Cũng không dễ như vậy. Bản V8 4.8 của X5 và X6 là hút khí tự nhiên. Máy lớn đạp ga vượt xe khác rất dễ, động cơ khỏe và lỳ. Và đi rất mạnh mẽ. Bản 3.0 là máy I6, phải chạy turbo tăng áp, công suất lý thuyết của bản 3.0 thì được 304 mã lực. Nhưng nếu phát sinh lỗi check engine thì tịt luôn, vì lúc đó nó ngắt áp turbo, máy yếu hơn hẳn. Lúc đó có cảm giác BMW 3.0 chỉ hơn 200 mã lực, đi ỳ ạch. Mà sửa lỗi check engine thì có nhiều lỗi vô cùng tốn kém và mệt. Lỗi áp dầu cũng báo check engine (mà lỗi áp dầu không phải do bơm dầu mà là do hở gioăng thì anh em thợ bảo: Anh ơi, muốn hết thì thôi, hạ máy xuống đại tu!). Lỗi cảm biến oxy cũng báo check-engine (4 con cảm biến oxy, mỗi con cũng phải 6-7tr/con). Lỗi van turbo cũng báo check-engine. Lỗi bầu catalytic converter cũng báo check-engine (muốn hạ cái bầu đó xuống kiểm tra thì cũng phải tháo hạ cả máy xuống, lại 1 cục tiền chục triệu để làm công lên xuống hạ máy). Hễ có bất kỳ vấn đề dẫn đến check-engine là nó báo malfunction. Mất áp turbo luôn. Đi khá mệt, sửa cũng mệt. Nên máy 4.8 hút khí tự nhiên thì có mấy lỗi vặt vẫn chẳng ảnh hưởng gì, máy vẫn khỏe và bốc. Chấm to nó có ưu điểm ở chỗ đó. Còn chênh lệch tiền xăng chẳng đáng kể gì so với tiền sửa. Đời 2007-2010: Bản X5 và X6 4.8 thì trong phố khoảng 18-20L, đường trường 13-14L. Bản X5 và X6 máy I6 3.0 thì trong phố cũng phải 14-15L, đường trường 12L. Tiết kiệm được mấy đồng tiền xăng nhưng đến lúc sửa lỗi turbo cũng mệt.