Tản mạn về các ông bà chủ nhà hàng ...
Giới chủ nhà hàng bia ôm thì có trăm ngàn kiểu : già, trẻ,doanh nhân,police, cán bộ v.v ...Tính tình cũng khác nhau : có người dễ dãi xuề xoà với lính,tối làm xong đi nhậu rượu đế với nhân viên, có người khó chịu keo kiêt, có người giàu nứt đố đổ vách ( như chị Giang chủ Lộc Thọ Q.3 hay ông anh con cô cậu với em là Tạ Đình H. , con trai của bác em là 1 huyền thoại khét tiếng đất Hà thành ), có người chiều chiều là có giang hồ tới tận nhà hàng thu tiền góp xách, nhìn thấy nản ...
Chủ nhà hàng Thượng Uyển là anh Tường, cựu sĩ quan VNCH, người miền Trung, tính tình điềm đạm, tuy nhiên cũng có vẻ hơi quân phiệt tí. Về sau anh đi xuất cảnh với vợ con. Em còn nhớ năm 1992, khi con trai anh đỗ ĐH, anh làm tiệc lớn ăn mừng ở nhà hàng, với phần thưởng cực khủng lúc đó là 1 dàn máy vi tính.
Chủ nhà hàng Lộc Thị là chị Giang, đương nhiệm Thẩm phán TAND Q.3, người gốc Bắc, nên đa phần nhân viên và khách của chị cũng là người Bắc. Sau một thời gian kinh doanh nhà hàng Lộc Thọ, chị mua hẳn 1 căn Villa mặt tiền Trần Quốc Thảo Q.3 và mở tiếp nhà hàng bia ôm Ca Dao ở đây. Anh Chính , chồng chị đầu những năm 2000 là chủ 1 Công ty Truyền thông vào hàng Top 3 SG.
Chủ nhà hàng Tây Đô đường Phan Đình Phùng Q.PN là anh Thành. Anh xuất thân là tay guitar thùng chuyên đàn bia ôm ( thuở đàn organ còn quý hiếm ). Gặp thời anh sang lại và lên làm chủ luôn. Buôn bán rất ok, nhưng than ôi anh dính vào cờ bạc và ma tuý, tiêu tan cơ nghiệp nên phải sang lại nhà hàng cho anh Chương ,nhân viên thầu giữ xe của nhà hàng. Anh Chương năm đó khá lớn tuổi ( trên dưới 50, về sau hùn hạp với cháu ruột là anh Quang, con rể chú Mười Đen như đã kể ở trên. Cả 2 cậu cháu tính tình đều vui vẻ dễ thương. Anh Quang là chuyên gia đánh bài tiến lên với em và các em đào ở Dancing Nam Mỹ ( tên cũ là Tây Đô ). Anh Quang có người em gái út rất đẹp tên Phượng. Năm đó khoảng 16 tuổi.... ( dến đây em tự kiểm duyệt. )...
Năm 2009 em có gặp lại anh Thành ở hẻm 220 Lê Văn Sỹ Q.3. Anh ngỏ lòi xin em 20 ngàn để ăn cơm...