- Biển số
- OF-642021
- Ngày cấp bằng
- 26/4/19
- Số km
- 72
- Động cơ
- 111,320 Mã lực
- Tuổi
- 37
Hết yêu, chán rồi thì ngọc trinh cũng thành thị nở.
Em tin với quan điểm sống tích cực thế này, cụ là người có trách nhiệm ạ!Mạng xã hội thôi cụ à.Cụ cũng không cần bận tâm hay để những suy nghĩ không vui làm ảnh hưởng đến mình.Là đàn ông,cũng ko cần giải thích.Mình sống không thấy hổ thẹn với lòng mình là được.Mình sống có nghĩa có tình,có trước có sau,những người bên mình sẽ hiểu.Chúc cụ ngày mới an vui.
Đa số nữ ly hôn xong là không hạnh phúc. Các chị em cân nhắc điều nàyĐang nghĩ nếu em đổi từ "Xấu" thành "Tiều tuỵ" thì chắc phản ứng của các cụ mợ đã khác nhỉ . Nhưng dù gì thì em nói rồi, chỉ là thấy sao nói vậy, em chẳng hả hê, nhưng cũng không xót xa. Nói thật xót xa thì em đã từng, nhưng cũng để làm gì? Em giờ chỉ xót xa cho con em thôi.
Các cụ chê em tệ cũng được. Nhưng ly hôn em chia tài sản 50-50. Chẳng bao giờ có ý định nói xấu mẹ với con. Mẹ nó cũng rất yêu nó. Chưa biết nếu sau này nó lớn mà hỏi, thì sẽ nói thế nào.
Cuộc đời có những lý lẽ mà nói kiểu nào cũng được. Như vợ cũ em, lấy lý do là không hạnh phúc, bảo là li hôn ko phải vì ai khác (nhưng quay lại với thằng kia sau vài tháng), bảo là mẹ phải hạnh phúc thì mới là mẹ tốt được. Còn nói gì được nữa?
Nhưng mà mẹ hạnh phúc thế nào khi mà con lúc bên người này thì khóc đòi người kia. Hay trẻ con đêm ngủ mơ có bao giờ nức nở gọi bố ơi ko, hay mặc đinh luôn là "mẹ ơi"?
Cụ ơi, đã ly hôn rồi thì nếu có thể hãy luôn coi người cũ là mẹ của các con mình. Dù xấu dù đẹp, dù trước đó hay hiện giờ đúng hay sai thì cũng từng là người mình đã sống cùng nhiều năm. Ex của cụ ngoại tình, điều đó khó chấp nhận được, nhưng con người ai chẳng có lúc sai lầm.Đang nghĩ nếu em đổi từ "Xấu" thành "Tiều tuỵ" thì chắc phản ứng của các cụ mợ đã khác nhỉ . Nhưng dù gì thì em nói rồi, chỉ là thấy sao nói vậy, em chẳng hả hê, nhưng cũng không xót xa. Nói thật xót xa thì em đã từng, nhưng cũng để làm gì? Em giờ chỉ xót xa cho con em thôi.
Các cụ chê em tệ cũng được. Nhưng ly hôn em chia tài sản 50-50. Chẳng bao giờ có ý định nói xấu mẹ với con. Mẹ nó cũng rất yêu nó. Chưa biết nếu sau này nó lớn mà hỏi, thì sẽ nói thế nào.
Cuộc đời có những lý lẽ mà nói kiểu nào cũng được. Như vợ cũ em, lấy lý do là không hạnh phúc, bảo là li hôn ko phải vì ai khác (nhưng quay lại với thằng kia sau vài tháng), bảo là mẹ phải hạnh phúc thì mới là mẹ tốt được. Còn nói gì được nữa?
Nhưng mà mẹ hạnh phúc thế nào khi mà con lúc bên người này thì khóc đòi người kia. Hay trẻ con đêm ngủ mơ có bao giờ nức nở gọi bố ơi ko, hay mặc đinh luôn là "mẹ ơi"?
Mợ này là 1 trong số ít người cháu chặn ngay từ những ngày đầu. Hôm nay đọc trong thớt của cụ chủ có mùi ngứa mắt nên cháu thử mở chặn xem viết cái gì, thật sự ghét vô cùng cái giọng ngạo mạn của mợ ý, được vài cụ tung hô thì nghĩ mình là bố thiên hạ.Mợ mới là cái loại nhiều chuyện.
Mợ mới xuất hiện trên of vài tháng nay. Đi loăng quăng cafe ai chẳng biết. Em chẳng bao giờ thèm dòm đến cái còm của Mợ. Nhưng hôm nay thấy ngứa mắt thôi.
Thấy Mợ huyênh hoang khoe mẽ em ức thay Cụ chủ. Em mà cũng như Mợ, vang Mợ mấy cái thớt nhảm nhí Mợ mở xưa ở quán thì giờ Mợ cũng rong cả tháng rồi.
Em là Mợ. Và em đủ tầm để Vang Mợ đỏ lòe nhá. Đừng ngạo mạn quá.
Em thì lại chả có lý do để gặp. Nên, tưởng như xa nhau từ kiếp trước rồi lão ạ. Xa xôi diệu vợi thật.Em vẫn thỉnh thoảng gặp. Khi có việc liên quan đến con cái. Vẫn gắp cho nhau ăn khi đi ăn cùng. Như những người bạn thôi lão.
Em thực sự chả tìm ra lý do để gặp lão ạ.Để cho người ta được tự do, có khi lại đang sống ở giấc mơ Úc rồi cũng nên, cụ nên mừng mới phải
lão ấy mà gặp lại thì có khi lại tiếc nhỏ dãi nhể cụ American Dream
Em không bình luận hay có ý kiến j về cuộc hôn nhân của cụ nhưng cá nhân em khi đọc còm của cụ thì thích câu nàyCó tình yêu vượt qua mùa đông, gục chết sau đêm mùa xuân
Táo envy niuzlandThế bình thường nó như quả gì cụ
Bài này của mợ, hoán đổi bố với mẹ thì cũng gần thành chuyện của emKhi chia tay, nếu làm đc điều như người mẹ trong bài viết thì trẻ nhỏ sẽ trưởng thành sớm, hiểu chuyện và sống tích cực hơn- em nghĩ vậy
“Con yêu à, mai bố mẹ ly hôn”
Bố đã không còn yêu một mình mẹ nữa. Bố bảo rằng mẹ không còn đủ khiến bố khao khát và thổn thức như những ngày xưa. Cay đắng quá phải không con?
Con gái thương yêu,
Cuộc đời này có những thứ tưởng chừng như mãi mãi, nhưng vốn chỉ ngắn tày gang. Mẹ hi vọng con hiểu, cuộc hôn nhân của bố mẹ cũng nằm trong số đó. Rằng bố mẹ chỉ dắt tay nhau đi được một đoạn đường ngắn ngủi mà thôi. Mẹ đã đứng trước muôn vàn những suy nghĩ, đắn đo, ấp úng rất nhiều để nói với con về sự chia cách chỉ diễn ra trong nay mai. May sao, có một bài thơ đã nói hộ lòng mẹ:
“Con yêu à,
Mai bố mẹ ly hôn
Chắc sẽ phải rời xa nhau mãi mãi
Tình yêu xưa cứ nghĩ mai bất diệt
Hóa ra đến cuối cùng vẫn có lúc tàn phai
Con yêu à,
Mãi mãi cũng chẳng phải xa đâu
Chắc chỉ bằng quãng đường từ nhà ba sang nhà mẹ
Cũng chỉ bằng quãng thời gian con bé
Nhắm mắt rồi nó cũng sẽ tuột qua mau
Thế nên con đừng khóc hay đớn đau
Cha mẹ ly hôn, âu cũng là chuyện bình thường thôi nhé!
Hình minh hoạ
Ai có thể sống được bên nhau như hẹn thề ngày trẻ
Đầu bạc, răng long rồi cũng đến lúc phải chia tay
Con yêu à,
Hãy cứ thấy mình vẫn thật là may
Dẫu bão bùng ngoài kia vẫn còn con và mẹ
Cuộc đời này vẫn còn dài lắm nhé!
Đối mặt đi, cha mẹ đã ly hôn
Dù 5 tuổi, con cũng đã lớn khôn
Cũng đã đủ biết chia đau thương cùng với mẹ
Nước mắt mẹ nuốt vào trong lặng lẽ
Ôm lấy con, hãy cứng cỏi lên nào
Từ ngày mai, cha mẹ đã ly hôn
Cuộc đời con sẽ sang một trang mới mẻ
Mạnh mẽ lên, dù con còn nhỏ bé
Vết thương rồi cũng sẽ lành lại thôi
Rồi một ngày khi con lớn khôn rồi
Nhìn lại cuộc đời, con sẽ hiểu hơn ai hết
Hết duyên rồi, chẳng níu giữ được, phải không con?”
Mẹ đọc bài thơ này và đã lại khóc rất nhiều.
Cứ âm thầm hi vọng rằng, sau này con lớn, sẽ hiểu cho quyết định khó khăn lúc này của mẹ. Mẹ mong con biết rằng mẹ đã đấu tranh rất nhiều để con có được một tổ ấm đủ đầy mẹ cha. Nhưng mẹ bất lực trước quyết tâm của bố, không thể níu kéo một trái tim đã nguội lạnh tình yêu dành cho hai mẹ con mình.
Để mẹ kể con nghe…
Mẹ và bố đã từng là thanh xuân của đời nhau, đã từng có 4 năm ngồi chung giảng đường và cũng chừng ấy thời gian đèo nhau trên chiếc xe đạp dạo quanh thành phố về đêm, hẹn hò ở những góc quán quen, cùng thề thốt, hò hẹn.
Bố chưa từng cầu hôn mẹ, nhưng mẹ đã mặc định cuộc đời này là dành cho bố. Bố mẹ làm đám cưới trong sự chúc phúc của ông bà hai bên và tất cả bạn bè chung lớp.
Nhưng mọi chuyện có lẽ sẽ chẳng tồi tệ đến mức này đâu, nếu như mẹ không quyết định nghỉ làm để ở nhà trông con hoàn toàn. Từ đó, mẹ dần trở nên lạc hậu, cũ kỹ, không bắt kịp được những xu thế bên ngoài xã hội. Mẹ khiến bố phát chán với thân hình phì nhiêu, gương mặt đầy những vết hằn thời gian như hiện tại.
Và bố có người khác. Bố đã không còn yêu một mình mẹ nữa. Bố bảo rằng mẹ không còn đủ khiến bố khao khát và thổn thức như những ngày xưa. Cay đắng quá phải không con?
Cũng từ đấy, có những đêm mẹ chỉ biết nằm ôm con mà nước mắt ướt nhòe gối. Con đã rất khó để có thể đi vào giấc ngủ say khi trước đó nhớ bố quá, cứ đòi gọi điện cho bố nhưng điện thoại bố lại bận cả đêm. Sau đó mẹ mới biết, là bố đi công tác, nhưng bố nhớ người khác còn hơn cả nhớ mẹ con mình.
Chắc con cũng không quên được có bữa cơm chỉ hai mẹ con mình ngồi ăn với nhau. Đợi bố về mãi rồi khi sợ con đói, mẹ đã phải dọn mâm ra cho con ăn trước. Nhưng con cứ nằng nặc bắt mẹ phải ăn cùng. Mẹ để phần cho bố. Mà không biết rằng lúc ấy bố đang dẫn ai đó đi đến nhà hàng sang trọng để tổ chức tiệc sinh nhật…
Bố nói dối nhiều rồi cũng đến lúc thừa nhận tất cả mọi chuyện. Cũng bởi vì bố muốn công khai mối quan hệ bên ngoài ấy. Bố còn bảo rằng thương mẹ con mình nên mới phải làm vậy. Ôi, cái tình thương của bố, sao nó kỳ lạ đến thế con nhỉ?
Mẹ đã sẵn sàng để tha thứ cho bố. Mẹ đã muốn có một cuộc cách mạng để thay đổi bản thân và chiếm lại vị trí của mình trong trái tim bố. Nhưng bố từ chối tất cả. Bố chỉ muốn đi theo người ấy mà thôi.
Bố để lại căn nhà này cho mẹ con mình. Thôi thì, khi đã hết duyên, hết tình, níu kéo cũng không còn ích chi phải không con!
Mẹ chỉ muốn con biết rằng, bố mẹ cũng đã từng có những ngày tháng thật đẹp bên nhau, và riêng con – là kết tinh trọn vẹn nhất của những tháng ngày ấy. Mẹ không bao giờ hối hận vì đã từng yêu bố, làm vợ của bố và sinh ra con.
Mai bố mẹ ly hôn, con gái sau này lớn nhất định sẽ hiểu và cảm thông cho quyết định của bố mẹ.
Theo Tri thức trẻ
Chị Yêu gió, các chị tranh luận thì liên quan gì đến tôi với lão Túng mà chị lôi chúng tôi vào thế?Thì em đã nói nó nông cạn khi đọc thì nó nên đọc lại. Lại còn ra cái vẻ rồi Vang em. Nên em mới tag mấy Ông Chã cứ nựng nó suốt đới. Tính em thẳng. Cần em chiến. Em không ngán.
Em thấy mợ cũng mới vào diễn đàn rồi có thớt chào, thế mà giờ cũng lên level cao quá. Hay ho gì chuyện vang trong câu chuyện của cụ thớt đâu, khi cụ ấy nói rõ thế còn gìVốn dĩ cụ ấy +3 đối dấu với cụ, nhưng vì cái #1 và cái #2 của em đã đưa cụ ấy vượt xa với cụ
Lỗi cũng 1 phần là do anh. Người ta li hôn lại nuôi con nhỏ không già sao được nếu điều kiện kinh tế không tốtHôm qua đi ăn sinh nhật con gái với vợ cũ. Khi li hôn đã thoả thuận là cứ sinh nhật con thì đi ăn 1 bữa như vậy. Cả bữa ăn 2 bố mẹ hầu như nói với nhau được dăm ba câu, cũng 1 phần là con bé nói liên mồm, ngồi tiếp chuyện nó với ăn xong thì cũng hơn 1 tiếng rưỡi đồng hồ.
Thật ra đưa đón con rồi các hoạt động ngoại khoá của con thường cả 2 bố mẹ đều cố gắng có mặt nên vẫn gặp nhau thường xuyên, nhưng thường là ngắn và chẳng nhìn nhau bao giờ. Nên đã lâu lắm rồi mới nhìn trực diện vợ cũ lâu như vậy. Chưa tới 35 mà già, đen, xấu. Cái đen và xấu thì hồi trước cũng có người bảo rồi, mà hồi ấy tuổi trẻ cuồng nhiệt đúng là yêu rồi thì củ ấu cũng tròn, thấy người yêu mình lúc nào cũng dễ thương đáng yêu.
Bây giờ, nhìn cái gương mặt ấy chỉ nghĩ không hiểu tại sao ngày xưa lại yêu đến thế. Trong khi giờ này, có thể vì tuổi tác hay hoàn cảnh, cảm thấy thật khó để mà yêu ai trọn vẹn nữa.
PS: Các cụ mợ vang em thoải mái, nhưng để đỡ tốn công các cụ mợ khác đã cứu em (vodka), các cụ chịu khó đọc thêm vài posts nữa rồi làm gì thì làm nhé