Pháp binh lạc hậu một phần, phần vì do triều đình có phần nhu nhược, bàn bạc ngược xuôi, đỉnh điểm năm 1860, Pháp phải điều hết quân sang Trung Quốc oánh nhau, còn lại cỡ hơn 200 lính Pháp -Tây Ban Nha, triều đình chỉ cần ập vào oánh thì tan tành, mà vẫn cứ chỉ phòng thủ.
Bế quan tỏa cảng nên lạc hậu quá cụ nhỉ. Lạc hậu về cả vũ khí và chiến thuật.
Đọc những trận Đà Nẵng, Thành Hà Nội mà thấy buồn thấu ruột gan. Có một nhúm lính tây lông đi trên mấy chiếc thuyền từ trời tây sang đây mà hoành hành cả đất nước Đại Việt.
Như cụ Nguyễn Tri Phương tinh thần oánh Pháp thì không ai bằng. Ấy vậy mà oánh nhau với 1 nhúm quân Pháp 3 trận cụ thua cả 3 đến nỗi phải tuyệt thực, từ chối trị thương để tuẫn tiết.
Dân gian còn truyền tai nhau cụ dùng thần công đốt đít (gọi là Ông Ầm). Châm ngòi phát nổ, phát thì xịt nên cho rằng Ông Ầm bị ốm. Phải cúng tế đàng hoàng và tưới thuốc bắc lên để chữa.
Chuyện oánh nhau thì tinh thần là quan trọng nhưng cũng không phủ nhận vai trò của vũ khí. Gần 20.000 lính nhà Nguyễn chỉ giáo mác với 1 ít hỏa mai bị mấy trăm quân Pháp oánh cho te tua trận Gia Định. Thế nhưng đến 1954 khi Việt Minh đã có súng lớn, súng nhỏ, bộc phá, đại bác... thì đã tẩn cho 11.200 quân Pháp với xe tăng, máy bay ác liệt ở Điện Biên Phủ
Dạ
Chọn trang phục khó là do hội làm phim lười thôi ạ.
Họ chỉ cần bỏ ra thời gian bằng 1/3.000 thời gian của bác vào thư viện tìm là ra ngay ạ.
Và nếu làm chuẩn chỉ cũng không hẳn là tốn kém, vì lên phim thì cũng khó lộ ra chất liệu nên khéo khéo tý là may được ngay bằng chất liệu rẻ mà.
Cái cơ bản là bọn làm phim lười. Mà không lười thì đọc/xem cũng không hiểu.
Không phải chê bai chứ bác bảo cái thằng thợ may - Vốn đã không có gốc gác học hành tử tế mà lại có thời gian đâu, trình đâu mà đọc hiểu về lịch sử khi mà suốt ngày chúng lên tv tham gia các game sâu lải nhải với nhau
Em đồng tình với cụ. Nói chung là từ Đạo diễn đến chuyên gia phục trang, đạo cụ, ngôn ngữ... đều lởm. Em ko xem nhưng nó đập vào mắt thấy chán. Nên em rất coi thường cánh này. Trình độ kém, hiểu biết xã hội kém, thiếu cái tâm, tính chuyên nghiệp. Quay cảnh nông dân miền nam thì dặt 1 kiểu đồng phục quần áo bà ba khăn rằn, một màu, một cỡ, một kiểu, mới tinh láng bóng. Thậm trí còn nguyên nếp gấp.
Bản thân cánh đó không tôn trọng chuyên môn nghề nghiệp của mình thì đừng có hi vọng tôn trọng người xem.
Cái này thì không phải khen bọn tây lông Hô li út chứ bên đó nó làm khỏi chê. Em nhớ cái phim Giải cứu binh nhì Bryans, Đạo diễn nó bắt diễn viên chính đi đào công sự, ngủ lều bạt, ăn đồ hộp, quần áo vẫn 1 bộ không được thay để có được cái hình ảnh lính trận một cách chân thật nhất.
Hay như phim Báo đen, dù là một phim giả tưởng nhưng đạo diễn hay vị phụ trách về văn hóa gì đó đã lê lê các bộ lạc châu Phi cả tháng trời để tìm được cái cảm hứng về văn hóa phong tục cho bộ phim.
Không hẳn thế đâu cụ, Tự Đức rất muốn chuộc lại 3 tỉnh, vì vừa là trung tâm sản xuất lúa gạo, lại là quê ngoại mình, nên cố gắng bảo cụ Phan đi chuộc lại bằng được, thậm chí còn ra mật chỉ, nếu cần đổi 3 tỉnh miền Tây lấy 3 tỉnh miền Đông.
Nhưng Pháp đời nào nghe, hơn nữa, vợ vua Pháp rất uất hận vụ Tự Đức giết giáo sĩ là bạn thân của bà, nên xúi chồng không cho chuộc.
Em có đọc ở đâu đó là ông Giáo sĩ TBN này là người yêu cũ của Hoàng hậu Pháp có phải không cụ nhỉ?