- Biển số
- OF-146690
- Ngày cấp bằng
- 22/6/12
- Số km
- 9,573
- Động cơ
- 468,570 Mã lực
Nói gì thì nói, món ăn vẫn hợp khẩu vị hơn so với món Âu
Thế thì chắc là mợ sẽ hợp với món ăn Nhật. Rất ít gia vị, chế biến đơn giản, mà coi trọng hương vị tự nhiên của nguyên liệu.Em thấy món ăn TQ nói chung bài trí đẹp, nấu cầu kỳ, nhiều dầu mỡ và gia vị, hay có kiểu hầm nhừ.
Em ăn thấy lạ thôi chứ không thích.
Em thích vị tự nhiên của món ăn chế biến đơn giản.
Ăn 1 lần thưởng thức hương vị thôi cụ nhỉ, chứ lần 2 thì...Em ko thích món ăn Tàu, ko thấy hợp khẩu vị.
Tân Hải Vân hay Dìn ký chỉ ăn vui vui tối khuya về 1-2 h sáng ngồi ngắm các nàng đi ăn đêm. Món ăn cũng bình thường. Sài Gòn ăn đồ tàu (đồ ăn nói chung) ngon và rẻ hơn ngoài Bắc. Các nhà hàng e thấy ngon là Di bửu, Hoằng long, hay crytal jade. Hơn chục năm trước thấy bảo di bửu định mở hanoi cuối cùng cũng ko mởTrong SG có Nhà hàng lâu đời Tân Hải Vân rất nổi tiếng với các món ăn Tàu, chủ hình như cũng người Hoa. Khách lúc nào cũng đông, giá rất đắt.
Các cụ các mợ tham khảo xem.
đọc từng chữ của bác, thấy đã quá!!! Vừa thưởng thức đồ ăn, vừa hoà vào cái ko khí cổ trangChia sẻ với các cụ kỷ niệm ăn uống ở TQ cách đây khoảng hơn chục năm. Trong các lần đi, em ấn tượng nhất là Thuỷ tịch ăn ở Lạc Dương, Hà Nam. Đận đấy bên em làm việc họp hành xong sớm nên dư 2 ngày so với dự kiến, không tiện đổi vé nên bên bạn đưa đoàn bên em đi chơi Thiếu Lâm Tự ở Hà Nam, ngày thứ nhất sáng đi thăm quan dây chuyền lắp Paladin, chiều đi ăn ở nhà hàng nổi tiếng ở Lạc Dương, tên em quên rồi, chỉ nhớ có chữ Mẫu Đơn trong đó, phía bạn đặt phòng riêng trên tầng, lúc vào cửa gặp 1 anh mặc kiểu nhà Đường, hỏi han xong đứng hướng dẫn đoàn lên cầu thang, trưởng đoàn là sếp của em vừa lên được vài bước thì anh ấy hô rất to một câu kiểu trong cung, đại ý là quan nhân đang lên . Lên đến tầng trên có 1 chị trẻ trung ăn mặc cũng kiểu nhà Đường đón vào, anh ở dưới lên theo hướng dẫn mọi người vào chỗ ngồi. Giải thích giới thiệu một hồi, ai cũng là Mẫu Đơn Cô Nương hết, cả đoàn mắt tròn xoe, Mẫu Đơn Cô Nương cô nào cũng như Củng Lợi trong phim Mãn Thành Tận Đới Hoàng Kim Giáp vậy, cụ nào nhớ phim này thì mở ra xem nhé. Giới thiệu về món Thuỷ Tịch xong thì anh trưởng đoàn phía bạn ra hiệu cho lên, anh phục vụ mặc áo kiểu nhà Đường đứng ngoài hô to, đại ý là món đã lên, các cô nương Mẫu Đơn mang món vào đi một vòng tròn đến cạnh trưởng đoàn, đoạn này nhìn chả khác trong phim Tây Du Ký khi cung nữ mang món lên, vừa đi vừa lượn.
Thuỷ Tịch nói đơn giản là 1 bộ combo 24 món, và món nào cũng là canh, 24 món liên tu bất tận như nước chảy mây trôi, giải thích thì dài dòng nhưng đủ các cung bậc vị giác, 24 món canh cũng khớp với 24 năm trị vì của hoàng đế Võ Tắc Thiên, mỗi món đặt trong một bát nhỡ nhỏ hơn bát ăn cơm nhà mình, nông hơn, nhìn thoạt đầu có vẻ ít, nhưng món lên nửa chừng là anh em trong đoàn thấy ngang dạ, phía bạn cũng vậy, dù phía nhà hàng khuyên mỗi món không nên ăn hết, chỉ làm 2-3 thìa thôi, nhưng vì nó đặc biệt nên mọi người rất nhiệt tình. 24 món cuối cùng lượt cuối nhiều người không ăn nổi, chỉ làm 1 thìa là đặt xuống.
Cuối bữa, nhà hàng hỏi đoàn vì sao đến Lạc Dương, biết đoàn đi công tác, chuyến công tác được coi là thành công, nhà hàng tặng đoàn 1 món tuyệt kỹ, đấy là bánh rán vừng. Nghe thì đơn giản nhưng từ viên bột bằng nắm tay, họ rán phồng to như quả bóng bay, đường kính áng chừng phải khoảng gần 60cm, mời trưởng đoàn cắt chia cho mọi người, ý nghĩa là công sức như nắm bột ban đầu, nhờ sức lực của mọi người thành công to như cái bánh to, 2 trưởng đoàn cắt chia cho mọi người cùng ăn, vừa ý nghĩa vừa ngon.
Đêm hôm đấy bọn em ngủ ở Trường Sa, hôm sau đi lên núi thăm mấy ngôi trường của Thiếu Lâm Tự rồi về. Ngày đấy bọn em dùng máy ảnh cho công việc, nên chả mấy ai chụp lại, mà hồi đấy thì cũng chưa có điện thoại chụp ảnh như bây giờ, cũng tiếc, giờ lục lại ảnh toàn ảnh chụp trong công việc là chính.
Em lượn TQ nhiều nhưng không biết vụ 8 trường phái, em chỉ biết 4 dòng ẩm thực nổi tiếng của TQ là: Kinh Xuyên Việt Lỗ. Kinh là Bắc Kinh, trường phái món cho vua chúa quan lại, Xuyên là Tứ Xuyên Thành Đô, trường phái cay nổi tiếng của vùng Tứ Xuyên, Việt là Quảng Đông, đa dạng phong phú trên trời dưới biển trong lòng đất cái gì cũng lên mâm, Lỗ là Sơn Đông, mặn và tôm cá ngon nổi tiếng vì biển lạnh.
TQ diện tích rộng, khí hậu thổ nhưỡng khác biệt rất lớn, nên cơ bản mỗi tỉnh có thể là 1 trường phái ẩm thực khác nhau, ngay chuyện miền bắc và miền nam đã khác nhau ở lương thực chính là lúa mì và lúa gạo, miền bắc hay ăn bánh bao, mỳ còn miền nam ăn cơm. Giai đoạn 2006 em ở Hàng Châu mấy tháng, có tiền thì để dành đi chơi, chứ không đâm vào ăn uống, vì ăn uống tốn hơn đi chơi may hồi bên đấy có mấy tay trưởng phòng người TQ hay mời đi nhà hàng nên cũng đỡ.
Vâng cụ ạ, tiếc nhất là hồi đấy em cũng không sắm máy ảnh riêng, chứ chụp cùng mấy em Mẫu Đơn đấy cũng huyền ảo lắm, thật sự trang điểm phục sức không khác phim cổ trang cụ ạ. Ngẫm lại hồi đấy nghiêm túc quá, công việc là công việc chứ không lạm dụng đồ nghề vào việc chơiđọc từng chữ của bác, thấy đã quá!!! Vừa thưởng thức đồ ăn, vừa hoà vào cái ko khí cổ trang
E ăn cơm gà Hải năm ở khách sạn nằm trên đường ô chạc road, ngồi tầng 2 nhìn xuống đường , ngon đáo để , cũng ko nhớ có được xếp sao hay ko. Nó ở ngay trong khách sạn e bookĐại hành gia gì đâu cụ ơi, em thích ăn uống và tìm hiểu đối chút thôi.
Mấy trường phái cụ liệt kê với đại diện ưu tú nhất của nó đã đủ nói lên sự mênh mông duy mỹ của ẩm thực Trung Hoa rồi. Em chỉ xin kể vài trải nghiệm và quan sát của em.
Nói đến ẩm thực (ăn và uống) thì phải nhìn vào địa lý và khí hậu trước. Điều đó quyết định lối sống dẫn đến phong cách ăn uống. Em ví dụ dễ hiểu, sashimi và sushi sinh ra từ chuyến đánh cá lâu ngày, dân Nhật thời đó cón kém văn minh, cứ xẻ cá sống ăn với cơm. Đi về phía Bắc (Bắc địa cầu dấy nhé), dân cần nhiều đạm, mỡ và tinh bột vì thời tiết lạnh. Cách nấu nướng truyền thống cũng đơn giản hơn, nướng, hun khói, gác bếp, thịt khô. Dụng cụ và kỹ thuật nấu cũng chuộng về thực tế. Họ chuộng món ấm nóng, uống rượu cũng kiểu Hoa Điêu. Còn xuống phía Nam, thời tiết ấm áp, sản vật phong phú, nhiều văn nhân, phong cảnh hữu tình nên nó thanh nhã, tinh tế. Cách nấu nướng cũng lắm kiểu hơn. Nguyên liệu, dụng cụ và kỹ thuật cũng hướng về duy mỹ. Ăn ngon chứ ko phải để thực tế nữa. Trà rượu cũng theo phong cách đó.
Ẩm thực Trung Hoa em thấy có đặc trưng sau.
- Món ăn nên thuốc: Cái này nó tự giải thích rồi và cụ cũng trải nghiệm rồi.
- Nhìn trời mà nấu: Bọn nó hay chém là Thiên Nhân hợp nhất, nhưng thật ra là giống bên mình "mùa nào thức nấy", không ăn loạn.
- Cân bằng âm dương: Cụ thấy bọn nó rất nổi mấy món sốt chua ngọt, thật ra ý lớn của mấy món của nó đều tuân thủ theo cân bằng âm dương. Người Việt mình cũng học được cái này. Cái này nó cũng liên quan đến vế trên. Có câu "Mùa hè ăn cá sông, mùa đông ăn cá biển" là theo cái này. Hay, dân ta và nó chấm trái chua với muối (ngược với bọn Tây là chấm đường), thịt vịt ăn với mắm gừng v..v....Bọn nó cân bằng âm dương với mấy loại gia vị là xương sống của ẩm thực TQ: ớt khô, tiêu, hồi, tỏi, xì dầu, giấm đen, dầu ớt đỏ, tương đậu, gừng, hành lá. Bọn nó ít dùng ớt tươi vì hăng quá. Ớt khô thơm và nhẹ nhàng hơn.
- Toàn vẹn: cái này về cách trình bày, chủ yếu là nó phải trình bày nguyên con, nguyên miếng để đảm bảo tính thống nhất.
- Về kỹ thuật, chia làm 2 phái làm chủ, khác nhau về cách dụng lửa (nhiệt, mấy cái khác thì em không bàn vì chi tiết nhiều). Một bên là dùng nhiệt đơn giản (chiên, hấp - Bọn Quảng Đông là chuyên cái này - hay nước, phơi khô lên men), một bên là dùng nhiệt cầu kỳ như ninh, hầm (bọn Giang Tô, Chiết Giang).
Còn món hoa thì vài món em ấn tượng mãi là:
Thị Đông Pha (em đăng tăm tia học làm)
Món quay (gà, vị, heo của nó là thiên hạ đệ nhất thực sự)
Cơm gà Hải Nam. Khác với mấy quán ở VN, món này đơn giản nhưng làm được đỉnh cao không dễ. Thịt gà chín mềm mà không khô, gia vị thấm nhẹ. Cụ có thể ăn ở Singapore ở quán mà đc 1 sao Michelin đấy ạ.
Hàu chiên trứng Đài Loan. Ở Sài Gòn, chỉ còn 1 chỗ bán rất ngon và không có biển hiệu.
Đậu phụ thối ở Hồ Nam (nơi sinh ra nó)
Đậu hũ Ma Bà Tứ Xuyên
Mì thịt bò (cái này nhiều biến thể. Nhưng đẹp nhất là trời mùa đông, kéo mì rồi cắt thả và tô súp thịt bò trong veo, ôiiii)
Còn vài món khác nhưng để chém sau.
Mặc dư lày à cụ?Vâng cụ ạ, tiếc nhất là hồi đấy em cũng không sắm máy ảnh riêng, chứ chụp cùng mấy em Mẫu Đơn đấy cũng huyền ảo lắm, thật sự trang điểm phục sức không khác phim cổ trang cụ ạ. Ngẫm lại hồi đấy nghiêm túc quá, công việc là công việc chứ không lạm dụng đồ nghề vào việc chơi
Giống kiểu em thứ đứng thứ hai trở đi cụ nhé, kiểu trang điểm tóc như mấy em đấy, ngực thì cứ như 2 quả bóng chực nhảy ra ngoài ấy, hồi tưởng lại vẫn bồi hồi lắm, nhất là đoạn em ấy nghiêng người đặt cái khay xuống giữa bàn, trong khi các em khác nghiêng người xen vào khoảng giữa các ghế, mỗi em lấy 1 bát mời 1 người trong mâm, em hơi vươn người ấy lấy 1 bát đặt trước mặt em rồi cười rất duyên: mời khách quan dùng canh, thơm điếc hết cả mắt mũi tai
Chỗ em ăn hồi 2017 rình rang lắm cụ, vì nó là food stall đầu tiên được 1 sao. Tên nó là: Liao Fan Hawker Chan Hong Kong Soya Sauce Chicken Rice and Noodle.E ăn cơm gà Hải năm ở khách sạn nằm trên đường ô chạc road, ngồi tầng 2 nhìn xuống đường , ngon đáo để , cũng ko nhớ có được xếp sao hay ko. Nó ở ngay trong khách sạn e book
Cụ là thường dân không có cung tần mỹ nữ vây quanh mới trường thọ chứ vua chúa xưa tuyền băng hà sớm là thếGiống kiểu em thứ đứng thứ hai trở đi cụ nhé, kiểu trang điểm tóc như mấy em đấy, ngực thì cứ như 2 quả bóng chực nhảy ra ngoài ấy, hồi tưởng lại vẫn bồi hồi lắm, nhất là đoạn em ấy nghiêng người đặt cái khay xuống giữa bàn, trong khi các em khác nghiêng người xen vào khoảng giữa các ghế, mỗi em lấy 1 bát mời 1 người trong mâm, em hơi vươn người ấy lấy 1 bát đặt trước mặt em rồi cười rất duyên: mời khách quan dùng canh, thơm điếc hết cả mắt mũi tai
TQ ăn xì dầu cụ ạ, cũng đặc biệt phết.Các cụ thông thái đi thực tế nhiều có thấy chỗ nào Trung Quốc ăn nước mắm giống Việt Nam không ạ?
Vâng. Xem mấy kênh ẩm thực TQ thì thấy họ dùng xì dầu. Ý em là có vùng nào bên TQ ăn nước mắm như Việt Nam mình không?TQ ăn xì dầu cụ ạ, cũng đặc biệt phết.