- Biển số
- OF-319453
- Ngày cấp bằng
- 13/5/14
- Số km
- 401
- Động cơ
- 298,396 Mã lực
- Tuổi
- 34
Ơ, em tưởng ở trên này các cụ cái duy nhất có thể bật lại là cái công tắc trong nhà thôi chứ, sao vẫn có cụ of bật vợ tanh tách thế lày
Em gió máy luyên thuyên đấy ạh.Cụ có gấu để cãi nhau chưa đã
Làm đc như cụ thì ko có thớt này mất thôiLần sau chị nhà bỏ đi em nghĩ cụ cứ mạnh dạn thay hết khoá cửa mới, thậm chí nhà mà có nuôi chó cũng thịt luôn, mua con mới bự vào , bước đầu thế đã
Mợ này khuyên đúng như suy nghĩ của em. Vì vợ của lão thớt giống y hoàn cảnh của em, vợ cũng trẻ, cũng nóng tính, cũng hai con...Nhưng mợ Nắng nhạt viết đoạn cuối chưa hết. Sau cái đoạn đo đỏ kia mợ phải viết thêm: với cái tính cách như vậy khoảng phút mốt chồng mới nó lại bỏ.Gọi điện với ý trả chồng về nơi sản xuất, em đoán vậy. Cụ thớt vừa già lại vừa không nhiều tiền mà lấy vợ trẻ dễ bị vợ bỏ lắm. Các cụ cứ xui cụ thớt trả vợ về nơi sản xuất mà không nghĩ vợ cụ ấy đang đòi bỏ cụ ấy đấy à. Có 2 con rồi thì cụ thớt nên nhường nhịn đi, ly hôn thì chỉ có cụ và 2 đứa nhỏ thiệt thòi chứ mợ ấy đi lấy được chồng ngon trong phút mốt,
Kiểu tôi lạc quan giữa đám đông nhưng một mình thì lại không hả cụChỉ tại bọn bạn Fb; suốt ngày chúng nó úp ảnh nhà đẹp con khôn, vợ chồng ríu rít. Em nhìn vào cũng thèm chứ chẳng nói các bà vợ, nhưng mà ngẫm thấy nhà nào hay úp ảnh kiểu đó thì trong lại te tua
Cụ nhầm nhá, cụ đọc lại #1 của thớt đi. Mợ ấy đòi bỏ chồng chứ chồng nào dám bỏ vợ trẻMợ này khuyên đúng như suy nghĩ của em. Vì vợ của lão thớt giống y hoàn cảnh của em, vợ cũng trẻ, cũng nóng tính, cũng hai con...Nhưng mợ Nắng nhạt viết đoạn cuối chưa hết. Sau cái đoạn đo đỏ kia mợ phải viết thêm: với cái tính cách như vậy khoảng phút mốt chồng mới nó lại bỏ.
Bởi vậy đến giờ em đang nhường nhịn, sợ làm khổ thằng đàn ông khác.
Cụ kịp nói với theo "đóng hộ cái cửa. Đừng quay lại" ko?e thì đêm qua cũng gần như cụ. Mịa đi chơi với mấy con bạn k biết kể xấu j em, mắng e xối xả cả đêm. Sáng nay xách vali đi rồi.
E bảo đi thì để con lại, đừng về.Cụ kịp nói với theo "đóng hộ cái cửa. Đừng quay lại" ko?
Thế là lộ điểm yếu rồiE bảo đi thì để con lại, đừng về.
Chia sẻ với cụ!Kính các cụ các mợ,
Lời mờ đầu cho câu chuyện, em nhận lỗi 1 phần sai do bản thân em đẩy tình trạng ngày càng căng thẳng của 2 vợ chồng em lên.
E xin nói qa về hoàn cảnh 2vc, vợ em làm ngân hàng, còn em kinh doanh tự do. Thu nhập cũng gọi là bập bõm, ko thiếu thốn cũng k dư giả.
Vợ em thi thoảng đi làm về hay bực dọc chuyện về muộn, cơ quan ép chỉ tiêu nhưng k đạt. Thường về ngồi khóc và xả giận vào chồng con. Kêu vất vả, áp lực. Như mọi lần tối hôm trước đi làm về muôn, cũng ngồi khóc,
em mới hỏi có chuyện gì vậy em?
Thì hắn nói: Mệt chứ sao, ko có tiền quá là khổ.
Em bảo: nếu cảm thấy áp lực quá thì thôi nghỉ đi, anh lo.
Hắn nói: Anh nghĩ anh lo được nổi cho tôi sao. Anh xem anh kiếm đc bn tiền. Nợ còn đang chồng đống đấy, giỏi thì trả đi.
Em nói: Có sao thì sống vậy, có nhiều ăn nhiều có ít ăn ít.
Hắn bảo: Tôi hối hận vì lấy anh, ngày trc tôi có thằng nọ thằng kia....
Đến đoạn này em cũng cảm thấy rất ức chế nhưng vấn nuốt vào trong, đi ra bếp nấu cơm cho con ăn.
Em nói: Nếu thế cả thế giới này nó chết hết cả rồi. (tông giọng hơi cao)
Đến lúc này lên đỉnh điểm: D...m... nói thế mà ko tự thấy nhục, để vợ con phải khổ thế này, d...m... thằng nọ thằng kia.
(Vợ em thuộc hàng rất nóng, và nhiều lần có ăn nói k đàng hoàng với em, vợ kém em gần chục tuổi em nghĩ trẻ con nên bỏ qua cho vợ chồng đỡ to tiếng và k thèm chấp)
Em : láo toét nó vừa thôi. Im đi.
Sau đấy n đứng dậy và lôi 2 đứa con đi, k quên kèm theo câu: Tôi viết đơn anh kí vào đi. K cần biết và đoái hoài gì.
Em chỉ thêm câu: Đi thì để con ở đấy, thích đi đâu thì đi.
Vậy là gọi điện cho bố mẹ chồng lu loa lên. Sau đó để 2 đứa con ở nhà và phi xe đi từ hôm qua đến trưa nay vác mặt về. Nghĩa là đi qua đêm.
Đêm qua con khóc, nằm nghĩ mà thấy thương con, buồn vì con mẹ nó rất láo thế này k hiểu sau rồi dạy con thế nào. Vì từ lúc cưới về đã rất nhiều lần bốc đồng ăn nói hồ đồ với chồng, làm phiền bố mẹ chồng. Có lần 2 vợ chồng cãi nhau, 2h đêm con dâu vẫn bốc máy gọi cho bố chồng.
Nghĩ mà buồn k biết rồi thế nào.
Em cũng xin bổ sung thêm về hoàn cảnh, nhiều cụ cứ như xỉ nhục em vậy k kịp vuốt mặt.
Em cũng làm chủ doanh nghiệp, mà đã là doanh nghiệp thì lúc nào cũng cần vốn để quay vòng làm ăn. Nên chuyện nợ nần là bình thường . Điều kiện kinh tế nhà em tuy ko giàu nhưng cũng chả để vợ con thiếu thốn gì. Nhà cửa có nhà đàng hoàng k phải đi thuê. Hàng năm, lễ tết vẫn hoa quà, đi du lịch nọ kia.... đáp ứng đủ nhu cầu vợ con.
Vợ em làm ngân hàng NN, tuy nhiên đợt này dịch dã khó khăn nên chỉ tiêu căng, mà riêng cái chuyện ở CQ thi thoảng về cũng hay kể bà nọ chú kia mới sắm biệt thự, mới mua ô tô sang. Mà cái dân ngân hàng suốt ngày thấy chúng nó tổ chức event xong váy áo, make up nhìn như mấy quý bà ấy. Xong xe đẹp đưa rước nên về con vợ nó sinh ra hằn học.
Biết là cũng vất vả hay về muộn nên em cũng cố gắng thu xếp về lo cho con. CV của em cũng rất là bận vì kinh doanh thì thời gian chủ động được nhưng rất là bận.
Thật, nhà em vợ chồng cãi nhau, đứa nào cũng chỉ mong đứa kia bỏ đi, thế mà chả đứa nào bỏ. Đối tác cùng giường em mà bỏ đi, em chiếm mịa nó cái nhà, cho hết đường về quê mẹ luôn ha ha, thế mà hắn chẳng bỏ đi bao giờ, thía mới chán chứ.Lần sau chị nhà bỏ đi em nghĩ cụ cứ mạnh dạn thay hết khoá cửa mới, thậm chí nhà mà có nuôi chó cũng thịt luôn, mua con mới bự vào , bước đầu thế đã