- Biển số
- OF-377305
- Ngày cấp bằng
- 12/8/15
- Số km
- 2,277
- Động cơ
- 261,210 Mã lực
Hay phết!Kết Từ:
Dù đầy thiếu sót, một số chi tiết về vua Quang Trung hay nhà Tây Sơn trong các bộ quốc sử Nguyễn khá hữu ích cho người nghiên cứu đời sau.
Hãy thử đọc về Quang Trung dưới ngòi bút sử quan Nguyễn:
[Nguyễn Văn Huệ] tiếng nói như chuông to, mắt lập lòe như ánh chớp, là người thông minh, giảo hoạt, giỏi chiến đấu, người người đều kinh sợ [thanh như cự chung, mục thiêm thiểm nhược điện quang, giảo hiệt, thiện đấu, nhân giai đạn chi]. (38)
Nếu tạm quên hai chữ “giảo quyệt” sử quan Nguyễn đã để lại cho đời sau những nét phác họa khá chính xác về Quang Trung: một đại tướng thiện chiến, thông minh, tiếng nói như chuông, mắt sáng quắc, uy dũng rất mực. Và nếu bỏ đi những chữ “ngụy” đằng trước tên Nguyễn Huệ, hay các đại tướng nhà Tây Sơn, người đọc có cảm tưởng sử quan Nguyễn đã không dấu vẻ khâm phục tài điều binh, khiển tướng của Quang Trung:
Năm 1775, khi mới 23 tuổi, đã đánh phá được Phú Yên, được Hoàng Ngũ Phúc phong làm Tây sơn hiệu Tiền phong Tướng quân. Năm 1786, khi đã 34 tuổi, đánh bại 30,000 quân Trịnh của Phạm Ngô Cầu, lấy được Phú xuân. Giết hết quân Trịnh . . . .
. . . . Trịnh Khải chạy lên Sơn Tây bị dân phản nghịch lừa bắt đưa đến nạp cho quân Tây Sơn. Dọc đường, Khải cứa cổ tự tử. Nguyễn Huệ vỗ thây Trịnh Khải, nói: “Ðáng tiếc một hảo Nam tử. Lúc đầu nếu sớm đón rước mà đầu hàng thì hẳn không mất phú quí. Sao lại khổ tự hủy mạng?” [Khả tích hảo Nam tử. Ðương sơ nhược tảo tảo nghinh hàng, đương bất thất phú quí, hà khổ tự tương mệnh.]
Rồi dùng nghi lễ bậc vương tử mà an táng Trịnh Khải. (39)
Những khiếm khuyết nêu trên về nhà Tây Sơn, các vua Nguyễn chịu trách nhiệm không nhỏ. Chỉ vì lòng hận thù—nói theo vua Gia Long, “chín đời báo thù mới là đại nghĩa”—họ đã hủy diệt hầu hết di tích của nhà Tây Sơn, khiến những chiến công như đại phá quân Xiêm và quân Thanh bị mai một. Ngay đến Tự Ðức, người tự hào là sử gia chân chính theo khuôn khổ Khổng giáo, cũng không cho các sử quan nghiên cứu rõ ràng hơn về nhà Tây Sơn. Thật đáng tiếc!
Nhưng các vua Nguyễn không phải là những người đầu tiên hoặc cuối cùng đã có hành động mà thế giới ngày nay lên án là “cultural barbarism” [sự mọi rợ văn hóa]. Thực ra, họ cũng chỉ bắt chước những Tần Thủy Hoàng ở Trung Hoa, quan tướng nhà Minh vào đầu thế kỷ XV ở Ðại Việt, hay vua quan Roma sau thế kỷ thứ III—tức hủy diệt bất cứ chứng tích nào đi ngược lại sự “chính thống” hay “hồng ân” của những kẻ cầm quyền. Những cuộc thảm sát dân Do Thái, hạ ngục và đốt sống các trí thức lỗi lạc xảy ra hàng sáu bảy thế kỷ trước ngày chủ thuyết “Cộng Sản” chào đời. Giáo Hoàng John Paul XXII, rồi Benedicto XVI đã nhiều lần công khai xin lỗi nạn nhân, nhưng quá chậm và quá ít.
Sau năm 1975, chế độ “Cộng Sản” Việt—cùng với các bạn đồng chí Khmer Ðỏ—cũng ra công đốt sách vở “ngụy, và *********,” viết lại lịch sử. Những ngôn từ thô bỉ đầu đường xó chợ—như chó săn, bán mình cho thực dân, tư bản—được gay gắt phát ra cho bất cứ ai có thể là đối thủ, hay không chấp nhận thứ chủ nghĩa Trung Cổ hoang tưởng của Karl Marx và đệ tử về “cộng đồng nguyên thủy công hữu”–nhưng bị dịch ra một cách thiếu chính xác thành “cộng sản” [communism].
Houston, 16/2-6/10/2010
Xuân-Thu Canh Dần
Chính Ðạo
Đấy ngay cả các sử quan nhà Nguyễn mặc dù bị viết theo định hướng mà còn phải ngấm ngầm cảm phục vua QT.
Vậy thì mấy cụ pờ rồ cụ Ánh ở thớt này liệu có thể thay đổi được lịch sử không khi mà liên tục định hướng dư luận sang khía cạnh khác.
Cái tội vác ngoại binh Xiêm về oánh dân việt thì dù có dùng mỹ từ đến thế nào, giảm nhẹ thế nào, bao biện đến thế nào bản chất nó vẫn là vậy mà thôi.
Dù sau đó cụ Ánh có lập đến cả ngàn công trạng cũng chả xóa đi được sự thật đó.
Còn cụ Huệ dù có bị vùi dập đến thế nào thì cũng chả thay đổi được sự thật là cụ đã đánh bại 2 đội quân hùng mạnh thời đó: Thanh - Xiêm.
Chưa kể trăm trận đánh lẻ tẻ khác.
Cụ Huệ ở đây có thể nói là đại diện cho 1 người Việt lý tưởng mà các nhà lãnh đạo và nhân dân muốn hướng đến, 1 anh hùng đầu đội trời, chân đạp đất lấy trí và dũng lập quốc có thể so sánh với Thành Cát Tư Hãn ở xứ mông.
Cụ Ánh thì đúng là đại diện cho hầu hết thói xấu của người VN ngày nay.