ko ai sx hàng hoá ra để ngắm hoặc vứt đi cả. một loại thuốc muốn vào đc vn pải mất vài năm mới xin đc visa, trong khi cũng loại thuốc đấy thì Nhật , Mỹ, Anh, Đức, Pháp … đều công nhận và sử dụng từ rất lâu rồi nhưng ko hiểu sao lại cực kỳ khó khăn và gian nan để vượt qua các tcvn để đc lưu hành tại VN. E nghĩ muốn nhanh, ko thiếu thuốc thì cứ nâng lương cho các cán bộ ở cục qld, ttms … lên tầm 50-100 tr/ tháng thì thuốc về ầm ầm ngay
Đúng là "một loại thuốc muốn vào đc vn pải mất vài năm mới xin đc visa, trong khi cũng loại thuốc đấy thì Nhật , Mỹ, Anh, Đức, Pháp … đều công nhận và sử dụng từ rất lâu rồi ".
Bù lại, tại nước sở tại Nhật , Mỹ, Anh, Đức, Pháp, họ mất nhiều thời gian hơn thế để có giấy phép lưu hành.
Nên, cái sự cấp phép ở ta, không phải là quá tệ, bác ạ.
Ngoài ra, khi đã cấp phép, sự Gia hạn tụi bên bển làm nhanh hơn ta nhiều. Thế nên, khi đã được phép lưu hành 1 loại thuốc tốt nào đó, nó yên tâm khai thác cái đó, trong 10 năm chẳng hạn, ví dụ thế.
Thậm chí, dịp Covid, nó rất nhanh chóng tuyên bố: Mọi giấy phép automatically gia hạn thêm 1 năm (rồi lại 1 năm) mà không cần kiểm tra.
Ta làm cẩn thận cũng phải thôi bác ạ, vì tụi bên bển nhiều khi nó cũng bớt này bớt nọ khi xuất khẩu sang Việt Nam.
Thuốc G7 thì không bị tình trạng đó.
Chưa kể, Điều kiện bảo quản xứ ta khá nóng ẩm, nên đòi hỏi tụi bên kia phải test nhiều và tử tế, mới ra được cái Hạn dùng như ta đang thấy, cho điều kiện Việt Nam.
Đấy là áp dụng cho Điều kiện bảo quản trong HDSD, chuyện không tưởng ở xứ này.