Khú khú.
Chài các cụ. Tối làm vài ve. Say quá. Nửa đêm gần sáng vào thấy thớt. Xin phép đc đồng điệu với cụ chủ thớt đôi lời.
E có hoàn cảnh na ná cụ chủ. Chỉ có điều là e bỏ công việc để chiều gấu khi cưới và về quê để ở. Sau đó thì e sml luôn.
Những chuyện không mong muốn về kinh tế tài chính xảy ra.vợ chồng e là bị hại, phải dính dáng đến pháp luật. Gần như e rơi vào bế tắc. Ko có phương hướng giải quyết.
E là người Bắc, nhưng học hành, làm việc trong Nam quen rồi. E nhận thấy mình đa phần tính cách rất Nam. ( xin các cụ thông cảm cho cho nhận định này). Có lẽ e chết vì điểm này.
Ban đầu e sống với gd bên ngoại rất vô tư, thường xuyên cùng vợ về thăm, khó khăn thì khó khăn, nhưng lễ nghĩa vẫn đầy đủ. Ông bà ngoại thuộc dạng có điều kiện, nhưng thích gì em vẫn chiều.
Mỗi lần về e vẫn cùng vợ ở lại có khi cả vài bốn ngày. Hai nhà cách nhau độ hơn 20 km. Thật sự e sống chân thành, không để ý đến sự xét nét, hay để ý xung quanh của gd nhà vợ. Nhưng em phát hiện ra sự thật kinh khủng: đẹp biết vì sao, từ đâu, nhà ngoại nghi ngờ em thuộc loại Nghiện ngập, Cờ bạc.
Chả là mỗi lần e về, điều giữ e lại quá ngày ....để theo dõi, cả nhà thay nhau, bố trí theo dõi hành vi của em, điện thoại của em. Đỉnh của đỉnh là nhờ vả cả Công an điều tra theo dõi em.
Khú khú.
Tuy nhiên đẹp phát hiện ra cc gì cả. Một hôm ông Ngoại gọi em ra ngồi nói chuyện. Làm ấm trà đưa giọng. Ông bảo:
Có chuyện này tao muốn hỏi mày. Mày có chơi ma túy không, có cờ bác không.
Ơ đệch
Sét đánh ngang tai.
Bà ngoại trong nhà phi ra: Bố mẹ nghi con nghiện ma túy. Bố mẹ theo dõi mà chưa đc con,nên đành lòng phải hỏi. Bố mẹ cũng đã bảo vợ con theo dõi con, nhưng cũng ko phát hiện đc gì.
Bố mẹ có nghe nguồn tin con nghiện ngập, cờ bạc, bây giờ con phải thành thật.
Khú khú.
Tự nhiên e lặng đi, nghẹn họng lại, nước mắt e chảy ra vì đau, vì nhục.
Tai e ù đi. ĐM. E thế. Lúc ấy em đẹo nghe thấy gì luôn. Phải 1 lúc sau. E bảo:
Bố mẹ nghe ai, ở đâu. Vì sao lại thế.
Bà ngoại em bảo: không quan trọng. Đúng thế ko thôi.
Em bảo : không.
Bà ngoại bảo : bây giờ con phải đi xét nghiệm chứng minh.
Ông ngoại bảo: chỉ còn cách đấy. Để cho giải tỏ tâm lý nghi ngờ.
Khú khú.
Sét giáng đầu e phát nữa.
E như người chết lâm sàng. E hỏi bố mẹ ko tin con à.
Ông bà lắc đầu. Ông bảo. Thằng P( anh vợ em) nó khẳng định mày nghiện. Mỗi lần mày chơi với thằng K. Nó đều không muốn mày đụng đến con nó đâu.
Đau ko các cụ
E như thằng vô hồn. Ông bà nhạc ép em đi xét nghiệm.
Ra khỏi phòng xét nghiệm, ngồi đợi kết quả. E thề. Quả này về vợ e chết với em. Bố cho mày lên đường gấp. Láo.
Điều dưỡng gọi tên em nhận kết quả. E đẹo thèm nhìn. Phi như tên bắn. Về đặt kết quả lên bàn.sau đó e dắt xe ra về.
Khú khú.
Bây giờ e 2 mặt con. Vực lên từ nợ nần. Chả xin xỏ, nhờ vả ai. Nhưng câu chuyện của ngày hôm ấy ám ảnh e suốt. Hàng năm, tết đến, vợ chồng e về quê, vẫn 50/50 nội - ngoại. E vẫn gọi điện hỏi thăm ông bà. Bà vẫn giữ thái độ chê gd e nghèo.
Nhưng con vợ e thì nhận được bài học nhớ đời.
Về cảm xúc. E về nhà ngoại thì chỉ ăn, ngủ. Hạn chế nói chuyện. Lưu trú lại vì vợ con.
Tuyệt đối với anh vợ. E chỉ chào hỏi xã giao. 3 năm nay e ko gọi điện. Mà nó cũng ko alo cho e.
Chấm hết.