- Biển số
- OF-33412
- Ngày cấp bằng
- 11/4/09
- Số km
- 617
- Động cơ
- 481,393 Mã lực
Xin lỗi em nói thẳng nhưng loại này em trả thẳng về nơi sx luôn và ngay
Được gửi từ iPhone 7 Plus - Otofun
Được gửi từ iPhone 7 Plus - Otofun
Đàn ông Không làm ra xèng...là nhà không có Chóp ngay hixcụ nhu nhược quá nên vợ con mới thế
Cụ nên sửa là đàn ông ko có bản lĩnh kiếm tiền thì nhà không có chóp ngay, chứ ko làm ra tiền nó chỉ là biểu hiện trong 1 khoảng thời gian thôi . Nó đã kiếm được thì dù mất hết nó cũng kiếm lại được, còn những người cả đời ko bùng cháy đc 1 lần thì suốt đời chỉ lều phều, cũng vì thế mà vợ nó coi thường, bản thân thì nhu nhược, ko quyết đoánĐàn ông Không làm ra xèng...là nhà không có Chóp ngay hix
Sâu ....cơ mà để ý phết ...ahihiCơi thì sâu lắm í,
Muốn làm chủ thì cũng phải có tiền, có kiến thức.Sai lầm cụ không chỉnh vk ngay từ đầu! nói gì thì nói xh Á châu đàn ông phải là chủ. Nhu cái là đàn bà tưởng bở nhảy lên đầu ngay, em thật.
Vấn đề của gia đình cụ là do áp lực nợ nần rồi . Em nghĩ nên bình tĩnh ngồi nói chuyện với nhau , ưu tiên trả bớt nợ đi thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn .Hắn nói: Anh nghĩ anh lo được nổi cho tôi sao. Anh xem anh kiếm đc bn tiền. Nợ còn đang chồng đống đấy, giỏi thì trả đi.
Chả biết cơi sâu thế nào nhưng chồng cứ thò ra đồng nào là cơi nuốt trọn đồng đấy, chả thấy cơi đầy bao giờ, kekeke!Nhà nào cũng vậy thôi cụ, lúc hai bên đã bực rồi thì một bên phải bớt lại. Các cụ bảo "vợ chồng giận nhau đầu giường, làm lành cuối giường'' (Ko bẻ lái nha) là có lý do ợ. Chứ cả hai đang cầm sẵn hòn than, không nhịn thì dễ cháy nhà lắm. Đến lúc nguội rồi lại hối hận, biết thế không nói, biết nọ biết kia,...Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu mờ, hihi. Cơi thì sâu lắm í,
Không đủ 2 cái kia thì mình cứ học hỏi vợ .Nếu được người chồng có đủ năng lực và tư cách để mình học hỏi thì cũng là may mắn nhỉ
Trả về nơi sản xuất, nếu không biết hối lỗi!Kính các cụ các mợ,
Lời mờ đầu cho câu chuyện, em nhận lỗi 1 phần sai do bản thân em đẩy tình trạng ngày càng căng thẳng của 2 vợ chồng em lên.
E xin nói qa về hoàn cảnh 2vc, vợ em làm ngân hàng, còn em kinh doanh tự do. Thu nhập cũng gọi là bập bõm, ko thiếu thốn cũng k dư giả.
Vợ em thi thoảng đi làm về hay bực dọc chuyện về muộn, cơ quan ép chỉ tiêu nhưng k đạt. Thường về ngồi khóc và xả giận vào chồng con. Kêu vất vả, áp lực. Như mọi lần tối hôm trước đi làm về muôn, cũng ngồi khóc,
em mới hỏi có chuyện gì vậy em?
Thì hắn nói: Mệt chứ sao, ko có tiền quá là khổ.
Em bảo: nếu cảm thấy áp lực quá thì thôi nghỉ đi, anh lo.
Hắn nói: Anh nghĩ anh lo được nổi cho tôi sao. Anh xem anh kiếm đc bn tiền. Nợ còn đang chồng đống đấy, giỏi thì trả đi.
Em nói: Có sao thì sống vậy, có nhiều ăn nhiều có ít ăn ít.
Hắn bảo: Tôi hối hận vì lấy anh, ngày trc tôi có thằng nọ thằng kia....
Đến đoạn này em cũng cảm thấy rất ức chế nhưng vấn nuốt vào trong, đi ra bếp nấu cơm cho con ăn.
Em nói: Nếu thế cả thế giới này nó chết hết cả rồi. (tông giọng hơi cao)
Đến lúc này lên đỉnh điểm: D...m... nói thế mà ko tự thấy nhục, để vợ con phải khổ thế này, d...m... thằng nọ thằng kia.
(Vợ em thuộc hàng rất nóng, và nhiều lần có ăn nói k đàng hoàng với em, vợ kém em gần chục tuổi em nghĩ trẻ con nên bỏ qua cho vợ chồng đỡ to tiếng và k thèm chấp)
Em : láo toét nó vừa thôi. Im đi.
Sau đấy n đứng dậy và lôi 2 đứa con đi, k quên kèm theo câu: Tôi viết đơn anh kí vào đi. K cần biết và đoái hoài gì.
Em chỉ thêm câu: Đi thì để con ở đấy, thích đi đâu thì đi.
Vậy là gọi điện cho bố mẹ chồng lu loa lên. Sau đó để 2 đứa con ở nhà và phi xe đi từ hôm qua đến trưa nay vác mặt về. Nghĩa là đi qua đêm.
Đêm qua con khóc, nằm nghĩ mà thấy thương con, buồn vì con mẹ nó rất láo thế này k hiểu sau rồi dạy con thế nào. Vì từ lúc cưới về đã rất nhiều lần bốc đồng ăn nói hồ đồ với chồng, làm phiền bố mẹ chồng. Có lần 2 vợ chồng cãi nhau, 2h đêm con dâu vẫn bốc máy gọi cho bố chồng.
Nghĩ mà buồn k biết rồi thế nào.
Thật. Em cũng nghĩ trong gia đình đàn ông phải làm chủ, nhưng muốn vậy phải làm chủ kinh tế, đứng mũi chịu sào, tổ chức định hướng, hoạch định cuộc sống, tương lai của gia đình. Có như vậy, con vợ nó mới nể, nó mới phục và nó sẽ ngoan ngoãn cun cút nghe lời chồng. Nhưng khốn nỗi đời nhiều thằng đến cái bóng điện hỏng cũng lười không thay, con cái học hành ra sao phó thác hết cho vợ, tiền kiếm không đủ tiêu cá nhân, đụng đến việc gì dù to hay nhỏ cũng làm hỏng, đối nội đối ngoại cũng không biết đường làm nhưng lại ông kễnh tinh vi tinh tướng đòi ăn trên ngồi chốc cưỡi đầu cưỡi cổ vợ.Sai lầm cụ không chỉnh vk ngay từ đầu! nói gì thì nói xh Á châu đàn ông phải là chủ. Nhu cái là đàn bà tưởng bở nhảy lên đầu ngay, em thật.
Đàn ông Không làm ra xèng...là nhà không có Chóp ngay hix
Mỗi nhà mỗi cảnh, nên không ai nói hay được đâu ạ. Em là phụ nữ nên em thấy việc giận dỗi là bình thường, không giận mới đáng sợ!Chả biết cơi sâu thế nào nhưng chồng cứ thò ra đồng nào là cơi nuốt trọn đồng đấy, chả thấy cơi đầy bao giờ, kekeke!
Sâu ....cơ mà để ý phết ...ahihi