Tại vì cụ chưa đặt mình vào vị trí bố vk nên ko hiểu nổi, cứ áp đặt suy nghĩ bản thân thì ko bao giờ xoá dc khoảng cách.
Em đồng quan điểm với cụ. Đọc thấy trên cõi này nhiều thánh nhân quá.Đọc lời khuyên thấy toàn lời hay ý đẹp, ứng xử nhu cương nhuần nhuyễn, ông rể nào cũng toàn thánh lươn cả nên nhà vk kiểu j cũng chiều đc và bố mẹ vk từ ghét đến yêu. Cơ mà thi thoảng cõi of lại có nick mới bảo ko tiện dùng nick cũ vào than chuyện đối sách bên nhà vk ...
Thoai, nhà nào chả có hũ mắm thối. Nhất là quan hệ với bên nhà vk ấy dễ thành mắm thôi lắm. Chúng ta cùng bịt mũi nín thở qua đoạn trường này cái...123 nào
Cụ tulai24h phỏng cụRáng làm nhiều tiền lên, sau này nuôi đôi trăm nhân viên rồi khi nhà có việc thì nhờ anh chị em chúng nó về chạy một tý là ha oai ngay.
Rồi có tiền giúp anh em nhà vợ...là tiếng nó tự đến thôi.
Lúc ý họ hàng nhà vợ họ tự đính chính cho con người mình ấy mà.
Cụ giống một ộp phơ trên này đấy, giờ cụ ý còn quản cmn cả mẹ vợ luôn, ông em mẹ vợ mà muốn nhờ gì chưa xong trận bóng cụ ý lừ mắt một cái thì im như cún. Trả thù thế nó mới ngọt ngào.
Còn giờ thì quên chuyện ý đi mà kiếm xèng, chuyện nhỏ không bao dung được thì sao mưu cầu được chuyện lớn cho thiên hạ nó nể.
E mà dc như trên đã tốt ạCụ tulai24h phỏng cụ
chào cụ! cụ có bảo giờ nhạc phụ nhạc mẫu k gay gắt như ngày xưa nữa. vậy là tích cực rồi còn j. vấn đề là ở cụ thôi. có tự vượt qua dc cái cảm giác xưa hay k mà thôi. theo ngu ý của e thì theo thời gian sẽ tốt cả thôi cụ ah. cụ sống mà lo tốt, đem lại hạnh phúc cho vợ và các nhóc thì ông bà ngoại chắc chắn sẽ cảm thấy vui vẻ khi có cụ về chơi!!! chúc hp!Em chào các cụ các mợ ! Em năm nay cũng hơn 30 sọi và bị xích cũng được gần 6 năm, đã có 2 nhóc rồi ạ.
Vợ chồng em thì làm kinh doanh sản xuất nhỏ ở Hà Nội, nhà Nội và nhà Ngoại thì đều ở quê. Em thì ít khi về quê, chỉ khi có việc mới về.
Vợ chồng em lấy nhau là cũng rất cố gắng mới lên vợ lên chồng, vì vấn đề là nhà Vợ em không tác thành cho chúng em, phải đến khi Gấu em có bầu được 3 tháng thì mới đồng ý cho cưới. Sau khi cưới thì nhạc phụ của em có vẻ coi thường em nhiều. Từ đó em cũng không thoải mái khi về nhà Vợ, em chỉ về khi có việc và để Gấu vui thôi.
Mới đầu thì em cũng mặc kệ, Gấu em cũng buồn nhưng chẳng biết làm sao. Vậy nên nhiều cô bác ruột và anh chị em họ của Gấu em cũng chưa biết hết, mặc dù nhà em cách nhà Gấu có khoảng 2 km. Thời gian sau cưới khoảng 2 năm thì ông bà nhạc phụ của em cũng không gay gắt nữa mà cũng tỏ ra niềm nở, nhưng em chai cảm xúc khi về nhà ngoại rồi nên em cũng chẳng quan tâm. Mỗi khi về nhà ngoại em chỉ ăn và ngồi uống trà 1 lát rồi cáo lui về nhà hoặc chơi với con. Thật là buồn khi con rể và bố vợ chưa bao giờ gọi điện cho nhau từ khi về 1 nhà.
Về cá nhân em thì em sơ yếu lý lịch như sau, chắc là ông bà nhạc phụ thấy vậy nên không muốn gả Gấu của em cho em. Em thì trình độ văn hoá 12/12, cũng thi thố đủ kiểu nhưng có lẽ em không có duyên với cổng trường đại học. Mà nhiều lúc em nghĩ vậy lại hay, chứ mấy ông bạn em thời đỗ đạt gia đình liên hoan như trúng Việt lót mà giờ cũng chỉ an phận làm công ăn lương chục củ là cao. Nghỉ học em đi làm lang bạt tứ xứ từ cửa khẩu Móng Cái tới tận Bình Dương, làm đủ các thể loại có khi 2 năm mới về quê 1 lần. Mà thời thanh niên em cũng trẩu tre lắm, oánh lộn và cờ bạc gạo đủ thứ. Nhưng em chỉ chơi trong tầm kiểm soát của em, em làm ra em chơi chứ không phải kiểu chơi bất cần như nhiều thanh niên khác.
Gấu em thì học hành đàng hoàng, gia đình nhà Gấu cũng có điều kiện. Chính vì vậy có thể ông bà nhạc phụ muốn con gái lấy được chỗ ổn định và cao quý hơn.
Sau khi cưới thì Gấu em ko làm chuyên ngành Gấu học mà về làm cùng em, em phát triển Cty từ dịch vụ và giờ đang thiên về sản xuất. Những năm đầu cưới nhau vợ chồng em hùn vốn để mở rộng Cty, nhà Nội thì nghèo lắm không hỗ trợ được gì, Vợ chồng em về hỏi vay ông bà ngoại nhưng còn không được câu trả lời là có cho vay hay không cho vay. Thời kỳ đó em uất lắm, em uất vì nhà ngoại coi thường em quá.
Và giờ thì công việc của em cũng ổn định vào quỹ đạo, kinh tế không có nhiều nhưng có của ăn của để. Tháng 7 này Gấu em xin về ngoại chơi dài ngày vì công việc mùa này cũng ít, nhà em làm theo mùa. Nhiều lúc cũng rất tâm tư nhưng em chẳng biết làm sao, cũng thấy tội cho Gấu.
Các cụ mợ trên này nhiều kinh nghiệm và sâu sắc hơn em, xin cho em lời khuyên về cách ứng xử với.
Văn em viết kém, rất lủng củng nên mong các cụ các mợ thông cảm ạ !
Vậy là cụ đã chứng minh rằng cụ không kém ai cả. Nhạc phụ nhạc mẫu giờ yên lòng là ok rôi. Chứ con cái là máu mủ phận cha mẹ cũng lo lắng đủ đường.Em chào các cụ các mợ ! Em năm nay cũng hơn 30 sọi và bị xích cũng được gần 6 năm, đã có 2 nhóc rồi ạ.
Vợ chồng em thì làm kinh doanh sản xuất nhỏ ở Hà Nội, nhà Nội và nhà Ngoại thì đều ở quê. Em thì ít khi về quê, chỉ khi có việc mới về.
Vợ chồng em lấy nhau là cũng rất cố gắng mới lên vợ lên chồng, vì vấn đề là nhà Vợ em không tác thành cho chúng em, phải đến khi Gấu em có bầu được 3 tháng thì mới đồng ý cho cưới. Sau khi cưới thì nhạc phụ của em có vẻ coi thường em nhiều. Từ đó em cũng không thoải mái khi về nhà Vợ, em chỉ về khi có việc và để Gấu vui thôi.
Mới đầu thì em cũng mặc kệ, Gấu em cũng buồn nhưng chẳng biết làm sao. Vậy nên nhiều cô bác ruột và anh chị em họ của Gấu em cũng chưa biết hết, mặc dù nhà em cách nhà Gấu có khoảng 2 km. Thời gian sau cưới khoảng 2 năm thì ông bà nhạc phụ của em cũng không gay gắt nữa mà cũng tỏ ra niềm nở, nhưng em chai cảm xúc khi về nhà ngoại rồi nên em cũng chẳng quan tâm. Mỗi khi về nhà ngoại em chỉ ăn và ngồi uống trà 1 lát rồi cáo lui về nhà hoặc chơi với con. Thật là buồn khi con rể và bố vợ chưa bao giờ gọi điện cho nhau từ khi về 1 nhà.
Về cá nhân em thì em sơ yếu lý lịch như sau, chắc là ông bà nhạc phụ thấy vậy nên không muốn gả Gấu của em cho em. Em thì trình độ văn hoá 12/12, cũng thi thố đủ kiểu nhưng có lẽ em không có duyên với cổng trường đại học. Mà nhiều lúc em nghĩ vậy lại hay, chứ mấy ông bạn em thời đỗ đạt gia đình liên hoan như trúng Việt lót mà giờ cũng chỉ an phận làm công ăn lương chục củ là cao. Nghỉ học em đi làm lang bạt tứ xứ từ cửa khẩu Móng Cái tới tận Bình Dương, làm đủ các thể loại có khi 2 năm mới về quê 1 lần. Mà thời thanh niên em cũng trẩu tre lắm, oánh lộn và cờ bạc gạo đủ thứ. Nhưng em chỉ chơi trong tầm kiểm soát của em, em làm ra em chơi chứ không phải kiểu chơi bất cần như nhiều thanh niên khác.
Gấu em thì học hành đàng hoàng, gia đình nhà Gấu cũng có điều kiện. Chính vì vậy có thể ông bà nhạc phụ muốn con gái lấy được chỗ ổn định và cao quý hơn.
Sau khi cưới thì Gấu em ko làm chuyên ngành Gấu học mà về làm cùng em, em phát triển Cty từ dịch vụ và giờ đang thiên về sản xuất. Những năm đầu cưới nhau vợ chồng em hùn vốn để mở rộng Cty, nhà Nội thì nghèo lắm không hỗ trợ được gì, Vợ chồng em về hỏi vay ông bà ngoại nhưng còn không được câu trả lời là có cho vay hay không cho vay. Thời kỳ đó em uất lắm, em uất vì nhà ngoại coi thường em quá.
Và giờ thì công việc của em cũng ổn định vào quỹ đạo, kinh tế không có nhiều nhưng có của ăn của để. Tháng 7 này Gấu em xin về ngoại chơi dài ngày vì công việc mùa này cũng ít, nhà em làm theo mùa. Nhiều lúc cũng rất tâm tư nhưng em chẳng biết làm sao, cũng thấy tội cho Gấu.
Các cụ mợ trên này nhiều kinh nghiệm và sâu sắc hơn em, xin cho em lời khuyên về cách ứng xử với.
Văn em viết kém, rất lủng củng nên mong các cụ các mợ thông cảm ạ !
Trước đây em cũng như cụ, nhưng sau này em có điều kiện phất lên. Còn nhạc phụ ngày càng già yếu, không còn khả năng phát triển.Em chào các cụ các mợ ! Em năm nay cũng hơn 30 sọi và bị xích cũng được gần 6 năm, đã có 2 nhóc rồi ạ.
Vợ chồng em thì làm kinh doanh sản xuất nhỏ ở Hà Nội, nhà Nội và nhà Ngoại thì đều ở quê. Em thì ít khi về quê, chỉ khi có việc mới về.
Vợ chồng em lấy nhau là cũng rất cố gắng mới lên vợ lên chồng, vì vấn đề là nhà Vợ em không tác thành cho chúng em, phải đến khi Gấu em có bầu được 3 tháng thì mới đồng ý cho cưới. Sau khi cưới thì nhạc phụ của em có vẻ coi thường em nhiều. Từ đó em cũng không thoải mái khi về nhà Vợ, em chỉ về khi có việc và để Gấu vui thôi.
Mới đầu thì em cũng mặc kệ, Gấu em cũng buồn nhưng chẳng biết làm sao. Vậy nên nhiều cô bác ruột và anh chị em họ của Gấu em cũng chưa biết hết, mặc dù nhà em cách nhà Gấu có khoảng 2 km. Thời gian sau cưới khoảng 2 năm thì ông bà nhạc phụ của em cũng không gay gắt nữa mà cũng tỏ ra niềm nở, nhưng em chai cảm xúc khi về nhà ngoại rồi nên em cũng chẳng quan tâm. Mỗi khi về nhà ngoại em chỉ ăn và ngồi uống trà 1 lát rồi cáo lui về nhà hoặc chơi với con. Thật là buồn khi con rể và bố vợ chưa bao giờ gọi điện cho nhau từ khi về 1 nhà.
Về cá nhân em thì em sơ yếu lý lịch như sau, chắc là ông bà nhạc phụ thấy vậy nên không muốn gả Gấu của em cho em. Em thì trình độ văn hoá 12/12, cũng thi thố đủ kiểu nhưng có lẽ em không có duyên với cổng trường đại học. Mà nhiều lúc em nghĩ vậy lại hay, chứ mấy ông bạn em thời đỗ đạt gia đình liên hoan như trúng Việt lót mà giờ cũng chỉ an phận làm công ăn lương chục củ là cao. Nghỉ học em đi làm lang bạt tứ xứ từ cửa khẩu Móng Cái tới tận Bình Dương, làm đủ các thể loại có khi 2 năm mới về quê 1 lần. Mà thời thanh niên em cũng trẩu tre lắm, oánh lộn và cờ bạc gạo đủ thứ. Nhưng em chỉ chơi trong tầm kiểm soát của em, em làm ra em chơi chứ không phải kiểu chơi bất cần như nhiều thanh niên khác.
Gấu em thì học hành đàng hoàng, gia đình nhà Gấu cũng có điều kiện. Chính vì vậy có thể ông bà nhạc phụ muốn con gái lấy được chỗ ổn định và cao quý hơn.
Sau khi cưới thì Gấu em ko làm chuyên ngành Gấu học mà về làm cùng em, em phát triển Cty từ dịch vụ và giờ đang thiên về sản xuất. Những năm đầu cưới nhau vợ chồng em hùn vốn để mở rộng Cty, nhà Nội thì nghèo lắm không hỗ trợ được gì, Vợ chồng em về hỏi vay ông bà ngoại nhưng còn không được câu trả lời là có cho vay hay không cho vay. Thời kỳ đó em uất lắm, em uất vì nhà ngoại coi thường em quá.
Và giờ thì công việc của em cũng ổn định vào quỹ đạo, kinh tế không có nhiều nhưng có của ăn của để. Tháng 7 này Gấu em xin về ngoại chơi dài ngày vì công việc mùa này cũng ít, nhà em làm theo mùa. Nhiều lúc cũng rất tâm tư nhưng em chẳng biết làm sao, cũng thấy tội cho Gấu.
Các cụ mợ trên này nhiều kinh nghiệm và sâu sắc hơn em, xin cho em lời khuyên về cách ứng xử với.
Văn em viết kém, rất lủng củng nên mong các cụ các mợ thông cảm ạ !