- Biển số
- OF-30520
- Ngày cấp bằng
- 4/3/09
- Số km
- 16,547
- Động cơ
- 647,871 Mã lực
- Nơi ở
- xanh cỏ đến, đỏ ngói đi
Ở đâu lậu là bị túm, chứ riêng OF lại ngon
Cụ Tiên Tửu Phú Lộc vào nhận họ hàng đê?Cụ nhà em năm nay gần 100 tuổi nhưng minh mẫn, chả nhầm tí gì. Hay kể chuyện.
Chuyện là cái hồi cấm buôn bán, (cấm tất ngành nghề kinh doanh tư nhân). Cụ ông nhà em vào chiến trường (Cụ ông oánh cả Pháp lẫn Mỹ). ở nhà cụ bà nhà em tẩn tảo nuôi con, dậy học và thêm vụ là đi buôn lậu
Cụ có kể lại, cứ đêm thì cụ nhà em đạp xe đi mua gạo, đậu tương ... về bán lại cho người cùng làng nấu rượu, rồi mang rượu đi đổi cho địa phương quanh vùng lấy thóc, gạo, đậu tương. (Quê em là làng nghề truyền thống nấu rượu từ thời cổ. Bác nào quê Hải Dương chắc cũng nghe danh Làng Phú Lộc quê em.)
Bố em còn bé cũng phải đi 1 xe đạp nhỏ để trở hàng cùng Bà em.
Cụ kể rằng, có hôm leo dốc đê, bố em bé quá đạp mãi ko lên dốc được, thì gặp đoàn quân hành quân xúm lại giúp đưa bố em lên. Các chú hỏi chuyện bố em thì biết ông em đang đi chiến trường. Biết chuyện các bác các chú bế xốc bố em truyền tay nhau đưa lên đê, chú thì rắt xe cho lên tận mặt đê, quyến luyến ko dời. Bà em cũng đc các chú đẩy xe lên dùm mặt đê. Nghe đoạn này em thấy sao mà thắm tình quân dân thế. Bà em và bố em đứng nhìn và vẫy đoàn quân đi xa mới lên đường về.
Bà em lúc đó cứ hỏi chuyện các chú vào chiến trường nào, rồi nhờ chuyển lời vào tới ông em trong chiến trường nếu có gặp đơn vị cuả ông em (ông nội em thời pháp thì em ko rõ đơn vị, nhưng lúc còn chiến đấu trong nam thì thuộc Sư Đoàn 7 Miền Đông Nam Bộ.)
Rồi đi buôn mãi thì cũng có ngày gặp lực lực chức năng chứ. Nghe bà em kể là bà xem xin xỏ mãi các chú ko cho. Khóc quá trời (vì tội to hồi đó mà, còn nguy cơ bị tịch thu hết). Sau các chú cũng hỏi bố em, sao cháu lại đi cùng mẹ. Bố em còn bé nên ngây thơ, kể hết. Đến đoạn nghe ông em đang chiến đấu trong chiến trường. Thế là các chú lại thả cho đi về.
Rồi do buôn bán tẩn tảo, nên bà em cũng có một cơ nghiệp kha khá khi mà ông em phục viên trở về.
Đến đời Bố em, hay làng quê em bây giờ vẫn nấu rượu truyền thống. Cụ nào ghé Hải Dương nhớ thư rượu quên em nhé. Rươu quê em đặt biệt uống êm và ko bao giờ đau đầu.
Quê em hồi nhỏ thằng bạn học nhà nó nấu rượu lậu. Nó bẩu rượu phải cho ít thuốc sâu vào cho nó nặng làm em ám ảnh mãi đến bây giờ cũng không hiểu nó nói thật hay giả.
Nấu .mà cho thuốc trừ sâu thì chết ng à c. Nhà em nấu từ lúc em bé xíu 2 tuoii. Cụ nói làm em giật mình. Muốn nấu nặng nhẹ thì từ điều chỉnh đc mà
Em đc nhìn bme e làm men. Các khâu em đều biết rất rõ vì bố em ngày xưa nấu . Cách làm men ntn
Thằng đó bốc phét đó chả ai cho thuốc sâu vào cả muộn rượu nặng hay nhẹ thì lúc chưng cất thôi, lúc đầu nặng sau nhẹ dần, rượu rởm là pha cồn công nghiệm cụ ạ. cái này mới hại.
Em cũng nghĩ nó nói phét thật chứ nghe nó nói ghê quá làm em cũng sợ uống rượu luôn.
Tiếc là em ở cách một con sông, ko là em cũng học được ah. Em lại đặt chum hứng rượu ...
Yes, madamVụ 2M thì thôi, bao giờ lão minhmo đi buôn chuối về em nhờ chuyển cho xong...
Còn vụ mấy anh em mình chắc tuần tới rảnh ta triển phát kẻo quên bác nhỉ?
Đội ơn lão
Mẹ em thuộc họ Vũ Đình đây cụCụ nhà em năm nay gần 100 tuổi nhưng minh mẫn, chả nhầm tí gì. Hay kể chuyện.
Chuyện là cái hồi cấm buôn bán, (cấm tất ngành nghề kinh doanh tư nhân). Cụ ông nhà em vào chiến trường (Cụ ông oánh cả Pháp lẫn Mỹ). ở nhà cụ bà nhà em tẩn tảo nuôi con, dậy học và thêm vụ là đi buôn lậu
Cụ có kể lại, cứ đêm thì cụ nhà em đạp xe đi mua gạo, đậu tương ... về bán lại cho người cùng làng nấu rượu, rồi mang rượu đi đổi cho địa phương quanh vùng lấy thóc, gạo, đậu tương. (Quê em là làng nghề truyền thống nấu rượu từ thời cổ. Bác nào quê Hải Dương chắc cũng nghe danh Làng Phú Lộc quê em.)
Bố em còn bé cũng phải đi 1 xe đạp nhỏ để trở hàng cùng Bà em.
Cụ kể rằng, có hôm leo dốc đê, bố em bé quá đạp mãi ko lên dốc được, thì gặp đoàn quân hành quân xúm lại giúp đưa bố em lên. Các chú hỏi chuyện bố em thì biết ông em đang đi chiến trường. Biết chuyện các bác các chú bế xốc bố em truyền tay nhau đưa lên đê, chú thì rắt xe cho lên tận mặt đê, quyến luyến ko dời. Bà em cũng đc các chú đẩy xe lên dùm mặt đê. Nghe đoạn này em thấy sao mà thắm tình quân dân thế. Bà em và bố em đứng nhìn và vẫy đoàn quân đi xa mới lên đường về.
Bà em lúc đó cứ hỏi chuyện các chú vào chiến trường nào, rồi nhờ chuyển lời vào tới ông em trong chiến trường nếu có gặp đơn vị cuả ông em (ông nội em thời pháp thì em ko rõ đơn vị, nhưng lúc còn chiến đấu trong nam thì thuộc Sư Đoàn 7 Miền Đông Nam Bộ.)
Rồi đi buôn mãi thì cũng có ngày gặp lực lực chức năng chứ. Nghe bà em kể là bà xem xin xỏ mãi các chú ko cho. Khóc quá trời (vì tội to hồi đó mà, còn nguy cơ bị tịch thu hết). Sau các chú cũng hỏi bố em, sao cháu lại đi cùng mẹ. Bố em còn bé nên ngây thơ, kể hết. Đến đoạn nghe ông em đang chiến đấu trong chiến trường. Thế là các chú lại thả cho đi về.
Rồi do buôn bán tẩn tảo, nên bà em cũng có một cơ nghiệp kha khá khi mà ông em phục viên trở về.
Đến đời Bố em, hay làng quê em bây giờ vẫn nấu rượu truyền thống. Cụ nào ghé Hải Dương nhớ thư rượu quên em nhé. Rươu quê em đặt biệt uống êm và ko bao giờ đau đầu.
Lương Tài đúng ra phải là đất thuộc tỉnh Hải Dương mới phải vì nó quá gần Tp Hải Dương và xa Tp Bắc Ninh, nó là doi đất của Bắc Ninh cắm sâu vào Hải Dương.Em ở huyện bên khác tỉnh với cụ ạ. Thời nhà em sang nhà cụ lấy men là nhà em ở Thứa, Lương Tài, Bắc Ninh cụ ạ. Nhưng giờ nhà em không ở đó nữa rồi
Thời 197x đến 199x vẫn còn cái trò nàyQuê em hồi nhỏ thằng bạn học nhà nó nấu rượu lậu. Nó bẩu rượu phải cho ít thuốc sâu vào cho nó nặng làm em ám ảnh mãi đến bây giờ cũng không hiểu nó nói thật hay giả.
Đạm cụ ơi ! Cho tăng nồng độ !Quê em hồi nhỏ thằng bạn học nhà nó nấu rượu lậu. Nó bẩu rượu phải cho ít thuốc sâu vào cho nó nặng làm em ám ảnh mãi đến bây giờ cũng không hiểu nó nói thật hay giả.
PD vừa nổi lên rồiNhà chị Râu, anh PD giờ trốn tiệt, ko dám vào lượn trước mặt anh Du đâu mợ ạ
Hehee. Khổ mãi rồi cũng phải có lúc sướng tí chứ cụNhớ thời bì bõm ngoài đảo xa.giờ đây anh đã cưỡi tăm ngàn ngựa
Chán lắm cụ ạ, lò dò vào AHA tí rồi lại trốn một góc rít thuốc vặt thôiPD vừa nổi lên rồi
Đạm cụ ơi ! Cho tăng nồng độ !
Các cụ ơi vậy là nó là thật hay giả? Chứ em thấy sợ rồiThời 197x đến 199x vẫn còn cái trò này
Những ông bà cóc biết nấu rượu hoặc ham lời mua rượu nhạt về bán có chiêu chấm đầu đũa vào thuốc trừ sâu sau đó chấm đũa và can rượu để tăng độ rượu lừa khách hàng.
Uống phải loại rượu này đau đầu như búa bổ
Sau reset thì em thấy top mã mới có 1tr4 mã thôi, nick cụ từ 2012 và mới đi có hơn 1300km thì chắc chỉ loanh quanh 500 mã thôiEm cá độ bị lừa.
Em đang có 1,5tr mã, cược 200.00 mã Trận VN - Phi, mà thua 1,2tr mã. Ko hiểu tại sao
.có bác nào có nhu cầu học thì về Nam Định bố em dạy. Bố em nấu vì đam mê thôi. Các con chẳng ai theo nghề cả. Cụ nào có nhu cầu nhà em dạy miễn phí ạTiếc là em ở cách một con sông, ko là em cũng học được ah. Em lại đặt chum hứng rượu ...