Em rất dị ứng với câu nói này …Thế cụ không nghĩ sau khi các cụ đi thì cả 2 nhà thuộc về cụ à
Em rất dị ứng với câu nói này …Thế cụ không nghĩ sau khi các cụ đi thì cả 2 nhà thuộc về cụ à
Cháu cũng ngũ tuần con cái cấp 3 cả rồi mà chưa được chín như cụ, xin bái phụcChẳng biết chuyện này đúng được bao nhiêu % nhưng đây cũng là một bài học cho những người làm bố làm mẹ và làm con.
Đọc kỹ hết thớt cháu hiểu câu chuyện thế này ạ:
Gia đình chủ thớt có hai chị em, mảnh đất mua chắc từ hồi cụ chủ chưa đi làm nên chỉ có chị gái và bố mẹ hùn tiền mua mảnh đất đó. Cũng có thể xảy ra trường hợp là bố mẹ chủ thớt mua nhưng cứ nói là chị gái có góp hoặc có vay tiền của chị gái để mua nhưng đã trả hoặc chị gái có điều kiện kinh tế nên biếu luôn bố mẹ.
Lúc cụ chủ lấy vợ thì ông bà cho ra ở riêng trên mảnh đất đấy, với lời hứa là xây nhà trên đó rồi sau này chỉ cần trả lại cho chị gái số tiền là abc gì đó. Chỗ này là cháu nghĩ ông bà cũng muốn cậu con zai có trách nhiệm với chị gái hoặc là cũng muốn đòi khéo lại số tiền ông bà góp vào xây nhà, hoặc là chỉ nói chứ thực tâm cũng ko/chưa muốn sang tên.
Vợ cụ chủ cũng muốn được sống trong ngôi nhà của chính mình nên khi đủ điều kiện, có nghĩa là có đủ tiền để chồng vào cho ông bà thì ông bà lại đổi ý.
Nhà là nhà riêng của cụ chủ nên bộ phản gỗ 90% là của vc cụ chủ tự sắm. Nếu như của ông bà mà con nó bán mất lại báo công an thì nói thật, ông bà cũng tệ. Là người lớn lại báo công an lập biên bản, mặc dù chắc chả ra toà mà họ hoà giải tại chỗ nhưng ý chí của ông bà là muốn đẩy con mình vào vòng lao lí, hoặc ít nhất có vết trong lí lịch.
Cháu thì cháu ko đánh giá cao bố mẹ của thớt, lật lọng trong giao kèo và tệ khi báo công an.
Còn mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu thì chưa biết ai quá đáng ai đàng hoàng. Bản thân cháu có 2 thằng, cũng chuẩn bị đến tuổi làm bố mẹ chồng rồi nên cứ nhận xét vậy. Các cụ trên này cứ có mâu thuẫn giữa nhà chồng và nàng dâu thì auto coi con dâu là tội đồ thì cũng chưa đúng lắm đâu.
nếu đàng hoàng ra, con cái nó sống ko ra gì thì đuổi mịa nó đi, tuy nhiên ít nhất back lại cho nó tiền xây nhà, hoặc ít ra tính thanh lý ngôi nhà rồi trả, thế mới là người lớn.
còn cụ chủ, trước hết cháu cũng khen vì biết bảo vệ vợ. Ko như đa phần các cụ trên này cứ muốn khôn ăn người. Nhưng thôi, theo cháu thì cụ ngồi thương lượng lại với bố mẹ, ko được thì coi như làm ăn thua lỗ. Xin lỗi vợ con rồi mang vợ con đi sống tự lập. Mqh của cụ và bố mẹ cụ sau này thì tuỳ, nhưng mình là người trẻ thì ko nên leo thang chiến tranh với bố mẹ, còn bố mẹ vẫn ko buông tha thì chắc bỏ đi thật xa ạ.
Còn các cụ có điều kiện thì nghĩ mấy trăm triệu ko đáng là bao. Nhưng đó là một số tiền lớn cho gia đình ở nông thôn. Nhất là còn liên quan đến gia đình đằng vợ. Đặt trường hợp mình vào bố mẹ vợ mà nghĩ, đầu tư cho con gái mình một món tiền (có thể là rất lớn đối với gia đình nguói ta
có thể đó là phần tài sản cô dâu dc bố mẹ chia cho) để cho con có chỗ ở. Có thể người ta tin tưởng thông gia, có thể ko tin lắm nhưng quá thương con nên họ vẫn đầu tư. Khi con mình bị đuổi đi thế thì có bực ko?
Bài học rút ra là gì:
Bố mẹ: muốn kiểm soát con cái, bắt theo ý mình thì bỏ toàn bộ tiền ra, chúng mày chỉ ở nhờ, ngoan tao cho ở ko thì lượn.
Con: chuyện tài chính luôn phải rõ ràng sòng phẳng, vì đấy là mối quan hệ vi diệu ko phải giữa mình và bố mẹ, mà còn là vợ mình và bố mẹ chồng. Nếu ko rõ ràng được thì bản thân có bao nhiêu góp bấy nhiêu, đừng lấy tiền vợ để góp nhỡ có chuyện cơm ko lành canh ko ngọt thì khó ăn khó nói.
Là con dâu, đừng bao giờ bỏ tiền túi nhất là tiền về lấy của bố mẹ mình xây trên đất nhà chồng vì lời hứa, tiền mình và bố mẹ mình là thật, lời hứa gió bay.
Là bố mẹ vợ: con dại thì mình phải khôn, nó về xin tiền xây nhà thì phải hỏi sổ đỏ tên ai? Nếu tên bố mẹ chồng thì chắc thôi đừng cho.
À mà thêm 1 ý, đẻ con ra, trách nhiệm và nghĩa vụ của bố mẹ là nuôi con nên người. Đừng có tính toán nuôi con hết tỷ nọ tỷ kia vì đây là một hợp đồng ko bình đẳng. Đẻ con ra là ý muốn cá nhân của bố mẹ, ko phải con nó đòi sinh ra nó. Cháu nghĩ nuôi dạy con tốt kiểu như hoàn thành tốt nhiệm vụ ấy, có có niềm vui kiểu như trồng đc bông hoa đẹp, ngát hương ấy chứ ko dám nghĩ đẻ con ra để ngồi tính tao nuôi mày hết từng này, từng kia
Thương lượng dùng tc là chính thôi chứ kiện cáo chắc thua. Thêm nữa nếu đã rạch ròi (giả sử cụ có giấy tờ) thì chưa chắc thu hồi đủ đâu vì nếu cụ tính được thì chị cụ cũng sẽ tính được tiền thuê nhà 9 nămNhờ các cụ có kinh nghiệm tư vấn giúp e với ạ. Chuyện là trước đây vợ chồng e có đóng góp chung với bố mẹ em để xây ngôi nhà trên đất đứng tên của chị gái ruột. Phần vợ chồng em đóng góp không có giấy tờ gì nhưng khi làm việc với công an thì mẹ em có công nhận phần đóng góp này. Gia đình em ở ngôi nhà này đã 9 năm không có tranh chấp gì. Giờ gia đình xẩy ra mâu thuẫn nên vợ chồng em không thể ở ngôi nhà đó nữa. Vậy trước khi ra đi em có cách nào đòi lại được phần e đóng góp không ạ. Em đang rối quá. Bây giờ ra ngoài phải đi thuê trọ.
Vâng cụ. Cụ tóm tắt rất chuẩn ạ. Cảm ơn cụ.Theo Em hiểu thì chuyền GĐ cụ như thế này phải không?
- Mẹ cụ và chị hùn mua miếng đất,
- Cụ và mẹ hùn góp tiền xây nhà (tiền Cụ góp phần lớn là bên vợ cho).
- Sau mẹ Cụ trả tiền cho chị gái và sang tên đứng tên chủ nhà đất.
- Lúc góp tiền mẹ cụ có nói nếu cụ trả thêm số tiền bằng phần chị gái góp (tức là cụ góp ½ nhà và đất) thì sẽ sang tên cho Cụ, vậy là cụ thêm ½ GT nhà do cha mẹ cho.
- Phát sinh ở chỗ này:
- Khi vợ chồng cụ góp thêm số tiền bằng ½ miếng đất ngang phần củachị Cụ để xin sang tên thi bố mẹ ko đồng ý nhận để sang tên.
- Vợ Cụ lo lắng vì bỏ số tiền lớn (của bố mẹ vợ) mà giấy tờ trong tay không có, tài sản không phải của mình, chỉ được ở nên càm ràm, bức xúc.
- Bố mẹ Cụ Dùng giằng không muốn sang tên , lo sợ nếu sang tên cho Cụ sau lỡ trục trặc, VC chia tay thì vợ được hưởng ½ , tức được thêm ½ GT đất của bên chồng. Bố mẹ muốn để vậy giữ cho Cụ và cháu nội sau này.
- Giờ Cụ và vợ không hợp với bố mẹ muôn ở chỗ khác và lấy lại số tiền góp làm nhà nhưng bố mẹ ko trả (do ko có hoặc không muốn) nên Cụ muốn kiện nhưng không có chứng cớ.
Chuẩn cụ em năm nay gần 5 chục rồi còn mỗi bà ông mất lâu rồi , bà thì vất vả từ xưa tới già gần 80 rồi nhưng khó tính hay chửi con cái như vặt lông con vk em mới đầu cũng kêu nhưng em vùi dập luôn nói bà mà ko chửi là em ăn cơm không ngon bây giờ mà bà ko chửi nữa mới là sợ giờ vk em nó quen nghe chửi rồi , ơn trời bà giờ gần 80 vẫn chửi con cháu đc là em mừngĐến lúc khát khao một tiếng chửi tiếng mắng cũng không còn bố còn mẹ mà nghe nữa đâu, ở đó mà xin "tư vấn tranh chấp với bố mẹ"
Cảm ơn cụ.Chẳng biết chuyện này đúng được bao nhiêu % nhưng đây cũng là một bài học cho những người làm bố làm mẹ và làm con.
Đọc kỹ hết thớt cháu hiểu câu chuyện thế này ạ:
Gia đình chủ thớt có hai chị em, mảnh đất mua chắc từ hồi cụ chủ chưa đi làm nên chỉ có chị gái và bố mẹ hùn tiền mua mảnh đất đó. Cũng có thể xảy ra trường hợp là bố mẹ chủ thớt mua nhưng cứ nói là chị gái có góp hoặc có vay tiền của chị gái để mua nhưng đã trả hoặc chị gái có điều kiện kinh tế nên biếu luôn bố mẹ.
Lúc cụ chủ lấy vợ thì ông bà cho ra ở riêng trên mảnh đất đấy, với lời hứa là xây nhà trên đó rồi sau này chỉ cần trả lại cho chị gái số tiền là abc gì đó. Chỗ này là cháu nghĩ ông bà cũng muốn cậu con zai có trách nhiệm với chị gái hoặc là cũng muốn đòi khéo lại số tiền ông bà góp vào xây nhà, hoặc là chỉ nói chứ thực tâm cũng ko/chưa muốn sang tên.
Vợ cụ chủ cũng muốn được sống trong ngôi nhà của chính mình nên khi đủ điều kiện, có nghĩa là có đủ tiền để chồng vào cho ông bà thì ông bà lại đổi ý.
Nhà là nhà riêng của cụ chủ nên bộ phản gỗ 90% là của vc cụ chủ tự sắm. Nếu như của ông bà mà con nó bán mất lại báo công an thì nói thật, ông bà cũng tệ. Là người lớn lại báo công an lập biên bản, mặc dù chắc chả ra toà mà họ hoà giải tại chỗ nhưng ý chí của ông bà là muốn đẩy con mình vào vòng lao lí, hoặc ít nhất có vết trong lí lịch.
Cháu thì cháu ko đánh giá cao bố mẹ của thớt, lật lọng trong giao kèo và tệ khi báo công an.
Còn mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu thì chưa biết ai quá đáng ai đàng hoàng. Bản thân cháu có 2 thằng, cũng chuẩn bị đến tuổi làm bố mẹ chồng rồi nên cứ nhận xét vậy. Các cụ trên này cứ có mâu thuẫn giữa nhà chồng và nàng dâu thì auto coi con dâu là tội đồ thì cũng chưa đúng lắm đâu.
nếu đàng hoàng ra, con cái nó sống ko ra gì thì đuổi mịa nó đi, tuy nhiên ít nhất back lại cho nó tiền xây nhà, hoặc ít ra tính thanh lý ngôi nhà rồi trả, thế mới là người lớn.
còn cụ chủ, trước hết cháu cũng khen vì biết bảo vệ vợ. Ko như đa phần các cụ trên này cứ muốn khôn ăn người. Nhưng thôi, theo cháu thì cụ ngồi thương lượng lại với bố mẹ, ko được thì coi như làm ăn thua lỗ. Xin lỗi vợ con rồi mang vợ con đi sống tự lập. Mqh của cụ và bố mẹ cụ sau này thì tuỳ, nhưng mình là người trẻ thì ko nên leo thang chiến tranh với bố mẹ, còn bố mẹ vẫn ko buông tha thì chắc bỏ đi thật xa ạ.
Còn các cụ có điều kiện thì nghĩ mấy trăm triệu ko đáng là bao. Nhưng đó là một số tiền lớn cho gia đình ở nông thôn. Nhất là còn liên quan đến gia đình đằng vợ. Đặt trường hợp mình vào bố mẹ vợ mà nghĩ, đầu tư cho con gái mình một món tiền (có thể là rất lớn đối với gia đình nguói ta
có thể đó là phần tài sản cô dâu dc bố mẹ chia cho) để cho con có chỗ ở. Có thể người ta tin tưởng thông gia, có thể ko tin lắm nhưng quá thương con nên họ vẫn đầu tư. Khi con mình bị đuổi đi thế thì có bực ko?
Bài học rút ra là gì:
Bố mẹ: muốn kiểm soát con cái, bắt theo ý mình thì bỏ toàn bộ tiền ra, chúng mày chỉ ở nhờ, ngoan tao cho ở ko thì lượn.
Con: chuyện tài chính luôn phải rõ ràng sòng phẳng, vì đấy là mối quan hệ vi diệu ko phải giữa mình và bố mẹ, mà còn là vợ mình và bố mẹ chồng. Nếu ko rõ ràng được thì bản thân có bao nhiêu góp bấy nhiêu, đừng lấy tiền vợ để góp nhỡ có chuyện cơm ko lành canh ko ngọt thì khó ăn khó nói.
Là con dâu, đừng bao giờ bỏ tiền túi nhất là tiền về lấy của bố mẹ mình xây trên đất nhà chồng vì lời hứa, tiền mình và bố mẹ mình là thật, lời hứa gió bay.
Là bố mẹ vợ: con dại thì mình phải khôn, nó về xin tiền xây nhà thì phải hỏi sổ đỏ tên ai? Nếu tên bố mẹ chồng thì chắc thôi đừng cho.
À mà thêm 1 ý, đẻ con ra, trách nhiệm và nghĩa vụ của bố mẹ là nuôi con nên người. Đừng có tính toán nuôi con hết tỷ nọ tỷ kia vì đây là một hợp đồng ko bình đẳng. Đẻ con ra là ý muốn cá nhân của bố mẹ, ko phải con nó đòi sinh ra nó. Cháu nghĩ nuôi dạy con tốt kiểu như hoàn thành tốt nhiệm vụ ấy, có có niềm vui kiểu như trồng đc bông hoa đẹp, ngát hương ấy chứ ko dám nghĩ đẻ con ra để ngồi tính tao nuôi mày hết từng này, từng kia
Đọc tóm tắt của bác thì em thấy lại có 1 phương án nữa.Theo Em hiểu thì chuyền GĐ cụ như thế này phải không?
- Mẹ cụ và chị hùn mua miếng đất,
- Cụ và mẹ hùn góp tiền xây nhà (tiền Cụ góp phần lớn là bên vợ cho).
- Sau mẹ Cụ trả tiền cho chị gái và sang tên đứng tên chủ nhà đất.
- Lúc góp tiền mẹ cụ có nói nếu cụ trả thêm số tiền bằng phần chị gái góp (tức là cụ góp ½ nhà và đất) thì sẽ sang tên cho Cụ, vậy là cụ thêm ½ GT nhà do cha mẹ cho.
- Phát sinh ở chỗ này:
- Khi vợ chồng cụ góp thêm số tiền bằng ½ miếng đất ngang phần củachị Cụ để xin sang tên thi bố mẹ ko đồng ý nhận để sang tên.
- Vợ Cụ lo lắng vì bỏ số tiền lớn (của bố mẹ vợ) mà giấy tờ trong tay không có, tài sản không phải của mình, chỉ được ở nên càm ràm, bức xúc.
- Bố mẹ Cụ Dùng giằng không muốn sang tên , lo sợ nếu sang tên cho Cụ sau lỡ trục trặc, VC chia tay thì vợ được hưởng ½ , tức được thêm ½ GT đất của bên chồng. Bố mẹ muốn để vậy giữ cho Cụ và cháu nội sau này.
- Giờ Cụ và vợ không hợp với bố mẹ muôn ở chỗ khác và lấy lại số tiền góp làm nhà nhưng bố mẹ ko trả (do ko có hoặc không muốn) nên Cụ muốn kiện nhưng không có chứng cớ.
Đọc bài của cụ buồn quácũng không nhiều lắm bác ạ. Nhưng vợ chồng em giờ bi ra ngoài vì mâu thuẫn nên e phải làm cho rõ ràng ạ. Không thể nói với nhau bằng tình nữa rồi.
Già rồi thì nó phải chín chứ, sắp nẫu đến nơi rồiCháu cũng ngũ tuần con cái cấp 3 cả rồi mà chưa được chín như cụ, xin bái phục
Việc cụ viết có đoạn ngồi tính từng ngày nuôi con bất giác nhớ đến việc của cháu trải qua hồi còn đại học, bất giác nước mắt tuôn rơi.
Em ưng còm này nhất. Nhận định & bài học rút ra chí lý quá. Đúng là người cao thâm trải qua nhiều sự đời.Chẳng biết chuyện này đúng được bao nhiêu % nhưng đây cũng là một bài học cho những người làm bố làm mẹ và làm con.
Đọc kỹ hết thớt cháu hiểu câu chuyện thế này ạ:
Gia đình chủ thớt có hai chị em, mảnh đất mua chắc từ hồi cụ chủ chưa đi làm nên chỉ có chị gái và bố mẹ hùn tiền mua mảnh đất đó. Cũng có thể xảy ra trường hợp là bố mẹ chủ thớt mua nhưng cứ nói là chị gái có góp hoặc có vay tiền của chị gái để mua nhưng đã trả hoặc chị gái có điều kiện kinh tế nên biếu luôn bố mẹ.
Lúc cụ chủ lấy vợ thì ông bà cho ra ở riêng trên mảnh đất đấy, với lời hứa là xây nhà trên đó rồi sau này chỉ cần trả lại cho chị gái số tiền là abc gì đó. Chỗ này là cháu nghĩ ông bà cũng muốn cậu con zai có trách nhiệm với chị gái hoặc là cũng muốn đòi khéo lại số tiền ông bà góp vào xây nhà, hoặc là chỉ nói chứ thực tâm cũng ko/chưa muốn sang tên.
Vợ cụ chủ cũng muốn được sống trong ngôi nhà của chính mình nên khi đủ điều kiện, có nghĩa là có đủ tiền để chồng vào cho ông bà thì ông bà lại đổi ý.
Nhà là nhà riêng của cụ chủ nên bộ phản gỗ 90% là của vc cụ chủ tự sắm. Nếu như của ông bà mà con nó bán mất lại báo công an thì nói thật, ông bà cũng tệ. Là người lớn lại báo công an lập biên bản, mặc dù chắc chả ra toà mà họ hoà giải tại chỗ nhưng ý chí của ông bà là muốn đẩy con mình vào vòng lao lí, hoặc ít nhất có vết trong lí lịch.
Cháu thì cháu ko đánh giá cao bố mẹ của thớt, lật lọng trong giao kèo và tệ khi báo công an.
Còn mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu thì chưa biết ai quá đáng ai đàng hoàng. Bản thân cháu có 2 thằng, cũng chuẩn bị đến tuổi làm bố mẹ chồng rồi nên cứ nhận xét vậy. Các cụ trên này cứ có mâu thuẫn giữa nhà chồng và nàng dâu thì auto coi con dâu là tội đồ thì cũng chưa đúng lắm đâu.
nếu đàng hoàng ra, con cái nó sống ko ra gì thì đuổi mịa nó đi, tuy nhiên ít nhất back lại cho nó tiền xây nhà, hoặc ít ra tính thanh lý ngôi nhà rồi trả, thế mới là người lớn.
còn cụ chủ, trước hết cháu cũng khen vì biết bảo vệ vợ. Ko như đa phần các cụ trên này cứ muốn khôn ăn người. Nhưng thôi, theo cháu thì cụ ngồi thương lượng lại với bố mẹ, ko được thì coi như làm ăn thua lỗ. Xin lỗi vợ con rồi mang vợ con đi sống tự lập. Mqh của cụ và bố mẹ cụ sau này thì tuỳ, nhưng mình là người trẻ thì ko nên leo thang chiến tranh với bố mẹ, còn bố mẹ vẫn ko buông tha thì chắc bỏ đi thật xa ạ.
Còn các cụ có điều kiện thì nghĩ mấy trăm triệu ko đáng là bao. Nhưng đó là một số tiền lớn cho gia đình ở nông thôn. Nhất là còn liên quan đến gia đình đằng vợ. Đặt trường hợp mình vào bố mẹ vợ mà nghĩ, đầu tư cho con gái mình một món tiền (có thể là rất lớn đối với gia đình nguói ta
có thể đó là phần tài sản cô dâu dc bố mẹ chia cho) để cho con có chỗ ở. Có thể người ta tin tưởng thông gia, có thể ko tin lắm nhưng quá thương con nên họ vẫn đầu tư. Khi con mình bị đuổi đi thế thì có bực ko?
Bài học rút ra là gì:
Bố mẹ: muốn kiểm soát con cái, bắt theo ý mình thì bỏ toàn bộ tiền ra, chúng mày chỉ ở nhờ, ngoan tao cho ở ko thì lượn.
Con: chuyện tài chính luôn phải rõ ràng sòng phẳng, vì đấy là mối quan hệ vi diệu ko phải giữa mình và bố mẹ, mà còn là vợ mình và bố mẹ chồng. Nếu ko rõ ràng được thì bản thân có bao nhiêu góp bấy nhiêu, đừng lấy tiền vợ để góp nhỡ có chuyện cơm ko lành canh ko ngọt thì khó ăn khó nói.
Là con dâu, đừng bao giờ bỏ tiền túi nhất là tiền về lấy của bố mẹ mình xây trên đất nhà chồng vì lời hứa, tiền mình và bố mẹ mình là thật, lời hứa gió bay.
Là bố mẹ vợ: con dại thì mình phải khôn, nó về xin tiền xây nhà thì phải hỏi sổ đỏ tên ai? Nếu tên bố mẹ chồng thì chắc thôi đừng cho.
À mà thêm 1 ý, đẻ con ra, trách nhiệm và nghĩa vụ của bố mẹ là nuôi con nên người. Đừng có tính toán nuôi con hết tỷ nọ tỷ kia vì đây là một hợp đồng ko bình đẳng. Đẻ con ra là ý muốn cá nhân của bố mẹ, ko phải con nó đòi sinh ra nó. Cháu nghĩ nuôi dạy con tốt kiểu như hoàn thành tốt nhiệm vụ ấy, có có niềm vui kiểu như trồng đc bông hoa đẹp, ngát hương ấy chứ ko dám nghĩ đẻ con ra để ngồi tính tao nuôi mày hết từng này, từng kia