Em ủng hộ bỏ cái hủ tục này. Vừa nguy hiểm vừa bẩn thỉu mất vs.
Em cũng định mua đốt cho các cụ nhà em một con. Nghĩ đi nghĩ lại sợ các cụ không biết lái,đêm về báo mộng "Cháu đốt xe nhưng dưới đó nhiều nhà đốt quá! không tuyển được lái xe,cháu xuống lái cho cụ!" Nên thôi không mua nữa!Có cầu thì sẽ có cung thôi ợ , cổ VFS đợt này hot quá, e đoán sắp tới chắc hàng mã sẽ ra thêm 1 thếp cổ phiếu để đốt phục vụ các cụ ở dưới đó trade
View attachment 8055845
Thế sao cụ không đốt luôn vài trăm quả Bom hạt nhân, vài trăm tên lửa hạt nhân ....xuống đó cho các cụ nhà cụ làm Bá chủ địa phủ luôn đê.Đốt xe tăng súng máy mới chất, có đồ chơi mạnh thì làm vua dưới đó
Em vừa cúng ông Công ông Táo xong, phải nói bộ áo mũ giờ làm đẹp thật.Đội làm R&D vàng mã công nhận năng động và sáng tạo. Ra sản phẩm mới liên tục
Làm thế lại sống một mình dưới âm phủ chán chếtThế sao cụ không đốt luôn vài trăm quả Bom hạt nhân, vài trăm tên lửa hạt nhân ....xuống đó cho các cụ nhà cụ làm Bá chủ địa phủ luôn đê.
Biết tội tàng trữ vũ khí trái phép bao nhiêu niên không?Đốt xe tăng súng máy mới chất, có đồ chơi mạnh thì làm vua dưới đó
Chắc dưới cõi âm phủ, gia đình họ Kim Bắc TT vẫn ôm bom hạt nhân để răn đe Hàn và Mỹ nhỉ ....Làm thế lại sống một mình dưới âm phủ chán chết
Cũng như dương gian thôiLâu không đọc báo nên em không biết dương gian nền kinh tế VN mình xếp thứ mấy, nhưng em chắc rằng dưới cõi âm mình là bá chủ thiên hạ. Mà có khi cõi âm nhiều nước, nhiều ma còn không có quần áo mà mặc, rồi không biết họ có dám ra đường không nữa, nghĩ cũng tội...
Cụ đã về tới cõi âm chưa.Em còm cái xong đi ra "đừng dạy người cõi âm tiêu xèng"
Cụ cho em hỏi có Chúa ko ? Có cần đi lễ nhà thờ cuối tuần ko ? Có cần cầu nguyện ko ?Ấn Quang Đại Sư, tổ thứ 13 của Tịnh Độ Tông- hóa thân của Đại Thế Chí Bồ Tát nói về chuyện đốt vàng mã, ngài nói đốt thì người cõi âm có thể nhận được nhưng không nên đốt quá nhiều sẽ kết duyên sâu với cõi quỷ cũng không tốt, nhưng cũng không nên phản bác sẽ bị quỷ công kích, nên dùng tâm lực gia trì để ít thành nhiều và không được dùng vàng mã cúng Phật, Bồ Tát (để ở bàn thờ Phật, Bồ Tát):
Trích Thư trả lời cư sĩ Kim Chấn Khanh
Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên- Quyển 2- Phần 6
Chuyện giấy vàng bạc tuy không phát xuất từ kinh Phật, nhưng nguồn gốc của nó đã quá lâu! Ông [Phạm] Cổ Nông tuy chẳng biết nguồn gốc, nhưng lời ông ta bàn [về chuyện đốt giấy vàng bạc] vốn thuận theo lẽ trời, tình người, há nên tự cậy thông minh, chẳng cho là đúng? Xưa kia, Quang đọc Pháp Uyển Châu Lâm, quên mất là trong quyển số mấy, có hai ba trang nói tới chuyện giấy vàng bạc (ở đây là kim ngân (giấy vàng, giấy bạc) và đốt quần áo, vật dụng (ở đây chính là loại vải lụa [trong đồ mã]). Bài văn ấy do quan Trung Thư Lệnh[1] Sầm Văn Bổn đời Đường ghi lại cuộc vấn đáp giữa thầy ông ta và một viên quỷ quan (quan cõi âm). Hình như người ấy là Lục Nhân Thiến[2], thoạt đầu chẳng tin Phật và quỷ thần; sau này do làm bạn với viên q uỷ quan ấy bèn tin tưởng, còn sai Sầm Văn Bổn bày tiệc để đãi đằng viên quan ấy và khắp những kẻ tùy tùng. Họ Lục hỏi: “Giữa cõi Âm và cõi Dương có thể dùng vật nào để trao đổi?” Viên quỷ quan nói: “Vàng, bạc, vải, lụa chúng tôi có thể dùng được; nhưng đồ thật chẳng bằng đồ giả! Nếu đem giấy trang kim dán trên giấy và dùng giấy làm the, đoạn v.v… thì sẽ có thể coi như là vàng và quần áo để sử dụng được”. Tôi đọc chuyện này vào mười mấy năm trước đây, nay chẳng nhớ ở quyển nào, thiên nào! Nếu ông đọc kỹ sẽ có thể thấy được. Lúc ấy nhằm đầu đời Tùy, vì lúc đó Sầm Văn Bổn vẫn còn đang đi học, đến đời Đường mới làm Trung Thư Lệnh.
Tánh tình ông quá tự thị. Tuy ông Cổ Nông chưa biết xuất xứ [của tập tục đốt vàng mã] nhưng lời ông ta nhận định khá phù hợp với thiên lý nhân tình, thế mà ông vẫn chẳng cho là đúng, cứ muốn người trong cả nước bỏ sạch chuyện ấy. Nếu ông thật sự đề xướng, chắc sẽ bị quỷ công kích. Trong cõi đời có kẻ ngu chẳng biết dùng vật để biểu lộ tấm lòng, chuyên đốt cho nhiều thì cũng không nên. Hãy nên dùng pháp lực, tâm lực để gia trì, khiến cho ít biến thành nhiều để thí khắp họ hàng, thân thuộc của chính mình và hết thảy cô hồn thì được, nhưng chớ nên [đem vàng mã] để cúng Phật, Bồ Tát! Há Phật, Bồ Tát thiếu thốn đồ dùng, vẫn cần được người đời cúng dường ư? Chỉ vì nếu người đời không dùng thức ăn, hương, hoa v.v… nhằm biểu lộ tấm lòng Thành, sẽ chẳng có gì để thể hiện tấm lòng Thành hòng cảm Phật, Bồ Tát. Kẻ ngu không hiểu biết, liền dùng những thứ đó để cúng Phật; nhưng luận trên phương diện nhất niệm thành tâm thì cũng có công đức. Ví như đứa trẻ cúng dường cát cho đức Phật (đây là chuyện tiền thân của vua A Dục) vẫn được hưởng báo Thiết Luân Vương[3].
Nếu kẻ ngu chẳng biết cầu sanh Tây Phương, dùng nhiều tiền tài, mua giấy vàng bạc đốt đi để gởi kho [dưới Âm P hủ] thì thật là si tâm vọng tưởng. Kẻ tục do cái tâm tự tư tự lợi muốn tính kế làm quỷ vĩnh viễn, gặp phải T ăng sĩ phàm tục chẳng cần biết đúng - sai, chỉ mong có [ai thỉnh làm] Phật sự để xoay tiền, bèn thuận theo ý của kẻ ấy mà làm! Vì thế, thật có lắm kẻ phá địa ngục, phá huyết hồ, trả tiền thọ sanh.[4] Nhưng quân tử suy nghĩ chẳng ra ngoài địa vị, chỉ nên tự giữ lý ấy và trình bày cùng người hiểu rõ lý. Nếu là kẻ cố chấp không giáo hóa được, cũng chẳng công kích đến nỗi chuốc lấy sự oán hận của người ta để rồi đối với chính mình, đối với người, đối với pháp đều không có lợi ích. Nếu ông thật sự muốn quy y, hãy nên lấy lời tôi làm chuẩn. Nếu không, dẫu đích thân đến quy y thì vẫn là hữu danh vô thực, làm sao có tình thầy trò và lợi ích quy y cho được! Xin hãy sáng suốt soi xét. Quang già rồi (nay đã bảy mươi mốt tuổi), tinh thần chẳng đủ, chớ nên thường gởi thư tới! (ngày mồng Bốn tháng Sáu năm 1930)