này cũng ít, nhà em làm theo mùa. Nhiều lúc cũng rất tâm tư nhưng em chẳng biết làm sao, cũng thấy tội cho Gấu.
Các cụ mợ trên này nhiều kinh nghiệm và sâu sắc hơn em, xin cho em lời khuyên về cách ứng xử với.
Văn em viết kém, rất lủng củng nên mong các cụ các mợ thông cảm ạ !
Em đọc mấy cmt của cụ thấy lời lẽ cũng văn vẻ chứ đâu phải người ít học nhỉ. Chắc ngày xưa ông bà nhạc lỡ coi thường cụ, bây h cụ ăn nên làm ra mà lại vồn vã thì sợ há miệng mắc quai đấy cụ. Cụ mở lòng ra đi cho mọi người vui vẻ thoải mái. Còn ông bà nhạc tự họ sẽ phải thấy trc đây mình k phải.Cũng chính vì bố mẹ em nghèo và em ko bằng cấp nên ông bà nhạc mới ứng xử ban đầu như vậy. Em thì chẳng nghĩ ai phải nể mình đâu vì sống không phải để oai cụ ạ. Em chỉ thấy mỗi lần lễ tết bạn bè anh em về nội về ngoại xum vầy vui vẻ còn em chẳng cảm giác gì.
Cái nick của cụ chả ăn nhập gì với lời lẽ cụ nói. Nhẹ nhàng sâu sắc và rất tình ngườiCụ viết tốt đấy chứ. Rõ ràng. Mạch lạc. Nhưng cụ vẫn e dè giữ ý quá. Tâm tư còn đầy, sao không thổ lộ hết ra. Net có gì mà ngại.
Xin trò chuyện với cụ như thế này, có điều gì sai cụ bỏ qua cho: Cụ vẫn còn mặc cảm tự ti nhiều dù bản thân mạnh mẽ và sự hiểu biết không phải tầm thường. Cụ nên nhớ, học vấn, tiền bạc không phải là thước đo sự trưởng thành. Vốn sống (hay nói cao sang là tri thức) mới là thước đo chuẩn nhất. Làm thế nào để biết vốn sống đầy hay vơi? Hãy xem cách cụ giao tiếp, cách cụ nói chuyện với người khác và cách cụ ứng xử khi có vấn đề nảy sinh. 'Dâu là con - rể là khách' là lẽ người bình thường hay cư xử. Nhưng với người có lòng bao dung, vốn sống đầy đặn thì dâu là con mà rể cũng là con. Thế nên khi em nói 'sự hiểu biết của cụ không phải tầm thường' chưa hẳn đã là một lời khen.
Vợ cụ làm dâu không lỗi đạo gia tiên, không thất lễ với chồng thì lẽ gì cụ lại tâm tư khi chị ấy xin về nhà ngoại? Có chăng là vì cụ tự ti và ích kỷ do chuyện xưa cũ mà thôi. Đàn ông tệ nhất là tự ti bởi tự ti làm người ta rất khó phát triển, cả về nhân cách và sự nghiệp, mà lại dễ mắc lỗi. Cụ có nhiều lỗi, lỗi lớn của cụ là không gọi điện hỏi thăm sức khỏe bố mẹ vợ - làm con không nên thế. Oán hận là thứ nên bỏ không nên mang cho nặng lòng. Nỗi lòng của người lớn không phải là điều mà bọn trẻ có thể hiểu hết được ngay, chỉ khi nào cụ gả chồng cho con gái thì may ra mới hiểu. Biết đâu được khi hiểu ra thì đã muộn rồi. ... Haizz...
Một đoạn văn ngắn của cụ cho thấy cụ không có gì để phải tự ti mà phải tự hào mới đúng. Mở lòng mình ra cụ sẽ thấy đất trời không rộng như cụ vẫn hình dung.